Tập 02
Chương 07: Nước mắt thiếu nữ cũng là một loại vũ khí
0 Bình luận - Độ dài: 3,397 từ - Cập nhật:
Thanh Trà chăm chăm nhìn vào tấm bằng tốt nghiệp sớm của Học Viện Solaria trong tay. Cô không thể tin nổi ở mắt mình nữa, 4 năm học đã trôi qua nhanh như một cơn gió. Từ hôm nay, Thanh Trà đã chính thức trở thành một Vampire Hunter rồi.
Trốn sau một gốc cây bàng cổ thụ với một chút tự hào về bản thân, Thanh Trà vô tình nghe thấy hết những lời xì xào về cô của đám anh chị em họ hàng - những người cũng đang theo học tại Học Viện Solaria.
“Khiếp! Cái con Yêu Nữ Tóc Trắng ấy bị điểm F ở tất cả các môn học đòi hỏi kỹ năng vận động và chiến đấu. Nó chẳng sử dụng được bất cứ loại vũ khí hay ám khí nào mà cũng lấy được bằng Vampire Hunter trước thời hạn, lại còn là loại Xuất Sắc nữa cơ đấy.”
Chất giọng ồn ào, thô lỗ của một đứa con trai vang lên. Thanh Trà biết thằng nhóc này. Từ nhỏ, nó đã luôn giật tóc hay lấy chân ngáng đường cô mỗi khi có cơ hội.
“À, nghe nói là nhờ tất cả các môn học lý thuyết của nó đều được điểm A+. Và các giáo sư tại Học Viện Solaria đều bị thuyết phục bởi bài luận tốt nghiệp của nó về Dấu Ấn Bloodbound. Thế nên, nó được ra trường sớm hơn chúng ta tận 3 năm đó.”
Thanh Trà thấy thật bất ngờ! Người chị họ mà vẫn thường tỏ ra tử tế với cô nhất trong đám họ hàng - nay lại nói về cô với giọng mỉa mai như vậy.
“Ôi dào. Ai cũng có thể học thuộc lòng những lý thuyết từ trong sách được, chỉ là người ta muốn học hay không mà thôi. Với cả, bây giờ người ta có thể dễ dàng nhờ những AI suy luận và tổng hợp cho đấy. Chắc gì bài luận đó nó tự viết.”
Đây là giọng ai nhỉ?
Lại lấy bụng ta suy ra bụng người rồi. Những kẻ gian lận thường nghĩ ai cũng dối trá như mình.
Thanh Trà tự nhủ với mình là đừng có đoán ai đang nói xấu cô nữa. Đoán trúng cũng để làm gì đâu. Bọn chúng luôn tìm cách hạ thấp cô cho dù cô có cố gắng thế nào đi chăng nữa.
“Tôi nghe nói là nó được Trưởng Tộc sắp xếp cho đến giám sát Cộng Đồng Vampire tại thị trấn Nhân Hòa. Thị trấn đó Vampire tuy đông mà hiền như cún. Nó sẽ tha hồ mà có thời gian để đọc sách và trải bài Tarot, chẳng phải vất vả như bọn mình sau này.”
Lũ ngốc!
Chúng không hoàn toàn không nắm được vị thế quan trọng của Cộng Đồng Vampire tại thị trấn Nhân Hòa chút nào cả.
Chúng ngủ trong giờ Lịch Sử Vampire Việt Nam hết hay sao vậy?
Chúng lại còn dám cho rằng Vampire ở thị trấn đó hiền như cún nữa chứ. Không có Vampire nào trên thế giới này hiền hết. Kể cả những Null Vampire!
“Ai mà biết được! Có khi nó sẽ sớm bay màu trong một nốt nhạc. Nhân Hòa là thị trấn du lịch, bọn Vampire tứ xứ hay đến đó để giải trí lắm. Ha ha ha!”
Thanh Trà mím môi, hai bàn tay cô đã siết thành nắm đấm.
Thanh Trà luôn biết đám anh chị em họ hàng trong gia tộc không hề ưa gì cô, nhưng cô chẳng ngờ rằng bọn chúng thực sự có ác ý với cô như thế này.
“Có khi nó được cử đến thị trấn Nhân Hòa vì thế đấy. Tôi mong đến ngày đó quá! Thật không thể hiểu nổi tại sao gia tộc chúng ta lại sản sinh ra loại người như nó. Nó còn sợ nắng hơn cả bọn Vampire.”
Thanh Trà nhắm mắt lại rồi lẩm nhẩm đếm số cho đến khi cô bình tĩnh trở lại.
Chết tiệt thật!
Đôi mắt của cô đã cay xè rồi.
Thanh Trà biết rõ rằng cô đang ở trong một giấc mơ. Một giấc mơ đáng ghét tổng hợp từ những ký ức tồi tệ mà cô những muốn quên đi nhưng không thể.
Dậy thôi!
Mở mắt ra đi!
Đó chỉ là giấc mơ thôi mà!
Thanh Trà ra lệnh cho bản thân.
Ngoài kia còn rất nhiều việc cần phải giải quyết.
Thị trấn Nhân Hoà cần phải trở về với sự yên bình vốn có của nó.
Bằng mọi giá phải giữ lấy Giao Ước 1945.
Bảo vệ con người! Bảo vệ Vampire! Giữ lấy sự cân bằng!
Không thì… tất cả sẽ chìm vào bóng tối hết!
Đúng rồi! Chính là nó!
Thanh Trà đã thành công trong việc lôi bản thân thoát ra khỏi giấc mơ buồn nhờ neo tâm trí vào những mục tiêu và lý tưởng sống của mình.
Nhưng ngay khi Thanh Trà vừa mở mắt, cô cảm nhận được một dòng nước ấm nóng lăn tròn qua khoé mắt của mình.
Rõ ràng, những ký ức ấy vẫn làm cô đau đớn lắm.
Không được!
Cố kìm lại nào!
Không được để lộ thêm điểm yếu trước mặt hắn nữa.
Không được để hắn thương hại.
Đôi mắt đen láy với hàng mi dài thật dài của gã Vampire đang trở nên lóng lánh bởi sự hoạt động quá khích của tuyến lệ, khiến cho gã trông giống như một chú cún con vừa làm điều có lỗi với chủ nhân.
“Ôi! Cậu có bị đau ở đâu không! Đừng khóc! Làm ơn đừng khóc mà! Tớ xin lỗi!”
Thanh Trà không bị đau ở đâu cả bởi gã Vampire đáng ghét ấy đã vòng tay ôm lấy đầu và vai của Thanh Trà khi cả hai cùng ngã xuống. Cô chỉ cảm thấy choáng váng và mệt mỏi đến mức nằm mơ giữa ban ngày mà thôi.
Thanh Trà giờ chỉ còn đủ sức giơ một ngón tay lên.
Một ngón tay thối!
Ngay trước mặt của hắn - gã Vampire đẹp trai có đôi mắt mèo.
“Vậy là cậu không sao rồi! Thương cậu quá!”
Nhật Vương thở phào rồi ân cần gạt nước mắt còn đọng trên mi mắt của cô bằng những ngón tay dài của gã.
Gã này… bị khùng hay sao vậy?
Mấy phút trước Nhật Vương còn quát vào mặt cô và đòi ném cô xuống tầng 1. Tại sao bây giờ gã bỗng đối xử với cô dịu dàng như vậy?
Thái độ Nhật Vương với Thanh Trà có thể hơi thất thường, nhưng ngoài gã ra thì tất cả những Vampire mà cô từng tiếp xúc ở thị trấn Nhân Hòa đều cư xử tử tế với cô. Đặc biệt là người anh cả có đôi mắt màu thiên thanh của Hồ Thu - anh Vũ Xuân.
Và cũng nhờ anh cử Hồ Thu đi theo bảo vệ, hoặc đôi khi có cả Nhật Vương mà Thanh Trà luôn bình an vô sự trong các chuyến đi săn bên ngoài thị trấn Nhân Hòa. Thật sự là nếu không nhờ có họ thì chắc là cô cũng bay màu theo như lời rủa xả của đám anh em họ hàng nhà cô rồi.
Cơ mà, động cơ đằng sau của những hành động đó là gì?
Là lòng tốt hay chỉ là đang cố gắng giữ gìn Giao Ước?
“Ngoại hình đẹp đẽ, mùi hương hấp dẫn, giọng nói ngọt ngào, thái độ lịch thiệp - thậm chí có phần nhún nhường của chúng ta - cũng chính là vũ khí, một loại vũ khí thuộc về bản năng còn hiệu quả hơn cả răng nanh và móng vuốt. Các con đừng để những gì các con nhìn thấy, ngửi thấy, nghe thấy và cảm thấy đánh lừa. Chúng ta sẽ làm bất cứ cái gì để có thể sống sót! Chúng ta là những sinh vật vị kỷ mà. Các con đừng bao giờ tin vào chúng ta.”
Vị nữ giáo sư vốn là một Full Blooded Vampire dạy môn Vampire Học đã nói như thế với Thanh Trà trong buổi học đầu tiên tại Học Viện Solaria. Ấy thế mà không có một học sinh nào tỏ ra nghi ngờ lời bà ấy cả.
Nhưng sự thật có đúng như lời bà ấy nói không?
Chính bà ấy bảo là đừng tin vào vào lời nói của chủng loài bà ấy kia mà?
Vậy là nên tin hay không tin?
Lời nào là dối trá, lời nào là sự thật?
Thanh Trà thấy trò chơi này thật thú vị!
Đó cũng là một trong những lý do mà Thanh Trà lại chọn trở thành một Vampire Hunter thay vì lựa chọn sống một cuộc đời bình thường với tình trạng sức khỏe của mình.
Miệng Thanh Trà tự ý vẽ lên một nụ cười khiến trái tim của gã Vampire được cho là hấp dẫn nhất trường Harmony trật đi vài nhịp.
Không gian xung quanh gã Vampire đã thắm đượm mùi hương thơm của gỗ trắc xanh pha lẫn với mùi chanh sả dịu nhẹ của gã.
Sao hương thơm này lại xuất hiện đúng lúc thế nhỉ?
Thật là nguy hiểm!
Đôi mắt xám tro tinh anh của Thanh Trà bắt đầu nhìn xoáy sâu vào đôi mắt của gã Vampire một cách vô thức.
Lúc này, đồng tử mắt của gã đã hơi co lại giống với đồng tử mắt của loài mèo. Đôi mắt của Nhật Vương đã không còn màu đen láy nữa mà chuyển sang màu vàng ấm áp như mật ong. Đồng thời đôi mắt gã cũng đang phát ra một thứ ánh sáng nhè nhẹ.
Thanh Trà thấy mình cần phải hành động ngay trước khi cô bị mê hoặc.
“Nhật Vương…”
Môi Tranh Trà đã hé mở ra, nhịp thở của cô gấp gáp dần…
… Mặt Nhật Vương đỏ bừng khi Thanh Trà đưa đôi tay mảnh dẻ lên giữ chặt lấy khuôn mặt của gã. Con trai luôn là con trai, bất kể giống loài nào, Vampire hay con người, họ đều như nhau cả.
Gã Vampire gục xuống ngay tại chỗ sau khi Thanh Trà nhe răng cắn phập một phát vào cổ của gã và truyền vào đó một loại dung dịch gây mê dành riêng cho Vampire.
Vậy là, Thanh Trà đã tóm gọn Nhật Vương theo yêu cầu đặt hàng của Sơn Nam bằng một thứ vũ khí mà cô không thích phải dùng - nước mắt của thiếu nữ mới lớn và một chút tiểu xảo học được từ đám Vampire nữ.
Bây giờ, Thanh Trà mới cảm thấy quyết định chịu đau đớn để nhổ hết 4 răng nanh của loài người của cô - rồi cắm bộ răng nanh giả mô phỏng răng nanh của Vampire thật là hợp lý.
Tuy nhiên, có một điều bất tiện là con người không có tuyến nọc và cơ chế tạo nọc như Vampire. Lát về Thư Viện thì Thanh Trà sẽ phải chịu đau mà sạc lại nọc cho bộ răng nanh giả.
“Các cậu? Làm gì đi chứ?”
Thanh Trà kêu gào đám học sinh lớp 11D giúp đỡ mình trong khi cả đám vẫn hồn nhiên và say sưa cầm điện thoại quay với chụp cận cảnh.
Thanh Trà vốn định đẩy cái thân thể đã bất động của gã Vampire sang một bên sao cho thật dứt khoát. Rồi cô tính là cô sẽ bật dậy thật ngầu như một Vampire Hunter chính hiệu, nhưng cô không thể - vì Nhật Vương quá nặng so với sức vóc của cô.
Thế là, Thanh Trà phải đợi cho Anh Đào và Hồ Thu chụp ảnh hiện trường chán chê. Sau khi hai cô bạn đã lấy đủ các góc rồi hú hét đã đời thì Thanh Trà mới được giải thoát.
Liền sau đó, Nhật Vương được đám 11D khiêng ngay xuống sân trường. Loại thuốc mê mà Thanh Trà cài trong răng nanh giả của cô sẽ giữ cho thần trí của Nhật Vương vẫn tỉnh táo, chỉ là thân thể của gã Vampire sẽ không thể cử động được trong 2 giờ đồng hồ nữa.
Như vậy, lớp 11D sẽ tha hồ trang trí hoa quả trên cơ thể bất động đẹp như tượng tạc của gã. Trong khi gã Vampire vốn sợ bị đụng chạm bởi con gái chỉ có thể nhìn thấy và cảm thấy người ta đang làm gì với cơ thể mình - mà không thể làm gì được.
“Mua ha ha ha! Thật đáng đời!”
Thanh Trà cười vang thành tiếng khi cô nghĩ tới viễn cảnh gã Vampire tỉnh táo trở lại. Hẳn gã sẽ rất cáu tiết và tìm cách bắt cô để trả thù. Cô chỉ còn 2 tiếng để chuẩn bị các loại bẫy để đối phó với gã.
”È hèm!”
Sơn Nam ho nhẹ. Cậu đưa cho cô xem màn hình điện thoại của cậu.
“App The Staker - Kẻ Đóng Cọc của cậu bị lỗi này. Tớ tick hoàn thành đơn hàng rồi nhưng không tải ảnh và viết đánh giá được. Thanh loading quay mòng mòng từ nãy giờ đấy. Tớ đã thử đóng app và làm lại mấy lần nhưng vẫn bị vậy.”
“Ohhh. Lỗi này thật nghiêm trọng quá. Nhưng tớ không fix cái bug này bây giờ được đâu. Phải đợi Nhật Vương tỉnh lại đã.”
“Hả???”
“Do Nhật Vương code nên chỉ có hắn mới sửa được code của hắn thôi. Mà mặt cậu đang tái đi kìa. Cậu sao thế, Sơn Nam?”
“Thế là… Nhật Vương đã làm ra một cái app đặt Vampire Hunter rõ nuột cho cậu. Rồi Nhật Vương bị chính crush của cậu ấy đi săn cậu ấy thông qua app - với giá là 30 cốc trà sữa?
Sơn Nam mở to mắt nhìn Thanh Trà. Khuôn mặt cậu biểu lộ rõ sự sửng sốt pha lẫn với một chút hoảng sợ. Biểu cảm đó tạo cho cậu một vẻ ngây thơ, dễ thương và thuần khiết đến mức ai cũng muốn trở thành người bảo vệ cho cậu.
”Và người đặt hàng tớ săn Nhật Vương là cậu mà. Cậu nghĩ cậu vô can chắc?”
Thanh Trà hỏi ngược lại Sơn Nam.
Chàng trai Bloodbound chỉ biết im lặng cắn môi khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng - không một chút hối lỗi của cô. Rồi cậu buồn bã thốt lên câu nói mà đã thành thương hiệu của Nhật Vương:
“Đàn bà đúng là những niềm đau mà!”
“Mua ha ha ha. Thì saoooo?”
Thanh Trà cười độc ác rồi cô kéo Sơn Nam xuống sân trường Harmony trước khi cậu kịp thở dài.
Sân trường Harmony trở nên sôi động chưa từng thấy khi Cuộc Thi Trang Trí Mâm Ngũ Quả cho Sự Kiện Tết Trung Thu bắt đầu vào lúc 4 giờ 30 chiều.
“Vâng! Như quý thầy cô cùng các bạn học sinh đã biết, Cuộc Thi Trang Trí Mâm Ngũ Quả là phần quan trọng nhất trong Sự Kiện Tết Trung Thu của trường Harmony năm nay. 12 lớp học của ba khối 10, 11, 12 đều được nhận một thùng hoa quả và đồ trang trí gồm hoa, đèn ông sao và nơ giống hệt nhau vào sáng nay. Với xuất phát điểm công bằng như vậy thì liệu lớp học nào sẽ vùng lên và giành chiến thắng trong cuộc thi ngày hôm nay?”
Trong vai trò một MC, Xuyến Chi lớp 11C - cô gái thường ngày nói chuyện ấp a ấp úng như gà mắc tóc - nay lại ăn nói vô cùng trơn tru và duyên dáng.
“Công bằng cái quần què á!”
Từ khu vực của lớp 11B, Nguyễn Nhân Thành gào lên, khuôn mặt đẹp của gã giờ đã đằng đằng sát khí. Một dòng nước màu cam đang chảy ri rỉ từ nắm đấm của gã. Hình như gã vừa bóp nát một quả cam!
Diện mạo của đám hoa quả và đồ trang trí của lớp 11B nhìn khá khẩm hơn của lớp 11D một chút, nhưng vẫn khó có thể làm ra một Mâm Ngũ Quả đẹp được.
Cho nên, không chỉ có Nhân Thành đang sắp hoá thú đến nơi, mà toàn bộ học sinh các lớp thuộc nhóm B, trừ Dũng Thám Tử ra - cũng đang bức xúc giùm cho lớp 11B. Không khí ở khu vực của mấy lớp này đang trông giống như là mấy băng đảng xã hội đen sắp sửa đi thanh toán ai đó hơn là đang thi thố.
Đúng là không có công bằng gì hết ở đây thật!
Theo như Thanh Trà quan sát qua ống nhòm, 3 lớp nhóm A đang dần hoàn thiện bài thi của họ. Các lớp nhóm A luôn cùng nhau hợp tác trong mọi Sự Kiện để ưu tiên tăng điểm Harmony Point cho lớp sắp ra trường. Do vậy, khả năng cao là lớp 12A sẽ có một Mâm Ngũ Quả nhìn đẹp mắt hơn hẳn so với lớp 11A và 10A.
Bên các lớp nhóm C thì lại theo đuổi một chiến thuật khác. 3 Mâm Ngũ Quả của lớp 12C, 11C, 10C có thiết kế khá giống nhau. Nhìn qua thì tính thẩm mỹ của những Mâm Ngũ Quả của các lớp nhóm C phải ngang ngửa với Mâm Ngũ Quả đang hình thành của lớp 12A.
Xem ra Cuộc Thi Trang Trí Mâm Ngũ Quả năm nay thật sự rất khốc liệt!
Còn ở khu vực các lớp nhóm D, không khí lẽ ra sẽ rất thư giãn và an yên nếu không có sự mất trật tự của lớp 11D.
Lớp trưởng Quang Đức đã kiếm được ở đâu một cái loa rồi hô hào các thành viên lớp 11D rất rõ ràng.
“Các bạn trai nghe cho kỹ đây: Tổ 1 thái táo thành lát rồi ngâm nước muối. Tổ 2 gọt bưởi, bóc vỏ từng múi bưởi. Tổ 3 lấy dây cước xâu những quả nho lại thành chuỗi vòng. Tổ 4 xử lý quả dưa hấu theo concept của Sơn Nam. Tổ nào làm xong trước thì hú tớ xuống kiểm tra rồi chuyển qua cho Sơn Nam sử dụng”
Bí Thư Văn Dư thì vẫn im lặng như một bóng ma giống mọi khi. Và cậu lợi dụng được sự tĩnh lặng của mình để đi trao đổi đồ trang trí với những thành viên của lớp 10D, 12D mà không gây bất cứ sự chú ý nào từ các lớp khác. Hai lớp này không hứng thú với thi đấu nên sẵn sàng nhường cho 11D những thứ tốt nhất của họ.
Theo kế hoạch ban đầu, các bạn gái lớp 11D sẽ phụ trách việc trang trí Mâm Ngũ Quả trên cơ thể Nhật Vương. Nhưng do gã đã bỏ chạy sau khi biết tin, nên Sơn Nam cũng không nỡ nhẫn tâm làm theo dự định khi bắt được gã về.
Thế là, mặc dù hiện nay Nhật Vương đang ngồi bất động do tác dụng của thuốc mê nhưng đích thân Sơn Nam phụ trách việc trang trí này. Bên cạnh cậu có Hồ Thu lăng xăng hỗ trợ. Cả hai đứa đều phải đeo găng tay vì gã Vampire sợ gái chúa ghét bị đụng chạm.
Còn các bạn gái 11D thì được Sơn Nam giao nhiệm vụ dựng clip vận động bình chọn cho Mâm Ngũ Quả dưới sự chỉ đạo của Anh Đào - Hội trưởng của Nhật Vương FC tại trường Harmony.
Thanh Trà mỉm cười. Hóa ra đến trường học trực tiếp và tham dự các Sự Kiện ở trường cũng vui ra phết.
“Oa huhuhu… Sơn Nam ơi! Cứu! Cứu với!”
Bỗng nhiên, Anh Đào và đám nữ sinh của lớp 11D chạy ào đến khu vực làm việc của Sơn Nam. Cô nàng chìa cho cậu xem điện thoại của mình.
Hồ Thu cũng vì thế mà chạy lại chỗ Sơn Nam - để xem sự thể ra làm sao mà đám nữ sinh lớp 11D đột nhiên xúc động như vậy.


0 Bình luận