Tập 13: Thịt Viên Sốt Đậm Đà và Nghề Nhà Thám Hiểm!
Chương 6-2
1 Bình luận - Độ dài: 3,018 từ - Cập nhật:
Khi đến nơi, tôi bảo Fel và ba linh thú đợi bên ngoài rồi một mình bước vào cửa hàng.
"Chào mừng quý khách!" Một người đàn ông có vóc dáng trung bình, điểm nổi bật nhất là bộ ria ngắn và rậm, lên tiếng chào tôi. "Hôm nay ngài muốn tìm gì ạ?"
[À thì...] Tôi lấy ra những chiếc bát của các linh thú từ ItemBox rồi giơ lên cho ông ta xem. [Tôi mua mấy cái này ở Nijhoff, giờ tôi đang tìm một bộ tương tự, chỉ khác màu thôi.]
"Tôi có thể xem kỹ hơn được không?" Người chủ tiệm hỏi. Tôi đưa ông ta chiếc bát màu lam ngọc.
"Hừm! Đây hẳn là sản phẩm của xưởng Firmino rồi, phải không?"
[Tôi không nhớ chính xác xưởng nào đã làm ra chúng, nhưng cái tên đó nghe cũng hợp lý.]
"Xin chờ một chút! Tôi nhớ là mình có vài món của Firmino với thiết kế tương tự đâu đó trong kho." Ông ta nói rồi lập tức đi vào trong. Một lát sau, ông quay trở lại với một chiếc bát có hình dạng giống hệt nhưng có màu vàng mù tạt đậm. "Đây cũng là sản phẩm của Firmino, thiết kế hoàn toàn giống với chiếc bát của ngài. Ngài thấy thế nào?"
[Ồ, đẹp lắm!] Tôi gật gù. [Màu sắc rất bắt mắt, vẫn giữ được vẻ tinh tế giống như mấy cái bát tôi đang dùng.]
Vậy là tôi đã tìm được chiếc bát ăn riêng của Gon một cách vô cùng suôn sẻ. Tôi chắc chắn sẽ mua nó, chỉ mong Gon cũng thích.
Khi tôi hỏi giá, chủ tiệm báo rằng nó có giá hai mươi mốt đồng vàng. Lần trước tôi mua ở Nijhoff thì còn chưa đến hai mươi đồng, nhưng nghĩ lại thì đây là hàng nhập khẩu, giá cao hơn cũng là điều dễ hiểu. Chi phí vận chuyển chắc hẳn không rẻ. Tôi thấy mức giá này vẫn hợp lý nên quyết định không mặc cả.
Nhưng tôi vẫn chưa mua xong. Tôi còn muốn tìm thêm những chiếc đĩa thật lớn cho các linh thú, vì khẩu phần ăn của họ quá mức khổng lồ.
[Tôi muốn tìm loại đĩa lớn hơn nữa, ông có không?] Tôi hỏi.
"Mời ngài xem qua loại này," chủ tiệm nói rồi đưa ra một bộ đĩa màu trắng ngà rất lớn. "Đây là sản phẩm của xưởng Lawrence, thiết kế của họ đang rất thịnh hành dạo gần đây!"
Những chiếc đĩa này trông giống như được làm từ sứ và có hoa văn viền vàng tinh xảo. Kích thước đúng như tôi cần, kiểu dáng cũng rất đẹp, nhưng vấn đề là chúng có vẻ hơi mỏng và dễ vỡ. Nếu răng nanh của các linh thú—đặc biệt là của Fel—chạm vào một chút thôi, tôi e là nó sẽ nứt ngay lập tức.
[Tôi muốn loại dày và chắc chắn hơn một chút.]
"Hừm, vậy thì..." Chủ tiệm lẩm bầm rồi lấy ra một bộ khác. Cũng có màu trắng, nhưng loại này là một sắc trắng tinh khiết hơn và có độ bóng đẹp mắt. Đặc biệt là nó dày dặn hơn hẳn. "Vừa hay lô hàng này mới về mấy hôm trước! Đây là sản phẩm của xưởng Ludwig, một xưởng gốm đang nổi lên gần đây!"
À, mấy cái này thì hợp lý đây! Chúng vẫn mang phong cách tinh tế của sứ cao cấp, và tôi có linh cảm rằng bất cứ món gì bày lên đây cũng sẽ trông rất ngon mắt. Nhìn chung, tôi quyết định sẽ mua ngay.
Vì xưởng Ludwig còn khá mới mẻ nên giá của chúng chỉ có bảy đồng vàng mỗi chiếc. Cửa hàng còn năm chiếc trong kho, và tôi mua tất cả.
Sau đó, tôi dạo quanh cửa hàng một lúc rồi mua thêm năm chiếc đĩa lớn màu be sẫm cùng năm cái bát lớn màu nâu. Tổng cộng, tôi đã chi chín mươi sáu đồng vàng. Dĩ nhiên, nếu mua ở Nijhoff thì sẽ rẻ hơn, nhưng tôi vẫn cảm thấy hài lòng vì đã tìm được nhiều món hợp ý.
Sau khi thanh toán xong, tôi cất hết đống chén đĩa vào ItemBox rồi rời khỏi cửa hàng. Người chủ tiệm ria mép tiễn tôi đi với nụ cười rạng rỡ.
[Cảm ơn vì đã đợi nhé, mọi người.] Tôi nói khi bước ra ngoài.
[Ngươi đi lâu chết đi được!] Dora-chan phàn nàn.
[Quả thật vậy! Đợi chờ dài đằng đẵng!] Fel thêm vào.
[Không sai, bệ hạ! Sui chán đến mức ngủ quên luôn trên đầu ta rồi!] Gon nói.
[Zzz...]
[Ừ ừ, xin lỗi nhé. Giờ mua sắm xong rồi, chúng ta về thôi nào.]
[Rất tốt. Và như đã hứa, ta mong chờ bữa tối với nội tạng hôm nay.] Fel nhắc nhở.
[Ừ đúng rồi! Loại siêu ngon, siêu đậm đà lần trước ấy!] Dora-chan hăng hái phụ họa.
[Ta không thể chờ thêm nữa, thưa bệ hạ!] Gon nói đầy mong đợi.
[Mmh! Đồ ăn? Đồ ănnnnn!] Có vẻ chỉ cần nhắc đến bữa tối là Sui tỉnh giấc ngay lập tức.
[Xin lỗi, Sui, nhưng vẫn còn một lúc nữa mới tới giờ ăn đấy! Chờ đến khi về nhà được không?]
[Được ạ!] Sui đồng ý với một cái lắc lư vui vẻ.
Tốt rồi! Giờ thì về nhà thôi và chuẩn bị nướng ít nội tạng nào!
................
Sau khi trở về, các linh thú dán mắt ra cửa sổ, nhìn chằm chằm vào cơn mưa đang trút xuống bên ngoài. Lúc chúng tôi về đến nhà, trời chỉ mới mưa lất phất, nhưng chẳng mấy chốc đã biến thành một cơn bão thực sự.
[Xin lỗi mọi người, nhưng trong thời tiết thế này thì không thể nướng nội tạng được rồi.]
Gon, người mong chờ bữa tối nhất, cúi đầu đầy thất vọng. [Nội tạng của ta...] Lão than vãn như thể mất đi cả thế giới, trông chẳng hợp chút nào với dáng vẻ dũng mãnh của một con rồng.
[Nhưng mà, tôi vẫn có thể làm món gì đó có nội tạng mà không cần nướng.] Tôi vỗ vai Gon trấn an.
Ngay lập tức, đầu Gon bật dậy. [Bệ hạ có thể ư?!]
[Ư-Ừm,] tôi đáp, hơi giật mình trước sự thay đổi tâm trạng quá nhanh của hắn.
[Ôi trời, vậy sao không nói ngay từ đầu chứ! Thế là ta vẫn được thưởng thức một món từ nội tạng rồi! Ta không thể chờ được nữa!]
[Vậy là bữa ăn không bị hoãn lại? Tuyệt.]
[Đúng vậy đó! Tuyệt vời! Woohoo!]
[Sui cũng vui nữa!]
Có vẻ như cả ba linh thú còn lại cũng hào hứng không kém Gon khi nghe tin vẫn sẽ có món nội tạng.
[Thế thì còn đứng đó làm gì nữa? Mau nấu đi.] Fel nói rồi đẩy lưng tôi một cái.
[Này, bỏ chân ra! Nghiêm túc đấy!]
[Ta sẽ rất vui nếu người có thể chuẩn bị bữa tối sớm, thưa bệ hạ! Ta háo hức muốn nếm thử món này lắm rồi!] Gon nói, mắt sáng rực lên.
[Ta cũng háo hức lắm!] Dora-chan phụ họa.
[Sui nữa, chủ nhân ơi!]
Nhìn thấy cả bốn đều trông chờ thế này, tôi chỉ còn cách thở dài.
[Rồi rồi! Tôi sẽ đi nấu ngay đây, mấy người cứ ngồi chờ ở phòng khách đi!]
Tôi nhanh chóng tiến vào bếp. [Được rồi, bắt tay vào nấu thôi nào!].
................
Tôi quyết định làm món cơm nội tạng xào sốt miso—một món đơn giản, chỉ cần xào nội tạng với nước sốt mặn ngọt rồi bày lên cơm.
Tôi từng tình cờ tìm thấy công thức này khi quá thèm nội tạng và lên mạng tìm cách chế biến mới. Nội tạng xào thì dĩ nhiên là cực kỳ hợp với cơm, nhưng điều quan trọng nhất là nó cũng rất hợp với bia! Thực tế, hầu hết các món nội tạng đều hợp với bia, nhưng theo tôi, sốt miso mặn ngọt làm tăng độ "bắt mồi" hơn hẳn những cách chế biến khác. Tối nay, tôi nhất định sẽ làm vài lon bia lạnh để thưởng thức cùng bữa ăn!
[Món này không cần nhiều nguyên liệu lắm, nên hầu như chẳng phải chuẩn bị gì nhiều.] Tôi lẩm bầm rồi mở Siêu thị Online để mua tương đậu cay và ít hành lá.
Sau đó, tôi bắt đầu nấu.
Đầu tiên, tôi lấy ra một ít nội tạng bò hầm ngục. Mấy đứa trẻ ở cô nhi viện Rosendahl đã sơ chế giúp tôi rồi, nên có thể sử dụng ngay. Tôi cắt chúng thành miếng vừa ăn, rồi chần sơ qua nước nóng. Nội tạng bò hầm ngục vốn không có mùi khó chịu đặc trưng, nên có lẽ tôi có thể bỏ qua bước này, nhưng chần qua sẽ giúp loại bỏ phần mỡ thừa bám trên bề mặt.
Tiếp theo, tôi cắt hành tây thành múi cau và xắt hành lá thành lát mỏng.
Sau đó, tôi pha nước sốt gồm miso, xì dầu, đường, rượu sake, gừng băm và tương đậu cay.
Giờ là lúc xào nội tạng!
Tôi đun nóng dầu mè trong chảo, rồi cho nội tạng vào xào. Một lượng lớn mỡ nhanh chóng chảy ra, nên tôi dùng khăn giấy thấm bớt để tránh làm món ăn quá ngấy. Khi nội tạng đã chín, tôi thêm hành tây vào. Khi hành đã mềm, tôi đổ nước sốt vào chảo. Đảo đều thêm một chút cho ngấm vị, và vậy là phần nội tạng đã hoàn tất!
Tôi dùng muỗng xúc nội tạng xào lên tô cơm, cẩn thận để lại phần mỡ thừa trong chảo. Cuối cùng, tôi rắc hành lá lên trên để hoàn thiện món ăn.
[Một suất cơm nội tạng xào sốt miso đã hoàn thành! Và trời ạ, mùi thơm quá đi mất!]
Nhưng chưa kịp nghĩ đến chuyện nếm thử, tôi đã cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Khi quay đầu lại, tôi thấy cả bốn linh thú đang đứng rình rập ở cửa bếp, mắt dán chặt vào tôi. Có vẻ chúng không cưỡng lại nổi hương thơm tỏa ra từ bếp.
[Ahem! Tôi sẽ mang ra ngay đây!]
Ngay khi những bát cơm nội tạng được đặt xuống trước mặt, các linh thú lập tức ăn ngấu nghiến với tốc độ kinh hoàng.
[Ta chưa bao giờ nghĩ nội tạng lại có thể ngon đến thế này, bệ hạ!] Gon thốt lên đầy sung sướng.
Nhìn cái cách lão ăn ngấu nghiến, có vẻ lão thực sự rất thích món này!
[Món này không có mùi khói đặc trưng như món nội tạng trước đây, nhưng nó vẫn có sức hấp dẫn riêng và rất hợp với cơm,] Fel nhận xét.
[Ừ, món này cũng ngon đấy! Ta muốn ăn thêm!] Dora-chan đồng tình.
[Sui thấy ngon lắm, Sui cũng muốn ăn thêm nữa!] Sui reo lên.
[Ta cũng muốn thêm một phần nữa, bệ hạ!] Gon hào hứng nói.
[Có ngay đây!] Tôi đáp.
Sau khi dọn thêm phần ăn cho cả bọn, tôi cuối cùng cũng ngồi xuống để thưởng thức suất của mình.
[Phải lấy thứ này ra ăn kèm mới được!] Tôi lẩm bầm, mở ItemBox và lấy ra một lon bia mà tôi đã mua từ Siêu thị Online. Tôi đã chọn loại bia siêu khô của một công ty có tiếng, với đặc trưng là lon bạc sáng bóng. Tất nhiên, tôi đã đảm bảo nó được giữ lạnh hết mức có thể!
Tôi bật nắp lon bia, cuối cùng cũng sẵn sàng thưởng thức.
[Nào, ăn thôi!] Tôi xúc một thìa đầy cơm trắng và nội tạng xào cho vào miệng.
[Mmmh, đúng là tuyệt phẩm!]
Hương vị mặn ngọt của nội tạng xào kết hợp hoàn hảo với cơm trắng, tạo nên một sự hòa quyện không thể chối từ! Tôi chậm rãi tận hưởng miếng đầu tiên, rồi uống vài ngụm bia lớn đầy sảng khoái trước khi thở hắt ra.
[Aahh, đúng là nhất!]
Món cơm nội tạng có hương vị khá đậm đà, nên một lon bia siêu khô, mát lạnh là lựa chọn hoàn hảo để làm sạch khẩu vị. Và thế là tôi rơi vào vòng lặp bất tận: ăn một miếng, uống một ngụm, rồi lại ăn tiếp... Không biết từ lúc nào, tôi đã bắt đầu ăn hăng say chẳng kém gì các linh thú.
.................
Sau bữa tối và tắm rửa, việc duy nhất còn lại trong tối nay là đi ngủ.
À, ít nhất thì với các linh thú là vậy. Họ đã chìm vào giấc ngủ từ lâu, nhưng tôi vẫn còn một số việc phải giải quyết.
[Fel chắc chắn sẽ không bao giờ chịu thay đổi định kiến về chuyện tắm rửa, nhỉ?] Tôi lẩm bầm, nhấp một ngụm café. [Lúc nào cũng khăng khăng là có thể tự giữ sạch sẽ mà không cần dính nước, nhưng ta không tin nổi điều đó đâu.]
Ngược lại, Gon lại rất thích tắm. Tuy nhiên, nhà tắm hiện tại của tôi quá nhỏ so với kích thước của lão, nên lão chỉ có thể thỉnh thoảng tham gia cùng mọi người mà thôi. Tối nay, khi tôi rủ lão tắm chung lần đầu tiên sau ba ngày, lão đã vô cùng phấn khích...
[Mình thật sự cần sớm cải tạo lại phòng tắm, để Gon có thể thoải mái duỗi chân hơn!] Tôi lẩm bầm.
[Chắc mai mình sẽ đến thương hội mà Marie đã giới thiệu.]
Nhưng đó là chuyện của ngày mai. Trước tiên, tôi còn một việc cần phải xử lý trước khi kết thúc ngày hôm nay.
Tôi hắng giọng.
[E hèm! Các vị có nghe thấy không?]
Ngay khi tôi cất lời, một loạt tiếng bước chân như sấm rền vang lên trong tâm trí tôi.
[Đến lúc rồi đấy!]
Chắc hẳn đó là Nữ thần Ninrir. Ý cô ta là gì chứ? Tôi đã hứa là mỗi tháng một lần, mà lần này đâu có trễ đâu?
[Bọn ta đã mong chờ cuộc gọi của ngươi lắm đấy!] Một giọng khác vang lên. [Ta đã nghiên cứu rất kỹ trong lúc chờ đợi, và lần này ta đã chuẩn bị rất đầy đủ! Hee hee hee!]
[Cái kiểu cười của cô nghe đáng sợ lắm đấy, Nữ thần Kisharle...]
Và dù cô có nghiên cứu bao nhiêu thì cũng phải nhớ rằng cửa hàng mới nhất trong Siêu Thị Online của tôi chỉ là một tiệm mỹ phẩm nhỏ! Đừng kỳ vọng quá nhiều vào mỹ phẩm cao cấp hay hàng ngoại nhập nhé, làm ơn đấy.
[Tốt! Nếu ngươi chậm hơn nữa thì ta đã hết bia rồi đấy! Suýt nữa thì ta lo sốt vó luôn!]
Nữ thần Agni, cô đúng là nghiện bia mà. Lần trước tôi đã gửi cho cô một đống rồi mà vẫn uống hết nhanh vậy sao?
[Kem. Và bánh.]
Đây rồi, Nữ thần Ruka—người mê kem! Và tiếp theo chắc chắn sẽ là...
[Ngươi đã đến rồi! Quyết tâm của ta đã vững chắc, và ta biết rõ mình phải làm gì! Còn ngươi thì sao, Thần Chiến Tranh?]
[Quyết tâm của ta không hề kém cạnh! Làm sao ta có thể bỏ lỡ cơ hội để thưởng thức thứ đó được chứ?!]
Đúng như dự đoán, Ngài Hephaestus và Ngài Vahagn. Nhưng mà, tại sao họ lại nghiêm túc như vậy chứ? Mấy người đang làm tôi hoang mang đấy!
[Được rồi, ta sẽ ghi lại yêu cầu của từng người! Bắt đầu với Nữ thần Ninrir nào!]
..................
[Phù! Cuối cùng cũng xong!]
Phải mất một lúc, nhưng tôi đã hoàn tất việc chốt đơn cho tất cả các vị thần.
Lần này ai cũng yêu cầu cực kỳ chi tiết. Dù gì thì chúng tôi cũng đã giảm tần suất xuống còn một lần mỗi tháng, nên tôi cũng hiểu được, nhưng họ đã nghiên cứu kỹ đến mức lên danh sách cụ thể từng loại sản phẩm và thương hiệu muốn mua. Tôi thậm chí còn phải ghi chép vào sổ tay để tránh nhầm lẫn.
[Lần sau chắc mình phải chuẩn bị trước danh sách sớm hơn mới được...] Tôi thở dài, khép lại cuốn sổ ghi chép.
Đặc biệt là Nữ thần Kisharle—cô ấy đã bỏ ra cả đóng thời gian đáng kinh ngạc để nghiên cứu. Cô ta biết rõ từng chi tiết về tất cả các sản phẩm mới nhất và có thể nói về chúng với độ chuyên sâu đến mức tôi chẳng theo kịp nổi. Tôi đâu còn sống ở Nhật Bản nữa, làm sao mà cập nhật được hết xu hướng mỹ phẩm bây giờ chứ? Tôi bắt đầu tự hỏi không biết cô ấy đã dành bao nhiêu thời gian để nghiên cứu về mỹ phẩm nữa.
Nhưng lần này, điều khiến tôi bất ngờ nhất lại là Ngài Hephaestus và Ngài Vahagn—hai con sâu rượu của nhóm thần này. Họ cũng đã nghiên cứu rất kỹ, nhưng chủ đề của họ lại là.. whiskey. Tôi chưa từng nghĩ họ sẽ yêu cầu món đồ mà họ muốn lần này. Hai người đó đúng là đang đẩy mọi thứ đến giới hạn mà.
Dù sao thì, tôi đã hứa với họ rằng tôi sẽ giao hàng vào buổi tối hai ngày sau. Điều đó có nghĩa là sau khi ghé qua công ty xây dựng vào ngày mai, tôi sẽ có nguyên buổi tối để chuẩn bị lễ vật cho họ.
[Xem ra ngày mai sẽ khá bận rộn đây. Tốt nhất là mình nên đi ngủ sớm,] tôi lẩm bầm với một cái ngáp, rồi đi về phòng ngủ, gia nhập cùng đám linh thú trong thế giới mộng mị.


1 Bình luận