• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 32

0 Bình luận - Độ dài: 2,675 từ - Cập nhật:

Dịch: Lolyne.

_____

—Hãy chứng minh tư cách để trở thành Vua.

“…!”

Thịch!

Bản năng của Suho ngay lập tức cảm nhận được sự bất thường trong khu rừng, cả khu rừng dường như đang xao động. Suho dừng bước, ánh mắt hướng về phía Nanh Rakan.

“Vừa rồi là ông nói sao?”

—Không phải ta.

“Giọng nói đó cũng giống ông à?”

—Chuẩn luôn ông cháu. Đó là lời của một thực thể giống ta, đang tồn tại trong thánh tích này.

Suho nghiêng đầu.

“Thế thì nó cũng giống ông à?”

—Ừ, chứ ngươi tưởng Quân vương Nanh vuốt Rakan chỉ có mỗi cái răng nanh à?”

“Thường thì là có bốn cái nhỉ?”

—Hai thôi cu.

“...” 

—Ý ta là chỉ có hai chiếc nanh được tạo thành cổ vật.

Suho nhìn chằm chằm vào thanh kiếm, khiến nó vội vàng biện hộ.

—Ta không nhớ đã nói chưa, nhưng để nói chính xác thì… ta là răng sữa của Rakan.

Răng sữa là những chiếc răng sẽ rụng đi khi trưởng thành.

—Ta chính là chiếc răng mà Rakan đã đánh mất trong quá trình trưởng thành, sau đó nó được rèn thành thánh vật cho các bộ lạc hạ cấp. Vì khi đó có 'hai chiếc nanh' được trao đi, nên cũng có hai thánh tích tồn tại.

Ngay lúc đó, giọng nói kia một lần nữa vang lên trong đầu Suho.

—Hãy chứng minh tư cách để trở thành Vua!

Suho lại hỏi.

“Vậy rốt cuộc thứ đang hỏi xem tôi có đủ tư cách làm Vua không là sao?”

—Khi ấy, các bộ lạc hạ cấp đã tạo ra ta với hy vọng rằng một Quân vương tương lai sẽ xuất hiện từ họ. Nhưng giờ đây, khi Rakan đã chết, cuối cùng cũng đến lúc chọn ra một vị Vua mới. Cái gọi là “Thử thách của Quân vương” đã bắt đầu rồi.

“Oh.”

Suho chợt nảy ra một ý nghĩ thú vị.

“Nói vậy, nếu tôi vượt qua thử thách, tôi cũng có thể trở thành Quân vương Nanh vuốt sao?”

—Tất nhiên rồi, nếu ngươi sẵn sàng trở thành một con súc vật.

“Gì? Hóa ông Súc á?”

—Bọn họ đang muốn chọn ra Hoàng đế Dã thú, chẳng lẽ ứng cử viên không nên sẵn sàng hóa thú sao?

“Êu… tôi không thích hóa thú đâu.”

Nhìn vẻ mặt chán ghét của Suho, Nanh Rakan bật cười rồi nói tiếp.

—Vậy nên, ngay từ đầu, ngươi đã không đủ tư cách rồi. Và giọng nói đó cũng không hề nhắm vào ngươi. Nó chỉ là một thông báo được phát tán khắp thánh tính này mà thôi.

[Thiếu quân vương.]

Đúng lúc đó, Beru — kẻ vừa bay lượn trinh sát xung quanh — trở về và báo cáo.

[Ngoài chúng ta ra, còn có những thợ săn khác đang lang thang trong khu vực này. Từng người bọn họ trông có vẻ…]

Phập!

Nghe lời Beru nói, Suho giẫm lên một cành cây rồi nhảy vọt lên cao. Từ vị trí đó, anh nhìn xuống hướng đang phát ra những tiếng động huyên náo. Một cảnh tượng thú vị đang diễn ra.

Ánh mắt Suho lóe lên sự tò mò.

“Bọn họ đang chọn ra Vua Thú à?”

[… Tất cả đều đang sử dụng kỹ năng Hóa Thú.]

“Thì ra là vậy.”

Kyaoo-! Rầm! Bịch!

Khắp khu rừng, những thợ săn chiến đấu bằng cách biến đổi một phần hoặc toàn bộ cơ thể thành dã thú đang giao tranh dữ dội. Có người thì mọc cánh đại bàng trên lưng, có kẻ thì toàn thân phủ đầy lông như gấu, cơ thể phình to lên như một con gấu thật. Mỗi người lại mang một hình thái khác nhau.

—Hãy chứng minh tư cách để trở thành Vua.

Từng cá nhân lao vào trận chiến trong khu rừng ngập tràn cuồng loạn để khẳng định giá trị của mình.

“Dù sao thì, thánh tích ở đây có vẻ đã triệu tập tất cả những kẻ có tư cách trở thành Vua.”

Đúng lúc đó.

Vút—! Phập.

Suho bất chợt cảm nhận được một luồng sát khí ngay dưới chân mình. Anh lập tức quay người, nhảy khỏi nhánh cây trong chớp mắt.

Vút!

Bất ngờ thay, thứ tấn công Suho lại chính là cái cây.

“Cây?”

Dù đang nhảy xuống đất, vô số thân cây vẫn quất về phía anh như những ngọn roi.

“Quyền năng của Người cai trị.”

Sức mạnh này không đủ để nâng trọng lượng cơ thể Suho, nhưng lại giúp anh có thể nhảy hai lần trên không, tạm thời đặt chân lên không khí và bật lên lần nữa.

Suho xoay người tránh những dây leo quất tới, đáp xuống mặt đất an toàn.

Trận chiến thực sự bắt đầu.

Vút! Xoẹt!

Những quái vật thực vật đồng loạt lao vào tấn công từ mọi phía.

Suho nắm chặt Nanh Rakan và Sừng Vulcan trong hai tay, chém nát lũ quái vật cây.

—Hãy chứng minh tư cách để trở thành Vua.

Giữa trận chiến, giọng nói kia vẫn vang vọng không ngừng. Suho cảm thấy khó hiểu.

“Không phải ta không có tư cách sao? Vậy còn bắt ta thử thách làm gì?”

—Chắc là đúng người đúng thời điểm đấy.

Nanh Rakan đáp lại.

—Ngươi đã bước vào thánh tính và vô tình bị cuốn vào Thử thách của Quân vương. Hoặc có lẽ thử thách chỉ vừa mới bắt đầu khi ta, một thánh tích khác, bước chân vào nơi này.

“Vậy hóa ra thánh tích mới là nguyên nhân từ đầu đến cuối.”

Suho quyết định suy nghĩ đơn giản.

“Đã là thử thách thì ta chỉ cần tìm giám khảo thôi.”

[Lùng ra rồi thịt hắn. Kẻ nào dám thử thách Thiếu quân vương của tôi?]

Đôi mắt Beru lóe lên một tia sắc lạnh.

—Lối này.

Nanh Rakan vẫn luôn chỉ về một hướng, nơi có thánh tích còn lại và cũng là nơi giám khảo đang chờ.

Suho vừa vung kiếm chém tan lũ quái vật thực vật vừa lao thẳng đến mục tiêu.

***

Càng tiến sâu vào khu rừng, sương mù xanh càng dày đặc. Thoạt nhìn, nó mang đến một cảm giác mộng ảo, nhưng thực chất, đó chỉ là khởi đầu của cơn ác mộng.

Swoosh—

 “Bóng ma đang đến.”

Những thợ săn, những kẻ đang trải qua thử thách để chứng tỏ tư cách làm vua, vội vàng cảnh giác xung quanh. Tiếng gió rít lạnh buốt vang vọng khắp nơi.

Thực tế, nếu xét từng cá thể riêng lẻ, quái vật hệ thực vật không quá mạnh. Tuy nhiên, khi nhìn vào cả khu rừng, mức độ nguy hiểm lại hoàn toàn khác. Dù là hạng E hay hạng S, thợ săn suy cho cùng vẫn chỉ là những con người bằng xương bằng thịt.

Nếu một thân cây sắc nhọn bất ngờ bay đến, xuyên qua cổ họng hoặc tim, thì mạng sống có thể bị tước đoạt trong chớp mắt. Khu rừng này đầy rẫy những sát thủ vô hình như thế. Giờ đây, không chỉ có quái vật — những bóng ma cũng đã xuất hiện.

“Đó là lý do khu vực này chẳng ai muốn đặt chân đến.”

“Đúng vậy. Nguy hiểm bỏ mẹ ra mà chả có lợi ích gì.”

Cho đến năm ngoái, nơi này vẫn còn là một thành phố phồn hoa. Thành phố này từng có một lượng dân cư khổng lồ, không chỉ vì số người sinh sống đông đúc mà còn nhờ khu thương mại sầm uất.

Thế nhưng, vào một ngày nọ, cánh cổng bất ngờ mở ra ngay tại khu vực ấy, kéo theo một thảm kịch kinh hoàng. Vô số người thiệt mạng, còn những kẻ may mắn sống sót thì cũng mất đi kế sinh nhai.

Những linh hồn vất vưởng của người đã khuất vẫn còn ám lấy vùng đất này.

Aaaaaaah—!

“Chết tiệt! Là Banshee!”

“Tất cả bịt tai lại ngay!”

Loài Quỷ Hồn – Banshee. Tiếng than khóc của nó có thể làm tinh thần con người rối loạn.

Đối với những thợ săn vốn đã kiệt sức khi lang thang trong khu rừng, đây chính là cơn ác mộng tồi tệ nhất. Hơn nữa, tất cả thợ săn ở đây đều đã phát triển thính giác nhờ kỹ năng Hóa Thú.  Kết quả là, một số người thậm chí không chịu nổi mà nôn thốc nôn tháo.

—Hãy chứng minh tư cách để trở thành Vua!

Giọng nói đó vẫn không ngừng vang lên, quất thẳng vào tâm trí họ ngay cả trong lúc này.

Khi tạm thời mất cả thị giác lẫn thính giác, các thợ săn cuối cùng cũng nhận ra bản chất thật sự của bài kiểm tra này.

‘Mình hiểu rồi.’

Mùi hương.

Ở đâu đó, có một mùi hương đang vẫy gọi họ.  Một mùi hương ma thuật mà chỉ khi bản năng dã thú được khuếch đại đến cực hạn mới có thể cảm nhận được.

“Đúng rồi! Chính là mùi hương!”

Các thợ săn dồn toàn bộ sự chú ý vào khứu giác của mình.  Nhưng ngay khoảnh khắc ấy—một thân cây bất ngờ lao đến từ điểm mù.

Xoẹt!

“Khặc!”

Bọn họ giật phăng những dây leo quấn chặt trên đùi, đôi mắt rực cháy mãnh liệt.

‘Mình phải tìm ra nó.’

Mình sẽ tìm thấy nó và trở thành vua!’

Không ai biết ai sẽ là kẻ được chọn, nhưng tất cả đều lao vào bài kiểm tra như thể bị thứ gì đó mê hoặc.

“… Có gì đó không ổn.”

Thịch!

Baek Miho đột ngột dừng bước. Những thợ săn thuộc Hội Bạch Hổ theo sau cô đều lộ ra vẻ khó hiểu.

“Hội phó, có chuyện gì vậy?”

Baek Miho trông có vẻ không hài lòng.

Dù đang ở giữa tình cảnh hỗn loạn, ‘Nhãn thú’ của cô vẫn quan sát mọi thứ từ xa.  Cô biết rõ trong khu rừng này có không ít thợ săn khác cũng đang lùng sục khắp nơi.  Giống như cô, bọn họ cũng sử dụng kỹ năng Hóa Thú để tìm đến cùng một địa điểm.

Baek Miho, với bản năng hoang dã của mình, cũng không phải ngoại lệ. Nhưng ngay khoảnh khắc cô dừng lại, một cảm giác bất an dâng trào—đây không phải là lúc tiếp tục nữa.

Điều đó đụng chạm đến lòng kiêu hãnh của cô.

“Mình đang bị ai đó dắt mũi... Thật khó chịu.”

“Hả? Hội phó, ý cô là sao?"

“Trước mắt, hội Bạch Hổ sẽ rút lui khỏi bài kiểm tra kỳ lạ này.”

“...!”

Tuyên bố đột ngột của cô khiến toàn bộ thành viên trong hội bàng hoàng.

Khi bước vào khu rừng ngày hôm qua, bọn họ không hiểu tại sao hội phó lại chọn đến đây. Nhưng ngay khi Thử thách của Quân vương bắt đầu, mọi lo lắng đều tan biến. Không ai biết điều gì đang chờ đợi ở cuối bài kiểm tra, nhưng sức hấp dẫn từ chữ “Vua” đã thổi bùng ham muốn trong lòng họ.

Thế nhưng, Baek Miho lại bất ngờ dừng lại, chặn đứng đà tiến của cả nhóm.

“Thật khó chịu khi bị lôi kéo bởi một thứ ham muốn mơ hồ nào đó, cứ như mình đã trở thành một con thú thực sự vậy. Tôi đâu phải một con chó động dục, dễ dàng bị xao động chỉ bởi vài cái pheromone rẻ tiền đâu.”

Baek Miho tặc lưỡi, ánh mắt sắc bén như thú dữ ánh lên vẻ cảnh giác.

“Chúng ta quay về bây giờ sao ạ?”

“Không.”

Việc lao vào tranh đấu với kẻ khác mà chẳng rõ mục đích là điều ngu xuẩn. Nhưng cô vẫn muốn tận mắt chứng kiến ai sẽ là kẻ chiến thắng cuối cùng.

“Di chuyển. Tìm một khu vực cao ráo có tầm nhìn rộng”

“Rõ!”

Các thuộc hạ lặng lẽ làm theo quyết định của cô mà không thắc mắc.

Nhưng đúng lúc đó—

Grrr…

Một nhóm người sói bất ngờ xuất hiện trước mặt hội khi họ băng qua lùm cây.

“Hmm?”

Chỉ trong chớp mắt, ánh mắt Baek Miho thay đổi khi nhận ra thân phận của bọn chúng. Hội Bạch Hổ là hội thợ săn nổi tiếng nhất Hàn Quốc về kỹ năng Hóa Thú. Chính vì thế, họ có hẳn một danh sách riêng về những thợ săn sở hữu khả năng này từ các hội khác. Mục đích, tất nhiên, là để chiêu mộ khi có cơ hội.

Vậy nên, cô nhận ra ngay những người sói trước mặt mình.

“Là tàn dư của hội Linh Cẩu.”

Người ta đồn rằng vẫn còn một số kẻ chưa bị cảnh sát tóm gọn, và có vẻ như bọn chúng cũng bị Thử thách của Quân vương mê hoặc mà mò vào khu rừng này. Vấn đề là, bản chất của chúng vốn tàn ác.  Hơn ai hết, bọn chúng hiểu rõ bài kiểm tra này, bởi đã từng phục vụ Broki suốt một thời gian dài.

‘Chỉ có một kẻ xứng đáng làm vua!’

Grrr!

Khoảnh khắc chạm trán Hội Baekho, lũ người sói liền nhe nanh dữ tợn. Chúng không hề do dự mà lao vào tấn công ngay lập tức.

“Giết chúng!”

“Grrr!”

Hội Bạch Hổ là ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vương. Nếu không hạ gục bọn họ ngay bây giờ, ngai vàng sẽ rơi vào tay họ.

Tuy nhiên, sát ý lộ liễu của lũ người sói lại vô tình đánh thức bản năng hoang dã mà Baek Miho đã cố kìm nén bấy lâu.

“… Chậc.”

‘Mấy con chó con mới đẻ, chẳng biết trời cao đất dày là gì.’

Phựt!

Đúng lúc đó, sợi dây buộc tóc của cô đứt tung. Mái tóc Baek Miho xõa tung như bờm sư tử, dần chuyển sang một màu trắng toát.

‘Hóa Thú!’

Trạng thái nửa người, nửa thú.

Baek Miho vung móng vuốt, giải phóng toàn bộ sức mạnh thật sự của mình—một đòn xé toạc quả tim của con sói đầu đàn.

—Hãy chứng minh tư cách để trở thành Vua.

“… Ha?”

Dường như có một giọng nói đang hân hoan trước cảnh tàn sát mà cô vừa gây ra.

—Giết chóc đi!

—Kẻ sống sót cuối cùng mới là kẻ mạnh thực sự!

“Thì ra là vậy sao?”

Baek Miho cuối cùng cũng nhận ra ý đồ thật sự đằng sau giọng nói ấy.

Đây là một trận chiến sinh tồn.”

Cô không thích điều này chút nào khi nó ép buộc con người giết hại lẫn nhau… Hơn nữa, với năm giác quan được khuếch đại đến cực hạn nhờ kỹ năng Hóa Thú, Baek Miho có thể nghe thấy tiếng gào thét hấp hối vang vọng khắp khu rừng.

Ở những nơi khác, cuộc chiến sinh tồn cũng đã bắt đầu.

“Mình thật sự ghét chuyện này.”

Cô nghiến răng, gương mặt đầy vẻ khó chịu trong lúc giao chiến với đám người Hội Linh Cẩu. Bất chợt, ánh mắt cô dừng lại ở một bóng người đang di chuyển phía xa. Dáng vẻ thản nhiên của hắn hoàn toàn lạc lõng giữa khung cảnh hỗn loạn này—trong tay cầm hai thanh kiếm, bước đi nhàn nhã tựa như đang tản bộ.

‘Tại sao hắn lại chỉ có một mình? Chẳng lẽ hắn đã giết hết đồng đội rồi sống sót một mình? Nếu đúng vậy, thì hắn đúng là kẻ súc sinh! Mù quáng theo đuổi quyền lực vương giả đến mức giết cả đồng đội của mình sao?!’

… Nhưng.

Khịt!

‘Hắn không có mùi máu. Không giết ai ư? Vậy thì tại sao hắn lại ở một mình?’

Baek Miho vừa chiến đấu vừa liên tục liếc nhìn về phía hắn, sự tò mò trong mắt cô ngày càng lớn.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận