Kuro no Maou
Hishi Kage Dairi Morino Hiro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 39: Hoàng hôn của Spada

Chương 816: Danh tính (1)

2 Bình luận - Độ dài: 4,378 từ - Cập nhật:

Rạng sáng ngày 16 tháng Thanh Thủy.

"... Có lẽ đến giới hạn rồi."

Tôi ngồi trên ghế sofa trong phòng khách của căn biệt thự tại Spada, vẫn mặc nguyên bộ "Giáp Bạo Chúa Maximilian", miệng lẩm bẩm.

"Phải, em cũng thấy vậy. Bức tường thành thứ hai sắp sụp đổ rồi."

Lily ngồi đối diện tôi, đồng tình với tôi sau khi nhấp một ngụm trà từ chiếc tách nhỏ xinh, dù cô ấy vẫn trong hình dạng trẻ con.

Suốt một tuần qua, cả tôi và quân đội Pandemonium đều đã chiến đấu hết mình. Tôi không hề nói quá mà nói rằng, chính nhờ sự nỗ lực của chúng tôi mà bức tường thành thứ hai mới trụ được đến ngày hôm nay.

Binh lính trang bị súng của chúng tôi  đã được bố trí khắp nơi.

Cổng chính phía Đông, nơi bị tấn công mạnh mẽ nhất luôn được Fiona và đội ma thuật sư trấn giữ, họ đã đẩy lùi những đợt tấn công dữ dội của kẻ địch bằng hỏa lực mạnh mẽ.

Phía Bắc, nơi cũng bị tấn công dữ dội, đã được Zenon và "Chao Legion" bảo vệ thành công.

Còn tôi dẫn đầu đội kỵ binh hạng nặng đã chạy khắp nơi, hỗ trợ các cổng thành và đánh chặn những đội quân đột nhập vào khu quý tộc.

Với đội kỵ binh hạng nặng được trang bị vũ khí cổ đại EA series, Prim với "Hellhound" và "Ngục Môn Khóa - Engrave Doom" đã tiến hóa, một đội quân nhỏ bé chỉ với 20 kỵ binh chúng tôi đã tiêu diệt tất cả những đội quân đột nhập.

Chúng tôi nhanh chóng đến hiện trường nhờ tốc độ của kỵ binh, tấn công kẻ địch từ xa bằng súng, và khi có đủ số lượng xác chết, tôi sẽ sử dụng "Ngục Môn Khóa - Engrave Doom" để biến chúng thành zombie, gây hỗn loạn cho quân địch. Một chiến thuật hoàn hảo để tiêu diệt kẻ thù mà không chịu tổn thất nhiều.

Nhờ vậy, đội kỵ binh hạng nặng của tôi vẫn chưa có ai hy sinh, chỉ có một vài người là bị thương.

Nhưng đó là khi chúng tôi đối đầu với những đội quân nhỏ, khoảng 300 tên.

Nếu bị bao vây bởi hơn một nghìn kẻ địch, đội kỵ binh nhỏ bé của chúng tôi sẽ bị tiêu diệt nhanh chóng. Ngay cả khi tôi và Prim dẫn đầu để phá vây, chúng tôi cũng sẽ chịu tổn thất nặng nề.

Thế nên, tôi đã rất cẩn thận khi lựa chọn đối thủ... Điều tôi lo lắng là nếu cổng thành bị phá vỡ, quân địch ồ ạt tràn vào, thì ngay cả chúng tôi không thể nào ngăn cản chúng.

"Có vẻ như Tông Đồ thứ tám Ai sẽ xuất hiện trong hôm nay."

"Thế à... Thảo nào chúng lại tấn công dữ dội như vậy."

Từ chiều hôm qua đến sáng nay, chúng tôi đã phải đối mặt với những trận chiến khốc liệt nhất từ trước đến nay.

Tôi đã tiêu diệt nhiều đội quân nhỏ lẻ đột nhập vào thành phố, bao gồm cả Hiệp Sĩ Đoàn Teldia, và khi có thời gian, tôi đã hỗ trợ các cổng thành, bắn phá và biến xác chết thành zombie.

Cuộc tấn công quy mô lớn của địch kết thúc khi trời sáng, nên tôi trở về căn biệt thự, nơi đóng quân của chúng tôi. Tôi muốn ngủ một giấc, nhưng trong tình hình này thì không có tâm trạng để ngủ.

