The Unexplored Summon://B...
Kamachi Kazuma Waki Ikawa
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 4

Chương 42: Lời bạt

0 Bình luận - Độ dài: 2,492 từ - Cập nhật:

“………………………………………”

“………………………………………”

(Postscript Open ??/?? ??:??)

Lời bạt

Vậy là tập 4 đã khép lại.

Tôi là Kamachi Kazuma đây.

Chủ đề lần này xoay quanh ký ức. Tôi đã tập trung khá nhiều vào việc sử dụng một cấu trúc thời gian phân tầng: kể về Hiện tại A, đồng thời nhắc đến Quá khứ B, rồi dùng Quá khứ B để đào sâu về Quý cô Giáo sư từ Thởi điểm C còn xa xưa hơn. Và Quý cô Giáo sư của Thời điểm C lại quay về, gây ảnh hưởng đến Hiện tại A. Tôi đã cố gắng tạo ra một cấu trúc phức tạp nhằm dồn Shiroyama Kyousuke vào thế bí, đồng thời khiến toàn bộ câu chuyện vẫn trông như một dòng chảy liền mạch. Hiệu quả đến đâu thì xin nhường lại cho quý vị độc giả đánh giá.

Quá khứ của Kyousuke vẫn còn là một bí ẩn, nhưng những chi tiết nhắc đến Quý cô Giáo sư đã cho thấy đó không hoàn toàn là một quá khứ tàn khốc như Biondetta đã nói ở tập 3. Tất nhiên, có sự khác biệt giữa Biondetta, người chỉ liên quan đến Vườn Thu Nhỏ của Nữ Hoàng, và Kyousuke, người còn tham gia vào nỗ lực hủy diệt hoàn toàn Nữ Hoàng Trắng, nhưng tất cả đều tùy thuộc vào cách họ lý giải. Một phần lý do khiến Biondetta cảm thấy cô đơn là vì cô ấy đã tự nhốt mình trong vỏ bọc.

Tuy nhiên, điều này cũng chỉ ra khả năng Kyousuke tự mình mang trong lòng một mâu thuẫn. Isabelle đã đề cập đến điều này ở cuối tập 3, nhưng không biết liệu các bạn đã nhận ra chưa?

Bối cảnh lần này là pháo đài di động Pandemonium, và tôi đã dựa trên cái tên của thành phố ấy, vốn cũng được dịch sang tiếng Nhật là Cung Điện Của Nhiều Quỷ Dữ. Chết tiệt, tôi đã tạo ra một pháo đài di động mà lại không có lấy một cảnh nào nó di chuyển cả!! Dù sao đi nữa, tôi thấy thú vị ở chỗ, dù là cung điện của quỷ, nhưng các quyết định lại không dựa trên sắc lệnh của vị thủ lĩnh quỷ vĩ đại mà bởi một hội đồng quỷ cùng nhau tranh luận. Và để tiếp tục với mô-típ quỷ, tôi đã cho nó hình dạng giống một con mực. …Nhưng chúng ngon quá đi mất.

Việc sử dụng nhiều vật chứa để triệu hồi một thực thể hạng Unexplored nghe có vẻ phức tạp, nhưng bất kỳ nghi lễ triệu hồi nào trên một mức độ nhất định thường liên quan đến một nhóm người thay vì một cá nhân. Các nghi lễ triệu hồi trong ma thuật phương Tây hiện đại phân chia người tham gia thành nhiều vai trò khác nhau (ví dụ: linh mục, nữ tu, thiên thần, v.v.) và mời gọi một sức mạnh hoặc thực thể đặc biệt bằng cách tuân theo câu chuyện của một huyền thoại, giống như họ đang biểu diễn một vở kịch vậy. Một ví dụ gần gũi hơn có lẽ là các nghi lễ Thần đạo được thực hiện bởi các nhóm người trong các lễ hội hay các cuộc diễu hành. Mikoshi là một chiếc kiệu thần được con người di chuyển, nên có thể nói nó mời gọi một vị thần đến một địa điểm cụ thể theo lịch trình của con người.

Với Himekawa Mika, tôi đã tập trung vào việc đặt cô ấy vào vị trí của một người phụ nữ lớn tuổi hơn, điều mà chúng ta chưa từng thấy nhiều ở các đối tác của Kyousuke. Không giống Benikomichi Fuuki hay Biondetta, cô ấy không chỉ đơn thuần là lớn tuổi hơn anh ta. Có lẽ vì anh ta được cho là mạnh nhất, nên tôi nhận ra mình đã không thể mang đến cho anh ta một "vật chứa" nào có thể xoa đầu anh ta và bảo anh ta hãy tìm sự giúp đỡ.

Khác với những "vật chứa" khác, Himekawa Mika không hề phản bác mà đáp lại cử chỉ súng của anh ta một cách ngang hàng. Tôi nghĩ điều đó đã thể hiện một điều khác mà những "vật chứa" kia không thể làm được. Tôi muốn cho thấy rằng người lớn và trẻ con nói lời tạm biệt với một "độ đậm đặc" khác nhau (?). Hay nói cách khác, một người trưởng thành thực sự biết cách nói lời tạm biệt. …Dù vậy, điều đó vẫn là quá sức đối với tôi.

[IMAGE: ../Images/..]

Giờ thì, nói về những kẻ đối đầu: Max Layard và chuyên gia Incense Ellie Slide của Perfect Game. Thật ra, tôi đã từng cho hai nhân vật này xuất hiện như tuyến phụ trong tập 1 và 2 rồi. Tôi nghĩ việc sử dụng họ như vậy sẽ tạo nên một chiều sâu nhất định khi số lượng tập tăng lên, điều này khiến tôi cảm thấy khá vui. Max là một chuyên gia về quan điểm "cảnh sát thế giới" – biến mọi thứ thành chiến thắng, còn Ellie thì bác bỏ mọi lý lẽ tình cảm, chỉ thuần túy tìm kiếm “Award 1000”. Tôi đã tập trung xây dựng họ thành những kiểu nhân vật mà chúng ta chưa từng thấy ở các vị trí trung tâm trước đây.

[IMAGE: ../Images/..]

Award của anh ấy là Government 501. Có thể bạn sẽ nghĩ “Chỉ có vậy thôi ư!?” nhưng nếu tôi không thể vượt qua điểm này, thì từ giờ trở đi tôi sẽ chỉ có thể cho những người triệu hồi với Award cao xuất hiện. Tuy nhiên, tôi nghĩ anh ấy đã tỏa sáng rực rỡ nhất khi yếu thế nhất và hạ gục tên giám đốc công ty đó mà không cần dùng đến Nghi Lễ Triệu Hồi.

[IMAGE: ../Images/..]

Anh ấy có vẻ hơi tầm thường và “bình thường” so với Azalea Magentarain và Benikomichi Fuuki, nhưng tôi lại khá thích những chiến thuật xảo quyệt như vậy. Tôi cho rằng anh ấy là đối thủ hoàn hảo để chỉ ra rằng trận chiến trong Nghi Lễ Triệu Hồi đã bắt đầu ngay cả trước khi Material đầu tiên được triệu hồi.

[IMAGE: ../Images/..]

Chúng ta đã thấy điều này với Imagine Breaker trong một series khác rồi, nhưng những người hoàn toàn phụ thuộc vào sức mạnh siêu nhiên thường đặc biệt bị sốc khi nó bị tước đoạt. Có lẽ một người triệu hồi tinh hoa như Azalea sẽ dễ dàng rơi vào bẫy của Ellie Slide chăng? Nếu vậy, chúng ta chỉ có thể cầu nguyện cho vận may trong chiến đấu của ông quản gia già của cô ấy. Mặt khác, tôi nghĩ Lu Niang Lan sẽ dễ dàng hạ gục Ellie chỉ bằng một cú karate chop với nụ cười trên môi.

[IMAGE: ../Images/..]

Một điểm độc đáo khác của tập này là việc đưa White Queen vào ngay từ đầu và giữ cô ấy xuất hiện xuyên suốt. Điều này hoàn toàn trái ngược với cách xây dựng hình tượng Queen thường thấy, vốn cần một quá trình dài hơi. Kyousuke và Queen thật sự là cặp kỳ phùng địch thủ, nhưng thay vì chỉ để họ chiến đấu, tôi muốn tạo ra một tình huống kỳ lạ khi họ cùng ngồi ăn tối và bàn luận về ngày tận thế. Và từ đó, tôi đã phát triển nó thành một buổi hẹn hò thực thụ, đúng như những gì bạn mong đợi ở một cuốn tiểu thuyết của Dengeki Bunko. Tôi nghĩ cách chọn diễn viên (cụ thể là hai nhân vật này) đã khác thường lệ, nhưng bạn nghĩ sao?

[IMAGE: ../Images/..]

Một số bạn đọc có thể đã nghĩ rằng Kyousuke có thể ngay lập tức đánh bại đối thủ nếu anh ấy hỏi Queen thay vì phải trải qua tất cả các bước phức tạp đó. Bạn có thể đã cảm thấy khó chịu khi thấy anh ấy cố tình tránh con đường ngắn nhất để đạt được mục tiêu. Và bạn không sai. Nhưng đừng quên rằng chính cái cảm giác đó là sự cám dỗ mà Queen luôn dùng để giày vò anh ta. Hơn nữa, series này đã cho bạn một vài ví dụ về điều gì sẽ xảy ra với bất kỳ người triệu hồi nào dựa dẫm và trở nên phụ thuộc vào sức mạnh hiển nhiên đó rồi. Đối đầu với White Queen không phải là vấn đề về thông số thuần túy. Theo một cách nào đó, nó bắt đầu bằng việc loại bỏ sự do dự xuất hiện ngay cả trước khi trận chiến bắt đầu.

[IMAGE: ../Images/..]

Vâng, như bạn đã biết nếu đọc đến cuối, tập này lại có một cái kết gây sốc nữa. Nếu bạn không thể tin rằng điều này được tiết lộ chỉ ở tập thứ 4, thì tôi không thể hạnh phúc hơn. Cả Shiroyama Kyousuke và White Queen đều được biết đến là những người mạnh nhất, nhưng tôi đã tự hỏi liệu mình có thể tạo ra điều gì mới mẻ khi coi cụm từ đó theo nghĩa tiêu cực thay vì tích cực hay không.

[IMAGE: ../Images/..]

Như tôi đã đề cập trong lời bạt tập 1, ý tưởng về người mạnh nhất của Kyousuke cũng là một cách nói khác về nỗi sợ hãi khi chạm đến giới hạn và không thể phát triển hơn nữa. Và rồi anh ấy đã đi đến cái kết này. Là người mạnh nhất, anh ấy không thể hy vọng cải thiện sau khi rèn luyện và cũng không thể tìm thấy tài năng tiềm ẩn nào mang lại sức mạnh đột biến thần kỳ. Tôi nghĩ đó là lý do tại sao anh ấy có thể thể hiện sự tuyệt vọng trần trụi đến vậy.

[IMAGE: ../Images/..]

Giờ thì, bạn nghĩ gì về tình huống mà White Queen đã đặt anh ấy vào?

Thoạt nhìn, đây tưởng chừng như một ngõ cụt không lối thoát. Vậy còn những lựa chọn nào đây?

Lựa chọn dễ dàng nhất là buông xuôi. Bạn có thể quy phục Nữ hoàng tóc đôi bạc, đầu hàng bởi vì không bao giờ đánh bại được nàng, rồi chìm đắm trong sức mạnh và vẻ đáng yêu của nàng. Đó cũng là một khả năng. Chỉ cần quên đi nỗi nhục ban đầu, biết đâu bạn sẽ tận hưởng cái gọi là "vô song" đó.

Nhưng nếu bạn vẫn muốn hy vọng vào một điều gì đó khác, thì đây là một gợi ý nhỏ. Hãy cẩn thận đọc lại toàn bộ quy tắc Nghi Thức Triệu Hồi đã được đưa ra trong phần Sự Thật. Nữ hoàng tuyên bố đã phong tỏa mọi khả năng, nhưng nàng đã bỏ sót một điều gì đó và một kẽ hở vẫn tồn tại. Nó giống như xỏ kim vậy, nhưng hy vọng vẫn còn đó. Và nó không hề bị che giấu. Nó đã lộ rõ từ ngay từ đầu rồi. Nếu bạn không để ánh sáng áp đảo của Bạch Hậu làm mình lạc lối và nhìn vào những quy tắc được xây dựng bởi bàn tay con người, bạn có thể sẽ thấy một con đường khác.

[IMAGE: ../Images/00001.jpg]

Trong một series khác của tôi là *A Certain Magical Index*, tôi đã xây dựng một khu vườn thu nhỏ chi tiết và sau đó mang lại cảm giác phấn khích khi phá hủy nó bằng lập luận đầy cảm xúc. Nhưng với tác phẩm này thì hoàn toàn ngược lại. Bạch Hậu đã đi trước 10, thậm chí 100 bước, nhưng liệu nàng có thể bị phong ấn trong khu vườn thu nhỏ đó và bị đánh bại bằng những quy tắc của con người hay không? Kẻ mạnh nhất trong nhân loại có thể đối đầu với kẻ mạnh nhất trong quái vật không? Tôi đã viết câu chuyện này với suy nghĩ rằng thử thách đó sẽ mang lại một sự giải tỏa nào đó.

Đây không phải là một con đường bằng phẳng. Shiroyama Kyousuke sẽ phải đối mặt với sự tuyệt vọng hết lần này đến lần khác, và Nữ Nhân Xanh Độc Ác (có lẽ là những đoạn spoiler?) đã đẩy mọi thứ vào vòng xoáy đi xuống, nơi anh ấy thậm chí còn không được phép chuẩn bị cho thất bại của mình.

Nhưng tôi nghĩ sức mạnh thực sự nằm ở cách anh ấy tiếp tục bước đi trên con đường địa ngục đó. Thay vì sức mạnh thể chất, ý chí, kỹ năng hay thông số, nó nằm ở người nhân vật chính này, người mà vốn dĩ chỉ được phép trở thành kẻ mạnh nhất. Nói cách khác, anh ấy luôn tránh bất cứ điều gì có thể chống lại mình vì sợ thua cuộc, vì vậy giờ đây anh ấy phải học cách thua đúng nghĩa và rồi tự mình bò dậy.

Tôi hy vọng rằng khi đọc tác phẩm này, bạn cũng đã thoáng cảm nhận được sự tuyệt vọng mà Shiroyama Kyousuke phải chịu đựng. Và tôi rất, rất hy vọng rằng tôi đã thể hiện được sức mạnh của con người cần có để không bỏ cuộc sau khi cảm nhận được sự tuyệt vọng đó.

Nếu vậy, điều này chắc chắn sẽ dẫn đến sự khởi đầu của cuộc phản công chống lại đỉnh cao của đỉnh cao.

Tôi xin gửi lời cảm ơn đến họa sĩ minh họa Ikawa Waki-san cùng các biên tập viên Miki-san, Onodera-san và Anan-san. Pandemonium chắc hẳn đã gây ra rất nhiều rắc rối cả bên trong lẫn bên ngoài. Và tác phẩm này cũng có rất nhiều khía cạnh mâu thuẫn của Bạch Hậu: vừa đáng yêu vừa đáng sợ. Tôi nghĩ rằng tôi đang yêu cầu một yếu tố vô hình (mặc dù chúng ta đang nói về minh họa) với những yêu cầu dành cho nàng, vì vậy xin chân thành cảm ơn vì đã luôn chiều theo những yêu cầu vô lý của tôi.

Tôi cũng xin gửi lời cảm ơn đến quý độc giả. Tôi đã tập trung vào việc thể hiện sức mạnh phi nhân tính một cách triệt để và không thể chối cãi của Bạch Hậu. Nhưng tôi nghĩ đó chính là lý do khiến nàng đáng để thử thách. Điều này có thể khác với sự hồi hộp thường thấy ở "kẻ mạnh nhất", nhưng đây là câu chuyện về kẻ mạnh nhất mà tôi muốn kể nhất. Tôi hy vọng các bạn sẽ tiếp tục đồng hành cùng tôi.

Và tôi xin kết thúc tại đây.

Nhân tiện, với các cô gái không phải con người, bạn vẫn thấy họ "moe" đến mức nào?

—Kamachi Kazuma

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận