Tập 14: Bánh Croquette Kem và Sự Sụp Đổ Của Dị Giáo!
Chương 7-1: Cuộc Thám Hiểm Hầm Ngục Bắt Đầu!
0 Bình luận - Độ dài: 3,703 từ - Cập nhật:
"Tôi... tôi không thể tin là tôi đã sống sót qua được chuyện đó," Gideon rên rỉ khi anh ta tụt khỏi lưng Gon và loạng choạng bước vài bước. Anh ta đi như một con bê mới sinh, trông như thể có thể ngã bất cứ lúc nào. Màu da xanh xao của anh ta chắc chắn không giúp ích gì cho vẻ ngoài "ngôi sao Hollywood" của anh ấy.
Trong khi đó, Gaudino thở mạnh khi cố gắng xuống khỏi lưng Gon, mang theo Sigvard vắt qua vai. "Hả, sao ông này nặng thế?" anh ta ngạc nhiên khi thả Sigvard, người lùn và cơ bắp, xuống đất như một bao khoai tây. Sigvard không trả lời vì anh ta đã bất tỉnh ngay sau khi Gon bay lên.
"Thảm hại thật," Fedora chế nhạo Gideon và Sigvard khi cô nhẹ nhàng nhảy xuống đất.
"C-Câm miệng đi! Ít nhất tôi không ngất xỉu, được chứ?!" Gideon rên rỉ.
Thực tế là anh ta đang chống tay lên đầu gối để giữ thăng bằng khiến lập luận của anh ta không mấy thuyết phục, nhưng tôi cũng hiểu cảm giác của anh ấy. Tôi đã bay nhiều lần rồi, và chỉ mới gần đây tôi mới bắt đầu quen với cảm giác này. Mặc dù vậy, tôi vẫn không thể không nghĩ về cảm giác thật tuyệt khi lại đứng vững trên mặt đất khi tôi cũng leo xuống khỏi lưng Gon.
[Tốt rồi. Giờ chúng ta vào trong ngay.]
[Với chút may mắn, sẽ có thứ gì đó bên trong đủ mạnh để khiến ta phải chú ý!]
[Đúng vậy! Đi thôi!]
[Hầm ngục, bắt đầu thôi!]
Các linh thú của tôi đã sẵn sàng lao vào hầm ngục ngay khi chúng tôi hạ cánh, nhưng tôi nhanh chóng dừng lại. [Không, không, chưa được! Chúng ta đợi đến ngày mai rồi vào,] tôi nói qua thần giao cách cảm.
Điều đó khiến không khí trở nên lạnh lẽo ngay lập tức. [Ngươi có ý đồ gì sao?] Fel hỏi.
[Thật ra, sắp tối rồi, phải không? Mọi người sẽ đói nhanh thôi, và điều này sẽ thú vị hơn nhiều nếu chúng ta dành chút thời gian ăn uống và nghỉ ngơi bây giờ, rồi sáng mai vào hầm ngục. Còn nữa, nhớ là chúng ta có bạn đồng hành chuyến này đấy nhé,] tôi nói, liếc nhìn các thành viên trong nhóm Ark. Gideon trông vẫn sẵn sàng ngất xỉu, và Sigvard thì vẫn chưa tỉnh.
[Yếu ớt thật,] Fel thở dài.
[Peh! Không cần nói, đâu có gì ngạc nhiên,] Dora-chan nhổ nước bọt.
[Yếu đuối!] Sui hớn hở nhại lại.
[Tất cả chỉ vì cưỡi lưng ta thôi sao? Ta thật sự bị xúc phạm. Nếu đây là sự cảm ơn ta nhận được, có lẽ lần sau tôi sẽ để họ tự đi bộ.]
[Đừng như vậy mà,] tôi trách, cảm thấy may mắn vì chúng tôi chưa nói chuyện đó lớn tiếng. Tôi có thể tưởng tượng được nếu Gideon và Sigvard nghe được, họ sẽ cảm thấy tồi tệ thế nào.
Mọi người đều có những thứ mà họ không thể chịu đựng được, được chứ? Và hơn nữa... [Tôi cứ nghĩ là chúng ta sẽ tìm thấy hầm ngục nhanh chóng vì các cậu tự tin quá, nhưng hóa ra lại mất nhiều thời gian hơn tôi tưởng,] tôi nói. Chính sự tìm kiếm kéo dài này đã khiến chuyến bay của chúng tôi mất nhiều thời gian đến vậy.
[K-Không phải lỗi của bọn ta. Vị trí của hầm ngục thực sự làm cho việc tìm thấy nó trở nên cực kỳ khó khăn,] Fel nói.
[Fel nói đúng rồi! Một hầm ngục xa xôi như vậy ai cũng sẽ gặp khó khăn để tìm ra. Nếu không có bọn ta, chắc chắn người sẽ chẳng bao giờ phát hiện ra được!] Gon lên tiếng.
[Tôi không phủ nhận điều đó, nhưng vẫn...] tôi đáp.
Fel và Gon có lý. Hầm ngục này, nằm ở đâu đó trong lãnh thổ của những quốc gia nhỏ giáp biên giới Leonhardt, quả thực ở một vị trí cực kỳ bất tiện. Cửa vào của nó nằm giữa một vùng đất hoang, ẩn trong một khe đá do một số tảng đá khổng lồ tạo thành, trông như thể chúng vừa rơi ra từ một bộ phim miền Tây.
Việc tìm ra cái lỗ nhỏ dẫn vào bên trong sẽ là một thách thức lớn nếu không có sự giúp đỡ của các giác quan của họ.
[Dù sao đi nữa, chúng ta sẽ vào vào ngày mai. Được chứ?] tôi nói.
[Hmph! Được rồi.]
[Như bệ hạ nói.]
[Các cậu nghe thấy không, Dora-chan, Sui? Chúng ta sẽ vào hầm ngục vào ngày mai nhé!]
Dora-chan tặc lưỡi. [Được rồi, chắc vậy,] cậu ta càu nhàu.
[Aww, ngày mai á?] Sui than thở.
Thôi nào, không phải là tôi muốn huỷ bỏ chuyến đi đâu! Và thật lòng mà nói, tôi thật sự muốn làm thế đấy!
[Dù sao, tôi sẽ bắt tay vào nấu ăn,] tôi nói. Tôi đã chuẩn bị sẵn một lượng lớn đồ ăn trước ở nhà, nhưng tôi nghĩ tốt nhất nên giữ những bữa ăn đó cho khi chúng tôi thực sự vào hầm ngục. Thay vào đó, tôi quyết định nấu một bữa ăn nhanh cho tối nay, nên việc đầu tiên tôi làm là lấy cái bếp ma pháp mới mua ra từ ItemBox của mình.
"Chuyện gì vậy M-Mukohda?!" Gaudino hét lên.
Ôi đúng rồi. Chắc đây là lần đầu tiên họ thấy cái bếp của tôi nhỉ? [Tôi định bắt đầu nấu bữa tối,] tôi giải thích. [Các linh thú của tôi đều là những người ăn họ, nên tôi mang theo bếp ma pháp để nấu cho chúng.]
"Đúng là một thứ đồ kỳ lạ để mang theo bên mình," Gaudino thì thầm, mặc dù không đủ khẽ để tôi không nghe thấy.
Tôi đoán chuyện này khiến anh ấy ngạc nhiên cũng là điều dễ hiểu, ít nhất là lần đầu tiên. Dù sao thì đây cũng là loại bếp ma pháp thuộc hàng to lớn và mạnh mẽ nhất. Nhưng nếu không có nó, tôi sẽ không thể lo nổi khẩu phần ăn của mọi người được!
Dù sao thì, cũng đã đến lúc chuẩn bị bữa tối. Phải có thịt trong bữa ăn này, vì các thành viên trong nhóm tôi đều là những kẻ ăn thịt, và khi nói đến món ăn có thịt mà có thể làm nhanh chóng, thì cơm tô là lựa chọn hàng đầu. Không phải ngẫu nhiên mà chúng đã trở thành món ăn quen thuộc của chúng tôi!
Nhưng nên làm loại cơm tô nào đây...? À, tôi biết rồi! Tôi sẽ làm cơm tô thịt heo xào bắp cải vị mè! Món này cực kỳ kích thích vị giác nhờ hương thơm của mè rang xay nhuyễn, và quan trọng nhất là tôi không cần mua thêm nguyên liệu từ Siêu Thị Online để làm chúng. Tôi không thể để các thành viên của Ark thấy tôi mở menu mua sắm được!
Nhắc mới nhớ, tôi nên tranh thủ tích trữ gia vị và các thứ sau khi mọi người đã đi ngủ, để đảm bảo an toàn.
Trước mắt, tôi cần làm cơm tô đã. Tôi sẽ dùng thịt heo hầm ngục và bắp cải có sẵn, thứ được thu hoạch trực tiếp từ khu vườn do Alban chăm sóc ở nhà. Công thức thì đơn giản vô cùng!
Đầu tiên, tôi thái thịt heo thành từng lát mỏng, rồi cắt nhỏ hơn nữa để dễ ăn, sau đó xắt bắp cải thành từng miếng vừa ăn. Tiếp theo, tôi pha trộn nước tương, rượu sake, mirin, đường và mè trắng đã được rang và nghiền thành bột. Sau đó, tôi làm nóng một ít dầu mè trong chảo, áp chảo thịt heo cho vàng, rồi thêm bắp cải vào. Khi rau đã mềm, tôi đổ hỗn hợp gia vị đã pha vào, xào đều cho đến khi món ăn hoàn thành. Bước cuối cùng chỉ là lấy cơm nóng hổi từ ItemBox ra, múc vào từng tô, thêm một muỗng đầy thịt heo xào bắp cải lên trên, rồi rắc thêm một ít mè rang nữa.
[Được rồi, xong rồi!] Tôi vừa lẩm bầm với chính mình vừa ngước lên—và suýt nhảy dựng lên vì bất ngờ. Trong lúc tôi mải mê nấu nướng, bộ tứ tham ăn đã tập trung trước bếp ma pháp, chảy nước dãi và theo dõi từng cử động của tôi với hơi thở dồn dập—và lần này, họ không hề đơn độc.
[Feodora, làm ơn đi,] tôi thở dài. Nữ elf của nhóm Ark cũng đứng đó, mắt lấp lánh thích thú khi nhìn chằm chằm vào những tô cơm vừa hoàn thành. [Rồi, rồi, tôi biết cô muốn gì mà! Tôi sẽ mang ra ngay, nên hãy ra chỗ những người khác đợi đi, được chứ?]
Gương mặt cô ấy lộ vẻ u sầu khi tôi cất bếp ma pháp và những tô cơm vào ItemBox. Nhìn này, chúng ta sẽ ăn ngay bây giờ thôi, được chứ? Đừng nhìn tôi với ánh mắt đó nữa! Tôi nghĩ thầm với một nụ cười mệt mỏi, rồi tiến về phía Gaudino và những người còn lại.
[Ồ, anh tỉnh rồi à, Sigvard?] tôi hỏi khi đến gần. [Anh cảm thấy ổn chứ?]
"Cũng tạm ổn," Sigvard đáp. Trông anh ta vẫn còn hơi mệt, nhưng tôi có cảm giác chỉ cần nhìn thấy những gì tôi mang theo, anh ta sẽ hồi phục ngay lập tức.
[Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu khám phá hầm ngục, vậy nên tôi nghĩ chúng ta có thể làm vài ly trước khi còn có cơ hội,] tôi nói trong lúc lấy ra vài chai bia loại cao cấp—loại thường được dùng làm quà biếu—và đưa cho Gaudino, Gideon và Sigvard.
"Ôi chà, Mukohda chịu chia sẻ à?" Gaudino cười nói.
"Thật lòng mà nói, tôi không ngờ mình có thể uống rượu ở nơi thế này." Gideon thêm vào.
"Woo-hoo! Bia! Cậu lại làm nên chuyện rồi, Mukohda!" Sigvard hét lên.
Lời mời uống bia của tôi khiến cả ba vô cùng phấn khích. Rõ ràng, họ chưa bao giờ nghĩ rằng có thể được thưởng thức đồ uống có cồn giữa vùng đất hoang vu này.
[Bia ư? Ta có thể tham gia chứ, bệ hạ?] Gon, người cũng có khẩu vị khá sành về bia, lên tiếng.
[Nếu ông muốn thì cứ tự nhiên,] tôi nói rồi rót bia vào một cái đĩa sâu và rộng cho lão ta. Dĩ nhiên, để làm đầy nó thì cần đến hơn một chai, nhưng chuyện này cũng chẳng có gì lạ.
[Còn đây, Feodora. Tôi nghĩ cô sẽ thích cái này hơn,] tôi nói và đưa cho cô ấy một chai nước táo ép nguyên chất loại hảo hạng. Feodora uống cạn ngay lập tức, rồi há hốc miệng hít một hơi trước khi nở một nụ cười rạng rỡ.
