Kuro no Maou
Hishi Kage Dairi Morino Hiro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 39: Hoàng hôn của Spada

Chương 800: Thánh Vương

7 Bình luận - Độ dài: 3,214 từ - Cập nhật:

Ngày 1 tháng Băng Tinh.

Quốc Vương Miraldo Julius Elroad của Avalon đang tròn mắt nhìn các gia chủ của mười hai gia tộc quý tộc bất ngờ tập trung trước mặt ông.

"Thưa bệ hạ, xin thứ lỗi cho sự đường đột của chúng thần. Chúng thần có một vấn đề quan trọng cần tâu lên ngài."

Người đại diện cho cả nhóm, phát biểu trong phòng ngai vàng là Heine, gia chủ của gia tộc Arklight, gia tộc đứng đầu trong số mười hai gia tộc quý tộc của Avalon.

Heine là bạn của Miraldo từ thời học viện đế quốc và cũng là một trong những người mà ông tin tưởng nhất.

Đứng sau Heine là sáu gia chủ khác.

"Ừm, ta không biết các khanh muốn nói gì... nhưng Arklight khanh, cả thảy có bảy gia chủ đến đây. Chắc hẳn là chuyện hệ trọng."

"Vâng, thưa bệ hạ. Đây là vấn đề liên quan đến sự tồn vong của đất nước."

Chỉ cần Heine muốn, ông ta có thể gặp Miraldo bất cứ lúc nào. Avalon được cai trị bởi Quốc vương và mười hai gia tộc quý tộc. Hệ thống này đã hoạt động tốt trong hàng trăm năm, kể từ khi Avalon được thành lập.

Ngay cả Quốc vương cũng khó có thể đưa ra quyết định mà không xem xét ý kiến của mười hai gia tộc quý tộc. Tuy nhiên, việc mười hai gia tộc quý tộc đồng thuận với nhau là rất hiếm.

Và bây giờ, bảy trong số mười hai gia chủ, chiếm hơn một nửa đã đến đây mà không báo trước, bao gồm cả Arklight.

Nếu là quý tộc bình thường, họ đã bị đuổi về vì tội bất kính. Nhưng vì họ đã vội vàng đến đây như vậy, Miraldo không thể làm ngơ.

"Hãy nói cho ta nghe."

"Vâng, kính thưa Miraldo bệ hạ. Chúng thần đề nghị bệ hạ thoái vị và nhường ngôi cho hoàng tử Nero."

Căn phòng ngai vàng chìm trong im lặng.

"... Arklight khanh, không, Heine. Ta và ngươi là bạn cũ. Bây giờ ta có thể coi như chưa nghe thấy gì."

Yêu cầu Quốc Vương thoái vị không phải là chuyện đùa.

Một vị vua có thể chém đầu kẻ nào dám nói ra những lời bất kính như vậy mà không cần nghe giải thích. Đó còn bị coi là hành động phản nghịch.

Nhưng Miraldo tin tưởng Heine An Arklight, người bạn của mình.

"Nếu ngài coi đó là một trò đùa, thì thần sẽ nói lại. Tất cả chúng thần, những người có mặt ở đây, đều mong muốn Quốc Vương Miraldo thoái vị, và chào đón Hoàng tử Nero trở thành vị vua tiếp theo."

"Các ngươi đang có ý gì...?"

"Sao ngài không hiểu?"

"Trả lời ta, Heine!"

Miraldo, người hiếm khi nổi giận, người được cho là hiền lành, thậm chí còn bị chế giễu là nhu nhược đã hét lên.

Không giống như Leonhart của Spada, Miraldo không có uy quyền. Ông đã học kiếm thuật và ma thuật ở Học viện Đế Quốc, nhưng so với các hiệp sĩ, thì trình độ của ông kém xa. Ông không có sức mạnh chiến đấu.

Nhưng với tư cách là Quốc vương, ông phải quát tháo trước những lời nói quá đáng.

Nếu không làm được điều đó, thì ông không còn xứng đáng là vua nữa.

"Fufu, fuhahahaha —-- phải rồi, Miraldo, làm sao ngươi có thể hiểu được."

"Heine, ngươi!?"

Heine đứng dậy một cách kiêu ngạo, không còn giữ lễ nghi của một thần tử ngay trước mặt vị vua  đang ngồi trên ngai vàng.

Theo sau đó, sáu gia chủ khác cũng đứng dậy mà không được phép.

"Các ngươi định tạo phản sao...?"

"Không phải tạo phản. Chúng ta không hề phản bội ai cả."

