“Hức… Hức… Tại tớ cả. Ban nãy, tớ đã upload một số ảnh của Nhật Vương và Thanh Trà... hức… vào nhóm chat Nhật Vương FC… hức… Nên bọn 12C đã dựng clip vận động bình chọn - lấy ý tưởng dựa trên ảnh của của bọn mình chụp. Bọn con gái trường mình đang phát cuồng lên vì cái clip giả trân ấy và chúng nó hứa sẽ bình chọn cho 12C.”
Anh Đào vừa nói vừa khóc một cách nghẹn ngào và tức tưởi.
“Để tớ xem nào!”
Sơn Nam bỏ dở việc trang trí Mâm Ngũ Quả và tập trung vào màn hình điện thoại của Anh Đào.
“Tớ thấy clip này có gì hấp dẫn đâu nhỉ. Nội dung clip chỉ là hai thằng con trai rượt nhau, đuổi đánh nhau. Rồi thằng to cao hơn ép thằng nhìn mảnh dẻ vô tường và khóa tay nó lại. Công nhận là nhìn như sao chép từ ảnh chụp Nhật Vương và Thanh Trà thật. Ồ! Mà biểu cảm trên mặt mấy đứa này là sao nhỉ? Ôi! Khôngggg! Con mắt của tớ, chọc mù nó đi. AAAAA!”
Sơn Nam trả ngay điện thoại lại cho Anh Đào. Và bây giờ, cậu thậm chí còn gào to hơn cả cô nàng.
“Chúng ta phải làm sao đâyyyy!”
Anh Đào hoảng loạn khi thấy Sơn Nam không còn giữ được vẻ điềm đạm và bình thản như thường ngày.
”Sơn Nam! Hay là cậu chịu khó hy sinh bản thân chút đi. Nhật Vương đã bất động thế kia rồi. Cậu có thể ra đó và… làm giống như trong clip của lớp 12C. Rồi bọn tớ sẽ quay và dựng lại. Ngoại hình của hai cậu ăn đứt mấy anh lớp 12C mà. Đảm bảo clip của hai cậu sẽ được bình chọn nhiều hơn.”
Ái Mỹ - Phó Hội Trưởng của Nhật Vương FC hào hứng gợi ý.
“Không! Bọn con gái lẫn con trai trường Harmony này bảo tớ chỉ là một con vượn núi thôiiii!”
Sơn Nam nhăn nhó từ chối. Gương mặt nhìn như sắp khóc đến nơi của cậu ấy trông thực sự dễ thương.
“Không! Cậu nhìn ổn mà. Đứa nào dám chê cậu là do nó ghen tị với cậu và thẩm mỹ của nó cực kỳ có vấn đề.”
“Cậu trắng trẻo, da mịn màng, lại cao ráo và có bờ vai rộng mà.”
“Khi cậu cười còn cả má lúm đồng tiền nữa.”
“Ối! Kiểu gãi đầu gãi tai kia nhìn cực dễ thương đó nha!”
Cả đám con gái lớp 11D nhao nhao lên thuyết phục Sơn Nam.
“Khôngggg! Tớ chưa hôn ai bao giờ cả, tớ muốn giữ… giữ nụ hôn đầu cho người yêu tớ.”
Sơn Nam gào lên một cách tuyệt vọng trong khi đám con gái lớp 11D đẩy cậu dần về phía Nhật Vương.
“Hồ Thu! Hay là… hay là… cậu mau hôn Sơn Nam đi. Cậu mở khóa cho cậu ấy giùm bọn mình với. Mất nụ hôn đầu rồi thì sau đó Sơn Nam hôn ai cũng được, Sơn Nam nhỉ?”
Anh Đào lôi ngay Hồ Thu vào cuộc.
Thanh Trà thật sự nể phục Anh Đào trong vụ ‘bắt sóng’ chuyện tình cảm của thiên hạ. Có khi chính người trong cuộc còn chưa hiểu gì về trái tim của chính mình thì Anh Đào đã biết hết rồi.
“Khôngggg… Tớ… có phải người yêu của Sơn Nam đâuuuu!”
Hồ Thu lí nhí phản đối. Nhưng đám nữ sinh 11D nhất quyết không bỏ qua.
“Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!”
Anh Đào và Ái Mỹ cầm đầu đám nữ sinh gào lên thành nhịp. Rồi họ lại tạo thành một vòng tròn vây xung quanh lấy Sơn Nam và Hồ Thu.
Hai đứa giờ đang đứng đối diện nhau trong khi mặt mũi cả hai thì đỏ bừng như người say rượu.
Liệu họ có triển thật không nhỉ?
Khi Sơn Nam bắt đầu cúi xuống nhìn đắm đuối vào đôi mắt nâu diễm lệ của Hồ Thu thì Thanh Trà phải quay mặt ra chỗ khác để giấu khuôn mặt đã méo mó vì cố nén cười của mình.
Đấy, chỉ trong vài chục giây nữa thôi!
Sau khi cái cậu Bloodbound cùng con bé Vampire cao ba mét bẻ đôi hơn một chút kia - mở khoá được thành tích mới…
‘Mất nụ hôn đầu đời’
… thì đến phiên cái gã Vampire đẹp trai, kiêu ngạo, thô bạo kia sẽ bị một cậu trai loài người cướp mất thứ gã đang cố gắng giữ gìn như thể đó là báu vật trân quý nhất.
Ôi! Thanh Trà háo hức mong chờ giây phút được xem cảnh đó chết đi được.
“Các bạn gái bình tĩnh lại đi! Giờ họ đã ra clip như vậy rồi, chúng ta không thể bắt chước họ được. Chúng ta phải làm clip hấp dẫn hơn, sáng tạo hơn mới ăn được họ.”
Sơn Nam hét lên trong khi tay cậu bấm điện thoại thật nhanh. Hình như cậu đang gửi tin nhắn cho ai đó.
Mắt Sơn Nam sáng lên khi cậu nhận được tin nhắn phản hồi khiến cho Thanh Trà cảm thấy rất tò mò về nội dung của tin nhắn đó.
“Anh Đào! Đoạn sau của clip ấy, cảnh Nhật Vương ngã đè lên Thanh Trà rồi bị Thanh Trà cắn phát ngất luôn thì cậu đã up lên khoe với Nhật Vương FC chưa?”
“Chưa đâu, Sơn Nam. Cảnh đó làm mất khí chất tổng tài ngạo mạn của Nhật Vương quá. Nó biến cậu ấy trông giống như một thằng con trai tầm thường simp gái rồi bị gái lừa. Cho nên tớ chưa dám chia sẻ cho ai xem cả.”
“Ê, Thanh Trà, cậu có ngại làm người xấu không?”
Sơn Nam đưa mắt sang Thanh Trà và nhẹ nhàng hỏi cô một cách lịch sự.
“Như thế nào cũng được. Tớ không ngại mấy lời đồn đâu. Danh tiếng của tớ từ xưa vốn tệ hại rồi.”
Thanh Trà trả lời nước đôi.
Không hiểu sao, Thanh Trà có cảm giác là dù cô có đồng ý hay không thì cậu trai loài người kia vẫn sẽ kiên quyết theo ý tưởng của cậu. Thôi thì, cứ để kệ cậu làm những gì cậu muốn. Thanh Trà tin rằng, Sơn Nam luôn tuân theo những quy tắc đạo đức của cậu.
Cô chỉ cảm thấy hơi chưng hửng vì Sơn Nam đã nghĩ ra ý tưởng mới mà không làm theo yêu cầu của các bạn gái lớp 11D.
Được sự đồng ý của Thanh Trà, Sơn Nam và đám con gái 11D chụm đầu thảo luận với nhau nghe rất bí mật. Sau vài phút, đám con gái lại rủ nhau chạy ra một chỗ yên tĩnh với laptop và chuột để làm clip vận động bình chọn mới.
Còn Hồ Thu thì chạy như bay đi đâu đó sau khi Sơn Nam rỉ tai riêng với Hồ Thu.
Hừm, trong bàn cờ vua thì quân Hậu có khả năng di chuyển tự do nhất thì phải?
Và hình như Sơn Nam vừa cử quân Hậu của cậu đi làm nhiệm vụ quan trọng nhất?
Thanh Trà nhanh tay giơ điện thoại của mình lên để quay lại cảnh Hồ Thu chạy về phía phòng học của Câu Lạc Bộ Mỹ Thuật. Hồ Thu lại không cẩn thận mà chạy với tốc độ của Vampire trong sân trường Harmony rồi.
Phần Sơn Nam thì cậu tiếp tục làm việc một cách bình thản với đám hoa quả, đèn ông sao, hoa và nơ mà Quang Đức và Văn Dư gom về cho cậu.
Mỗi người trong lớp 11D đều có một công việc và tất cả đang hoạt động rất nhịp nhàng nhờ sự điều phối của Sơn Nam.
15 phút sau, Hồ Thu với tay chân lấm lem những sơn vẽ - đã trở về khu vực của lớp 11D cùng một cái standee làm thủ công. Trên đó, có gắn ảnh cái bụng 6 múi của Nhật Vương kèm dòng chữ to đùng là:
‘1 Vote 1 Chạm 5 Giây’
Còn bên dưới standee có dòng chữ nhỏ hơn chút là:
’Không Vote - Không Sao - Chỉ 50K’
Đặc biệt không thể không kể đến một tờ giấy có in mã QR code được dán vào standee.
Điện thoại Thanh Trà rung lên.
Tất cả các nhóm Telegram và Discord của học sinh trường Harmony mà Thanh Trà có tham gia - đều nhận được 1 tin nhắn cùng lúc:
Đó là hình ảnh cái standee và hình ảnh Nhật Vương đang ngồi bất động với khuôn mặt đẹp trai, lạnh lùng, kiêu hãnh do Hồ Thu gửi lên.
Lát sau, Thanh Trà không ngần ngại mà cười toe toét như mèo Cheshire khi thấy dòng người cả nam cả nữ bắt đầu nườm nượp xếp hàng trước Mâm Ngũ Quả của lớp 11D. Riêng Kim Ngọc còn xếp hàng hẳn mấy lượt chỉ để chạm tay vào cái bụng 6 múi của Nhật Vương trong 5 giây.
1,2,3… 10, 20, 50, 100, 101, 102…
Thanh Trà lẩm nhẩm đếm…
Chà, vậy là toàn bộ đám nữ sinh của trường Harmony đã tụ tập ở đây hết rồi. Chỉ trừ vài đứa… chắc là giờ này An Nhi và Yên Nhi đang nằm ngất trong phòng y tế trường hoặc là đã được đưa về nhà của mấy ả cũng nên.
Phen này, sau khi thanh toán thù lao là 30 cốc trà sữa Phê Pha cho Thanh Trà xong…
… khéo số tiền lớp 11D kiếm về trong Cuộc Thi Trang Trí Mâm Ngũ Quả lần này cũng không phải là con số nhỏ đâu.
“10, 9, 8…”
Từ trên sân khấu, Xuyến Chi bắt đầu đếm ngược số thời gian còn lại của Cuộc Thi Trang Trí Mâm Ngũ Quả.
Thế là, đoàn người đang xếp hàng trước Mâm Ngũ Quả của 11D dần giải tán và trở về khu vực lớp học của họ trong sự tiếc nuối.
“... 3, 2 1! Hết giờ! Vâng! Xin các bạn vui lòng dừng tay ngay ạ. Chúng ta đã hết thời gian làm bài thi rồi. Và chỉ một chút xíu nữa thôi, Ban Giám Khảo của Cuộc Thi Trang Trí Mâm Ngũ Quả sẽ đến từng lớp để chấm điểm và nhận xét. Bây giờ, em xin được giới thiệu các thành viên trong Ban Giám Khảoooo.”
Xuyến Chi ngừng lời để cùng toàn bộ học sinh và các thầy cô trường Harmony vỗ tay.
“Vị Giám Khảo đặc biệt nhất trong Ban Giám Khảo chính là bác Khoá. Bác Khoá là một trong những học sinh đầu tiên của trường Harmony - từ những ngày học sinh phải xuống hầm tránh bom mỗi khi có còi báo động. Rời ghế nhà trường, bác Khoá đã nhập ngũ để chiến đấu và bảo vệ đất nước. Sau khi đất nước thống nhất, bác Khoá giải ngũ và trở về quê nhà. Rồi bác đã tình nguyện trở thành người bảo vệ ca đêm cho trường Harmony từ năm 1975 cho đến nay.”
Bác Khoá có vóc người nhỏ thó lại khắc khổ. Dù tuổi đã cao, nhưng ở bác toát ra một khí chất oai hùng của một cựu chiến binh - khiến những học sinh manh động nhất của các lớp nhóm B luôn phải dè chừng mà không dám nghịch phá gì ở trong trường.
“Tiếp theo, vị Giám Khảo đại diện cho Ban Giám Hiệu của trường Harmony là cô Hiệu Trưởng Nguyễn Mỹ Dung. Vâng, thưa các bạn, tên của cô đã nói lên tất cả về cô. Cô Mỹ Dung của chúng mình là một đại mỹ nhân từ khí chất đến dung mạo. Cũng như bác Khoá, cô Mỹ Dung là một cựu học sinh của trường Harmony. Cô đã theo học tại trường mình từ năm 2K2 đến 2K5.”
Thanh Trà có thể cảm thấy nồng độ Testosterone trong không khí đang tăng cao một cách bất thường. Bởi đám nam sinh trường Harmony đang tỏ ra hết sức phấn khích vì sự có mặt của cô Mỹ Dung.
Cô Mỹ Dung chỉ cao tầm 1m63 nhưng cô có vóc dáng đồng hồ cát cùng đôi chân thon dài. Chưa kể, cô còn biết cách chọn những bộ cánh vừa thanh lịch vừa tôn những ưu điểm của mình lên.
Đi cùng với vẻ ngoài gần như hoàn hảo là phong thái tự tin, chững chạc và điềm đạm của người trưởng thành. Ngoài ra, ở cô Mỹ Dung còn toát lên sự uy quyền với tinh thần nghiêm túc của một hiệu trưởng đầy kinh nghiệm.
Tóm lại, thật khó có thể tìm ra khuyết điểm trong người phụ nữ ấy!
“Cuối cùng, vị Giám Khảo đại diện cho Hội Đồng Quản Trị trường Harmony là Bác Sĩ Vũ Xuân. Năm nay bác sĩ mới có 38 tuổi và bác sĩ vẫn còn độc thân đó ạ. Các bạn biết đấy, bác sĩ đang rất bận rộn vì phải công tác cùng lúc ở hai nơi là Bệnh Viện Thị Trấn và Bệnh Viện Dã Chiến mà. Nên bác sĩ Vũ Xuân không có thời gian mà đi hẹn hò. Có thể nói, đây chính là cơ hội lớn cho…”
Xuyến Chi không kịp nói hết câu thì đám nữ sinh trường Harmony đã nhao lên như ong vỡ tổ khi vị bác sĩ mắt xanh đứng dậy. Chúng còn lôi điện thoại ra chụp ảnh anh liên tục.
Thanh Trà cau mày, một cảm giác khó chịu dâng lên trong lòng cô khi cô nghe những lời xì xào trong đám đông kiểu: “Ôi! Daddy mắt xanh của em!” hay “Hồ Thu mau gọi tớ là chị dâu đi”.
Diện mạo bác sĩ Vũ Xuân trông chỉ như thanh niên mới 24-25 tuổi và có thể trông anh sẽ mãi như thế này thêm vài trăm năm nữa. Nhưng thực tế là anh đáng tuổi cha chú của Thanh Trà và đám nữ sinh ở đây. Vậy mà đám nữ sinh Harmony đang bất chấp tuổi tác mà coi anh như một đối tượng hẹn hò đầy tiềm năng.
Thật đáng… xấu hổ!
Cả cô và cả đám nữ sinh này.
“Bây giờ, mình xin mời các bạn học sinh Harmony hãy hướng về màn hình lớn ở sân khấu để cùng xem clip giới thiệu về Mâm Ngũ Quả của lớp mình nhé!”
Giọng nói ngọt ngào của Xuyến Chi vang lên. Cả trường lại tập trung hết vào những clip quảng cáo của từng lớp.
Nhưng Thanh Trà thì không còn để tâm tới bất cứ điều gì nữa. Đôi mắt của cô cứ vô thức dõi theo ánh mắt nồng ấm của anh Vũ Xuân dành cho cô Mỹ Dung.
Đôi mắt anh Vũ Xuân ngày thường vẫn lạnh lẽo là thế. Vậy mà giờ đây chúng lại trở nên hồn nhiên và vui vẻ như những đôi mắt của các cậu học sinh cấp ba vô lo vô nghĩ ở đây.
Trái tim Thanh Trà như thắt lại khi cô thấy anh Vũ Xuân đưa cánh tay ra để cô Mỹ Dung vịn vào. Rồi cả hai cùng xuống dưới sân khấu, tới từng Mâm Ngũ Quả của các lớp - bắt đầu từ các lớp nhóm A để chấm điểm.
Tiếng nói của lý trí đang cố gắng thuyết phục Thanh Trà một cách tuyệt vọng…
… Rằng ngoài việc khác chủng loài ra thì hai người bọn họ trông thực sự đẹp đôi mà. Cả về tuổi tác, dung mạo và khí chất.
Tốt nhất là hãy chúc phúc cho họ thì hơn!
Ngày hôm qua, Thanh Trà đã khóc một trận thật đã đời sau khi quyết định quên đi mối tình đơn phương rồi cơ mà.
Không lẽ khóc như thế vẫn là chưa đủ sao?
Thanh Trà bặm môi thật chặt.
Cô phải dựa vào cái bàn mà Nhật Vương đang ngồi cùng với đống hoa quả trang trí xung quanh để đứng cho vững.
Không biết có phải là ảo giác hay không mà cô thoáng thấy gương mặt Nhật Vương bỗng lộ rõ vẻ mỉa mai.
Thật là khó tin vì rõ ràng cơ thể của gã Vampire đang bất động hoàn toàn do hiệu ứng của thuốc gây mê.
Không lẽ Thanh Trà mua phải thuốc rởm?
Tiếng hú hét ầm ỹ của đám con gái cả trường khiến Thanh Trà bừng tỉnh khỏi những nỗi băn khoăn lẫn u sầu.
Trên màn hình lớn đã chiếu đến clip của lớp 12C rồi. Nội dung của clip vẫn y như lúc Anh Đào cho Sơn Nam và Thanh Trà xem. Điểm khác biệt là do clip mới có bổ sung thêm cả nhạc nền nên nhìn nó ‘gay gấn‘ hơn hẳn bản nháp.
Thanh Trà thoáng thấy Sơn Nam mỉm cười. Trông cậu khá là tự mãn khi cậu quan sát biểu cảm của đám nam sinh trường Harmony. Có thể thấy rõ, đa phần học sinh nam cũng có biểu hiện ‘chọc mù mắt tôi đi’ như Sơn Nam từng thể hiện khi cậu vô tình xem clip của lớp 12C.
Sau sự hấp dẫn hoá học dành cho đám nữ sinh đồng thời cũng là cú shock cho những tâm hồn non trẻ của đám nam sinh - bởi cái clip mà lớp 12C cung cấp - thì những clip của các lớp còn lại như 11C, 10C, 12D trở nên nhạt như nước ốc.
Chỉ đến khi clip của lớp 11D được phát trên sân khấu thì tinh thần của học sinh trường Harmony mới rộn ràng như được bơm thêm một liều dopamine mạnh.
Âm nhạc, ánh sáng, hiệu ứng, tương tác giữa Nhật Vương và Thanh Trà trong clip - cùng sự chỉnh chu trong cách dựng phim làm đám học sinh ồ lên. Như thể chúng được xem trailer phim thật chứ không đơn giản chỉ là clip quảng cáo cho một bài thi.
Đám con gái lớp 11D đúng là đáng nể thực sự. Chỉ trong một thời gian ngắn mà họ đã tận dụng được video và ảnh chụp lén từ Thanh Trà với Nhật Vương để làm ra một cái clip có cách dẫn chuyện rõ ràng như thế này.
“Đỉnh thật. Lớp 11D các cậu nhìn kỳ quái như vậy mà cũng nghiên cứu xu hướng khán giả kỹ phết nhỉ?”
Dũng Thám Tử lớp 11B bỗng xuất hiện bất thình lình bên Thanh Trà hệt như một ninja.
“Những câu chuyện lãng mạn như ngôn tình - từ kẻ thù thành người yêu, người yêu có tính gia trưởng và chiếm hữu, hai bên ép nhau vào tường rồi khóa tay, lại còn là khai thác chủ đề boy love - thì chỉ thu hút tập khán giả nữ thôi.”
Thanh Trà gật gù trước nhận định của Dũng thám tử về sở thích của đại đa số thiếu nữ thời nay.
“Trong khi khán giả nam Châu Á trẻ tuổi - đặc biệt là học sinh cấp ba như bọn tớ đây. Những chàng trai ngây thơ, hiền lành luôn bị đám con gái các cậu đối xử lạnh lùng, phũ phàng ấy - lại vô cùng yêu thích motif mà lớp 11D các cậu đưa tới.”
“Tớ có mắt. Tớ tự xem được. Tớ không cần cậu diễn giải hộ. Cậu cút về lớp 11B của cậu ngay đi!”
Thanh Trà vừa thể hiện bản thân đúng như lời Dũng Thám Tử vừa phán xét về cách cư xử của các thiếu nữ mới lớn.
Nhưng Dũng Thám Tử không bận tâm. Cậu ta vẫn cứ thao thao bất tuyệt mà chẳng quan tâm đến việc người nghe đang tỏ ra không hứng thú tới câu chuyện của cậu ta chút nào.


0 Bình luận