Phản Diện Tóc Vàng Trong...
Tử Dữ Ngã Phi Ngư - Ta với ngươi không phải là cá - 子与我非鱼
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02: Nước mắt của xà nhân

Chương 46: Tham gia.

2 Bình luận - Độ dài: 1,515 từ - Cập nhật:

Ngày hôm sau.               

Sáng sớm hôm đó.

Khi Muen tỉnh giấc, anh thấy Anna học tỷ vẫn ngồi bên cửa sổ nơi chiếc rèm xanh quen thuộc đung đưa, chống cằm nhìn ra khung cảnh bên ngoài. Ánh nắng ban mai mỏng manh chiếu vào từ cửa sổ, tạo thành một vầng hào quang như ngọc trên khuôn mặt trắng ngần của cô. Lúc này, vẻ quyến rũ thường ngày đã biến mất, Anna học tỷ ngồi trong ánh sáng, tựa như một vị thánh nữ. Muen không thể rời mắt.

"Dậy rồi à?"

Linh hồn Muen chợt quay về với thân thể khi nghe tiếng hỏi dịu dàng. Anh hoàn hồn, thấy học tỷ đang mỉm cười nhìn mình.

"Em thấy sao rồi?"

"Em... em thấy rất khỏe. Em chưa bao giờ cảm thấy sảng khoái như vậy. Đầu óc rất nhẹ nhàng..."

Muen vô thức trả lời rồi chợt nhận ra. "Ma dược hôm qua là..."

"Là thuốc ngủ giúp em có một giấc ngủ ngon. Dù sao thì, điều quan trọng nhất trước kỳ thi là giữ được trạng thái tốt nhất mà, phải không?"

"Thì ra là vậy..."

Muen chợt hiểu ra, rồi nở một nụ cười khổ. Không biết từ lúc nào, anh đã có vẻ hơi "nghiện" học. Dù tinh thần có kiên cường đến mấy, việc học tập cường độ cao chỉ ngủ hai tiếng mỗi đêm trong suốt một tháng qua cũng đã tích tụ một lượng lớn mệt mỏi mà anh không hề hay biết. Nếu Anna học tỷ không dùng ma dược để ép anh nghỉ ngơi một đêm, và tiện thể đánh thức anh, thì dù có thêm một đêm ôn tập đi chăng nữa, anh cũng khó mà đạt được kết quả tốt trong kỳ thi này. Trạng thái là một yếu tố cực kỳ quan trọng đối với bất kỳ kỳ thi nào.

"Vậy... học tỷ đã ở đây suốt sao?"

Nhìn Anna học tỷ vẫn ngồi nguyên ở vị trí cũ, như thể chưa từng rời đi, Muen không khỏi hỏi.

"Làm gì có chuyện đó?"

Anna lườm Muen một cái, cử chỉ đó toát lên vẻ quyến rũ muôn vàn.

"Chị cũng có việc của mình chứ, chỉ là em ngủ quá lâu thôi."

Anna đột nhiên khoanh tay, ưỡn ngực về phía trước, khóe miệng nở một nụ cười hơi trêu chọc. "Học đệ nói vậy là muốn chị ngủ cùng sao?"

"Điều đó... nếu học tỷ đã nói vậy."

Muen lập tức ngồi thẳng dậy, thái độ kiên quyết. "Em sẵn sàng hy sinh!"

"Khụ khụ, mặt đỏ bừng mà nói vậy thì không có sức thuyết phục đâu, học đệ ~"

Anna cười khúc khích, tỏ vẻ vô cùng thích thú, rồi đột nhiên đổi giọng. "Trong lúc học đệ ngủ, chị đã làm một chút thay đổi nhỏ. Học đệ đừng giận nhé?"

"Thay đổi nhỏ?"

Đầu Muen đầy những dấu chấm hỏi, nhưng anh thấy Anna đưa cho mình một chiếc gương trang điểm đáng yêu. Muen nhận lấy gương và nhìn vào, lập tức ngẩn người.

Người trong gương có mái tóc vàng kim ngắn gọn gàng, chói mắt hơn cả ánh nắng ban mai ngoài cửa sổ. Râu trên cằm cũng được cạo sạch sẽ, làm nổi bật làn da trắng vốn có và khuôn mặt thanh tú.

"Cái này... là học tỷ làm sao?"

"Ngoài chị ra thì còn ai ở đây nữa chứ?"

Anna khẽ thở dài. "Hôm qua thấy học đệ thế kia, chị không nhịn được mà ra tay chỉnh trang lại. Học đệ đừng giận nhé?"

"K-không ạ."

Muen véo một sợi tóc ngắn, nhẹ nhàng xoắn lại, kinh ngạc nói. "Em không ngờ học tỷ còn biết cắt tóc. Hơn nữa... kỹ thuật lại tốt đến vậy, em cứ tưởng là do một bậc thầy chuyên nghiệp làm đấy chứ."

"Khụ khụ, học đệ vẫn khéo miệng như ngày nào."

Anna che miệng cười khẽ. "Nhưng thực ra, chị đã lâu rồi không cắt tóc cho ai cả. Hồi nhỏ ở cô nhi viện thì chị hay làm lắm."

"Cô nhi viện?"

Muen nhạy cảm với từ này.

"Học đệ đừng tò mò quá về quá khứ của phụ nữ, đó không phải thói quen tốt đâu."

Anna duỗi ngón tay, nhẹ nhàng búng vào trán Muen. "Sắp thi rồi, không đi chuẩn bị sao?"

"À, đúng rồi!"

Muen giật mình, vội vàng kiểm tra thời gian, mới nhận ra chỉ còn khoảng một giờ nữa là đến kỳ thi.

"Em... em đã ngủ mười lăm tiếng sao?"

Muen tính nhẩm thời gian, chợt hiểu ra tại sao học tỷ lại nói anh ngủ quá lâu. Ngủ liền mười lăm tiếng, ngay cả một con lợn cũng không ngủ lâu đến thế.

"Em còn muốn ôn lại các kiến thức trọng tâm trước khi thi mà, giờ thì hết thời gian rồi."

Muen cười khổ, vội vàng chào học tỷ. "Vậy thì, học tỷ, em xin phép."

"Đi đường cẩn thận, rồi cố gắng lên nhé."

"Vâng, em sẽ cố gắng."

Muen định rời đi, nhưng khi đến cửa, anh vô thức quay lại nhìn lần cuối. Trong phòng học ma dược vắng lặng, học tỷ một mình tựa vào tường, nhìn ra cửa sổ rộng lớn hơn. Chiếc rèm xanh đổ bóng lạnh lẽo lên người cô, như thể... cô đang rất cô đơn.

Tim Muen bỗng đập nhanh.

"Học tỷ."

"Ừm?"

"Chuyện học tỷ từng nói trước đây."

Muen quay lại, nói một cách nghiêm túc. "Hội Ma Dược Cổ Đại, em muốn tham gia."

"Ồ? Sao đột nhiên vậy?"

Anna hơi ngạc nhiên nhướng mày, rồi khẽ cười. "Học đệ cuối cùng cũng có hứng thú với ma dược cổ đại sao?"

"Vâng, đại loại thế."

Muen nói một cách nghiêm túc. Nhưng đây là một lời nói dối. Thực ra, anh không có nhiều hứng thú với ma dược. Đối với Muen, người đang khao khát sức mạnh, một môn học như ma dược, tuy có tính ứng dụng cao nhưng lại ít giúp ích cho việc nâng cao thực lực, hoàn toàn không đáng để lãng phí thời gian.

Muen chợt nhớ ra rằng Anna học tỷ đã kết thúc lớp học cuối cùng vào ngày hôm qua. Điều đó có nghĩa là mối quan hệ thầy trò này đã kết thúc. Nhưng Muen không muốn mối quan hệ giữa anh và học tỷ kết thúc dễ dàng như vậy. Anh cần một điều gì đó mới mẻ để gắn kết anh và học tỷ. Vì vậy, dù đó là ma dược, ma pháp, hay ma họa, hay bất kỳ câu lạc bộ nào khác, Muen cũng sẽ tham gia.

"Được thôi."

Anna nhìn Muen, vén một sợi tóc ra sau tai, mỉm cười dịu dàng. "Chào mừng em, học đệ."

Muen cũng cười. "Có thủ tục nhập hội nào không ạ?"

"Một hội nhỏ như chị thì làm gì có thủ tục rắc rối nào. Em chỉ cần đến thường xuyên là được. Chị thường ở đây vào buổi chiều."

"Vậy ạ." Muen gật đầu. "Vậy thì, em đi thi đây. Lát nữa gặp lại, học tỷ."

"Ừm, lát nữa gặp lại."

"À, đúng rồi."

Muen chợt nhớ ra một chuyện, nhưng có hơi ngại ngùng khi nói ra. "Cái đó... học tỷ, ngày nghỉ lễ có thời gian không ạ?"

Học viện Thánh Maria áp dụng chế độ quản lý khép kín, nhưng sau mỗi kỳ thi hàng tháng, học sinh sẽ có ba ngày nghỉ tự do, gọi là "Ngày Mở Cửa". Đây là thời gian để học sinh về nhà bổ sung vật tư, và cũng là những ngày cuồng nhiệt của một số học sinh bị giam hãm trong học viện. Khu phố thương mại bên ngoài học viện, tuy chỉ mở cửa ba ngày mỗi tháng, nhưng lại kiếm được lợi nhuận khổng lồ, và người ta nói rằng các khách sạn dọc phố thậm chí phải đặt trước một tháng.

"Ngày Mở Cửa?"

Anna suy nghĩ một chút. "Ngày đầu tiên chị có chút việc bận, nhưng những ngày khác thì rảnh."

"Vậy thì..."

Muen hít một hơi thật sâu rồi hỏi. "Vậy thì, học tỷ, ngày thứ hai, chúng ta đi chơi cùng nhau nhé?"

"Ồ?"

Anna nghe vậy, sửng sốt một chút, rồi lập tức hiểu ra, nở một nụ cười tinh quái đầy trêu chọc. "Học đệ nói vậy là... muốn hẹn hò với chị sao?"

"Hẹn hò ạ? Nghe hay ghê."

Muen hơi đỏ mặt nói. "Nhưng thực ra, em chỉ muốn cảm ơn học tỷ một chút thôi."

"Cảm ơn?"

Anna dùng ngón tay vuốt nhẹ đuôi tóc, nhìn đi chỗ khác. "Nhưng chị vẫn chưa quyết định muốn nhận phần thưởng gì."

"Đây không phải là phần thưởng."

Muen nghiêm túc nói. "Đây là chút tấm lòng của em."

"Tấm lòng?"

Anna thoáng ngẩn người, rồi bật cười. Đôi mắt cô híp lại như vầng trăng khuyết. "Được rồi. Nếu là lời mời của học đệ, chị sẽ đi."

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Học tỷ annaaaaaa
Xem thêm