Phản Diện Tóc Vàng Trong...
Tử Dữ Ngã Phi Ngư - Ta với ngươi không phải là cá - 子与我非鱼
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Lễ Trưởng Thành

Chương 55: Lời mời.

0 Bình luận - Độ dài: 1,489 từ - Cập nhật:

"Hóa ra cô đã kết hôn rồi."

Muen liếc nhìn ngón áp út của Elka, vừa rồi cậu không để ý, giờ mới phát hiện trên đó có một chiếc nhẫn kim cương đang lấp lánh.

"Ừm, vừa kết hôn tối qua đó."

"Tối qua?"

Muen ngẩn người.

Có ai kết hôn vào buổi tối sao?

"Chắc là do phong tục khác nhau."

Muen nghĩ nghĩ, cũng không quá để tâm.

Dù sao cũng là dị thế giới, ngay cả người đồng tính nam vừa cướp bóc vừa tìm kiếm tình yêu đích thực mình cũng đã gặp rồi, còn có chuyện gì là không thể xảy ra nữa chứ?

"Tân hôn hạnh phúc, Elka."

"Cảm ơn."

"Nói mới nhớ, ngày đầu tiên kết hôn, cô đã chạy đến nơi hoang vu hẻo lánh như thế này sao?" Muen hơi khó hiểu hỏi.

"Tôi đi Beland xử lý chút việc, liên quan đến công việc của chồng tôi, tiện đường mua chút đồ." Elka chỉ vào chiếc ba lô nhỏ phía sau lưng.

"Công việc..."

Muen đánh giá trang phục và cách ăn mặc của Elka, cùng với huy hiệu hình kiếm sắc bên trên ngực cô:

"Cô là mạo hiểm giả đúng không, chồng cô cũng vậy sao?"

"Ừm, nhưng vì mới kết hôn, tôi và chồng tạm thời đều không có ý định tham gia hoạt động mạo hiểm nữa, cho nên tôi mới đến hiệp hội nói một tiếng, tránh để hiệp hội tưởng chúng tôi mất tích quá lâu gặp chuyện, trực tiếp đóng dấu tử vong cho tôi. Hiệp hội mỗi năm đều có không ít chuyện nhầm lẫn như vậy."

"Hóa ra là vậy."

Muen mỉm cười nói: "Ngày đầu tiên kết hôn đã phải làm nhiều việc như vậy, cô quả thực rất vất vả."

"Một chút cũng không vất vả."

Elka mặt hơi đỏ:

"Để có được cuộc sống tân hôn tốt đẹp hơn, những điều này đều là cần thiết."

"Haha, xem ra hai vợ chồng cô rất ân ái."

Muen nói: "Tôi có chút tò mò về chồng cô là người như thế nào, dù sao có thể khiến mỹ nhân như cô quan tâm, tôi nghĩ hẳn cũng là một người xuất sắc."

"Cậu này, miệng thật ngọt, e rằng đã lừa gạt không ít phụ nữ rồi." Elka che miệng cười nói. "Chồng tôi cũng chỉ là người bình thường thôi, nhưng anh ấy rất yêu tôi thì là thật."

"Nói bậy nói bạ, hiện tại tôi ngay cả bạn gái cũng không có." Muen nghiêm túc thở dài một hơi.

"Đáng tiếc không thể gặp cô sớm hơn, nếu không tôi cũng có thể nhân tiện đám cưới của cô mà quen biết phù dâu gì đó."

"Mới không cho cậu ăn ké đâu." Elka nói đùa.

"Quá đáng..."

"Nói mới nhớ, nhà của tôi ở ngay bên hồ cuối con sông này, cậu có muốn đến ngồi chơi không?" Elka đột nhiên nói: "Dù sao cậu cũng coi như là ân nhân giải cứu tôi khỏi tay đám cướp."

"Nào dám nhận là ân nhân, cuối cùng vẫn phải nhờ vào cô."

Muen xấu hổ gãi gãi đầu, nếu không có Elka ra tay giúp đỡ, mình e rằng bây giờ thật sự đã bị gã đàn ông mặt sẹo kia khiêng về làm áp trại phu nhân rồi.

"Còn về việc đến nhà cô ngồi chơi..."

Muen nghĩ nghĩ.

Nếu là bình thường thì không có vấn đề gì.

Nhưng hiện tại vợ chồng người ta vừa mới kết hôn, đang lúc muốn hưởng thụ thế giới riêng của hai người, bản thân đột nhiên đến làm bóng đèn, dường như có chút không ổn.

"Thôi bỏ đi, tôi cứ..."

Ùng ục ——

Muen vừa định từ chối, lời nói đột nhiên bị một tiếng "ùng ục" trầm thấp cắt ngang.

"Hả, sấm sao?"

Elka giật mình, ngẩng đầu nhìn lên trời.

Nhưng lại phát hiện hôm nay trời quang mây tạnh, thời tiết thật đẹp.

Lúc nghi hoặc, đột nhiên phát hiện hai má Muen đỏ bừng, giống như cuốn sách ecchi giấu dưới gầm giường bị người khác phát hiện vậy.

"Cậu..."

"Haha..."

Muen lộ ra nụ cười khan xấu hổ.

Chết tiệt, mình quên mất một ngày một đêm chưa ăn gì rồi.

Thêm vào đó là vận động kịch liệt trong thời gian dài, sớm đã đói đến mức bụng lép xẹp rồi.

"Hóa ra là vậy."

Elka khóe miệng vẽ lên một nụ cười xấu xa, sờ lên má, giả vờ tiếc nuối nói:

"Nếu Muen tiên sinh không muốn, vậy tôi cũng không có cách nào, dù sao tôi cũng không thể ép buộc mà, chỉ là đáng tiếc tối nay tôi chuẩn bị làm đại tiệc, chỉ có thể cùng người ấy hưởng thụ thôi."

"Đại tiệc..."

"Đúng vậy, cừu nướng nguyên con đó."

"Ứcj, cừu nướng nguyên con."

"Ai, hai người muốn ăn hết một con cừu nướng nguyên con, vẫn có chút khó khăn sao, nhưng không có cách nào rồi, dù sao..."

"Vô cùng xin lỗi Elka tiểu thư, ở không, Elka phu nhân."

Dưới sự dụ dỗ của cừu nướng nguyên con, Muen không còn liêm sỉ gì nữa, chắp hai tay lại khẩn cầu nói:

"Làm ơn hãy cho tôi mặt dày mà ăn ké bữa tối đi!"

"Ai da, cậu không phải nói không đến sao?"

"Ai nói, tay nghề của Elka phu nhân, cho dù hôm nay tôi biến thành một cái bóng đèn một ngàn watt luôn phát sáng, cũng nhất định phải nếm thử một chút!"

"Thật biết nói chuyện."

Elka vốn không định trêu chọc Muen quá nhiều, khẽ mỉm cười:

"Vậy thì đi thôi."

"Đa tạ Elka phu nhân!"

Muen mừng rỡ khôn xiết, chống một cây gậy gỗ tùy tiện tìm được, đi theo Elka về phía hồ nước cuối con sông.

.....

Em yêu chàng nhiều lắm.

.....

Hửm?

Muen đột nhiên nhíu mày nhìn xung quanh.

Kỳ lạ, mình vừa rồi hình như nghe thấy có người nói chuyện.

"Cái kia... Elka?"

"Ừm? Có chuyện gì sao?"

"Cô có nói gì không?"

"Nói gì?"

Elka quay đầu lại, kỳ lạ nói:

"Tôi không nói gì cả."

"Thật kỳ lạ, lẽ nào tôi đói quá lâu bị ảo giác rồi?"

Muen gãi gãi đầu, cũng không quá để tâm.

Thế là gió nhẹ thổi qua, lá cây xào xạc, che lấp tất cả những âm thanh không hài hòa.

.....

"Đây chính là thôn trang nhà tôi."

Muen đi theo Elka suốt dọc đường, đến một thôn chài nhỏ nằm bên hồ.

"Hà? Cũng khá tốt đó chứ."

Muen ngẩng đầu, nhìn từ cửa thôn ra, chỉ thấy ánh hồ trong vắt, phong cảnh dễ chịu.

Hơn nữa cậu cũng nhận ra, đây lại là hồ Bepol mà cậu đã từng đến du ngoạn cùng gia đình năm ngoái.

"Có thể sống trong khu thắng cảnh và ngắm nhìn phong cảnh đẹp như vậy bất cứ lúc nào, thật đáng ghen tị!"

"Đâu có khoa trương như vậy."

Elka xấu hổ cười, nói: "Phong cảnh dù đẹp đến mấy, nhìn lâu cũng sẽ cảm thấy bình thường thôi, hơn nữa sống bên hồ, vẫn có rất nhiều điều bất tiện."

"Nhưng chung quy vẫn cảm thấy tâm trạng rất tốt."

Muen đã hồi phục một chút thể lực, ném cây gậy gỗ đi, ôm đầu, cảm nhận làn gió nhẹ từ mặt hồ thổi đến, tận hưởng trọn vẹn khoảnh khắc yên bình khó có được này.

Nghĩ kỹ lại, từ khi bản thân xuyên qua thế giới này đến nay, vẫn luôn bị đủ loại chuyện đuổi theo, dường như còn chưa thực sự thư giãn bao giờ.

Cũng chính vì vậy, cậu mới càng thêm cẩn thận cảm nhận vẻ đẹp này.

"Chúng ta đi thôi."

Cảm thấy thời gian còn không nhiều lắm, Elka dẫn Muen, đi thẳng vào sâu trong thôn trang.

"Yên tĩnh quá."

Muen nhìn xung quanh, phát hiện tất cả các ngôi nhà đều cửa đóng then cài, ngay cả một chút khói bếp cũng không thấy.

"Vì hiện tại mọi người đều rất bận rộn."

Elka giải thích:

"Cá thu đang béo, thu hoạch mùa thu cũng sắp bắt đầu rồi, cho nên dân làng hầu như đều bận rộn ở bên ngoài, trực tiếp ở trên thuyền hoặc ở ngoài đồng ruộng không về nhà qua đêm đều là chuyện rất bình thường."

"Vậy thì thật vất vả."

"Đúng vậy, mọi việc đều dồn lại một đống, ngay cả trẻ con cũng không có cách nào nhàn rỗi. Nhưng đây cũng chính là cái gọi là thu hoạch bội thu mà, đợi khoảng thời gian này qua đi, sẽ chỉ còn lại niềm vui."

Elka đột nhiên dừng lại trước cửa một tiểu viện, mang theo một tia vui mừng nói:

"Chúng ta đến rồi."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận