Web Novel - Chính Truyện (415 - 500)
421 - Khung cảnh rực rỡ nhất
8 Bình luận - Độ dài: 1,421 từ - Cập nhật:
Trans: Vinh Lê
Edit: Sereni
Có chỗ nào lỗi thì đấm nhé mấy ní, chương này nhiều lỗi quá sợ soát sót
*****
Bữa tiệc được tổ chức bởi Megiddo-san vẫn đang diễn ra sôi nổi.
Lần này, chỉ những người thu thập được nhiều con dấu nhất và thuộc hạ của Megiddo-san được mời tham gia, nên Kuro và Alice sẽ không có mặt ở đây. Maa, nếu muốn thì hai em ấy có thể dễ dàng tham gia vào, nhưng có vẻ như họ đã đọc được bầu không khí ở đây ra sao, nên chắc hai cô gái sẽ không xông vào đâu.
Trong khi tôi đang nghĩ về chuyện đó, Megiddo-san đặt cốc của ông ấy xuống và hét to.
[...Nhắc mới nhớ, oi, tên khốn! Ozma!! Ý ngươi là sao khi bảo tỷ lệ vượt qua thách đấu ở chỗ của ngươi là 80% vậy hả! Chỗ của Agni chỉ có mình Kaito vượt qua thôi đấy!!]
[A~ Ngài nghĩ xem, mọi người đều cố gắng lắm đó, “tôi” không thể đánh trượt họ khi họ đã cố gắng đến như vậy được đâu~] [note79908]
Đáp lại những lời đó, Ozma-san cầm một chiếc cốc nhỏ trên tay và tiến lại gần chúng tôi với thái độ vô tư như mọi khi.
Cơ mà, dù giọng điệu đã thay đổi, nhưng có vẻ như chú ấy vẫn chỉ sử dụng kính ngữ khi nói chuyện với Megiddo-san mà thôi.
[Haa, ngươi chẳng bao giờ thay đổi nhỉ… vẫn luôn uống thứ rượu rẻ tiền đó…]
[Iya~ thật sự, rượu đắt tiền không phù hợp với tôi lắm…Yaa, Miyama-kun. Nhóc đã vất vả rồi.]
[A, vâng, cảm ơn chú rất nhiều.]
Ozma-san gọi tôi với một giọng điệu nhẹ nhàng và ngồi xuống phía đối diện Megiddo-san.
[Sếp có vẻ đang vui vẻ ha, sếp đang uống nhanh hơn bình thường đấy?]
[Aa, trận đấu hôm nay đã vui lắm đó. Rượu uống lúc đó cũng uống ngon hơn nữa!]
[Vậy sao, đúng là vui thật…]
Với vẻ mặt thích thú như thể niềm vui của Megiddo-san là niềm vui của bản thân, Ozma-san búng tay một cái, kèm một chai rượu khổng lồ xuất hiện.
Sau đó, chú ấy dễ dàng cầm nó bằng một tay và rót rượu vào cốc của Megiddo-san, rồi ông ấy uống cạn mà không nói một lời.
Trong khi cảm nhận được một bầu không khí thoải mái, hay đúng hơn là, nhẹ nhàng từ họ, tôi bỗng nảy sinh một thắc mắc, bèn hỏi.
[Ano, Ozma-san?]
[Un? Có chuyện gì sao?]
[Hình như chỉ có Ozma-san là gọi Megiddo-san là “sếp” thay vì “ngài” giống nhưng người khác. Chuyện đó có lý do gì không?] [note79909]
[Unnn, à thì… nó là do thói quen cũ thôi, không có lý do gì đặc biệt cả đâu.]
[Ozma là thuộc hạ dưới quyền ta lâu nhất. Hắn trở thành thuộc hạ của ta trước cả khi ta được gọi là Chiến Vương, nên ta nghĩ đó là lý do hắn gọi ta như vậy.]
Có vẻ như Ozma-san là thuộc hạ đầu tiên của Megiddo-san.
[Hee… nhưng tại sao Ozma-san lại trở thành thuộc hạ của Megiddo-san vậy?]
[Oi oi, Miyama-kun, không có lợi ích gì khi tìm hiểu về quá khứ của ông già này đâu?]
[Xin lỗi, nhưng tôi cảm thấy khí chất của Ozma-san có vẻ khác so với các đại tướng khác thôi…]
[Hahaha, mọi người cũng hay nói vậy đấy Ozma, họ nói ngươi không có tham vọng gì hết đó.]
[I-Iya, đến mức đó cơ à!?]
Đúng như Megiddo-san đã nói, trông Ozma-san không có tí tham vọng nào cả… hay nói đúng hơn tôi không thấy chú ấy giống phần còn lại của các thuộc hạ của Chiến Vương, chú ấy không cho rằng “chiến đấu là số một”.
Thế nên, tôi mới thấy chú ấy là một người dễ nói chuyện…
[Ahaha, maa, chú cũng từng là một người nghịch ngợm lắm. Thực ra, chú còn từng tấn công sếp Megiddo khi mới gặp lần đầu nữa cơ.]
[Eee?]
[Maa, kết quả là một thảm họa…chú đã thua hoàn toàn đó.]
[Sao ngươi dám nói thế khi đã “chiến đấu bảy ngày bảy đêm” với ta hả… lúc đó chúng ta “ngang cơ” cơ mà?]
[Iyaa, cuối cùng thì tôi vẫn thua mà, điều đó chứng minh sếp thì mạnh mẽ còn tôi chỉ là một tên yếu đuối mà thôi.]
Ế? Chú ấy đã đấu ngang tài ngang sức mới Megiddo-san suốt bảy ngày bảy đêm sao? Ozma-san mạnh đến vậy á!? E? Chuyện chú ấy là người yếu nhất trong Ngũ Đại Tướng của Chiến Vương là từ đâu ra vậy!? Â-Ây dà, maa, tôi không nghĩ Ozma-san dưới cơ Kong-san đâu…nhưng có vẻ Ozma-san là người mạnh nhất trong Ngũ Đại Tướng.
[Quỷ giới thời điểm đó tàn khốc hơn hiện tại rất nhiều, lúc đó thua cuộc đồng nghĩa với cái chết. Nhưng thay vì lấy mạng kẻ bại trận, sếp Megiddo đã đề nghị chú làm thuộc hạ của sếp đó.]
[A~ cái đó gợi lại nhiều ký ức ghê.]
[Nhưng, lúc đó chú vẫn còn hành động bồng bột như một đứa trẻ thôi, nói chung thì chú lúc đó cũng hơi ngông cuồng. Lúc sếp đề nghị chú làm thuộc hạ…chú đã đáp trả “đừng có sỉ nhục tôi! Nếu ông bắt tôi làm thuộc hạ của ông, tôi sẽ chặt đầu ông từ phía sau đấy” hay đại loại thế.]
[O-oo…]
Ozma-san gãi má, trông có vẻ hơi xấu hổ, rồi kể lại những gì chú ấy từng nói với Megiddo-san cách đây rất lâu.
[Và nhóc nghĩ sếp lúc đó đáp lại như thế nào? Tất nhiên, lúc đó sếp đáp lại với vẻ mặt trông rất vui vẻ, “Ô, cái đó có vẻ vui nhỉ! Vậy thì, ta sẽ để ngươi lo liệu nhá!”.]
[N-Nói sao nhỉ, đúng là Megiddo-san ha.]
[...Lúc đó chú như thấy được sự vĩ đại của người đàn ông này vậy.]
Vừa nói với vẻ mặt thích thú, Ozma-san vừa lấy ra một điếu thuốc đưa lên miệng. Sau đó chú ấy vừa châm lửa một cách bình tĩnh, vừa nhìn về phía Megiddo-san với một ánh mắt hoài niệm, xen lẫn kính trọng.
Có vẻ ông ấy ghét bị tấn công bất ngờ, nhưng lại rất thích sự bất ngờ mà chúng đem lại… đúng là Megiddo-san mà.
[Oo, có vẻ ta vẫn chưa bị nhắm vào từ phía sau nhỉ? Bao giờ thì chúng ta bắt đầu thế?]
[Ahaha, tôi không còn muốn làm vậy nữa rồi. Không biết từ lúc nào tôi đã thích cái lối sống của sếp. Tôi muốn nhìn thấy tấm lưng rộng lớn của sếp… Với tôi, sếp là vị vua duy nhất… Nếu tôi chết, thì đó phải là lúc “tôi chết khi bảo vệ sếp”. Tôi đã quyết điều đó trước cả khi sếp trở thành Chiến Vương rồi.]
[...Là vậy sao.]
[Maa, gần đây mọi thứ trôi quá quá mức yên bình, nên khó mà chết được đấy nhỉ. Thôi thì, tôi sẽ chỉ nhàn nhã phục vụ sếp một cách chừng mực cho đến cuối đời thôi ha…]
[Trời ạ, đoạn cuối thừa rồi… ngươi vẫn làm biếng như mọi khi nhể.]
[Ahaha.]
Dù là Megiddo-san vừa nói với tông giọng hơi sốc, và Ozma-san, người gãi mái tóc đỏ rối bù của mình với nụ cười gượng gạo… Họ đều trông rất vui, và tôi dường như có thể thấy sợi dây liên kết của họ vô cùng bền chặt, không thể nào đứt lìa.
Thưa Bố, Mẹ——mặc dù chỉ là một phần nhỏ, nhưng con đã biết thêm một chút về quá khứ của Ozma-san. Megiddo-san là vị vua duy nhất của chú ấy, Ozma-san nói điều đó với vẻ mặt rạng rỡ, còn Megiddo-san cũng có vẻ khá vui vẻ khi nghe những lời chú ấy nói… không hiểu sao, trong tất cả các cặp chủ-tớ mà con đã từng thấy, khung cảnh trước mặt con bây giờ là khung cảnh rực rỡ nhất.
*****
<Lời bạt>
Ozma là con quỷ mạnh nhất ngoài gia đình của Kuro… nói cách khác, là con quỷ mạnh nhất không nằm dưới sự chỉ huy của Kuro. Tuy nhiên, kể từ trận chiến với Megiddo, ông ấy vẫn chưa chiến đấu nghiêm túc lần nào cả.
Lần này là Shiro, với số thứ tự là số 7

8 Bình luận
Lỗi ở đoạn trc lời bạt tường--> thường
Pd: đổi cách ghi tiêu đề à ní
Tfnc