Dịch: Lolyne.
_____
Tách biệt hẳn với các thợ săn khác, Suho băng qua khu rừng mà không một chút do dự. Tất nhiên, vô số vong linh xuất hiện chặn đường anh, tấn công dồn dập. Ở khắp nơi, những thân cây bị ô nhiễm mana vẫn đang điên cuồng truy tìm sinh mạng để cướp đoạt.
“Nhiều kẻ sở hữu kỹ năng Hóa Thú hơn mình nghĩ.”
“Aaaawwwooooh—!”
[Banshee đã sử dụng ‘Kỹ năng: Gào Thét.’]
Bạn bị mất phương hướng trong 10 phút.
Trên không, con Banshee rú lên một cách ghê rợn, cố gắng làm xáo trộn các giác quan của Suho.
‘Quyền năng của Người cai trị.’
Một bàn tay vô hình vươn ra, siết chặt lấy cổ Banshee—rồi bẻ gãy nó trong tích tắc.
…!
[Bạn đã tiêu diệt một Banshee.]
[‘Kỹ năng: Gào Thét’ đã bị hủy bỏ.]
“Khóc to là ông già Noel không tặng quà cho đâu.”
Suho nhếch mép cười, kết liễu con Banshee trong chớp mắt. Những oan hồn đang ám nơi này bị Suho quét sạch cùng lúc bằng cặp song kiếm xoay tròn như vũ bảo trong tay anh.
[Sử dụng ‘Kỹ năng: Phong bạo trảm.’]
Vút vút vút!
[Bạn đã tiêu diệt một oan hồn!]
[Bạn đã tiêu diệt một oan hồn!]
[Bạn đã tiêu diệt một oan hồn!]
…
‘Phong bạo trảm’ thực sự rất hữu dụng khi đối đầu với số lượng kẻ địch đông đảo như thế này, tuy nhiên, dù đã tiêu diệt vô số oan hồn, Suho vẫn không thấy cấp độ của mình tăng lên.
‘Farm thêm là được.’
Dù sao thì, nếu muốn tiến về phía trước, anh cũng chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc quét sạch tất cả.
[Sử dụng ‘Kỹ năng: Phong bạo trảm.’]
[Sử dụng ‘Kỹ năng: Phong bạo trảm.’]
[Bạn đã tiêu diệt một oan hồn!]
[Bạn đã tiêu diệt một oan hồn!]
…
Những ngày mà chỉ một lần tung ‘Phong bạo trảm’ đã rút cạn ma lực giờ chỉ còn là quá khứ. Giờ đây, anh có thể sử dụng nó đến tám lần liên tiếp.
Nhưng có gì đó không đúng.
‘Mẹ… farm gãy cả kiếm vẫn éo lên nổi một cấp.’
Cảm giác như anh chẳng nhận được chút kinh nghiệm nào cả.
“Hay là còn nhiều hơn nữa?”
Suho đảo mắt quan sát xung quanh. Nhờ chỉ số nhạy bén tăng cao mà giờ đây Suho có thể cảm nhận thế giới không khác gì những thợ săn hệ quái thú.
“Ở kia.”
Trong khu rừng rậm rạp, anh nhanh chóng xác định được nơi tỏa ra luồng khí nguy hiểm nhất. Không chút do dự, Suho lập tức đổi hướng, lao thẳng về phía đó.
—Ngươi định đi đâu vậy?
Nanh Rakan lên tiếng.
“Tạt qua kia chút.”
Nơi đó hơi lệch hướng so với lộ trình đến thánh tích, nhưng không quá xa, nên cũng không mất nhiều thời gian để ghé qua.
‘Lại gì nữa đây trời?’
Trước mắt Suho là một cái cây có hình thù kỳ dị.
[Cây oan hồn.]
‘Cây ma à?’
—Đó là một cây thiêng bảo vệ thánh thích.
Nanh Rakan lập tức nhận ra nó.
“Cây thiêng? Cái của nợ này á?”
Suho ngẩng đầu lên nhìn. Thay vì toát lên vẻ thần thánh, cái cây này trông chẳng khác gì một thứ bị ma ám.
Ngay lúc đó…
Aaaaaaahhh—!
Kihihi!
Ngay cả lúc này, những oan hồn mới vẫn không ngừng mọc ra từ những nhánh cây xoắn xuýt của Cây oan hồn, chẳng khác gì những trái chín rụng xuống.
[Giống như một cái cây ma quái sinh trưởng bằng cách hút lấy xác của những kẻ bỏ mạng trên mảnh đất này.]
Beru lên tiếng giải thích.
“Quả nhiên, đây mới là gốc rễ của vấn đề.”
Đó là lý do dù có tiêu diệt bao nhiêu oan hồn, anh vẫn không thể lên cấp. Có vẻ như anh đã tìm đúng mục tiêu rồi.
Suho nhếch mép cười, rồi dùng ‘Quyền năng của Người cai trị’ ném Nanh Rakan lên không trung. Ngay sau đó, anh siết chặt Sừng Vulcan và vung mạnh vào thân Cây oan hồn mà không chút do dự.
Slash—!
Một tiếng nổ lớn vang lên. Nhưng… cái cây vẫn đứng vững.
‘Đệt, cây mà trâu thế? Vậy thử xem ai lì hơn ai!’
Suho nghiến răng, liên tục giáng đòn mạnh mẽ vào Cây oan hồn.
Slash…!
Ngay lúc đó—
“Grrrr!”
Một luồng khí lạnh buốt chạy dọc sống lưng Suho, những cái bóng đỏ quỷ dị lao tới tấn công anh. Anh lập tức lùi lại, vung kiếm chặn những móng vuốt sắc nhọn đang chực chờ xé xác mình.
[Jackal Hầm Ngục]
[Jackal Hầm Ngục]
“Krrrk.”
Những con chó rừng đáp xuống mặt đất, nhanh chóng bao vây Suho từ cả trước lẫn sau, chặn mọi đường rút lui. Ánh mắt chúng ánh lên vẻ thèm khát với con mồi của mình.
Là những kẻ canh giữ cái cây bảo vệ thánh thích, bọn chúng mang một năng lượng khác hẳn so với những Jackal Hầm Ngục thông thường. Điều đó càng làm mọi thứ trở nên thú vị hơn.
“Tốt lắm. Mấy đứa bọn bây cũng có chút giá trị đây.”
Toàn thân Suho bùng phát một luồng năng lượng cuồng bạo.
Vút!
[Hiệu ứng buff từ ‘Danh Hiệu: Sát lang’ được kích hoạt.]
Tất cả chỉ số tăng 40% khi chiến đấu với quái vật hệ thú.
“Krrrk?!”
Bầy Jackal Hầm Ngục lập tức cúi thấp người theo bản năng. Con mồi trông có vẻ yếu thế hơn chúng chỉ một khoảnh khắc trước, vậy mà giờ đây lại bùng nổ uy áp của một kẻ săn mồi thực thụ!
“Grrrr!”
Bọn Jackal Hầm Ngục đồng loạt lao tới. Suho không chút do dự vung kiếm đón lấy đòn tấn công của chúng.
***
[Shadow Jackal Lv.1]
Cấp bậc: Lính
[Shadow Jackal Lv.1]
Cấp bậc: Lính
“Krrrk!”
Những pháp sư bóng tối lấp lóe thứ ma thuật hắc ám đầy tà dị. Beru, đang cưỡi trên lưng bọn chúng, gật đầu với vẻ mặt đầy kiêu hãnh.
[Đúng vậy, từ giờ trở đi, hãy làm những con chó trung thành bảo vệ Thiếu quân vương.]
—… Đây chính là lý do chúng ta đã thua trong cuộc chiến…
Một giọng nói trầm thấp vang lên từ Nanh Rakan. Suho phớt lờ nó và tiếp tục miệt mài 'cắt tỉa' thân Cây oan hồn.
“Krrrk-!”
Vô số oan hồn lao đến cản đường Suho, nhưng Shadow Jackal đã bảo vệ Suho rất cẩn thận từ phía sau.
Bỗng nhiên, một giọng nói rên rỉ vang lên.
—Sao các ngươi lại bảo vệ kẻ xâm nhập?
[Ngươi đứng về phe ai?!]
—Đó không phải ta!
[Hmm?]
Dường như có ai đó đang quan sát Suho từ xa. Và cuối cùng—
Slash!
‘Ha… xong rồi.’
Ầm ầm! Cây oan hồn khổng lồ đổ sập ra phía sau, tạo nên một tiếng động vang trời.
[Bạn đã tiêu diệt Cây oan hồn.]
[Các oan hồn xung quanh biến mất.]
Vút! Những oan hồn lởn vởn xung quanh Suho tản ra và biến mất.
[Bạn đã tăng cấp!]
‘Ồ, lên cấp luôn à?
Mắt Suho mở to. Chỉ cần chặt một cái cây mà cũng lên cấp sao? Suho nhanh chóng đảo mắt quan sát xung quanh, anh leo lên một cái cây gần đó để nhìn rõ tình hình ở những nơi khác.
Phia xa xa, những oan hồn vẫn đang điên cuồng tấn công các thợ săn.
‘Không chỉ có một Cây oan hồn.’
Ánh mắt Suho lóe sáng. Và không ai biết vị trí của chúng rõ hơn những kẻ sống trong rừng này.
“Dẫn đường cho ta!”
[Kyao!]
Theo lệnh Suho, bầy Shadow Jackal lập tức lao lên trước, hướng thẳng đến cái Cây oan hồn thứ hai.
***
Ầm! Âm thanh của thứ gì đó đổ sập vang lên.
“… Gì vậy?”
Baek Miho, sau khi hạ gục toàn bộ thành viên của hội Linh Cẩu, quay đầu nhìn xung quanh. Cô ngoảnh mặt về hướng phát ra tiếng động.
“Có phải đó là nơi người đàn ông kia đi lúc nãy không?”
Cô có cảm giác như số lượng oan hồn xung quanh đột nhiên giảm đi đáng kể.
‘Không, đây không chỉ là cảm giác thôi.’
Chắc chắn chúng đã giảm đi, ít cũng khoảng một phần ba. Nhờ vậy, cô mới có chút thời gian để thở. Baek Miho quay lại nhìn đám thành viên hội Linh Cẩu đã bị hạ gục, định moi móc thông tin, nhưng bọn chúng ngỏm gần hết rồi, chỉ còn lại một tên toàn thân đầy máu đang bị trói chặt.
Baek Miho cúi xuống, đôi mắt dã thú với đồng tử dọc nhìn chằm chằm vào kẻ đang run rẩy kia.
“Còn muốn thở không?”
“A-A có ạ!”
Tên người sói tuyệt vọng đáp lời.
“Vậy thì, chứng minh đi. Tại sao ta phải tha mạng cho ngươi?”
“C-Cái gì?”
“Khai hết mọi thứ ngươi biết cho ta.”
“Ack.”
Grrrrr.
Khi Baek Miho nhe răng, tên người sói cảm giác như mình chỉ là con mồi trước một kẻ săn mồi đáng sợ. Rồi…
“… Quân vương?”
Baek Miho có biểu cảm kỳ lạ. Cô không mong đợi gì nhiều, nhưng bất ngờ thay, giá trị của thông tin mà tên người sói cung cấp lại rất lớn.
“Ngươi nói rằng từng có một Quân vương cai trị loài thú sao?”
“Đ-Đúng vậy! Nhưng Quân vương đã qua đời từ lâu rồi, và hiện tại ngai vàng vẫn đang bỏ trống!”
“Vậy nên mới có cuộc hỗn chiến này để chọn ra một vị vua mới?”
“Phải! Chúng tôi cũng đột nhiên nghe thấy âm thanh hư ảo đó, nên mới vội vàng chạy đến đây.”
Tên người sói không muốn chết như đồng bọn của mình, đã tiết lộ tất cả những gì hắn biết. Thực tế, các thành viên của hội Linh Cẩu từng nghĩ rằng chỉ có chúng mới nghe được giọng nói đó.
Chúng tin rằng vì mình là những kẻ thức tỉnh đã uống máu của Khuyển tộc, nên chúng đủ tư cách để trở thành Quân vương. Nhưng khi đến đây, sự thật không phải vậy. Bất kỳ thợ săn nào sở hữu sức mạnh của dã thú đều có tư cách trở thành vua, và tất cả bọn họ đang lao vào cuộc chiến tranh giành ngôi vị.
“Hừm.”
Baek Miho trầm ngâm trong giây lát. Tất nhiên, nếu nói rằng cô không có chút tham vọng nào thì đó hẳn là một lời nói dối. Ngay cả lúc này, những ảo giác vang vọng trong đầu, không ngừng kích thích khao khát sâu thẳm trong cô.
—Chứng minh tư cách để trở thành Vua!
‘… Nhưng chuyện này thật đáng ngờ.’
Càng nghĩ, cô càng không thể tưởng tượng nổi đám quái vật lại có ý định tốt đẹp khi tiếp cận con người. Huống hồ gì, chúng còn muốn chọn Quân vương từ loài người?
‘Chuyện này thật thú vị.’
Baek Miho khẽ nhếch mép cười, khoanh tay trước ngực. Quyết định không tham gia vào cuộc tranh đoạt này quả là đúng đắn.
Tuy nhiên, cô vẫn tò mò muốn biết kết quả cuối cùng của bài kiểm tra này sẽ ra sao. Thực ra, cô có chút lo lắng. Những ma thú ở đây đang âm mưu điều gì dưới danh nghĩa Thử thách của Quân vương?
“Lúc này mà cha lại không có mặt.”
Baek Miho thở dài khi nhớ đến cha mình, Baek Yunho.
Thật ra, nếu nói về một con người thực thụ xứng đáng trở thành Quân vương của loài thú, thì không ai hơn được Baek Yunho, một thợ săn hạng S.
Nhưng có một điều cô chắc chắn.
“Nếu cha có mặt ở đây, ông cũng sẽ đưa ra quyết định giống mình.”
—Chứng minh tư cách để trở thành Vua!
“Phiền chết đi được.”
Ngay lúc này, đầu của Baek Miho vẫn đau nhức bởi giọng nói không ngừng kích thích dục vọng trong cô.
“Giết chóc nữa đi!”
Nhưng rồi— Rầm!
Lại một âm thanh sụp đổ vang lên từ xa. Và ngay sau đó, một điều kỳ lạ xảy ra.
—Kẻ sống sót đến cuối cùng… Ối! Dừng lại đi!
“Hả?”
‘Chuyện gì vậy?’
Giọng nói vang vọng trong đầu họ bỗng dưng nghe có vẻ... bực bội? Tất cả thợ săn trong khu rừng, kể cả Baek Miho, đều ngẩng đầu lên trong sự bối rối. Ngay cả con người sói đang quỳ gối van xin trước mặt cô cũng dựng thẳng tai lên, gương mặt đầy nghi hoặc. Tiếng ảo giác vang vọng trong tâm trí họ từ nãy đến giờ—đột nhiên im bặt.
Đột nhiên, số lượng hồn ma giảm đi một nửa.
‘Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Đừng bảo là Thử thách Quân vương kết thúc rồi nhé…’
Tất nhiên, không phải vậy.
Một lúc sau, những tiếng ảo giác lại vang lên như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
—Chứng minh tư cách để trở thành Vua… Á! Dừng lại đi! Làm ơn! Giờ chỉ còn đúng một cái cây thôi!
“… Hửm?”
Cái quái gì đang xảy ra thế?


0 Bình luận