• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 05: Cuộc thám hiểm của quái vật

Chương 113: Đặt mục tiêu

4 Bình luận - Độ dài: 5,080 từ - Cập nhật:

Vandalieu và các đồng đội trở lại ngôi làng của Periveil, thông báo rằng họ đã bắt sống Raymond và nhanh chóng lan truyền tin này để dân làng cảnh giác hơn với quân Reborn Sauron Duchy.

Trong lúc Periveil cùng mọi người đang an ủi Orbia – nay đã trở thành một hồn ma – thì Vandalieu tiến về căn phòng chuyển chức nghiệp của làng.

“Vậy cậu là đứa trẻ mà Privel chọn à? Dạo này bọn trẻ nhanh nhạy thật đấy” một người đàn ông nói, đón tiếp Vandalieu ở nhà kho chứa căn phòng chuyển chức nghiệp. Đó là chú của Privel, em trai người chồng gần đây nhất của Periveil – một người mang dòng máu của Vua Sauron.

Dù là con người, ông ta lại có mái tóc và đôi mắt màu xanh lá – điều hiếm thấy ở loài người – và trông tầm trung niên. Vandalieu cảm thấy ông ta có nét giống Privel và Orbia, nhưng khuôn mặt hiền hòa của ông khiến người ta khó tưởng tượng nổi ông mang trong mình huyết thống hoàng tộc.

“Chuyện được chọn ấy à, thật ra cháu đâu biết gì về nghi lễ đó đâu” Vandalieu đáp.

“Vậy thì cũng là một kiểu gặp gỡ kinh điển rồi còn gì” chú của Privel cười.

Hóa ra, việc vô tình tiếp cận một Scylla mà không biết về nghi thức tỏ tình của họ là cách bắt đầu mối lương duyên khá điển hình. Nếu so với Trái Đất, thì cũng giống kiểu học sinh chuyển trường rẽ vào góc hành lang rồi va vào một cô gái đang trên đường đến lớp vậy.

“Dù sao thì, giờ cũng chỉ là chuyện cổ tích rồi” ông nói thêm. “Mấy mạo hiểm giả hay thương nhân qua lại đây đều biết hết cả. Nhưng nếu cậu đến từ bên kia dãy Biên Giới, thì không biết cũng là điều dễ hiểu. À mà, giờ nói có hơi trễ, nhưng nhờ cậu chăm sóc Orbia-nee nhé.”

“Chẳng phải chị ấy là cháu gái của chú sao?” Vandalieu hỏi.

“Đúng vậy. Nhưng ta nghĩ nói chuyện đó sau này sẽ tốt hơn” ông đáp. “Ngay cả anh trai ta cũng để tâm đến chuyện đó, vì con bé là đứa con muộn màng mà. Nhưng giờ Orbia-nee chỉ còn có cậu thôi, đúng không?”

Thật vậy, giờ đây khi Orbia đã trở thành một Ghost, những người có thể đồng hành cùng cô ngoài Vandalieu chỉ có thể là các Undead khác. Những người có khả năng giao tiếp với linh hồn – Linh Thuật Sư – bình thường đều tránh dính líu quá sâu đến linh thể hay Undead.

Giờ đã là Rank 4 Water Ghost, Orbia không thể quay về vòng luân hồi nếu chỉ dựa vào ý chí của bản thân. Cô chỉ còn lựa chọn ở lại thế giới này… hoặc bị thanh tẩy – tiêu diệt.

Và quan trọng nhất, ma lực của Vandalieu là thứ không thể thiếu để Orbia giữ vững sự tỉnh táo. Dù cậu chưa từng nói ra điều đó, nhưng có vẻ chú của Privel phần nào cảm nhận được.

“Ta không rõ cảm xúc của Orbia với quân kháng chiến ra sao, nhưng với ta, cô ấy giống như một người chị họ dịu dàng” ông tiếp tục. “Hồi nhỏ cô ấy chơi với ta rất nhiều. Nên ta mong cậu hãy ở bên cạnh cô ấy những năm tháng sắp tới.”

“Chắc là người được cô ấy hỗ trợ sẽ là cháu mới đúng, nhưng cháu sẽ cố gắng hết sức khi còn sống” Vandalieu đáp.

“Ừ, trông cậy vào cậu đấy. Đúng là trẻ con dạo này… không, là đáng tin cậy thật.”

Cả hai bắt tay nhau, rồi Vandalieu bước vào căn phòng chuyển chức nghiệp.

Có lẽ vì kiểu thiết kế vẫn được giữ nguyên dù khác chủng tộc, hoặc vì người Scylla cố tình làm nó tiện lợi cho cả đàn ông lẫn Scylla sử dụng, căn phòng chuyển chức nghiệp này không khác gì so với những nơi khác mà Vandalieu từng thấy.

“Giờ thì… liệu có chức nghiệp mới nào không nhỉ?” Vandalieu lẩm bẩm.

Với lượng kinh nghiệm nhận được từ con Hurricane Dragon cấp 10 và đám Quân đội công quốc Sauron tái sinh, cậu đã nâng chức nghiệp Demon Guider lên cấp 100.

Vandalieu vươn tay chạm vào khối pha lê.

Các chức nghiệp có thể chọn:Archenemy 】【Zombie Maker 】【Corpse Demon Commander 】【Disease Demon 】【Spirit Warrior 】【Whip Tongue Calamity 】【Vengeful Berserker 】【Dead Spirit Mage 】【Dark Healer 】【Labyrinth Creator 】【Demon King User 】【Magic Cannoneer 】【Golem Creator 】【Dark King Mage

“Dark King Mage, hửm. Có vẻ là phiên bản nâng cấp của Death-Attribute Mage thì phải… Dựa theo cách nó được viết, nghe còn bình thường hơn Death-Attribute Mage nữa. Không phải là mình nghĩ nó dễ chịu gì hơn đâu. Vậy thì, mình nên chọn chức nghiệp nào tiếp theo đây?”

Những chức nghiệp còn lại đều là những cái tên nghe khá nguy hiểm hoặc là chức nghiệp nâng cấp như Golem Creator hay Dark King Mage.

Mấy chức nghiệp nâng cấp này có lẽ sẽ tăng chỉ số tổng thể nhiều hơn. Nhưng cũng chính vì là nâng cấp, việc lên cấp cho chúng sẽ khó khăn hơn. Trong khi đó, các chức nghiệp còn lại gần như chắc chắn liên quan tới những kỹ năng hiện tại của Vandalieu.

Mà dù sao thì Vandalieu cũng định đăng ký tại Guild Mạo Hiểm bằng cách tránh để lộ bảng trạng thái thông qua Guild Thương Mại. Vậy nên việc chọn vài chức nghiệp nghe nguy hiểm một chút cũng không phải vấn đề.

“Chuyển chức nghiệp sang 【 Archenemy 】.”

Bạn đã chuyển chức nghiệp sang Archenemy!

Kỹ năng Cường hóa đòn tấn công khi dùng tay không: Nhỏ đã tăng lên thành Cường hóa đòn tấn công khi dùng tay không: Trung

Bạn đã nhận được đặc kỹ Thù địch (Hostility) !

----------------------------------------------------------------

Tên: Vandalieu

Chủng tộc: Dhampir (Dark Elf)

Tuổi: 8 tuổi

Danh hiệu:【 Vua Ghoul 】, 【 Nhật thực vương 】, 【 Chúa quỷ tái sinh 】, 【 Người bảo hộ những ngôi làng nông 】, 【 Đứa trẻ của Vida 】, 【 Quái dị 】, 【 Lân Giáp Vương 】【 Xúc Tu Vương 】 (Mới!)

Chức nghiệp: Archenemy (Đại địch)

Cấp độ chức nghiệp: 0

Lịch sử chức nghiệp: Death-Attribute Mage (Tử linh pháp sư), Golem Transmuter (Kẻ biến đổi Golem), Undead Tamer (Kẻ thuần hóa Undead), Soul Breaker (Kẻ phá vỡ linh hồn), Venom Fist User (Độc quyền giả), Insect User (Khiển trùng nhân), Tree Caster (Thụ ma pháp sư), Demon Guider (Ma quỷ lãnh đạo giả)

Thuộc tính:

o Sinh lực: 1566

o Mana: 1,061,886,667 (+212,377,333)

o Sức mạnh: 729

o Nhanh nhẹn: 648

o Thể lực: 928

o Trí tuệ: 1,909

Kỹ năng bị động:

o Siêu sức mạnh: Cấp 5

o Hồi phục nhanh: Cấp 8

o Tử ma pháp: Cấp 9

o Kháng hiệu ứng: Cấp 7

o Kháng phép: Cấp 5

o Dạ nhãn

o Cám dỗ quỷ đạo: Cấp 1 (Chuyển hóa từ Hấp dẫn tử tính)

o Vô niệm: Cấp 6 (Lên cấp!)

o Dẫn lối (Quỷ đạo): Cấp 3 (Chuyển hóa từ Cường hóa thần tín) (Lên cấp!)

o Tự động hồi mana: Cấp 6

o Cường hóa thuộc hạ: Cấp 6

o Tiết nọc độc (Móng vuốt, Răng nanh, Lưỡi): Cấp 5

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 3

o Mở rộng cơ thể (Lưỡi): Cấp 5

o Cường hóa đòn tấn công khi dùng tay không: Trung (Lên cấp!)

o Cường hóa khả năng vật lý (Tóc, Móng vuốt, Lưỡi, Răng nanh): Cấp 4

o Tinh chế sợi: Cấp 3  

o Mở rộng mana: Cấp 2

Kỹ năng chủ động:

o Nghiệp huyết: Cấp 3

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 6

o Biến đổi golem: Cấp 8

o Vô tính ma pháp: Cấp 7

o Kiểm soát mana: Cấp 6

o Thể linh hồn: Cấp 7

o Thợ mộc: Cấp 6

o Kỹ sư: Cấp 4

o Nấu ăn: Cấp 5

o Giả kim thuật: Cấp 6 (Lên cấp!)

o Võ thuật: Cấp 6

o Phá vỡ linh hồn: Cấp 8

o Đa niệm: Cấp 5

o Điều khiển từ xa: Cấp 7

o Giải phẫu: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Tư duy song song: Cấp 5

o Vật chất hóa: Cấp 4

o Phối hợp: Cấp 4

o Suy nghĩ cao tốc: Cấp 4

o Chỉ huy: Cấp 4

o Ràng buộc thực vật: Cấp 4

o Kéo sợi: Cấp 5

o Ném: Cấp 5

o Thảm hống: Cấp 4

o Tử linh ma pháp: Cấp 4

o Kỹ thuật ràng buộc côn trùng: Cấp 4

o Rèn: Cấp 1

o Kỹ thuật pháo binh: Cấp 3

Đặc kỹ:

o Sát thần: Cấp 6

o Tâm thức quái đản: Cấp 6

o Chiếm đoạt tâm trí: Cấp 5

o Xây dựng mê cung: Cấp 6

o Ma vương hợp thể: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Vực thẳm: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Thù địch (Mới!)

Mảnh vỡ ma vương:

o Huyết

o Giác

o Giác hút

o Túi mực

Lời nguyền

o Kinh nghiệm đạt được từ kiếp trước sẽ không được truyền lại

o Không thể học các chức nghiệp đã tồn tại

o Không thể trực tiếp thu thập kinh nghiệm

----------------------------------------------------------------

“Cuối cùng thì lượng mana cơ bản của mình cũng vượt qua một tỷ rồi… Và lại thêm đặc kỹ nữa. 【 Thù địch 】, hửm… nghe cứ như một trò chơi chữ tệ hại vậy. Lỡ đâu đây là kỹ năng khiến ai cũng muốn gây sự với mình thì biết làm sao…”

Lẩm bẩm như vậy khi bước ra khỏi phòng chuyển chức nghiệp, Vandalieu liếc quanh và nhận ra ai nấy vẫn bình thường như mọi khi. Có vẻ lo lắng của cậu chỉ là thừa thãi.

Chức nghiệp nghe nguy hiểm thì cũng hại tim thật đấy…, Vandalieu thầm nghĩ.

“Không được lừa người ta nha” Vandalieu nghiêm giọng.

“Không được đâu đó~!” Pauvina phụ họa.

Cả hai đang nghiêm khắc quở trách Haj cùng nhóm “kháng chiến giả mạo” – những kẻ đang run rẩy như cầy sấy.

Vandalieu và đồng đội đã quay lại doanh trại, nơi họ tạm thời chờ Rick – kẻ đã sát hại Orbia – bị Raymond, kẻ vừa bắt làm con tin, dụ ra. Trong thời gian đó, Vandalieu đã biến nhóm Mardock – lực lượng đặc nhiệm bị phái đến tiêu diệt cậu trong lúc cậu vắng mặt – thành Undead, đồng thời tẩy não toàn bộ những kẻ sống sót.

Một lý do khác khiến cậu quay lại là để dùng cái Dungeon nhỏ gần đây làm lối về Talosheim, đưa Luciliano tới. Hắn sẽ đảm nhận việc “chăm sóc đặc biệt” cho Raymond.

Sau khi giải quyết xong đám Mardock nhanh gọn, Vandalieu mới đến nghe chuyện từ nhóm Haj… và cuối cùng cũng phát hiện ra họ chỉ là lũ giả mạo.

“Không thể phủ nhận là các người khác với lũ cướp” Vandalieu nói, giọng đều đều. “Các người không cướp bóc hay giết dân làng, cũng chẳng ép họ giao nộp. Nhưng… thứ mà dân làng mang đến, rõ ràng không phải là của dư dả, đúng chứ?”

Cậu giảng giải như thể đang đọc một báo cáo, không lộ chút cảm xúc. Vandalieu vốn chẳng ưa gì hạng người chuyên đi lừa đảo. Đúng là những kẻ bị lừa có phần dễ dãi, nhưng lỗi lầm thực sự vẫn nằm ở phía lừa lọc.

Trước khi học được tử thuật, Vandalieu chỉ là một đứa trẻ sở hữu lượng mana lớn bất thường. Nhóm Haj khiến cậu nhớ đến mấy nhà nghiên cứu ở Origin – những kẻ từng vờ vĩnh nói sẽ thả cậu nếu cậu “ngoan ngoãn hợp tác thêm chút nữa”.

…Nhưng liệu mình có đủ tư cách lên án bọn họ không?

Một thoáng lưỡng lự thoáng qua trong lòng Vandalieu. Dù gì thì bị lừa còn hơn là bị cướp, mà những kẻ này cũng chẳng làm gì quá tàn ác. Tuy nhiên, chúng đã qua mặt Yamata và Rapiéçage – những người mà Vandalieu tin tưởng – nên cậu không định cho qua dễ dàng.

Dĩ nhiên, Haj không thể đọc được gì từ nét mặt lạnh tanh và giọng nói vô cảm của cậu.

“Thằng ranh con kia, đừng có lên mặt chỉ vì tao nín nhịn từ nãy giờ!” Haj bất ngờ bật dậy, gào lên, phẫn uất vì bị giảng đạo. “Tụi tao đâu có muốn làm kháng chiến giả –”

“Hể~?” Pauvina đứng phắt dậy, bóng cao lớn đổ xuống Haj. Ánh mắt cô bé xuyên thẳng vào người hắn.

Tuy cao gần hai mét rưỡi, Pauvina vẫn chỉ là một bé gái dưới mười tuổi nếu bỏ qua vóc dáng. Nhưng trong tay cô là cây chùy thép có thể dễ dàng đập nát đầu người như trứng gà.

“Anh nói cái gì cơ~?” Pauvina hỏi, vừa liếc Haj vừa vung vẩy chùy nhẹ nhàng khởi động.

“K-không có gì hết!” Haj lập tức hét to, mặt tái mét.

“Thế thì ngồi xuống đi nhé? Hay để em giúp anh ngồi xuống?” Pauvina vẫn nhịp nhàng tập vung chùy như thể chuẩn bị cho một trận “huấn luyện đặc biệt”.

“Ngồi! Tao ngồi! Ngồi ngay đây!” Haj run bần bật, líu cả lưỡi, rồi khuỵu xuống đất như cái bị rút rơm.

Dù vậy, Pauvina vẫn tiếp tục vung chùy luyện tay.

Nhóm Haj run như cầy sấy không chỉ vì Pauvina, mà vì tất cả những người khác ở đây… trừ Vandalieu.

Cậu chẳng đáng sợ chút nào. Thậm chí, sự hiện diện của cậu còn trống rỗng đến khó hiểu. Nhóm Haj hoàn toàn không thể “đo” được cậu. Trong khi đó, sự giận dữ của những người còn lại thì hiển nhiên và đè nén đến ngạt thở.

“Van~ cho em đập tụi này một trận được không~?” Pauvina nổi đóa vì Rapiéçage – người bạn thân thiết – bị lừa gạt. Cô vung chùy một cách đầy phấn khích, khiến người ta hình dung rõ âm thanh pạch pạch chứ không phải bịch bịch như thường thấy.

“Giả mạo~♪”

“Không được sao~?”

“Không, không được…”

“Giả danh kháng chiến… không… không…”

Yamata vừa rên rỉ vừa trườn quanh nhóm Haj, trong khi Rapiéçage thì thi nhau tạo ra tia lửa tóe loe từ tay và chân Ogre.

“Hahaha, nào nào, mọi người bình tĩnh. Để ta dắt tay bọn họ đi dạo một chút nhé, Bocchan?” Sam đề nghị, đôi mắt đỏ rực lóe sáng, nhìn chằm chằm nhóm Haj.

“Phụ thân à, cái đó không hề ‘bình tĩnh’ chút nào” Saria lườm ông. “Nếu họ nắm tay người mà chạy, chỉ e thịt xương nát bét hết mất.”

“Nhưng mà con đoán ông ấy cũng chẳng quan tâm đâu ha” Rita chen vào.

Dù ngoài miệng can ngăn, hai chị em nhà Sam không hề có vẻ gì là muốn bênh nhóm Haj.

Đến lúc này, nhóm Haj mới nhận ra rằng người đang trách mắng họ một cách thờ ơ – Vandalieu – lại là người hiền nhất. Và chính vì cậu là người ra quyết định, họ mới còn giữ được mạng.

Ở một góc khác, Bellmond đang cúi đầu, ánh mắt không mảy may liếc nhóm Haj lấy một lần.

“Thần xin lỗi, Danna-sama” cô nói. “Lỗi do thần đã không nhận ra bọn chúng là giả mạo. Thần sẵn sàng chịu bất kỳ hình phạt nào.”

“Vậy thì hình phạt là: ta sẽ chải đuôi cho cô.”

“C-chuyện đó… Danna-sama, đó không phải là việc ngài nên làm! Phạt thì phải –”

“Vậy thì đổi chức nghiệp làm hầu gái đi.”

“Danna-sama! Xin tha cho thần! Bất cứ cái gì cũng được, trừ cái đó! Thần không thể ăn mặc kiểu như vậy được!”

“... Nhưng tôi nghĩ chị hợp mà, Bellmond-san” Rita nói.

“Rita, vấn đề không phải là hợp hay không!” Saria phàn nàn.

Cuối cùng, Bellmond đành phải cam chịu hình phạt được Vandalieu ‘chải’ đuôi, nước mắt lưng tròng. Khi cậu tỉ mẩn vuốt chải bằng chiếc lược làm từ tơ của chính mình, Darcia – đang hiện ra nhờ kỹ năng 【 Hiện hình 】 – bắt đầu xoa dịu tình hình.

“Bình tĩnh lại nào mọi người” bà nói. “Việc cứu sống Haj-san và nhóm cậu ấy cũng giúp ta biết được nhiều điều. Ta tin là họ cũng có hoàn cảnh riêng.”

Có vẻ Darcia thông cảm với nhóm Haj và muốn dàn xếp mọi việc trong hòa bình. Ít nhất là, bà không muốn kết cục của họ là bị xử lý thẳng tay.

Về phần mình, Vandalieu cũng đồng ý. Cậu ghét kẻ lừa đảo, nhưng không đến mức giết người không lý do.

Ngay cả ở thế giới Lambda, kẻ lừa đảo cũng không bị xử tử trừ khi nạn nhân là quý tộc hay hoàng tộc. Thường thì họ chỉ bị biến thành nô lệ hình sự một thời gian, nếu không trả được tiền phạt.

Nhóm Haj dường như không lừa đảo theo cách tàn nhẫn, nên hình phạt phù hợp sẽ là làm nô lệ từ một đến ba năm. Tuy nhiên, quân Amid – hiện đang kiểm soát công quốc Sauron – có thể coi họ là kháng chiến chứ không phải lừa đảo, nên khả năng xử tử để làm gương là rất cao.

“Ít ra thì ta cũng biết được em trai của Chezare đang ở đồn lính gần đây… Với lại, vì không có chức nghiệp nên mới sa cơ lỡ vận, cũng không phải là không đáng thương” Vandalieu nói, tay vẫn chăm chú chải đuôi Bellmond bằng chiếc lược dệt từ chỉ mana.

Cậu liếc qua vai cô, nhìn về phía Privel, Orbia và mấy người khác đang đứng xa hơn, không tham gia vào màn xử lý.

Họ đang bàn bạc gì đó, vẻ mặt rất nghiêm túc.

“Chết thật, mình yếu quá đi mất…” Privel rầu rĩ. “Chỉ có Pauvina-chan là nhỏ hơn mình thôi đấy.”

a9c45169-10ba-4eb6-9148-7710db5bf620.jpg

“Mình… hmm, chắc nhỏ hơn Saria-chan với Rita-chan chút chút~?” Orbia nghiêng đầu nghĩ ngợi. “À, nhưng giờ mình có thể tạo hình nước to ra nếu có nước ở gần~!”

“Không sao đâu, Privel” một nữ Scylla trong đội hộ vệ trấn an. “Cậu còn cả tương lai phía trước mà!”

“Còn tương lai cũng vô ích thôi~! Cái cô tên Bellmond gì đó còn to hơn cả mẹ mình!” Privel kêu lên, mặt nhăn nhó.

“Đừng bỏ cuộc, Privel! Cậu còn có phần dưới cơ thể mà ta tự hào – cơ thể của Scylla bọn mình chứ!”

“Phải rồi! Dù phần trên không thắng được, mình vẫn còn phần dưới mà!”

Mỗi Scylla đều uốn cong tám xúc tu của mình qua lại khi trò chuyện. Vandalieu và những người đi cùng hơi băn khoăn về chủ đề họ đang bàn luận.

“Vandalieu, mấy người Scylla đó hả? Mẹ có thể hiểu cô bé hồn ma kia phần nào, nhưng còn mối quan hệ giữa con với mấy người sống thì sao?” Darcia hỏi.

“Đó là Privel, người mà con đã vô tình cầu hôn do khác biệt văn hoá, và các vệ sĩ của cô ấy” Vandalieu đáp.

Nghĩ lại thì, cậu vẫn chưa hỏi tên mấy onee-san Scylla làm vệ sĩ kia.

“Ra vậy” Darcia gật gù. “Sau khi gặp ba con, ổng từng nói hồi trẻ mình làm nhiều chuyện có lỗi với con gái và hối hận lắm, nên con đừng để sau này phải tiếc nuối như ổng.”

“Vâng, mẹ” Vandalieu gật đầu trước lời dạy bảo mang tính giáo dục của mẹ.

“Trước hết thì, anh nên dừng việc ‘gom thêm’ đã” Pauvina lên tiếng từ phía sau, giọng đầy lý lẽ.

Tuy vậy, nhìn cô bé thì chẳng có vẻ gì là thực sự muốn cản cậu cả.

Cùng lúc ấy, Bellmond lặng lẽ lùi khỏi việc chải lông cho Vandalieu rồi gọi Privel: “Xin thứ lỗi, dường như Danna-sama có điều muốn hỏi.”

“À vâng!” Privel đáp. “Rất vui được gặp mọi người! Em là Privel, mong được chiếu cố ạ! Nhưng mà số chân thì em không thua đâu nha!”

“… Vâng, tôi hoàn toàn chịu thua” Bellmond thở dài. “Tạm gác chuyện đó lại, hình như Danna-sama có điều muốn bàn.”

“Mhmm~ Vậy là gì thế, Van-kun?” Privel mỉm cười rạng rỡ tiến đến gần, vừa đi vừa xoắn xúc tu thành vòng tròn.

“Cô có biết gì về Haj và mấy người đi cùng không?” Vandalieu hỏi.

“Họ ấy hả? Hmm, chắc cũng chẳng có gì đặc biệt đâu” Privel đáp. “Dù có giả làm thành viên kháng chiến ở mấy làng thị trấn lân cận, họ cũng chưa từng bén mảng tới lãnh địa của bọn em mà, đúng không?”

Với Scylla, thế giới được chia thành “đất của mình” và “đất của con người”. Dù chỉ cách nhau vài con đường, nhưng các làng thị trấn bên ngoài lãnh địa cũng chẳng khác gì một thế giới khác. Vì vậy, bọn họ cũng chẳng mấy quan tâm đến hành tung của Haj và đồng bọn.

“Ừ thì, tụi em cũng thấy phiền khi họ trốn vào đây, nhưng lý do chỉ là vì họ bị truy đuổi bởi lực lượng tiêu diệt kia thôi” Privel nhún vai.

“Hmm, nếu là trưởng làng, chắc bà ấy sẽ giả vờ như chưa từng thấy gì mà cho họ đi luôn ấy nhỉ?” Orbia góp lời. “Bà ấy mà giao nộp người cho quân Đế quốc thì phiền to.”

“Ra là thế. Cách đó đúng là không tạo ra độc cũng chẳng phải thuốc*” Vandalieu gật gù, quay lại nhìn Haj cùng đồng bọn. (*Thành ngữ Nhật: không gây lợi mà cũng chẳng hại.)

Tạm thời, xem ra họ không bị giết, nên ai nấy trông có vẻ nhẹ nhõm. Cơn run và mồ hôi lạnh cũng lắng xuống.

“Vậy thì, ta hãy bào chế ít thuốc đi” Vandalieu cất lời.

Ngay khi cậu nói xong, đám Haj đồng loạt ngẩng phắt đầu lên.

“Thuốc ư?!” Haj hét lên. “Không thể nào! Làm ơn tha cho bọn tôi! Gan hay tim của bọn tôi cũng chẳng dùng làm thuốc được đâu!”

“Không không, là nói ví von thôi mà” Vandalieu đáp. “Ta định cử huấn luyện viên cho các ngươi, đào tạo thành những thành viên kháng chiến thực thụ.”

“H-huấn luyện viên?” Haj lặp lại. “Với tụi tôi sao? Nói ra thì hơi ngại, nhưng bọn tôi đâu có chức nghiệp chiến đấu, kỹ năng thì kẻ thì cấp 1, người còn chẳng có…”

“Không sao cả” Vandalieu trấn an. “Vương quốc ta có rất nhiều huấn luyện viên xuất sắc.”

Nếu Haj và đồng bọn khoác bộ giáp sống của cựu kỵ sĩ đoàn Hồng Lang ở Talosheim và chăm chỉ rèn luyện, chỉ vài tháng là sẽ khác hoàn toàn.

Người dân bình thường còn nâng được kỹ năng 【 Thương thuật 】 hay 【 Tiễn thuật 】 lên cấp 2 chỉ trong mười ngày, vậy thì vài tháng khổ luyện, chẳng lẽ không bằng mấy mạo hiểm giả hạng D? Còn nếu không đạt được thì cứ tiếp tục mà kiên nhẫn rèn giũa.

“Nghe như mơ vậy… nhưng liệu có khả thi không?” Haj hỏi, ánh mắt đầy hy vọng lẫn nghi ngờ. “Bọn tôi thật sự có thể trở thành lính kháng chiến đúng nghĩa sao?”

“Tiếc là các ngươi chẳng có quyền lựa chọn” Vandalieu nói. “Các ngươi sẽ chưa được về nhà sớm đâu. Ta sẽ chuẩn bị giấy bút, nếu có ai muốn viết thư thì cứ viết. Thế được không?”

Khi Vandalieu đưa mắt nhìn quanh — Rapiéçage, Yamata cùng những người trước đó còn giận dữ — thì không ai tỏ vẻ phản đối. Với họ, đây là một hình phạt nhẹ nhàng. Tuy nhiên, nếu đám Haj không tiến bộ, họ sẽ phải chịu đựng huấn luyện khắc nghiệt không khác gì kiếp nô lệ.

Đúng lúc ấy, như thể đợi mọi chuyện yên ổn, một quả trái cây màu đỏ được đưa ra trước mặt Vandalieu.

“Ăn…” Một người phụ nữ da xanh lục rên rỉ.

“À, cảm ơn. Mà… cô là ai vậy?” Vandalieu ngẩng lên hỏi, vẻ bối rối. Cậu không rõ thứ cô ấy mặc là quần áo hay giáp có vân nổi.

“Cậu không biết á?!” Privel thốt lên đầy ngạc nhiên. “Cô ấy ở đó suốt từ nãy giờ, nên em tưởng là người quen của Van-kun chứ!”

Vandalieu thấy người phụ nữ da xanh này có thân hình cần thêm tí cơ bắp, nhưng vẫn sở hữu vóc dáng khiến đàn ông khó rời mắt, tay chân thì cứ như tự nhiên tìm đến cô.

Khuôn mặt cô rất đẹp, là kiểu mỹ nhân yêu kiều, quyến rũ trong độ tuổi cuối hai mươi đến đầu ba mươi, mắt hơi xếch nhẹ.

Nếu chỉ nhìn bề ngoài, người ta có thể lầm tưởng đây là kỹ nữ nổi tiếng, bôi màu da và mặc đồ kỳ lạ để chiều lòng khách có khẩu vị độc đáo.

Thế nhưng, sau lưng cô ấy không phải là da thịt mà là vỏ cây, từ đó mọc ra cành nhánh. Trên cành là những quả đỏ tròn như táo, một trong số đó đang nằm trong tay Vandalieu.

Cậu cắn thử quả trái cây được đưa bởi người phụ nữ không giống người bình thường ấy.

“Hmm, cứng kinh khủng, nước thì ngọt đậm… đúng là Eisen rồi nhỉ?”

“Oooh… Ăn” Eisen rên rỉ.

Sự thật là, linh hồn của Daene—một người phụ nữ trung niên từng bán táo ở thành Niarki—đã trải qua vô số biến đổi để trở thành Eisen. Có vẻ như cô rất vui khi Vandalieu nhận ra mình, đuôi bò của cô vung qua lại, rồi lại hái thêm quả khác đưa cho cậu.

Măm măm… “À mà, sao giờ cô lại trông như vậy? Thăng Hạng à?” Vandalieu hỏi trong khi nhai.

“Vâng, có vẻ là cô ấy biến đổi trong trận chiến vừa rồi” Bellmond trả lời.

Nhân tiện nói luôn, Mardock—đội trưởng lực lượng tiêu diệt—đã bị quả táo đập trúng trong trận chiến. Hiện giờ ông ta vẫn bất tỉnh, mũi thì gãy, cả hàm răng trên dưới đều vỡ nát. Có lẽ hàm cũng bị nghiền rồi.

“Cả bọn ai cũng đang thắc mắc Eisen-san đã biến thành gì sau khi thăng Hạng,” Darcia nói. “Cô ấy đã tách hẳn khỏi thân cây, nên có vẻ không còn là Dryad nữa.”

“Cũng không giống quái vật hệ Ent cho lắm, mà hỏi Eisen thì cô ấy chỉ đáp ‘ăn’, nên bọn em cũng chịu” Bellmond nói thêm.

“Van-kun không biết sao?” Rita hỏi.

“Hmm, dù có dùng 【 Thẩm định 】 thì cũng không ra tên chủng tộc. Chắc là giống mới” Vandalieu đáp.

Nếu đã vậy, cậu cần đặt tên cho chủng tộc này. Gọi là gì nhỉ…? Vandalieu chợt nhớ đến câu chuyện cổ về loài tiên mà một linh hồn nghiên cứu giả từng kể ở Origin.

Nhìn lại Eisen, cậu thấy vẻ ngoài của cô có khá nhiều điểm trùng khớp với những nàng tiên đó. Tuy có chỗ khác, như không ai trong số họ mọc trái cây sau lưng, nhưng… không thành vấn đề.

“Thế nhé, Eisen, tên chủng tộc mới của cô sẽ là Skogsrå,” Vandalieu tuyên bố.

(*Sinh vật thần thoại nữ của rừng trong truyền thuyết Thuỵ Điển. Thường có đuôi và thân sau làm từ vỏ cây.)

Eisen vẫy đuôi đầy phấn khích khi được đặt tên.

----------------------------------------------------------------

“Gì vậy chứ?! Sao chẳng có ai trông chừng căn cứ hết?!”

Một người đàn ông thuộc phe kháng chiến, là thuộc hạ cuối cùng còn sống sót của Rick Paris, thở hồng hộc, hoảng hốt nhìn quanh trại tạm thời trống trơn.

Đây chỉ là căn cứ dã chiến dựng bằng lều, xung quanh gài bẫy thay cho nguỵ trang và cảnh giới. Ít nhất cũng phải có hai người ở lại trực để đề phòng.

Kế hoạch là thiết lập nơi này làm căn cứ để Raymond đi thuyết phục trưởng làng các làng Scylla, còn Rick và nhóm sẽ dừng mọi hành động mờ ám, tạm thời ẩn náu. Không thể sai được.

Vậy mà giờ đây, chẳng có lấy một bóng người. Raymond cũng chẳng thấy đâu.

Không có dấu hiệu bị tấn công, nên không giống như bị đánh úp rồi tháo chạy. Nhưng mà…

“Có chuyện lớn rồi!!” một giọng hét vang lên.

Một người đàn ông bị thương nặng lao về phía trại. Ban đầu, thuộc hạ của Rick tưởng kẻ địch, nhưng khi nhận ra là đồng đội quen mặt, hắn thở phào nhẹ nhõm, rút tay khỏi vũ khí.

Song ngay giây tiếp theo, cảm giác nhẹ nhõm tan biến.

“Chỉ huy Raymond đã bị một Dhampir bắt đi rồi!” gã bị thương gào lên. “Chúng nói nếu muốn cứu ông ấy, Phó chỉ huy Rick cùng toàn bộ người liên quan đến âm mưu chống Scylla phải đến một địa điểm đã hẹn! Nếu không nhanh, chỉ huy Raymond sẽ bị giết!”

“C-cái gì?! Phó chỉ huy Rick bị Vampire bắt cóc rồi! Chúng yêu cầu chỉ huy Raymond phải đến một mình đến địa điểm chỉ định để đổi lấy!”

“… G-giờ ta phải làm gì đây?!” cả hai người cùng hét lên.

Tình huống thật khó tin. Mỗi bên bắt cóc một người và yêu cầu trao đổi con tin là bên kia.

Không hề hay biết, cả hai thành viên còn sống của kháng chiến đều đang bị theo dõi — một bên là Vampire thuộc hạ của Gubamon, bên còn lại là Vandalieu qua mắt của lũ Lemures — và cả hai đều đang vò đầu bứt tai vì diễn biến quá… rối rắm.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Tội cho team bắt cóc🤣🤣🤣
Xem thêm
Tác giả quá nhân đạo. Tôi đâyyy
Xem thêm