Tập 01: Lễ Trưởng Thành
Chương 62: Thần Tình Yêu thì thầm (2).
5 Bình luận - Độ dài: 1,570 từ - Cập nhật:
"Con.... bị tà thần ô nhiễm sao?" Ann run rẩy hỏi.
Tà thần, cái tên gọi đó là cội nguồn của sự hỗn loạn và méo mó trên thế giới này, là biểu tượng của sự đồi bại và hủy diệt.
Giống như cái bóng dưới ánh mặt trời, bề ngoài chúng tĩnh lặng, hiếm khi xuất hiện trong tầm mắt người thường, nhưng luôn bám riết lấy thế giới bên ngoài, tham lam nhắm vào mọi vẻ đẹp của thế giới này.
Giống như ác thú, chúng khao khát mồi ngon pha lẫn máu và dục vọng.
Vì vậy, chỉ cần tìm thấy một kẽ hở nhỏ nhất của sự sa đọa, chúng sẽ không ngần ngại vươn xúc tu, xâm thực mọi thứ mà chúng nhìn thấy.
Đây là lý do tại sao tà thần hào phóng ban tặng nhiều thứ, đổi lấy sức mạnh bằng máu tươi và thịt.
Cái giá phải trả để có được sức mạnh càng ít, thì cái giá phải trả sau này càng lớn.
Khi cái giá chồng chất, không còn khả năng chi trả, tất cả những gì thuộc về bạn sẽ trở thành món đồ chơi trong lòng bàn tay tà thần.
Mọi ân huệ đều có lý do của nó.
"Tà thần?"
Trước câu hỏi của Ann, Elka tỏ vẻ hơi bất mãn.
"Sư phụ, sao người lại nói về Thần như vậy? Thần đã rất nhân từ với con mà. Để giúp con thực hiện ước muốn yêu thương mọi người, Ngài đã hào phóng ban cho con sức mạnh để thực hiện ước muốn đó!"
"...Con... không phải trả giá sao?"
Ann lại bất giác nín thở.
Nếu khi có được sức mạnh mà không phải trả bất cứ giá nào, thì khi tà thần đến đòi nợ, con sẽ trả lại bằng cái gì?
Linh hồn của mình ư?
"Này, sư phụ, người vẫn chưa trả lời câu hỏi của con đó."
Elka mỉm cười đưa tay ra, dang rộng hai cánh tay như muốn ôm chầm lấy. Cứ như thể muốn ôm người sư phụ mà mình yêu quý nhất.
"Người có... đón nhận tình yêu của con không?"
"....."
Sự im lặng, một sự im lặng như máu.
Elka không nói gì, chờ đợi câu trả lời của Ann. Cả căn phòng chìm trong tĩnh lặng đến mức không nghe thấy cả tiếng thở.
Ann cúi đầu, hai tay đan vào nhau trước bụng như thường lệ.
Tuy nhiên, các khớp ngón tay trắng bệch vì siết chặt cho thấy rõ sự hoang mang trong lòng cô.
Cô đang do dự điều gì, hay đang suy nghĩ gì?
Thời gian trôi qua dài như cả một thế kỷ.
Đến khi Elka lộ vẻ mặt có chút không vui, Ann đột nhiên bước chân, dẫm lên vũng máu, và bước về phía Elka.
"Người đã đồng ý sao? Sư phụ!"
Elka nở nụ cười hạnh phúc, như con bướm lao vào bông hoa, không thể chờ đợi mà nhào về phía Ann.
"Chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi, sư phụ. Con sẽ mãi mãi... yêu người――"
Tiếng nói vui vẻ nhẹ nhàng chợt đứt quãng.
Trong mắt Elka lóe lên một thoáng bối rối, rồi đầu cô nghiêng đi một cách cứng nhắc.
Một lưỡi dao lạnh lẽo nằm chắc trong tay Ann.
Và rồi――
Nó chính xác đâm vào trái tim của Elka.
Tay Ann vẫn còn run rẩy, nhưng cô vẫn cố gắng dồn sức, dồn thêm sức nữa, rồi điên cuồng xoáy lưỡi dao.
Cho đến khi nguồn sống của một sinh mệnh, trái tim đang đập ấy, hoàn toàn bị khuấy nát thành từng mảnh.
"Khụ... Sao lại... sư phụ?"
Elka ho ra những mảnh nội tạng lẫn máu, ánh mắt đầy bàng hoàng.
"Người không muốn... đón nhận tình yêu của con sao?"
"Xin lỗi..."
Ann ngẩng mặt lên. Khóe mắt cô, người luôn mạnh mẽ, giờ đây hơi đỏ hoe.
"Xin lỗi... Elka. Ta không thể để con làm tổn thương thêm nhiều người nữa."
"Khụ... Sư phụ đang nói gì vậy?"
Elka nghiêng đầu, vẻ mặt khó hiểu. "Con đâu có làm tổn thương ai."
"Con chỉ là, ban tình yêu của mình cho họ thôi."
"Con yêu họ mà, sư phụ. Tình yêu có gì sai sao?"
"Im đi――"
Ann đột nhiên gầm lên, tiếng nói mất kiểm soát.
"Đó cơ bản không phải là tình yêu!"
"Không phải tình yêu ư? Vậy thì là gì? Đây chắc chắn là tình yêu. Chiếm hữu tất cả những gì mình yêu, đây chẳng phải là điều sư phụ đã dạy con sao!"
Elka mở to mắt, từng bước, từng bước tiến đến Ann, khiến Ann phải lùi lại.
Trái tim bị khuấy nát thành từng mảnh dường như không hề ảnh hưởng đến cô.
Cô ta vừa nôn ra máu thịt, vừa mở to mắt, ngây thơ hỏi đầy khó hiểu.
"Nếu không phải vậy, sư phụ, hãy nói cho con biết tình yêu đích thực là gì đi!"
"Nói cho con biết, sư phụ. Người chẳng phải là sư phụ sao?"
"Tình yêu là gì, tình yêu là gì, làm sao con có thể trao cho người tình yêu đích thực đây?"
"Ta..."
Ann mấp máy môi nhưng không nói được lời nào.
Tình yêu là gì?
Tình yêu có thật sự là độc chiếm không?
Đây từng là niềm tin sắt đá, không thể lay chuyển của cô.
Nhưng giờ đây, đối diện với Elka, cô thậm chí không còn dũng khí để nói ra điều đó.
Rầm.
Ann dừng bước chân đang lùi, cơ thể va vào bậc cầu thang lạnh lẽo.
Không biết từ lúc nào, cô đã không thể lùi nữa.
"A..."
Đột nhiên, thứ gì đó nắm lấy vạt váy của Ann.
Ann vô thức quay lại, và nhìn thấy.
Cô gái nằm trên giường sắt, với cái bụng bị mổ toang, vươn cánh tay khô héo, nắm lấy vạt váy cô.
Vừa khóc vừa nói.
"Yêu cô lắm..."
Sâu sắc đến mức này... và đáng sợ đến mức này.
"Không..."
Không.
Không.
Đây không phải là tình yêu.
Đây chắc chắn không phải là tình yêu.
Tình yêu mà mình biết, tuyệt đối không thể xấu xí đến vậy.
Có gì đó sai rồi, chắc chắn có gì đó sai rồi!
Ann nghiến răng, thô bạo hất mạnh bàn tay đó ra, hơi hoảng loạn né sang một bên.
"Sư phụ, đừng chạy trốn."
Elka đột nhiên lao đến. Động tác của cô ta nhanh đến khó tin, không giống như một pháp sư.
Cô ta lao vào Ann, đẩy cô ngã xuống đất, giữ chặt lấy. Khuôn mặt đáng yêu hiện lên một vẻ ửng hồng bất thường.
"Trả lời câu hỏi của con đi."
Từ trong chiếc áo khoác đang mở của cô ta, khuôn mặt đen kịt ấy cựa quậy, méo mó, rồi nhìn Ann bằng ánh mắt đầy oán hận.
Đồng thời, không ngừng gọi.
"Yêu con..."
"Yêu con..."
"Yêu con..."
"Dừng lại đi..."
Ann vùng vẫy mạnh mẽ.
Cô cố gắng thoát khỏi Elka.
Nhưng tiếng gọi chứa đựng "tình yêu" kia, như những con giòi bám vào xương, không thể rũ bỏ, nó xé nát lý trí cô như côn trùng gặm nhấm.
"Yêu con..."
"Làm ơn... đừng nói nữa."
"Yêu con yêu con yêu con..."
"Đừng nói nữa..."
"Yêu con yêu con yêu con yêu con yêu con yêu con yêu con yêu con... Yêu con, sư phụ."
"Im đi!"
Ann đau đớn nhắm mắt lại.
Theo bản năng, một lưỡi dao sắc bén ngưng tụ trong tay cô.
Chém.
Chém nữa.
Tiếng thịt bị xé toạc liên tục vang lên, máu tươi nóng hổi bắn tung tóe, hòa lẫn vào thứ chất lỏng lạnh lẽo và tanh tưởi đã có sẵn trên sàn.
Áp lực trên người lập tức nhẹ bẫng.
"Hộc... hộc..."
Ann mở mắt, nhìn trần nhà đầy máu bắn. Dù không hề vận động, nhưng cô lại thở dốc như vừa trải qua một trận chiến sinh tử.
"Xin... xin lỗi."
Ann đứng dậy, cúi đầu xin lỗi Elka đã bị chặt thành nhiều mảnh.
"Ta không còn cách nào khác."
Trái tim cô đau đớn dữ dội, như bị một bàn tay lớn siết chặt.
Linh hồn như sắp chết chìm trong cảm giác tội lỗi nặng nề, không thể thở nổi.
Nhưng lý trí còn sót lại mách bảo Ann rằng, cô phải giết Elka.
Nếu sự ô nhiễm của tà thần tiếp tục lan rộng, không biết sẽ gây ra hậu quả khủng khiếp đến mức nào.
"Ta sẽ hỏa táng con thật cẩn thận, rồi chôn cất con cùng với những người mà con yêu thương."
Ann hơi loạng choạng bước về phía cửa phòng. Cô chuẩn bị đi xuống bếp để tìm vật dụng để đốt.
"À, con biết rồi!"
Tuy nhiên, chỉ mới đi được vài bước, phía sau cô vang lên một tiếng kêu kinh ngạc như vừa chợt hiểu ra điều gì đó.
Trái tim Ann như ngừng đập.
"Cái... gì?"
Ann run rẩy nghiến răng, từ từ quay đầu lại.
Và nhìn thấy――
Elka, chỉ còn lại cái đầu, lộ ra vẻ mặt vô cùng vui sướng như đã hiểu ra điều gì đó.
Và nói.
"Con hiểu rồi, đây cũng là tình yêu của sư phụ đúng không."


5 Bình luận