• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 36: Buổi nhậu

9 Bình luận - Độ dài: 2,352 từ - Cập nhật:

Sả: Trong chương này thì nhiều thứ đã bị thay đổi và cũng có một thứ đáng lẽ phải thay đổi do bản dịch gốc nhưng mình lại không muốn thay. Có vẻ như trong raw thì Helmut đáng lẽ phải là Helmunt hoặc Hellmunt, nhưng mình đã quen với Helmut rồi nên không nỡ đổi. Nếu mọi người muốn đổi thì xin hãy cho ý kiến.

----------------------------------------------------------------------------------------------

RẦM!

"Khà!"

Trong lúc Isaac và Rianna đang luân phiên tắm rửa thì Silverna lại ngồi uống bia tại quán rượu dành riêng cho binh lính trong thành.

"Hửm? Sao bia hôm nay ngon hơn mọi ngày nhờ?"

"Thưa tiểu thư, ban nãy người còn nói là mình mệt mà."

Anna, người đang bầu bạn cùng với Silverna, dù thở dài nhưng vẫn gọi thêm một cốc bia. Thấu hiểu được những lo toang của Silverna, cô không khỏi lo lắng nhưng vẫn chẳng thể thẳng thừng cấm cản Silverna.

"Này chủ quán, ông hôm nay pha thêm mật ong vào bia à?"

"Tiểu thư à, làm sao mà thần lại dám cho một thứ đắt tiền như mật ong vào bia được chứ?"

"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Sao tự dưng bia lại ngon thế?"

'Chắc chắn là đã ngà ngà say rồi.'

Silverna nằm dài ra bàn, uể oải thở ra hơi thật dài. Hôm nay, Anna quyết định sẽ lắng nghe hết mọi lời phiền muộn thốt ra từ gương mặt ửng đỏ của tiểu thư cô.

'Có khi thế này lại là tốt nhất.'

Anna biết rằng Silverna vẫn chưa thực sự buông bỏ Issac. Nếu thứ tình cảm ấy có thể dễ dàng bị dập tắt như thế, thì ngay từ đầu cô đã không phải khổ sở đến mức này rồi.

Nhưng giờ đây, khi Rianna Helmut xuất hiện... đây có lẽ là cơ hội tốt để Silverna dứt bỏ hoàn toàn những cảm xúc cấm đoán ấy.

"Cha ta từng nói, cứ hễ khi nào mà cuộc đời lại cay đắng thì rượu lại trở nên ngọt ngào. Có lẽ là vì thế chăng?"

"Tiểu thư nãy giờ cứ lẩm bẩm về vị ngọt chỉ có thể để có thể nhắc về chuyện đó thôi đúng không?"

"..."

Silverna im lặng cầm cốc bia lên. Thấy nó đã cạn, cô thất vọng đặt nó xuống. Cùng lúc đó, cốc bia Anna gọi đã được mang đến và Silverna đã nhanh tu một hơi như uống nước lã.

"Không sao đâu tiểu thư."

Anna vỗ vai an ủi cô.

"Dù gì thì trước sau chuyện này cũng không thành mà, đúng chứ? Nếu ta cứ dứt khoát chấm dứt luôn vào lúc này thì sẽ tốt hơn là cứ mãi giày vò bản thân một cách vô vọng."

"Cô chỉ nói mồm thôi thì hay lắm!"

'Đúng là say thật rồi.'

Nếu là bình thường thì Silverna đã đồng tình một cách kiêu hãnh rồi.

"Anna, cô đã bao giờ có cảm xúc này chưa?! Đã lần nào trong đời chưa?!"

"Sao tự dưng quay ra cắn em thế? Mà này, em cũng có kinh nghiệm yêu đương đấy nhé!"

Nghe Anna nói vậy, Silverna há hốc miệng kinh ngạc.

"Cái gì?! Cô đã từng yêu đương rồi á? Khoan đã, sau cô cứ luôn miệng than thân trách phận là suốt ngày phải dọn dọn dẹp đống rắc rối của ta, nhưng sau lưng thì lại đi chơi bời thế à?!"

"Trước sau thì em vẫn phải có một cuộc sống riêng chứ. Chính tiểu thư bảo em thế mà."

"Ta bảo cô có đời sống riêng, chứ có phải bảo cô ăn chơi sau lưng ta đâu!"

RẦM!

Silverna đập cốc bia xuống bàn. Chủ quán mặt mày cau có nhưng cũng đành làm ngơ, không muốn dính dáng vào.

"Ăn chơi á? Từ ngữ thô tục quá..."

"Người thô tục là cô đấy, Anna!"

Thật điên rồ. Nếu đây mà không phải là tiểu thư của cô, thì Anna đã chặt cho phát vào gáy rồi.

"Hừm, thật ra thì em chưa yêu đương gì cả."

"...Hả?"

"Tiểu thư biết mấy cuốn tiểu thuyết không? Tiểu thuyết ngôn tình ấy. Em có một người bạn là thương nhân từ thủ đô, anh ta hay mang chúng về cho em đọc. Và em cũng đọc kha khá quyển rồi.

Anna gãi má, có vẻ hơi xấu hổ. Thấy vậy, Silverna cười khúc khích.

"Gì chứ? Thế mà cũng đòi làm chuyên gia à? Hóa ra cô cũng giống ta thôi."

"Ít ra em không si mê một người đàn ông đã có vợ."

"..."

Silverna mím chặt môi. Thấy đôi mắt cô bắt đầu rưng rưng nước mắt, Anna vội vàng vỗ vai an ủi.

"Ôi trời! Em xin lỗi! Khó nghe quá phải không? Người đừng để bụng nhé! Em chỉ lỡ lời thôi mà!"

"Không..."

Khi Anna vội vàng xin lỗi vì câu nói chí mạng của mình, Silverna lắc đầu và lấy lại vẻ kiên định.

"Nói nữa đi."

"Hả?"

"Ta cần phải nhận ra mình đang làm một việc sai trái. Cứ nói tiếp đi."

"...Thật không?"

"Thật."

Dù hơi say, nhưng giọng nói của Silverna lại đầy sự chân thành. Sau một thoáng do dự, Anna mở lời.

"Nói thật nhé."

Ực.

"Hai người họ đúng là đẹp đôi nhỉ?"

"Khụ!"

Silverna ôm ngực. Điều đau đớn nhất không phải là lời chỉ trích vu vơ, mà là đối diện với sự thật mà chính bản thân mình cũng đã thừa nhận.

"Trông họ cứ như một cặp trời sinh vậy. Như chẳng khác gì được đích thân các vị thần se duyên ấy."

Kèn két.

"Thảo nào họ từng là tâm điểm bàn tán một thời. Một tình yêu vượt qua cả giai cấp. Thêm nữa, do một bên là Helmut còn một bên là thường dân, nên chuyện tình này càng trở nên nổi bật hơn. Và ngoài ra thì cả hai người họ cũng đều rất quyến rũ nữa..."

Anna cẩn thận liếc nhìn Silverna.

"Chắc người ta không nên xen vào chuyện giữa bọn họ."

Silverna nghiến răng và phát ra một tiếng rít khe khẽ từ kẽ răng. Cô nốc bia vào họng như thể đang cố nuốt trọn những lời muốn nói.

Nhìn thấy bản thân mình như thế này, cô chợt nhận ra mình thật sự đã mất trí rồi. Và một điều khác lại khiến cô lo lắng.

"Này, Anna."

"Có cần em dừng lại không?"

"Không phải vậy."

Silverna ra hiệu cho Anna cúi sát xuống. Khi Anna nghiêng đầu, Silverna khẽ thì thầm.

"...Người điên rồi à?"

Sau khi nghe Silverna nói, Anna nhìn cô với vẻ mặt kinh ngạc.

"Ngọn giáo? Người định nấu chảy thứ đó ra để làm quà tặng sao?"

Ngọn giáo của Silverna làm từ Băng Ngân, một món vũ khí được chế tạo từ loại khoáng vật biểu tượng cho gia tộc Caldias. Vậy mà cô định nấu chảy nó để rèn thành một món vũ khí tặng cho con rể nhà Helmut sao?

"À, không... Ta chỉ nghĩ mình nên giúp đỡ Isaac vì anh ấy vất vả quá mà."

Silverna se se ngón tay trong khi ngập ngừng nói. Anna ôm trán và buông một tiếng than thở tuyệt vọng.

"Tiểu thư đã làm luôn rồi, phải không?"

"C-Chắc thế."

"Dù bây giờ có đến xin lại thì họ cũng còn lâu mới trả, đúng chứ?"

"Chắc thế."

"Tất nhiên rồi. Một người dám xông thẳng đến chỗ Bá Tước để đòi thì tất nhiên là còn lâu mới trả rồi."

"Ta phải làm sao bây giờ? Cứ đưa một cách tự nhiên thì có được không? Sẽ không có gì kỳ lạ đâu đúng không?"

"Ai mà không thấy lạ chứ? Một người nhà Caldias lại tặng một thanh kiếm từ Băng Ngân cho người nhà Helmut."

"..."

"Đã thế còn ngay trước mặt vợ anh ta nữa chứ! Ặc! Thế thì khác gì tuyên chiến đâu chứ!"

Silverna lấy hai tay ôm mặt.

"Ta đúng là một con ngốc."

"Không, người không phải."

"Anna..."

"Ngốc thôi thì chưa đủ. Người còn tệ hơn thế nữa."

"..."

Không kìm nén cảm xúc được nữa, Anna đứng bật dậy và liên tục đấm vào lưng Silverna.

"Tại sao! Sao người lại thiếu suy nghĩ đến vậy chứ?! Đã thế còn nói về tình yêu thuần khiết nữa chứ! Nghĩ đến chuyện người từng nói là sẽ vượt qua được anh ta, em lại càng cảm thấy tức giận hơn!"

"Á! Á! Anna! Ta là một quý tộc đó!"

"Sa thải đi! Cứ sa thải em luôn đi! Hừ, em nên nghỉ việc luôn cho lành để khỏi phải lo về mấy chuyện như này nữa!"

Sau một hồi gào lên như vậy, Anna trở lại chỗ ngồi và kiên quyết gật đầu.

"Bây giờ chỉ có một cách giải quyết thôi."

"Cách gì?"

"Người phải tự dùng nó."

"..."

"Đó là cách duy nhất. Người hãy nhân cơ hội này mà thử dùng thứ gì đó ngoài giáo xem sao."

Silverna thở dài, nghĩ đó chỉ là một lời nói vớ vẩn. Và do Anna cũng không nghiêm túc nên cả hai đang định chuyển chủ đề thì...

"À này."

Anna chợt nhớ đến điều Nortemus đã nói hôm nay.

"Hắn ta nói kiếm thuật của Isaac là từ Transcendents, đúng không?"

"...Ừm."

"Và đây là lần đầu ta nhìn thấy một thanh Đao. Và hình như là anh ấy cũng biết rất nhiều về Transcendents."

"Về ma thuật cũng thế?"

"Đúng vậy. Thế nên cha ta đã nói là từ ngày mai ta sẽ cùng Rihanna đi tra khảo."

Tất nhiên, tuy gọi là tra khảo, nhưng cả hai có lẽ sẽ trả lời mà không giấu giếm gì. Hầu hết mọi chuyện ở đây đều do Uldiran quyết định, nên nó sẽ không trở thành một vấn đề nghiêm trọng.

Đúng lúc đó...

Cạch!

Cánh cửa mở ra, một cô gái với mái tóc hai bím bước vào.

"Chủ quán! Mang cho ta thứ gì đó thật mạnh!"

"Tiểu thư..."

Sharen Helmut và người hầu Kelsey của cô bước vào, trông hoàn toàn không phù hợp với nơi này. Vì trong quán chỉ có Silverna và Anna, nên họ đương nhiên lọt vào mắt cô.

"Ồ?"

Sharen tự nhiên di chuyển đến bàn của họ và nhập cuộc.

"Em nghe nói là chị đã đi nhậu, vậy hóa ra đó là thật!"

Nhìn Sharen ngồi xuống một cách tự nhiên, Silverna bật cười. Ban đầu họ khá không ưa nhau, nhưng sau khi cùng nhau chinh chiến thì họ giờ đây chỉ đơn giản là đồng chí.

"Em cũng uống rượu à?"

Silverna hỏi vì Sharen trông có vẻ là một người hảo ngọt hơn. Sharen nhún vai và đáp.

"Em là một người sành sỏi đấy!"

Sau khi trao đổi vài lời với chủ quán, cô bắt đầu tự pha chế đồ uống cho mình.

"Kelsey pha chế đặc biệt ngon. Uống với đồ ăn vặt thì lại càng tuyệt vời."

"Ồ."

Silverna đang định xin một ly thì Kelsey đã mang đến một chiếc cốc. Trong cốc là một loại nước uống màu đỏ tươi khác hẳn với bia. Sharen nhấp một ngụm và cười rạng rỡ.

"Hừm! Ngon quá! Chắc là vì hôm nay đã làm việc chăm chỉ nhỉ? Chắc em sẽ say sớm thôi!"

"...Cho chị một ngụm thôi."

"Không cho đâu."

Sharen bĩu môi. Mặc dù nói vậy, nhưng cô vẫn đẩy cốc về phía trước, ý bảo Silverna chỉ được nhấp một ngụm nhỏ.

Silverna nhấp một chút.

...Đây là nước cam à?

Ngạc nhiên, cô nhìn Kelsey đứng phía sau Sharen. Kelsey đặt một ngón tay lên môi và mỉm cười dịu dàng. Nước cam và đồ ăn vặt. Một sự kết hợp rất hợp lý. Có một chút sủi bọt, nhưng có vẻ không phải là rượu.

"Ngon đúng không? Kelsey dùng tinh chất cam cô đặc để pha chế, giống như rượu vậy đó!"

"Ừ, ngon lắm."

Silverna khéo léo trả lại cốc. Cảm giác như đang tỉnh táo lại, cô thở dài và hỏi:

"Em đến đây làm gì vậy?"

"Em stress quá! Thật bực bội khi người ta cứ coi em là đồ ngốc!"

Giọng Sharen to hơn khi cô uống nước cam một cách bực tức. Cô có vẻ thật sự tin rằng mình đang say.

"Có chuyện gì vậy?"

Vị khách không mời mà đến cũng không khiến họ khó chịu. Điều này giúp họ tự nhiên chuyển chủ đề khỏi tình đơn phương của Silverna.

"Cả Isaac và chị gái em cứ nói đi nói lại một chuyện! Họ cứ nghĩ em là đồ ngốc!"

"Hả?"

"Ý em là, tại sao em lại đi nói cho mọi người biết họ sắp ly hôn chứ? Ngược lại, họ mới là đồ ngốc khi cứ liên tục cảnh báo em! Thật bực mình!"

"Á, tiểu thư?!"

Đúng lúc đó, Kelsey, người đứng phía sau Sharen, đã nhanh chóng ngắt lời. Dù Kelsey cũng không biết chuyện ly hôn, nhưng bất kỳ ai cũng có thể nhận ra rằng cô gái tinh nghịch này vừa nói ra một điều không nên nói.

"Hả? Khoan đã, cái gì..."

Sharen đang uống thì đột nhiên khựng lại. Đôi mắt đỏ rực của cô đảo quanh, kiểm tra phản ứng của hai người ngồi đối diện. Và cả hai đều đã há hốc mồm nhìn chằm chằm vào cô.

Cạch!

"Em say rồi! Em say rồi! Em phải đi trước đây! Mai gặp lại nhé?!"

Sharen vội vàng đứng dậy và lao ra ngoài.

"Mình phải làm sao đây? Chị ấy sẽ giết mình mất! Phải làm gì bây giờ?! Cứu ta, Kelsey! Cứu ta với!"

Chỉ còn lại giọng nói lo lắng của Sharen vang vọng khi cô bỏ chạy.

Chiếc bàn nơi hai người ở lại chìm vào im lặng một lúc lâu.

----------------------------------------------------------------------------------------------

Sả: Con mắm này thực sự khai hết ra ngay cả khi không say.

Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

Thôi rồi bé ơi :)))
Xem thêm
Ủa trước là Băng Ngân giờ đổi tên thành Hàn Thiết rồi hả trans?
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
À thì... quên mẹ mất trước mình đặt tên là gì nên viết đại cái tên mới🐧Dạo này cũng đang đọc truyện tu tiên nên đặt vậy luôn.
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Nhưng Băng Ngân thì nghe hay hơn thật nên đổi lại vậy. Mà trong Raw nó nên được dịch là Băng Lệ hay Băng Sương cơ... nhưng Băng Ngân vẫn nghe hay nhất.
Xem thêm
bựa lỏ skibidi
{mà cứ giữ Helmut đi, đọc quen mịa rồi :))) }
Xem thêm