Chào mọi người, đã lâu không gặp. Tôi là Kawakami đây.
Mùa hè năm nay sao mà ngột ngạt quá, nên tập 4-A cũng vì thế mà “dày” lên trông thấy. …Xin lỗi mọi người, tôi hơi lỡ lời. Cuốn sách này dày đơn giản chỉ vì tôi đã ngây thơ nghĩ rằng mình có thể gói gọn tất cả vào trong một tập duy nhất.
Câu chuyện lần này xoay quanh thực vật và loài rồng, mà nói đến thực vật thì ở nhà tôi cũng đang nuôi (?) một chậu cây. Ban đầu nó bé tí thôi, nhưng cứ tưới nước đều đều là nó lại lớn, giờ đã cao hơn một mét rồi, khiến tôi phải thốt lên rằng:
“Đ-đồ chết tiệt. Ngôi nhà bé tí này mà mày cũng muốn tranh giành sự chú ý à.”
Thế là giờ đây tôi phải kìm hãm sự phát triển của nó bằng cách tự tạo ra các mùa mưa và mùa khô. Dù đã ngắt hết nụ đi rồi mà thân cây vẫn cứ dài ra. Nó không mọc thẳng lên nữa mà bắt đầu vươn sang ngang, đúng là một đứa ranh ma.
Và giờ là đến mục trò chuyện quen thuộc.
“Cậu đọc chưa?”
“Tôi nói thẳng luôn nhé. Phần lời bạt của series này có thực sự giúp ích gì cho độc giả không vậy? Tôi thắc mắc chuyện đó lâu rồi.”
“Thay vì bàn về cuốn sách thì cậu lại thích đi thẳng vào bản chất vấn đề nhỉ? Nói thẳng về tính cách của cậu thì tôi e là cậu khó mà lấy vợ được đấy. Mà thôi, cậu đã đọc chưa?”
“Chẳng qua là anh muốn tôi kể lại một kỷ niệm đau thương thời học sinh chứ gì?”
“Lần này thì cậu đúng là đã đi thẳng vào bản chất vấn đề rồi đấy. Đứa trẻ gì mà đáng sợ thế!”
“Theo những gì tôi thấy trong các cuộc trò chuyện với những người khác thì có vẻ chẳng cần phải đọc truyện cũng vẫn hiểu được mục này.”
“Cậu không được nói thế chứ, T-kun! Chỉ là những người kia ai cũng thuộc dạng đáng thương thôi!!”
“Thử nhìn vào gương mà xem, cậu sẽ thấy một người y hệt đấy. Thôi kệ, bỏ qua hết mà nói luôn đây. Có một lần trên đường đi học về, lúc đi ngang qua một khu chung cư gần trường, tôi ngửi thấy mùi cà ri thơm nức mũi. Chẳng hiểu sao lúc đó tôi lại mất hết lý trí mà cứ nhảy tưng tưng lên để hít hà mùi hương ấy, đúng lúc đó lại có một chị nữ sinh trung học từ trong góc bước ra, thế là tôi ba chân bốn cẳng chạy bán sống bán chết.”
“Rồi, tiếp theo là tập 4-B. Sẽ ra mắt vào tháng sau.”
“Khoan, khoan đã! Anh định kết thúc lửng lơ vậy thật à!?”
Cậu cũng là một người đáng thương đấy. Chúc mừng nhé. À, BGM của tôi lần này là bản Halo trong game Halo. (Tôi thích đoạn có tiết tấu hành khúc và chọn nó cho tập này vì đây là một game của Mỹ.)
“Ai là người đang che giấu con người thật của mình?”
Tôi cũng đã suy ngẫm về điều đó.
Thôi thì, mọi người hãy chờ đợi nửa sau của câu chuyện nhé.
Tháng 10 năm 2004. Một buổi sáng đầy bão tố.
-Kawakami Minoru
0 Bình luận