Thanh Minh – Trời dần quang đãng (4)
Vào tháng Hai, thời điểm mà Vụ bê bối Ảo Mộng đang là tâm điểm chú ý.
Trên tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời tọa lạc tại Jongno 1-ga, Seoul – trụ sở của một trong những đội chinh phục dị giới hàng đầu Hàn Quốc và là một trong 10 đội hàng đầu thế giới, Sư Tử Đỏ.
Tiểu Hỏa Long Yeom Junyeol có một cuộc gặp riêng với đội trưởng, Người Cai Trị Ngọn Lửa Đỏ, Yeom Bangyeol tại văn phòng của ông.
“Con đổi ý rồi. Con dự định sẽ ở lại Trường Eungwang năm nay.”
Yeom Junyeol đã quyết định đi du học một năm. Nhưng quyết định đó đã thay đổi, khi vào ngày 1 tháng 1 năm nay, ‘Kẻ Trộm Tường Đỏ’ đã phá hủy Buổi đấu giá Ảo Mộng.
“Junyeol à, con thật sự định từ bỏ việc du học sao?”
“Vâng, bố. Trong tháng Ba, con sẽ đến thăm các trung tâm huấn luyện Player ở Mỹ và Trung Quốc, mỗi nơi hai tuần, rồi về.”
“Nếu là bố, bố sẽ rất mừng nếu con ở Hàn Quốc, tuy nhiên…”
Yeom Junyeol vừa nói vừa mở một màn hình hologram lên.
“Con quan tâm đến đợt giao lưu Player tuổi teen Hàn-Trung-Nhật sẽ diễn ra năm nay hoặc năm sau. Và quan trọng nhất…”
Màn hình hologram hiển thị ‘Bức Tường Lửa’ với độ phân giải và chất lượng rất thấp.
“Con muốn tìm Kẻ Trộm Tường Đỏ, nên con phải ở lại Hàn Quốc.”
Sau khi Yeom Junyeol nhấn nút phát lại, bức tường lửa hợp lại thành một khối rồi bay lên trời. Cậu đã xem đi xem lại đoạn video này như bị ám ảnh, cả trăm lần rồi.
Gwangrim giống hệt thì không tồn tại trên đời, nhưng tại sao nó lại trông giống Hỏa Long đến vậy? Tốc độ bùng phát, sức mạnh tương đối, quy mô, khả năng kiểm soát sức mạnh…
Kỹ năng mà Kẻ Trộm Tường Đỏ sử dụng, dù là gì đi nữa, trông không khác gì một phép màu [1]. Nó dường như là hiện thân của khát vọng và tương lai mà cậu hằng mơ ước.
“Con sở hữu Hỏa Long nên con nhận ra. Năng lực của người đó và con rất giống nhau, cảm giác cũng giống dù không thể nào là một… Và Kẻ Trộm Tường Đỏ mạnh hơn con rất nhiều.”
Yeom Bangyeol bối rối trước sự khao khát ẩn giấu trong ánh mắt của con trai. Khi kết hôn với hậu duệ tộc Rồng, ông đã từ bỏ ý định có con. Rồi sau khi đứa con trai độc nhất quý giá, Yeom Junyeol, xuất hiện như một phép màu, cậu luôn là niềm tự hào và báu vật lớn nhất của Yeom Bangyeol.
Chưa từng có sự khao khát như vậy, dù là dành cho cậu hay bất kỳ ai trong tộc Rồng. Ông thừa nhận sức mạnh của Kẻ Trộm Tường Đỏ, nhưng vấn đề là một phần trong tâm trí ông, với tư cách là người cha, không thể chấp nhận điều này.
“Vẫ–Vẫn. Không có đứa trẻ nào mạnh hơn con! Kẻ Trộm Tường Đỏ này… Chắc chắn là một người chơi lâu năm, tuổi tác ngang với bố!”
“Vâng. Có lẽ vậy.”
Yeom Junyeol trả lời lời của Yeom Bangyeol với vẻ mặt bình thản.
‘Mình muốn tìm Kẻ Trộm Tường Đỏ.’
Suốt kỳ nghỉ, Yeom Junyeol đã điều tra kỹ lưỡng về Kẻ Trộm Tường Đỏ. Cậu đào sâu vào từng lời khai nhỏ nhất và từng manh mối, lần lượt.
“Có hai điểm kỳ lạ. Thứ nhất là lời khai của học sinh năm nhất Trường Eungwang, Lee Lena. Đó là đứa trẻ bị bố mẹ ép đến đó và trả lời mọi câu hỏi thành thật, trừ những điều nằm trong lời thề im lặng. Tuy nhiên, khi được hỏi về Kẻ Trộm Tường Đỏ, em ấy lại né tránh bằng cách nói không biết. Cứ như thể em ấy đang che giấu cho ai đó.”
Nếu Kẻ Trộm Tường Đỏ thật sự có ngoại hình và kỹ năng giống con, rất có thể Lee Lena sẽ giữ im lặng phòng trường hợp làm hại tiền bối của mình.
Tuy nhiên, chỉ có vậy thôi sao? Không thể có lý do nào khác ngoài điều này sao?
Yeom Junyeol, nghĩ vậy, tiếp tục lời nói của mình.
“Thứ hai, có một từ đáng ngờ trong số các tài liệu được phục hồi. Trong số thông tin do Sư Tử Đỏ tự thu thập, hầu hết các tài liệu đã được khôi phục thành công. Bố có nhớ một từ cụ thể nào trong đó không?”
“Không. Bố không biết con đang nói gì cả?”
“Sawol Seeum. Con từng nghĩ đó là mật mã hay dữ liệu giả. Tuy nhiên, có một học sinh tên đó, học cùng lớp với Lee Lena, được kỳ vọng sẽ vào trường mình. Con đã kiểm tra danh sách học sinh năm nhất với tư cách thành viên Hội Học Sinh. Học sinh đó được báo cáo là mất tích năm trước. Nhưng trước khi ai kịp nhận ra, vụ việc đã được kết luận là một vụ bỏ nhà đi đơn giản.”
Yeom Junyeol rút ra kết luận từ những suy luận của mình.
“Cả hai đều thuộc Trường Eungwang, và hơn thế nữa, đều học lớp 0 năm nhất. Liệu có phải là trùng hợp không?”
Đúng như mong đợi, con trai ta thông minh, đẹp trai, có năng lực xuất sắc, lễ phép, khiêm tốn và tràn đầy khao khát tiến bộ! Con trai ta không thiếu thứ gì!
Ôi, con trai ta thật tuyệt vời!
Khó khăn lắm mới kìm nén được những tiếng reo hò tưởng chừng sắp bật ra, ông cố gắng nói thật nghiêm khắc, nén lại niềm tự hào về con trai.
“… Kẻ Trộm Tường Đỏ đã một mình phá nát Buổi đấu giá Ảo Mộng. Người đó có kênh thông tin riêng và năng lực nguy hiểm. Đừng dính vào! Bố không đồng ý đâu. Đi du học đi! Thay vào đó, về Hàn Quốc thường xuyên, ngày nào cũng gọi điện, ra ngoài phải có vệ sĩ đi cùng và đừng đi chơi lung tung ở đâu cả!”
Chẳng có một lời nghiêm khắc nào thoát ra khỏi miệng Yeom Bangyeol, cái tên cuồng con đó.
“Cảm ơn bố đã luôn yêu thương con. Nhưng dù sao, con vẫn sẽ ở lại Trường Eungwang để tìm Kẻ Trộm Tường Đỏ.”
“Junyeol à…”
Kẻ Trộm Tường Đỏ có năng lực cực kỳ giống cậu, lại mạnh hơn rất nhiều. Cậu chắc chắn muốn gặp người đó. Lời của Yeom Bangyeol lọt tai này sang tai khác, trong khi cậu đọc lại kết quả điều tra Vụ bê bối Ảo Mộng và danh sách lần nữa.
“Đừng lo cho Junyeol, Yeom Bangyeol.”
“Yong Jegeon-nim!”
Một thành viên kỳ quặc của tộc Rồng, Yong Jegeon, người đã tự mình ký hợp đồng với Hoàng Hổ để ràng buộc sức mạnh và trở thành giáo viên tại Trường Eungwang, xuất hiện không tiếng động. Người tự do, không, rồng tự do Yong Jegeon xuất hiện bất cứ đâu bất cứ khi nào ông muốn.
“Không gì có thể làm hại Yeom Junyeol chừng nào ta còn ở Trường Eungwang.”
“Yong Jegeon-nim, xin hãy!”
Yong Jegeon nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm cảnh đêm với vẻ mặt say sưa.
“Ta rất kỳ vọng vào năm nay của Trường Eungwang. Junyeol cùng Siêu Tân Tinh Vô Danh. Nếu Kẻ Trộm Tường Đỏ cũng ở đó, thì sẽ càng thêm thú vị.”
Con Rồng Vui Tươi đó là một kẻ lập dị, đôi mắt sáng rực lên vì những ‘thứ thú vị’. Nhìn Yong Jegeon với vẻ mặt đó, Yeom Bangyeol cảm thấy cực kỳ khó chịu, nhưng ông vẫn ngậm miệng lại.
Năm thứ 2 Trường Eungwang, Player ngôi sao của Hội Học Sinh và hậu duệ tộc Rồng, Tiểu Hỏa Long, Yeom Junyeol.
Cứ như thể có chuyện gì đó với chúng tôi, cậu ta đi thẳng về phía chúng tôi mà không chút do dự. Khi Yeom Junyeol bước đi, con đường trường dường như biến thành sàn catwalk và đồng phục Trường Eungwang trở thành bộ trang phục cao cấp nhất do người mẫu mặc.
“Junyeol vừa kết thúc việc du học sớm và về rồi! Ban đầu cậu ấy định du học cả năm 2 cơ. Tuyệt vời.”
“Sau này chúng ta sẽ học cùng trường với Hỏa Long sao? Thật không?”
“Anh Junyeol đẹp trai thật sự… Ngoài đời còn đẹp hơn…”
“Junyeol bằng tuổi mình mà.”
“Đẹp trai là oppa. Không cần lương tâm!”
Tôi đoán họ nghe tin cậu ấy đến trường nên cả đám đông không phân biệt được năm nhất, năm hai, năm ba này đều tụ tập ở đây.
Đầu tôi trở nên rối rắm vì lo lắng. Yeom Junyeol lẽ ra đang phải du học, sao cậu ta lại ở đây?
Không lẽ nào?
‘Không đời nào, không liên quan gì đến mình cả.’
Có phải là về Kẻ Trộm Tường Đỏ không?
Khi tôi lo lắng như thế này. Yeom Junyeol dừng lại trước Sawol Seeum.
“Tôi muốn nói chuyện với cậu một lát, Seeum.”
Tôi đoán Yeom Junyeol có chuyện cần nói với Sawol Seeum. Tôi chết lặng.
‘Trong game Yeom Junyeol và Sawol Seeum không hề có liên quan gì.’
Yeom Junyeol chết khi Ju Su-hyeok học năm 2. Sawol Seeum được Ju Su-hyeok giải cứu vào năm 3, nên hai người chưa từng gặp nhau trong game.
“Gì cơ? Nếu có chuyện gì nói thì cứ nói ở đây, bọn tôi cùng nghe.”
Maeng Hyodon nói khi đặt Sawol Seeum ra sau lưng mình. Có vẻ Maeng Hyodon, người từng gặp rắc rối với các đàn anh hồi học cấp hai vì khả năng chiến đấu xuất sắc và thành tích nhận thưởng của mình, đang đề phòng. Nhưng tất nhiên Maeng Hyodon đã đánh bại tất cả những đàn anh dám gây sự với mình và trở thành huyền thoại mạnh nhất.
Trước thái độ tự tin của cậu ta, mắt Yeom Junyeol hơi ngỡ ngàng.
“Không sao đâu, Hyodon.”
Sawol Seeum kết thúc cuộc đối đầu ngắn ngủi của hai người. Cậu nhìn thẳng vào Yeom Junyeol.
“Em cũng muốn nói chuyện với tiền bối Yeom Junyeol ạ!”
“Được. Vẫn còn một chút thời gian trước buổi họp đầu giờ. Xin lỗi đã tìm đến cậu đột ngột thế này.”
Yeom Junyeol quay đầu về phía đám đông fan hâm mộ khổng lồ. Cậu cười với đám fan đang tụ tập quanh lối vào tòa nhà năm nhất, bay lơ lửng trên không hoặc leo lên cây hoa anh đào đằng sau, và rồi không gian biến thành một studio chụp ảnh.
“Tôi muốn nói chuyện riêng với Seeum một lát, nên mọi người làm ơn né ra một chút nhé.”
Kyaaaaaaaa!
Không khí như vỡ tung dưới tần số của họ. Những tiếng hét chói tai vang lên.
“Junyeol nhìn về phía này. Nhìn tôi, nhìn tôi…!”
“Vâng. Né ra ngay.”
“Ừ. Mọi người đi thôi!”
“Junyeol nói thế, nhưng cậu ấy biết cách tìm những thứ không biến mất.”
“Tôi ổn với việc bị tìm thấy, nên tôi có thể ở lại không?”
“Theo tôi đến phòng tập thể chất.”
“Hôm nay tôi sẽ viết nhật ký rồi đi ngủ. Tôi sẽ viết hai lần.”
Đám đông fan tan ra chỉ với một lời nói của Yeom Junyeol. Cũng có những người tiếc nuối không muốn đi, nhưng bị cuốn theo khí thế tràn trề của đám fan khác.
Sau khi đám fan tản đi, Yeom Junyeol chuyển ánh mắt về phía chúng tôi. Ánh mắt cậu ta như đang nói, làm ơn né ra một chút thì tốt quá.
“Maeng Hyodon, đi thôi. Sawol Seeum, đừng đến lớp muộn nhé.”
“Khoan đã, Lớp phó…”
“Vậy chúng tôi đi đây.”
Sau khi chào Yeom Junyeol một cách đơn giản, tôi kéo Maeng Hyodon vào trong tòa nhà năm nhất. Maeng Hyodon ngoan ngoãn bị kéo đi, nhưng mặt cậu ta vẫn lộ vẻ lo lắng. Nhìn qua thì Sawol Seeum trông yếu ớt, trong khi Yeom Junyeol cao lớn và tràn đầy khí chất mạnh mẽ, nên tôi thấy việc lo lắng cũng là bình thường.
“Thật sự không sao chứ, Lớp phó?”
“Ừ. Tiền bối Yeom Junyeol là người tốt. Cậu ấy là người nổi tiếng, nên nếu phạm sai lầm gì thì sẽ lên báo ngay, không thể hành động thiếu cẩn trọng được.”
“Cậu ấy là người nổi tiếng á?”
Tôi mở một màn hình hologram và cho cậu ta xem hồ sơ cùng các bài báo về Yeom Junyeol. Maeng Hyodon, như thể thật sự không biết Yeom Junyeol là ai, nhìn những bức ảnh với vẻ mặt thích thú.
Cậu ta đặc biệt không rời mắt khỏi các video tổng hợp màn trình diễn của Yeom Junyeol trong các cuộc chinh phục dị giới và hạ gục Kẻ thù.
Rồi.
⟨Kỹ năng ‘Sức Mạnh Định Mệnh’ đã kích hoạt.⟩
Một chuyện hoàn toàn không ngờ tới nữa lại xảy ra. Tôi quyết định để lại Maeng Hyodon, người đang mải mê mở video trên thiết bị của mình.
“Tôi đi vệ sinh một lát.”
“Ừ.”
Nghe Maeng Hyodon trả lời thờ ơ, tôi quan sát xung quanh.
‘Ít nhất cũng phải báo trước một tiếng rồi xuất hiện chứ! Mình có nên dùng Quỹ Đạo Player hay…!’
Rồi một thứ lọt vào mắt tôi. Trong hành lang yên tĩnh trước lớp học, một cánh hoa anh đào di chuyển một cách rất bất thường. Cánh hoa anh đào đỏ hơn hẳn bình thường, nhẹ nhàng bay lên xuống, đung đưa trước mắt tôi.
‘Có vẻ như nó đang ra hiệu cho mình đi theo.’
Tôi quyết định đi theo cánh hoa anh đào đó. Nó lững lờ bay trong không khí, di chuyển về phía trước trong hành lang mà không hề có chút gió nào. Như thể chỉ có mình tôi nhìn thấy nó, các học sinh đôi khi va vào nó, nhưng họ hoàn toàn không nhận thức được.
Cứ thế, nơi chúng tôi cuối cùng đặt chân đến là một lớp học lịch sử truyền thống ở cuối hành lang tầng 2 tòa nhà năm nhất.
‘May mắn là lớp học này không thường xuyên được sử dụng và không có ai ở đây, vì vẫn chưa đến giờ họp đầu giờ.’
Trên tường treo những bức tranh truyền thống vẽ trên giấy Hàn Quốc, và dưới tường là hàng chục ma-nơ-canh mặc đủ loại hanbok [2] làm từ lụa, vải calico, voan mỏng, hangra [3] và các loại vải truyền thống khác. Ở một bên, tôi thấy quần áo của thường dân, trang phục chính thức của quân đội, trang phục nghi lễ chính thức và thậm chí cả áo bào hoàng gia. Trong chiếc tủ khảm trai đang mở, tôi thấy hộp bút và hộp mực chạm khắc hình rồng và hổ.
‘Đầu tư khủng thế này vào một lớp học thậm chí không được sử dụng thường xuyên sao?’
Cánh hoa anh đào đỏ bám vào khung cửa sổ trượt và biến mất như tan chảy.
‘Đây là điểm đến sao?’
Khung cửa sổ trượt hơi hé mở. Tôi ẩn mình và lặng lẽ tiến lại gần cửa sổ.
‘Muốn cho mình xem cái này sao?’
Dưới cửa sổ là Sawol Seeum và Yeom Junyeol. Vì xung quanh yên tĩnh, giọng nói của họ vọng lên đến đây.
“Tiền bối Yeom Junyeol thật sự không phải là Kẻ Trộm Tường Đỏ-nim.”
“… Ừ. Tôi cũng đang tìm Kẻ Trộm Tường Đỏ.”
Trong khoảnh khắc, tay chân, không gian và thời gian của tôi như co lại. Hai người họ đang hô vang cái danh hiệu đáng xấu hổ mà tôi muốn quên đi.
‘Sức Mạnh Định Mệnh kích hoạt là để cho mình nghe thấy cái này ư!?’
Tôi đoán Yeom Junyeol đang điều tra để tìm Kẻ Trộm Tường Đỏ. Với sức mạnh thông tin của Sư Tử Đỏ, cậu ta sẽ tìm thấy tên Sawol Seeum trong danh sách đấu giá và đoán rằng Sawol Seeum, người đã mất tích, được Kẻ Trộm Tường Đỏ giải cứu.
‘Tại sao Yeom Junyeol lại tìm Kẻ Trộm Tường Đỏ?’
Cậu ta muốn kiện mình tội giả mạo sao?
“Tiền bối Yeom Junyeol, tại sao tiền bối lại tìm Kẻ Trộm Tường Đỏ-nim?”
Sawol Seeum hỏi thay cho tôi.
“Tôi muốn xin Kẻ Trộm Tường Đỏ nhận tôi làm đồ đệ [4].”
Đây là điều tôi không thể ngờ tới.
“Đồ đệ…? Em nghe nói sư phụ của tiền bối Yeom Junyeol là bố của tiền bối, Người Cai Trị Ngọn Lửa Đỏ Yeom Bangyeol-nim và một thành viên của tộc Rồng ạ.”
“Chắc Kẻ Trộm Tường Đỏ trông giống tôi thật. Có vẻ cậu đã điều tra về tôi.”
Mặt Sawol Seeum tái mét đi như thể cậu ta nghĩ mình lỡ lời và che miệng lại. Không sao. Bởi vì, dù sao đi nữa, có vẻ việc tôi giả mạo Yeom Junyeol đã bị phát hiện rồi.
“Không sao đâu. Nếu tôi biết về Buổi đấu giá Ảo Mộng, tôi cũng sẽ làm vậy. Dù bố và các thành viên tộc Rồng có lẽ sẽ ngăn cản, nên khó mà đích thân đi được.”
Yeom Junyeol là người tốt. Đúng như mong đợi từ nhân vật có thể chơi của mình.
“Bố tôi và tộc Rồng rất yêu thương tôi, nên tôi chưa được huấn luyện bài bản. Tôi muốn trở nên mạnh mẽ hơn một chút.”
Yeom Junyeol sở hữu một tính cách xứng đáng với vị trí Player ngôi sao mà mọi người đều ghen tị. Điểm mạnh lớn nhất của cậu ấy không phải là ngoại hình, dòng dõi hay năng lực, mà là khát vọng tự hoàn thiện bản thân.
“Kẻ Trộm Tường Đỏ rất mạnh. Cái dũng khí một mình tấn công Buổi đấu giá Ảo Mộng, sự chính xác khi đặt những đốm lửa ẩn trước đó, thời điểm và tốc độ kích hoạt các đốm lửa ẩn, sức mạnh duy trì bức tường lửa đó, khả năng kiểm soát ngọn lửa một cách tự do và… những điều đó tôi không thể nào bắt chước được.”
“Vâng! Anh ấy thật sự rất mạnh và ngầu! Nếu không có Người ấy, em đã không thể đến trường. Em thật sự muốn tìm Người ấy và cảm ơn Người ấy.”
“… Có vẻ Kẻ Trộm Tường Đỏ không chỉ mạnh mà còn nổi tiếng nữa.”
Trong khoảnh khắc, không gian xung quanh tôi dường như bị bóp méo. Tôi teo lại.
Dừng lại! Chỉ số tỉnh táo của tôi đã về 0 rồi!
Hai người họ tiếp tục khen ngợi Kẻ Trộm Tường Đỏ một cách thái quá trong một thời gian dài. Phải chăng Sức Mạnh Định Mệnh gọi mình đến đây để mình mất hết lý trí, tay chân mềm nhũn rồi tan biến đi sao?
May mắn thay, thời gian buổi họp đầu giờ dần đến gần, nên hai người trao đổi mã thiết bị và kết thúc cuộc trò chuyện hành hạ sự tỉnh táo của tôi.
“Được, có chuyện gì thì liên lạc với tôi nhé. Tôi sẽ giúp nếu có thể. Nếu cậu tìm thấy Kẻ Trộm Tường Đỏ, làm ơn liên lạc với tôi, nếu được phép.”
“Nếu Kẻ Trộm Tường Đỏ-nim nói được… Nếu tiền bối Yeom Junyeol biết Kẻ Trộm Tường Đỏ là ai thì…”
“Được. Tôi nhất định sẽ hỏi.”
“Vâng…!”
Không phải vâng. Không được đâu.
Nếu muốn sống sót, sau này mình phải cẩn thận hơn nữa.
‘Cậu bảo muốn mình nhận làm đồ đệ á?’
Tôi sẽ yên tâm hơn nếu Yeom Junyeol mạnh mẽ hơn. Sẽ tốt nếu những nhân vật được dự đoán sẽ chết có thể trở nên mạnh mẽ hơn và chuẩn bị cho điều đó.
‘Mình không ngờ Yeom Junyeol lại về Hàn Quốc, nhưng có lẽ mình có thể tận dụng điều này.’
Tháng tới, đầu tháng Năm. Ju Su-hyeok sẽ đối mặt với một cuộc khủng hoảng lớn. Đó là một quy mô khó có thể ngăn chặn chỉ bằng sức mạnh của riêng tôi. Đó là một sự kiện lớn, số người chết và bị thương lên tới bốn chữ số và sẽ trở thành lý do cho mối thù giữa tập đoàn Ju-Oh và TC.
Tôi đã nghĩ ra vài cách để đối phó, nhưng nếu mượn sức mạnh của Yeom Junyeol, tôi có thể xử lý nó một cách rất tự nhiên và gọn gàng. Và sẽ dễ dàng ẩn mình khỏi tầm mắt của kẻ chủ mưu trong bóng tối.
‘Mình nên thử nghĩ xem sao.’
Ngoài việc làm thế nào để tiết lộ danh tính Kẻ Trộm Tường Đỏ trước Yeom Junyeol. Tôi thật sự có rất nhiều chuyện phải lo lắng.
Lớp học 0 năm nhất.
Sawol Seeum đến sớm hơn tôi. Maeng Hyodon dính lấy cậu ta và kiểm tra xem cậu ta có bị bắt nạt không. Giống như vụ cú tát bulgogi lần trước, có vẻ Maeng Hyodon có một khía cạnh bảo mẫu bí mật.
“Woah, đây là lần đầu tiên em thấy tiền bối Yeom Junyeol ngoài đời. Anh ấy đẹp trai đúng như lời đồn.”
“… Ừ, đúng vậy.”
“Em ngạc nhiên khi thấy cậu ấy đến nói chuyện với Lena. Hai người nói chuyện gì thế?”
“Không có gì, em chỉ nghĩ tiền bối Yeom Junyeol có thể là một người em biết… Có vẻ hai người khác nhau.”
“Thế à?”
Có vẻ Yeom Junyeol cũng đã nói chuyện với Lee Lena. Là người có kỹ năng xã hội đỉnh cao, Kim Yuri đã thể hiện sự tinh tế với Lee Lena và không hỏi thêm.
‘Em ấy nhận ra hai người khác nhau, ngay cả khi Yeom Junyeol không nói nhiều. Lee Lena rất nhạy bén.’
“Em không biết tiền bối Yeom Junyeol có đẹp trai đến thế không.”
“Hả?”
Han Yi thả một quả bom mà không báo trước.
“Anh ấy chẳng khác gì mấy so với các bạn nam trong lớp mình cả.”
Han Yi hoàn toàn không biểu cảm.
Các bạn nam trong lớp, bao gồm cả tôi, là Maeng Hyodon, Sawol Seeum và Hwang Jiho. Tất cả chúng tôi đều há hốc mồm nhìn Han Yi. Em bảo bọn này cùng đẳng cấp với Yeom Junyeol á? Gì cơ?
‘Đấy là đang tự rước họa vào thân với fan của Yeom Junyeol đấy.’
Từ đó, chuyển sang màn thi nhau khen ngợi, hoàn toàn không chút ý đồ xấu. Hwang Jiho cố nhịn cười và chỉ nói cảm ơn. Đặc biệt, mặt Sawol Seeum và Maeng Hyodon đỏ bừng lên như bị thiêu đốt.
Rồi đến lượt tôi. Tôi nhận được một bình luận: ‘Mặt anh lúc suy tư trông đẹp trai lắm.’
Nghe vậy, Maeng Hyodon nhìn tôi như thể đang đánh giá.
“Lúc Lớp phó suy nghĩ gì đó, trông cực kỳ đáng ngờ.”
“Hahaha. Hahahahaha!”
Trước lời của Maeng Hyodon, Hwang Jiho không nhịn được, cười phá lên như mất trí, lăn lộn dưới sàn. Cuối cùng, không khí trong lớp biến thành một mớ hỗn độn và duy trì sự ngớ ngẩn đó cho đến khi chuông báo giờ học reo lên.
[Chúng ta cùng chọn. Mỗi người một lá phiếu sạch, bông hoa của dân chủ–]
Chuông báo giờ học là một bài hát vận động bầu cử, do ủy ban quản lý bầu cử thực hiện, thường phát trước các cuộc tổng tuyển cử và bầu cử đại biểu Quốc hội. Đó là màn khoe tài không cần thiết của Câu lạc bộ Hợp xướng. Dàn hợp xướng với đủ các giọng soprano, alto, tenor và bass, hòa quyện đến nỗi tôi cứ ngỡ đang nghe thánh ca chứ không phải bài hát bầu cử.
‘À, sắp tổng tuyển cử rồi.’
Tôi biết kết quả tổng tuyển cử. Ứng cử viên độc lập được bầu tại khu vực bầu cử Quận Eungwang sẽ trở thành đại biểu Quốc hội trẻ tuổi nhất trong số những người được bầu năm nay. Ông ấy là một tiền bối xuất sắc, tốt nghiệp từ Trường Eungwang và là một Nhân vật có thể chơi.
‘Chúng tôi vẫn chưa có quyền bầu cử. Nhưng có lẽ mọi người thích chuẩn bị chuông báo giờ học cho những dịp đặc biệt.’
Không lâu sau chuông báo giờ học ngừng reo, Ham Geunhyeong bước vào lớp để họp đầu giờ. Khi Ham Geunhyeong bước vào lớp, bầu không khí hỗn loạn bên trong lập tức lắng xuống.
“Chào buổi sáng. Như các em đã biết, cuối cùng chúng ta cũng có đủ bảy người đến trường.”
Bảy người. Vẫn chưa đạt 50% tỷ lệ chuyên cần. Nghe hơi buồn một chút. Tấm biển với khẩu hiệu lớp ‘Đến giờ đi học rồi’, treo trên đầu Ham Geunhyeong, dường như lấp lánh bất thường.
“Cơ sở của việc chinh phục dị giới là tinh thần đồng đội. Lớp chúng ta cũng sẽ luyện tập tinh thần đồng đội.”
Người ta khuyến nghị nên có ít nhất năm thành viên trong đội khi chinh phục dị giới. Lớp chúng ta chỉ có bốn người, nhưng trong một thời gian ngắn, ba người đã bắt đầu đến trường và đủ bảy người.
Những người tấn công tầm gần: Maeng Hyodon, Kim Yuri và Han Yi.
Những người tấn công tầm xa: Lee Lena, Sawol Seeum.
Người toàn năng: Tôi và Hwang Jiho.
Các bạn học đã tụ tập lại khá cân bằng.
“Lớp học chung buổi sáng, Thực hành chiến đấu Player 1. Chúng ta sẽ bắt đầu luyện tập tinh thần đồng đội sử dụng trình mô phỏng chinh phục dị giới. Thay đồ thể dục trước khi tiết một bắt đầu và tập trung tại Phòng Thể Chất số 5. Buổi họp đầu giờ đến đây là hết.”
~~*
[1] phép màu — Như đã giải thích trong phần 3, nó hơi khác so với ‘chúc phúc’ mạnh mẽ.
[2] hanbok — Trang phục truyền thống của Hàn Quốc.
[3] hangra — Một loại vải truyền thống.
[4] đồ đệ — Trong ngữ cảnh này, Yeom Junyeol muốn Kẻ Trộm Tường Đỏ nhận mình làm ‘đồ đệ’ (người theo học kỹ năng/võ thuật từ một bậc thầy).
Lời người dịch: Thiên thần hộ mệnh đã gặp đứa con định mệnh của mình… Đã đến lúc bắt đầu sưu tầm thú nhồi bông và đồ kỷ niệm rồi.


0 Bình luận