Magika no Kenshi to Shouk...
Mihara Mitsuki Chun
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 5

Chương 1.4: Sức Mạnh Đúng Lúc

0 Bình luận - Độ dài: 8,250 từ - Cập nhật:

Và rồi, cuối cùng thì thời khắc của trận chung kết cũng đã cận kề.

“Trước trận chung kết, có một điều tôi muốn mọi người biết.”

Anh không thể cứ mãi quanh co. Trong chiếc lều dã chiến tạm thời làm phòng chờ trước trận đấu, Kazuki thẳng thắn nói về bóng đen đang bao trùm cuộc bầu cử quyết đấu này.

Chủ tịch hội đồng quản trị mới Takasugi Takayoshi, kẻ đột ngột đưa ra ý tưởng quyết định vị trí Chủ tịch Hội học sinh bằng cuộc bầu cử quyết đấu này.

Đồng thời, những học sinh bất hảo, trước nay chưa từng hợp tác với các sự kiện của trường như nhiệm vụ hay tương tự, lại bất ngờ tự giới thiệu mình là ứng cử viên. Thông báo ứng cử của chúng cũng thực sự bất thường.

Có lẽ Chủ tịch Takasugi đã mua chuộc những học sinh bất hảo đó và đề xuất tổ chức cuộc bầu cử quyết đấu này, hòng đưa một Chủ tịch Hội học sinh bù nhìn lên nắm quyền, người sẽ hành động theo ý muốn của ông ta.

Những kẻ đứng sau Chủ tịch hội đồng quản trị mới Takasugi là một tổ chức chính trị cực đoan tên là <Kenshitou>, chuyên chủ trương [đàn áp Magica Stigma]; cả hai bên có mối quan hệ mật thiết với nhau.

Cùng lúc đó, Kazuki bị một sát thủ tấn công. Sát thủ đó tinh thông một loại quyền pháp Trung Quốc nguy hiểm, chuyên bỏ qua ma lực mà trực tiếp hủy hoại cơ thể đối phương. Kazuki đã xác định được thân phận thật của sát thủ, nhưng kẻ đó lại đang tham gia cuộc bầu cử quyết đấu này với tư cách là một học sinh của Học viện Kỵ sĩ. Cô ta là một nhân vật đã giành chiến thắng và lọt vào trận chung kết này.

Hơn nữa, cô gái đó không chỉ sử dụng quyền pháp Trung Quốc, mà còn dùng cả Ma thuật Triệu hồi <Thần Nữ trong Thần thoại Trung Quốc>. Vị Thần Nữ đó sở hữu sức mạnh tẩy não người khác, một vài học sinh tham gia cuộc bầu cử quyết đấu này đã có dấu vết bị ai đó tẩy não. Cộng thêm những ứng cử viên bất thường, rồi đến những người bị tẩy não…

Việc nhậm chức của chủ tịch hội đồng quản trị mới, các ứng cử viên đáng ngờ, sát thủ đến từ Trung Quốc… nếu tất cả những điều đó được liên kết với nhau. Chủ trương [đàn áp Magica Stigma] của Kenshitou sẽ dẫn đến sự suy yếu sức mạnh quân sự ma pháp của Nhật Bản; điều này có thể mang lại lợi thế cho các Quốc gia Ma pháp Tiên tiến khác – cụ thể là Trung Quốc. Chủ tịch hội đồng quản trị mới và Kenshitou rất có thể là gián điệp Trung Quốc, đang nhắm vào học viện này và cả mạng sống của Kazuki.

Đối thủ mà họ sắp phải đối đầu có thể là đội tiên phong từ bóng tối thăm thẳm này…

“““Thần Nữ trong Thần thoại Trung Quốc!?””” Mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

“Anh nói rằng hai người của Ban Kiếm, Katsura Karin và Hayashi Shizuka, đã lập khế ước với Thần Nữ trong Thần thoại Trung Quốc sao?”

Đối với Mio, người đang nửa tin nửa ngờ, Kazuki gật đầu đầy kiên quyết.

“Chắc chắn rồi, hai người đó không dùng kiếm thuật mà là quyền pháp. Vậy ra đó là quyền pháp Trung Quốc. Giờ nhắc lại mới thấy, nó khác với karate thật.”

Kohaku gật đầu với vẻ rất quan tâm. Miễn là không phải người kế thừa một loại kiếm thuật cổ truyền đặc biệt như Hayashizaki-ryu của Kazuki hay Shinkage-ryu của Kohaku, thì một kiếm sĩ bình thường đều được khuyến khích luyện tập <Kiếm thuật chính quy của Hiệp sĩ đoàn>. Bởi vậy, việc gặp một người dùng quyền pháp Trung Quốc hay tương tự rất hiếm khi xảy ra.

“Vậy thì lần đó khi Mibu Akira và Asamiya Anna cứ liên tục đứng dậy dù đã bị Hoshikaze-senpai hạ gục vài lần, đó là nhờ <Sự che chở> của Thần Nữ trong Thần thoại Trung Quốc mà những kẻ đó đã lập khế ước sao?”

Kazuha-senpai dò hỏi. Thần hộ mệnh là một dạng năng lực được ban cho người lập khế ước, nó luôn duy trì hiệu lực liên tục.

“Đúng vậy, đó chính là sức mạnh của Diva mà Hayashi Shizuka đã ký khế ước, **Nữ Oa**.”

“Nữ Oa!? Một trong các vị thần trụ cột của **Tam Hoàng Ngũ Đế** trong thần thoại Trung Quốc ư!?”

Mio thốt lên một tiếng kinh ngạc. Cái tên đó quá đỗi quan trọng, nếu đã từng tìm hiểu về thần thoại thì không thể không biết. Không chỉ Mio, Kohaku và Kazuha-senpai cũng phải hít một hơi lạnh.

“Theo lời những Einherjar kể, cô gái tên Hayashi Shizuka ấy dường như là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm, nổi tiếng với những vụ tàn phá trong các cuộc xung đột giữa Trung Quốc và các nước lân cận. …Việc cô ta có thực sự là một nữ sinh trung học hay không thì còn đáng ngờ.”

Trung Quốc là một quốc gia tín ngưỡng sâu sắc, tôn thờ Đạo giáo và tuyệt đối tin vào tư tưởng bá quyền lấy Trung Hoa làm trung tâm. Họ được biết đến là cường quốc ma thuật hiếu chiến nhất thế giới, những mâu thuẫn của họ với các nước láng giềng ở châu Á chưa bao giờ chấm dứt.

Dường như các Cường quốc Ma thuật khác đã phái mật vụ đến để điều tra những cuộc xung đột vũ trang này. Eleonora của Einherjar biết về Hayashi Shizuka cứ như chuyện thường tình.

“Theo lời Eleonora, Thần hộ mệnh của Nữ Oa có ba tác dụng chính: tẩy não người khác để biến họ thành đồng đội, tăng cường sức mạnh cho đồng đội và hồi phục ma lực cho đồng đội lên đến bảy mươi lần.”

“…Thật không thể bị đánh bại.” Kohaku khẽ rên lên.

Sức mạnh hồi sinh bất tử không được ban cho bản thân Shizuka. Vì vậy, cô ta không phải là mối đe dọa trong các trận đối đầu một chọi một, nhưng để tăng cường số lượng điệp viên ngầm ở nước ngoài rồi dẫn dắt họ chiến đấu, thì đó có thể nói là năng lực tối ưu nhất.

…Đúng là một sức mạnh để **kích động xung đột**.

“Tất nhiên chúng ta không có cơ hội thắng ngay cả khi đối đầu trực tiếp. Tôi nghĩ chúng ta chỉ có thể sử dụng ma thuật thanh tẩy để phá hủy hiệu ứng của Thần hộ mệnh, hoặc đánh bại người sử dụng, Hayashi Shizuka trước.”

Những ma thuật có thể phá hủy hiệu ứng ma thuật của đối thủ và thậm chí có thể vô hiệu hóa chúng, trong số những người Kazuki biết có **[Sương Đinh Hương II]** của Damian, **[Chúa Ruồi]** của Hikaru-senpai, và sau đó là—

“Là **[Linh Hồn Thần Kiếm]** phải không?”

Kazuha-senpai thì thầm. **[Linh Hồn Thần Kiếm]** là một thanh kiếm trảm yêu có thể cắt đứt chính ma lực.

Cùng với **[Lôi Thần Trấn]**, Kazuki thầm nghĩ liệu mình có thể sử dụng được nó không… dù đây cũng là một ma thuật có thể vô tình trở nên không cần thiết.

“Nhưng theo luật, tôi không thể triệu hồi Thần Futsunushi được, tiền bối biết mà?”

“Đúng vậy. Đó là lý do tại sao tôi sẽ trực tiếp nhắm vào Hayashi Shizuka. Kazuha-senpai và mọi người hãy dùng ba người để ngăn cản Mibu Akira và Asamiya Anna. Tôi sẽ tự mình đánh bại cả Katsura Karin và Hayashi Shizuka.”

“Cậu một mình có ổn không? Chắc chắn cậu rất mạnh nhưng mà…”

Kazuha-senpai lo lắng, mặt cô hơi sạm lại, khiến Kazuki cuối cùng cũng giãn mày.

“Senpai đang lo lắng cho tôi sao?”

“À, ngay cả tôi cũng có thể lo lắng một chút, mặc dù đối phương là một người như cậu!”

“Miễn là những kẻ đó không dùng ma thuật triệu hồi thì tôi sẽ ổn thôi. Mà tôi nghĩ phe Mibu Akira và Asamiya Anna mới là bên khó nhằn. Ngoài kỹ năng ma thuật cao, họ còn được tăng cường bởi Thần hộ mệnh của Nữ Oa. Họ cũng có thể dùng ma thuật độc, sẽ rất phiền phức trong những trận chiến kéo dài…”

“Phải, phải vậy sao… vậy không phải là tình huống mà chúng ta cần lo lắng cho cậu nhỉ. Tôi mới là người yếu nhất ở đây…”

Lần này, senpai hoàn toàn lo lắng về bản thân. Cô cúi đầu thất vọng.

Kazuki đứng dậy khỏi ghế, tiến lại gần và nắm chặt tay cô.

“Không có chuyện đó đâu. Tiền bối đã mạnh lên rất nhiều rồi. Tôi, với tư cách là sư phụ của tiền bối, xin đảm bảo điều đó. Hơn nữa, tiền bối còn là một kiếm sĩ pháp thuật. Nếu tôi và Mio yểm trợ phép thuật đúng cách, sức mạnh thật sự của tiền bối sẽ còn tăng lên gấp mấy lần nữa. Xin hãy tin tưởng vào điều đó.”

“Sư phụ ư… Đúng vậy nhỉ? Cậu chẳng bao giờ dạy sai tôi bất cứ điều gì cả.”

“Đúng rồi đó. Chính vì vậy, xin nhờ tiền bối đấy, tôi giao Mibu Akira và Asamiya Anna lại cho tiền bối!”

…Hơn nữa, Hayashi Shizuka và Katsura Karin lại dùng chiêu thức gây sát thương trực tiếp lên cơ thể người.

Cậu không muốn những kẻ nguy hiểm như vậy trở thành đối thủ của mọi người, trong lòng cậu cũng có ý nghĩ đó.

Phải chăng Mio là người duy nhất nhìn thấu suy nghĩ sâu kín nhất của Kazuki, cô bé liền tiến đến trao cho cậu một ánh mắt đầy ý nghĩa.

“Em cũng sẽ yểm trợ cho Kazuki mà, được chứ? Đừng cứ mãi cố gánh vác mọi thứ một mình.”

“…Đương nhiên rồi. Ngay cả tôi cũng sẽ xem xét tình hình mà yểm trợ phép thuật cho bên tiền bối. Chúng ta đã chiến thắng và đi xa đến mức này là nhờ vào sự hợp tác ăn ý của cả đội mà.”

Kazuki quay lại nhìn Kazuha-senpai một lần nữa và siết chặt thêm lực vào đôi tay đang nắm lấy tay cô.

“Để đề phòng, nếu Hayashi Shizuka và Katsura Karin sử dụng Ma thuật Triệu hồi vì bị dồn vào đường cùng, lúc đó Kazuha-senpai, xin tiền bối đừng ngần ngại mà hãy dùng [Futsu no Mitama]. Nếu có thể, tôi muốn giành chiến thắng tuyệt đối mà không vi phạm luật, nhưng nếu đối thủ vi phạm luật trước, chúng ta sẽ không có chỗ để khoan nhượng.”

Nếu họ chấp nhận thua cuộc bằng cách chơi xấu và sử dụng Ma thuật Triệu hồi—điều đó có nghĩa là họ sẽ cố gắng giết Kazuki bằng mọi giá. Nếu hoàn cảnh cho phép, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Takasugi sẽ tìm cách biến Chủ tịch Hội học sinh thành con cờ của mình. Nhưng nếu tình huống diễn biến đến mức ông ta chỉ có thể có được một thứ, thì không nghi ngờ gì nữa, mạng sống của Kazuki là ưu tiên hàng đầu. Cái chết của Nhà vua sẽ khiến đất nước này sụp đổ nhanh chóng và dễ dàng hơn nhiều.

Sự cảnh giác đối với Shizuka và Karin sau trận này sẽ càng mạnh mẽ hơn. Vì vậy, đối với hai người này, trận chung kết này là cơ hội cuối cùng để giết Kazuki bằng cách lợi dụng nó.

Nhưng với Kazuki làm mồi nhử, nếu cậu có thể khiến Shizuka và Karin sử dụng phép triệu hồi bất hợp pháp, cậu có thể lột trần bộ mặt của hai kẻ này, những người chưa từng để lại bất kỳ bằng chứng nào trước đây. …Đó chính là mục tiêu của Hiệu trưởng Amasaki.

“Hiểu rồi. Vi phạm luật sẽ là sau khi phía bên kia vi phạm luật trước.”

Kazuha-senpai gật đầu dứt khoát trong khi vẫn giữ chặt tay Kazuki.

“Nếu [Futsu no Mitama] được sử dụng, có lẽ sẽ giải phóng được Mibu-senpai và Asamiya-senpai khỏi sự tẩy não của Joka. Nếu chẳng may Katsura Karin cũng bị tẩy não, có thể cũng sẽ giải thoát được cô ấy.”

Đó chính là mục tiêu lớn nhất của trận chiến này.

{Dù sao thì, nếu Vua của ta có thể chinh phục được cả Tsukahara Kazuha nữa, câu chuyện sẽ kết thúc nhanh hơn nhiều.}

Leme lơ đãng truyền âm vào tâm trí Kazuki bằng thần giao cách cảm.

Điều đó chắc chắn đúng nhưng… ngay cả như vậy, cậu cũng không muốn hành xử như thể cố gắng tiếp cận Kazuha-senpai chỉ vì mục đích sức mạnh. Kazuha-senpai không phải là người mà cậu có thể biến thành cộng sự chỉ bằng một hành động rẻ tiền như vậy. Cô ấy là một trong những đồng đội quan trọng của cậu.

“…Này, cậu định nắm tay tôi đến bao giờ nữa vậy…”

“À, xin lỗi. Tiền bối đã lấy lại được sự tự tin của mình chưa?”

Kazuha-senpai đáp lại bằng một nụ cười. Một trái tim nhỏ bé bay tới.

“Cảm ơn cậu, vì rất nhiều điều, Hayashizaki. …Tôi thực sự rất vui khi được cùng cậu vào đến tận vòng chung kết.”

Thời gian đã định đã đến. Giữa những tiếng reo hò như sấm, Kazuki và những người khác bước ra khỏi lều di động.

“Hayashizaki-kuunn, cố lênnn!” “Kazuki-kuunn!”

Đột nhiên, những tiếng reo hò chói tai vang lên. Kazuki giật mình ngoái nhìn quanh khán đài.

Không chỉ có Senpai Kaguya và những người khác, mà tất cả đều đến từ các nữ sinh mà cậu không hề quen biết. Hơn nữa, không phải chỉ một hai người.

{Phư phư phư, hóa ra ngay cả những người không quen biết cũng có thể đạt mức độ thiện cảm khoảng 40 đấy!}

Leme khẽ cười khúc khích trong đầu Kazuki.

…Thế nhưng, không hiểu sao nó lại khá đáng sợ, cái việc mức độ thiện cảm của những người khác, những người mà cậu chưa từng nghe nói chuyện với mình bao giờ…

Khi còn học cấp hai, cậu từng chứng kiến vài người bạn cùng lớp là thành viên câu lạc bộ thể thao nhận được những lời cổ vũ từ các cô gái trong các buổi họp hay giải đấu của câu lạc bộ. Tuy nhiên, cậu chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ được đối xử như thế này.

{…Đừng có sốt ruột thế. Cậu đúng là cái kiểu người nhỏ mọn ở những nơi kỳ lạ đấy nhỉ―}

Dĩ nhiên, Senpai Kaguya và những người khác cũng đang hết lòng cổ vũ cậu, xếp thành một hàng cổ động viên ngay hàng ghế đầu của khán đài.

Địa điểm diễn ra trận chung kết đã được chuyển từ sân tập sang quảng trường đài phun nước. Quảng trường đài phun nước vốn không có khán đài dành cho khách, nay được dựng thêm các hàng ghế xung quanh nên có hơi chật chội, nhưng bầu không khí thì vô cùng sôi động.

Từ chiếc lều ở phía đối diện, Mibu Akira và đội của cô cũng bước vào sàn đấu.

Ngay lập tức, khán đài lặng như tờ.

“Đúng là sân khách rồi! Tôi sẽ tận hưởng từng khuôn mặt mếu máo của bọn này nhé―!!”

“Sân khách có đáng gì đâu, đáng gì đâu, ngày nào chẳng là sân khách phải không, Aneki―!”

“Ồ! Bọn mình lúc nào cũng sống bất chấp tất cả mà!!”

Senpai Mibu và Senpai Asamiya vẫn trò chuyện bông đùa bằng giọng điệu thường ngày của họ. Nhưng trái ngược với dáng vẻ có phần phù phiếm của những cô gái đó, mọi người đều biết rằng họ không chỉ đơn thuần là những pháp sư bình thường.

Đằng sau họ, Hayashi Shizuka và Karin im lặng theo sau.

Với tất cả các thành viên đều thành thạo cận chiến, bốn cô gái xếp thành một hàng duy nhất.

Ở phía bên kia, Kazuki và đồng đội của cậu lại sử dụng một đội hình Thiên Địa kỳ lạ với chỉ có Mio ở hàng sau, còn ba người kia tạo thành hàng trước.

Khán giả trở nên ồn ào. Đội hình Thiên Địa thông thường đã trở nên ít được sử dụng.

“Shem ha Meforash, ta biết tên ngươi… Tên ngươi là [Phượng Hoàng]… Hãy trở thành một thi sĩ kiêm pháp sư! Hỡi chim ca đã đùa cợt với lý trí, hãy thể hiện sức mạnh đó theo ý chí của ta!”

Mio thực hiện Access, cơ thể cô được bao bọc trong một chiếc Áo Choàng Pháp Thuật.

Dáng vẻ của cô lúc đó như một bông hoa huệ đỏ rực nở bung giữa quảng trường đài phun nước.

“Ta biết tên ngươi… tên ngươi là [Astaroth]! Hỡi kẻ vu khống Quỷ Vương đã tinh thông lịch sử tội lỗi của loài người, hãy thể hiện sức mạnh bóng tối của nữ hoàng khủng bố!”

“Ta biết tên ngươi… tên ngươi là [Gamygin]! Hỡi thiên thần sa ngã đồi bại đi theo Ngôi Sao Ban Mai Lucifer, hãy thể hiện lòng trung thành của địa ngục!”

Cả Senpai Mibu và Senpai Asamiya cũng biến hình cơ thể thành Áo Choàng Pháp Thuật với tông màu đen làm chủ đạo.

“Tất cả các thành viên, đã chuẩn bị xong chưa?”

Trọng tài là Sensei Liz Liza. Tuy nhiên, một số lượng lớn giáo viên khác cũng đang quan sát trận đấu trong lều dành riêng cho cán bộ được dựng tạm thời trước khán đài. Không có lý do gì để cậu có thể hy vọng vào một phán quyết thiên vị đội mình một cách rõ ràng.

“Vậy thì, trận chung kết, bắt đầu!”

◇ ◇ ◇ ◇

“Yahhha―! Không cần làm Karin-chan và Shizuka phải khó xử đâuuu!”

“Phải phải―, bọn tớ sẽ cho mọi người thấy sức mạnh tiềm ẩn của cặp đôi học sinh cá biệt độc ác này yeah―!”

Bộ đôi Mibu-senpai và Asamiya-senpai xông lên ngay khi trận đấu bắt đầu, lao ra khỏi đội hình hàng dọc. Xem ra, đội hình một hàng cột chỉ là đòn nghi binh, còn kế hoạch thực sự của họ vẫn là để hai chủ nhân Ma Lực Ấn Ký này làm tiên phong như thường lệ.

Tất cả các trận đấu trước đây, họ đều dựa dẫm quá mức vào Mibu-senpai và Asamiya-senpai. Chắc hẳn là vì họ đã đề phòng trường hợp xấu nhất, rằng Shizuka có thể bị đánh bại giữa chừng trận đấu, khiến Thần Bảo Hộ của Joka và phép tẩy não bị hóa giải.

“Chúng ta sẽ cản chân bọn chúng!”

“Cứ để đó cho bọn tớ, Hayashizaki-!”

Kohaku và Kazuha-senpai đã đối đầu trực diện với Mibu-senpai và Asamiya-senpai.

Kazuki luồn qua giữa họ, thẳng tiến đến trung tâm đội hình địch nơi Shizuka đang đứng.

“Cái gì—!? Này cái tên đẹp mã đang nổi như cồn kia! Đừng hòng phớt lờ tụi ta—!”

“Vui lắm à, thế nên đừng hòng phớt lờ tôi!”

Kohaku vung kiếm chém tới Mibu. Thế nhưng—

“Cái kiểu kiếm thuật non nớt đó, ngươi nghĩ nó sẽ đánh trúng bọn ta những kẻ được ban cho siêu sức mạnh và khả năng nhìn xa trông rộng sao?!”

Khi Kazuki liếc nhìn ra sau lưng, Mibu-senpai đã khéo léo né tránh nhát kiếm của Kohaku.

“Trúng hay không, đồ ngốc nghếch—!! Cứ chạy về mách mẹ mà khóc đi, đồ mít ướt—!!”

Vừa khiêu khích, Mibu-senpai vừa bắt đầu niệm chú phép thuật của mình. Ngay lập tức, bên cạnh cô—

“Biết rồi, biết rồi mà—, cô đúng là kẻ yếu nhất đội này phải không—!!”

Kazuha-senpai bị Asamiya-senpai trêu đùa bằng những cử động điêu luyện, khiến kiếm của cô chỉ chém vào không khí. Cô nghiến răng, bật ra tiếng “khực” đầy uất ức.

Cảm thấy đồng đội mình đang gặp bất lợi, Kazuki dừng chân lại trong giây lát. Tuy nhiên—

“Đừng có quá coi thường tôi… Bí kiếm Thần Ảnh Lưu, Hỗn Loạn Tinh Hà!”

Như thể muốn xua đi nỗi lo của Kazuki, Kohaku gầm lên.

Mibu-senpai đã đoán trước đường kiếm của Kohaku, cô đã thực hiện động tác né tránh trước khi nhát kiếm kịp vung xuống. Thế nhưng, chiêu <Hỗn Loạn Tinh Hà> mà Kohaku vung lên trong tiếng hét, ngay khi tưởng chừng mũi kiếm đã bị né tránh, thì đột nhiên lưỡi kiếm như nhảy vọt và quỹ đạo chém bỗng thay đổi bất ngờ.

“Cái, cái gì—!? Nó, nó vào tầm rồi! Không—!?”

Bí kiếm ảo diệu truy đuổi Mibu-senpai, kẻ tưởng mình đã thoát, và chém cô tan tác.

“Thiêu rụi mọi thứ chạm vào thành tro… nhiệt lượng bỏng rát không lối thoát! Tự Hỏa Bộc Phát!”

Ở một phía khác, phép hỗ trợ của Mio bay đến chỗ Kazuha-senpai.

“…Nếu có sự hỗ trợ của mọi người, tôi có thể mạnh hơn gấp mấy lần! Tôi cũng giống như cậu ấy… một kiếm sĩ phép thuật!!”

Kazuha-senpai, sau khi nhận được sự hỗ trợ của Mio, đã lấy lại tinh thần; cô thu thập oxy xung quanh mình và tăng gấp đôi độ dữ dội của ngọn lửa đang bao bọc cơ thể.

Sử dụng Hỏa Lực Điều Khiển, cô tập trung những ngọn lửa đó vào lưỡi kiếm katana của mình, nâng cao sức tấn công. Ngọn lửa bao trùm lưỡi kiếm dễ dàng cao hơn cả bản thân Kazuha-senpai. Nó nhanh chóng trở thành chiêu thức đặc trưng của Kazuha-senpai, thanh ma kiếm của cô.

“Cái, cái quái gì thế—! Sợ chết khiếp nhưng, không trúng thì vô dụng—!!”

Asamiya-senpai khéo léo né tránh nhát chém lửa với những cử động nhẹ nhàng. Nhưng, “Viên đạn lửa!” khi sự chú ý của Asamiya-senpai tập trung vào Kazuha-senpai, viên đạn lửa của Mio bay tới.

“Aui—!” Asamiya-senpai bị hất văng ra sau.

“Cảm ơn, Mio-san! YAAAAAAAAAA!”

Không bỏ lỡ cơ hội, Tiền bối Kazuha vung kiếm lửa truy kích. "Oái choy oy!" Tiền bối Asamiya bị đánh bay văng.

…Không sao cả. Nếu là họ thì chẳng cần phải lo.

Kazuki thở phào nhẹ nhõm, quay sang phía Hayashi Shizuka và Katsura Karin.

"Hừ, ngươi định làm gì khi đường đường là một pháp kiếm sĩ mà lại không mang theo kiếm của mình hả!?"

Với bước chân đặc trưng của môn quyền pháp Trung Hoa <Du Trù Bộ>, Karin lao tới Kazuki với khí thế như một quả tên lửa. Nương theo đà đó, cô tung một đòn đánh bằng gót bàn tay. Khi cậu né được, Shizuka liền từ một bên xông tới, tung cú đá. Kazuki dùng mu bàn tay đỡ, nhưng cánh tay cậu vẫn rung lên bần bật, tê dại. Dù không mang theo vũ khí, sức mạnh của họ vẫn khiến người ta phải dè chừng. Cả hai đều đã được tăng cường sức mạnh một cách đáng kể.

Và rồi không ngừng nghỉ, Karin và Shizuka liên tục tấn công cậu xen kẽ với tốc độ xoay chuyển đặc trưng của những đòn đánh tay không. Hơn nữa, sự phối hợp giữa họ đạt đến mức độ hoàn hảo. Chẳng mấy chốc, Kazuki bị dồn vào thế phòng thủ một chiều.

Nếu không niệm chú loại ma pháp tăng cường nào đó, cậu sẽ không thể tìm thấy cơ hội phản công.

―Nhưng Kazuki cảm nhận được một luồng ma lực đáng lo ngại từ phía bên kia chiến trường.

“…Đừng hòng nghĩ rằng mấy chiêu tấn công xảo quyệt đó có thể ngăn cản ta niệm chú! …Ôi nữ thần đã chấp nhận những lời lăng mạ từ quá khứ cho đến tương lai… Hãy biến bóng tối ấy thành chất độc chết chóc và phun trào khắp nơi! Hủy hoại tất cả lũ ngu xuẩn này đi!! Độc Ngôn Luận!!”

―Tiền bối Mibu đã thi triển Ma pháp Triệu hồi độc tố mà họ cần phải cực kỳ cảnh giác.

Con Kỳ Nhông Khổng Lồ đi cùng Nữ hoàng Astaroth phun ra những bọt độc sủi bọt có màu đen kịt. Những bọt độc ấy ngay lập tức lan rộng với tốc độ chóng mặt, khiến người ta tưởng chừng như chúng sẽ bao phủ toàn bộ đấu trường.

"Hiah hah―, bị nhiễm độc đi! Đáng đời! Đây là một trận chiến kéo dài mà ze~. Từ giờ trở đi, các ngươi sẽ phải vật lộn với độc tố trong một thời gian dài khi chiến đấu!!"

―Dự đoán được ma pháp vừa được thi triển, Kazuki nghĩ rằng ít nhất mình cũng phải phá hoại nó.

"Ôi mặt nước rung chuyển bởi tiếng ca của ta, hãy điều khiển và tập hợp những gợn sóng để trở thành một cơn sóng thần khổng lồ! Từ vực sâu vươn lên và cuốn trôi đến nơi xa xăm… Thủy Triều Dâng!"

Ma pháp cậu thi triển là thứ cậu có thể sử dụng được nhờ mối liên kết với Koyuki.

Một lượng lớn nước biển trào dâng trong đấu trường, biến thành một cơn sóng thần khổng lồ cuồn cuộn rồi lao tới.

Cơn sóng thần lan tỏa trong đấu trường rộng lớn này không đủ mạnh để gây thương tích cho con người.

Tuy nhiên, những bọt độc sắp sửa bay khắp mọi nơi đều bị sóng thần nuốt chửng.

Khi cơn sóng thần ma pháp biến mất―những bọt độc đều đã bị cuốn trôi, sau đó không còn gì sót lại.

"Cái, cái này quá đáng lắm rồi―! Tên khốn đó, nước đã đổ đi rồi còn quay lại khay nữa―[12]!"

“…Ngươi, từ nãy đến giờ cứ dùng tiếng Nhật bẩn thỉu mãi!”

Kohaku không chút nương tay chém tới Tiền bối Mibu, người đang gào thét.

Kazuki thở phào nhẹ nhõm sau khi nhìn thấy diễn biến trận chiến ở phía bên kia.

“…Hừ, ngươi có vẻ thư thái nhỉ?! Với hai chúng ta là đối thủ, mà ngươi lại không niệm chú ma pháp cho bản thân mình!”

Trong khi Karin chế giễu hành động của Kazuki, cùng với Shizuka, cô liên tục dồn dập tấn công cậu.

Đó chính xác là một làn sóng quyền cước dồn dập.

Quả thực, việc dày công dành thời gian niệm chú, chẳng phải để tăng cường sức mạnh cho bản thân, mà lại dốc sức cho [Tidal Wave] đã khiến Kazuki phải trả một cái giá quá đắt. Gót lòng bàn tay của Karin chợt đánh trúng thân người Kazuki, khiến cơ thể anh gập người về phía trước từ thắt lưng.

Không bỏ lỡ sơ hở ấy, Shizuka bất ngờ áp sát từ bên cạnh.

Khoảng cách cực gần. Lòng bàn tay Shizuka nhẹ nhàng đặt lên ngực Kazuki.

Kazuki đã biết đây là một điềm báo cực kỳ đáng ngại.

Sắc mặt anh tái mét, gai ốc nổi khắp toàn thân.

Với một tiếng “SON!”, Shizuka đã sử dụng <Shinmyaku> lên mặt đất. Năng lượng phản chấn từ cú đá xuống đất được khuếch đại nhờ chuyển động xoắn ốc của toàn thân, hội tụ vào lòng bàn tay. Bằng việc vận dụng <Shinmyaku> và xoắn vặn cơ thể, nó trở thành một đòn tấn công cận chiến tầm cực gần vô cùng hiểm hóc!

Cùng lúc đó, lòng bàn tay ấy cảm nhận được tần số năng lượng ma thuật phòng thủ của Kazuki và giải phóng ma thuật có tần số ngược lại hoàn toàn. Như âm với dương, hai luồng ma thuật trái ngược nhau đối kháng và khuếch trương năng lượng phòng thủ của Kazuki!

Qua kẽ hở trong lớp phòng thủ ma thuật ấy, một đòn tấn công cận chiến được xoáy sâu vào bên trong như đạn pháo—Bí Kỹ <Shintoukei>.

Trái tim anh sẽ bị phá hủy trực tiếp!

Tuyệt đối không thể trúng đòn này. Kazuki hoảng loạn hất tay Shizuka ra, sau đó vội vàng lăn mình ra phía sau để thoát khỏi hiểm cảnh. Thế nhưng, Karin vẫn không chút nương tay, đuổi riết theo Kazuki đang lăn lộn trông thật thê thảm.

“Nhìn anh thảm hại chưa kìa, tôi sẽ bắt anh phải sửa lại mấy lời lẽ xúc phạm ban nãy, anh cứ chờ đấy!”

Karin tung chân đá Kazuki như đá một quả bóng.

“Đừng có quá đà, Karin. Tên này lại đang niệm chú.”

Shizuka cất tiếng, giọng bình tĩnh đến ghét.

“Chúng ta đã cho hắn cơ hội thi triển ma thuật trước đây rồi. Dù có thắng trong cuộc trao đổi đòn nhưng sẽ rất tệ nếu chúng ta không ngăn được chú ngữ của hắn.”

“…Nhưng khả năng niệm chú của anh chỉ ở mức tầm thường thôi mà, Hayashizaki Kazuki!”

Cả hai nắm đấm của bọn họ như dã thú vẫn không ngừng dồn ép Kazuki. Chỉ cần anh lộ ra chút sơ hở nhỏ nhất, cả hai sẽ nhắm đến bằng kỹ năng đoạt mạng tức thì. Kazuki xoay tròn hai tay, đỡ gạt những cú đấm và đá của đối phương. Phần nào không đỡ được thì anh cắn răng chịu đựng. Chịu đựng đến cùng. …Bởi vì anh không muốn khả năng niệm chú của mình bị khinh thường mãi.

Cứ chịu đựng, chịu đựng và không buông bỏ sự kết nối giữa Nữ thần và ma lực… thi triển ma thuật!

Dù đây chỉ là ma thuật cấp thấp anh có thể niệm ngay cả trong tình huống này, nhưng nó lại là ma thuật sẽ phát huy hiệu quả tối đa!

“Suicide Black!”

“…Ma thuật đó là từ hồi trước!”

Khi toàn thân Kazuki được bao phủ bởi một làn khói đen, Karin đã chần chừ trong những đòn tấn công về phía anh.

“Ma thuật phản lại nỗi đau ư… hừm!”

Nhưng Shizuka không chút do dự tung ra một cú đá với sức mạnh phi phàm. Kazuki không né tránh mà cố tình nhận đòn. Nỗi đau mà cú đá ấy mang lại hẳn sẽ phản ngược về phía Shizuka.

Thế nhưng, Shizuka thậm chí không hề tỏ ra chút bối rối nào ngoại trừ đôi môi khẽ run. Và rồi ngay lập tức, cô giáng tiếp đòn thứ hai, đòn thứ ba. …Cô gái này, có phải là người máy hay sao!?

“Karin, đừng chần chừ! Hãy trấn tĩnh lại! Nếu để tên Basilleus King kia tự do niệm chú thì mọi chuyện sẽ không chỉ dừng lại ở đây đâu!”

“Ư, ưaaaaa!”

Vừa gào lên trong tuyệt vọng, Karin vừa lao tới tấn công. Nhưng đòn tấn công ấy đã trở nên chậm chạp.

Kazuki dễ dàng đỡ gạt. Chỉ từ khoảng trống mà đòn tấn công chậm chạp ấy tạo ra, anh đã có thêm thời gian để niệm chú.

Chẳng mấy chốc hiệu quả của Suicide Black bị cắt đứt, nhưng giờ đây anh đã có thể thi triển một ma thuật cấp cao hơn.

“Sấm sét cuộn trào thân thể ta, ban cho ta trí óc sắc bén như sấm và tốc độ tựa thần linh… Đánh thức dã tính tiềm ẩn! Phi tốc Lôi Điện!”

“Đó chính là ma thuật của tôi!” Senpai Hikaru phấn khích kêu lên từ khán đài.

Những xung điện chạy dọc khắp các tế bào thần kinh trong cơ thể cậu xoáy cuộn như một cơn lốc.

Sức mạnh cơ bắp, tốc độ truyền dẫn thần kinh – tất cả chỉ số của Kazuki được tăng tốc trong tích tắc.

Kazuki nhìn thấy mọi đòn đâm của Karin như thể đang chiếu chậm, cậu tung cú đấm phản công. Khi Karin bị thổi bay, cậu dễ dàng gạt cú đá của Shizuka và phản đòn lại cô ta!

Nắm đấm của Kazuki lướt qua má Shizuka. Gương mặt cô ta hiện rõ sự giận dữ và khó chịu.

Cậu muốn lập tức dồn dập tấn công, nhưng Karin đã lập tức bật dậy và lao về phía cậu lần nữa. Cậu không được phép ép bản thân quá đà, phải dồn toàn bộ sự chú ý để kiểm soát cả tấn công lẫn phòng thủ.

Nếu làm được như vậy, cậu có thể niệm thêm nhiều ma thuật hơn nữa.

“Kazuki, cố lên!” Cậu nghe thấy giọng nói hân hoan của Senpai Hikaru.

…Mình muốn có sức mạnh, nhưng đó không phải là lý do duy nhất khiến mình có mối quan hệ tốt đẹp với Senpai Hikaru.

Senpai đã đặt niềm tin vào cảm giác đó, vì vậy… mình đã mượn sức mạnh của senpai!

“Ayamur!!”

Bão tố tụ lại trong tay Kazuki, ngọn giáo của thần gió được tạo thành.

Cậu quét ngang ngọn giáo với tốc độ mà mắt thường không thể bắt kịp, hất văng cả Karin và Shizuka.

Không một chút chậm trễ, cậu thu hẹp mục tiêu vào Shizuka và tiến đến gần hơn. Cậu tung ra một loạt đòn đâm dồn dập như mưa sao băng.

Shizuka cố gắng dùng cả hai tay để đỡ nhưng không thể. Tư thế của cô ta bị xáo trộn bởi gió, cứ thế cô ta trúng nhiều đòn liên tiếp. Cô ta đang chịu đựng nhờ Kháng Phép nhưng lượng ma lực cô ta dùng cho việc đó bị bào mòn nhanh chóng.

Karin cố gắng giúp đỡ từ bên cạnh, nhưng Kazuki đã dự đoán trước và vung ngọn giáo. Karin bị thổi bay bởi cơn bão từ đầu ngọn giáo. Tốc độ của Kazuki đã vượt trội hoàn toàn so với cả hai cô gái.

Chỉ bằng cách luân phiên vung giáo vào Karin và Shizuka, Kazuki đã được tăng tốc có thể áp đảo họ.

Nói tóm lại, cậu đã có thêm không gian để niệm chú.

“Tự Thiêu!”

Kazuki tự bao bọc mình bằng một lớp giáp lửa, cậu tập trung ngọn lửa đó bằng Niệm Lực vào đầu ngọn giáo.

Ngọn giáo Ayamur bùng cháy, cậu vung nó bằng toàn bộ sức mạnh.

Sự kết hợp giữa gió và lửa – gió không ngừng cung cấp oxy, tăng cường sự dữ dội của ngọn lửa. Mỗi khi ngọn giáo được vung lên, một cơn lốc lửa hung tàn bùng phát. Ngọn giáo được Kazuki đã tăng tốc vung lên, chính xác như một cơn lốc sống.

“Cái, cái này là đùa ư!? Chuyện này đã quá vô lý rồi!!”

Karin hét lên. Cô gái đáng thương bị đẩy lùi khi cố gắng giúp Shizuka. Shizuka cũng bị thổi bay như rác bởi ngọn giáo gió lửa.

Khán giả bắt đầu xôn xao. Thao túng nhiều phép triệu hồi theo ý muốn, thể hiện một sự phối hợp chưa từng thấy – mọi người đang chứng kiến sự xuất hiện của một vị Vua vào thời điểm đó.

Shizuka bị thổi bay và ngã ngửa… lần đầu tiên, vẻ mặt xảo quyệt đó hiện lên vẻ kinh hoàng.

“Karin! Hãy làm lá chắn cho ta!!”

Karin, người đang cố gắng cứu Shizuka, người đã liên tục bị nhắm mục tiêu cho đến nay, chưa bao giờ cố gắng cản đường cậu nhưng cô ta lại đang phát động một cuộc tấn công từ bên cạnh. Đối với cô gái đó, Shizuka đã ra lệnh [không phải giúp mà là làm lá chắn cho mình]. …Không chút do dự, Karin dùng thân mình chen vào giữa Kazuki và Shizuka.

Và rồi cô ta bị thiêu đốt và đâm xuyên như một vật hiến tế cho ngọn giáo của Kazuki.

Thân ảnh bị thổi bay được Shizuka đỡ lấy từ phía sau, nàng thì thầm vào tai Karin:

“Không sao đâu, ngươi cũng có thể hồi sinh tới 70 lần cơ mà. Miễn là ta được an toàn thì mọi chuyện đều ổn thôi…”

“Hayashi Shizuka! …Ngươi!”

Kazuki cảm thấy nôn nao, khó chịu trong bụng. Chàng cố lách qua Karin để nhắm vào Shizuka. Thế nhưng―

“Đúng thế Karin! Phải, trái!! Chặn nó lại!”

Đáp lại mệnh lệnh của Shizuka, Karin chẳng khác nào một con rối xấu xí cứ thế đưa thân mình lao vào, thoăn thoắt di chuyển sang phải, sang trái, rồi tuyệt vọng duỗi tay duỗi chân chắn trước mũi giáo.

Dù có chênh lệch về tốc độ, nhưng nếu có trực giác để dự đoán động tác, thì chừng đó cũng đủ để nàng vứt mình ra làm bia đỡ đòn.

Những đòn tấn công mà Karin không thể đỡ, Shizuka đều ung dung hóa giải.

Chẳng mấy chốc, hiệu lực của [Điện Kỵ] của Kazuki đã hết.

“Điện Kỵ!”

Không một giây chậm trễ, cùng một loại phép thuật lại được thi triển. Nếu chàng chuẩn bị sẵn trong lúc vung giáo, chàng có thể liên tục tự cường hóa mình mà không cần dừng lại. Nhưng vấn đề là lượng ma lực tiêu hao.

Ngọn đoản thương của Kazuki kiên trì nhắm vào Shizuka vẫn không ngừng bị Karin nghiêm túc chặn lại. …Nếu không có cái gọi là ma lực phòng thủ, thì chắc chắn lúc này trên người Karin sẽ chẳng còn chỗ nào lành lặn mà không bị đục lỗ hay cháy sém. Rồi sau đó, ma lực của Karin cũng cạn kiệt.

“UAAAAAAAAAAA! Khụ, ực, AAAAA-!!”

Karin ôm lấy đầu và phát ra tiếng kêu đau đớn. Từ cơ thể đó, ma lực lại tràn về lượng ban đầu—là Thần Chú Phục Hồi của Joka. Nhưng sự hồi sinh này lại đi kèm với thống khổ. Chắc chắn ma lực đã được phục hồi, nhưng Karin vẫn thở hổn hển với khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy. Mặc dù vậy, cô gái vẫn kiên cường đứng vững và chặn đường Kazuki.

“Ahhahahaha! Cả Karin đây nữa, những kẻ đã từng là đối thủ của đồng đội ngươi cũng vậy, họ đều bất tử! Ma lực của ngươi cũng không thể duy trì mãi được đâu. Ngươi định làm gì nếu đây trở thành một cuộc chiến kéo dài?”

Vừa ẩn mình sau bóng lưng Karin, Shizuka vừa cười nhạo Kazuki.

Thay cho lời đáp, Kazuki vung đoản thương, nhưng Karin lại như một con rối bị điều khiển, vứt mình ra và tiếp tục che chắn cho Shizuka. Vừa rên rỉ, cô vẫn tiếp tục hứng chịu các đòn tấn công với một vẻ thê thảm—khiến Kazuki vô thức ngừng mũi giáo. Theo ý chí của Kazuki, lốc xoáy lửa từ đầu giáo cũng dập tắt.

Bỗng chốc, một sự im lặng kỳ lạ bao trùm giữa ba người.

“Phải rồi, đây là cơ hội đấy Karin! Phát huy tác dụng đi!!” Với một tiếng ‘ĐỤC!’, Shizuka đẩy lưng Karin.

“A…UAAAAAA_! Tôi đây! Tôi đâyy!!”

Vừa cất tiếng kêu to, Karin luồn qua mũi giáo và lao vào ngực Kazuki. Nàng áp lòng bàn tay vào ngực Kazuki, đạp chân xuống đất bằng Thần Mạch, và dùng một luồng ma lực đặc biệt để đánh tan ma lực phòng thủ. Thần Tẩu Kính…!

“Khụ!” Chàng không thể phớt lờ điều đó. Kazuki lập tức dùng cán đoản thương—chàng vung phần đối diện của đầu giáo và đập mạnh vào nàng. Karin bị thổi bay đi, lượng ma lực của nàng lại chạm đáy một lần nữa.

“UAA… Đau quá… đầu tôi, đau như muốn vỡ tung ra vậy…”

Karin gục xuống rên rỉ, nhưng ma lực của nàng lại được phục hồi trong khi nàng quằn quại trong đau đớn, rồi nàng lại đứng dậy một lần nữa.

Lượng ma lực đã cạn kiệt, bằng cách nào mà nó lại được phục hồi? Điều đó khiến chàng nghĩ, dường như sức mạnh tinh thần mà lẽ ra không nên được dùng cho ma lực—tức là chính trái tim và nhân tính đang bị mài mòn đổi lại.

Haha, cứ ngỡ sẽ được thương hại, ai ngờ lại bị chơi xỏ lần nữa. Thật đáng thương!

Khục! Ngươi... Ngươi nghĩ đồng đội là gì chứ!?

Đương nhiên, chúng chỉ là những con rối dùng một lần để vứt bỏ tại nơi ta đang ẩn náu thôi mà, thằng Nhật Bản [13]. Sao? Hiện giờ ngươi thấy mấy tên đó còn hơn cả đám bù nhìn à? Để ta dạy cho ngươi điều ngược lại nhé.

Cơn phẫn nộ bốc lên khiến Kazuki cảm thấy đầu óốc choáng váng.

Khi nghe Hiệu trưởng Amasaki kể về Karin Katsura – một cô bé mồ côi được nhà Hayashi nhận nuôi, Kazuki đã mường tượng trong đầu rằng Karin và Shizuka lớn lên như chị em, cùng nhau luyện tập kung fu Trung Hoa vai kề vai. Giống như anh và Kanae, giống như Hiệu trưởng Amasaki và Mio – anh đã hình dung về một gia đình.

Nụ cười của Kanae và vẻ mặt đau khổ của Karin đang ở trước mắt anh, hòa vào nhau trong tâm trí Kazuki.

…Hayashi Shizuka. Cô ta là một kẻ không thể chấp nhận được.

Con bé này... là hiện thân của tất cả những gì phủ nhận hơi ấm mà mình đã nhận được trong suốt cuộc đời cho đến tận bây giờ.

Ta... ta không phải con rối... Ta sẽ cho thấy ta có thể được công nhận...!

Haha, cứ tiếp tục đi, tiếp tục đi! Nhanh chóng dùng Shintoukei mà chặt đứt hơi thở của tên đó đi! Rốt cuộc, ngoài Stigma và môn kung fu Trung Hoa ta dạy cho ngươi, ngươi chẳng còn giá trị nào khác đâu!!

Mặc kệ những lời lạnh nhạt của Shizuka vọng lại phía sau, Karin trừng mắt nhìn Kazuki với gương mặt nhòe nhoẹt nước mắt và biến dạng.

Ngươi đã sỉ nhục nắm đấm của ta...! Ngươi đã phủ nhận tất cả những gì thuộc về ta!!

Lần thứ hai cô ta ám sát, Kazuki chắc chắn đã nói điều gì đó để khiêu khích cô ta. Giờ đây, dáng vẻ của Karin, dù lòng tan nát, thân thể quằn quại trong đau đớn, nhưng vẫn cố chấp kiên trì trong chuyện đó, thật kỳ lạ, thật dũng cảm, và hoàn toàn không đáng thương chút nào. Tất cả những gì thuộc về cuộc đời của cô gái này, rốt cuộc là gì chứ?

Kazuki một lần nữa dừng cây thương của mình. Trong lòng anh đã quyết định sẽ không làm tổn thương Karin thêm nữa.

UoaAAAAAAAAAAAAA!

Hướng về Kazuki đang đứng bất động, Karin gào lên, đạp đất lao tới.

…Cánh chim tung bay, ánh mắt rực lửa, lửa địa ngục xâm chiếm thế giới – xin hãy biểu hiện quyền năng của thần ngay tại đây, với tư cách là sứ giả của nền văn minh, tôi tiến sâu hơn và sâu hơn nữa… Deep Striker!!

Kazuki trang bị một bộ động cơ đẩy khổng lồ sau lưng, ngọn lửa phụt ra từ đó, đưa anh vút lên không trung. Cú lao đầy đau khổ của Karin đã đáng buồn hụt vào khoảng không.

Cái gì!? Shizuka giật mình nhìn lên bầu trời.

Sau khi vẽ một đường vòng cung trên không, Kazuki nắm chặt Ayamur bằng một tay, và lao thẳng xuống Shizuka như một ngôi sao băng. Thế giới trở nên nhòe nhoẹt vì gia tốc khủng khiếp, anh không còn nhìn thấy gì khác ngoài Shizuka.

Hệ thống động cơ đẩy của [Deep Striker] đang sử dụng ma lực của Kazuki, và ý chí của anh làm nhiên liệu.

Ý chí của Kazuki được khuếch đại nhờ gia tốc hệ thống thần kinh do [Ride Lightning] mang lại.

Ngay cả hiệu suất của công cụ được tạo ra từ phép thuật cũng bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng của [Ride Lightning].

Hệ thống động cơ đẩy của Kazuki, vào thời điểm này, phụt ra những luồng lửa mạnh gần gấp đôi so với khi Lotte thao túng của cô ta. Thêm vào đó, luồng gió tạo ra từ mũi giáo Ayamur đã điều hướng luồng không khí, giảm sức cản, giúp tăng tốc hơn nữa.

Hắn vẫn đang chồng chất phép thuật và tăng cường nó hơn nữa sao!?

Shizuka thốt lên một tiếng kêu the thé. Tốc độ này đã đạt đến một chiều không gian mà Karin không thể quay lại để hỗ trợ cô ta kịp nữa.

Ta… ta sẽ không chấp nhận một kẻ như ngươi!! UÔOOOOOOOOOOOOOO-!

Từ sức cản không khí dữ dội không thể chống đỡ nổi, ma lực phòng ngự của Kazuki cũng đang vỡ tan trong ánh sáng. Kazuki, người đã biến thành một tia sáng xanh, đâm xuyên qua Shizuka dữ dội. Mặt đất nứt toác, bật tung vì cú lao thẳng xuống.

Karin cũng bị thổi bay. Lấy Shizuka bị vùi lấp làm tâm điểm, một hố thiên thạch khổng lồ hiện ra ngay giữa quảng trường đài phun nước.

Kazuki chuyển hướng lực đẩy từ thẳng đứng sang nằm ngang. Shizuka, dù bị vùi sâu dưới đất, vẫn bị kéo lê theo khi vẫn đang bị xuyên thủng bởi mũi giáo. Kazuki lại tăng tốc lần nữa khi cô ta đang ở ngay bên cạnh.

“U… UAAAAAAAAAAAAAAA!!”

Dù cơ thể được bảo vệ bởi ma lực phòng ngự, lẽ ra cô ta không hề cảm thấy đau, nhưng Shizuka vẫn thét lên một tiếng kinh hoàng. Bị kéo lê trên mặt đất với tốc độ bùng nổ, những đám bụi cuộn lên như bão và ánh sáng xanh của ma lực phòng ngự như đang nhảy múa quanh họ.

Để lại một vệt dài thẳng tắp từ đầu này sang đầu kia quảng trường đài phun nước, Kazuki kéo lê Shizuka và xoay người. Ngay trước khi đâm sầm vào khán đài, cậu hướng lực đẩy lên trời và phóng mạnh mũi giáo. Cơ thể Shizuka bị bắn vọt lên không trung với quán tính cực lớn. Sau vài chục giây trôi nổi trên không, cô ta rơi thẳng xuống đất.

Đó là một đòn đánh với sức mạnh kinh hồn, đến mức nếu kẻ trúng phải có rơi vào tình trạng ngộ độc ma thuật nghiêm trọng cũng chẳng có gì lạ. Thế nhưng – liệu đó là nhờ sự ưu việt của kỹ năng Kháng (Resist) tuyệt vời, hay nhờ sự cường hóa của Joka – Shizuka vẫn đứng dậy được dù gương mặt tái mét.

“K… Không thể nào! Dù có được Joka ban phước, nếu cứ thế này…! Karin, chúng ta sẽ dùng Phép Triệu hồi!!”

Cuối cùng thì họ cũng định dùng Phép Triệu hồi sao? Đây chính là bằng chứng cho thấy những kẻ này cũng chấp nhận liều mình trong trận đấu này. Với việc này, trận đấu đã không còn đơn thuần là cuộc tranh giành thắng bại nữa!

Đáp lại mệnh lệnh của Shizuka, Karin thực hiện thao tác Truy cập.

“Ôi, người phụ nữ tội lỗi đẹp đẽ được trang điểm bằng cánh đào, tên ngươi là… <Đát Kỷ>! Ta biết chân thân của ngươi… Hỡi cửu vĩ hồ ly lông vàng da trắng đã sống ngàn năm, hãy gieo rắc sự tuyệt vọng vào bữa tiệc tận thế này!”

Bên cạnh Karin, một hóa thân của người phụ nữ đẹp mê hồn đang lơ lửng.

{Ôi dào, cuối cùng thì các ngươi cũng phải liều mạng, chỉ vì một chuyện vặt vãnh như vậy.}

Đát Kỷ. – Nổi tiếng trong [Phong Thần Diễn Nghĩa], là đại yêu tinh hồ ly ngàn năm tuổi đã dùng vẻ đẹp của mình để làm sụp đổ một đất nước.

Một hóa thân của [sự biến động lịch sử] đã gây ra các cuộc cách mạng ở Trung Quốc cổ đại theo lệnh của Joka.

Karin, người đã có được sức mạnh đó, khoác lên mình một bộ Ma phục mang màu sắc của Đại lục [16], đỏ và vàng tỏa sáng rực rỡ. Từ phần lưng dưới của cô, một chiếc đuôi hồ ly vàng mọc ra sang trọng.

“…Biểu tượng của vô tận, một nửa âm dương, ôi hiện thân của đất. Trong vũ trụ này, vốn được thần thánh hóa ở Trung Quốc, không ai là không biết đến tên ngươi… Tên ngươi là <Nữ Oa>. Khoác lên mình ánh sáng ngũ sắc, hỡi nữ thần mình rắn đầu người, hãy thay đổi vũ trụ do Bàn Cổ tạo ra! …Chúng ta đi thôi! Giết tên này!!”

Người lơ lửng bên cạnh Hayashi Shizuka chính là một trong Tam Hoàng của thần thoại Trung Quốc, Nữ Oa.

Tay phải cầm một chiếc la bàn, đó là một nữ thần khổng lồ với thân trên hình dáng nữ nhân và thân dưới là rồng. Mang dáng vẻ vừa thần thánh lại vừa đáng sợ, nàng ngập tràn uy nghi, vượt xa tầm hiểu biết của con người, đang đợi phía sau người đã ký kết khế ước với mình. Bộ đồng phục của Đội Kiếm của Shizuka cũng chuyển thành một Bộ Ma Phục bằng đá opal trong suốt, gần như vô tận và không màu.

“…Kazuha-senpai! Tiếp cận!!”

Vào khoảnh khắc cuối cùng đã đến, Kazuki hét lớn gọi Kazuha-senpai.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận