Tập 05: Cuộc thám hiểm của quái vật
Chương 115: Kẻ cướp đoạt (Plunderer)
4 Bình luận - Độ dài: 5,410 từ - Cập nhật:
“Ta nên làm gì bây giờ đây?”
Hihiryushukaka đang trầm ngâm suy tính, sau khi xác nhận rằng kẻ hắn thấy qua thị giác của Gubamon chính là Vandalieu.
Dù hắn có vắt óc suy nghĩ đến mấy thì khả năng Gubamon đánh bại Vandalieu cũng chưa tới mười phần trăm; thậm chí còn không rõ liệu có nổi một phần trăm không nữa.
Giờ đây, sau khi trung tâm quyền lực của Quân đoàn Ma Vương – chính là Ma Vương – đã bị tiêu diệt, những ác thần còn lại chẳng còn cộng đồng hay tổ chức nào để trao đổi thông tin, càng không thể hợp tác. Cùng lắm, một vài tên có thể tự liên minh vì lợi ích cá nhân mà thôi.
Vậy nên Hihiryushukaka không hề hay biết rằng Vandalieu đã đánh bại một con quái vật được ban phước bởi Luvesfol – Ác Long Thần Cuồng Nộ – cùng với một phân thân linh hồn của hắn ở vùng nam lục địa.
Nhưng hắn có biết rằng Luvesfol đã bỏ chạy khỏi khu vực đó.
Chuyện đó chắc chắn có liên quan đến tên Dhampir kia. Sau khi dồn Ternecia đang yếu thế đến bờ vực cái chết và cướp lấy mảnh vỡ Ma Vương của ả, thằng nhóc đó đã mạnh đến mức nào rồi chứ?
“Đành dùng cái thân thể nát bươm này làm thước đo vậy…”
Tâm trí của đám Undead bị bao phủ bởi sương mù mịt mờ. Bọn chúng vốn đã bị tạo ra trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê như thế.
Trong màn hỗn loạn lẫn lộn giữa ý thức và vô thức đó, chỉ có mệnh lệnh của kẻ tạo ra chúng – Gubamon – là vang lên rõ ràng nhất. Đó là lý do vì sao đám Undead bản năng mà phục tùng hắn.
Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, giọng nói của Gubamon trong tâm trí chúng bỗng trở nên mờ nhạt.
Và rồi đám Vampire Zombie cùng những gã Zombie khổng lồ tụ tập quanh Vandalieu như một điều hiển nhiên. Chúng không hề ý thức rằng mình đã phản bội Gubamon.
Đi theo lệnh của Vandalieu đối với đám Undead cũng tự nhiên như tay chân nghe theo não bộ vậy.
Tuy nhiên, những Undead anh hùng mà Gubamon đặc biệt tạo ra bằng phương pháp riêng thì vẫn còn ở bên hắn.
“Ghh…”
“L-...Lại đây…”
“T-Ta... ư... g... hỗ... trợ... shiieh... mahi, maih...”
“Có vẻ như năng lực 【 Cám dỗ quỷ đạo 】 của mình – vốn luôn được kích hoạt một cách vô thức – không thể vượt qua ám ảnh của những kẻ điên đã tồn tại hàng chục ngàn năm” Vandalieu thở dài, buông vai xuống tỏ vẻ thất vọng.
“Fuhahaha! Quả đúng là vậy! Ngươi có vẻ sở hữu kỹ năng đặc biệt thật đấy, nhưng xem ra nó vẫn không đủ để cướp lấy những Undead anh hùng mà ta đã dày công tạo ra!” Gubamon cười ngạo nghễ.
Thế nhưng xung quanh Gubamon chỉ có khoảng bốn mươi Undead anh hùng. Trong khi đó, phe Vandalieu đã tập trung hơn một trăm Undead.
Cán cân lực lượng rõ ràng nghiêng về phía Vandalieu.
Máu vẫn đang không ngừng rỉ ra từ chiếc sừng đen cắm sâu trong bụng Gubamon.
“Hắn còn chờ gì nữa? Sao không nhân lúc có lợi thế số đông mà đánh dứt điểm đi…?” Một thuộc hạ của Miles lẩm bẩm.
“Đồ ngốc, nghĩ sâu hơn chút coi” Miles đáp, vẫn đang đỡ lấy Iris – người đang yên lặng quan sát toàn cục. “Cho dù muốn dùng số đông để áp đảo đám anh hùng Undead, thì mấy kẻ đi theo Vandalieu… à không, Vandalieu-sama, chỉ là dạng Undead sản xuất hàng loạt thôi. Với Gubamon, một cú vung vuốt hay một câu thần chú là đủ thổi bay hết. Có bao nhiêu cũng vô dụng.”
“T-Tôi hiểu rồi…” người kia gật gù.
“Nói cách khác… trận này là vô vọng…” Iris thì thầm. Vì lý do nào đó, cô nhìn trận chiến bằng ánh mắt buồn bã.
“Không, ta chưa từng nói vậy” Miles nói với người phụ nữ trong vòng tay mình.
Tuy nhiên, ánh mắt Iris vẫn không thay đổi. Có vẻ cô nghĩ lời Miles chỉ là một sự an ủi vụng về.
“Ta không biết cậu bé ấy là ai, cũng chẳng hiểu mục đích của cậu ta là gì” cô nói.
Từ góc nhìn của Iris, Vandalieu và Miles dường như đang cố cứu cô. Nhưng phương pháp họ chọn lại quá quái đản – giết Raymond, rồi sử dụng xác hắn như thể đó là điều hiển nhiên.
Không nghi ngờ gì họ là kẻ thù của Gubamon. Nhưng để nói họ là đồng minh của cô thì… thật khó.
Thế nhưng, Iris vẫn không thể ngăn mình cầu mong một điều.
“Làm ơn… làm ơn hãy chiến thắng và giải thoát cho cha tôi!”
Alda. Con đã phản bội lý tưởng gìn giữ trật tự khi trở thành một phần của phe kháng chiến, nhưng xin hãy nghe lời thỉnh cầu này! Xin hãy ban chiến thắng cho cậu bé Dhampir mang tên Vandalieu!
Nếu Alda mà nghe thấy lời cầu nguyện này, hẳn gương mặt ông ta sẽ nhăn nhó khó chịu đến cực độ. Như thể được dẫn dắt bởi tín hiệu vô hình, cả Gubamon lẫn Vandalieu đồng thời cất lời.
“Các anh hùng của ta, tiêu diệt đám Undead vô tích sự kia và ngăn tên nhãi lại!”
“Xin hãy cùng ta khống chế đám anh hùng Undead.”
Ngay khoảnh khắc ấy, Gubamon tin chắc rằng mình sẽ giành phần thắng trong pha mở màn. Đám anh hùng Undead tuy ít, nhưng mỗi tên đều đủ sức đấu tay đôi với hai hoặc ba Undead bình thường và vẫn giành chiến thắng.
Chỉ cần hắn dừng lại, ta sẽ xé hắn thành từng mảnh bằng quỷ nhãn của ta! – Gubamon thầm nghĩ.
Tất nhiên, chỉ vậy thì chưa đủ. Kẻ địch của hắn là người sở hữu các mảnh vỡ của Ma Vương – kẻ đã tiễn Ternecia về trời. Hắn định dùng mảnh vỡ của mình trước, cưỡng ép làm kỹ năng 【 Mức độ Ma vương xâm thực 】 tăng mạnh để kích hoạt sức mạnh của nó, rồi tìm cơ hội tung đòn kết liễu.
Đó là kế hoạch của Gubamon. Dù có phải hy sinh phần lớn bộ sưu tập thì cũng đành chịu. Quan trọng là phải sống sót.
…Nhưng kế hoạch của hắn bắt đầu đổ bể ngay lập tức.
“Bọn chúng… lại có thể đấu ngang ngửa với anh hùng Undead của ta?!”
Đám Undead được sản xuất hàng loạt – những kẻ mà Gubamon chưa từng phí công tạo ra – lại đang áp chế các Undead anh hùng!
Tuy phần lớn là đánh hội đồng hai chọi một, ba chọi một, nhưng kết quả vẫn quá bất ngờ.
“Có vẻ như ta dùng Undead hiệu quả hơn ngươi” Vandalieu nói, giọng điềm tĩnh khiến Gubamon sững sờ.
Thực tế là nhờ hiệu ứng của kỹ năng 【 Dẫn lối: Qủy đạo 】, chỉ số của đám Undead hàng loạt đã được tăng mạnh. Nhưng Vandalieu chẳng có lý do gì để tiết lộ chuyện đó cho Gubamon… đặc biệt khi vẫn còn người ngoài như Iris hiện diện.
Ngay trước mắt Gubamon, một anh hùng từ bộ tộc man rợ với hình xăm đặc trưng bị đè tay sau lưng bởi Vampire Zombie, một lão Dwarf anh hùng thì bị một Zombie khổng lồ nuốt chửng như thể tan biến vào cơ thể nó. Một nữ võ sĩ không vũ trang thuộc chủng tộc Thú nhân thì bị vây kín, đánh cho tơi tả, chẳng thể phát huy sự linh hoạt thường ngày.
Bọn họ từng là những anh hùng vang danh như “Kẻ đồ sát nghìn người” “Kẻ bổ đá” hay “Thiên tài móng vuốt” nhưng kể từ khi thành Undead, khả năng phối hợp và phán đoán chiến đấu của họ đã sa sút nghiêm trọng, khiến việc bị khống chế trở nên quá dễ dàng.
“Không… không phải chỉ vậy” Gubamon gầm lên. “Đám anh hùng Undead của ta di chuyển tệ quá… là sao chứ?!”
Hắn đã nhận ra: đám Undead anh hùng đang chậm chạp, động tác vụng về và phóng đại bất thường.
Chúng phát ra tiếng rên như thể đang vật lộn nội tâm dữ dội.
【 Cám dỗ Qủy đạo 】 của Vandalieu không vượt qua được quyền kiểm soát của Gubamon, nhưng khoảng cách giữa hai bên nhỏ hơn cả hai tưởng.
Dù luôn trong trạng thái như mơ để dễ bị sai khiến, nhưng kỹ năng của Vandalieu đã giúp ý thức của họ có hình dạng rõ rệt.
Lần đầu tiên kể từ khi trở thành Undead, họ đang dồn toàn bộ sức lực để chống lại mệnh lệnh của Gubamon.
“Ngươi… đồ khốn!” Gubamon rít lên như thể kẻ địch vừa cướp mất người tình quý giá của hắn.
“Có vẻ ta được yêu quý hơn mình tưởng đấy” Vandalieu nói nhẹ bẫng – nhưng cậu không hề tiến lên.
Cậu chỉ đứng yên tại chỗ, ngay hàng đầu tiên.
“Mọi người, vậy đó, bắt lấy bọn họ đi.”
Ngay lúc ấy, hàng loạt quái vật và người xuất hiện như thể trào ra từ sau lưng Vandalieu.
Pete gầm rít vang dội, đàn ong nghĩa trang bắt đầu vo ve dữ dội.
Trông thì như thể lũ côn trùng đang tấn công đám Undead, nhưng thật ra chúng đang khiêng những kẻ đã bị vô hiệu hóa đi.
“Thật là… ngài vẫn luôn lập dị như vậy. Bình thường sẽ chẳng ai làm đến mức này đâu” Bellmond nói, đồng thời tung sợi kim loại cắt đứt tứ chi một Undead anh hùng vẫn còn giãy giụa dù động tác đã chậm chạp hơn hẳn. “Nhưng Danna-sama, có vẻ thật khó để dùng 【 Ma nhãn thạch hóa 】 mà ngài đã cất công cấy ghép cho tôi.”
“Đó là do loại Ma Nhãn này khó dùng khi cần bắt sống đối phương mà, phải không?” Vandalieu đáp. “Không thể chỉ hóa đá tay chân thôi à?”
“Nếu tập trung thì chắc là được… nhưng dễ hơn vẫn là cắt đứt tay chân của chúng” Bellmond nói.
Nếu hóa đá toàn thân, những phần mảnh như cổ hay tứ chi có thể vỡ tan trong chiến trận hỗn loạn. Nhất là khi kẻ địch có thể vung vũ khí phá nát cả tảng đá, xác đá trong tư thế bất thường dễ bị đập vụn như chơi.
Vì vậy, nếu không quan tâm đến tình trạng của đám Undead sau khi bắt, thì chặt tay chân là cách hiệu quả hơn.
“Thu cả tay chân bị chặt về luôn nhé” Vandalieu nói thêm. “Tôi sẽ nối lại sau. Đừng làm quá mạnh tay.”
“Vâng, thưa Danna-sama.”
…Cắt tay chặt chân còn chưa gọi là mạnh tay thì còn gì mới gọi là?
Như để trả lời cho câu hỏi đó, một anh hùng Zombie vung cây thương Mythril – trông rất giống cây thương Orichalcum hiện đang thuộc về Sam – đánh bật Vampire Zombie xung quanh, rồi hét rống lao về phía Bellmond.
“À, tên đó thì cứ mạnh tay thoải mái” Vandalieu nói.
“Tuân lệnh” Bellmond đáp.
“Gigih, dừng… gagh?!”
Tên Undead anh hùng – kẻ từng được ca tụng là Mikhail, Thánh Thương Băng Giá – vẫn lao về phía Bellmond như tên bắn, dù đã bị chặt tay chân ba lần, chỉ còn lại khúc thân mình tan nát.
Một cú vung đuôi, Bellmond quất hắn bay xa kèm âm thanh nặng nề, mảnh giáp Adamantite vỡ vụn bắn tung tóe khắp nơi.
Nhưng đàn Ong Nghĩa Trang đã bay đến thu hồi hắn. Có vẻ Vandalieu có ý tưởng tận dụng Mikhail, tùy theo Rank hắn đạt được sau khi thành Undead.
Tuy nhiên, vẫn còn những Zombie anh hùng như Mikhail, những kẻ không thể ngừng phản kháng chỉ vì sức mạnh chiến đấu quá mức phi thường của bản thân.
Zombie Bearheart gầm lên, vung vũ khí bằng ba cặp tay của mình. Gubamon từng tỏ vẻ thất vọng vì kết quả khi hắn ta hồi sinh người này, nhưng những Undead sản xuất hàng loạt và bọn côn trùng chẳng thể nào lại gần hắn nổi bởi sức mạnh kinh khủng và số tay nhiều đến mức vô lý đó.
Jeena, “Thánh nữ Trị liệu” đang phun ra một làn khí sáng óng ánh mang màu sắc độc hại từ hàng loạt ống kim loại mọc ra khắp cơ thể. Tay cầm chùy và khiên mang thiết kế hắc ám, hoàn toàn không phù hợp với danh xưng của cô, Jeena vừa đánh bật bọn Zombie khổng lồ vừa khống chế lũ Vampire Zombie.
Sau lưng cô là “Thiên tài tí hon” Zandia, người đang che chở cho Jeena. Cổ tay từng bị Mikhail chặt đứt của cô đã được hợp nhất với một cây trượng kỳ dị, và giờ đây cô đang gào thét thảm thiết như thể đang chịu đựng cơn đau dữ dội.
Khi còn sống, Zandia là một pháp sư thiên tài có khả năng điều khiển mọi thuộc tính trừ tử khí, nhưng khi trở thành Undead, cô đáng lẽ đã mất đi năng lực niệm chú và cả ý chí thi triển phép thuật. Thế nhưng, không rõ bằng nguyên lý gì, cô vẫn có thể tung phép thông qua cây trượng của mình.
Toàn bộ chỉ là những phép sơ cấp như 【 Hỏa cầu 】, 【 Phong Nhận 】, 【 Thổ thương 】, nhưng mỗi lần vung trượng, một phép mới lại được phóng ra, đẩy lùi đám quái vật của Vandalieu.
Còn khoảng mười Undead khác cũng đang ngoan cố chống cự.
“Giờ thì—” Vandalieu vừa định nói.
“Ta sẽ không để ngươi cướp thêm món nào trong bộ sưu tập của ta nữa!” Dù Gubamon có thể sẵn sàng hy sinh đám Undead của mình, nhưng rõ ràng là hắn không thể chịu nổi việc bị kẻ thù đoạt lấy chúng.
Hắn tấn công Vandalieu – người đang đứng yên – bằng 【 Ma nhãn hủy diệt 】
Theo phản xạ, Vandalieu lập tức kích hoạt hai lớp phòng ngự: 【 Rào chắn hấp thụ ma thuật 】và 【 Rào chắn kháng chấn động 】, khiến Gubamon tin rằng đòn của hắn đã có tác dụng.
Hiệu ứng của 【 Ma Nhãn Hủy Diệt 】 tác động trực tiếp lên mục tiêu trong tầm nhìn, bất kể phía trước có là kính hay kết giới ma pháp. Chỉ cần hắn thấy được mục tiêu, hiệu ứng sẽ không bị ngăn chặn.
Trước đó, Vandalieu từng vô hiệu hóa 【 Ma Nhãn Mê Hoặc 】 của Eleanora, và chưa từng bị ảnh hưởng bởi 【 Ma Nhãn Hóa Đá 】, nên cậu có phần lơ là trong việc đề phòng những loại Ma Nhãn khác và quá tin tưởng vào kết giới của mình.
Dù không có tín hiệu gì từ 【 Cảm Biến Nguy Hiểm: Tử Vong 】, nhưng cảm thấy có gì đó không ổn, cậu vội biến sàn nhà thành Golem để chắn. Tuy nhiên, mọi chuyện đã quá trễ. Tất nhiên, Bellmond cùng những người khác đang giao chiến với các Undead phía sau cũng không thể kịp thời đến cứu viện.
“Giờ thì nổ đi nào!” Gubamon cười khùng khục.
Hình ảnh Vandalieu trong tầm mắt hắn méo mó rồi đột ngột phát nổ, cả tầm nhìn lập tức nhuộm đỏ rực.
“GYAAAAH!” Gubamon thét lên.
“… Đau thật đấy” Vandalieu thì thầm.
Gubamon đang ôm lấy hai con mắt đã nổ tung. Trong khi đó, Vandalieu bị thương khắp người, máu chảy ròng ròng. Tuy các vết rách không sâu, nhưng lại bao phủ toàn bộ thân thể.
“Bệ hạ?!” Công chúa Levia kêu lên.
“Ê, ngài ổn chứ?!” Orbia lo lắng hét theo.
Hai người vốn được lệnh ở lại tuyến sau, nhưng vì đây là lần đầu tiên họ thấy Vandalieu bị thương nên đã không thể ngồi yên. Vandalieu quay lại nhìn họ, thở dài, rồi lắc đầu.
“Tinh thần thì không ổn chút nào” cậu nói. “Mình đã lơ là cảnh giác. Mặc dù mình đã cố gắng không ngừng, rèn luyện cẩn thận để phòng ngừa những tình huống nguy hiểm như thế này…”
“Ưm, người đầy máu rồi đấy… Còn cơ thể thì sao?” Levia hỏi.
“Vết thương không chạm đến xương hay nội tạng” Vandalieu đáp. “Cơ và gân bị cắt ở vài chỗ, nhưng chỉ vậy thôi… Aaa, xấu hổ quá. Nếu có cái lỗ nào gần đây, tôi phải chui xuống ngay lập tức luôn. Phải tự kiểm điểm nghiêm túc mới được.”
Thực ra, cú sốc vì suýt chết chỉ vì lơ là cảnh giác khiến Vandalieu tổn thương nặng nề hơn cả vết thương trên thân thể. Nhưng bằng cách nào cậu có thể ngăn hiệu ứng của 【 Ma Nhãn Hủy Diệt 】 đến mức này và còn phản đòn lại Gubamon?
“Cảm giác như… một kỹ năng nào đó đã kích hoạt… có lẽ là hiệu ứng của kỹ năng 【 Vực thẳm 】 chăng?”
Đúng như linh cảm của Vandalieu, đây là năng lực của 【 Vực thẳm 】 – kỹ năng sẽ “nhìn lại” những kẻ dám nhìn vào nó, phản đòn các hiệu ứng phụ thuộc vào ánh nhìn như Ma Nhãn.
“GYAAAAAH! MẮT TA! MẮT TAAAAAAA!!” Gubamon rú rít những câu nghe chẳng khác gì một thuyền trưởng nào đó trong một bộ phim hoạt hình cổ*.
*Chú thích: Đây là ám chỉ đến Captain Muska trong phim Laputa: Lâu Đài Trên Không, với câu thoại nổi tiếng “Mắt ta! Mắt ta!”
Nếu mắt hắn chỉ đơn thuần bị nghiền nát, thì chưa đến mười giây là có thể tái tạo lại, bởi khả năng bất tử của Vampire Thuần Chủng. Nhưng lần này, nhãn cầu phát nổ ngay trong hốc mắt, lực phản chấn làm vỡ cả xương sọ phía sau, đâm ngược các mảnh xương vào trong và gây tổn thương não.
Dây thần kinh thị giác bị nghiền nát, còn một nửa não bộ phía sau thì giờ trông chẳng khác gì đậu hũ bị bóp nát. Việc Gubamon vẫn còn có thể vùng vẫy như vậy thật sự là điều khó tin. Nhưng cũng đồng nghĩa với việc hắn sẽ mất khá nhiều thời gian để mắt tái tạo hoàn toàn.
Tuy nhiên, các cơ và gân của Vandalieu cũng cần thời gian để lành lại, nên khả năng vận động của cậu cũng bị giảm sút trong thời gian này.
Điều hai người lựa chọn làm trong tình trạng đó lại… giống nhau đến kỳ lạ.
“Cơ hội tuyệt vời đây. Các mảnh cơ thể Quỷ Vương, kích hoạt.”
“AAAAGH! 【 Vỏ bọc của Ma vương (Demon King’s Carapace) 】, kích hoạt!”
Cả hai gần như đồng thời kích hoạt các Mảnh vỡ của Quỷ Vương đang ký sinh trong cơ thể.
Phụt phụt phụt — thân thể Gubamon méo mó lại một cách quái dị, một lớp giáp đen tuyền mọc ra như thể nổ bung từ bên trong. Một vỏ giáp lớn bao phủ phần ngực, còn thân trên, thân dưới, nắm đấm, đùi, cẳng chân và bàn chân đều được bao bọc bởi những mảnh vỏ nhỏ hơn, vừa khít.
Trông hắn chẳng khác gì một bộ giáp ráp từ mai rùa khổng lồ, hơn là một con rùa thực thụ.
“Guboaaagh! 【 Tư thế phòng ngự 】!”
Gubamon giật phăng cái sừng Quỷ Vương đầy xúc tu vẫn còn cắm trong ngực – cùng lúc lôi cả nội tạng và xương sống của chính mình ra – rồi tự phủ lên toàn bộ cơ thể bằng bộ giáp giáp này, kể cả đầu cũng không chừa.
Tuy hình dạng méo mó, nhưng nếu sử dụng cùng với võ kỹ thuộc hệ kỹ năng 【 Giáp thuật 】 thì đây là lớp phòng ngự vô địch; ngay cả vũ khí làm từ Orichalcum cũng khó lòng xuyên phá.
Gubamon tự tin rằng ngay cả sừng Quỷ Vương của Vandalieu cũng không thể xuyên thủng bộ giáp này.
Nếu như Ternecia là người có sức tấn công mạnh mẽ nhất trong ba Vampire Thuần Chủng thờ phụng Ác thần của Cuộc sống Hân Hoan, thì Gubamon là kẻ có khả năng phòng ngự đáng sợ nhất, đủ để đánh lâu dài.
“【 Thánh Thiết Giáp (Divine Iron Armor) 】!”
Đây là tuyệt kỹ phòng ngự mạnh nhất của ta! Dù là Ternecia, ả cũng không thể phá nổi khi ta dùng kỹ năng này! Nào, tới đi nếu ngươi dám!
Giờ thì tầm nhìn đã bị phá hủy, hắn không còn cách nào ngoài việc cố thủ và câu giờ để cơ thể phục hồi. Dù có phải đánh đổi bằng việc kích hoạt mảnh vỡ Quỷ Vương nguy hiểm.
“Chúng ta bắt được thêm vài tên nữa rồi” Vandalieu nói.
Gubamon lựa chọn phòng ngự, còn Vandalieu – dù đề phòng hình dạng mới lạ của hắn – cũng không có ý định tấn công ngay.
Cậu sử dụng kỹ năng 【 Xuất hồn 】, phái linh hồn ra quan sát tình hình phía sau, đồng thời điều khiển máu của Quỷ Vương – thứ cậu đã kích hoạt – để bắt giữ những Undead anh hùng còn đang chống cự.
“Orbia, giúp tôi một tay nhé. Điều khiển chất lỏng là sở trường của cô mà, đúng chứ?”
“…Không biết có gọi là sở trường được không nữa, tôi mới thành quái vật chưa được ba ngày mà… AAH!? Cái gì vậy?! Vừa mới chạm nhẹ vào mà toàn thân đã tê rần rần rồi á~!?” Orbia mềm nhũn người, phát ra mấy tiếng rên nghe chẳng thục nữ chút nào.
“Bệ hạ, đây là lần đầu của Orbia-san! Dùng chất lỏng thô thế này với cô ấy là quá sức chịu đựng rồi!” công chúa Levia lên tiếng. Dù lời nói có thể gây hiểu lầm, nhưng sự thật là vậy.
“… À, thì ra nó kích thích đến vậy kể cả chưa chế thành Potion” Vandalieu gật gù.
Mặc cho cuộc đối thoại có vẻ thong thả, thì thứ máu đỏ-đen của Quỷ Vương đang phun ra từ các vết thương khắp người Vandalieu đã biến thành vô số xúc tu, tấn công đám Undead anh hùng một cách hung hãn.
Những xúc tu máu quấn lấy chân các anh hùng Undead, trói chặt họ lại, bao phủ toàn thân rồi lập tức hóa băng.
Bearheart, với thân pháp chậm chạp, hoàn toàn bất lực trước đòn này. Cả Zandia cũng chẳng khá hơn, vùng vẫy trong vô vọng trước khi bị phong kín như những người khác.
Những kẻ duy nhất thoát được là nhóm anh hùng Harpy và Drakonid biết bay, cùng với Jeena.
Ngay khoảnh khắc đôi chân cô bị xúc tu máu trói chặt, phần thân trên của Jeena đột ngột tách ra khỏi phần dưới từ ngang eo, lơ lửng giữa không trung. Có vẻ như cô có khả năng bay bằng thứ khí phát sáng được phun ra từ các ống dẫn bao quanh cơ thể.
“Xui ghê” Vandalieu lẩm bẩm.
Chỉ trong chớp mắt, những Zombie từng bay lên cao lần lượt rơi xuống.
Dù nhà thờ ngầm này có trần cao, nhưng lại đầy cột trụ và các chướng ngại, vốn không phải môi trường lý tưởng cho không chiến.
Những anh hùng Undead vừa bay lên lập tức bị đàn Ong Nghĩa Trang vây quanh, cùng với Pete và Kühl, những kẻ đã leo lên cột từ lúc nào. Tất cả nhanh chóng bị kéo xuống đất và trói lại bằng máu của Ma Vương.
Ngay cả Jeena, khi mất nửa thân dưới, dường như cũng không thể chiến đấu hiệu quả. Cô bị những sợi tơ của Bellmond quấn chặt lấy các ống dẫn khí, kéo xuống và đặt ngay trong tầm với của máu Ma Vương.
“Gắn tính năng đó vào người cô ta có ích gì chứ?” Vandalieu tự hỏi.
Trong một số tình huống, khả năng tách rời thân trên và thân dưới có thể hữu dụng, nhưng lúc này chỉ là một nỗ lực tuyệt vọng vô ích.
Nếu là Gubamon, hẳn sẽ viện cớ rằng đó là "sự tưởng tượng và lãng mạn của người thợ thủ công."
Chuyển động của các anh hùng Undead thua xa so với khi còn sống. Nếu còn giữ được ý chí của bản thân như Borkus, họ hẳn đã không bị đánh bại dễ dàng đến vậy.
Thế nhưng giờ đây, dù từng là anh hùng, họ chỉ còn là những con rối được tạo thành từ xác chết. Mà rối thì chỉ múa được đến đâu tùy thuộc vào kẻ giật dây.
Giờ đây, khi thị lực phần nào hồi phục, kẻ giật dây vụng về kia đang trừng trừng đôi mắt tức giận qua các khe hở trong lớp giáp xác.
“Ngươi dám dùng cả mảnh vỡ Ma Vương để cướp sạch bộ sưu tập của ta?!” hắn gào lên.
Sau khi kích hoạt giáp xác Ma Vương và chờ đợi mãi mà chẳng thấy đòn tấn công nào nhắm đến mình, Gubamon mới tò mò quan sát — và kinh hoàng khi thấy Vandalieu thản nhiên thu gom toàn bộ anh hùng Undead, hoàn toàn lờ hắn đi.
Cảm giác nguy hiểm đã giúp Gubamon lấy lại phần nào lý trí. Hắn hiểu rằng, trong mắt Vandalieu, đám anh hùng Undead mới là món chính, còn hắn chỉ là món phụ nhạt nhẽo.
“Nếu ngươi định cướp họ khỏi tay ta, thì ta sẽ nghiền nát tất cả các ngươi!” Gubamon gầm lên, truyền thêm Mana vào lớp giáp xác, trong khi giọng nói trong đầu thông báo rằng kỹ năng 【 Mức độ Ma vương xâm thực 】 của hắn đã tăng cấp.
Lớp giáp từng có hình tròn giờ đây đầy những gai nhọn, giống như mai của một con ba ba ăn thịt khổng lồ.
“Hắn định ném nó đi đấy” Vandalieu nói.
“【 Liên kích loạn thủ trảm 】!”
Dù nhìn có vẻ nặng nề, Gubamon bất ngờ xoay người thoăn thoắt, phóng đi hàng loạt mảnh vỡ từ lớp giáp xác Ma Vương.
Những mảnh vỡ chỉ lớn hơn nắm tay người một chút, nhưng xoay tròn với tốc độ cao, được phủ đầy gai nhọn cứng hơn cả Adamantite. Chỉ cần sượt qua cũng đủ để cào nát thịt.
Hắn phóng đi hàng loạt đòn công kích không theo quy luật nào, và dù quả thật đã đánh trúng các anh hùng Undead, máu Ma Vương chỉ bị nứt nhẹ; đám Undead thì hầu như không hề hấn gì.
Vandalieu cũng vậy.
“Không mạnh bằng sừng của Ternecia nhỉ” Bellmond nhận xét.
Nàng dùng chỉ kim loại để dễ dàng thay đổi quỹ đạo các mảnh giáp, thậm chí còn bảo vệ được những Undead và quái vật xung quanh.
“Khốn kiếp! Vậy là kết thúc rồi” Iris thì thào. Bất lực trước mảnh vỡ Ma Vương, cô đành chuẩn bị tinh thần đón nhận cái chết.
Trong khi đó, Miles hét lên như bị siết cổ, nước mắt rưng rưng: “KHÔÔÔÔÔÔÔNG! Tôi không muốn chêếếếếết~!”
Cả hai cố phản công bằng phép thuật và võ kỹ, nhưng khác với Bellmond, họ chẳng có kỹ năng nào có thể lập tức đối đầu với mảnh vỡ Ma Vương — thứ đủ sức giết cả thần linh.
“Thế này là toang thật rồi~!”
Đám Vampire khác cũng la hét trong tuyệt vọng khi các mảnh giáp xoay tròn bay tới gần. Nhưng trước khi chúng kịp chạm tới, một làn sóng máu ập tới nuốt trọn tất cả, và những chiếc sừng đen lao ra đỡ lấy.
“KYAHAHAHAHA!”
Orbia dường như đang bị ảnh hưởng kỳ lạ từ máu của Ma Vương.
“À, đừng đi quá xa cái xác trống của Raymond đấy nhé” Vandalieu lên tiếng, chỉ tay về phía thi thể vô hồn kia.
Cậu đã bảo vệ được tất cả, kể cả Rick — kẻ giờ đây từ điên dại chuyển sang đờ đẫn.
“Hắn… bảo vệ chúng ta ư? Không, không chỉ chúng ta!” Iris thốt lên.
Cô nhìn quanh chiến trường, thấy rằng tất cả các mảnh vỡ giáp xác mà Gubamon phóng ra đều bị sừng và máu Ma Vương chặn lại. Không chỉ những quái vật côn trùng do Vandalieu tạo ra, mà cả các Zombie Khổng lồ và Vampire Zombie ở xa Bellmond cũng không hề hấn gì.
“Chẳng lẽ hắn định đánh bại một Vampire Thuần Chủng mà không chịu bất kỳ tổn thất nào?”
“Đúng vậy! Người đó là anh hùng đích thực! Anh hùng của tôi!” Miles hô vang.
Xem ra Vandalieu đã chiếm trọn trái tim của tên bán Vampire này, thay vì nàng hiệp sĩ công chúa.
Gubamon, thấy đòn tấn công bị chặn hoàn toàn, run rẩy… rồi phá lên cười lớn. “Fuhahahahaha! Ngươi cực khổ bảo vệ không chỉ đám anh hùng Undead, mà cả lũ rác rưởi kia nữa sao! Được thôi, cứ bảo vệ đi!”
Trong tầm nhìn lờ mờ của hắn, chất lỏng vẫn đang phun ra không ngừng từ người Vandalieu.
Nếu Vandalieu thật sự muốn bảo vệ tất cả, không chấp nhận hy sinh ai, thì cứ để hắn nói mấy lời ngây thơ đó. Gubamon thấy rất tiện lợi khi đối thủ phải tiêu hao sức mạnh chỉ để giữ an toàn cho đám tép riu chậm chạp.
Lần thứ hai, lần thứ ba, Gubamon tiếp tục phóng ra hàng loạt mảnh giáp một cách vô tội vạ — và Vandalieu vẫn đỡ được như cũ. Sau đó, Gubamon quyết định tung tuyệt chiêu để kết liễu.
“Đến lúc rồi! 【 Liên kích loạn toàn phong 】! Và đón lấy đòn này đi! 【 Đại hủy diệt giáp ma thuật 】 !”
Sau khi tung ra thêm một loạt công kích về phía Miles, Iris và những người không thể tự bảo vệ, Gubamon cử động, tự biến mình thành một viên đạn sống bay thẳng về phía Vandalieu.
Đây là một kỹ năng võ thuật nguyên bản, chỉ thi triển được khi giáp xác Ma Vương đang hoạt động, kết hợp giữa kỹ năng 【 Ném 】 và 【 Võ thuật 】.
Theo logic của hắn, Vandalieu đang vận dụng nhiều mảnh vỡ Ma Vương cùng lúc sẽ không dễ gì chặn được đòn này.
“Ờm, 【 Băng Huyết Tử Thủy (Ice Blood Death Water) 】.”
Trước khi đòn công kích chạm tới, Vandalieu niệm tên môt câu chú mới, một phép thuật từ 【 Tử linh ma pháp 】 biến Orbia thành hình dạng một đám mây khí cực lạnh bao phủ Gubamon. Ngay cả giáp xác cũng không thể ngăn hoàn toàn cái lạnh, khiến hắn hét lên khi bề mặt cơ thể đông cứng lại.
Nhưng, như đã dự đoán, giáp xác Ma Vương vẫn chống chịu được phép thuật này — dù Vandalieu đã dồn rất nhiều Mana. Nếu cứ thế này, mạng sống của Vandalieu sẽ cạn kiệt trước khi gây được thương tổn nghiêm trọng.
Nhưng cậu chưa dừng lại.
“【 Cốt Hỏa Tù Diệt Đạn (Bone Flame Jailing Destruction Bullet) 】.”
Công chúa Levia hóa thành ngọn lửa đen khổng lồ mang hình chiếc đầu lâu, nuốt chửng lấy Gubamon.
“GAAAAAH!” Gubamon rú lên. “Nhưng nếu ta chịu đựng được thì… gì cơ?!”
Lớp giáp xác Ma Vương vốn được ca ngợi là bất khả xâm phạm giờ phát ra tiếng nứt vỡ chói tai, từng mảng bắt đầu bung ra.
Sự co giãn đột ngột do thay đổi nhiệt độ quá nhanh — lạnh rồi nóng — đã phá hủy lớp giáp.
“Ngươi từng nghe qua ‘bói mai rùa’ chưa?” Vandalieu hỏi.
Một khối băng khổng lồ — 【 Tử Băng Đạn (Death Ice Bullet) 】 — đập thẳng vào cơ thể gầy guộc của Gubamon, nay đã hoàn toàn lộ ra.
“Vận số của ngươi là… nát quá không đoán nổi.”


4 Bình luận
Giáp ma vương mà vẫn dính định luật vật lý