Kuro no Maou
Hishi Kage Dairi Morino Hiro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 39: Hoàng hôn của Spada

Chương 801 + 802: Quốc gia không nô lệ

16 Bình luận - Độ dài: 7,718 từ - Cập nhật:

"Chào mừng anh trở về nhà, Kurono!"

Lily nhỏ bé nở nụ cười rạng rỡ lao vào vòng tay tôi.

"Ừm, anh đã về... nhưng em nhầm rồi, đây không phải nhà anh."

"Nơi nào có em, nơi đó là nhà của anh."

Nghe cũng có lý.

Sau khi chính thức thiết lập liên minh với Spada, tôi ngay lập tức dịch chuyển từ Monolith ở Lâu Đài Hoàng Gia đến Karamara, hay nói đúng hơn là Pandemonium, quốc gia mới của Nữ Hoàng Lily.

Địa điểm dịch chuyển là quảng trường ở tầng một của Temennigru. Cổng vào Đại Mê Cung đầu tiên.

"Oooooh... đây là thành phố dục vọng tận cùng thế giới, Karamara! Thật không thể tin được nơi này nhiều tòa nhà cao tầng như vậy... Thì ra đây mới là hình dáng thật sự của một di tích cổ đại vẫn còn hoạt động nguyên vẹn!!"

Không chỉ có tôi, mà cả Will và các thành viên khác của "Elemental Master",cùng với phái đoàn ngoại giao của Spada cũng được dịch chuyển đến đây.

Vì tôi đã nói với Vua Leonhart rằng chúng tôi có thể dịch chuyển tức thời, nên việc các quan chức ngoại giao của Spada đến đây để tìm hiểu là điều đương nhiên.

Mặc dù đã đồng ý thiết lập liên minh, chúng tôi vẫn cần phải thảo luận chi tiết về nội dung của hiệp ước. Tôi hiểu rõ về Spada, nhưng họ thì không biết gì về đất nước xa xôi ở phía nam này.  Dù chúng tôi không còn nhiều thời gian trước khi Thập Tự Quân hành đông… nhưng thôi vậy, cứ để họ tự do khảo sát cho đến khi nào hài lòng.

"Chào mừng đến với Pandemonium. Hoàng tử Wilhart và phái đoàn Spada, xin mời đi lối này. Tôi sẽ đưa các ngài đến Temennigru, tòa nhà cao nhất đất nước và hiện cũng là Lâu Đài Hoàng Gia của chúng tôi."

Zanarius, đặc phái viên ngoại giao của chúng tôi nhanh chóng đề nghị làm hướng dẫn viên.

Mọi chi tiết liên quan đến việc ký kết đồng minh với Spada, tôi sẽ giao lại cho ông ta.

"Hẹn gặp lại sau nhé, Will."

"Ok."

"Hoàng tử Wilhart, rất vui vì được gặp lại anh, ta sẽ đợi ngài ở phòng ngai vàng."

"Ah, ta đã nghe Kurono kể Lily hiện giờ đã là Nữ Hoàng. Ta rất mong được diện kiến trong phòng ngai vàng của ngài."

Lily và Will mỉm cười bắt tay nhau vui vẻ, rồi chúng tôi chia tay tại đây.

Xin lỗi nhé, hiện giờ chúng tôi không có thời gian để tiếp đón phái đoàn Spada.

"Lily, anh có chuyện muốn nói với em. Là tin xấu."

"Được, em sẽ nghe. Có vẻ như đây là chuyện bí mật, chúng ta lên tầng năm nói chuyện nhé."

Lily dịch chuyển nhóm chúng tôi đi.

Đích đến là một đại sảnh trắng xóa, rộng lớn và trống trải. Đây là căn phòng nơi đặt bức tượng thần Deus, cũng là phòng boss.

Tất cả các cổng dịch chuyển đến tầng năm đều được đặt ở đây. Chỉ có Lily mới có thể dịch chuyển trực tiếp đến phòng kho báu. Hiện giờ nó đã trở thành phòng ngai vàng.

Chúng tôi rời khỏi đại sảnh và đi đến một căn phòng thích hợp để nói chuyện.

Đây là phòng riêng của chỉ huy, người đã cai quản nơi này khi nó còn là một nơi trú ẩn.

Sau khi chinh phục Đại Mê Cung, chúng tôi đã sử dụng căn phòng này làm phòng khách trong suốt một tuần. Bởi vì ở đây có một chiếc ghế sofa lớn, rất êm ái.

"Anh uống trà nhé?"

“Ừm, gì cũng được."

"Còn tôi thì hơi đói rồi."(Fiona)

"Caro bou nhé?"

"Cứu em với Kurono-san. Nữ hoàng Lily độc ác đang áp bức em."

"Em mang thứ gì đó cho Fiona ăn đi."

"Được rồi, vậy để em cho mọi người dùng thử những món ăn làm từ nguyên liệu ở tầng hai nhé."

"Cứ giao việc nếm thử cho Bộ Trưởng Bộ Thực Phẩm này."

"Ồ, cái chức vụ nghe cũng hợp với em thật đấy, Fiona."

"Nếu Fiona muốn, em sẽ bổ nhiệm chức đó cho cô ấy. Dù sao thì, bây giờ em cũng là Nữ Hoàng"

Lily tự tin nói, rồi vỗ tay. Ngay lập tức, những Homunculus mặc đồng phục hầu gái bước vào, nhanh chóng bày biện đồ ăn.

Trà, bánh mì sandwich, súp và các món ăn nhẹ khác được dọn lên. Có lẽ Lily đoán trước Fiona đã đến nên đã chuẩn bị sẵn..

Sau khi mọi thứ đã bày biện xong, tôi bắt đầu nói với Lily về vấn đề quan trọng nhất.

"Nero đã thức tỉnh thành Tông Đồ"

—-------------------

Ngày hôm sau, ngày 2 tháng Băng Tinh.

Tôi và Lily đến tầng một, "Thành Phố Phế Tích - Undead City", nơi đã trở nên quen thuộc với chúng tôi.

"Nơi này trông khác thật."

Khung cảnh trước mắt tôi không hề giống với một hầm ngục đầy rẫy zombie.

Khu vực bán kính 3 km tính từ trung tâm của nơi trú ẩn đã trở thành khu dân cư. Những người đang đi lại trên đường phố không phải là những zombie lang thang, mà là những người sống với dáng đi vững chắc.

Có lẽ vì có người sống ở đây, những tòa nhà đổ nát màu xám xịt cũng trở nên sinh động hơn, mang lại cảm giác sôi nổi cho cả khu vực.

"Người dân ở đây là những cựu nô lệ và những người di cư từ khu vực trung tâm thành phố đến, còn có cả một số Homunculus mang đến nữa."

"Homunculus là để giám sát sao ?"

"Đúng vậy, anh tinh mắt thật đấy."

Chỉ cần quan sát một chút là có thể nhận ra.

Những Homunculus đang cai quản cư dân ở đây.

Với mái tóc bạc và mắt đỏ, mặc quân phục màu đen giống với đoàn lính đánh thuê của tôi và trang bị súng trường cổ đại.  Người thì đang ra lệnh cho người dân hoặc là dẫn đầu một nhóm người đi tuần tra trên đường phố.

Mỗi khi gặp Homunculus, người dân đều ngay lập tức nhường đường và thậm chí còn cúi đầu chào.

Tất cả cư dân ở đây đều giống như những người lính.

"Anh thấy vậy là hơi quá đáng."

"Homunculus chỉ làm nhiệm vụ tuần tra, họ còn chưa bao giờ nổ súng bắn người dân. Họ chỉ được bắn khi zombie xuất hiện."

"Kể cả vậy cũng quá vô lý? Có rất nhiều cựu nô lệ và những người từng sống sung túc ở khu trung tâm đang sống cùng nhau ở đây. Chắc chắn sẽ xảy ra mâu thuẫn."

"Anh đừng lo, tất cả bọn họ đều ngoan ngoãn cả rồi. Mà, buổi biểu diễn cũng sắp bắt đầu rồi."

Lily chỉ vào một màn hình Vision đã được khôi phục ở góc phố.

Khi còn là hầm ngục, tất cả các màn hình Vision ở đây đều không hoạt động, chúng cũng không có vẻ là bị hỏng hóc hay gì. Nhưng sau khi Lily kiểm soát Đại Mê Cung, chúng đã hoạt động bình thường, chiếu những hình ảnh khác nhau giống như ở trên mặt đất.

Sau khi chương trình tin tức kết thúc, màn hình chuyển sang cảnh một cánh đồng hoa.

Một cánh đồng hoa rực rỡ sắc màu như trong tranh vẽ, và một nàng Tiên với đôi cánh tỏa sáng đang bay lượn trên đó.

"Xin chào mọi người, Lily đây! Hôm nay, chúng ta cùng nhau nhảy múa nào!"

Lily trên màn hình nở nụ cười đáng yêu và bắt đầu nhảy múa theo điệu nhạc sôi động.

"Đó là Lillian."

"Ồ, anh nhận ra cô bé luôn sao?"

"Vì anh đã ở bên cạnh cô bé một thời gian."

Đôi cánh tỏa sáng, biểu tượng của Tiên Nữ chỉ là đồ giả. Một đạo cụ phát sáng.

Khuôn mặt của cô bé được trang điểm và sử dụng ma thuật ảo ảnh để giống với Lily, nhưng tôi vẫn nhận ra.

Tôi đã từng bế Lillian và nhìn cô bé ở cự ly gần, còn khuôn mặt của Lily là thứ tôi nhìn thấy nhiều nhất kể từ khi đến thế giới này. Tôi không thể nào nhầm lẫn khuôn mặt hai người họ được.

"Con bé rất ngoan và chăm chỉ. Anh có thấy Lilian nhảy đẹp không?"

"Ừm... rất đẹp."

Tại sao Lillian lại giả làm Lily và xuất hiện trên Vision?

Câu trả lời đã hiện ra ngay khi chương trình bắt đầu. Tất cả cư dân trong thành phố đều tập trung trước màn hình Vision và bắt đầu nhảy theo Lillian.

Ra vậy, Lily, thảo nào tỷ lệ phạm tội ở đây lại bằng 0.

"Anh nhớ khen Lillian sau nhé. Giờ thì, chúng ta đi tiếp thôi."

Khi Lillian mỉm cười vẫy tay chào "Bye bye!" và chương trình kết thúc, đám đông giải tán như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi cảm thấy một cảm giác u ám, như thể đang rơi xuống vực thẳm.

Lily như thể không nhận ra tâm trạng của tôi, nắm lấy tay tôi và dẫn tôi đến tầng hai với nụ cười rạng rỡ trên môi.

—---------------

Tầng hai, "Đại Bình Nguyên - Evergreen".

Khu vực có bán kính 10 km, tính từ khu trung tâm nằm dưới sự quản lí của hệ thống điều khiển Đại Mê Cung. Vì nơi đây có trang trại và cảng cá nên là khu vực được bảo vệ rộng nhất.

"Các trang trại cũ vẫn đang được duy trì, em cũng đang cho người khai hoang những vùng mới."

"Chỉ với nơi này, chúng ta liệu có thể tự cung tự cấp thực phẩm cho cả thành phố không?"

"Hiện tại thì chưa, nhưng sau này sẽ đủ. Và  chúng ta còn có Caro bou, nên sẽ không ai chết đói đâu."

"Nhưng phải đến lúc đói meo, người ta mới ăn được thứ đó."

Từ thời Karamara, tầng 2 đã có sản lượng nông nghiệp khá cao. Ngoài trang trại chăn nuôi ra còn có cả cảng cá. Thế vẫn chưa đủ để nuôi sống toàn bộ dân số.

Theo thông tin từ Hội Đồng thành phố, tỷ lệ tự túc lương thực của Karamara chỉ khoảng 30%, phần còn lại phải dựa vào nhập khẩu.

Việc dùng kho báu từ Đại Mê Cung để đổi lấy lương thực từ các quốc gia khác hiệu quả hơn là tự sản xuất nông nghiệp. Đặc biệt là các mặt hàng thiết yếu như lúa mì, hầu hết lúa mì đều được nhập khẩu.

Các trang trại ở tầng hai của Đại Mê Cung ưu tiên trồng những loại cây có giá trị cao như chè, trái cây, rau củ quý hiếm, thảo dược,...

"Anh muốn nơi này trồng thêm lúa mì."

"Có lẽ mình không cần trồng thêm lúa mì đâu, em đã có cách khác để bổ sung lương thực rồi."

"Ý em chúng ta nên nhập khẩu thêm à? Anh đã nghe qua chuyện em đánh bại liên minh Atlas, ừm,  nếu vậy chúng ta có thể ký kết những hiệp định thương mại có lợi."

Tôi đã kể cho Lily nghe về những gì đã xảy ra ở Spada, và cô ấy cũng đã kể cho tôi nghe về trận chiến ở Karamara.

Tôi không ngờ lại có chiến tranh trong thời gian ngắn như vậy,  và cũng rất bất ngờ khi các quốc gia xung quanh đã nhanh chóng thành lập một liên minh quy mô lớn.

Nhưng điều không ngờ nhất là, trận chiến phòng thủ tưởng chừng như khốc liệt đã kết thúc chóng vánh với việc đối phương đầu hàng vô điều kiện.

Giờ đây, Lily đã thực sự là người cai trị sa mạc Atlas.

"Tạm thời hiện giờ, thành phố vẫn đang phụ thuộc vào lương thực nhập khẩu."

"Anh biết, nhưng về lâu dài, việc phụ thuộc vào nhập khẩu lương thực là rất nguy hiểm. Nếu các quốc gia láng giềng bị chiếm đóng, chúng ta sẽ chết đói."

"Vâng, nên em mới bảo anh là em đã có cách rồi."

"Là gì vậy, ngoài cách tăng diện tích đất canh tác, còn có cách khác à?"

"Không có bánh mì thì mình ăn Caro bou."

"... Em đã cải thiện được mùi vị của nó chưa?"

"Chưa. Cách tốt nhất hiện tại là ngâm nó trong cà phê do Simon nghĩ ra."

"Không được, anh không chấp nhận loại thức ăn dành cho dân văn phòng đó."

"Fufufu, đừng lo. Nè, Kurono, anh có biết Caro bou được làm như thế nào không?"

Giờ tôi mới để ý, tôi không biết Caro bou được sản xuất ở đâu và bằng cách nào.

Tôi chỉ biết rằng nó được reset vô hạn ở tầng một cùng với các vật tư khác.

"Chắc là được tạo ra bằng ma thuật."

"Đúng vậy, Caro bou được tạo ra bằng ma thuật. Chính xác hơn là một loại ma thuật luyện kim."

"... Luyện kim? Anh nhớ đây là ma thuật của các thợ rèn, hầu như chỉ có tác dụng trong việc rèn vũ khí.."

"Đúng vậy, ma thuật luyện kim là ma thuật có thể thao túng cả vật chất vô cơ như sắt thép và vật chất hữu cơ như răng nanh và móng vuốt của quái vật. Và Caro bou cũng được tạo ra bằng cách tương tự như vậy."

"Nếu vậy nguyên liệu của Caro bou là…"

"Là cát, ma thuật luyện kim đã chuyển hóa cát thành một chất hữu cơ tương tự như bánh mì."

Một sự thật gây sốc. Caro bou được làm từ cát.

Chẳng lẽ ở thế giới này, đã từng có một vĩ nhân tôn giáo nổi tiếng được triệu hồi hoặc chuyển sinh sao? Kiểu như người đầu tiên có khả năng biến đá thành bánh mì. (TNL: Truyền thuyết về Chúa Jesus)

"Biến cát thành bánh mì… thật không thể tưởng tượng nổi."

Ngay cả Regin, một thợ rèn lão luyện cũng chỉ có thể sử dụng ma thuật luyện kim để kết hợp các nguyên liệu chế tạo vũ khí.

Theo tôi biết, ông ấy không thể chuyển đổi vật chất vô cơ thành hữu cơ, hoặc ngược lại một cách tự do.

Nếu có thể biến đổi bất kỳ vật chất nào theo ý muốn, đó chính là thuật giả kim có khả năng biến sắt vụn thành vàng.

"Đó chính là sức mạnh của ma thuật cổ đại. Tuy nhiên, em không thể biến đổi mọi thứ thành bất cứ thứ gì theo ý muốn. Ở đây chỉ có thiết bị để biến cát thành Caro bou."

"Cuối cùng chúng ta chỉ có thể tạo ra hàng loạt Caro bou dở tệ thôi à?"

"Caro bou chỉ khó ăn khi ăn trực tiếp. Nếu dùng chính Caro bou làm nguyên liệu chuyển đổi thay cho cát, em có thể tạo ra lúa mì, ngũ cốc, gạo…"

"Thật sự có thể làm được ư?"

"Dễ hơn là biến cát thành thức ăn nhiều. Bản thân Caro bou là một loại carbohydrate chứa nhiều chất dinh dưỡng, nên chúng ta chỉ cần tinh chỉnh một chút là được. Em đã tìm thấy một số thiết bị có vẻ khả thi, và với ma thuật hiện đại thì việc này không quá khó."

"... Chẳng lẽ, món mà Fiona ăn hôm qua là..."

"Không  khác gì bánh mì thông thường, đúng không?"

Thì ra là vậy, thế thì vấn đề lương thực đã được giải quyết.

Tôi muốn Pandemonium có thể tự duy trì trong trường hợp xấu nhất. Ngay cả khi toàn bộ lục địa Pandora bị Thập Tự Quân chiếm đóng, thì nơi đây, nằm ở tận cùng lục địa giữa sa mạc rộng lớn vẫn sẽ là pháo đài cuối cùng.

Trên hết, đây là căn cứ địa của chúng tôi. Chúng tôi không thể để cho người khác nắm giữ nguồn sống của mình.

Những tín đồ Thập Tự Giáo đang ẩn náu khắp mọi nơi. Bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu cũng có thể bị chúng xâm nhập.

"Đến lúc tham quan tâng ba rồi nhỉ.."

—---------------

Tầng ba, "Khu Công Nghiệp - Factory".

Đây có lẽ là nơi hoạt động sôi nổi nhất của Đại Mê Cung hiện tại.

Không chỉ có công nhân, mà cả những Golem, loài quái vật chủ yếu ở tầng này cũng đang làm việc chăm chỉ.

Kể từ khi Lily nắm quyền kiểm soát hoàn toàn Đại Mê Cung, cô ấy đã có thể điều khiển tất cả Golem được sản xuất sau đó .

"Golem có thể thay thế binh lính không?"

"Chúng chỉ có thể hoạt động trong Đại Mê Cung. Nếu đưa chúng ra ngoài, chúng chỉ có thể hoạt động cho đến khi ma lực bên trong cạn kiệt."

"Không được à, tiếc thật."

Tôi đã rất kỳ vọng vào Golem được sản xuất ở đây.

Sức mạnh của chúng chỉ dao động từ hạng 1 đến hạng 3, nhưng chúng tôi có thể sản xuất hàng loạt. Hơn  nữa,một Golem hạng 1 vẫn mạnh hơn những người nông dân được huấn luyện sơ sài ở các lãnh địa khác.

Điểm mạnh của Golem là chúng là vũ khí không người lái. Vì không phải là con người, nên chúng không biết sợ hãi và luôn tuân lệnh. Chúng tôi có thể hy sinh chúng bất cứ lúc nào, hoặc sử dụng chúng làm bia đỡ đạn.

"Chúng có thể hoạt động bao lâu ở bên ngoài?"

"Khoảng một ngày."

"Còn việc bổ sung ma lực thì sao?"

"Thay vì làm vậy, để cho các ma thuật sư tự mình chiến đấu còn hiệu quả hơn."

"Đáng tiếc thật. Có vẻ như chúng ta không thể sử dụng chúng trong thực chiến."

Không nên đòi hỏi quá nhiều.

Tôi sẽ từ bỏ ý định sử dụng Golem. Hoặc là, tôi sẽ chờ đợi sự phát triển trong tương lai. Simon, cậu lại có thêm việc để làm rồi.

"Còn việc sản xuất súng thì sao?"

"Vũ khí cổ đại thì vẫn còn khó. Chúng ta cần phải tìm hiểu từng thiết bị một, xem chúng dùng để làm gì và cách sử dụng chúng."

Quả nhiên, chúng tôi chưa thể sản xuất hàng loạt Storm Rifle và các vũ khí dòng EA khác.

Chúng tôi chỉ có thể sử dụng cẩn thận những trang bị bộ binh cổ đại hiện có.

"Nhưng nếu là súng trường hiện đại, em có thể xây một xưởng rèn mới ngay lập tức."

"Ừm, chúng ta sẽ bắt đầu bằng việc sản xuất hàng loạt Crow Rifle và súng máy."

"Ngày mai anh đưa Simon đến đây nhé?"

Simon, cậu lại có thêm việc rồi... không ổn rồi, danh sách công việc của Simon ngày càng dài thêm.

Tôi muốn giảm bớt gánh nặng cho cậu ấy, nhưng hiện tại, chỉ có Simon là thành thạo cả việc chế tạo và sử dụng súng. Việc đưa một thợ rèn giỏi đến đây không thể giải quyết được vấn đề.

Còn nhà máy ở Spada, chúng tôi đã bắt đầu sản xuất Crow Rifle và súng máy tại nhà máy của Thương Hội Vũ Khí Mordred, và số lượng thợ rèn và công nhân có kinh nghiệm sẽ ngày càng tăng lên.

Chúng tôi cũng phải làm tương tự ở đây, đào tạo nhân lực từ đầu.

"Hiện tại, chúng ta chỉ có một xưởng rèn tạm thời. Nhiệm vụ là  sản xuất một số trang bị đơn giản và chế tác quặng được khai thác từ tầng bốn."

"Tầng bốn thế nào rồi?"

"Hầu như chưa được khai thác. Chưa có gì đáng để giới thiệu với anh cả. Chúng em chỉ mới bắt đầu khai thác ở những khu vực an toàn."

Tầng bốn, "Hang Động Pha Lê - Crystal Cave", là nơi ít được quan tâm nhất trong Đại Mê Cung, xét về việc khôi phục chức năng của nơi trú ẩn. Bởi vì, mục đích chính của tầng này là khai thác tài nguyên, nên việc không thể sử dụng nó ngay lập tức cũng không ảnh hưởng đến sự sống còn của chúng tôi.

Tuy nhiên, tài nguyên là một yếu tố quan trọng đối với sự phát triển của một quốc gia. Việc sở hữu nguồn năng lượng dồi dào là một lợi thế vô cùng lớn.

Mặc dù rất quan trọng, nhưng hiện tại chúng tôi không có đủ thời gian và nhân lực để khai thác tầng bốn. Chúng tôi sẽ tập trung vào nó trong tương lai.

"Hiện giờ Đại Mê Cung chỉ có vậy thôi. Anh có muốn tham quan bên ngoài không?"

"Không cần đâu, giờ thì không. Anh hiểu rồi."

"Vâng, dù vẫn còn nhiều thiếu sót, nhưng đây là tất cả những gì em có thể làm được."

"Em đã làm rất tốt, Lily. Trong thời gian ngắn như vậy, em đã thành lập một quốc gia mới mà không gặp bất kỳ khó khăn nào. Có lẽ không ai có thể làm được như em"

"Fufu, cảm ơn anh. Nghe lời này của anh, mọi nỗ lực của em đều xứng đáng."

"Anh biết em làm vậy vì ước nguyện của anh."

"Vâng, ở Pandemonium của em không còn nô lệ nữa. Không ai phải chịu đói, chịu rét, và trên hết, không ai bị áp bức."

Đối với những người biết đến Karamara trước đây, đây là một điều không thể tin nổi.

Không ai nghĩ rằng mọi thứ có thể thay đổi như vậy. Chỉ có Emilia, dù biết là viển vông, vẫn luôn mơ ước về điều đó.

Nhưng Lily đã biến giấc mơ đó thành hiện thực, chỉ trong vòng chưa đầy một tháng.

Cô ấy đã thực hiện ước nguyện của tôi, xóa bỏ chế độ nô lệ bằng cách sử dụng sức mạnh tẩy não, một cơn ác mộng đối với tôi.

—------------------

"— Hoan nghênh ngài, Kurono-sama."

Quỳ gối, cúi đầu thật sâu trước mặt tôi là một người đàn ông với thân hình to lớn màu đen tuyền cùng hai chiếc sừng oai vệ, đúng chuẩn hình dạng của một ác quỷ. Và thực tế, ông ta là một Diabolus, một chủng tộc ác quỷ nổi tiếng.

Joseph Rodriguez, Đại Công Tước Karamara.

Người có địa vị thứ hai trong Pandemonium, chỉ sau Nữ Hoàng Lily.

Đây là lần thứ hai tôi gặp ông ta. Trước khi trở về Spada, tôi đã từng cảm ơn Joseph vì ông ta đã chiếu cố Lily và mọi người .

"Ngẩng đầu lên. Tôi chỉ là một mạo hiểm giả."

"Không dám, ngài là người duy nhất có thể sánh ngang với Nữ Hoàng Lily."

"Tôi rất cảm kích lòng tốt của ông, nhưng sự thật là tôi không có quyền ra lệnh cho ông. Tôi không muốn ép buộc ông làm bất cứ điều gì mà ông không muốn."

"Vâng, cảm tạ sự thông cảm của ngàii."

Joseph cư xử rất cứng nhắc, nhưng cũng dễ hiểu thôi.

Mặc dù tôi chỉ là một mạo hiểm giả, nhưng chỉ cần tôi muốn, tôi có thể đưa ra đủ mọi yêu cầu tùy hứng với Lily bất cứ lúc nào. Những yêu cầu vô lý kiểu như “Anh ngứa mắt thằng đó, xử lý nó cho anh đi” cũng không phải là không thể.

Dù tôi chẳng hề có ý định làm cái trò như một ả tồi nhờ vả gã bạn trai du côn của mình, nhưng người khác sẽ cảm thấy sợ hãi khi nghĩ đến khả năng đó. Huống hồ là ở Pandemonium, nơi chả ai dám chống lại Lily. Quả là quốc gia theo chế độ độc tài mà...

"Và, đã lâu không gặp, Zenon."

"Hừ, ta không ngờ rằng tên đàn ông mà Emilia mang về lại trở thành người cai trị thực sự của Karamara. Hắc Diện Nhân Ash, à không, Kurono của "Elemental Master"."

Còn một người nữa đang có mặt tại dinh thự của Joseph.

Đó là Zenongarth, cựu thủ lĩnh của "Bình Minh Vàng - Golden Dawn", nhóm mạo hiểm giả mạnh nhất Karamara.

Anh ta giờ đây là đoàn trưởng của "Chaos Legion", đội quân dưới quyền của Đại Công tước Joseph.

Mái tóc màu nâu nhạt giống Emilia, khuôn mặt điển trai, nam tính. Và cơ thể cường tráng của anh ta được bao phủ bởi bộ quân phục màu đen giống như chúng tôi.

Bộ trang phục đó cực kỳ hợp với anh ta, đẹp trai đến mức khiến tôi phải ghen tị.

Dù đã bại trận dưới tay Lily và phải quy phục, Zenongarth vẫn đứng trước mặt tôi với dáng vẻ uy phong lẫm liệt không khác gì ngày xưa.

"Xưng hô cho đúng mực vào, Đoàn trưởng Zenongarth."

"Vâng, thần tuân lệnh. Xin thứ lỗi, Kurono-sama."

Oa, Zenon kiêu ngạo, ngông cuồng ngày nào giờ đây lại cúi đầu tuân lệnh trước chỉ một lời nói của Lily...

Chắc nên nói là may mắn chăng. "Fairy Ring" đã được gỡ bỏ khỏi đầu anh ta, nhưng nhìn phản ứng này, tôi không chắc liệu anh ta  đã thực sự thoát khỏi cơn ác mộng tẩy não hay chưa.

"Không cần phải vậy đâu Lily. Anh cũng có lỗi với Zenon."

"Chuyện của Emilia, ngươi không cần bận tâm. Nó đã tự mình lựa chọn rời khỏi đây với tư cách là một người phụ nữ."

"Nhưng vì tôi mà cô ấy đã hiểu lầm ---"

"Không cần nói nữa. Có chuyện gì thì đợi khi nào ngươi gặp lại Emilia hãy nói, Kurono."

"Ta sẽ không nhắc lại lần nữa đâu, Đoàn trưởng Zenongarth."

"Thần đã thất lễ, Kurono-sama!"

"Không, thật sự không sao mà.."

Thật lòng mà nói, về chuyện Emilia rời khỏi Karamara, nếu anh trai cô ấy là Zenon trách mắng tôi một trận, có lẽ tâm trạng tôi đã khá hơn rồi.

Tại sao cô ấy lại rời đi mà không gặp mặt một lần? Tôi có thể tưởng tượng được tâm trạng của cô ấy… nhưng dù vậy, tôi vẫn mong có cơ hội để nói chuyện rõ ràng với cô ấy. Việc tôi mất trí nhớ là sự thật, và việc từng là đồng đội của Lily cũng là sự thật. Tôi không có ý lừa dối Emilia, nhưng kết quả lại… là một tình huống cực kỳ phức tạp. 

Dù tôi có giải thích, tôi cũng không nghĩ cô ấy có thể thẳng thắn chấp nhận, nhưng đây là chuyện mà tôi bắt buộc phải nói cho rõ.

"Joseph và Zenongarth, ta gọi hai người đến đây vì có chuyện muốn bàn bạc."

"Xin bệ hạ ra lệnh."

Tôi có thể nghe thấy tiếng lòng của Joseph: "Tha cho tôi đi, đừng có đưa ra yêu cầu vô lý nào nhé…".

Chắc chắn Lily cũng nghe thấy. Thần giao cách cảm thật đáng sợ.

"Như ta đã nói hôm qua, Avalon đã phản bội và chúng ta đã thiết lập liên minh với Spada."

"Hừ, chắc là muốn hỏi chúng ta có thể điều động bao nhiêu binh lực chứ gì. "

Zenon thật tinh ý.

Joseph chắc cũng đã đoán được rồi.

"Nếu phải xuất binh ngay lập tức, binh lực mà lãnh địa Đại Công Tước có thể điều động chỉ có Chaos Legion."

Joseph nói với vẻ mặt khó khăn.

Chắc hẳn ông ta sợ hãi đến độ muốn nói "Chúng thần sẽ điều động một đội quân hùng mạnh ngay lập tức!", nhưng có vẻ là không thể.

"Chaos Legion" không phải là quân đội của Lily, mà là quân đội dưới quyền của Đại Công Tước Joseph.

Đội quân này bao gồm các mạo hiểm giả và lính đánh thuê, đứng đầu là Zenongarth.

Đặc biệt là lính đánh thuê, họ đã mất việc làm sau khi các tổ chức lớn như Tập Đoàn Xanadu, Sylvanian Familia và Cực Lang Hội biến mất. Lính đánh thuê chỉ có thể kiếm sống khi các phe phái tranh giành quyền lực.

Nếu đất nước được thống nhất, không còn xung đột nội bộ, lính đánh thuê cũng sẽ không còn đất dụng võ.

Thế là quân đoàn Chaos Legion được thành lập bằng cách tập hợp những lính đánh thuê hạng 3 trở lên đã thất nghiệp.

"Ừm, xem ra đây đúng là giới hạn rồi nhỉ."

"Chaos Legion chúng thần cũng vì mang trọng trách bảo vệ đất nước nên mấy hôm trước mới có thể xuất kích nghênh chiến Hạm Đội Liên Minh Atlas. Nhưng nếu phải đến một đất nước xa lạ mà chúng ta vừa mới thiết lập liên minh, sĩ khí e rằng khó mà cao được."

"Cũng phải, ta đã hứa với Tina là chỉ cần bảo vệ nói đây thôi."

"Ực… Thần không phải sợ Tina, nhưng nếu Nữ Hoàng Bệ Bạ đã có ước hẹn với cô ấy, thần cũng không thể xen vào được."(Zenon)

Tina, phải rồi, cô hầu gái Elf nô lệ đó.

Tại sao Zenon lại quan tâm đến Tina một cách đặc biệt như vậy? Và lời hứa của Lily với Tina là gì nhỉ?

"Nhưng nếu đó là ý muốn của Nữ hoàng, hạ thần Joseph này sẽ chịu trách nhiệm tập hợp binh lính. Trong trường hợp xấu nhất, Chaos Legion chỉ cần giữ lại đoàn trưởng và phó đoàn trưởng, những người còn lại đều có thể mang đi.."

"Hả? Để ta lại một mình với Tina có hơi…”

"Tuy không muốn dùng một đám ô hợp, nhưng tập hợp đủ số lượng cũng quan trọng, đành chịu vậy thôi. Chắc chẳng ai vui vẻ gì khi phải đến Spada chiến đấu, về điểm này, ta sẽ trả thù lao hậu hĩnh."

Lily đã học được cách dùng tiền để giải quyết vấn đề.

Đó không phải là điều xấu. Lily có rất nhiều tiền. Và với tiền, sẽ có những kẻ sẵn sàng liều mạng. Đặc biệt là lính đánh thuê, lực lượng chủ yếu của "Chaos Legion", họ sẽ nhận bất cứ nhiệm vụ nào có thù lao cao.

"Chaos Legion hiện có khoảng 500 thành viên thiện chiến. Nếu bệ hạ cần thêm, thần có thể gọi thêm 5000 quân."

"Ta chỉ cần những hiệp sĩ thôi. Tập hợp những kẻ tay mơ không có trang bị, không có kinh nghiệm chiến đấu cũng chẳng có ích gì."

Nếu là để bảo vệ quê hương, những người này cũng phải đứng lên chiến đấu, nhưng nếu đưa họ đến Spada, chỉ tổ làm gánh nặng. Ít nhất, họ cũng phải được trang bị súng trường.

Hơn nữa, việc đưa một lực lượng lớn đến Spada sẽ gây áp lực lên hậu cần, tệ nhất là có thể gây ra xích mích với Spada. Chúng tôi không thể mong đợi họ sẽ kỷ luật như quân đội chính quy. Suy cho cùng, với khả năng hiện tại của chúng tôi, việc có thể chỉ huy một đội quân hàng nghìn, hàng vạn người hay không vẫn còn là một dấu hỏi lớn.

Giờ đối với tôi là không tự tin. Tôi chỉ có thể quản lý một đội lính đánh thuê khoảng 100 người.

"Nhưng thưa bệ hạ, nếu đây là một trận đại chiến, phe ta cũng phải chuẩn bị tương xứng mơi được."

"Không cần đâu, Lãnh địa Đại Công Tước cứ làm việc bình thường. Vừa mới có chiến tranh với liên minh tiểu quốc Atlas, nếu tiếp tục chiến tranh sẽ khiến người dân hoang mang."

"Bệ hạ chắc chứ?"

"Điều quan trọng nhất hiện tại là ổn định lãnh thổ. Ta sẽ lo liệu việc Spada."

"Thần tuân lệnh."

Tôi không thể can thiệp vào quyết định của Lily. Nhưng tôi cũng cho rằng, làm như vậy là lựa chọn tốt nhất.

Khu vực mà Lily hoàn toàn kiểm soát chỉ có khu trung tâm được ngăn cách bởi hào nước, và bên trong Đại Mê Cung.

Những khu vực ngoại ô ở bốn phía đông, tây, nam, bắc còn lại, không khí không khác gì Karamara ngày trước. Nói cách khác, đó là những nơi mà ảnh hưởng của thuật tẩy não chưa chạm tới.

Chính vì vậy, Lily mới giao việc thống trị nơi này cho Joseph.

Còn ở khu trung tâm mà cô ấy có thể tẩy não, dù có đưa ra yêu cầu vô lý đến đâu, người dân không những không phản kháng mà thậm chí còn không nảy sinh một chút bất mãn nào. Kể cả khi bị ra lệnh đi chiến đấu để bảo vệ một đất nước xa lạ là Spada, họ cũng sẽ tuân theo.

"Phía thần có thể điều động ngay lập tức, cố gắng hết sức cũng chỉ được tối đa 1000 người. Để trang bị và độ thành thục đạt đến tiêu chuẩn tối thiểu, con số này đã là giới hạn." (Zenon)

"1000 quân Pandemonium và 500 Hiệp sĩ, tổng cộng 1500 quân là lực lượng mà chúng ta có thể gửi đến Spada ngay bây giờ."

"Số lượng này có thể tăng lên tùy thuộc vào thời gian."(Zenon)

"Không, như vậy là đủ rồi. Nếu gửi quá nhiều quân, Spada sẽ lo lắng."

Không phải quốc gia nào cũng sẵn sàng cho quân đội nước ngoài đóng quân trên lãnh thổ của mình. Liên minh được xây dựng trên cơ sở tin tưởng lẫn nhau. Và sự phản bội có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Nhưng với 1500 quân, Spada sẽ dễ dàng chấp nhận họ như một lực lượng viện binh. Tôi nhớ trong cuộc chiến Galahad lần trước, lực lượng viện binh của các quốc gia đồng minh cũng chỉ vượt quá 1000.

"Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, ta giao cho anh việc tổ chức "Chaos Legion"."

"... Rõ."

Zenon miễn cưỡng gật đầu.

"Ta cũng nhờ cả vào ngươi, Joseph. Mặc dù Spada ở rất xa, nhưng nếu không ngăn chặn Thập Tự Quân, toàn bộ lục địa Pandora sẽ gặp nguy hiểm. Hãy nghĩ rằng đây là cuộc chiến vì lục địa này."

"Thần biết không nhiều người biết được chuyện này. Nhưng với tư cách là Đại Công tước Karamara, Joseph Rodriguez này sẽ hoàn thành sứ mệnh của mình. Vì Nữ Hoàng bệ hạ cảu Pandemonium - và vì Quỷ Vương bệ hạ tương lai."

Có vẻ như Lily đã nói cho Joseph và Zenogarth biết về Thánh Hộ của tôi.

Tôi không biết liệu họ có thực sự tin rằng tôi sẽ trở thành người kế thừa của Mia hay không. Ngay cả tôi cũng không biết điều đó.

Thậm chí Lily, người đã trở thành Nữ hoàng còn có khả năng trở thành Quỷ Vương hơn tôi. Nếu cô ấy muốn, cô ấy cũng có thể sử dụng Thánh Hộ như tôi.

Tóm lại, chúng tôi cũng đã tính toán được số lượng quân có thể gửi đến Spada. Vẫn còn nhiều việc phải làm, nhưng... tôi quyết định giải quyết việc cá nhân trước.

Bọn trẻ ở trại trẻ mồ côi vẫn như xưa, khiến tôi thở phào nhẹ nhõm.

Lilian ở trước mặt tôi cũng không có gì thay đổi đặc biệt, nhưng điều đó lại càng làm tôi đau lòng hơn.

“Nếu em không thích công việc mà Lily giao, cứ nói với anh. Anh sẽ giải quyết.”

Dù đã nói vậy, Lillian vẫn trả lời rằng "Em muốn làm". Cô bé muốn đóng góp một phần sức lực của mình để giúp đỡ mọi người.

Thực ra, tôi muốn cô bé dừng lại ngay lập tức. Tôi nên làm vậy. Tôi không muốn cô bé dính líu đến hệ thống cai trị bằng tẩy não này.

"Aaa, em làm tốt lắm, Lilian. Em múa rất tuyệt vời và vô cùng đáng yêu đó."

Thế nhưng,  từ miệng tôi thốt ra lại chỉ toàn những lời khen ngợi không chút dè dặt dành cho Lilian. Tôi khen cô bé ”Giỏi quá”,”Tuyệt vời quá”, rồi ôm lấy cô bé. Đúng vậy, như lời Lily đã nói, tôi đã khen ngợi Lilian.

Cứ như vậy, hôm nay tôi đã ăn tối cùng mọi người ở trại trẻ mồ côi, rồi quay trở về Đại Mê Cung.

Tầng năm, "Cung Điện Vàng - Golden Palace".

Sau khi Thần Karamara đã biến mất, tầng này không còn giữ được vẻ lộng lẫy như xưa.

Nội thất được sơn màu trắng giống như thời kỳ nơi trú ẩn, mang lại cảm giác lạnh lẽo, vô hồn. Ngay cả khi triệu hồi tượng thần Deus, nó cũng chỉ là một bức tượng thạch cao màu trắng.

Tuy nhiên, phần cốt lõi của nơi này, tức là kho báu cũ nơi đặt Original Monolith giờ đã trở thành phòng ngai vàng, nó đã thay đổi dưới sức mạnh của người cai trị mới.

Nơi này là kho báu chứa đầy vàng bạc châu báu giả tạo. Khi Thần Karamara rời đí nó trở về hình dạng ban đầu, một căn phòng điều khiển màu trắng,và bây giờ, nó giống như một khu vườn tuyệt đẹp với đủ loại hoa từ khắp nơi trên thế giới.

Sàn nhà được bao phủ bởi hoa, giống như cánh đồng hoa mà Lillian đã nhảy múa trên Vision. Những cây đại thụ mọc đều đặn dọc theo các bức tường, cành lá xum xuê vươn lên tận trần nhà, nở rộ những bông hoa rực rỡ.

Một con đường màu trắng như cẩm thạch chạy thẳng từ lối vào đến trung tâm. Cuối con đường chính là ngai vàng.

Đó là một ngai vàng được tạo thành từ một bông hoa khổng lồ, rất hợp cho Nữ Hoàng Tiên ngự trị. Một bông hoa loa kèn trắng với những cánh hoa tạo hình một chiếc ghế vừa vặn.

Original Monolith nằm ngay sau ngai vàng, không chỉ chuyển sang màu đen, mà bề mặt của nó còn được bao phủ bởi những ký tự màu xanh lá cây nhạt, tạo thành hình dạng của một đôi cánh Tiên, và một ma trận ma thuật hình tròn bao quanh nó.

Giống như khi Thần Karamara còn tồn tại, Monolith phát sáng màu vàng kim, thì nay, nó được bao phủ bởi hoa và cây cỏ, như một ngôi đền thờ phụng Nữ Hoàng Tiên Iris.

Trong phòng ngai vàng đã biến thành lãnh địa thống trị của tộc tiên này, chỉ có tôi và Lily.

"Lại đây, ngồi xuống cùng em đi, Kurono."

"Chỗ đó chỉ dành cho Nữ hoàng thôi."

"Em muốn ngồi cùng Kurono."

Tuy là giọng điệu nũng nịu quen thuộc của cô ấy, nhưng lúc này đối với tôi, nó lại giống như một mệnh lệnh không cho phép chối từ. Thôi cũng được, cứ tuân theo ý chỉ của Nữ Hoàng Bệ Hạ vậy.

"... Ngồi thoải mái phết."

"Tất nhiên rồi, em đã rất vất vả để sắp xếp nó mà."

Chúng tôi cùng nhau nhận xét về ngai vàng hoa loa kèn trắng.

Ra là thứ này do chính tay cô ấy sắp xếp. Tôi cứ ngỡ nó tự mọc ra nhờ sức mạnh của Thánh Hộ.

"Nhưng em vẫn thích ngồi trên đùi anh hơn."

"Anh rất vinh dự."

Kết quả là, Lily nhẹ nhàng nhảy một cái, ngồi lên đùi tôi, tựa tấm lưng nhỏ bé vào ngực tôi. Tôi dịu dàng ôm lấy Lily trong hình hài bé nhỏ.

"Em đang điều khiển người dân bằng ma thuật  tẩy não, phải không Lily?"

"Nếu em nói không, thì anh sẽ hạnh phúc hơn sao?"

Đúng vậy, nếu cô ấy nói rằng tất cả là do cô ấy tự làm, tôi sẽ không có lỗi. Một câu trả lời rất thuận tiện cho việc tự bảo vệ mình.

Đó là một trong những cách cô ấy thể hiện tình yêu của mình

"Em không cần phải nói dối anh."

"Nếu đó là điều anh muốn - đúng vậy, anh nói đúng. Em đang điều khiển người dân bằng ma thuật tẩy não. Ma thuật tẩy não quy mô lớn, "Dâng Hiến Tất Cả - All for One". Sức mạnh của nó sẽ còn lớn hơn nữa. Em sẽ chi phối một phạm vi rộng hơn, nhiều người hơn.”

Thật không ngờ có một ma thuật tà ác đến vậy? Lily, em thực sự muốn trở thành Quỷ Vương sao?

Không phải là một anh hùng cứu thế. Mà là một Quỷ Vương đáng sợ với danh tiếng xấu xa lưu truyền hậu thế.

"Em làm vậy là để không có người phải chết thôi, đúng không?"

"Vâng, rất nhiều người sẽ chết. Dù Thần Karamara đã biến mất, nhưng lòng tham của con người là vô đáy."

Không thể đổ lỗi cho Thần Karamara. Hắn ta chỉ khuếch đại những ham muốn tiềm ẩn trong con người.

Chính lòng tham của những người sống ở đây đã tạo nên thành phố dục vọng tận cùng thế giới này.

Đó là lý do tại sao nó thịnh vượng. Đó là lý do tại sao nó không thể thống nhất.

"Chỉ có tẩy não mới giải quyết được vấn đề. Sau khi Xanadu chết, em phải ngăn chặn cuộc chiến tranh giành quyền lực ở Karamara, thống nhất đất nước và xây dựng một lực lượng có thể chống lại Thập Tự Quân. Đó là điều đương nhiên. Bởi vì, không ai ở thành phố này muốn ngăn chặn Thập Tự Quân. Ngoại trừ một người duy nhất, đó chính là anh, Kurono."

"Aaa, phải rồi... đó là ước nguyện của anh."

Ước nguyện của tôi, một kẻ ngoại lai đến từ Spada, thậm chí là từ Trái đất, một thế giới khác, cuối cùng đã thành hiện thực.

"Ngăn chặn Thập Tự Quân, xóa bỏ chế độ nô lệ, tất cả đều là ước nguyện của anh."

"Em đã thực hiện chúng. Trong khả năng của em. Xin lỗi anh, Kurono, em không phải là thần thánh, em chỉ có thể thực hiện ước nguyện của anh bằng cách này."

Lily cũng hiểu rõ.

Cô ấy đã làm những điều tàn nhẫn đến mức nào. Người dân đã bị tẩy não. Không thể quay đầu lại. Cô ấy đã phạm phải vô số tội lỗi.

"Em đã cố gắng hết sức rồi. Nhưng nếu anh muốn em dừng lại... em sẽ dừng lại ngay lập tức. Em sẽ giải phóng họ khỏi ma thuật tẩy não."

Pandemonium hoàn toàn nằm trong tay Lily. Cô ấy là Nữ Hoàng tuyệt đối, không ai dám chống lại. Dù chế độ độc tài của cô ấy đã hoàn thành, cô ấy lại nói có thể dễ dàng từ bỏ nó.

Lily không ham muốn quyền lực.

Cô ấy không cần của cải, cũng không cần nô lệ.

Đúng vậy, tôi biết điều cô ấy thực sự mong muốn.

"Ừm, anh biết... Lily chỉ muốn sống cùng anh trong căn nhà nhỏ đó."

Nơi đó chứa đựng tất cả những gì thuộc về cô ấy. Ngày hôm đó, khoảnh khắc đó, cuộc sống đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất, viên mãn nhất của cô ấy.

Giờ cũng không quay lại thời khắc ấy nữa rồi..

"Vâng, đó là tất cả những gì em mong muốn. Một ước nguyện không thể thành hiện thực, chỉ có thể xuất hiện trong giấc mơ."

"Không phải vậy" - Dù có xé nát miệng mình ra, tôi cũng không có tư cách để nói câu này. 

Bởi vì, đó cũng là ước nguyện của tôi.

"Kurono, anh có ghét em không? Chuyện đã đến nước này, dù có dừng tay cũng không thể cứu vãn được nữa. Em đã làm một việc tuyệt đối không nên làm. Anh có thất vọng về em không? Anh có cảm thấy tuyệt vọng không? Liệu anh có... ghét em không?"

Tôi ôm chặt Lily trong lòng.

Ôm chặt, như thể không muốn để cô ấy rời xa.

"Em đã làm những điều không nên làm. Đó là một tội ác tày trời. Nó cũng giống như, hoặc thậm chí còn tệ hơn, hơn những gì mà "Bí Tịch Trắng" đã làm với anh."

"Vâng, em biết."

"Nếu ai đó biết được sự thật, họ sẽ không bao giờ tha thứ cho em. Anh cũng vậy. Anh không thể chấp nhận chuyện này,"

Quốc gia không nô lệ?

Cứu rỗi lục địa?

Sau khi làm tất cả những điều này, còn đâu là chính nghĩa?

Ngay cả một đứa trẻ nhỏ bé như Lillian cũng bị lôi kéo vào, còn đâu là công lý?

Lily là ác quỷ.

Cô ấy không còn là nàng Tiên nữ ngây thơ, trong sáng nữa.

Cô ấy là Nữ Hoàng Địa Ngục đáng sợ, sẵn sàng thao túng con người theo ý muốn.

"Cho nên,  không cần có sự tha thứ nào ở đây cả . Anh sẽ cùng em xuống địa ngục, Lily."

"Kurono..."

Bởi vì tất cả những điều này, đều là do tôi mong muốn. Lily không sai. Dù cô ấy đã làm điều ác, đó cũng là tội lỗi mà tôi phải gánh vác.

"Ta sẽ chấp nhận tất cả của nàng."

Một câu thần chú ngượng ngùng . Nhưng đó là tất cả những gì tôi muốn nói.

Vì vậy, tôi sẽ tha thứ cho tất cả những gì Lily đã làm. Tha thứ cho những điều không thể tha thứ, chấp nhận những điều không thể chấp nhận.

Tôi sẽ cùng em gánh chịu mọi tội lỗi.

Đừng bao giờ hỏi anh "Liệu anh có ghét em không?".

Anh tha thứ cho tất cả. Chấp nhận tất cả. Vì anh tin tưởng em.

"Em xin dâng hiến tất cả cho chàng..."

Cảm ơn em, Lily. Anh yêu em.

Bình luận (16)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

16 Bình luận

Hơi sến nhỉ=()
Xem thêm
Main mù quáng vcl
Xem thêm
Anh hùng thế đấy
Bao nhiêu cố gắng cứu người,bao nhiêu là quyết tâm
Có ý nghĩa gì khi ngươi luôn thuận theo mọi điều kinh tởm con tôn liền ấy làm,cứ lấy danh"làm vì nô" là xong à?
Tẩy não toàn bộ ng dân,tẩy não đặc biệt trẻ em,tẩy não cả bọn zenon,lôi cả Lilian vào mớ kinh tởm này
Rồi có ngày nó muốn tẩy não cả map thì sao? Vẫn thuận theo chứ?
1 thằng cha chả có tí chính kiến,có thể bỏ qua hết vì 1 cáil,chả hiểu mia nhìn trúng gì ở m,cái thứ "sợ vợ" như này mà cũng xứng làm qiyr vương à?
Dừng ở đây thôi
Cứ nghĩ đã tìm dc 1 thằng main tử tế,anh hùng,1 con người tốt đẹp hơn cơ
Có lẽ gặp dc lily là điều tồi tệ nhất đời m,sai lầm lớn nhất là ko để con tôn liền ấy chết cmn ở đế đô cũ đi
Xem thêm
chương này thì tay zenon trông bình thường quá, ae nào nhắc lại cái nhớ lần cuối gặp mặt ổng còn như 1 con zomb mà nhỉ ?
Xem thêm
lần cuối thì vẫn như zom cơ mà sau này chắc chỉnh nhẹ hơn như cái ông thương nhân lúc ở spada, do chỉnh như zom thì vô dụng quá
Xem thêm
@Phước châu: tưởng ý chí mạnh như zenon thì chỉnh nhẹ sợ không được :)))
Xem thêm
Xem thêm 4 trả lời
Cơm chó ngon đấý
Cơ mà cách đó là tối ưu nhất rồi đời 1 đánh với đời 3 thì v thôi
Xem thêm
đời 1 và đời 3 là sao bác ?
Xem thêm
@ThíchMaNữ: ý là kiểu so sánh công nghệ giũa lục địa pandora với bên bạch thần á, cách nhau phải 2 đời
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời