Phản Diện Tóc Vàng Trong...
Tử Dữ Ngã Phi Ngư - Ta với ngươi không phải là cá - 子与我非鱼
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Lễ Trưởng Thành

Chương 51: Giãy dụa.

2 Bình luận - Độ dài: 1,810 từ - Cập nhật:

"Bất... bất động?"

Con dao phay khựng lại giữa không trung, cứ như bị một chiếc kìm sắt siết chặt, không thể nhúc nhích.

Không chỉ vậy, trong tầm mắt kinh hãi của Muen, lưỡi dao phay han gỉ cứ như thể bị ném vào lò rèn để rèn lại, bắt đầu từ từ tan chảy.

Loại chất lỏng đó còn nghịch ngợm uốn éo, giống như những con slime trong truyện cổ tích vậy.

Nhưng bây giờ là nhiệt độ bình thường mà lão Thiết, còn cách tận 1500 độ mới tới điểm nóng chảy của ngươi cơ mà.

Nói chuyện thì phải khoa học một chút đi chứ!

"Chẳng lẽ là..."

Muen đột nhiên ngẩng đầu, phát hiện rằng không chỉ chiếc dao phay ở trong tay, mà còn có cánh cửa tủ bị đánh bay đi, thậm chí là chiếc tủ quần áo mà cậu vừa nãy ẩn núp.

Hễ là kim loại, đều bị hòa tan thành chất lỏng.

Những chất lỏng kim loại đó uốn lượn lơ lửng trong không trung, rồi hội tụ về một nơi nào đó.

Chỗ đó là... lòng bàn tay của Ann.

"Lực lượng pháp tắc... Thần Quyến giả!"

Khuôn mặt của Muen bỗng tối sầm lại.

Cái tát đến từ vận mệnh này khiến cho huyết áp của cậu suýt chút nữa vọt thẳng lên trời.

Thần Linh Sủng Nhi, Đại Hành Pháp Tắc Thần Quyến giả.

Cứ như Celicia nắm giữ sức mạnh của băng, Ann trước mắt dường như cũng được một vị thần linh nào đó ưu ái, ban cho khả năng điều khiển kim loại.

Cái sức mạnh vô lý của lực lượng pháp tắc đó, đừng nói là kim loại tan chảy ở nhiệt độ thường, cho dù lát nữa có biến thành hình vuông, rồi hình tròn, thậm chí là hình gấu Pooh, Doraemon gì đó cũng chẳng thành vấn đề!

"Thế nhưng..."

Tại sao Ann lại là Thần Quyến giả?

Trong cốt truyện hoàn toàn không đề cập đến chuyện này, thậm chí cả khả năng điều khiển kim loại cũng không xuất hiện trong cốt truyện.

Hơn nữa, nếu Ann là Thần Quyến giả, tại sao lại muốn trở thành nữ hầu riêng của mình chứ?

"Đó là điều đương nhiên... bởi vì đó là tình yêu."

Nhìn vẻ nghi hoặc của Muen, Ann mỉm cười, ngưng tụ kim loại thành binh khí sắc bén.

"Danh lợi, sức mạnh, tiền tài, đối với tôi mà nói, cũng giống như đồ bỏ đi, điều mà tôi mong muốn, liền chỉ có duy nhất một mình Thiếu gia ngài thôi."

"Vậy thì đến đây đi, thiếu gia. Tôi sẽ khiến ngài trở lại vòng tay tôi một lần nữa, lần này, tôi sẽ chặt đứt tứ chi của ngài, để ngài không bao giờ... có thể rời xa tôi được nữa!"

Ann nhấc ngón tay lên.

Những binh khí kim loại ngưng tụ xé toang không khí như những chiếc lá bị gió thu cuốn đi bao trùm lấy Muen.

"Ảnh Bộ!"

Trong khoảnh khắc nguy cấp, Muen vẫn phải sử dụng Ảnh Bộ mặc dù nó có tác dụng phụ cực lớn, cậu hóa thành một cái bóng mờ ảo, lập tức biến mất khỏi vị trí cũ.

Xuất hiện một lần nữa là cách đó vài mét, dù khuôn mặt có hơi dữ tợn vì đau đớn và đứng có một chút lảo đảo, nhưng cậu vẫn thoát hiểm trong gang tấc khỏi cuộc tấn công của binh khí.

"Mẹ nó."

Muen cảm nhận được cơn đau nhức ở chân như đang xé rách não bộ của cậu, không kìm được mà chửi thề một tiếng.

Yandere đã rất đáng sợ rồi, còn nắm giữ sức mạnh khổng lồ như vậy, có để cho người ta sống hay không?

Lão tặc thiên, nếu ông nhìn ta không vừa mắt thì gửi thành một đạo sét đánh chết ta cho nhanh đi, tại sao lại còn muốn giày vò ta đến mức này?

"Uaghh?"

Ann nhíu lại đôi lông mày:

"Lại là chiêu thức chưa từng thấy, Thiếu gia, rốt cuộc ngài đã giấu tôi bao nhiêu thứ?"

"Hehe, bí mật của đàn ông cũng giống như tuổi của phụ nữ vậy, không thể tùy tiện mà soi mói đâu nhé!" Muen cố gắng nặn ra một nụ cười.

"Vậy sao, nhưng tôi vẫn sẽ như cũ nghiêm túc tìm tòi về ngài, không phải tư cách là một người đàn ông, mà là... vật sở hữu của tôi."

Ann giang hai tay ra, giống như là đang muốn ôm lại thế giới này.

Sau đó, Muen nghe thấy tiếng ma sát trói tai, rợn người phát ra từ phía sâu trong đường hầm phía sau cô ấy.

Dưới ánh đèn lờ mờ, một vật thể khổng lồ lóe lên ánh sáng bạc lạnh lẽo, cọ xát vào vách tường đường hầm, như một con rắn mà tiến đến.

Thân thể của nó, giống như vô số thanh thép được đúc thành rồi bị một lực bên ngoài xoắn chặt vào nhau, vẫn còn lờ mờ nhìn thấy hình bóng biến dạng của những xiềng xích và lồng sắt mà Muen quen thuộc. Nhưng giờ đây, tất cả chúng đã trở thành con quái vật dữ tợn, nghiền nát bức tường yếu ớt và tiến về phía cậu.

A, suýt chút nữa thì quên mất.

Nơi lồng giam đã nhốt mình lại, tất cả đều là kim loại.

"Có cần phải tàn nhẫn đến vậy không?"

Không chút do dự, Muen quay người bỏ chạy.

Con người chắc chắn trong khoảnh khắc nguy cấp thì có thể bộc lộ ra sức mạnh đáng sợ, Muen cũng không ngoại lệ.

Mặc dù cơn đau nhức dữ dội từ chân vẫn đè nén lên dây thần kinh, nhưng trong khoảnh khắc này, Muen đã chạy với tốc độ nhanh nhất trong đời.

Ánh sáng tượng trưng cho lối ra phía trước nhanh chóng phóng to, cuối cùng bao trùm lấy tầm nhìn của cậu, thậm chí còn bao trùm lấy thế giới của cậu.

Trong một thoáng mắt mờ đi, thế giới được bao trùm bởi thế giới ấm áp của bầu trời, rồi lại quay trở lại tầm nhìn của cậu, cảnh vật quen thuộc gần như khiến cho Muen rưng rưng nước mắt.

"Quả nhiên, đây là.... cửa sau của Phủ Công tước!"

Chưa kịp cao hứng.

Phía sau truyền đến một tiếng động lớn như sấm đánh liên tục.

Con quái vật khổng lồ giống như con rết thép ngay lập tức đâm xuyên qua lối ra đáng thương của tầng hầm, hung hãn lao về phía Muen.

Muen do dự trong phút chốc.

Liền từ bỏ việc chạy về Phủ Công tước, mà chạy như điên về hướng bên ngoài của Phủ Công tước.

Bên ngoài cửa sau của Phủ Công tước có một con sông, mặt nước lấp lánh.

" Thiếu gia, tại sao ngài lại phải chạy trốn? Nếu không cẩn thận làm hỏng bộ phận quan trọng nào đó của ngài, tôi sẽ đau lòng lắm đó!"

Ann dang rộng hai tay ra về phía Muen, cứ như muốn nhẹ nhàng ôm lấy cậu, khắp người toát ra một khí chất khiến mọi người an tâm của đại tỷ tỷ.

——  Nếu như dưới thân cô ấy không phải là một con quái vật thép với vô số gai nhọn dữ tợn đang vươn ra.

"Vậy đối với ngươi mà nói thì tay chân của ta cũng không phải là một bộ phận quan trọng sao?"

Muen đương nhiên là không thể chạy thoát, ngược lại càng điên cuồng vắt kiệt từng chút tiềm năng của cơ thể.

Nhưng lúc này, dụng ý của Ann khi tạo ra con quái vật khổng lồ kia cũng thể hiện rõ: ở nơi bằng phẳng, tốc độ của nó còn vượt xa cả Muen.

Muen cảm thấy ánh sáng của tia hi vọng đang dần biến mất, bản thân cậu đang từng bước bị bóng tối bao trùm.

Áp lực từ phía sau ngày càng mạnh mẽ. Muen không còn màng đến những điều khác nữa.

"Ảnh Bộ!"

"Ảnh Bộ!"

"Ảnh Bộ!"

Những kỹ năng đặc biệt vốn dùng để ẩn nấp và ám sát giờ đây được dùng để chạy trốn đường dài.

Hơn nữa, do cảnh giới không đủ, tác dụng phụ mãnh liệt kéo đến. Muen cảm thấy mỗi lần sử dụng [Ảnh Bộ], từng tế bào trong cơ thể đều rên rỉ đau đớn.

Nhưng cậu vẫn không thể dừng lại.

Nếu dừng lại, cậu sẽ hoàn toàn mất đi sự tự do.

"Mình muốn... được sống.

Sống một cách bình thường... trong thế giới không hề tốt đẹp này.

Nếu có thể,... mình còn muốn được sống hạnh phúc nữa."

Vậy nên...

Chạy cho ta!

"Ảnh Bộ!"

Cơn đau đớn dữ dội xé nát thần kinh, khiến ý thức càng trở nên mờ mịt.

Nhưng trong sự hỗn loạn của nỗi đau và chấp niệm đan xen này, sau khi mọi sức lực tưởng chừng đã cạn kiệt, dường như có một sức nóng dần được sinh ra.

Bắt đầu từ đan điền, rồi chảy xuống lòng bàn chân.

"Đây là..."

Trong đáy mắt của Muen toát ra một tia mừng rỡ.

Đấu khí!

Cậu lại vào lúc này mà đột phá?

Chân bị bao phủ bởi đấu khí, cơn đau tức thì tiêu tan hơn phân nửa.

Mà tại trong ghi chép của Hắc Thứ, nguyên bản Ảnh Bộ LV2, tức thì tăng lên LV5!

Không, vẫn còn tăng lên!

LV6!

"Ảnh Bộ!"

Mỗi đe dọa sau lưng vẫn chưa tan biến, Muen lại một lần nữa thúc giục Ảnh Bộ.

Lần này, cậu trực tiếp nhảy vọt hơn 10m.

Hơn nữa, có đấu khí bảo vệ, thi triển Ảnh Bộ không mang lại tác dụng phụ.

Nói cách khác, chỉ cần thể lực có đủ, cậu sẽ không có hạn chế trong việc thi triển!

"Thiếu gia!"

Thấy Muen đột nhiên tăng tốc độ một cách nhanh chóng, thậm chí sắp thoát khỏi sự truy đuổi của cô, trên khuôn mặt xinh đẹp của Ann hiện lên vẻ hung tợn chưa từng có.

"Xin đừng chạy trốn!"

"Xin lỗi nhé, Ann!"

Muen đột nhiên quay đầu, nở một nụ cười.

Phía sau cậu, dòng sông phản chiếu ánh mặt trời chiều xa xa, tựa như đang chảy máu.

Muen giơ tay lên, nhắm thẳng vào Ann đang kinh ngạc.

Chưa bao giờ sử dụng một loại sức mạnh khác, ma lực hội tụ trong lòng bàn tay, sau đó trút ra điên cuồng.

"Chiêu Minh Thuật[note73732]! Công suất lớn nhất!"

Ngay khoảnh khắc đó, trên thế giới dường như xuất hiện thêm một mặt trời.

Còn rực rỡ hơn cả ánh hoàng hôn.

Ghi chú

[Lên trên]
Thuật phát sáng như J97
Thuật phát sáng như J97
Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

bây giờ mà anh không thả flag thì chắc chắn sống rồi!
Xem thêm
Tại sao thả để làm chói mắt trốn mà?
Xem thêm