Tập 01: Lễ Trưởng Thành
Chương 53: Lợi thế thuộc về mình.
1 Bình luận - Độ dài: 1,566 từ - Cập nhật:
"Hả?"
Muen ngây người như bị sét đánh.
"Đại ca, anh nói gì vậy?"
"Ta nói, bố mày cướp sắc!"
Như sợ Muen không nghe rõ, tên mặt sẹo lại gằn giọng, khiến lá cây xung quanh cũng phải rụng xuống.
Tất nhiên là tôi biết anh nói cướp rồi, nhưng vấn đề là...
"Tôi là đàn ông mà!"
Muen vỗ nhẹ vào cơ ngực rắn chắc, lo lắng nói:
"Đại ca, anh nhìn rõ đi, đừng bị vẻ đẹp trai xuất chúng của tôi lừa, tôi là đàn ông!"
"Ừm, ta cũng đang nhìn này."
Tên sẹo liếc nhìn giữa hai chân Muen, nở một nụ cười gian xảo.
"Chính vì ngươi là đàn ông nên ta mới cướp sắc ngươi đó. Nếu không, ngươi cứ hỏi cô gái phía sau xem, ta có nghĩ đến chuyện cướp thân thể cô ấy đâu?"
"....."
Cổ Muen cứng đờ, cậu từ từ quay đầu lại.
Cô gái vốn trông hung dữ lúc nãy, giờ phút này không biết nên biểu cảm thế nào, do dự hồi lâu, rồi tránh ánh mắt, không dám nhìn vào ánh mắt đầy hy vọng của Muen.
Cuối cùng, cô khẽ gật đầu.
Đám cướp kia thật sự không nhìn cô bằng ánh mắt thèm muốn cả.
"....."
Thấy vậy, Muen cảm thấy có gì đó "rắc" một tiếng, như có thứ gì đó đã vỡ tan.
Cứu tôi với, ở đây có GAYYYYY!
"Hừm, có lẽ đây là duyên số."
Khuôn mặt già nua đầy sẹo của tên cướp hơi ửng đỏ, vẻ mặt u sầu, hắn chìm vào ký ức xa xăm.
"Kể từ khi trở thành cướp, ta luôn mơ ước một ngày nào đó sẽ gặp được một chàng trai trẻ đẹp trai, dũng cảm giải phóng bản chất của mình, xuất hiện giữa chốn hoang dã của bọn cướp.
Tốt nhất người đó phải thật sự biến thái.
Tiếc thay, thế giới này vẫn còn quá ít những người như vậy, những người sẵn sàng từ bỏ mọi vẻ ngoài giả tạo để đón nhận con người thật của mình.
Ta đã gần như từ bỏ hy vọng rồi.
Nhưng không ngờ, ta lại gặp được ngươi!"
Tên mặt sẹo không kìm được nước mắt lưng tròng, tràn đầy tình cảm nói:
"Dám đối mặt với người lạ, không chút e dè thể hiện bản thân. Đây mới là biến thái chân chính!
Vậy nên, chắc chắn người chính là ta hằng mong đợi!"
Tên mặt sẹo đưa tay ra, giọng nói vang vọng: "Vậy thì, hãy đến với ta! Ta sẽ cưỡi mây ngũ sắc đến cưới em về làm áp trại phu nhân của ta!"
Muen: "..."
Cô gái: "..."
Tên cướp C: "Huhuhu, vất vả lắm mới cướp bóc để nuôi gia đình, lại còn không quên theo đuổi giấc mơ. Đúng là xứng đáng làm đại ca của tôi, khiến tôi ấm lòng đến phát khóc, huhuhuhu..."
"Hừm, ngượng ngùng gì chứ."
Nhìn Muen đã hoàn toàn hóa đá, tên mặt sẹo dùng ngón tay quệt mũi, vẻ mặt tự mãn nói:
"Xem ra sức hút của tôi vẫn không hề giảm sút."
"Đ*t m* mày...!"
Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, Muen đột nhiên nhảy bổ tới với vẻ mặt khủng khiếp.
"Ảnh Bộ!"
"Chết đi, chết đi đồ gay!"
Thân ảnh vụt tới trong chớp mắt, Muen tung một cú móc ngược đẹp mắt, đánh thẳng vào cằm tên mặt sẹo.
Sau khi tiến vào nhị giai và sở hữu đấu khí, thể lực của Muen đã vượt trội hơn hẳn.
Vì vậy, dưới cú đấm này, tên mặt sẹo, to lớn hơn Muen mấy lần, bị đánh bay xa hơn mười mét, còn phá gãy vài cái cây dày bằng miệng để ăn cơm trước khi dừng lại.
"Hả? Mạnh đến vậy sao?"
Muen cũng hơi rợn người trước sức mạnh bùng nổ của mình, nhưng ngay sau đó vẻ mặt cậu trở nên kiêu ngạo, chống nạnh nói:
"Mấy thằng khốn nạn kia, dám nói tao là biến thái, mày mới là biến thái, cả nhà mày đều là biến thái!"
"Đại ca!"
Thấy tên mặt sẹo bị đánh bay, mấy huynh đệ của hắn hoảng loạn chạy tới.
"Khụ khụ, không sao cả."
Tên mặt sẹo gạt đám thuộc hạ đang muốn giúp đỡ, tự mình đứng dậy, hừ mũi nhổ ra một búng máu lẫn răng, rồi cười dửng dưng:
"Thật không hổ là tương lai trại áp phu nhân, tràn đầy năng lượng. Nhưng hoang dã một chút thì càng tốt, ta càng hưng phấn hơn ha ha ha..."
"Khốn kiếp..."
Muen cảm thấy ớn lạnh.
Sao mình lại dễ dàng gặp phải loại người gay đến mức này, ông trời đối xử với mình tệ đến mức nào sao?
Không lẽ không thể có một cô gái xinh đẹp, đáng yêu, dịu dàng nào đó từ trên trời rơi xuống sao?
"Đương nhiên phu nhân đã muốn chơi, vậy thì ta sẽ chơi với em thôi!"
Tên mặt sẹo cười lớn, giơ thanh đại đao lên.
Sau đó... đột nhiên chém xuống.
Xa vậy sao?
Đồng tử Muen hơi co lại.
Đồng thời, một tiếng chuông cảnh báo vang lên trong lòng.
Không chút do dự, cậu vặn mình né sang một bên.
Một vết chém dài vài mét, rộng bằng cánh tay xuất hiện ngay tại vị trí Muen vừa đứng.
Thấy vậy, tóc gáy Muen dựng đứng.
Đây là... đao mang sao?[note73743]
Không, đây là phóng thích đấu khí!
Đối phương cũng là nhị giai võ giả, ít nhất cũng là nhị giai trung kỳ!
Hắn ta đang kêu meo meo cái gì vậy, mạnh mẽ thế này thì làm cướp cái chó gì?
Làm bất kì một nghề khác chẳng phải thơm hơn là làm cướp hay sao?
"Haha, đã nói rồi, ta trở thành cướp chỉ để chờ đợi người yêu trong mộng của mình thôi!"
Tên mặt sẹo cười lớn, nhảy vọt lên như một con gấu khổng lồ, lao thẳng vào Muen.
"Thấy không, đây không phải là đang chờ em sao?"
"Vậy thì tránh xa ta ra, đồ gay! Ta thích các cô gái nhỏ đáng yêu cơ!"
"Ảnh Bộ!"
Muen lại né tránh đòn tấn công của tên mặt sẹo.
Nhưng cậu biết, cứ thế này mãi cũng sẽ không tốt.
Ngay cả khi tác dụng phụ của Ảnh Bộ đã giảm đi rất nhiều sau khi tiến vào nhị giai, nhưng cậu cũng không thể dùng mãi được.
Và nếu so tài thể lực, cậu có thể không đánh lại được tên thủ lĩnh của đám cướp này, kẻ chiến đấu như một kẻ man rợ.
Khi thể lực cạn kiệt, cậu chỉ có thể để hắn muốn làm gì thì làm.
Đến lúc đó...
"Phu nhân... em hãy đi theo ta đi..."
"Hehe, em đã không có chỗ nào để trốn."
"Cứ kêu đi, có kêu khan cả cổ họng cũng vô ích thôi."
"Em muốn mặc bộ đồ nội y lụa ren đen này hay bộ đồ thỏ này, ta đều có thể cưng chiều."
Aaaaaa!
Sao mình lại liên tưởng đến những hình ảnh này chứ?
Đây chẳng phải là bức tranh địa ngục sao?
Không, không, ra khỏi đầu ta ngay!
"Không!"
Muen đầy kiên quyết.
"Thà chết chứ không đầu hàng!"
Nhị giai sơ kỳ và nhị giai hậu kỳ.
Xích thủ không quyền đối đại đao.[note73744]
Lợi thế thuộc về mình!
"Đến đây!"
Tuy nhiên, Muen cũng biết sử dụng sức mạnh là hoàn toàn không khả thi.
Vì vậy, cậu trực tiếp dùng Ảnh Bộ né tránh trước mặt đám cướp đang xem kịch, đấm ngã một tên, rồi giật lấy thanh đại đao trong tay hắn.
Có vũ khí, cuối cùng lòng cậu cũng ổn định hơn một chút... nhưng lại thấy hơi lạ.
Mình chưa bao giờ dùng đại đao, mà dùng đại đao thì ai sẽ dạy mình đây?
Sư phụ, con muốn học cách dùng đại đao!
Tên mặt sẹo đương nhiên không cho Muen cơ hội làm quen với vũ khí. Ngay khi Muen đang rên rỉ trong lòng, hắn ta lập tức áp sát, vẫn thẳng thắn —— chém xuống.
Nhưng lần này, từ thanh đại đao trong tay tên sẹo đột nhiên phát ra một lực hút khủng khiếp, Muen dường như bị hút vào, vậy mà không thể sử dụng Ảnh Bộ ngay lập tức.
Xong rồi.
Đây là,
Võ kỹ!
Muen đột nhiên mở to mắt, trong lòng không khỏi cảm thấy hối hận.
Sau khi tiến vào nhị giai, câu có thể sử dụng Ảnh Bộ mà gần như không có thời gian hồi chiêu, nên có vẻ như cậu đã hơi bất cẩn.
Sao lại không nghĩ đến điều đó chứ?
Nếu mình có thể sử dụng võ kỹ, thì dĩ nhiên người khác cũng có thể!
"Khốn kiếp!"
Muen nghiến răng.
Trong lúc tuyệt vọng, cậu chỉ có thể giơ thanh đại đao trong tay lên, miễn cưỡng chống đỡ nhát chém của tên mặt sẹo.
Nhưng với cánh tay gầy gò và đôi chân mảnh khảnh, làm sao cậu có thể chiến đấu với tên mặt sẹo đầy cơ bắp kia?
Cuộc đời mình kết thúc tại đây!
Muen Campbell.
Như thể một lần nữa nhìn thấy kết cục bi thảm của chính mình.


1 Bình luận