Web Novel - Chính Truyện (415 - 500)

437 - Chủ động trong buổi hẹn hò

437 - Chủ động trong buổi hẹn hò

Trans: Neph

Edit: Sereni-chan~

*****

Một chuyện tốt ngoài ý muốn đã xảy ra với Isis-san, và khi thấy nụ cười rạng rỡ của em ấy, tôi cũng cảm thấy hạnh phúc theo.

Mặc dù có hơi chán nản vì mấy tin đồn thất thiệt về mình…… nhưng trong số đó cũng có vài điều tôi chẳng thể hoàn toàn phủ nhận, nên tôi quyết định cứ mặc kệ thôi.

Tôi lại cùng Isis-san bước đi, vừa nghĩ giờ cũng là lúc đi dạo quanh mấy gian hàng thì bất chợt có thứ gì đó đập vào mắt tôi.

Thứ đó trông mềm mại và bồng bềnh như mây, cây que xoay vòng tròn trong một dụng cụ lớn trông như ma pháp cụ, và những hình dạng được tạo ra thật sự rất nghệ thuật.

……Nói ngắn gọn thì, đó là kẹo bông gòn.

Ừ- Ừm, dù đây chủ yếu là một khu chợ trời, nhưng có gian hàng đồ ăn cũng chẳng có gì lạ.

Mà kẹo bông gòn thì vốn là đặc sản của các lễ hội rồi…… hơi trẻ con chút, nhưng vẫn là món đơn giản mà ngon miệng.

Tuy nói là vậy, nhưng với một người trưởng thành như tôi thì ăn món đó có vẻ hơi trẻ con thật. Tóm lại thì…… “tôi chỉ đơn giản là muốn ăn thôi!!!”

Ừ thì, nhắc đến lễ hội là phải có kẹo bông gòn, mà nói đến kẹo bông gòn thì lại nhớ đến lễ hội. Theo một cách nào đó, nếu không ăn thì còn thấy như bất kính với không khí lễ hội nữa cơ. Không phải tôi trẻ con gì đâu nhé…… chỉ là vì nó ngon quá, nên tôi mới thèm như vậy thôi.

Nếu chỉ có một mình, tôi đã không ngần ngại mà mua ngay rồi. Nhưng khổ nỗi, bạn gái tôi, Isis-san, đang ở ngay bên cạnh. 

Trong tình huống này mà nói “em ơi, anh muốn ăn kẹo bông gòn” thì…… ngượng chết mất. Nhưng mà, thật sự tôi muốn ăn quá đi mất. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, chẳng biết bao giờ mới lại được ăn nữa……

Thôi thì, thử gợi ý vòng vo xem sao vậy……

[I–Isis-san. C–Có một gian hàng bán kẹo bông gòn ở đằng kia đó. Ư- Ừm, món này ở thế giới của anh cũng có nữa…… D–Dù gì thì cũng là lễ hội mà, hay là mình ăn thử nhé?]

[……Unnn? ……Nếu Kaito muốn ăn…… thì em cũng được thôi…… Ăn cùng Kaito…… là hạnh phúc của em mà.]

[Guhh……]

[……Kaito?]

Nụ cười như thiên sứ của em ấy giáng một đòn cực mạnh vào lương tâm tôi.

Xin lỗi, Isis-san…… Anh đúng là một con người hèn hạ. Anh chỉ đang cố che giấu việc mình muốn ăn kẹo bông gòn bằng cái cớ muốn giới thiệu món ngọt của thế giới anh cho Isis-san biết mà thôi.

[……K–Không sao! Đ–Để anh mời em nhé!]

[……Eh? ……Anh mời thật á?]

[Ừm! Cho anh ra dáng một chút trong tình huống này đi mà.]

[……Kaito…… lúc nào cũng…… ngầu mà?]

[Gahaa!?]

Isis-san đúng là một thiên thần, đến mức khiến trái tim tôi đau nhói…… Cái tâm hồn nhỏ nhen của tôi như bị ánh sáng trong trẻo của em ấy thiêu rụi mất rồi.

Vừa thấy tội lỗi vì đã lấy em ấy ra làm cái cớ, tôi vừa cùng em ấy tiến về gian hàng. Một hành động thiếu suy nghĩ mà tôi ngay lập tức hối hận.

[X–Xin chào—— [ Hyiiihhh!? A–a–a…… ] ——–Hả!?]

[……Ahh…… Em xin…… lỗi……]

Tôi thật sự bất cẩn. Dù sức ảnh hưởng từ ma lực tử thần của Isis-san đã yếu đi, nhưng chỉ khi người khác ở cách xa em ấy thôi.

Theo cảm nhận của tôi, giới hạn đó chỉ khoảng ba mét…… Mà nếu ai tiến gần hơn, ma lực của em ấy sẽ bắt đầu tỏa ra sức ép khủng khiếp.

Tệ hơn nữa, gian hàng đó lại không do thuộc hạ của một trong Lục Vương điều hành, mà là do người bình thường.

Isis-san vội vã lùi lại, nhưng chủ quán còn chạy nhanh hơn cả em ấy. Bỏ lại tất cả, cả gian hàng lẫn dụng cụ, cô ta cắm đầu chạy thẳng, nhanh như gió……

[…………………..]

Thấy cảnh đó, nét mặt Isis-san trầm hẳn xuống. Lẽ ra tôi phải biết chuyện này sẽ xảy ra…… rằng ma lực cái chết của em ấy vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Chỉ vì tôi thấy mọi thứ đang dần cải thiện mà lại chủ quan…… thật sự tôi quá bất cẩn.

[……Kaito…… Xin lỗi……]

[Isis-san?]

[……Em biết mà…… Ở bên em…… chỉ khiến anh—— Hnnn!?]

Có thể hơi cưỡng ép, nhưng tôi không muốn để em ấy nói thêm một lời nào nữa, nên tôi đã chặn môi em ấy lại.

Cảm giác đôi môi mềm, ẩm, hơi lạnh chạm vào nhau khiến tim tôi đập mạnh, và khi tôi rời ra, Isis-san nhìn tôi với đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên.

[……Kaito?]

[Anh xin lỗi! Anh đã bất cẩn…… Lần sau, mình đi đến gian hàng của thuộc hạ Lục Vương nhé!]

[……Eh? ……N–Nhưng……]

[Không phải lỗi của em đâu, Isis-san. Là anh——]

[Không~~ Thật ra là lỗi “chú” cơ.]

[……Eh?]

Tôi còn chưa kịp nói hết thì một giọng quen thuộc vang lên chen vào.

[……Ozma?]

[Ozma-san?]

[Ôi trời, xin lỗi Isis-sama. Lẽ ra cửa hàng này là do tôi trông coi, nhưng vì tôi nổi hứng muốn hút một điếu thuốc nên nhờ bạn tôi trông hộ. Xin lỗi vì đã khiến ngài thấy khó chịu, coi như xin lỗi, tôi xin tặng hai người mỗi người một cây kẹo bông gòn nhé.]

Ozma-san vừa nói vừa cười khổ, tay rối rối phủi mái tóc rối bù của mình.

Ông ấy bắt đầu làm hai cây kẹo bông gòn một cách thuần thục, đưa cho Isis-san trước rồi mới đến tôi…… sau đó thì nói nhỏ chỉ để tôi nghe thấy.

[……Xin lỗi vì tới trễ. Chú sẽ giúp dàn xếp mọi chuyện một chút, nên cậu cứ yên tâm mà tận hưởng buổi hẹn hò đi.]

[……Cảm ơn chú.]

Có vẻ Ozma-san đã cố tình đến đây để giúp tình hình không trở nên gượng gạo sau khi người bán kia bỏ chạy.

Tôi cảm kích sự chu đáo của ông ấy, rồi nắm chặt tay Isis-san.

[Đi thôi, Isis-san! Tiếp tục buổi hẹn hò nào!]

[……Eh? ……Ừ….. Unnn.]

[À, mà em không được nói mấy lời kiểu em chỉ gây phiền cho anh thôi nữa đâu nhé? Nếu nói nữa, anh sẽ lại chặn miệng em đó biết chưa?]

[……Kaito...]

Tôi nói đùa một chút rồi nắm tay em ấy bước đi. Trong lòng thầm hứa sẽ không bao giờ buông bàn tay này ra nữa……

Có lẽ cảm xúc của tôi đã truyền đến em ấy, vì Isis-san mỉm cười, má hơi ửng đỏ.

[……Unnn…… Em thích…… anh chặn miệng em lần nữa.]

[Đ–Đừng nói mấy lời đó ở nơi công cộng chứ!?]

[……Fufu…… Unnn…… Được rồi…… Nhưng lát nữa…… thêm một lần nữa nhé?]

[……A–Anh sẽ cố gắng vậy.]

[……Em mong chờ lắm đó.]

Có vẻ như tâm trạng u sầu của em ấy đã tan biến, Isis-san mỉm cười hạnh phúc, siết chặt bàn tay tôi hơn.

Thưa Bố, Mẹ—— Không phải lúc nào cuộc sống cũng suôn sẻ, và con vẫn còn phạm vài sai lầm. Nhưng qua lần này, con đã học được một bài học quý giá. Một lần nữa, để Isis-san không phải buồn hay khó chịu nữa, với tư cách là người yêu của em ấy—— con sẽ là người dẫn dắt thật vững vàng trong buổi hẹn hò này.

*****

<Lời bạt>

Kaito là kiểu người sẽ ăn kẹo bông gòn trước, rồi mới đi tìm yakisoba và takoyaki trong lễ hội.

Serious-senpai: [K–Không thể nào…… 1000 điểm “độ ngọt ngào”…… 2000…… nó vẫn còn tăng á!? Q- Quái vật sao……]

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!