"Các ngươi gọi đây không phải là phản bội!? Các ngươi, mười hai gia tộc quý tộc của Avalon... dám chống lại hoàng tộc!? Chống lại hậu duệ của Hoàng Đế Elroad!?"

"Chính vì vậy, Miraldo. Ngươi là hậu duệ của Quỷ Vương Mia Elroad, kẻ phản bội chúa nên chúng ta, không, tổ tiên của chúng ta chưa bao giờ thực sự trung thành với hoàng tộc."

"Các ngươi nói vậy là ý gì? Chẳng lẽ các ngươi còn định phỉ báng cả vị anh hùng đã thống nhất Pandora sao?"

Nếu đây chỉ là một cuộc nổi loạn thông thường, Miraldo có thể hiểu được động cơ của họ.

Lòng tham của con người là vô đáy. Trong lịch sử, có rất nhiều kẻ đã phản bội chủ nhân của mình và soán ngôi vì tham vọng quyền lực.

Ngay cả hoàng tộc Elroad cũng có thể đã vươn lên nắm quyền bằng cách đó trong thời kỳ đen tối.

Bất cứ người đàn ông nào cũng khao khát trở thành Quỷ Vương Mia Elroad.

Cái tên đó là biểu tượng của quyền lực tuyệt đối, người duy nhất đã thống nhất lục địa Pandora. Một vị thần huyền thoại, được tôn thờ là vị thần đầu tiên của Hắc thần, nhưng chưa từng ban Thánh Hộ cho bất kỳ ai.

Cái tên Quỷ Vương Mia là mục tiêu mà mọi kẻ thống trị đều hướng đến, chứ không phải là thứ để phủ nhận.

"Vị thần mà chúng ta tôn thờ là "Bạch Thần", đấng sáng tạo duy nhất và tuyệt đối. Quỷ Vương Mia là kẻ thù của thần, kẻ đã xua đuổi tín ngưỡng của chúng ta khỏi lục địa Pandora."

"Bạch Thần... đó là... thần của những kẻ tự xưng là Thập Tự Quân..."

"Đúng vậy, họ là hậu duệ của những người đã chạy trốn khỏi Quỷ Vương đến một vùng đất mới. Còn chúng ta, những người ở lại đây đã âm thầm chờ đợi, chờ đợi ngày khôi phục tín ngưỡng của mình."

"Vô lý, sao các ngươi có thể thờ phụng một vị thần ngoại giáo từ thời cổ đại đến nay? Ở Pandora, nơi tràn ngập Thánh Hộ của Hắc Thần?"

"Bạch Thần không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Ngài đã ban phước lành cho chúng ta. Nhờ sức mạnh đó, chúng ta đã ẩn náu suốt thời gian qua, chờ đợi thời cơ nổi dậy."

Một câu chuyện khó tin.

Nhưng thực tế là, bảy gia chủ đã công khai tuyên bố tạo phản mà không có bất kỳ dấu hiệu hay động cơ nào.

Trong mắt Miraldo, họ chưa bao giờ hòa thuận với nhau.

Mười hai gia tộc quý tộc vừa là đồng minh vừa là đối thủ cạnh tranh quyền lực. Kể từ khi Avalon được thành lập, mười hai gia tộc quý tộc luôn cạnh tranh với nhau, không để cho bất kỳ gia tộc nào trở nên quá mạnh.

Ngay cả dưới thời Miraldo, điều này cũng không thay đổi. Mỗi khi mười hai gia tộc quý tộc họp mặt, chắc chắn sẽ xảy ra tranh cãi. Chưa bao giờ bảy người họ hợp tác với nhau.

Vậy mà, tất cả chỉ là diễn kịch sao?

Sự cân bằng được duy trì nhờ sự cạnh tranh giữa họ. Không ai quá mạnh, cũng không ai quá yếu.

Họ đã duy trì địa vị và sức mạnh của mình trong suốt thời gian qua... và âm thầm chờ đợi thời cơ phản bội sao? Những người được chọn làm đại diện của mười hai gia tộc quý tộc, những người sáng lập Avalon đã được định sẵn là sẽ phản bội từ đời đầu tiên?

Một kế hoạch lật đổ quy mô lớn như vậy, thật khó tin.

"Tại sao... tại sao lại là Nero?"

"Fufu, Miraldo, ngươi vẫn còn quan tâm đến con trai mình hơn là bản thân sao? Ta luôn thích sự ngây thơ đó của ngươi."

"Trả lời ta, Heine! Các ngươi định làm gì con trai ta!?"

Dù có tin hay không, Heine vẫn căm hận dòng máu của Quỷ Vương Mia, kẻ đã phản bội vị thần mà ông ta tôn thờ.

Nếu vậy Nero, người mang dòng máu đó sẽ ra sao?

Tại sao họ lại yêu cầu ông nhường ngôi cho Nero?

Điều hợp lý là họ nên giết Nero, giết Nell, tiêu diệt toàn bộ hoàng tộc Elroad và tự mình soán ngôi.

"Đừng lo lắng. Hoàng tử Nero xứng đáng trở thành Vua của chúng ta."

"Chẳng lẽ nó cũng cấu kết với các ngươi? Từ khi nào?"

"Không phải chúng ta, mà là thần."

"Cái gì...?"

"Mặc dù mang dòng máu của Quỷ Vương đáng ghê tởm, nhưng Hoàng tử Nero đã được tha thứ. Đúng vậy, được tha thứ! Nhờ lòng từ bi của Bạch Thần, ngài đã được chấp nhận vào Thập Tự Giáo. Trở thành một Tông Đồ, một thánh nhân."

Heine với vẻ mặt và cử chỉ như đang vô cùng xúc động, quỳ xuống một lần nữa. Trước vị vua thực sự của thế hệ tiếp theo.

Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, Miraldo bỗng cảm thấy lạnh sống lưng.

"Cái, cái gì thế này...?"

Một luồng ma lực khủng khiếp. Ngay cả giác quan thứ sáu kém nhạy bén của Miraldo cũng có thể cảm nhận được mật độ ma lực dày đặc đó.

Cảm giác nguy hiểm đến tính mạng, một áp lực khủng khiếp mà ông chưa từng cảm nhận kể từ khi bị một con quái vật cấp cao tấn công trong buổi huấn luyện thời còn đi học.

Lúc đó, Leonhart, người bạn thân nhất của ông đã ở bên cạnh ông.

Nhưng bây giờ... Ai sẽ bảo vệ ông, một vị vua bị lừa dối, một tên hề đáng thương mang danh hiệu Quốc Vương Avalon?

Ông sắp chết rồi. Ngay khi ý nghĩ đó lóe lên trong đầu, cánh cửa phòng ngai vàng bật mở.

"Nero... Là con sao..."

Miraldo không thể tin vào mắt mình, người vừa xuất hiện chính là con trai yêu quý của ông.

Không phải vì mái tóc đen và đôi mắt đỏ của dòng dõi Quỷ Vương Mia đã biến thành màu xanh lam và bạc.

Dù màu sắc có thay đổi, Miraldo vẫn có thể nhận ra Nero.

Điều khiến ông không thể tin nổi là luồng hào quang trắng bạc bao phủ lấy Nero.

"Phải, phụ vương. Con là Nero. Phụ vương nhận ra con chứ?"

"Chuyện gì... chuyện gì đã xảy ra với con vậy!? Ánh sáng và sức mạnh đó, không phải của con!!"

Nero rất mạnh. Một thiên tài. Không giống như ông, Nero sở hữu võ nghệ phi thường giống như Leonhart.

Miraldo đã rất vui vì điều đó. Vì con trai ông sẽ không phải chịu đựng những gì mà ông đã trải qua.

Nhưng luồng khí màu bạc trước mắt này, rõ ràng là đã vượt qua giới hạn của con người.

Đó là một sức mạnh mà Nero, dù có dành cả đời để rèn luyện kiếm thuật hay ma thuật, cũng không bao giờ đạt được, một sức mạnh của thần thánh.

Miraldo ngay lập tức nhận ra điều đó, có lẽ là nhờ bản năng của một con người hoặc là do dòng máu của Quỷ Vương.

"Đơn giản thôi. Con đã được ban Thánh Hộ.Từ Bạch Thần."

Nero nói rằng cậu ta đã trở thành một Tông đồ, người được ban cho Thánh Hộ  đặc biệt mạnh mẽ.

Tông Đồ thứ mười ba, Nero.

"Vô lý, dù có được ban Thánh hộ, thì sức mạnh đó... cũng không thể nào..."

"Fufu, ai nói là không thể? Là phụ vương? Hay là Hắc thần? Sức mạnh này là của con. Không ai có thể phủ nhận điều đó. Kẻ nào dám chống lại, con sẽ tiêu diệt."

Giọng điệu của Nero giống như một tên côn đồ đường phố.

Không hề giống một hoàng tử, người kế thừa vương quốc Avalon lâu đời.

Ánh mắt lạnh lùng, không chút tình cảm như thể cậu sẵn sàng xuống tay với chính cha mình nếu cần thiết.

"Nero... con thật ngu ngốc..."

Mọi chuyện đã vượt quá tầm kiểm soát của Miraldo.

Sự phản bội của mười hai gia tộc quý tộc được sắp đặt từ khi Avalon được thành lập.

Và Nero, con trai ông đã trở thành Tông Đồ của Bạch thần, kẻ thù của Hắc Thần.

Mọi chuyện diễn ra mà ông không hề hay biết và hoàn toàn bất lực.

Dù là Quốc Vương của Avalon, người kế thừa Đế chế Elroad, nhưng Miraldo chưa bao giờ cảm thấy bất lực như lúc này.

"Phụ vương, tránh ra."

"Ngươi định làm gì khi ngồi trên ngai vàng đó?"

"Con sẽ trở thành vua. Không chỉ là vua... mà là "Thánh Vương", người được ban cho sức mạnh thần thánh của Bạch thần."

Nero bước đến ngai vàng với bảy gia chủ đang quỳ gối phía sau.

Chỉ cần chạm vào luồng hào quang tỏa ra từ Nero thôi cũng đủ để Miraldo, một người không có sức mạnh, cảm thấy đau đớn như bị thiêu đốt.

Nhưng dù phải đối mặt với sức mạnh khủng khiếp đó, Miraldo vẫn không hề kêu la. Như thể đó là lòng tự trọng cuối cùng của một vị vua, một người cha.

"Nero, hãy hứa với ta một điều."

"Phụ vương cứ nói?"

"Đừng làm hại Nell. Xin hãy bảo vệ con bé..."

"Đương nhiên rồi, Nell là em gái quý giá của con. Con sẽ không để ai làm hại con bé. Con sẽ bảo vệ con bé bằng sức mạnh tối thượng này."

Miraldo đứng dậy khỏi ngai vàng, như thể không còn gì để nói.

Ông đặt chiếc vương miện, thứ đang tỏa sáng trên mái đầu bạc trắng của mình lên ngai vàng.

"Laurent, đưa cha ta đi."

"Vâng, tuân lệnh, Thánh Vương Nero bệ hạ."

Một hiệp sĩ mặc giáp bạc lộng lẫy bất ngờ xuất hiện bên cạnh Nero.

Laurent Excia.

Con trai cả của gia tộc Excia, một trong những gia tộc hiệp sĩ hàng đầu của Avalon. Vì tài năng và lòng trung thành của mình, anh ta đã được giao nhiệm vụ bảo vệ Nero từ khi còn nhỏ.

Khi Nero vào Học Viện Đế Quốc, Laurent đã từ chức và gia nhập "Đội Cận Vệ hoàng gia - Royal Guard". Sau đó, anh ta được chuyển đến "Long Tâm - Dragon Heart", đội kỵ binh rồng tinh nhuệ nhất của quân đội Avalon, nơi anh ta thể hiện khả năng vượt trội của mình.

Cưỡi trên lưng một con bạch long, Laurent nhanh chóng lập được nhiều chiến công và trở thành đội trưởng trẻ nhất trong lịch sử.

Hiện tại, anh ta được mệnh danh là hiệp sĩ mạnh nhất Avalon.

"Laurent, ngay cả ngươi cũng phản bội ta sao..."

Miraldo buông vai, vẻ mặt thất vọng khi biết rằng ngay cả hiệp sĩ mạnh nhất mà ông tin tưởng cũng đã phản bội mình. Ông bước ra khỏi phòng ngai vàng, bộ dạng tiều tụy.

"Nero bệ hạ, chúng ta sẽ xử lý cựu vương Miraldo như thế nào?"

"Ta chỉ muốn cha ta tránh xa khỏi ngai vàng. Giờ ông ấy không còn là vua nữa, đối với ta, ông ấy chỉ là cha. Đừng làm hại ông ấy, Heine."

"Thần tuân lệnh. Thần và Miraldo cũng là bạn cũ. Có lẽ để ông ấy an hưởng tuổi già, và chứng kiến những thành tựu của ngài là điều tốt nhất."

"Cha ta không còn sức mạnh nữa. Đừng làm phiền ông ấy. Hãy để ông ấy yên."

Mặc dù đã soán ngôi, nhưng Nero không hề căm ghét cha mình. Ông ấy vẫn là cha của cậu, một trong những người mà cậu muốn bảo vệ.

Vì vậy, sau khi thoái vị, nếu Miraldo sống ẩn dật ở biệt thự trên dãy núi Asbel, sẽ không có vấn đề gì.

"Giờ thì cha ta đã thoái vị. Từ hôm nay, ta là vị vua của Avalon."

Nero ngồi lên ngai vàng.

Cậu tự tay đặt chiếc vương miện lên đầu mình.

Không cần lễ đăng quang. Bởi vì người chủ trì nghi lễ đó là các tư tế của Hắc Thần, thuộc Đền thờ Pandora.

Cậu không cần Hắc Thần nữa.

Từ giờ trở đi, toàn bộ Pandora sẽ thuộc về Bạch Thần.

"Avalon, kẻ kế thừa đế chế của Quỷ Vương tà ác sẽ biến mất vào ngày hôm nay. Và được tái sinh. Trở thành vương quốc thần thánh, được Bạch Thần ban phước."

Điều đầu tiên Nero tuyên bố sau khi lên ngôi là thành lập một vương quốc mới.

Cậu đặt dấu chấm hết cho lịch sử hàng trăm năm của Avalon và biến nó thành vương quốc thần thánh của mình.

"Ta, Tông đồ thứ mười ba, Thánh Vương Nero, tuyên bố thành lập "Vương Quốc Neo-Avalon"."

—------------------------------

Ba ngày sau, ngày 4 tháng Băng Tinh.

Khi tin tức về việc hoàng tử Nero kế vị và tuyên bố thành lập vương quốc mới lan rộng khắp Avalon, một báo cáo được gửi đến Nero, vị vua mới đang bận rộn củng cố quyền lực với sự hỗ trợ của mười hai gia tộc quý tộc, những người đã cải sang Thập Tự Giáo.

"Cha ta... đã bỏ trốn?"

"X-xin bệ hạ bớt giận.."

"Chuyện gì đã xảy ra?"

Người hiệp sĩ báo cáo run rẩy trước Nero, người đang tỏa ra một luồng sát khí âm ỉ.

Anh ta biết rằng Nero có thể biến anh ta thành tro bụi chỉ trong nháy mắt.

Vừa run sợ, anh ta vừa báo cáo chi tiết.

"Trong khi đang được hộ tống đến biệt thự hoàng gia trên dãy núi Asbel, một phần đội hộ vệ đã bất ngờ phản bội... và đưa cựu vương Miraldo đi mất."

"Đội hộ vệ phản bội sao... Celis có bị thương không?"

Miraldo, người đã thoái vị không còn là mối đe dọa. Nhưng với tư cách là một người con, Nero vẫn muốn đảm bảo sự an toàn của cha mình.

Nên cậu đã nhờ Celis.

Cô ấy là bạn thuở nhỏ của cậu và quan trọng hơn, là con gái cả của gia tộc Arklight. Cô ấy đã cải sang Thập Tự Giáo.

"Đó là... người chỉ huy cuộc đào tẩu là đội trưởng đội hộ vệ, Celis."

"Không thể nào, sao Celis lại có thể phản bội ta?"

"Theo lời khai của những người sống sót, cô ta đã sử dụng Thánh Hộ của "Thiên Nguyên Long - Gramheid"."

Cô ta chưa cải đạo.

Việc cô ta vẫn sử dụng Thánh Hộ của Hắc thần đã chứng minh điều đó.

Celis đã phản bội cậu.

Không, không đúng. Ngay từ đầu, cô ta đã không hề phản bội.

"Haha, chắc đây cũng chính là cảm giác của cha."

Bị phản bội bởi người mình tin tưởng. Nhưng người đó lại nói rằng họ không hề phản bội.

Một sự ngụy biện. Nhưng nó lại khiến trái tim cậu đau nhói.

"Nhanh chóng tìm kiếm. Đưa cha ta và Celis đến gặp ta."

"Vâng!Thần tuân lệnh, Thánh Vương bệ hạ!!"

Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

Ông Vua avalon chán đời thực sự,đẻ 2 đứa con ko đứa nào ra hồn
Leonart thì 2 đứa con trai đều giỏi,Char cũng trưởng thành dần rồi,còn ông này thì...
Xem thêm
khổ quá nero à
Xem thêm
Kẻ phản bội người khác lại không hề nghĩ tới việc bản thân bị phản bội à, thay vì nghĩ tới cha mày thì sao không nghĩ tới đám bạn thân mà mi định tiêu diệt chỉ vì 1 đứa con gái đã chết do sự thiếu suy nghĩ của bản thân ngươi chứ nero. À mà cờ của neo-avalon có 3 vạch không nhỉ 🐧
Xem thêm
Làm cờ thì quá. Để tui mang cờ nhà nó về làm giẻ lau chân cho🤣🤣🤣
Xem thêm
@Không phải Long tộc: làm giẻ lau sợ làm bẩn chân bác :)))
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời