• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 13: Thịt Viên Sốt Đậm Đà và Nghề Nhà Thám Hiểm!

Chương 8-2

0 Bình luận - Độ dài: 2,425 từ - Cập nhật:

Tiếng đập búa lách cách vang vọng khắp nhà. Công trình mở rộng phòng tắm đang được tiến hành suôn sẻ.

Đây đã là ngày thứ hai kể từ khi bắt đầu thi công.

Dĩ nhiên, các linh thú của tôi chẳng thích ồn ào chút nào.

Ngay khi những người thợ bắt đầu làm việc, Fel, Gon, Dora-chan và Sui đều trốn ra vườn. Giờ thì họ đang nằm dài trên bãi cỏ, tận hưởng ánh nắng trưa mà ngủ ngon lành.

Còn tôi thì ở lại phòng khách, để ông Bruno có thể gọi tôi bất cứ lúc nào nếu cần quyết định gì.

Tôi đã mua một cặp nút tai từ Siêu thị Online, và chúng cực kỳ hữu dụng, giúp tôi tránh khỏi sự tra tấn âm thanh từ công trình.

Ông Bruno không hề nói quá về tốc độ làm việc của ông ta và đội thợ. Công trình diễn ra vô cùng suôn sẻ, và ông Bruno khẳng định sẽ hoàn thành trước khi ngày hôm nay kết thúc.

Sáng nay, tôi cũng đã thành giao bồn tắm mới mua từ Thương hội Illario cho ông ta, hiện tại nó đang đặt trong phòng thay đồ.

Hay đúng hơn là chiếm hết phần lớn không gian phòng thay đồ.

Chiếc bồn tắm này sẽ là bước lắp đặt cuối cùng. Vì nó là một công cụ ma pháp, nên về cơ bản chỉ cần kiểm tra khả năng tạo nước nóng và hệ thống thoát nước là xong.

Chiếc bồn tôi chọn lần này có thiết kế khá hợp với cái cũ, đó cũng là lý do chính khiến tôi quyết định mua nó.

Bồn tắm hiện tại của tôi cực kỳ đắt đỏ.

Nó có dạng tròn, làm từ sứ, với viền ngà bao quanh bên ngoài. Trên mép bồn còn vẽ hoa văn nhiều màu sắc, tạo nên một vẻ đẹp tinh tế.

Tôi không nghĩ rằng mình sẽ tìm được một cái có thiết kế tương tự với giá hợp lý, cũng như không biết cửa hàng sẽ có bao nhiêu lựa chọn ngay từ đầu.

Tôi chỉ cần một cái có tông màu trắng để không quá lệch tông với cái cũ, nhưng ưu tiên lớn nhất vẫn là đủ rộng để Gon có thể nằm thoải mái.

Nếu không có lựa chọn nào phù hợp, tôi đã chuẩn bị tinh thần chấp nhận một cái bồn xấu xí, miễn là đủ rộng.

Thật may, tôi đã tìm thấy một cái gần như hoàn hảo ở cửa hàng.

Nó hơi ngả màu kem vàng nhạt, được vẽ hoa đỏ và hồng, và là kích thước lớn nhất trong số các bồn tắm.

Tôi lập tức mua nó ngay.

Chi phí? 540 đồng vàng.

Theo nhân viên cửa hàng, đó là một mức giá ưu đãi đặc biệt.

Khi tôi hỏi lý do, họ giải thích rằng không ai muốn mua một cái bồn tắm khổng lồ như vậy, và nó đã nằm trong kho hàng suốt một thời gian dài.

Thực tế, họ còn vui mừng vì cuối cùng cũng tống khứ được nó.

Còn tôi? Tôi quá hài lòng vì đã tìm được đúng thứ mình cần.

Đúng là một thỏa thuận đôi bên cùng có lợi.

Vậy là xong phần tìm mua bồn tắm.

Nếu phải chỉ ra điểm không hoàn hảo duy nhất trong chuyện này, có lẽ là thiết kế của bồn hơi dễ thương quá mức cho một thứ dành riêng cho Gon.

Nhưng dù sao thì nó cũng hợp với cái bồn của tôi, thế nên dù Gon có không thích thì cũng phải chịu thôi.

Giờ thì chỉ còn chờ đội thợ hoàn tất công trình nữa là xong.

Mà nghĩ lại, chờ đợi có khi là phần khó nhất đấy...

.............

Ông Bruno xuất hiện trong phòng khách vào lúc chạng vạng.

"Cảm ơn vì đã chờ nhé," ông ta nói. "Bọn tôi vừa hoàn thành xong."

Tôi lập tức chạy ngay vào kiểm tra phòng tắm mới.

[Oooh, to quá trời luôn!] Tôi há hốc mồm trước căn phòng.

Điều này nghe có vẻ hiển nhiên, vì đó chính là mục đích của công trình, nhưng phòng tắm đã rộng gấp đôi so với trước.

Chiếc bồn mới của Gon được đặt ngay cạnh cái bồn cũ của tôi.

"Hệ thống thoát nước cũng không có vấn đề gì cả," Ông Bruno nhận xét. "Thấy sao?"

[Hoàn hảo luôn!] tôi trả lời.

Quả nhiên không ai có thể sánh được với người lùn khi nói đến mấy vụ thủ công, xây dựng như thế này.

"Đương nhiên rồi," Ông Bruno nói. "Với rượu hảo hạng làm phần thưởng, đương nhiên bọn tôi sẽ dốc hết sức!"

Thực tế thì, tối qua tôi đã đưa cho họ một ít whiskey sau khi họ hoàn thành ngày làm việc đầu tiên.

Dĩ nhiên, hôm nay tôi sẽ hào phóng hơn mọi khi.

[Đây là số rượu tôi đã hứa! Hôm nay có nhiều hơn hôm qua một chút, nên nhớ chia cho mọi người nhé.]

Tôi đưa cho ông Bruno một thùng chứa hai mươi chai whiskey, cùng loại với hôm trước.

"Ôi chà, vậy thì không khách sáo nhé! Cảm ơn nhiều!" Ông Bruno hào hứng nhận lấy thùng rượu.

Ông ta cùng đám thợ đều cười tươi roi rói, đôi mắt lấp lánh khi nhìn whiskey trong tay.

...Người lùn quả nhiên cuồng rượu thật.

Tổng cộng có khoảng mười người tham gia vào công trình, phần lớn là người lùn.

Có một nhân loại và một thú nhân, nhưng tôi đã sớm nhận ra rằng cả hai cũng là những kẻ nghiện rượu thứ thiệt.

Chính vì vậy, hôm qua tôi cũng đã cho họ một ít whiskey.

Tôi biết chắc chắn họ sẽ cần một tửu lượng rượi rất lớn, nếu không thì sẽ chẳng thể trụ nổi.

Hôm qua, tôi đã đưa cho họ mười chai, và như dự đoán, họ đã dùng nó để tổ chức một bữa tiệc ăn mừng ngay trong văn phòng của ông Bruno sau khi kết thúc công việc.

Hôm nay? Hiển nhiên là họ cũng định mở một bữa tiệc nữa.

Ông Bruno thậm chí còn mời tôi tham gia, nhưng tôi đành lịch sự khước từ.

Tôi cũng thích uống rượu đôi chút, nhưng vẫn thuộc dạng tửu lượng yếu.

Nếu cố gắng đua chén với đám người lùn và mấy tên bợm rượu này, tôi e là mình sẽ không còn toàn thây.

Hơn nữa, tôi đã có kế hoạch riêng cho tối nay:

Thưởng thức phòng tắm mới tinh của mình cùng với các linh thú!

.................

Trước khi rời đi, tôi và ông Bruno đã bàn bạc về kế hoạch xây dựng nhà mới.

Chúng tôi thống nhất rằng tôi sẽ tự lo phần dọn dẹp và khai hoang, sau đó đến văn phòng của ông ta để sắp xếp lịch thi công.

Trong lúc đó, đám thợ của ông ta đã bắt đầu mở tiệc ngay bên cạnh, tiếng cười nói vang vọng khắp nơi.

Cuối cùng, ông Bruno và đội thợ rời đi, tay ôm thùng rượu, miệng cười hớn hở.

Lúc ấy, tôi mới chợt nhớ ra một chuyện rất quan trọng.

[Ông Bruno, đợi đã! Tôi chưa trả tiền công sửa nhà mà!] Tôi vội vàng chạy theo ông ta.

"Ồ!" Ông Bruno ngạc nhiên. "Suýt nữa thì tôi quên mất! Nếu mà không thanh toán, vợ tôi chắc xử đẹp tôi luôn quá!" Ông ta nói với giọng như vừa trút được gánh nặng.

Tổng chi phí công trình là 270 đồng vàng.

Ông Bruno không ngại nhận tiền lớn, thế nên tôi thanh toán bằng hai đồng bạch kim và bảy đồng vàng lớn.

"Lâu lắm rồi mới thấy lại đồng bạch kim," Ông Bruno nói. "Mấy nhà thám hiểm hạng S đúng là kiếm bộn tiền ha?" Ông ta đùa.

Nhưng xét đến số tiền ông ta vừa kiếm được chỉ trong hai ngày làm việc, tôi nghĩ ông ta không có tư cách chọc tôi đâu.

Vậy là chúng tôi hoàn tất giao dịch, và ông Bruno cùng đội thợ chính thức rời đi.

Vừa lúc đó, các linh thú của tôi cũng quay trở vào nhà.

Fel là người đi vào đầu tiên.

[Cuối cùng cũng xong rồi sao?]

[Ừ,] tôi nói. [Giờ phòng tắm rộng hơn hẳn rồi đấy! Gon, từ giờ ông có thể thoải mái ngâm mình trong bồn tắm mà không lo chật nữa.]

[Tuyệt vời!] Gon vui vẻ đáp, trong khi Dora-chan và Sui vẫn đang bám trên lưng lão ta.

[Ta quen tắm mỗi ngày rồi, tối qua bỏ lỡ nên thấy thiếu thiếu ghê.] Dora-chan nói. [Dù gì đi nữa, tối nay ta nhất định phải tắm!]

[Sui cũng muốn tắm~!]

Dora-chan nói không sai.

Từ khi về Karelina, chúng tôi đều tắm mỗi ngày, và việc bỏ lỡ ngày hôm qua khiến tôi cảm thấy khá khó chịu.

[Vậy thì chờ gì nữa? Đi tắm ngay thôi!] Tôi hào hứng nói.

[Khoan đã!] Fel đột nhiên chặn lại.

[Giờ không phải lúc để bàn chuyện tắm rửa!]

[Lại gì nữa đây, Fel?] Tôi thở dài.

[Ăn trước đã!]

[À đúng rồi!] Gon gật đầu tán thành.

[Ờ ha! Dĩ nhiên là phải ăn trước chứ!] Dora-chan thêm vào.

[Ănnnnn~!] Sui kêu lên phấn khích.

À, đúng rồi.

Tôi đã quên béng mất.

Dù có chuyện gì xảy ra, đám hấu ăn này luôn luôn đặt cái bụng của mình lên trên hết.

Thế nên, tôi hối hả chạy vào bếp để chuẩn bị bữa tối.

............

Sau khi ăn xong, tôi, Gon, Dora-chan và Sui thẳng tiến đến phòng tắm.

Nhân tiện thì, bữa tối của chúng tôi là cơm bát thịt minotaur vị miso—tôi đã chuẩn bị sẵn từ trước và cất trong ItemBox.

Tôi xới đầy cơm vào bát, đặt một lớp rau xà lách lên trên, rồi rải thịt minotaur sốt miso, cuối cùng là rắc mè rang để hoàn thiện.

Tự khen món mình nấu có hơi kỳ cục, nhưng thật sự là chúng rất ngon!

Gon thậm chí còn thích đến mức bảo tôi làm lại vào lần sau.

............

Sau khi nghỉ ngơi đôi chút sau bữa ăn, chúng tôi cùng nhau hướng về phòng tắm!

Tôi cũng ngỏ lời mời Fel, nhưng như thường lệ, ông ta từ chối thẳng thừng với vẻ mặt khó chịu, bảo rằng cứ đi tắm mà không cần đến ông ta.

Vậy là chỉ còn bốn chúng tôi tận hưởng căn phòng tắm mới.

[Thấy sao? To lắm đúng không?] Tôi hào hứng nói khi bước vào.

[Ôi trời, đúng là siêu rộng luôn!] Dora-chan vừa bay lượn quanh bồn tắm vừa cảm thán.

[Toooo quá~!] Sui cũng tung tăng nhảy nhót theo sau Dora-chan.

[Ta có thể vào đây mà vẫn dư chỗ.] Gon vui vẻ nói, có vẻ rất hài lòng với không gian rộng rãi.

Tôi đã bật nước chảy vào cả hai bồn tắm từ trước bữa tối, và giờ chúng đã đầy ăm ắp.

[Được rồi! Trước tiên, Gon, để tôi tắm sạch cho ông đã. Sui, giúp ta dội nước đi nào!]

[Okaaay~!]

Sui hút nước từ bồn tắm vào một xúc tu, rồi xịt lên người Gon như vòi hoa sen.

[Này, Dora-chan, cầm cái này đi.] Tôi đưa cho Dora-chan một chiếc bàn chải cứng, thứ mà tôi đã mua trước khi vào phòng tắm.

[Dùng nó để cọ sạch những chỗ khó chạm tới trên vảy của Gon đi!]

[Ừ thì... cũng được.] Dora-chan nhận bàn chải với vẻ hơi miễn cưỡng.

[À, nhân tiện thì, cậu cũng có thể tranh thủ tự kỳ cọ luôn đấy!]

[Đùa đấy à?! Nếu ta cọ bằng cái này chắc đau chết mất! Da ta nhạy cảm lắm đó!]

Tôi phì cười.

[Ờ đúng rồi ha, quên mất cậu mong manh thế nào. Vậy thì, đây, lấy miếng bọt biển như mọi khi của cậu nè.]

[Đúng rồi, phải vậy chứ! Chà...]

[Khoan đã!] Gon đột nhiên lên tiếng.

[Sao các người cứ làm như thể ta không nhạy cảm vậy?! Đó là sai hoàn toàn! Ta chỉ không phải là một giống loài nhỏ bé, yếu ớt như Dora thôi! Ta là một rồng cổ đại vĩ đại, miễn nhiễm với tất cả những đòn tấn công thông thường!]

[Ai yếu ớt chứ?!!]

[Sự thật là thế còn gì?]

[Yếu ớt~!]

[Này! Đến cả Sui cũng nói theo là sao?!]

[Thôi thôi,] tôi can thiệp.

[Dora-chan, ai cũng biết cậu mạnh rồi. Đừng có cãi nhau nữa, được chứ?]

.............

Trong khi họ cãi nhau, tôi vẫn tiếp tục cọ sạch lớp vảy của Gon bằng bàn chải chuyên dụng.

Cảm giác kỳ cọ cho một rồng cổ đại trong khi chỉ quấn mỗi chiếc khăn quanh hông, thật sự là quá sức kỳ lạ.

Mà Gon lại rất biết cách hành hạ người khác, cứ liên tục chỉ chỗ này chỗ kia:

[Ôi, chà! Mạnh hơn chút đi!]

[Khoan, chỗ đó chưa sạch đâu! Quay lại cọ thêm đi!]

...Làm sạch một con rồng kén chọn đúng là lao động khổ sai!

*Cọ cọ, cọ cọ!*

*Cọ cọ, cọ cọ!*

[Phù! Xong rồi! Sui, xả nước đi!]

[Okaaay~!]

Sui lại dùng xúc tu làm vòi sen, xả nước để rửa sạch toàn bộ bọt xà phòng trên người Gon.

Cuối cùng, bốn chúng tôi cũng được ngâm mình trong bồn tắm.

[Aaaaaahhhhhhhhh...]

Tôi thở ra một hơi dài sảng khoái, chẳng khác gì một ông già khó tính.

Sau những nỗ lực kỳ công để làm sạch Gon, được thả mình trong làn nước ấm quả là cực kỳ sảng khoái.

Trước khi tắm, tôi còn thả muối tắm hương yuzu vào nước, khiến nó sủi bọt nhẹ.

Cảm giác như từng thớ cơ trên người tôi đang được thư giãn hoàn toàn.

[Tắm đúng là phê thật.] Dora-chan thả mình trên mặt nước và lẩm bẩm.

[Sướng quá~.] Sui cũng trôi nổi cạnh đó.

[Thế nào, Gon?] Tôi hỏi, nhưng không nhận được câu trả lời.

[Ơ, này? Lão Gon?]

Tôi quay sang nhìn, và thấy Gon đã ngủ say sưa trong bồn tắm.

Có vẻ nước ấm đã làm lão ta thoải mái đến mức ngủ luôn.

[Haizz...] Tôi thở dài lần nữa.

[Rồi, vậy là rõ. Không gì tuyệt vời hơn một bồn tắm thư giãn cả.]

[Chuẩn luôn!]

[Đúng đấy!]

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận