• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 90

0 Bình luận - Độ dài: 2,081 từ - Cập nhật:

Dịch: Lolyne.

_____

“...”

“...”

Vù—

Một cơn gió lướt qua, thứ mà Lim Dokyoon phát hiện ra là một vật tổ được tạo ra bởi lũ quỷ. Esil lập tức nhận ra thứ đó là gì.

“Cái này… giống như biểu tượng mà lũ quỷ thường dùng.”

“Chúng tạo ra nó để khỏi bị lạc trong khu rừng này với nhau à?”“Tôi nghĩ vậy. Hẳn là có căn cứ ẩn náu của bọn chúng ở cuối con đường này.”

“Khoan đã. Này, hai người? Ý anh là, Hội trưởng?”

Lim Dokyoon, người đang lắng nghe cuộc trò chuyện giữa Esil và Suho, bắt đầu tái mặt đi.“Hai người không định nói là sẽ đến đó ngay bây giờ đấy chứ?”

Chỉ vừa mới lúc trước thôi, một thảm án khủng khiếp suýt đã xảy ra vì cuộc tấn công bất ngờ của lũ quỷ… Thế mà giờ đây, cuộc trò chuyện giữa hai người cứ như thể họ đang định lao đầu vào hang ổ của lũ quỷ, nghe chẳng khác nào án tử đối với Lim Dokyoon.

“Ah, có lẽ chuyện này hơi nguy hiểm với anh. Anh có muốn chui vào trong cái bóng của em một lát không?”

“Hả? Khoan đã. Anh tưởng cái đó không tốt cho sức khỏe của anh mà?!”

[Đã bảo là ta đùa rồi. Ngươi đi theo thế này có khi còn vong mạng ấy chứ đừng nói đến hại sức khoẻ.]

“Cái này thì…”Lim Dokyoon cứng đờ người trước câu trả lời của Beru.

“Không sao đâu. Anh cứ ở yên trong đó một lúc đi. Bọn em đi nhanh thôi.”

Suho bật cười và lấy ra chiếc Chìa khóa Hắc ám ngục.

Cạch.

[Đang tiến vào Hắc ám ngục.]

“Hả?!”

Lim Dokyoon là người duy nhất được đưa vào trong. Cái bóng của Suho bất ngờ trồi lên như một tấm màn và nuốt chửng lấy cơ thể Lim Dokyoon.

Suho trấn an anh ta:

“Anh đừng lo quá. Đó là nơi mọi người đều sống được mà.”

“Ê— đợi đã nào…!”

Vút!

Ngay lúc đó, tầm nhìn của Lim Dokyoon tối sầm lại, và khi anh mở mắt ra lần nữa…

“Ehh? Ngươi là ai vậy?”

Ammut, con cá sấu khổng lồ đang cúi xuống nhìn Lim Dokyoon với vẻ mặt tò mò.

“Uhh…”

Lim Dokyoon ngồi phịch xuống đất với vẻ mặt như sắp phát điên đến nơi, nhưng chính cái dáng vẻ yếu đuối, thảm hại kia lại là thứ Ammut ưa thích.

“Kehehehe... Ngươi là tên hội viên nhân loại mà đệ tử ta nhắc đến phải không? Hừm, khiến ta nhớ đến Tarnak thuở còn thơ dại đấy.”

Con cá sấu khổng lồ nhếch mép, nở nụ cười đầy ẩn ý. Giọng ông ta vang lên còn ác độc hơn cả quỷ dữ, thì thầm vào tai Lim Dokyoon:

“Con người yếu hèn... ngươi có muốn trở nên mạnh mẽ hơn bây giờ không?”

“Không.”

“...Hmm?”

Lim Dokyoon đáp gọn lỏn. Anh bước đến góc kim tự tháp, ngồi xuống im lặng như tượng đá.

“Tôi sẽ ở yên đây.”

“...”

Ammut trợn mắt, hiện lên vẻ mặt bối rối khó hiểu.

***

Sau khi đưa Lim Dokyoon vào trong Hắc ám ngục, Suho và Esil lập tức lần theo dấu tích các vật tổ của lũ quỷ để đến nhà máy. Trên đường đi, họ đụng độ vài con quỷ, nhưng chúng chẳng còn đáng để bận tâm nữa. Từ khi nhận được danh hiệu ‘Sát Quỷ’, bọn quỷ cấp thấp đã không còn là đối thủ của Suho nữa rồi.

“...Có gì đó không ổn.”

Phát hiện ra một vật tổ mới, Esil dáo dác nhìn quanh với vẻ mặt nghiêm trọng.

“Sao thế?”

“Vật tổ này không phải để chỉ đường. Từ đây trở đi là đường cụt rồi.”

“Đường cụt? Hmm…”

Suho tập trung các giác quan, dò xét các dấu hiệu xung quanh, nhưng chẳng thấy bóng dáng quỷ dữ hay con thú vật nào cả.

‘Ngay cả gió cũng ngừng thổi.’

Bầu không khí tĩnh lặng đến ngột ngạt tạo nên một không gian đầy ám ảnh. Nơi này vốn là nơi lũ quỷ ẩn náu, nên dù có chuyện gì bất ngờ xảy ra cũng chẳng lạ.

[Thiếu quân vương.]

[Chủ nhân.]

Ngay lúc đó, Beru và Quay đồng thanh gọi Suho, chúng chỉ xuống dưới chân anh, báo cáo:

[Tôi cảm nhận được một khe nứt không gian ngay bên dưới.]

“Có một Cổng không gian á?”

[Vâng. Dường như là vậy, thưa Chủ nhân.]

Ánh mắt Suho lạnh lùng nhìn xuống dưới chân mình.

“Beru, tìm đường xuống tầng hầm đi.”

[Rõ!]

Beru lao đi nhanh như chớp. Trong khi đó, thay vì di chuyển, Quay bình tĩnh quan sát xung quanh với ánh mắt lạnh lùng:

[Chủ nhân, nếu dấu vết của lũ quỷ biến mất ở đây, rất có thể lối vào đã bị che giấu bằng ma thuật hoặc kỹ năng nào đó.]

“Ngươi nói cũng có lý.”

Suho gật đầu, giơ cặp kiếm song song lên cao.

“Vậy thì…”

[Sử dụng ‘Kỹ năng: Phong bạo trảm.’]

Vút!

“Cứ phá banh cái chỗ này ra thì kiểu gì chả lòi ra manh mối.”

Suho chĩa thanh kiếm vào khoảng không xung quanh vật tổ cuối cùng anh tìm thấy, một cảnh tượng kinh ngạc lập tức hiện ra.

“...!”

Đất trời như rách toạc ra, một khe nứt không gian dần hiện rõ trước mắt họ. Nhìn thấy cảnh đó, Esil tròn mắt kinh ngạc.

“Không thể tin được... năng lượng này!”

Kỳ lạ thay, nguồn năng lượng tỏa ra từ khe nứt vô cùng quen thuộc với Esil.

“Đây là Cổng không gian thông với Quỷ Giới mà!”

“Chiều không gian cô từng sống à?”“Ừ! Cánh cổng này dẫn thẳng về nơi tôi đã trốn thoát!”

Suho gật đầu:

“Tôi hiểu rồi.”

Lý do hầm ngục thứ 3 ở Pyeongtaek chỉ được xếp loại D là vì số lượng và cấp độ của quái vật trong đó không cao. Hóa ra những kẻ từ Cổng không gian này không phải quái vật hay pháp sư, mà là quỷ.

‘Chả nhẽ… chúng im lặng ẩn náu để tích lũy sức mạnh thay vì tấn công loài người vì là lũ quỷ có trí tuệ?’

Chúng còn tạo ra một khu rừng rậm đầy quái vật cấp trung bình để ngăn con người tiếp cận, khiến việc tìm đường trở nên vô cùng khó khăn.

“Xem ra trong lúc tìm nhà máy, ta lại phát hiện ra căn cứ chính của chúng rồi.”

“Tôi đã từng nói với cậu rồi đấy. Thế giới bị hủy diệt trong Chiến tranh Quân Vương sẽ bị xé nát thành từng mảnh và lang thang qua các khe nứt không gian. Thứ tồn tại đằng sau cánh cổng này chắc chắn là tàn tích của Quỷ Giới đã sụp đổ.”

“Sụp đổ?”

“Ừ. Tất cả quý tộc quỷ từng thống trị Quỷ Giới đều đã chết, nên thứ còn sót lại có lẽ chỉ là lũ bù nhìn cùi bắp trốn chạy khỏi chiến tranh.”

“Chúng trở nên mạnh hơn bằng cách uống máu quý tộc quỷ à?”

“Có thể lắm? Rõ ràng chúng muốn tăng cường sức mạnh để trở thành tầng lớp Quý tộc mà.”

“Mà này, làm quý tộc quỷ có gì hot?”

“Cái đó…”

Esil vừa mở miệng định trả lời câu hỏi của Suho thì…

Rẹt, rẹt!

Do đợt tấn công bừa bãi của Suho, một lực hút khủng khiếp bất ngờ phát ra từ cánh cổng không gian. Kỳ lạ thay, lực hút này chỉ tác động lên Esil mà không ảnh hưởng đến Suho.

“Kyaaa!”

Esil bị hất tung lên không trung, hai tay giãy giụa tuyệt vọng. Suho vội nắm chặt lấy tay cô, cố giữ cô lại trước lực hút khủng khiếp từ cổng.

[Thiếu quân vương!]

[Chủ nhân! Nguy hiểm lắm!]

Beru và Quay vội vàng đứng đằng sau, dùng hết sức bình sinh kéo thân thể Suho lại. Esil hét lên trong khi nắm chặt tay Suho: 

“Có vẻ như Quỷ Giới đang cố gắng ép buộc kéo tôi về! Lần trước cũng y như vậy!”

Một thế giới đã mất đi Quân Vương của nó ắt phải tìm lấy một vị vua mới… Khi Quỷ Giới bắt đầu hút lấy năng lượng từ Esil Radiru, quý tộc quỷ duy nhất còn tồn tại, nó định ép buộc đưa cô trở về.

“Ý cô là thế này sao?”

Suho nắm bắt tình hình, nhưng thay vì hoảng sợ, anh lại nở nụ cười đầy ẩn ý.

“Vậy thì, cô nên vui mừng mới phải!”

Nói rồi, Suho nắm chặt tay Esil, chủ động để bản thân bị hút vào cổng không gian.

Một Quỷ Giới đã tàn lụi…

‘Nhất định phải có vô số quỷ ở đó.’

Đây chính là cơ hội tuyệt vời để tăng cường sức mạnh cho Sừng Vulcan.

Khi cả hai xuyên qua cánh cổng, tầm nhìn của Suho thay đổi chóng mặt.

“...Hả?”

Anh tiếp đất, mắt mở to nhìn thẳng về phía trước, một khu mỏ rộng lớn và hùng vĩ hiện ra trước mắt anh, và vô số con quỷ đang đeo xiềng xích ở chân, tay cầm cuốc chim đi lại khắp nơi.

“Cái gì đây?”

“Tôi cũng không rõ nữa.”

Âm thanh của cuốc chim vang lên đều đặn khắp khu mỏ, ngay cả Esil cũng bối rối trước cảnh tượng không tưởng này.

“Áaaaaa!”

Từ phía xa vọng lại tiếng roi quất cùng những tiếng hét thảm thiết.

“Lũ lười biếng! Đừng có mơ màng vớ vẩn, cắm đầu vào việc! Làm việc đi!”

“Xin lỗi! Xin tha cho tôi!”

Một con quỷ to lớn có vẻ là giám sát viên đang tàn nhẫn giẫm đạp lên lũ quỷ nô lệ. Những con quỷ bị trói la hét đau đớn khi bị cây roi tràn đầy ma lực quất vào cơ thể. Để tránh bị đánh thêm, chúng vật lộn đứng dậy, bắt đầu kéo xe đi.

Suho và Esil ẩn mình sau cột đá, tránh ánh mắt của tên giám sát.

“Đây là trại lao động khổ sai à?”

“...Có gì đó không ổn.”

Esil nheo mắt với vẻ mặt nghiêm trọng.

“Làm sao chúng có thể tổ chức quy củ thế này trong khi không còn quý tộc quỷ nữa?”

“Thế thì đúng ra phải như nào?”

“Quỷ Giới vốn là nơi cực kỳ mạnh mẽ, nhưng đồng thời cũng yếu đuối đến thảm hại. Cán cân quyền lực có thể đảo lộn bất cứ lúc nào. Chúng tôi trở nên mạnh hơn bằng cách... ăn thịt lẫn nhau.”

“Ăn thịt đồng loại?”

“Đúng vậy. Không cần biết cậu mạnh cỡ nào, chỉ cần săn được con mồi và ăn thịt nó, bằng mọi giá, kể cả tập kích bất ngờ, cậu sẽ mạnh lên. Vì thế, nếu không có sự thống trị tuyệt đối của tầng lớp quý tộc, lũ quỷ sẽ lao vào chém giết hỗn loạn.”

Ăn hoặc bị ăn thịt, đó là luật bất thành văn của Quỷ Giới, một kiểu phân tầng xã hội đặc biệt của chúng.

“Hệ thống kiểu này chỉ vận hành được khi có quý tộc quỷ thống trị, nhưng tôi là quý tộc duy nhất còn sống sót.”

“Rõ ràng là có gì đó sai sai…”

Suho cũng cảm nhận được điều kỳ lạ. Nếu bọn quỷ nô lệ đang cầm cuốc chim kia đồng loạt hợp lực, chúng hoàn toàn có thể giết chết và ăn thịt bất cứ tên giám sát viên nào. Thế nhưng, ánh mắt lũ nô lệ đã ngập tràn sự tuyệt vọng và khiếp sợ.

“Gầmmmm!”

Đúng lúc đó, một con quái vật bò khổng lồ kéo xe chở đầy quặng mỏ đi ngang qua chỗ Suho và Esil.

[Minotaur thuần hóa]

‘Minotaur?’

Cổ và chân con quái vật bò đồ sộ này bị xích bằng những sợi xích dày. Trên lưng nó còn có yên cưỡi được thiết kế vừa vặn. Nhưng Minotaur không phải là loài duy nhất bị bắt kéo xe, những con quái vật ngựa dị dạng khổng lồ cũng đang lê bước kéo xe goòng, toàn thân cũng là những dây xích sắt.

“...Hả? Tên đó là...?”

Esil tròn mắt khi phát hiện ra một con ngựa có vẻ ngoài thanh thoát trong đám.

“Cô quen nó à?”

“Đó là gia nhân của tôi.”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận