Và rồi cuối cùng, ngày 22 tháng 5 — ngày đã định cho trận chung kết cũng đã tới.
Thế nhưng, có một tình huống khiến trận chung kết không thể bắt đầu ngay lập tức. Thậm chí trước cả khi ấy, đầu tiên là màn tập trung cho các trận đấu biểu diễn mở màn.
“…Tiếng reo hò này, chẳng phải là lớn nhất trong số các trận đấu từ trước đến nay sao? Dù cho đây không phải là trận đấu có liên quan đến việc tranh giành chiến thắng chung cuộc.”
Trong khi bị bao trùm bởi những tiếng reo hò náo nhiệt ở hàng ghế đầu khán đài, Mio cảm thấy choáng váng. Tuy nhiên, Kazuki, người đang ngồi cạnh cô, nghĩ rằng điều đó cũng không có gì là lạ.
…Bởi vì, ngay từ khi thông tin về giải đấu này được công bố, trận đấu mà tất cả mọi người đều mường tượng trong đầu. Dù diễn ra dưới một hình thức khác so với tưởng tượng, nhưng nó đã được hiện thực hóa ngay tại đây.
Hiện tại, trên sân đấu, Kaguya-senpai và Hikaru-senpai đang dẫn đầu đội của mình, đối mặt với nhau.
[Đội Otonashi Kaguya — Otonashi Kaguya, Hiakari Koyuki, Hayashizaki Kanae, Yamada Torazou.]
[Đội Hoshikaze Hikaru — Hoshikaze Hikaru, Lotte, Kamiizumi Iori, Kimura Tomomi.]
Hai đội này vốn là ứng cử viên nặng ký và được đánh giá cao nhất giải đấu. Thế nhưng, Kaguya-senpai đã bị Kazuki loại, còn Hikaru-senpai thì bị Mibu Akira đánh bại. Họ đã phải rời khỏi giải vô địch này quá sớm, ngay từ vòng thứ hai.
Tuy nhiên, song song với giải đấu chính nơi những người chiến thắng tranh giành ngôi vô địch… Một [Giải đấu tranh hạng Ba] cũng được tổ chức cùng lúc dành cho các đội bị loại.
Vì vị trí Chủ tịch Hội học sinh sẽ được quyết định bằng phiếu bầu sau giải đấu, nên giải đấu này không hơn gì một thời gian để các ứng cử viên thể hiện bản thân. Với một giải đấu mà thắng bại chỉ được định đoạt trong một vòng duy nhất, các ứng cử viên bị đánh bại sẽ không còn cơ hội thể hiện mình nữa kể từ thời điểm đó. Điều này có phần hơi bất công.
Vì lẽ đó, để mang đến cho tất cả các ứng cử viên một sàn diễn để tỏa sáng, một giải đấu phụ dành cho những người thất bại cũng được tổ chức song song với giải chung kết. Đầu tiên là các đội thua ở vòng một đấu với nhau, đội thắng sẽ đấu với đội thua ở vòng hai của giải đấu chính, sau đó đội thắng tiếp tục đấu với đội thua ở vòng bán kết — giải đấu này được chia thành hai nhánh, và hai đội chiến thắng cuối cùng sẽ tranh giành vị trí thứ ba.
Những trận đấu tranh hạng ba này đã diễn ra suốt buổi sáng, còn trận chung kết sẽ bắt đầu sau giờ nghỉ trưa.
“Nhưng đúng như dự đoán, họ đã tiến thẳng đến đây mà không có bất kỳ sai sót nào. Nhánh của Hoshikaze-senpai không có đối thủ mạnh, nhưng nhánh của Kaguya-senpai còn có cả cuộc đối đầu với chị em nhà Ryuutaki nữa phải không?”
Bên phải Kazuki, Mio đang nhìn lại các trận đấu từ trước đến nay rồi lẩm bẩm.
Tất cả những người có mặt ở hàng ghế đầu khán đài, từ phải sang là Mio, Kazuki, Kohaku và Kazuha-senpai, họ đều ngồi thành một hàng.
Đội của Takasugi Shūsui, nơi chị em nhà Ryuutaki là thành viên, cũng chính là đối thủ đã đối đầu với đội của Kazuki ở bán kết.
Họ là những kẻ địch đáng gờm, khi Miyabi-senpai – người chị của chị em Ryuutaki – ngăn chặn chuyển động của đối thủ bằng đòn tấn công tinh thần của `<Gremory>`, sau đó Shinobu-senpai – người em – thực hiện những đợt công kích khó phòng thủ bằng [Icicle Bùng Cháy] của `<Marchosias>`.
Thế nhưng, sự kết hợp của họ lại không hợp với đội của Kaguya-senpai.
Tiền bối Kaguya từng có thời gian dài đối mặt với các đòn tấn công tinh thần từ <Nyarlatoteph>, nhờ đó đã tôi luyện được khả năng vượt qua chúng. Giờ đây, những đòn tinh thần thông thường chẳng còn tác dụng gì với cô ấy nữa.
Sự chênh lệch về thực lực giữa các kiếm sĩ cũng khá lớn. Hai anh em nhà Takasugi, dù đứng mũi chịu sào cho cặp chị em Ryuutaki, nhưng quả nhiên vẫn không thể bì kịp với cặp đôi nổi trội của Sư đoàn Kiếm thuật là Kanae và Torazou.
Ngay cả vậy, tiền bối Shinobu vẫn không ngừng gây khó dễ cho Koyuki bằng những nỗ lực bùng nổ. Đặc tính đối nghịch đặc biệt của tiền bối Shinobu, nơi cô có thể điều khiển cả nhiệt và lạnh cùng lúc, hoàn toàn khắc chế Koyuki – người chỉ có thể điều khiển nguyên tố băng.
Tuy nhiên, khi hai anh em Takasugi buộc phải rời khỏi sàn đấu, thế trận trở thành bốn chọi hai, tiền bối Shinobu bắt đầu bị tấn công dữ dội và rơi vào trạng thái không thể niệm phép một cách trọn vẹn. Thắng bại cứ thế dần dần được định đoạt.
Mặc dù vậy, “Nghe đồn rồi, nhưng cặp chị em Ryuutaki đó thật sự mạnh đến thế à?” – họ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng nhiều học viên. Thế nên trận chiến này hẳn sẽ là một màn so tài đáng xem.
“Fufufu, với lịch trình khắc nghiệt thế này, ngay cả Otonashi Kaguya cũng khó mà lành lặn sau khi giao đấu với chúng ta. Liệu Hoshikaze Hikaru, người vĩnh viễn là số hai, kẻ đã đạt được tới giai đoạn này theo mong muốn của mình, lần này có cơ hội không nhỉ?”
Nghe thấy giọng nói ngay bên cạnh, Mio liếc mắt nhìn sang rồi trừng.
“…Tiền bối Miyabi, sao cô lại ngồi ngay cạnh bọn tôi thế?”
Bên cạnh đội của Kazuki đang theo dõi trận đấu, chính cặp chị em Ryuutaki đang ngồi cạnh Mio.
“Không sao đâu mà, chúng ta làm quen với nhau đi. Fufufu.”
Mái tóc xoăn màu bạc đặc trưng của yêu tinh khẽ lay động, tiền bối Miyabi khúc khích cười.
“…Chị hai. Em cũng không thể chịu nổi nữa. Tại sao chúng ta lại phải ngồi cạnh cái đám này chứ?”
Tiền bối Shinobu cau mày lẩm bẩm. Cô ấy trông y hệt tiền bối Miyabi. Nhưng trái ngược với tiền bối Miyabi luôn điềm tĩnh, tóc cô ấy đen và lúc nào cũng mang vẻ mặt đáng sợ.
“Không sao đâu mà, chúng ta làm quen với nhau đi. Fufufu.”
Ngay cả trước lời phàn nàn của em gái, tiền bối Miyabi vẫn mỉm cười thân thiện mà gạt đi. Cô ấy thật là gan lì.
Mio cũng đành bỏ cuộc với ý định đuổi tiền bối Miyabi, người quá sức ‘tùy hứng’ này đi, cô lại quay sang đối mặt với Kazuki.
“Nhân tiện, Kazuki đang cổ vũ cho ai vậy? Cậu định cổ vũ cho phe nào đây?”
“…Ờm…” Trong khi Kazuki đang lúng túng không biết trả lời thế nào, cậu nhìn về phía trận đấu.
Trên sàn đấu, tiền bối Kaguya và tiền bối Hikaru đang nhìn về phía này… không, là nhìn chằm chằm vào Kazuki.
Cậu ấy bị nhìn thấy rồi… cả hai người họ đều đang nhìn cậu với ánh mắt kiểu “Vẫn chưa cổ vũ sao? Nào, cổ vũ đi chứ.”…
Ánh mắt của tiền bối Hikaru lấp lánh và rạng rỡ đầy mong đợi, tiền bối Kaguya thì mỉm cười trên môi nhưng ánh mắt lại không hề cười. Chẳng bao lâu, họ nhận ra đối phương và bắt đầu cạnh tranh, ánh mắt họ gửi về phía Kazuki dần dần…
“Cậu sẽ cổ vũ cho tôi hay là cô ta?” Khí chất của họ đã chuyển sang cảm giác như vậy.
Kazuki đưa ra quyết định và hít một hơi thật sâu.
“…Cố lên Kanae! Hãy chứng tỏ sức mạnh của Hayashizaki-ryu!”
“Cậu lại đi đến cái kết luận đó à!?” Mio, người nãy giờ nín thở quan sát cậu, khẽ lên tiếng từ bên cạnh.
“Anh trai!” Kanae đang ở dưới đất quay lại hướng này, cô bé nhún nhảy tíu tít liên hồi.
“Ánh mắt của anh trai đang tập trung vào em! Đến rồi… đến rồi… năng lượng ánh mắt của anh trai!! FUNUOOOOO! Nạp đầy năng lượng rồi, meo!”
Nhìn Kanae vui vẻ “meo meo”… Tiền bối Kaguya và Tiền bối Hikaru cười trừ như thể chẳng còn cách nào khác.
“Tình anh em + tình yêu võ đường… cậu ấy ra tay ở nơi không ai có thể tìm được lỗi sai nhỉ, đúng là Kazuki mà.”
Bên cạnh cậu, Kohaku đang cười toe toét. Kohaku cũng có tình yêu sâu sắc không hề thua kém Kazuki đối với võ đường của mình.
“Chà, xếp hạng mức độ quan trọng cho những người đồng đội thân thiết cũng chẳng hay ho gì, cứ như vậy là được rồi mà?”
Không ngờ Tiền bối Kazuha cũng tỏ ra khoan dung. Mặc dù trước đây, cô ấy sẽ là người đầu tiên nói những câu như “Đồ đàn ông đào hoa do dự!”… sau khi công nhận Kazuki trong [thế giới gương], thái độ và biểu cảm của cô ấy đã thay đổi rõ rệt.
Amasaki Mio ― 150
Lotte ― 122
Hiakari Koyuki ― 120
Otonashi Kaguya ― 103
Hoshikaze Hikaru ― 94
Tsukahara Kazuha ― 56
Ryuutaki Miyabi ― 41
Ryuutaki Shinobu ― 2
Không phải là cậu muốn xếp hạng họ hay gì, nhưng… Kazuki hiểu mức độ tích cực từ mọi người.
“Chà, nhưng người thích Kazuki nhất trên đời này là tớ đó. Hì hì.”
Mio “meo meo” cuộn mình và ôm lấy cánh tay Kazuki.
“E, ngay cả tớ cũng không thua đâu!” Kohaku vội vàng nắm lấy ống tay áo của Kazuki.
“Thật ngớ ngẩn.” Tiền bối Kazuha khoanh tay và quay mặt đi.
◇ ◇ ◇ ◇
“Sư phụ Kana[2], chuẩn bị tinh thần đi!”
Đồng thời với tiếng hiệu lệnh bắt đầu trận đấu, Tiền bối Kamiizumi thách đấu Kanae.
“Trước ta, người đã được anh trai tiếp thêm sức mạnh, hạng người như ngươi không ngăn được ta đâu!”
Kanae cũng đứng thẳng đối mặt với cô ấy. Những lưỡi kiếm trắng va chạm, những mảnh năng lượng ma thuật xanh lam văng tung tóe khắp nơi.
“Lần này mình cũng sẽ thể hiện khía cạnh ngầu lòi của mình cho mà xem! Tuyệt chiêu tất sát đây… TORAZOU SMASH!!”
“Ta sẽ không để kẻ thô lỗ, hôi hám như ngươi lại gần hoàng tử!”
Torazou-san và Tiền bối Kimura cũng đụng độ nhau. Sự chênh lệch sức mạnh giữa các kiếm sĩ… Kanae và Torazou-san của Đội Tiền bối Kaguya áp đảo hơn hẳn. Tuy nhiên―,
“Hú lên! Văn minh ban phát sự hủy diệt cho loài người! Tiếng gầm của trí tuệ thiêu đốt thân thể ngươi, tan tác đi, sự uy nghiêm đó hãy bị chôn vùi dưới đống đổ nát!! Mitrailleuse!”
Từ phía sau, với phép niệm nhanh đặc trưng của Triệu Hồi Hợp Nhất, Lotte đã tạo ra một khẩu súng Gatling ma thuật. Thân súng quay với tiếng động cơ rền rĩ, nhanh chóng bắn ra hàng chục viên đạn khắp nơi.
Những viên đạn đó chính xác cản trở đòn tấn công của Kanae và Torazou-san đang lao tới, và mang đến thời điểm vàng “Ngay bây giờ là cơ hội!” cho Tiền bối Kamiizumi và Tiền bối Kimura. Đó là sự hỗ trợ hỏa lực tinh tế.
Lotte có thể đọc được tình hình chiến trường bằng <Thần Giao Cách Cảm> phi thường của cô ấy.
“Hỡi ý chí của Thần Xoáy Thiên Không! Hãy tụ họp trong tay ta, ban cho ta quyền năng phán xét! Hỡi ánh sáng thần thánh của vương quyền, hãy trở thành cây cung rực rỡ chói lòa đã được rút ra! Tia Chớp!”
Hơi lùi lại phía sau, Tiền bối Hikaru tạo ra một cây cung sét và chĩa nó vào Koyuki. Tương tự như khi Kazuki chiến đấu với đội của Tiền bối Kaguya, dường như họ đã lên kế hoạch bắt đầu từ Koyuki trước.
“Hỡi sự từ chối của không tuyệt đối, hãy bảo vệ cơ thể ta và trở thành chiếc áo giáp cô lập! Lá Chắn Băng Giá!”
Không chậm trễ, Koyuki kéo ra một lá chắn khí lạnh buốt.
“Koyuki đó, cô ấy đã đoán trước được mình sẽ bị nhắm đến!”
Mio cất giọng đầy nhiệt huyết khi nói với đối thủ của mình.
“Nhưng đối với mũi tên sét, một rào chắn không khí lạnh sẽ không đủ hiệu quả đâu.”
Chính vì Kazuki có thể sử dụng cả [Dòng Sét] và [Rào Chắn Băng Giá] nên cậu ấy hiểu rõ sự ưu việt của các nguyên tố. Mũi tên sét chắc chắn sẽ xé toạc không khí lạnh buốt và truyền điện vào Koyuki.
“…Nhưng đứa trẻ ấy, ta nghĩ, hẳn cũng đã quá rõ điều đó rồi. ―Kìa, đứa trẻ ấy đang điều khiển cái lạnh một cách tinh tế. Quả không hổ danh là một tinh linh như ta.”
Tiền bối Miyabi chỉ ra, giọng điệu đầy thông cảm.
Lời nhận xét quan sát đó tuyệt đối không phải là sự đánh giá quá cao.
Một vệt sét được phóng ra từ tay của Tiền bối Hikaru. Đối mặt với đòn tấn công đó, Koyuki tập trung các hạt nước và hơi lạnh trong không khí phía trước mình trong phạm vi hai mét bằng Niệm lực, tạo ra một màng nước.
Ngay khoảnh khắc mũi tên sét xuyên qua lớp không khí cách điện và tiến tới tiếp xúc với màng nước, mũi tên đã không thể xuyên thủng. Toàn bộ năng lượng của nó xuyên qua dòng nước có độ dẫn điện cao và truyền xuống đất.
Vẻ mặt của Tiền bối Hikaru ánh lên sự kinh ngạc. Cứ thế, cô ấy liên tục bắn ra những mũi tên sét, nhưng Koyuki vẫn không ngừng tạo ra những lớp màng nước mỏng nối tiếp nhau bằng hơi lạnh và các hạt nước đã được cố định bằng Niệm lực, chống đỡ làn mưa tấn công.
Kỹ thuật phép thuật tinh xảo, kiến thức và sự nhanh trí của Koyuki đã vượt trội hơn Tiền bối Hikaru.
Đó là một thế trận công thủ giằng co, đi ngược lại dự đoán của Kazuki― và bỏ lại Tiền bối Kaguya một mình.
“Hỡi bóng tối vô hình và câm lặng, hãy trở thành con cá bơi lội trong bóng đêm ngập tràn những ý nghĩ ngáng trở! Nguồn gốc của cơn ác mộng, sự biến thiên của vật chất, hãy đáp lại nỗi kinh hoàng và hy vọng, và cắn xé…! Địa Ngục Huyễn Ảnh!”
Tiền bối Kaguya, người đứng ngoài vòng chiến, lạnh nhạt niệm chú phép thuật cấp 5 của mình.
“Mọi người, <Đội Hình Hắc Ám>!”
Tiếng cười của Asmodeus vang vọng trên bầu trời trống rỗng― từ bóng tối dưới chân Tiền bối Kimura, một quái vật màu đen tuyền trỗi dậy. Tiền bối Kamiizumi đã đến trợ giúp; cô ấy dùng katana chặn đứng cái miệng khổng lồ đầy răng nanh đen kịt của nó.
Tận dụng kẽ hở khi Tiền bối Kamiizumi và Tiền bối Kimura đang bận chiến đấu với con quái vật, Kanae và Tiền bối Torazou thoát ly khỏi vị trí đó và xông tới tấn công Lotte và Tiền bối Hikaru.
Một trong những lựa chọn của đội Tiền bối Kaguya, <Đội Hình Hắc Ám> là một kế hoạch tạo ra ưu thế về số lượng với quái vật bóng tối và điều động Kanae cùng Tiền bối Torazou tấn công những kẻ địch ở phía sau.
Khi những Magica Stigma bị tấn công giữa lúc niệm chú, sự tập trung của họ sẽ bị xáo trộn và việc thi triển phép thuật sẽ thất bại hoàn toàn.
Nhưng… Lotte và Tiền bối Hikaru lại là những Magica Stigma đặc biệt xuất sắc trong cận chiến.
“Ta vươn tay lên tới đỉnh Babel và trở thành kẻ áp bức! Theo mệnh lệnh của ta, hỡi tia sét, hãy ca tụng sự liều lĩnh của nhân loại! Blitzkrieg!!”
Một cây thương điện từ được tạo ra trên tay trái của Lotte, cô ấy đâm ngọn giáo vào Tiền bối Torazou. Tiền bối Torazou tự hào về sức mạnh của mình, nhưng nếu va chạm với cây thương đó, anh ấy chắc chắn sẽ bị điện giật mà không kịp có thời gian so tài sức mạnh.
“Hỡi luồng khí quyển, hãy mở rộng đến tay ta, trở thành ngọn giáo đẩy lùi kẻ bị oán hận! Thứ chạm tới tay ta là đầu ngọn bão tố!! Ayamur!!”
Một cây thương sắc nhọn với sức mạnh gió cũng được tạo ra trong tay của Tiền bối Hikaru, nó chĩa thẳng vào Kanae và vung xuống.
Giáo trường — loại binh khí có cán dài, gắn lưỡi sắc bén hai mặt ở đầu, dùng được cả để chém lẫn đâm.
Tuy có tầm tấn công xa, nhưng đòn đánh của giáo trường lại thường là những cú vung rộng, dễ dàng tạo ra sơ hở trong phòng ngự của người dùng. Ra đời từ thời cổ đại, đây từng là một trong những binh khí chủ chốt trong lịch sử. Tuy nhiên, thời gian trôi đi, cây [thương] xuất hiện như một vũ khí chuyên dụng cho việc đâm chọc, dễ dàng sử dụng ngay cả trong đội hình binh lính dày đặc, khiến hình bóng giáo trường dần biến mất khỏi lịch sử. Có thể nói, đó là một di vật của quá khứ, hay một vũ khí lỗi thời.
Nhưng cây giáo trường huyền thoại mang tên [Ayamur] lại sở hữu đặc tính phi thường: tạo ra cuồng phong trong mỗi đòn tấn công.
Ngay khi được vung lên, một luồng gió đẩy mạnh mẽ sẽ thổi tới, gia tăng tốc độ cho cú vung. Khi lưỡi giáo tiếp xúc với mục tiêu, một cơn bão sẽ hình thành từ mũi giáo, khuếch đại sức công phá. Ngay cả khi đối thủ né được, cơn bão vẫn sẽ làm chệch tư thế của địch, phong tỏa khả năng phản công của họ. Nhờ vậy, ngay cả khi vung vào không khí, nó cũng không tạo ra bất kỳ sơ hở nào mà vẫn có thể áp chế kẻ địch bằng tầm tấn công siêu xa của mình. …Ngay cả một món đồ được xem là lỗi thời, nếu truy nguyên đến tận huyền thoại, cũng có thể trở thành vũ khí đáng sợ quyết định thắng bại.
Những cú vung giáo trường của tiền bối Hikaru, Kanae có thể né tránh ngay cả khi nhắm mắt. Thế nhưng, dù cô có né được, thân hình nhỏ bé của cô vẫn bị luồng gió thổi bay, khiến đòn phản công sắp sửa ra đòn bị chặn đứng và tước đi.
“…Ơn bảo hộ của Nàng Tiên Cá ơi, hãy chặn bước chân kẻ thù đáng ghét, và hối thúc bước chân người được chọn…. Hỡi lưỡi băng giá, xông lên! Di chuyển trên Địa hình!”
Không thể chỉ đứng nhìn các kiếm sĩ chiến đấu vất vả, Koyuki đã đóng băng bề mặt mặt đất. Tiền bối Hikaru và Lotte trượt dài theo lớp băng. Ngay lập tức, Koyuki gắn thêm lưỡi băng vào hai bàn chân, lướt đi và tham gia vào trận chiến cận chiến.
“Đường Dây Sét!”
Tiền bối Hikaru không chút chậm trễ bắn những mũi tên sét vào các đồng đội đang đứng dưới chân. Mặc dù tầm bắn nhỏ, nhưng những khu vực băng bị mũi tên xuyên qua đã tan chảy bởi nhiệt độ của điện, giúp mặt đất có thể bước lên và tạo cơ hội phản công cho họ.
“Năm vì sao tỏa sáng giữa ranh giới sinh tử, xoay tròn, xoay tròn, bị cướp đoạt bởi ý muốn của Thần Chết, hãy biến thành con búp bê bùn vô tri khốn khổ! Vòng Quay Cận Tử!!”
Ngay cả tiền bối Kaguya cũng niệm chú thuật chuyên dụng cho cận chiến, hai tay nắm chặt lưỡi hái của Thần Chết và lao vào tấn công tiền bối Kamiizumi và tiền bối Kimura. Không có Thiên Địa Trận hay bất kỳ đội hình nào tương tự, bất ngờ thay, cả tám người đều bị cuốn vào một trận hỗn chiến!
Chứng kiến diễn biến của một trận đấu chưa từng thấy trước đây, những tiếng reo hò vang dội từ khán đài.
“Với diễn biến này, liệu Lotte và tiền bối Hoshikaze có thể bổ sung thêm ma pháp cường hóa cho đến khi tiền bối Kaguya hạ gục hai đối thủ của mình không, trận đấu đã trở thành như vậy rồi sao…”
Mio lẩm bẩm. Kazuki cũng có cùng quan điểm. Lưỡi hái mà tiền bối Kaguya sở hữu sẽ tước đoạt một trong năm giác quan của đối thủ với mỗi đòn tấn công, và đòn thứ sáu sẽ cắt đứt toàn bộ ma lực của đối phương. Nếu các kiếm sĩ bị tấn công từ bên cạnh bằng lưỡi hái đó trong khi đang chiến đấu với Deep Specter, tiền bối Kamiizumi và tiền bối Kimura sẽ không cầm cự được lâu.
Lotte bắt đầu niệm chú với tốc độ điên cuồng.
“Cánh chim vút bay, ánh mắt ngự trị, hỏa diễm diệt thế đang càn quét―hãy hiện uy thần linh ngay tại đây, với tư cách là sứ giả của nền văn minh, ta sẽ tiến sâu thêm từng bước! Deep Striker!!”
Đó là ma pháp mạnh nhất mà Lotte có thể sử dụng, cấp độ 5. Phía sau lưng nhỏ bé của Lotte mọc ra những đơn vị đẩy phản lực khổng lồ, hơi nóng rực lửa phun ra đẩy cô bé vụt lên không trung, bay lượn trên bầu trời.
Lotte, người đang lơ lửng trên không trung với cây thương điện từ đã sẵn sàng, và ánh mắt đã khóa chặt mục tiêu, trông hệt như một con đại bàng đang chĩa mỏ vào con mồi dưới đất. Rồi cô bé bất ngờ lao thẳng xuống, tốc độ nhanh đến mức điên cuồng.
Mục tiêu của cô là Torazou-san. Torazou-san bị đòn xung phong bằng thương của Lotte đánh bay đi không kịp phản ứng, lượng ma lực còn lại của anh ta sụt giảm đến mức nguy hiểm.
“Yamada Torazou, dừng lại!” Trọng tài đưa ra phán quyết về việc Torazou-san đã rời khỏi sàn đấu.
Lotte lập tức lượn trở lại không trung; lần này, cô bé nhắm vào Koyuki và lại lao xuống một lần nữa.
Koyuki không chạy trốn. Đối mặt với đòn xung phong của Lotte, cô bé chĩa thẳng hai tay ra phía trước.
“Hỡi mối đe dọa từ biển sâu, kẻ đã nhấn chìm trăm con thuyền! Hãy trồi lên mặt nước theo tiếng hát của ta… hãy thể hiện toàn bộ câu chuyện ấy! …Hãy đâm phập nanh vuốt của ngươi! Ice Buster!!”
Ma pháp tấn công đó được kích hoạt với thời điểm hoàn hảo để phản đòn.
Thương của Lotte đâm thẳng vào Koyuki―cùng lúc đó, những tảng băng khổng lồ mọc lên từ mặt đất đâm xuyên qua Lotte. Cả hai cùng lúc va chạm vào nhau một cách mạnh mẽ và đều bị đẩy lùi bởi lực phản chấn.
Tuy nhiên, thiệt hại nặng nề hơn rất nhiều thuộc về Lotte, người đã bị phản đòn trực diện.
Hơn nữa, thứ mà Koyuki sử dụng là ma pháp cấp độ 6, một ma pháp tấn công có sức mạnh "one-shot" cực cao.
Tất cả các trang bị trên cơ thể Lotte đều bị hư hại và bắn ra những tia lửa điện *bachi bachi* khắp nơi. Dù vậy, Lotte vẫn vận hành đơn vị đẩy phản lực của mình và lại cất cánh lên bầu trời, chuẩn bị cho một đòn xung phong quyết định chống lại Koyuki, người lúc này vẫn còn đang đứng dậy một cách loạng choạng.
Cứ như thể đây là một đòn tấn công của một kẻ ngốc chỉ biết làm đúng một việc, nhưng Koyuki không thể ngay lập tức niệm chú cùng một loại ma pháp.
Lần này chắc chắn là một đòn xung phong bằng thương “nhất kích tất sát” đã được định sẵn đang ập tới…!
―Nhưng chỉ một tích tắc trước khi cả hai va chạm, một bóng nhỏ vụt ra trước mặt Koyuki.
“Hayashizaki lưu nhị kiếm thuật, Phong Thần Thuấn Vị!!”
Bóng người đó bắt chéo hai thanh kiếm của mình và chặn lại mũi thương, mái tóc đuôi ngựa dài vẽ một đường cong và xoay tròn tuyệt đẹp. Đòn tấn công đó đã bị đỡ lệch xuống phía dưới.
Tốc độ lao xuống của Lotte thậm chí còn vượt qua cả bước chân của Beatrix. Để đỡ một cách hoàn hảo mà không hề chịu một đòn va chạm đồng thời nào, đó là một kỹ năng tuyệt đỉnh của Kanae, đến mức ngay cả Kazuki, người cũng thuộc cùng môn phái kiếm thuật, khi chứng kiến cũng phải nín thở.
Thương của Lotte xuyên thẳng xuống đất *ZUDON!*. Cây thương được gắn chặt vào cánh tay trái của cô bé đã đâm hoàn toàn xuống đất, khiến Lotte chỉ có thể vỗ chân *batabata* vô ích trên mặt đất. Thật đáng yêu. Nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài của cô bé.
“HAAAAAAAAAAAAAAA!”
Koyuki cất lên một tiếng hét tràn đầy đấu chí mà người ta không thể nào tưởng tượng được so với con người cô bé thường ngày. Với tốc độ phản ứng cho thấy sự tin tưởng tuyệt đối rằng Kanae chắc chắn sẽ đến giúp mình, cô bé chuyển sang phản công.
Với thanh kiếm băng được trang bị trên chân phải, Koyuki đạp xuyên qua đơn vị đẩy phản lực trên lưng Lotte, nó đã bị phá hủy trong một đòn duy nhất.
Lấy chân phải đạp lên lưng Lotte làm trụ, Koyuki xoay tròn một vòng. Với lưỡi dao gắn ở chân trái, cô tung một cú đá xoay người kiểu Savate cực chuẩn, nhắm vào khe hở giữa lớp giáp của Lotte và xé toạc nó ra. Giữ nguyên đà đó, cô xoay một vòng, rồi hai, rồi ba, cứ thế xoay tít như một vận động viên trượt băng nghệ thuật, Koyuki chém Lotte tan tành từng mảnh.
Khi vòng xoay kết thúc, Koyuki nhẹ nhàng nhảy vọt lên không trung, chuẩn bị cho cú dứt điểm chương trình.
“Hỡi giọng ca nàng tiên cá, hãy hóa hiện ý niệm đóng băng. Nỗi buồn thành hoa băng, nỗi cô đơn thành tuyết nhẹ rơi, phủ kín thế giới trong chân không băng giá… White Album!”
Như một nàng tiên băng, một thế giới bạc trắng lan tỏa xung quanh vũ điệu của Koyuki. Bóng dáng Koyuki và Lotte nổi bật trên màn hình trắng tinh ấy, và ngay khoảnh khắc tiếp theo, nó đã nhuốm màu xanh lấp lánh của năng lượng phòng thủ từ Lotte, đang hứng chịu sát thương lớn từ cái lạnh buốt giá.
“Charlotte Liebenfrau, đến đây là hết rồi!”
Thế nhưng – vì Kanae đã đến trợ giúp Koyuki, nên người đó được giải thoát.
“Sấm sét nhập vào thân, tư duy sấm sét, thần tốc tăng tiến… đánh thức sư tử đang say ngủ! Ride Lightning!”
Sét giật liên hồi sau lưng Kanae. Hikaru-senpai, người đang tỏa ra tia lửa điện khắp cơ thể và có khả năng thể chất được tăng cường nhờ điện năng, đã không ai hay biết mà áp sát sau lưng Kanae, tay cầm chặt Ayamur.
“…Khốn kiếp! Không, ta đã biết điều này rồi, nhưng vẫn khốn kiếp!!”
Nếu đối mặt trực diện, Kanae vẫn có thể đối phó với Hikaru-senpai dù với tốc độ hiện tại của cô ấy. Nhưng khi bị chớp lấy khoảng trống nhỏ nhoi, *DOSU DOSU DOSU!* Kanae đã bị đâm xuyên thủng tới tấp với tốc độ ánh sáng. Hikaru-senpai đá văng Kanae, rồi chỉ với một đòn duy nhất, cô ta đánh gục Koyuki. Cả hai người họ đều bị đánh bại cùng lúc tại chỗ.
“Hayashizaki Kanae, Hiakari Koyuki, đến đây là hết rồi!”
Nhưng, với việc đó thì đội của Hikaru-senpai giành lợi thế… không phải là điều đã xảy ra.
Trong khi những sự việc ấy diễn ra – Kaguya-senpai cũng đã khiến cả Kamiizumi-senpai và Kimura-senpai rời khỏi sàn đấu bằng [Near Death Roulette]. Điều còn lại là một trận đấu tay đôi giữa hai đội trưởng.
Hikaru-senpai, người đã trở thành siêu nhân, đối đầu với Kaguya-senpai, người đang được một quái vật bóng tối Deep Specter đi cùng, trong khi tay cầm lưỡi hái của thần chết.
“Lần này ta nhất định sẽ thắng Kaguya, đợi mà xem!” Vừa phóng ra ánh sáng vàng kim, Hikaru-senpai vừa dõng dạc tuyên bố với khí thế mạnh mẽ.
“…Gan đấy. Ta sẽ khiến ngươi lại phải cất lên tiếng ca du dương!” Kaguya-senpai cười một cách bệnh hoạn.
Giữa những tiếng reo hò từ khán đài đang nóng đến đỉnh điểm – Hikaru-senpai đâm ngọn giáo của mình vào Kaguya-senpai.
“Không chút do dự khi nguyền rủa ngươi cũng làm chính mình bị thương… chia sẻ nỗi đau là niềm vui của ta! Hãy khóc và thét lên trong gương phản chiếu! Suicide Black!”
Không né tránh, Kaguya-senpai triển khai phép phòng thủ ảo ảnh phản lại hoàn toàn [nỗi đau đáng lẽ phải được tạo ra từ đòn tấn công của đối thủ]. Cơ thể Kaguya-senpai bị bao trùm bởi một luồng khí đen âm u.
Hikaru-senpai hít một hơi thật sâu như để củng cố quyết tâm – cô đâm cây giáo của mình vào màn khí đen ấy.
Vừa nghiến răng chịu đựng cơn đau, cô vẫn tiếp tục mạnh mẽ đâm cây giáo hết lần này đến lần khác.
“Hỡi tiếng thì thầm của thần chết đang nóng lòng chờ đợi khách viếng thăm, hãy vang vọng thật rộng và sâu, hãy để chúng ta tô vẽ giấc mơ trọn vẹn bằng nỗi thống khổ! Hãy khuếch đại những âm thanh tà ác của sự hành hạ! Ultra Violence!!”
Kaguya-senpai vang lên một giọng nói độc ác, nhân đôi cảm giác đau đớn.
Lúc ấy, lẽ ra một nỗi đau ảo giác khôn tả đã phải trỗi dậy bên trong Tiền bối Hikaru. Thế nhưng, ngay cả khi biểu cảm méo mó vì thống khổ, Tiền bối Hikaru vẫn cất tiếng thét ngập tràn ý chí chiến đấu, liều lĩnh tiếp tục vung cây thương của mình. Chứng kiến dáng vẻ ấy, ngay cả những người hâm mộ Tiền bối Hikaru trên khán đài cũng phải hò reo không ngớt.
Tiền bối Kaguya cũng vung cây lưỡi hái Tử thần xuống. Cây lưỡi hái với mỗi nhát chém đều gây tổn thương chết người đến giác quan con người, đã được Tiền bối Hikaru né tránh trong lúc cô đang tuyệt vọng giữ vững ý thức giữa cơn đau đớn dữ dội, rồi sau đó lại phản công một lần nữa.
“Tiền bối Otonashi Kaguya cũng đang phải chịu đựng cực khổ lắm đấy nhé! Bởi vì phép phòng thủ đó chỉ trả lại nỗi đau ảo ảnh thôi mà.”
Tiền bối Miyabi vui vẻ chỉ ra. Phép "[Suicide Black]" không hề làm giảm một chút sát thương nào từ đòn tấn công.
Hiện tại, Tiền bối Kaguya đang dùng <Resist> – không mượn sức mạnh của Diva mà dùng phép thuật thông thường của bản thân, cô ấy chỉ tạo ra năng lượng có vector ngược với các đòn tấn công để phòng thủ.
Chỉ riêng điều đó thì không thể chặn đứng các đòn tấn công được, ma lực của Tiền bối Kaguya cũng bị hao hụt trong chớp mắt. Tóm lại, đây là một trận chiến tiêu hao khốc liệt giữa sức mạnh tinh thần của Tiền bối Hikaru và ma lực của Tiền bối Kaguya.
Deep Specter vẫn đang được triệu hồi cũng tấn công Tiền bối Hikaru từ bên cạnh. Tiền bối Hikaru, người đã được cường hóa siêu phàm, chỉ dùng cây thương của mình gạt phăng nó đi như một thứ phiền toái trong cuộc đối đầu một chọi một của cô.
Chính khoảnh khắc Tiền bối Hikaru phân tâm bởi con quái vật bóng tối ấy, đã là mục tiêu của Tiền bối Kaguya.
“Ôi khát vọng ẩn sâu trong biển tâm hồn, xuyên qua xác thịt tội lỗi mà vươn tay ra! Ôi hiện thân của sự vi phạm, hãy quấn lấy như ngươi mong muốn! Desire Tentacle!”
Vô số xúc tu mọc ra từ mặt đất, quấn lấy tứ chi của Tiền bối Hikaru. Tiền bối Hikaru cất tiếng thét lớn trong khi cố hết sức giãy giụa, cô đâm. Đâm. Không ngừng đâm cây thương của mình một cách liều lĩnh về phía Tiền bối Kaguya.
Thế nhưng Tiền bối Kaguya cũng phản công bằng cây lưỡi hái của mình với những đòn liên hoàn cấp một. Nhát thứ nhất. Nhát thứ hai. Nhát thứ ba.
Đã mất đi thị giác và thính giác, Tiền bối Hikaru vẫn tiếp tục vung cây thương như một con búp bê tự động. Nhưng đôi tay, đôi chân của cô, đã bị các xúc tu trói chặt. Cuối cùng, mọi cử động của tiền bối hoàn toàn bị phong tỏa, cây lưỡi hái của Tiền bối Kaguya giáng xuống nhát thứ tư, nhát thứ năm—
Và rồi, nhát thứ sáu. Mọi giác quan cùng toàn bộ ma lực của Tiền bối Hikaru đều bị tước đoạt, cô đổ gục xuống ngay tại chỗ.
Ánh sáng vàng bị màn sương đen nuốt chửng, Tiền bối Kaguya nhận được tuyên bố là người thắng cuộc.


0 Bình luận