"Có vẻ như các quý tộc đã quyết định hợp tác với nhau để tấn công, họ muốn lập công trước khi Ai xuất hiện."

"Em chắc chứ?"

"Vâng, em đã moi được thông tin từ nữ kỵ sĩ mà em bắt được. Tên cô ta là gì nhỉ? Television?"

"Là Theresa, thưa Bệ Bạ."

"Ah, đúng rồi, là Theresa."

Rottenmeier, nữ quản gia Homunculus vừa rót trà vào chiếc tách rỗng, vừa sửa lại tên của nữ kỵ sĩ.

Tôi không biết tên cô ta, nhưng cô ta mặc một bộ giáp bạc lấp lánh, rất dễ nhận ra. Tôi đoán cô ta có địa vị khá cao, nên tôi đã cố gắng bắt sống cô ta.

Đội quân của cô ta nhanh chóng bị tiêu diệt nên tôi đã bỏ qua những tên lính đang chạy trốn, và tập trung bắt giữ nữ kỵ sĩ đang bị bao vây bởi zombie và la hét. Đó là một quyết định đúng đắn.

"Em có tìm hiểu được gì khác không?"

"Không có gì đặc biệt. Chỉ là biết thêm một chút về mối quan hệ giữa các quý tộc đang hợp tác và đối đầu với nhau."

"Em đã giết cô ta chưa?"

"Em đã gửi cô ta đến Pandemonium. Cô ta là con gái thứ ba của Tử tước. Chúng ta phải đối xử tử tế với tù binh quý tộc."

Lily cười toe toét, nhưng đó là nụ cười đầy toan tính.

Liệu cô ấy định dùng cô ta để làm thí nghiệm? Ngay cả khi đó là sự thật, tôi cũng không có ý định ngăn cản... Chết tiệt, sau một tuần chiến đấu liên miên, có vẻ như tâm hồn tôi đã trở nên tàn nhẫn hơn.

"Kurono, anh đã chiến đấu đủ rồi. Rất nhiều người dân Spada đã được sơ tán đến Pandemonium."

"Phải, đến lúc rút lui rồi."

Dù trong lòng hiểu rõ, nhưng chính mình lại không thể nói ra, quả nhiên vẫn là vì không cam lòng.

Đúng như Lily đã nói, tôi đã cố gắng hết sức để sơ tán người dân. Tôi không ép buộc những người muốn ở lại Spada phải đến Pandemonium.

Ngay từ đầu tôi đã hiểu, tôi không thể cứu được tất cả mọi người. Trên cơ sở đó, Lily đã làm hết khả năng để chuẩn bị, giúp đỡ tối đa những người có thể giúp.

Nếu tôi tiếp tục chiến đấu, đó chỉ là sự ích kỷ.

"Rút lui khỏi Spada. Thông báo cho toàn quân Pandemonium."

Tôi cũng phải chịu trách nhiệm cho tính mạng của 1500 binh lính. Tôi sẽ không để họ chiến đấu đến chết. Dù có thể bị phản đối, nhưng tôi vẫn phải thông báo cho quân Spada về việc rút lui của chúng tôi.

"Rõ."

Lily đặt hai tay lên đầu, phát ra tín hiệu thần giao cách cảm.

Sau khi tập hợp với quân Pandemonium, Lily đã đóng quân tại biệt thự này và chỉ huy toàn quân. Thần giao cách cảm là một hệ thống liên lạc tuyệt vời.

Cô ấy nhận được báo cáo tình hình chiến sự theo thời gian thực từ khắp nơi, bao gồm cả báo cáo trinh sát trên không của Sariel, rồi cô ấy sẽ dựa vào tình hình mà đưa ra chỉ thị đối phó.

Thông thường, thông tin sẽ được sàng lọc và phân loại bởi các hạ sĩ quan và sĩ quan trước khi được báo cáo lên chỉ huy. Tốc độ báo cáo rất quan trọng, nhưng độ chính xác cũng quan trọng không kém.

Nếu báo cáo sai rằng kẻ địch đang tấn công, và sau đó lại nói rằng “chỉ là nhìn nhầm thôi, hê hê”, là không thể tha thứ được. Là một chỉ huy, tôi muốn biết kẻ địch đến từ đâu, quy mô bao nhiêu, và đội hình như thế nào.

Thế nhưng Lily có thể tiếp nhận tất cả các loại thông tin, dù là những báo cáo hỗn tạp. Đó là vì cô ấy tự tin vào khả năng xử lý thông tin của mình.

Theo Đại Công Tước Joseph của Karamara, điểm mạnh nhất của Lily là khả năng xử lý một lượng lớn thông tin. Ông ta nói rằng Lily cũng sử dụng khả năng này để quản lý Pandemonium, bằng cách thu thập thông tin từ khắp đất nước.

Còn Lily thì nói rằng cô ấy chỉ có thể làm được vậy nhờ vào Original Monolith, và với "Lôi Minh Nữ Vương Over Accel", cô có thể tăng cường khả năng xử lý thông tin lên nhiều lần, nên đó không phải là vấn đề lớn... Mà giờ tôi mới biết là "Lôi Minh Quỷ Vương Over Accel" không chỉ dùng để tăng cường sự tập trung khi sử dụng ma thuật, mà còn có thể dùng để tăng cường khả năng xử lý thông tin. Điều đó mới thực sự khiến tôi ngạc nhiên.

Dù sao thì nhờ có bộ não siêu việt của Lily, việc chỉ huy của cô ấy diễn ra rất suôn sẻ.

Tôi đã từng sử dụng thần giao cách cảm ở Alsace, nhưng phạm vi hoạt động lần này lớn hơn rất nhiều. Khu vực bên trong bức tường thành thứ hai rất rộng lớn.

Dù là Lily, cũng không thể nào bao quát hết được.

Vì vậy, chúng tôi cần một người để chuyển tiếp tín hiệu thần giao cách cảm, và "Fairy Ring" chính là thứ để làm điều đó.

"Angel Ring" ban đầu cũng có chức năng liên lạc bằng thần giao cách cảm. Nhờ đó mà đội quân thí nghiệm Hundred Numbers mới có thể phối hợp tốt với nhau.

Về cá nhân tôi mà nói, cảm giác dựa dẫm vào cái vòng đó không tốt chút nào… nhưng bây giờ đã đến mức nếu không dựa vào thứ này, nếu không có nó, bản thân đất nước Pandemonium cũng không thể thành lập được.

Tôi sẽ sử dụng bất cứ thứ gì có thể. Cho nên hiện tại, "binh sĩ thần giao cách cảm" được trang bị "Fairy Ring" là một loại binh chủng chính thức của quân đội Pandemonium.

Những binh sĩ này sẽ truyền thông tin từ chiến trường đến Lily theo thời gian thực, và đồng thời nhận lệnh từ cô ấy.

Thực ra lý do khiến chúng tôi, những kẻ chưa từng được đào tạo bài bản về quân sự, có thể chỉ huy quân đội một cách hiệu quả, là nhờ vào hệ thống liên lạc thần giao cách cảm nhanh chóng và chính xác này. Tôi nghĩ rằng nó còn quan trọng hơn cả vũ khí cổ đại trong việc duy trì sức mạnh của quân đội Pandemonium.

"Giờ em sẽ cho quân rút lui dần dần, bắt đầu từ Monolith gần nhất."

"Hãy để "Hắc Ám Hiệp Sĩ Đoàn" của anh ở lại. Anh sẽ cố gắng cầm cự cho đến khi Lâu Đài Hoàng Gia Spada thất thủ."

"Sao anh lại... Chắc em nên đưa Hoàng Tử Wilhart đến Pandemonium thì hơn nhỉ?"

"Đừng làm vậy. Không phải vì nghĩa vụ với Will mà anh ở lại đâu."

"Ừm, em biết. Em hiểu cảm xúc của anh."

Lily nhìn thấu tôi rồi.

Tôi chắc chắn rằng Fiona và Sariel cũng có thể đoán được suy nghĩ của tôi.

Thủ đô Spada đang bị xâm lược. Tôi phải chiến đấu đến cùng.

Dù đã giết rất nhiều kẻ địch trong tuần qua, nhưng... vẫn chưa đủ. Chúng vẫn còn rất đông.

"Được rồi, chúng em cũng sẽ chiến đấu đến phút cuối cùng. Em muốn anh phải…"

"Yên tâm, anh biết điểm dừng."

Tôi sẽ không chiến đấu với Tông đồ thứ tám Ai trong tình huống này. Ngay cả khi cô ta xuất hiện trước mặt tôi, tôi cũng sẽ rút lui mà không giao chiến.