[Tôi đoán là ba người cũng muốn chứ gì?] tôi nói, rót nước táo vào ba cái bát cho Fel, Dora-chan và Sui. [Được rồi! Giờ thì, đến giờ ăn rồi đây!]
Tôi đặt một tô cơm thịt heo xào bắp cải vị mè trước mỗi thành viên trong nhóm. Bộ tứ tham ăn cộng thêm một nữ elf tham ăn cũng chẳng chờ thêm giây nào mà lập tức cắm đầu vào ăn.
"Cảm ơn vì bữa ăn, Mukohda," Gaudino nói.
"Trời ạ, trông ngon quá!" Gideon thốt lên.
"Dựa vào mùi hương này, chắc chắn nó sẽ rất hợp với rượu đây," Sigvard nhận xét.
[Anh nói đúng đấy! Món này và bia là một cặp trời sinh!] tôi đáp lại.
Tôi cũng tự mở một chai bia, rồi lấy một miếng lớn từ tô cơm của mình. Mmm, đúng là món này ngon hết sẩy! Vị mặn ngọt hòa quyện hoàn hảo, và hương mè thì nâng tầm món ăn lên một cấp độ gây nghiện mới. Tôi ăn thêm vài miếng nữa, rồi làm một ngụm bia dài. [Tuyệt vời!] tôi thốt lên. Tôi biết mà, bia đi cùng món này đúng là hoàn hảo! Ngon quá đi!
[Thêm nữa ngay lập tức!]
[Cả ta nữa! À, và ta cũng không từ chối thêm một ly đâu, bệ hạ.]
[Cho ta một phần nữa đi!]
[Sui cũng muốn! Và Sui muốn uống nữa!]
Mấy linh thú nhà tôi đồng loạt đẩy mấy cái bát trống về phía tôi.
[Ưm!]
[Cả cô nữa à, Feodora?] Mà này, lau miệng đi chứ. Cơm dính đầy quanh miệng rồi kìa!
"Cô có bao giờ nghĩ đến chuyện kiềm chế chút không hả, Feodora?!" Gideon la lên.
Nhưng Feodora dường như chẳng để tâm, hoặc có thể là có nhưng cô ấy chẳng thèm quan tâm.
"Chẳng có gì quan trọng với cô ấy hơn một bữa ăn ngon cả," Gaudino thở dài.
"Vậy mà nghĩ thử xem, cô ấy sẽ là thành viên hoàn hảo của tổ đội nếu không có cái tật này," Sigvard thêm vào.
[Không sao đâu. Thành thật mà nói, tôi quen nấu ăn cho bốn cái dạ dày không đáy này rồi, nên tôi đã chuẩn bị dư dả để cô ấy có thể ăn thêm phần hai.] Tôi vừa nói vừa múc thêm thức ăn vào bát của Feodora. [Mấy anh có muốn thêm không?]
Gaudino, Gideon và Sigvard chần chừ một chút nhưng rồi cũng đầu hàng và nhận lấy phần ăn thêm của mình. Rồi chỉ một lát sau...
"Mukohda, tôi có thể xin thêm một chai nữa không?" Sigvard hỏi, giơ cái chai rỗng ra với vẻ đầy hy vọng.
[Tôi đoán với anh thì rượu mới là điểm chính của bữa ăn này nhỉ?] Tôi bật cười.
"Ôi trời, từ giờ tôi không muốn nghe anh than phiền gì về việc Feodora ăn nhiều nữa đâu đấy, Sigvard!" Gaudino trách móc.
"Chính xác," Gideon đồng tình, đảo mắt ngán ngẩm.
"Hahaha! Nhưng tôi sao có thể cưỡng lại được khi rượu của Mukohda ngon thế này chứ?" Sigvard cười lớn.
Tôi khẽ cười khi nghe họ trò chuyện, rồi đưa cho Sigvard thêm một chai nữa. [Nhưng đừng uống quá đà đấy! Ngày mai chúng ta còn phải thám hiểm hầm ngục nữa, nhớ không?]
"Biết mà, biết mà!" Sigvard nói trước khi dốc cả chai bia thứ hai xuống cổ họng nhanh như lần đầu.
Sau đó, Gaudino, Gideon và Sigvard chìm vào cuộc thảo luận đầy hứng khởi về cuộc thám hiểm hầm ngục vào sáng mai. Mấy linh thú của tôi cũng háo hức không kém, nhưng tôi vẫn không khỏi băn khoăn: liệu mọi chuyện có ổn không? Nếu hầm ngục này thực sự chưa có ai khám phá, thì tôi chẳng thể đoán trước được thứ gì đang chờ đợi chúng tôi bên trong.
Tôi thực sự hy vọng mình chỉ lo lắng thái quá... nhưng dù có Fel, Gon, Dora-chan và Sui bên cạnh, tôi vẫn không thể hoàn toàn yên tâm được.
................
"Canh 'miso' này có gì đó đặc biệt lắm," Gaudino nói khi húp từng ngụm súp nóng hổi, bên trong đầy những miếng bắp cải, hành tây và đậu phụ chiên giòn.
"Tôi cũng thấy vậy. Nó mang lại cảm giác thư giãn lắm," Gideon gật gù đồng tình.
"Tôi thì nghiêng về món 'trứng cuộn' hơn," Sigvard góp lời. "Mềm mịn thế này, mà hương vị thì… không biết phải diễn tả sao nữa, chỉ biết là ngon tuyệt cú mèo!" Anh vừa nói vừa cho thêm một miếng trứng vào miệng.
"Đúng đấy," Gaudino đồng tình, tạm rời bát súp của mình để lấy một miếng trứng cuộn.
"Nói thật, món nào Mukohda làm cũng ngon hết," Gideon nhận xét, miệng thì đang nhồi cơm nắm mà tôi đã làm bằng loại gia vị trộn cơm mua từ Siêu Thị Online – lần này là vị cải mù tạt.
"Chuẩn không cần chỉnh," Gaudino và Sigvard gật đầu mạnh mẽ tán thành.
Với tôi, đây chỉ là một bữa sáng bình thường, nhưng cũng phải công nhận là tôi không ghét những lời khen này chút nào. Mấy linh thú của tôi thì luôn đòi ăn thịt ngay từ sáng sớm, nhưng tôi đoán hội Ark cũng giống tôi thôi, sẽ thấy kiểu ăn uống đó hơi khó chịu vào buổi sáng, nên tôi đã chuẩn bị bữa ăn nhẹ nhàng hơn cho họ – giống như khẩu phần của chính mình. Dù vậy, tôi vẫn làm phần của họ lớn hơn một chút, vì ai cũng có vóc dáng khá săn chắc, chắc chắn là những người ăn khỏe.
Còn Feodora... cô ấy là thành viên duy nhất có dáng người mảnh mai, nhưng tôi biết quá rõ rằng cô ấy chính là người ăn khỏe nhất cả nhóm, nên tôi cũng tăng khẩu phần của cô ấy lên luôn. Dù vậy, cô vẫn ăn hết bữa sáng trong chớp mắt, rồi còn bắt tôi làm thêm ba nắm cơm nữa cho cô ấy. Thật sự là tôi vừa chớp mắt một cái, cô ấy đã ăn sạch bách mọi thứ rồi, sau đó bắt đầu nhìn chằm chằm vào mấy bát cơm teriyaki thịt gà cockatrice của lũ nhóc nhà tôi với ánh mắt đầy ghen tị.
Này, Feodora, tôi biết bữa sáng hôm nay hơi nhẹ hơn mọi khi, nhưng điều đó không có nghĩa là cô có thể ăn mãi không ngừng nghỉ đâu nhé! Và sao cô lại ghen tị với đống thịt khổng lồ của bọn họ chứ? Hay là tôi đã hiểu nhầm, và dân nhà thám hiểm đều có thói quen ăn cả đống thịt ngay từ sáng sớm? Tôi nghĩ thầm, mặc dù về lý thuyết thì tôi cũng là một nhà thám hiểm.
[Thật ra tôi không ăn nổi quá nhiều thịt vào buổi sáng, nên tôi đã làm phần của mọi người giống tôi, vì tôi nghĩ chắc mấy anh cũng cảm thấy vậy,] tôi nói. [Tôi đoán sai rồi à? Mấy anh có muốn bữa sáng nhiều thịt hơn không?]
"Không, không, hoàn toàn không," Gaudino vội xua tay. "Tôi cũng giống cậu thôi. Ăn nhẹ buổi sáng là chuẩn nhất rồi."
"Tôi cũng vậy," Gideon đồng tình.
"Khi còn trẻ thì có thể, nhưng dạo này tôi cũng thích ăn sáng nhẹ nhàng hơn," Sigvard nói.
Vậy là tôi đoán đúng rồi nhỉ! Ngoại trừ một trường hợp đặc biệt nào đó…
[Tôi có cảm giác Feodora chắc sẽ thích một bữa sáng đầy thịt hơn,] tôi nói, liếc sang nữ elf, người vẫn đang chăm chú nhìn mấy linh thú nhà tôi không rời.
Ba thành viên còn lại của Ark đồng loạt lắc đầu.
"Tin tôi đi, chúng tôi không giống cô ấy đâu," Gaudino nói. "Tôi từng thấy cô ta gọi hai phần bít tết vào sáng sớm rồi ăn sạch mà không hề chớp mắt."
"Thân hình thế kia mà lại ăn nhiều hơn cả bọn tôi cộng lại. Thật sự không hiểu nổi," Gideon lắc đầu.
"Tôi cá là dạ dày của cô ấy được rèn từ sắt ma pháp luôn rồi," Sigvard nhận xét.
Ờ thì… có vẻ hơi quá lời, nhưng nghĩ lại thì, họ đã quen biết nhau lâu rồi, chắc Sigvard cũng có lý do để nói thế.
[Ngươi mau xử lý nữ elf này đi,] đúng lúc đó, Fel cằn nhằn trong đầu tôi qua thần giao cách cảm.
[Cô ta cứ nhìn chằm chằm vào bọn ta từ nãy đến giờ,] Gon giải thích.
[Và bắt đầu làm ta khó chịu rồi đấy,] Dora-chan bực bội thêm vào.
[Cô ấy nhìn chằm chằm vào đồ ăn của tụi Sui rồi chảy cả nước dãi!] Sui lên tiếng.
[Thật sự đáng nể. Phải làm gì thì mới khiến cả bốn cái dạ dày không đáy này đồng loạt phàn nàn như vậy chứ, Feodora?]
Ghi chú trên ảnh: Fel’s Leg: Chân của Fel
[Này, Feodora,] tôi lên tiếng, chìa ra một bát cơm teriyaki gà. Đôi mắt cô ấy ngay lập tức dán chặt vào nó, và khi tôi di chuyển bát sang trái rồi sang phải, đầu cô ấy cũng lắc lư theo.
Haha! Cái này vui phết đấy! Tôi nghĩ thầm, tiếp tục lắc lư bát cơm khắp nơi và nhìn Feodora xoay đầu theo từng hướng. Khoan đã, ơ kìa! Mình đang làm cái quái gì thế này?!
[Chúng ta không nên ăn quá no ngay trước khi vào hầm ngục, nên chỉ một bát thôi nhé?] tôi nhắc nhở. Feodora gật đầu lia lịa, và khi tôi đưa bát cơm cho cô ấy, khuôn mặt cô ấy rạng rỡ với nụ cười đầy phấn khích.
"Xin lỗi vì Feodora hơi phiền phức nhé," Gaudino cười khổ nói.
"Thật sự, tôi chẳng biết phải làm gì với cô ấy nữa," Gideon thở dài.
"Đam mê cả đấy," Sigvard góp lời. "Dù có cố gắng thế nào đi nữa, không ai có thể tách cô ta khỏi đồ ăn ngon đâu."
Feodora chén sạch bát cơm, liếm sạch đáy bát rồi buồn hiu vì không còn gì để ăn nữa. Nhưng tôi vẫn giữ lời và không đưa thêm cho cô ấy. Có thành viên của Ark đồng hành khiến bữa ăn của chúng tôi trở nên náo nhiệt hơn bình thường một chút, nhưng chẳng mấy chốc, bữa sáng cũng kết thúc. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, cuối cùng cũng đến lúc lên đường.
[Xuất phát thôi nào.]
[Hy vọng trong hầm ngục có thịt ngon để săn!]
[Phải chứ?! Gon, ông đúng là người hiểu chuyện đấy!]
[Sui muốn bùm bùm thật nhiều quái vật luôn!]
Tôi và các linh thú tiến vào hầm ngục với phong thái thảnh thơi như mọi khi, bên cạnh là các thành viên của Ark với gương mặt nghiêm nghị và tác phong chuyên nghiệp tuyệt đối.
.................


0 Bình luận