Phản Diện Tóc Vàng Trong...
Tử Dữ Ngã Phi Ngư - Ta với ngươi không phải là cá - 子与我非鱼
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Lễ Trưởng Thành

Chương 30: Còn chưa huấn luyện, đã kết thúc sao?

2 Bình luận - Độ dài: 1,467 từ - Cập nhật:

"Bố tìm con sao?" Xuyên qua sân rộng lớn của phủ Công tước, Muen cuối cùng cũng đi đến cổng phủ, và gặp Công tước Lohn Campbell cùng...

"Ể? Mẹ cũng ở đây sao?"

"Xiao Muen, con thấy trong người thế nào?"

Mẹ "tiện nghi" của Muen, Noyas Campbell, cũng đang ở trước cổng vào khoảnh khắc đó, nhìn thấy Muen, cô ấy vẻ mặt đau khổ, ôm lấy cậu:

"Không có tác dụng phụ của thần chú trị liệu lúc trước chứ, đáng tiếc thay, mẹ đã nói với con đừng đến quá gần Công chúa kia, cô ta là khắc tinh, con xem, hại Xiao Muen của chúng ta ra nông nỗi này."

Được mẹ ôm trong tay, Muen cười khổ nói:

"Nhưng mà mẹ không buông tay, con sẽ ngạt thở chết mất."

"Hừm, mẹ ôm con trai tốt của mẹ thì có gì không đúng?"

Noyas bĩu môi như thiếu nữ, miễn cưỡng buông Muen ra.

"Haiz, em quá cưng chiều Muen rồi đó."

Lohn Campbell bên cạnh cũng đi tới, vờ như nghiêm túc nói:

"Là đàn ông, nên chịu khó thêm một chút. Nếu không, làm sao trưởng thành được?"

"Chịu khó, chịu khó, ông biết con trai ông suýt mất mạng vì cái gọi là 'chịu khó' không!"

Nhớ lại sự việc đó, Noyas không khỏi hơi sợ hãi, đột nhiên mắt hơi đỏ lên, nắm chặt tay Muen nói:

"Xiao Muen, hứa với mẹ, sau này phải tránh xa người phụ nữ kia."

"...Con hứa."

Khóe miệng Muen giật giật.

Đương nhiên, cậu đương nhiên cũng muốn tránh xa Celicia một thời gian, dù sao đi nữa, cậu ấy vẫn chưa biết làm thế nào để đối mặt với cô ấy.

"Nhưng cái khế ước hôn thê đó, chẳng phải là do hai vị trưởng bối là bố mẹ lập ra sao? Đã có khế ước hôn thê rồi, trốn đi đâu được chứ?"

"Hừm, tất cả là tại đồ khốn kiếp nhà ông!"

Cứ như nhìn thấu suy nghĩ của Muen, Noyas không khỏi liếc nhìn Lohn bên cạnh.

"Ngay cả khế ước hôn thê cũng không thoát ra được."

"A ha ha, nói cho cùng thì, Celicia là Điện hạ, là Công chúa được Bệ hạ yêu quý. Chuyện này mà nói với Bệ hạ, e rằng sẽ bị Bệ hạ trực tiếp ban rượu độc mất."

Lohn cười gượng nói.

"Ha ha."

Muen cười gượng, rồi chuyển đề tài:

"Nhắc mới nhớ, bố gọi con có chuyện gì sao?"

Muen nhìn ra sau lưng hai người, thấy có một cỗ xe ngựa xa hoa đang dừng lại, không phải ngựa kéo xe bình thường, mà là một con Griffin mạnh mẽ.

"Hai người định ra ngoài sao? Ngay cả Griffin cũng dắt ra rồi. Định đi xa lắm sao?"

"Ừm, chính là muốn nói với con chuyện này."

Lohn khẽ thở dài nói: "Bố và mẹ con định đi một chuyến thật xa, có lẽ tạm thời sẽ không về."

"Tạm thời ư? Cái "tạm thời" đó là bao lâu ạ?"

Nghe bố nói vậy, đầu Muen đột nhiên ong lên.

Bố ơi, con vừa mới vạch ra một loạt kế hoạch dựa vào bố xong, giờ bố đi rồi, con phải làm sao đây?

"Chuyện này... vì có quá nhiều yếu tố ảnh hưởng, bố cũng không rõ lắm, nhưng hẳn là trong thời gian ngắn không quay về được."

Dường như hơi áy náy vì việc mình phải vội vàng rời đi, Lohn mỉm cười áy náy nói:

"Nói cho cùng, chuyện này xảy ra đột ngột quá, bố cũng đành chịu."

"Ý nghĩa đột ngột của sự việc..."

"Ở tiền tuyến phía Tây vực sâu, con ma thần đáng nguyền rủa kia lại có động tĩnh rồi."

"Vực sâu...".

Cái gọi là Vực sâu, là không gian đặc biệt bị ma thần chiếm cứ, kẻ thù không đội trời chung của nhân loại ở thế giới này, nơi tràn ngập hỗn loạn, tử vong, và những thứ không thể diễn tả thành lời.

Khoảnh khắc Ma thần bị phong ấn, ma vật vực sâu vẫn lấy vực sâu làm cứ điểm, để phản công, cứu Ma thần bị phong ấn, không ngừng phát động tấn công lên đại lục nhân loại.

Đế quốc Leopold, là quốc gia có diện tích tiếp giáp với vực sâu lớn nhất ở khu vực nhân loại, đương nhiên, điều này không thể tách rời với thực lực của bản thân Đế quốc và lãnh thổ rộng lớn, nhưng cũng có nghĩa là Đế quốc đang chịu áp lực vô cùng nặng nề từ ma vật.

Vì vậy, vực sâu chỉ cần có động tĩnh lớn, Đế quốc phải chuẩn bị sẵn sàng ứng phó, nếu không, một khi tiền tuyến thất thủ, không biết sẽ có bao nhiêu người dân Đế quốc bị cuốn vào thảm họa.

Mặt khác, nếu động tĩnh của vực sâu khiến Đế quốc khổng lồ phải ứng chiến, thì tuyệt đối không phải là chuyện có thể giải quyết trong thời gian ngắn.

Ừm, mình nhớ rồi.

Trong đầu Muen chợt lóe lên một tia sáng điện.

Đoạn này hình như có nhắc đến trong cốt truyện, Thiên Ma Xâm Lấn. Thực tế, đây chỉ là đòn nghi binh, mục đích là gây hỗn loạn cho giới nhân loại, mở đường cho một kế hoạch nào đó của Ma thần sau ba năm nữa.

Và nút thắt sau ba năm nữa, chính là khởi đầu cho nhân vật chính chính thức bước vào phần Cứu Thế.

Khoan đã, ba năm?

Mặt Muen hơi tái đi. Nói cách khác, bố sẽ ở tiền tuyến ít nhất ba năm sao?

Thế còn kế hoạch của mình?

Sư phụ của mình?

An toàn của mình?

Gia tộc mình bành trướng lâu như vậy rồi, mình khi ra ngoài, sẽ chấn động cả thế giới.

Bố... Biến mất ư?

Kế hoạch của mình, chưa kịp thực hiện, đã chính thức bị "bay màu" rồi sao?

"Khụ khụ... nhất thiết phải là bố đi sao?"

Muen run rẩy nói: "Người khác đi không được sao?"

"Bố biết con lo lắng cho bố mà."

Lohn, người nghĩ Muen lo lắng cho an toàn của mình, thở phào nhẹ nhõm, vỗ vai Muen nói:

"Nhưng lần này, bố nhất định phải đi."

"Tại sao ạ?"

"Vì đây."

Lohn cho Muen xem huy hiệu trên ngực.

Đó là huy hiệu của gia tộc Campbell. Thanh kiếm diệt rồng. Gia tộc Campbell, thanh kiếm của Đế quốc, từ khi Đế quốc thành lập đến nay, luôn tượng trưng cho mũi nhọn sắc bén nhất của Đế quốc!

Thế nên, khi chiến tranh bùng nổ, ông ấy, Lohn Campbell, nhất định phải có mặt ở tiền tuyến.

"Thì ra là vậy..."

Muen biết nói gì cũng vô ích.

"Thế còn mẹ thì sao?"

Muen nhìn mẹ rõ ràng là định đi cùng, nói:

"Mẹ cũng đi tiền tuyến cùng bố sao?"

"Đương nhiên không phải rồi." Noyas lắc đầu nói: "Bố con chỉ là tiễn đưa mẹ ra ngoài thôi."

"Đưa mẹ đi đâu ạ?"

"Về lãnh địa Campbell của chúng ta."

"Ể? Tại sao ạ? Mẹ sao lại đi một mình..."

"Bởi vì..."

Biểu cảm của Noyas đột nhiên có chút ngượng ngùng nói:

"Có một chuyện, mẹ vẫn chưa có đủ thời gian nói với Xiao Muen."

"Chuyện gì vậy ạ?"

"Thực ra..."

Noyas sờ lên bụng dưới của mình, vẻ mặt vui sướng nói:

"Con có em trai rồi."

"Cũng có thể là em gái."

Lohn bên cạnh nắm lấy tay Noyas, vẻ mặt dịu dàng tương tự nói:

"Thấy thế nào, vui không con?"

"Ể?"

Muen không biết khoảnh khắc đó, cậu ấy chỉ biết mình nhất định là rất sốc.

(⊙o⊙) Ể?

Em trai hay em gái ư?

Không đùa đấy chứ?

Gia tộc Campbell từ trước đến nay không phải chỉ truyền một mạch con trai sao?

"À, cha không ngờ lại có thể phá giải lời nguyền của gia tộc Campbell ở thế hệ này."[note73398]

Công tước Campbell, người luôn là một người đàn ông sắt đá và dũng cảm, vào khoảnh khắc này, không khỏi chảy ra giọt nước mắt dịu dàng nơi khóe mắt:

"Thần linh thật sự có mắt. Tôi tin rằng nếu họ biết, các tổ tông sẽ rất vui mừng."

"Thế nên."

Noyas tiếp tục:

"Để em bé được nuôi dưỡng tốt hơn, mẹ tạm thời sẽ về vùng quê ở lãnh địa Campbell. Nói cho cùng, Xiao Muen một thời gian nữa sẽ bắt đầu đi học, mẹ ở phủ Công tước thì cũng một mình, thà về vùng quê còn hơn, mẹ có thể tránh được những quý phu nhân phiền phức kia, và mẹ muốn yên tĩnh."

Ghi chú

[Lên trên]
Mình nghĩ lúc sát thủ đâm muen thì muen chết rồi nhưng đc cuốn sách hồi sinh nên lời nguyền mất, hay là thk muen nó chuyển sinh nên lời nguyền mất hay sao á
Mình nghĩ lúc sát thủ đâm muen thì muen chết rồi nhưng đc cuốn sách hồi sinh nên lời nguyền mất, hay là thk muen nó chuyển sinh nên lời nguyền mất hay sao á
Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Thực ra tui nghĩ đó là lời nguyền yếu sinh lý á <(")
Xem thêm