Dù cho tôi có thể may mắn đánh bại cô ta, tôi cũng không thể ngăn cản Thập Tự Quân.

Vì vậy, chưa phải lúc. Thời điểm chúng tôi giết Tông Đồ chắc chắn sẽ đến ... Không, lần tới, chúng tôi sẽ là người tấn công. Cả Tông đồ và Thập Tự Quân. Khi chúng tôi sẽ có đủ sức mạnh để đánh bại cả hai

"Hôm nay chúng ta sẽ phải chia tay căn biệt thự này rồi nhỉ."

"Em cũng cảm thấy lưu luyến nơi này à?."

"Em thì không. Nơi này là do anh và Fiona chọn, đúng không?"

Đúng vậy, sau khi Lily rời đi, tôi đã mua căn biệt thự này. Tôi đã tự mình chinh phục căn biệt thự bị nguyền rủa đó.

Chính vì nơi đây chỉ chứa đựng kỷ niệm của tôi và Fiona, nên Lily mới khó chịu.

Nhưng khi cô ấy nói ra điều đó với nụ cười tinh quái, tôi thực sự không biết phải làm sao.

"Đừng ghen vì chuyện đó chứ."

"Hì hì, em không ghen. Em sẽ chuẩn bị một nơi tốt hơn cho anh ở Pandemonium."

Lily nói với vẻ mặt mãn nguyện, đúng là phong thái của một nữ hoàng.

Còn tôi, tôi cảm thấy mình như một tên ăn bám.

Lily, em nên hiểu cảm xúc của một người đàn ông khi được một cô gái lo chỗ ở cho mình.

—-------------------------------

Tôi đã hắc hóa toàn bộ căn biệt thự, vì tôi không muốn nó bị Thập Tự Quân phá hoại. Giờ đây, nó đã trở thành một căn biệt thự bị nguyền rủa thực sự.

Nếu có kẻ nào dám xâm nhập, hãy cho chúng biết tay.

"Ta nhất định sẽ trở lại."

Để lại câu nói đó, chúng tôi rời khỏi dinh thự.

"Hắc Ám Hiệp Sĩ Đoàn" đã tập hợp đông đủ. Chỉ có vài chục binh lính được để lại trong biệt thự để hộ tống chúng tôi.

Các đội quân đóng ở bốn cổng thành sẽ dịch chuyển đến Pandemonium thông qua các Monolith rải rác trong khu quý tộc, chúng tôi sẽ không gặp lại họ ở đây. Mọi người đã chiến đấu rất tốt. Zenon có vẻ đã rất vất vả.

Tôi nên thưởng cho họ. Nhưng tôi không biết mức thưởng phù hợp cho những đóng góp của họ trên chiến trường... Mà thôi kệ, ù sao cũng không phải là chuyện tôi quyết địn. Tôi sẽ để Nữ Hoàng Lily quyết định.

"Tình hình Thập Tự Quân thế nào?"

"Hiện tại chúng không có động tĩnh gì. Nhưng nghe nói chúng đang tập hợp lực lượng."

Lily, đang ngồi trên đùi tôi nói, dựa trên thông tin nhận được từ Sariel, người vẫn đang bay trên bầu trời Spada.

Dù chúng tôi có một cỗ xe ngựa trắng lớn (phiên bản chiến trường) phù hợp hơn với địa vị của Nữ Hoàng bệ hạ, nhưng chỗ ngồi yêu thích của Lily vẫn là trên đùi tôi. Và không ai phản đối điều đó.

Tạm gác chuyện đó qua một bên, nhờ có Sariel, chúng tôi có thể nắm được đại khái động tĩnh của địch. Chúng không thể nào che giấu toàn bộ quân đội được. Sariel có thể nhìn thấy chúng từ trên không.

Theo báo cáo của Sariel, có vẻ như các quý tộc đã đồng ý tấn công cùng lúc.

"Nếu chúng tấn công, chúng sẽ chọn ban đêm."

"Chúng đã bị bắn phá suốt một tuần qua. Chúng sẽ nghĩ rằng tấn công vào ban đêm sẽ an toàn hơn."

Chúng đã biết rõ sức mạnh của súng. Và cũng biết rằng, để phòng thủ trước uy lực đó, chỉ dựa vào khiên gỗ là không đủ.

Việc triển khai ma thuật phòng thủ cho hàng ngàn binh lính là rất khó khăn, và ngay cả khi làm được, họ cũng không thể đứng yên một chỗ, vì họ phải vượt qua tường thành để tấn công.

Kết quả là cách tốt nhất để đối phó với súng là tấn công vào ban đêm, khi tầm nhìn bị hạn chế.

Nếu chúng biết rằng quân Spada sở hữu rất nhiều súng, tấn công ban đêm là lựa chọn an toàn nhất, dù cho chúng sẽ mất đi lợi thế về tầm nhìn.

Vì vậy, nếu chúng tấn công, chắc chắn sẽ là vào ban đêm. Còn ban ngày, chúng sẽ chỉ thực hiện những cuộc tấn công nhỏ lẻ. Nếu chúng tôi muốn rút lui, chỉ còn thời gian trong ngày hôm nay.

Chúng tôi tiếp tục di chuyển trong khu quý tộc vắng vẻ. Khi đang đi trên đại lộ, hướng về phía Lâu Đài Hoàng Gia, chúng tôi nhìn thấy một đám đông lớn tụ tập phía trước.

Họ không phải là binh lính Spada. Không phải viện binh được cử từ Lâu Đài Hoàng Gia.

Nhưng tất cả bọn họ đều cầm vũ khí, một số người còn mặc giáp.

"Này Lily, đó là..."

"Đúng vậy, đó là trụ sở chính của Hội mạo hiểm giả Spada."

Kể từ khi trở thành mạo hiểm giả hạng 5, "Elemental Master" chúng tôi đã sử dụng trụ sở này. Tôi không thể nào nhầm lẫn được.

Nhưng hầu hết các mạo hiểm giả gia nhập "Gladiator" đều đã đến pháo đài Galahad, còn những người ở lại thì đã tham gia chiến đấu ở khắp nơi trong thành phố.

Vậy thì, những người có vũ trang đang tụ tập trước trụ sở Hội mạo hiểm giả là ai?

Câu trả lời đến ngay sau đó, từ những tiếng hô hào vang lên.

"Hãy đứng lên! Tham gia Quân tình nguyện Spada, vì tổ quốc!"

"Oooooh!"

"Bảo vệ Spada của chúng ta!"

"Giết lũ xâm lược!"

"Trả thù cho Quốc Vương Leonhart!"

Có vẻ như họ là những thường dân đã tự nguyện tham gia chiến đấu, không phải binh lính Spada cũng không phải mạo hiểm giả.

Tôi đã gặp rất nhiều người như vậy ở các cổng thành.

Họ không trực tiếp chiến đấu trên tường thành, mà làm những công việc hậu cần như vận chuyển cung tên, nấu ăn, cứu thương, sơ cứu... Khi thủ đô trở thành chiến trường, người dân không thể nào khoanh tay đứng nhìn. Tôi đã nghĩ rằng sẽ có người tình nguyện tham gia chiến đấu, nhưng... tôi không ngờ Hội mạo hiểm giả lại đứng ra chiêu mộ họ.

Dù lòng yêu nước của họ thật đáng ngưỡng mộ, nhưng bây giờ, tôi hy vọng họ sẽ sơ tán đến Pandemonium.

Chúng tôi đã thông báo về việc rút lui cho Zanarius, đặc phái viên ngoại giap ở Lâu Đài Hoàng Gia, nhưng có lẽ Hội mạo hiểm giả vẫn chưa nhận được tin.

Tôi không muốn có quá nhiều người, đặc biệt là thường dân ở lại thủ đô sắp thất thủ này.

"Anh sẽ đến Hội mạo hiểm giả, khuyên họ sơ tán."

"Em biết anh sẽ làm vậy."

Tôi dừng đội hình, bế Lily trên tay, thúc Merry chạy về phía đám đông trước Hội mạo hiểm giả.

Tôi chợt nghĩ, đáng lẽ ra tôi nên cử thuộc hạ đi trước. Nhưng giờ thì đã muộn.

Tôi tiếp tục tiến lên, định nhờ nhân viên Hội mạo hiểm giả cho tôi vào bên trong, tôi thấy...

"Erina?"

Người đang đứng trước đám đông, vung cây chùy thép và hô hào, là Erina, nhân viên lễ tân quen thuộc của tôi.

Cô ấy quay lại nhìn tôi, có lẽ vì nghe thấy giọng nói của tôi, hoặc vì chú ý đến con ngựa của tôi.

Cô gái này... là Erina sao?

Mái tóc nâu nhạt của cô ấy rối bù, đôi mắt xanh biếc ngày nào giờ đây đục ngầu như bầu trời u ám, và quầng thâm quanh mắt cho thấy cô ấy đã thức trắng nhiều đêm.

Dù đang hô hào cổ vũ, nhưng khuôn mặt cô ấy lại toát lên vẻ u ám như một bóng ma.

Cô ấy đã làm việc cật lực suốt đêm ở trụ sở Hội sao? Nhưng khí tức kỳ lạ toát ra từ cô ấy...

"A, Kurono-kun!"

Dù trông như thế nào, cô ấy vẫn là Erina.

Cô ấy cười rạng rỡ khi nhìn thấy tôi, nhưng nụ cười đó không giống với nụ cười chuyên nghiệp thường ngày, mà có phần gượng gạo, như đang che giấu điều gì đó.

—-----------------

Tôi và Lily được đưa vào trụ sở Hội mạo hiểm giả.

Các nhân viên đang hướng dẫn đám đông tình nguyện vào sảnh chính. Chúng tôi rời khỏi khu vực sảnh tầng một đang nhộn nhịp, và đi theo Erina đến phòng làm việc của Hội Trưởng, tầng cao nhất.

Đây là lần đầu tiên tôi đến đây. Bình thường tôi chẳng có việc gì phải đến.

Có lẽ vì tình hình khẩn cấp, nên Erina không hề gõ cửa, mà cứ thế bước vào phòng làm việc. Tôi và Lily đi theo sau.

Căn phòng được bài trí rất sang trọng với một chiếc bàn làm việc lớn, một bộ sofa và bàn trà dành cho khách, và những món đồ trang trí được làm từ nguyên liệu quái vật, đúng chất Hội mạo hiểm giả.

Trên bàn làm việc, ngổn ngang giấy tờ, và có đến ba, bốn quả cầu pha lê, loại ma cụ mà tôi đã từng thấy ở quầy lễ tân.

Rõ ràng là cô ấy vừa mới làm việc ở đây, nhưng...

"Hội trưởng đâu rồi?"

Tôi không thấy ai trong phòng. Có lẽ ông ta đang ở trong nhà vệ sinh.

"À phải rồi, chắc Kurono-kun chưa biết... Giờ tôi là Hội trưởng."

"... Hả?"

Tôi buột miệng đáp lại bằng một giọng ngớ ngẩn.

"Fufu, ngạc nhiên chưa? Một tuần trước tôi chỉ là một nhân viên lễ tân, mà giờ đã là Hội Trưởng. Cũng khó tin thật."

"Chuyện gì đã xảy ra?"

"Hội trưởng cũ đã chết. Ông ấy bị tấn công khi đang trên đường trở về nhà vào đêm Thập Tự quân xâm nhập thành phố."

Erina nói với giọng điệu bình thản như thể đang tường thuật lại một nhiệm vụ.

"Dù là vậy, nhưng trụ sở Hội phải có nhiều người có đủ tư cách để kế nhiệm chứ?"

"Khi tôi trở về, không còn ai ở đó cả. Chỉ có vài nhân viên cấp thấp bị bắt ở lại làm thêm giờ. Và khi trời sáng, cũng không ai đến Hội. Chắc hẳn họ đã bỏ chạy sau khi nghe thấy tiếng chuông báo động."

Tôi không thể hiểu nổi tại sao họ lại làm vậy, nhưng Hội mạo hiểm giả không phải là một tổ chức quân sự. Nhiệm vụ của họ đã gần như hoàn thành khi họ phát hành nhiệm vụ khẩn cấp thành lập "Gladiator" để đối phó với cuộc tấn công của Thập Tự Quân.

Khi kẻ địch đã xâm nhập vào thành phố, Hội mạo hiểm giả không còn có thể làm gì khác.

"Nếu đã vậy, cô nên bỏ chạy cùng họ chứ."

"Không được, tôi không thể bỏ chạy... Lũ khốn đó đã xâm chiếm Spada! Tôi không thể tha thứ cho chúng, tôi phải giết hết chúng!"

Tôi sững sờ trước tiếng hét đầy phẫn uất của Erina.

Cô ấy đang mất kiểm soát. Rõ ràng Erina không còn tỉnh táo nữa.

Nhưng tôi có thể đoán được lý do.

"Cô cũng ở đó khi Hội trưởng bị tấn công, đúng không?"

"Phải, tôi cũng bị tấn công... Vì tôi là phụ nữ, nên chúng không giết tôi ngay."

Những hình ảnh kinh hoàng hiện lên trong đầu tôi, nhưng Erina vẫn nhìn tôi với đôi mắt vô hồn đó, nở một nụ cười gượng gạo.

"Fufu... Vì vậy, tôi đã giết hắn, tên khốn ngu ngốc đó... Ahaha, hắn đã quá chủ quan sau khi lột đồ tôi, tôi đã giết hắn! Tôi đã đập nát bộ não bẩn thỉu của hắn, như thế này này!!"

CHOANG! Erina vung cây chùy, đập vỡ chiếc bình quý giá đặt gần tường.

Cô ấy đã bị tấn công, nhưng đã phản kháng và giết chết kẻ tấn công.

Nghe thì có vẻ dũng cảm, nhưng... Erina chỉ là một người phụ nữ bình thường. Cô ấy không quen với bạo lực, cô ấy chỉ là một nhân viên lễ tân của Hội mạo hiểm giả.

Nỗi sợ hãi khi bị tấn công, và lần đầu tiên giết người. Cô ấy không thể nào bình thường trở lại.

"Tôi đã hiểu ra rồi. Tôi đã hiểu lý do Kurono-kun chiến đấu. Fufu, cô phù thủy đó nói đúng, tôi đã quá mù quáng vì tình yêu, tôi chẳng hiểu gì cả, tôi thật ngu ngốc."

"Đủ rồi, Erina."

Tôi nhẹ nhàng nắm lấy tay Erina, bàn tay đang siết chặt cây chùy.

Cô không nên cầm thứ này. Đáng lẽ ra tôi phải ngăn cô lại.

"Xin lỗi, tôi đã không thể bảo vệ Spada."

"Sao Kurono-kun lại xin lỗi? Tôi rất biết ơn cậu, nhờ cậu mà tôi mới sống sót."

"Tôi đã khiến cô phải sợ hãi. Tôi đã thề sẽ chiến đấu để bảo vệ mọi người... Tôi thực sự xin lỗi, tôi đã không thể bảo vệ cô."

Tôi không thể nào biện minh cho việc để Thập Tự Quân xâm chiếm thủ đô Spada.

Việc Erina sống sót sau khi bị tấn công là nhờ vào sức mạnh của chính cô ấy. Tôi đã không làm được gì cho cô ấy, cũng như cho Spada.

"Xin hãy đừng tự trách mình nữa, Erina. Cô đã chiến đấu đủ rồi. Hãy để tôi lo phần còn lại."

"Kurono-kun, t-tôi... hức hức hức..."

Erina buông cây chùy.

Cùng với tiếng leng keng chói tai, cô ấy ôm lấy tôi, bật khóc nức nở.

Có lẽ cô ấy đã phải chịu đựng quá nhiều. Bị tấn công, trở về Hội và với cơn giận và khát khao trả thù, cô ấy đã cố gắng làm tất cả những gì có thể, thậm chí là vượt quá khả năng của mình. Nếu không, cô ấy sẽ không bao giờ nghĩ đến việc trở thành Hội Trưởng.

Thảo nào cô ấy lại trông tiều tụy như vậy.

Cô ấy không cần phải gồng mình lên nữa. Giờ đây, Erina cần được nghỉ ngơi.

"... Đừng nhìn anh như vậy, Lily."

"Thôi được, em sẽ bỏ qua cho anh lần này."

Tôi ôm Erina vào lòng, và nhìn Lily, người đang nhìn tôi với ánh mắt khó chịu, cầu xin sự tha thứ của cô ấy.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Cái bộ giáp bạo chúa chả thể hiện dc gì mấy nhỉ?
Bao nhiêu lâu r mà thấy dùng chả khác gì áo giáp thường,mà theo lời regin thì nếu ko dùng ma thuật độ cứng của nó cũbg phèn thôi
Tại main đần quá chăng?
Xem thêm
Cái ma thuật gia tốc mà nghĩ nó chỉ dùbg để spam phép dễ hơn thì vl thật🙄
Xem thêm