Tập 14: Bánh Croquette Kem và Sự Sụp Đổ Của Dị Giáo!
Chương 7-2
0 Bình luận - Độ dài: 3,350 từ - Cập nhật:
[O-Ồ, cái này lạ đấy.]
[N-Nước ư?! Không ai nói với ta là có nước cả!]
[Ồ hô! Đây đúng là một bất ngờ. Thú vị thật!]
[Chà chà, mấy người biết điều này có nghĩa là gì không? Cá lên thực đơn rồi đấy!]
[Cá kìa, yaaay! Sui thắc mắc không biết có thịt không nữa.]
Trong khi tôi và các linh thú hào hứng bàn luận về ấn tượng đầu tiên của hầm ngục, các thành viên của Ark chỉ đứng đó, im lặng với vẻ mặt đầy sợ hãi. Ngay cả Feodora, người lúc nào cũng khá điềm tĩnh, lần này cũng nhăn nhó. Mà cũng khó trách họ, bởi cảnh tượng trước mắt chúng tôi thực sự ngoài mong đợi.
Ngay khi bước vào hầm ngục, chúng tôi đi qua một đường hầm giống như hang động trong một khoảng thời gian. Cuối cùng, chúng tôi đến một cầu thang, và khi bước xuống...
Một vùng nước mênh mông hiện ra trước mắt. Chính xác mà nói, toàn bộ khu vực này bị nhấn chìm trong một chất lỏng có màu xanh lục. Tôi từng xem một chương trình trên TV về khu đầm lầy lớn nhất Trái Đất, và cảnh tượng này làm tôi nhớ đến nó một cách kỳ lạ.
[Một đầm lầy trong hầm ngục à?] tôi lẩm bẩm. [Và nó còn rộng khủng khiếp nữa chứ.]
[Grừ!] Fel gầm gừ, lộ rõ vẻ khó chịu khi nhìn thấy nguyên tố mà ông ta ghét nhất. [Ta đã được bảo rằng nơi này có địa hình hoang dã! Tên hội trưởng ngốc đó lừa chúng ta sao?!]
Ừm, thật ra thì... [Ở đây cũng có vài cái cây mà? Nhìn mấy cái bụi rậm kia đi,] tôi chỉ tay.
[Hừ! Chuyện đó chẳng có ý nghĩa gì—]
[Với lại,] tôi tiếp tục, ngắt lời Fel, [Hội trưởng kia chỉ kể lại những gì ông ta nghe được thôi. Ông ấy chưa từng vào đây mà, nên thông tin có sai lệch cũng là chuyện bình thường. Ông ấy cũng đã nói trước rằng tất cả chỉ là tin đồn và lời đồn đại mà.]
Fel hậm hực hừ mạnh một tiếng, còn tôi thì thở dài. [Thôi nào, nếu ông không thích thì quay về cũng được mà! Tôi chẳng phản đối đâu,] tôi nói. Thật lòng mà nói, tôi còn vui hơn nếu khỏi phải lặn lội trong cái hầm ngục này ngay từ đầu.
[Chúng ta sẽ không quay về dưới bất kỳ hoàn cảnh nào!] Fel quát lớn.
[Vậy thì đừng có than nữa, chấp nhận đi!]
Ngay lúc đó, Gaudino đột nhiên lên tiếng cắt ngang cuộc cãi vã của chúng tôi. "Xin lỗi vì chen ngang, Mukohda, nhưng chúng ta có vấn đề rồi! Một con lợn rừng lửa đang lao tới!"
Tôi quay sang hướng Gaudino chỉ và thấy một con lợn rừng khổng lồ đang trừng mắt nhìn chúng tôi, nhe nanh đầy đe dọa.
Tôi chớp mắt, nhìn lần hai, dụi mắt rồi nhìn lại lần nữa.
Khoan đã, khoan đã! Lợn rừng đâu có cái răng nào sắc nhọn như vậy chứ?!
"Feodora! Gideon! Sigvard!" Gaudino hô to, lập tức nhập vai đội trưởng của Ark. Feodora giương cung nhắm thẳng vào con lợn rừng lửa, trong khi Gaudino, Gideon và Sigvard đồng loạt rút vũ khí.
Ngay khi Ark vào vị trí chiến đấu, con lợn rừng lửa liền lao thẳng đến với tiếng rống chói tai. Tôi nhanh chóng lùi lại, đứng sau lưng Fel và Gon cho an toàn, háo hức chờ xem màn thể hiện của nhóm Gaudino trong trận chiến...
Nhưng rồi, ừm, chuyện đó chẳng hề xảy ra.
[Sui sẽ xử đẹp chúng!] nhóc slime yêu thích của tôi reo lên, nảy bật về phía trước rồi phóng ra một đòn Acid Bullets với một tiếng "pew" đầy uy lực! Viên đạn axit bay thẳng vào trán con lợn rừng—và xuyên qua nó luôn. Nhưng do con vật to lớn này đã tích đủ đà khi lao tới, nên nó vẫn tiếp tục lướt về phía trước thêm vài mét nữa trước khi cuối cùng đổ gục ngay trước đội hình của Ark.
Không gian bỗng chốc chìm trong im lặng. Các thành viên Ark đứng sững, nhìn chằm chằm vào con lợn rừng lửa với vẻ mặt hoàn toàn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
[Yaaay! Sui thắng rồi!] Sui hét lên sung sướng, vui mừng tột độ vì chiến thắng của mình.
Ừm... xin lỗi nhé, Ark. Thật sự xin lỗi. Sui không cố tình phá hỏng bầu không khí đâu, nhóc ấy chỉ đơn giản là không nhận ra điều đó thôi, thật đấy!
Và thế là, hành trình khám phá hầm ngục cùng nhóm Ark của chúng tôi mở đầu bằng một cú sốc. Thật không may, triển vọng của chuyến đi này đã có dấu hiệu ảm đạm ngay từ đầu... ít nhất là về mặt bầu không khí lúng túng.
................
Chúng tôi đang ở giữa vùng đầm lầy của tầng một trong hầm ngục mà ai cũng háo hức mong chờ... nếu thực sự hầm ngục này có "tầng" theo đúng nghĩa truyền thống. Mà tôi thì vẫn chưa chắc về điều đó. Hiện tại, cả nhóm đang cưỡi trên lưng Sui, nhóc slime đã phóng to kích thước để đóng vai trò chiếc bè chở tất cả mọi người.
Thông thường, khi di chuyển qua các khu vực rộng lớn, chúng tôi sẽ cưỡi trên Fel, nhưng ông ta thẳng thừng từ chối vì không chịu đi qua vùng đất ngập nước. Chúng tôi cũng cân nhắc việc cưỡi trên lưng Gon, nhưng nghĩ đến cảnh cứ phải leo lên leo xuống mỗi lần gặp quái vật thì lại thấy quá phiền phức, nên đành bỏ qua phương án đó. Cuối cùng, Sui trở thành lựa chọn hợp lý nhất theo kiểu... loại trừ. Trong khi chúng tôi "chèo thuyền" băng qua vùng đầm lầy, nhóm rồng—tức Gon và Dora-chan—bay phía trước để trinh sát và báo cáo về bất kỳ quái vật nào mà họ phát hiện được.
Nhân tiện, sau vụ việc lúc nãy, chúng tôi đã tranh thủ giải thích cho Sui rằng "giật quái" trong hầm ngục là hành động rất thiếu lịch sự. Đây không phải là lần đầu tiên tôi phải nhắc nhở chuyện này, nhưng có vẻ vì quá háo hức với hầm ngục mới nên Sui đã quên béng mất. Dù sao thì, chúng tôi cũng đã đưa chiến lợi phẩm của con lợn rừng—một bộ da và một chiếc ngà—cho Ark như một lời xin lỗi vì hành vi kém duyên của nhóc slime. May mắn thay, họ tỏ ra rất thấu hiểu.
Không phải là một khởi đầu hoàn hảo, nhưng bằng cách này hay cách khác, chuyến thám hiểm của chúng tôi cuối cùng cũng chính thức bắt đầu! Dù vậy, cho đến giờ vẫn chưa có gì đáng chú ý cả.
Chúng tôi có bắt gặp một vài sinh vật trông giống như các loài chim nước, nhưng tất cả đều bay đi trước khi chúng tôi kịp tiếp cận. Gon và Dora-chan cũng chưa báo cáo gì, nên tôi đoán chắc chỉ toàn những sinh vật nhỏ nhặt, không đáng để săn. Tuy nhiên, khi tiếp tục tiến về phía trước, tôi bắt đầu thấy ngày càng nhiều sinh vật trông giống như capybara. Dù chúng to hơn rất nhiều so với capybara mà tôi từng biết, nhưng vì nhóm rồng không đề cập đến, nên tôi đoán là chúng cũng chẳng có giá trị gì mấy.
[Này! Hình như ta vừa tìm thấy quái vật khá ổn đây!] Dora-chan cuối cùng cũng truyền tin qua thần giao cách cảm.
[Phía trước có một con sông, và khu vực xung quanh có khá nhiều cá sấu nhỏ sinh sống,] Gon bổ sung.
[Hiểu rồi! Đợi bọn tôi chút nhé?] Tôi đáp lại, sau đó quay sang Fel và Sui. [Mọi người nghe thấy hết rồi đúng không?]
[Rõ ràng. Cá sấu à? Chắc cũng tạm chấp nhận được.]
[Cá sấu hả! Sui sẽ xử đẹp bọn chúng!]
Tôi quay sang nhóm Ark. [Có vẻ như phía trước có một con sông với khá nhiều quái vật cá sấu,] tôi giải thích.
"Được rồi," Gaudino gật đầu. "Quái cá sấu thường rơi ra da, răng và thịt, nên có vẻ cũng đáng để săn đấy."
[Nghe nói có khá nhiều, vậy chia thành hai nhóm rồi săn riêng có ổn không?] tôi đề nghị.
"Nghe hợp lý đấy. Dù đang hợp tác với nhau, nhưng nếu chiến đấu theo nhóm quen thuộc thì sẽ dễ phối hợp hơn."
Ôi trời, may quá. Tôi biết ngay là anh ta sẽ hiểu mà.
"Ba người ổn chứ?" Gaudino quay sang Gideon, Sigvard và Feodora. Cả ba gật đầu đồng tình.
Họ trông cực kỳ nghiêm túc và chuyên nghiệp—chuẩn hình mẫu của một nhóm thám hiểm chân chính... hoàn toàn trái ngược với nhóm tôi.
Chúng tôi hội quân với Gon và Dora-chan gần con sông, nơi mà tôi ngay lập tức nhận ra tình hình có hơi... quá sức mong đợi.
[Ôi trời, nhiều cá sấu quá vậy,] tôi lẩm bầm. Mỗi con dài khoảng năm mét, và có rất nhiều con cả trên bờ lẫn dưới nước đến mức tôi ngay lập tức bỏ ý định đếm chúng.
Gon, xin lỗi nhé, nhưng lúc nãy ông gọi đây là "cá sấu nhỏ" đúng không? Chỗ nào nhỏ vậy hả?!
"Oh? Chẳng phải đó là cá sấu đuôi đỏ sao?" Sigvard nhận xét khi nhìn ra sông. Có vẻ như anh ta đã biết về loài này từ trước. Đến khi anh ta nói vậy, tôi mới để ý thấy đúng là chúng có đuôi màu đỏ đặc trưng.
Cá sấu đuôi đỏ á? Thật luôn? Tôi không phải chuyên gia, nhưng theo tôi biết thì cá sấu đuôi đỏ thuộc loại nhỏ nhất trong họ nhà cá sấu mà?
Mà nghĩ lại, đúng là chúng nhỏ thật—so với tiêu chuẩn của thế giới này thôi.
Xét đến kích thước của những loài quái vật mà tôi từng chạm trán, lẽ ra tôi nên đoán trước điều này mới phải.
"Cá sấu đuôi đỏ à? Nghe nói da và thịt của chúng bán được giá khá cao đấy," Gaudino nhận xét.
"Chắc chắn rồi," Gideon xác nhận. "Nếu hạ được ít nhất ba con, chúng ta sẽ thu được một khoản kha khá đấy."
"Không, chúng ta nên đặt mục tiêu cao hơn thế," Sigvard lên tiếng. "Ba người chúng ta đều cần thay bộ giáp mới, nên có thêm tiền thì vẫn tốt hơn."
"Không thể cãi được," Gideon gật đầu đồng ý.
"Vậy thì lần này chúng ta sẽ bung hết sức rồi," Gaudino kết luận.
"Chúng ta sẽ mở đầu như thường lệ. Cô lo được chứ, Feodora?"
"Tất nhiên," Feodora gật đầu đáp lại.
Tôi không kìm được cảm giác hào hứng khi nghe Ark bàn bạc. Họ trông giống hệt một đội nhà thám hiểm thực thụ, và suy nghĩ đó khiến tôi phấn khích như một đứa trẻ.
"Được rồi, Mukohda, đã đến lúc tách ra rồi," Gaudino nói. "Tôi định bảo cậu giữ an toàn, nhưng có lẽ chuyện đó không cần thiết nhỉ?"
[Cảm ơn nhé, mọi người cũng cẩn thận,] tôi đáp.
Những nhà thám hiểm của Ark vẫy tay chào, rồi tiến về phía đám cá sấu đuôi đỏ bên bờ sông.
[Được rồi! Chúng ta cũng di chuyển thôi,] tôi nói.
[Ta chẳng thấy lý do gì phải phí công sức đối phó với mấy con quái yếu ớt này cả,] Fel hừ giọng.
[Ôi trời, bớt phàn nàn đi!] Dora-chan gắt. [Đây mới chỉ là khởi đầu thôi! Chúng ta vẫn còn nguyên một hầm ngục để khám phá đấy!]
[Đúng vậy,] Gon gật đầu. [Ta hiểu cảm giác của ngươi, nhưng đây mới chỉ là bước đầu tiên thôi.]
[Phải đó,] tôi tán thành. [Hơn nữa, Gaudino vừa nói thịt của chúng bán được giá cao, tức là hẳn phải rất ngon. Tôi cá là mình có thể làm món cá sấu chiên karaage tuyệt hảo đấy.]
Ngay lập tức, cả đám linh thú của tôi cứng đờ người. Rồi chỉ một giây sau...
[Karaageee!] Sui ré lên, lao về phía lũ cá sấu đuôi đỏ như một quả đại pháo khổng lồ!
[Gì cơ—Suiii?!] Tôi hét lên, cố bám chặt lấy thân Sui để không bị hất văng xuống đầm lầy.
[Đã có karaage thì không thể ngồi yên được rồi. Ta cũng sẽ tham gia săn!] Fel tuyên bố rồi nhảy khỏi lưng Sui, lao thẳng về phía đám cá sấu.
[Khoan đã,] Dora-chan nói. [Nếu chúng ta giết những con trong nước, chẳng phải thịt sẽ trôi đi hết sao?]
[Một điểm đáng lưu ý,] Gon đồng tình. [Vậy thì ta sẽ nhấc chúng lên khỏi sông rồi thả xuống bờ. Khi đó, Dora, ngươi có thể kết liễu chúng trên đất liền.]
[Hiểu rồi!]
Hừm. Từ khi nào mà hai con rồng này lại phối hợp ăn ý đến thế nhỉ? Chẳng lẽ làm rồng là tự nhiên hiểu nhau à?
[Chịu này!] Tôi cảm thấy thân Sui rung lên khi một tiếng *pew* vang dội.
[Gah! Suiii!] Tôi la lên. Vì đang ở trạng thái khổng lồ, đòn Acid Bullets mà Sui vừa bắn ra cũng to hơn bình thường rất nhiều. Phát bắn xuyên toạc một con cá sấu đuôi đỏ, gần như chẻ đôi nó ra. Con quái vật kêu lên một tiếng gấp gáp rồi biến mất, để lại...
[Chán quá, không có thịt,] Sui rên rỉ khi chỉ thấy một tấm da cá sấu rơi xuống đất.
[K-Không sao đâu!] Tôi vội nói. [Vẫn còn rất nhiều cá sấu mà! Chắc chắn sẽ có con để lại thịt cho chúng ta!]
[Hmm... Được rồi! Vậy Sui sẽ đánh bại thật nhiều chúng!]
Trong khi Sui mải mê bắn hạ từng con cá sấu đuôi đỏ, tôi trượt xuống khỏi lưng nhóc và thở dài. [Ôi, Sui,] tôi lẩm bẩm, nhớ lại cái ngày nhóc slime bé nhỏ này còn ngây thơ vô hại biết bao. Giờ nhìn nhóc ấy chiến đấu hăng máu thế này, tôi không khỏi có chút hoài niệm.
Ở phía trước, Fel đang càn quét đám cá sấu một cách tàn bạo, móng vuốt sắc bén xé toạc từng con một.
Gon và Dora-chan cũng phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn—Gon mở rộng kích thước một chút, nhấc từng cặp cá sấu lên khỏi mặt nước rồi thả chúng xuống bờ, nơi Dora-chan dùng ma pháp Băng để đâm xuyên qua từng con. Cảnh tượng không khác gì một lò mổ cá sấu đuôi đỏ.
Những linh thú của tôi tiếp tục màn tàn sát điên cuồng, săn lùng từng con cá sấu để thu thập mọi chiến lợi phẩm có thể. Chẳng thể ngờ rằng chỉ một từ "karaage" lại có thể kích động đến mức này. Mọi thứ rối loạn hoàn toàn, và chẳng mấy chốc, con cá sấu đuôi đỏ cuối cùng cũng bị hạ gục, chỉ để lại một đống chiến lợi phẩm chất thành núi bên bờ sông.
Tôi thở dài. [Thôi nào, mọi người đều biết quy trình rồi đấy. Mau thu nhặt chiến lợi phẩm đi! Mọi người cũng giúp một tay nữa chứ?]
[Đương nhiên. Đây sẽ trở thành karaage của chúng ta mà, nên ta sẽ cố hết sức.]
[Chính xác! Không được bỏ sót một miếng thịt nào!]
[Phải rồi!]
[Karaageee!]
Tôi đưa cho Fel và Dora-chan mỗi người một chiếc túi ma pháp, và họ lập tức tỏa ra nhặt chiến lợi phẩm, với Gon đi theo Dora-chan và Sui bám sát Fel.
[Được rồi, không thể để bọn họ làm hết mọi việc được! Nhất là khi còn quá trời thứ phải thu dọn thế này... Trời ạ, sao mọi chuyện lúc nào cũng thành ra thế này nhỉ?] Tôi lầm bầm, rồi quay sang đám linh thú. [Khoan đã—này! Nhặt hết chiến lợi phẩm đi, đừng chỉ lấy mỗi thịt!]
Dường như bộ tứ háu ăn của tôi đã quyết định rằng da và răng cá sấu chẳng đáng để bận tâm, nên suốt thời gian qua họ chỉ tập trung nhặt thịt mà hoàn toàn phớt lờ những thứ còn lại—cho đến khi tôi phải nghiêm khắc nhắc nhở.
[Này, làm ơn đi! Để mấy thứ đó lại thì phí quá!] Tôi càu nhàu trong lúc giúp một tay nhặt đồ. Tôi nhặt một tảng thịt, một bộ da, vài chiếc răng, thêm một tảng thịt nữa, lại một bộ da... công việc cứ thế kéo dài mãi không dứt.
[Aghh, lưng mình sắp gãy mất rồi,] tôi rên rỉ, tự đấm nhẹ vào lưng như một ông cụ thật thụ.
Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên từ phía sau. "M-Mukohda...?"
Khi quay lại, tôi thấy nhóm nhà thám hiểm Ark đã quay về. Họ đang đứng chết trân, trố mắt nhìn đống vật phẩm rơi vãi khổng lồ mà chúng tôi vẫn chưa nhặt hết.
[Ư-Ừm, thì... mọi người hơi quá tay một chút thôi,] tôi ấp úng tìm cách biện hộ.
"Chúng tôi hạ được bốn con. Cứ tưởng như thế là một khởi đầu khá thuận lợi cho chuyến thám hiểm rồi đấy," Gideon nói, ánh mắt đờ đẫn như thể tâm hồn đã bay đến một thế giới khác.
[Ờ, ờm...] Tôi lắp bắp, rồi quyết định bỏ cuộc. [Dù sao thì, chắc sẽ mất chút thời gian để nhặt hết chỗ này. Mọi người chờ một lát được không?]
Tôi lập tức truyền lệnh qua thần giao cách cảm cho các linh thú—cũng chính là thủ phạm gây ra tình huống ngượng chín mặt này—bảo họ đẩy nhanh tốc độ thu thập vật phẩm càng nhanh càng tốt.
[Phew! C-Cuối cùng cũng xong,] tôi thở phào nhẹ nhõm khi chúng tôi đã gom gần hết số nguyên liệu từ đám cá sấu. Nhưng niềm vui chẳng kéo dài lâu.
[Hửm? Xem ra vẫn còn sót một con,] Fel nhận xét.
Tôi nhìn theo hướng ông ta chỉ và thấy một con cá sấu đuôi đỏ đang lững lờ trôi trên mặt sông.
[Quả thật! Để ta đi bắt nó,] Gon nói.
Gon tung cánh bay vút lên không, lao xuống tóm lấy con cá sấu trong móng vuốt... nhưng ngay khi lão ta định bay lên lại, một âm thanh chói tai vang lên cùng với một cú vọt nước khổng lồ—một con cá khổng lồ trồi lên khỏi mặt nước!
So với Gon khi ở kích thước thật thì nó chẳng là gì, nhưng với hình dạng thu nhỏ hiện tại của lão ta, con cá dài chừng mười mét này quả là một đối thủ đáng gờm. Quan trọng hơn, nó nhảy lên với mục đích rõ ràng—đớp chặt lấy con cá sấu mà Gon đang giữ trong một chân trước!
[Muốn cướp con mồi của ta sao? Láo xược thật đấy!] Gon gầm gừ, nhanh chóng dùng chân còn lại tóm luôn phần đầu con cá.
Lão ta vỗ cánh mạnh mẽ, kéo cả con cá sấu lẫn con cá khổng lồ lên khỏi mặt nước. Mặc cho con cá quẫy đuôi điên cuồng, kết cục của nó đã được định sẵn ngay từ khoảnh khắc dám đối đầu với một rồng cổ toàn năng. Không tài nào thoát khỏi móng vuốt của Gon, con cá đã hoàn toàn bất động trước khi lão ta kịp hạ cánh xuống bờ sông.
[Thưa bệ hạ, ta đi bắt cá sấu, nhưng lại mang về cả một con cá,] Gon tự hào khoe chiến lợi phẩm.
[Ờ rồi, vậy ông muốn tôi làm gì với nó đây?] Tôi thầm nghĩ, rồi quay sang nhóm Ark—chỉ để thấy họ lại một lần nữa đứng chết lặng, không nói nên lời.
.................


0 Bình luận