• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 09: Hiểm họa thai nghén

Chương 196: Máu, phước lành và lời nguyền đã kết trái

11 Bình luận - Độ dài: 8,022 từ - Cập nhật:

"Mọi việc vẫn tiến triển đúng kế hoạch..." một con quỷ thì thầm.

"Phải. Có vài chuyện ngoài dự tính, nhưng tất cả vẫn nằm trong tầm kiểm soát" một con quỷ khác đáp.

"Vậy sao. Tốt lắm. Còn lượng Huyết dược dự trữ thì thế nào?" Luciliano hỏi.

Một con quỷ khác bật cười khùng khục. "Dù bọn Vampire Thuần Chủng có uống bao nhiêu đi nữa, lượng huyết dịch đen tuyệt hảo vẫn chẳng hề vơi đi."

"Thay vì thế, mấy người nên lo cho bọn thú vật kia kìa! Chúng đói meo rồi!" một con quỷ thứ tư cười khanh khách.

"Ra vậy. Tôi cũng nghĩ vậy. Doug-kun, làm ơn cho bọn động vật thí nghiệm ăn giúp tôi được không?" Luciliano quay sang nhờ cậy.

"... Tôi không phiền đâu, nhưng mấy người không thể nói chuyện theo cách bình thường hơn chút à?" Doug lầm bầm, nhìn Luciliano và khoảng chục con quỷ đang tụ tập quanh hắn.

Cuộc đối thoại nghe cứ như bọn họ đang âm mưu chuyện mờ ám nào đó, nhưng thực ra chẳng có gì nghiêm trọng. Đám quỷ chỉ đang báo cáo rằng các thí nghiệm vẫn đang diễn ra suôn sẻ dù có hơi trễ tiến độ, nguồn nguyên liệu cho Huyết dược cũng vẫn dư dả, bất kể bọn Vampire Thuần Chủng tiêu thụ đến mức nào. Còn Luciliano, đơn giản chỉ đang nhờ Doug cho lũ động vật thí nghiệm ăn đúng giờ bữa của chúng mà thôi.

Luciliano có vẻ ngạc nhiên. "Chẳng lẽ cậu muốn tôi phải bắt chước cách nói chuyện của bọn họ sao?!"

"Không, ông cứ giữ nguyên như vậy đi! Nếu ông cũng nói như vậy nữa thì tôi chịu chẳng hiểu bọn quỷ nói gì mất!" Doug vội vàng ngăn lại.

Lần này, đến lượt bọn quỷ nhăn mặt khó chịu.

Đám quỷ này là những cá thể thông minh nhất mà Vandalieu đã thuần hóa trong Thử Thách của Zakkart — những kẻ có khả năng hiểu rõ ngôn ngữ loài người nhất.

Chúng có hình dạng đại khái giống người, nhưng vô cùng dị dạng: số lượng đầu, tay chân và hình dạng thân thể mỗi con đều kỳ quái khác thường.

Mặc dù đã được đưa ra khỏi Thử Thách của Zakkart, Vandalieu vẫn không thả chúng tự do ngoài thành phố, mà giữ lại trong một mê cung tự mình tạo ra. Đó là bởi Vua Majin, Godwin, cùng những người khác ở quốc gia Majin đã cảnh báo rằng việc quản lý quỷ rất khó khăn.

Bởi vì ngay cả khi thân thể chúng bị tiêu diệt, chỉ cần linh hồn còn tồn tại, thì vài ngày đến vài trăm năm sau, chúng sẽ tái sinh với toàn bộ ký ức và tính cách nguyên vẹn. Vì vậy, đám quỷ luôn coi mạng sống nhẹ như lông hồng, chỉ tìm kiếm sự khoái lạc làm mục tiêu duy nhất. Đối với chúng, việc bị "thuần hóa" chỉ đơn giản là một trò chơi vui vẻ khi giả vờ phục tùng con người.

Sau khi nghe xong, Vandalieu không thể tin tưởng mà thả chúng ra ngoài, chỉ định sau này sẽ lựa chọn kỹ càng những cá thể thực sự hữu ích.

Nhưng khi nghe vậy, lũ quỷ đã cảm thấy mình đang bị đe dọa.

"Thật đáng buồn khi chủ nhân lại nghi ngờ lòng trung thành chúng tôi... trong khi chúng tôi đang dốc hết sức để được người tin tưởng" một con quỷ than thở.

"Phải đấy. Dù chúng tôi còn gượng cười vui vẻ thế này để lấy lòng các ngài, mà lại bị đối xử như vậy..." một con khác bồi thêm.

"Thôi nào, huynh đệ của ta. Dẫu sao hắn cũng chỉ mới trải qua luân hồi hai lần thôi. So với chúng ta, kinh nghiệm tái sinh của hắn còn non nớt lắm. Hãy kìm nước mắt trong lòng, ngoài mặt cứ nở nụ cười tươi tắn đi!" một con Quỷ khác cười khặc khặc khuyên bảo.

Bọn quỷ, đối mặt với lời chỉ trích của Doug, chia thành hai phe: một bên phản pháo, một bên thì kêu gọi bỏ qua và mỉm cười.

"Rõ ràng tụi bây đang cố tình đấy, đúng không. Đặc biệt là mày" Doug bĩu môi, chỉ thẳng vào con quỷ vừa cười.

Con quỷ đó cười trầm thấp. "Xem ra trí tuệ của ngươi không tệ như bề ngoài đâu, Doug."

"Vandalieu, Luciliano-ossan, tôi đấm thằng này được không?" Doug quay sang hỏi.

Tất nhiên, trong xưởng ngầm này cũng có một Gia quyến Ma vương đang trú ngụ — một thể phân thân của Vandalieu. Nó còn quái dị hơn đám Quỷ kia: giữa ngực gắn một viên bảo châu khổng lồ, còn hai cánh tay thì chỉ toàn xương, mạch máu và giác hút.

Nó điều khiển tay bằng cách dùng lực hút để vận động xương, nhặt đồ bằng các giác hút ở đầu ngón tay.

"Miễn là đấm ngoài xưởng thì tùy cậu" Gia quyến Ma vương lên tiếng. "Và thêm nữa, ta đây không phải Vandalieu, chỉ là một Familiar (Gia quyến) thuộc loại luyện kim thôi."

"Ta cũng đồng ý với chủ nhân. Vả lại, xét tổng số năm sống thì đáng ra ta phải nhỏ tuổi hơn ngươi mới đúng" Luciliano phụ họa.

"Thêm nữa, cũng đúng là bọn chúng đang cố gắng lấy lòng ta thật" Gia quyến Ma vương nói thêm.

"... Thật à?" Doug lầm bầm.

"Ta hoàn toàn nghiêm túc. Tâm lý của chúng vốn khác hẳn với con người. Đừng quên, quỷ lúc nào cũng rất kiêu ngạo."

"Đúng vậy, thưa chủ nhân" một con quỷ đồng tình.

"Chúng tôi nguyện dâng trọn lòng trung thành!"

"Xin ngài, hãy tha cho linh hồn chúng tôi..."

Lý do bọn quỷ không chỉ chịu bị thuần hóa bởi Vandalieu mà còn ra sức lấy lòng cậu, là vì cậu toát ra khí tức tương tự Ma Vương — Guduranis, kẻ đã tạo ra chúng.

Giống như Guduranis, Vandalieu có khả năng hủy diệt triệt để cả linh hồn. Mà đối với quỷ, cái chết thể xác thì chẳng là gì, nhưng nếu linh hồn bị tiêu diệt thì chúng vĩnh viễn không thể tái sinh.

Chính vì vậy, để sinh tồn, chúng dốc toàn lực lấy lòng cậu — và học cách tương tác với loài người.

... Chỉ có điều, với các chủng tộc khác ngoài Majin, chúng vẫn không thể nghiêm túc đối xử nổi. Thế nên mới hay vô tình xúc phạm những kẻ như Doug.

"Xem kìa, tụi nó sốt ruột thấy rõ" Gia quyến Ma vương nhận xét.

"Ờ... đúng vậy thật" Doug đồng tình.

Bọn quỷ đã vứt sạch lòng kiêu hãnh, Doug cũng không thể thấy ghét chúng được. Thực ra, chính anh, Kanako và Melissa cũng đang làm việc cho Vandalieu vì cùng một lý do: để sống sót.

Thành ra, Doug cảm thấy có chút đồng cảm.

Chắc mình nên đối xử nhẹ nhàng hơn với tụi này... anh thầm nghĩ.

Một con quỷ cười khanh khách. "Sao thế? Mắt ngươi sao nhìn tụi ta kỳ vậy?"

"... Vandalieu, tôi vẫn ghét đám này" Doug thở dài.

"Bọn chúng lâu quá không gặp người sống nên chả hiểu nổi biểu cảm con người đâu" Gia quyến Ma vương lên tiếng đỡ lời.

"Quan trọng hơn, cậu cho bọn thú ăn chưa?" Luciliano nhắc.

"Không cần ông nhắc" Doug nói, hất cằm ra phía sau.

Luciliano quay nhìn, thấy mấy thùng thức ăn động vật đang lơ lửng giữa không trung.

Không phải ma thuật 【 Niệm lực (Telekinesis) 】, mà là năng lực của Doug — 【 Hecatoncheir 】.

【 Hecatoncheir 】 là một năng lực điều khiển cực kỳ mạnh mẽ, kết hợp với 【 Thị giác toàn diện (Omnidirectional Perception) 】 và 【 Nhãn lực (Force Vision) 】, cho phép Doug tung ra những đòn tấn công càn quét khắp vùng xung quanh như một khổng lồ trăm tay trong thần thoại.

Những người xung quanh coi đó là một năng lực thô bạo chuyên để đập nát đối thủ hoặc lật xe bọc thép, nhưng thực tế Doug có khả năng điều khiển nó rất tinh vi.

Nếu dốc toàn lực, anh có thể nghiền nát cả xe tăng, nhưng nhờ huấn luyện kỹ càng, Doug giờ đây có thể làm những việc tinh xảo như đan len hay luyện thư pháp bằng chính năng lực đó.

Khi còn ở Origin, đội Bravers nơi anh thuộc về vốn được thành lập với mục đích cứu hộ thiên tai, không phải để chống khủng bố, nên yêu cầu khả năng điều khiển năng lực tinh tế là điều bắt buộc.

Điều này không phải bí mật gì, chỉ là phần lớn những người không quá thân với Doug chẳng biết anh giỏi đến vậy.

Cũng chẳng giúp ích gì khi anh chết ở Origin.

"Ồ, kỹ năng đáng nể đấy" Luciliano gật gù.

"Thật kỳ lạ. Ngươi nhìn được sau lưng mà không cần mọc thêm mắt như ta" một con quỷ tấm tắc.

"Đó tính là lời khen đấy, đúng không?" Doug hỏi với vẻ nghi ngờ. "Thôi, tôi làm mấy chuyện này quen tay rồi. Ở thế giới này có thêm kỹ năng hỗ trợ, càng dễ hơn."

Từ khi có kỹ năng 【 Tư duy song song (Parallel Thought Processing) 】, Doug càng vận dụng 【 Hecatoncheir 】mượt mà hơn cả trước kia. Có khi anh còn vừa đan len, vừa luyện thư pháp, vừa nấu ăn cùng lúc cũng nên... dù mấy việc đó chẳng phải sở thích của anh.

"À mà, mấy con thú thí nghiệm này định giữ đến bao giờ vậy? Đám này đa số tới thế hệ thứ tư rồi còn gì" Doug vừa cho ăn vừa hỏi.

Đám "thú thí nghiệm" ấy không phải động vật bình thường, mà là sản phẩm nhân giống giữa Undead cấy kim loại Life Gold và Spirit Silver.

Nào là chuột, thỏ, gà, heo con, ếch, côn trùng... tổng cộng vài trăm con. Đặc biệt chuột và côn trùng sinh sôi nhanh đến mức sắp không nuôi nổi nữa.

"Chúng ta ép sinh sản nhiều lần để đảm bảo không có khác biệt cá thể mà" Gia quyến Ma vương trả lời. "Một số chết tự nhiên, nhưng tốc độ sinh sản thì áp đảo."

"Ừm... chắc nên kết thúc thí nghiệm ở thế hệ thứ sáu thôi. Thành thật mà nói, ta cũng thấy chán rồi, chẳng khác gì động vật bình thường" Luciliano thở dài. "Tưởng đâu đến đời thứ tư ít ra phải có con nào đột biến kỳ quái chứ."

"Ossan... đừng có ước mơ thứ gì biến thành thảm họa sinh học chứ" Doug nhăn mặt.

Dù Luciliano còn ôm hy vọng nguy hiểm, nhưng kết thúc thí nghiệm đã ở ngay trước mắt. Thực tế, đám động vật Doug đang cho ăn trông không khác gì động vật bình thường.

Mà cũng phải thôi, Doug thầm nghĩ. Anh đâu có rành động vật lắm. Từ khi chuyển sinh tới thế giới này, anh chỉ lướt qua vài con ngựa, mèo, chó, chuột... rồi toàn gặp quái vật thôi.

Mà... sao mấy con này bình tĩnh dữ vậy? Doug thắc mắc.

Bình thường, động vật phải sợ và tránh xa quái vật chứ. Chúng có bản năng tránh Mana ô nhiễm tỏa ra từ quái vật để khỏi bị biến chất.

Vì vậy, trong các Tổ quỷ (Devil's Nests), hầu như chẳng tồn tại động vật bình thường, ngoại trừ vài loài chim và côn trùng đặc biệt đã tiến hóa kháng Mana ô nhiễm.

Xưởng dưới lòng đất này chất đầy Mana ô nhiễm, thậm chí còn nồng đậm hơn cả tại các Tổ quỷ. Cũng đúng thôi, nơi đây có đến mười con quỷ cấp cao ẩn nấp, cùng không ít Gia quyến Ma vương canh giữ.

Với lượng Mana hỗn loạn như vậy, động vật bình thường chắc đã hóa điên vì sợ hãi rồi.

Ấy vậy mà lũ chuột, thỏ vẫn bình thản nhấm nháp thức ăn; những chú chim nhỏ thì ríu rít vui vẻ, còn côn trùng cũng chẳng có biểu hiện gì khác thường.

Sao lại thế nhỉ? Chẳng lẽ là vì chúng là hậu duệ của Undead? Hay chỉ đơn giản vì đã quen sống trong môi trường này từ lúc sinh ra? Doug vừa cho bọn chúng ăn vừa nghĩ thầm. Nhưng anh vốn chẳng phải chuyên gia, nên cũng chỉ nghĩ ra được ngần ấy lý do mà thôi.

Dẫu vậy, anh vẫn cảm thấy hơi gợn gợn trong lòng, nên quay sang gọi Luciliano đang tất bật chuyển mấy chai Huyết dược ở phía sau:

“Này, sao mấy con này không sợ quỷ với gia quyến ma vương vậy?” Doug hỏi, đã chuẩn bị tinh thần để nghe Luciliano thao thao bất tuyệt với vẻ mặt đắc thắng quen thuộc.

Nhưng phản ứng của Luciliano lại ngoài dự đoán.

“Giờ cậu nhắc mới để ý…” Gã lẩm bẩm, vẻ mặt như vừa phát hiện ra chuyện động trời. “Nếu là Gia quyến Ma vương thì còn hiểu được, vì chúng sinh ra từ cơ thể Danna-sama, lũ thú quen hơi cũng chẳng lạ. Nhưng quỷ thì... tại sao lại không sợ?”

Có vẻ bản thân Luciliano cũng vừa mới nhận ra điều bất thường này. Với hắn, việc lũ thú không sợ Gia quyến Ma vương là chuyện đương nhiên, nhưng với Quỷ thì lại là chuyện khác.

“Gì vậy? Động vật bình thường phải sợ chúng ta hả?” Một con quỷ ngơ ngác hỏi.

“Tôi cũng đâu có biết. Đây là lần đầu tiên thấy động vật không phải quái vật mà” một con khác đáp.

Bản thân lũ quỷ cũng bất ngờ không kém.

Luciliano liền tiến sát lại chỗ lồng thú, đôi mắt lấp lánh tò mò hơn cả Doug. “Phải điều tra thôi—ôi” hắn kêu lên khi làm rơi một chai Huyết dược.

Mấy chai này vốn được làm rất chắc chắn, nhưng chẳng biết xui rủi thế nào mà lần này lại rơi đúng chỗ yếu, phát ra một tiếng “choang” giòn giã, để mặc dòng dịch màu đỏ đen như máu đông tràn ra nền đất.

“Chết rồi. Eleanora và Bellmond mà biết thì thế nào cũng mắng té tát cho coi” Luciliano lẩm bẩm.

Một con quỷ cười khùng khục. “Hay để ta méc cô Undead Vampire tên Isla nhỉ?”

“Đừng có dại! Cô ta lột da ta sống luôn đó” Luciliano hoảng hốt. “Thôi, lỡ rồi, lấy khăn gom lại, đổ vô bình khác rồi tái sử dụng vậy.”

“… Ta có thể niệm phép 【 Khử trùng 】 để tiệt trùng, nên không ngại lắm. Nhưng đừng để ai uống nhầm là được” Gia quyến Ma vương xen vào.

“Này, coi chừng đứt tay vì mảnh thủy tinh đó” Doug cảnh báo. “Để tôi dùng 【 Hecatoncheir 】 gom lại cho.”

Cả Luciliano, lũ Quỷ và Doug đều đang tập trung vào đống mảnh vỡ cùng vũng Huyết dược (Blood Potion). Ngay lúc đó, đám động vật, do cửa lồng đang mở để cho ăn, bất ngờ đồng loạt tràn ra.

Doug vừa dùng 【 Hecatoncheir 】 cho ăn, nên giờ chuột, thỏ, chim nhỏ, ếch, thằn lằn, thậm chí cả bọ cánh cứng tê giác cũng ùa ra ngoài.

Tất nhiên, Doug vội vàng dùng 【 Hecatoncheir 】 để bắt lại. Nhưng dù điều khiển có khéo đến mấy, muốn bắt từng con nhỏ xíu mà không làm chúng bị thương thì cũng bất khả thi. Mọi chuyện đã quá muộn.

Chỉ có điều, lũ thú chẳng tản ra chạy loạn. Ngược lại, tất cả đều đổ xô về một hướng—về phía vũng Huyết dược trước mặt Luciliano.

“Cái gì vậy?!” Luciliano hốt hoảng bật nhảy tránh sang một bên.

Nhưng đám động vật chẳng thèm để ý, thi nhau thè lưỡi, mổ mỏ mà uống lấy uống để thứ chất lỏng đỏ đen ấy.

“Thưa Danna-sama, đám thú này hình như mê Huyết dược lắm thì phải. Nhìn tụi nó lao tới như chết đói kìa” một con quỷ nhận xét.

“Ai mà biết… Chưa từng cho động vật uống bao giờ. Dù sao nó cũng ngọt, chắc bọn nó không ghét” Gia quyến Ma vương trả lời thản nhiên.

Lũ động vật say sưa liếm sạch vũng Blood Potion, khiến đám Quỷ lẫn Vandalieu (Gia quyến Ma vương) phải tròn mắt theo dõi.

Doug thì quyết định cứ quan sát xem chuyện gì xảy ra, còn Luciliano đã rút luôn sổ tay ra ghi chép.

Và rồi, những âm thanh “rắc rắc, rốp rốp” rợn người vang lên từ những sinh vật bé nhỏ.

Mấy con chuột, thằn lằn, ếch và bọ tê giác vốn nhỏ nhắn đến nỗi có thể nằm gọn trong lòng bàn tay, nay biến thành Giant Rat, Giant Lizard, Big Frog và Giant Insect—kích thước bằng cỡ một chú chó vừa.

Đám thỏ thì lớn vọt, mọc ra chiếc sừng sắc nhọn trên trán, trở thành Horned Rabbit.

Lũ chim nhỏ thì không to lên, nhưng mỏ và vuốt sắc như dao kéo, biến thành Scissor Finch.

“Cái quái gì vậy?!” Doug hét toáng lên.

“Tuyệt diệu! Thật khó tin khi được tận mắt chứng kiến động vật biến thành đủ loại quái vật ngay trước mắt!” Luciliano sung sướng reo lên.

Sau khi uống cạn Huyết dược trên nền, những con quái vật mới biến hóa lại tiếp tục kéo đến Gia quyến Ma vương—và... ôm chầm lấy nó.

“Hửm?” Gia quyến Ma vương khẽ ậm ừ, hơi sững người.

Những con Horned Rabbit và Giant Rat cọ cọ thân mình vào nó; Giant Lizard và Big Frog thì thè lưỡi liếm lấy liếm để mắt. Scissor Finch thì ríu rít đậu đầy trên tay xương xẩu, còn Giant Insect thì leo loằng ngoằng khắp người.

Dù có hơi kỳ quặc, nhưng rõ ràng bọn chúng đang thể hiện tình cảm.

“Đáng yêu ghê nhỉ?” Một con quỷ cười híp mắt.

“Không đâu, bọn chúng đang bu quanh đòi thêm máu đấy. Dù vậy, kể cả tấn công mắt thì tụi nó cũng chẳng làm trầy nổi ngài ấy đâu” một con khác thản nhiên nói.

Thực tế, mấy con quái vật cấp Rank 1 này còn yếu hơn thú hoang cỡ vừa ở ngoài tự nhiên. Đối với một Gia quyến Ma vương cấu thành từ mảnh vỡ của Ma Vương, chúng hoàn toàn không gây nổi dù chỉ một vết xước.

Nhưng điều đáng sợ là—chỉ mới phút trước thôi, chúng còn là động vật bình thường.

“Không lẽ... tụi còn trong lồng cũng sẽ biến thành quái vật nếu uống Huyết dược?” Doug rùng mình thì thào, dõi mắt quan sát những con còn lại nhờ vào 【 Thị giác toàn diện (Omnidirectional Perception) 】.

Anh thấy bọn chúng đang chằm chằm nhìn đồng loại đã biến hóa, kêu lên những tiếng rên rỉ não nề.

Đó là âm thanh của lòng ghen tị.

“Này, tụi nó tuy chỉ mới thành Rank 1 nhưng mà chuyện này đúng là hiểm họa sinh học đấy! Này, Ossan, Vandalieu, lo mà cẩn thận đừng làm đổ Huyết dược nữa nghe chưa!” Doug hét lên.

“Doug-kun nói đúng. Trước tiên, ta cần cẩn trọng nghiên cứu xem liệu những con khác có thể biến hóa hay không, lượng Huyết dược cần thiết là bao nhiêu, và liệu liều lượng có ảnh hưởng đến Rank không,” Luciliano gật gù, rồi quay sang Gia quyến Ma vương. “Vì vậy, Danna-sama, xin hãy tăng sản lượng Huyết dược.”

“Đành chịu thôi. Ta sẽ đưa bản thể chính về đây” Gia quyến Ma vương gật đầu.

“Mọi chuyện ngày càng thú vị rồi đấy” một con quỷ phá lên cười.

“Ở đây ngoài tôi ra thì toàn là mấy tên điên nghiên cứu hết à?!” Doug ôm đầu hét lớn.

“À mà này, Doug-kun, tôi và cậu đều đã uống máu của Vandalieu, nguyên liệu chính làm Huyết dược. Vậy tại sao chúng ta lại không biến hóa nhỉ?” Luciliano nghiêng đầu. “Là do lúc ấy chưa kích hoạt mảnh Demon King sao? Hay còn lý do nào khác… Hay là... hiệu ứng đến trễ?!”

Doug trở lại tư thế bình thường như một cỗ máy. "Tôi đã chuẩn bị tinh thần cho những tình huống tệ nhất rồi, nên đừng có nói mấy câu hù dọa tôi nữa!" anh gào lên đầy bực bội.

----------------------------------------

Cùng lúc đó, tại “thành phố” ở Lục Địa Hắc Ám, một buổi thuyết giảng đang diễn ra trên sân khấu tạm bợ, được dựng vội trên khu đất trống vốn dành để mở rộng thành phố trong tương lai.

Ở thế giới Lambda, cũng giống như thời kỳ cổ đại của Trái Đất, những buổi thuyết giảng như vậy là một hình thức giải trí phổ biến cho dân thường. Chúng bao gồm thần thoại, truyền thuyết, giáo lý của các vị thần, những giai thoại xoay quanh các giáo lý đó và cả những bài học đạo đức.

Vì lẽ đó, người dân lắng nghe lời các giáo sĩ, quyên góp tiền bạc, học hỏi luân lý và cảm thấy gần gũi hơn với thần linh. Thành phố nơi Lục Địa Hắc Ám này cũng không ngoại lệ, thậm chí còn đặc biệt hơn, khi mà chỉ cần đi bộ một quãng ngắn, người ta đã có thể trực tiếp gặp gỡ các vị hộ thần của mình.

"Và rồi, Vandalieu đã vượt qua Thử thách Zakkart, cứu sống ta. Một kỳ tích tưởng chừng không thể nào thực hiện" Darcia — người đang thuyết giảng — cất giọng kể.

Cô đang thuật lại những chuyến phiêu lưu của con trai mình, Vandalieu, nên trước sân khấu đồ sộ lúc này đã tụ tập một lượng khán giả đông đảo hơn thường lệ.

Darcia sử dụng một ma pháp hệ phong để khuếch đại giọng nói. Khi thấy ánh mắt say mê, xúc động của người nghe, cô tự nhắc bản thân phần tiếp theo của chương trình.

Phát biểu trước đám đông thế này khác hẳn với việc trò chuyện với những nhân vật quan trọng! Nhưng vì mọi người, vì để ai nấy đều có thể vừa học vừa vui vẻ với câu chuyện về Vandalieu... Mẹ sẽ cố gắng hết sức, Vandalieu! — cô tự nhủ.

"Phần tiếp theo, sẽ là một bản liên khúc các ca khúc kể về những chuyến phiêu lưu của chúng ta!" Darcia hô lớn.

Đám đông bắt đầu xôn xao phấn khích.

"Cuối cùng cũng tới rồi!" một người reo vang.

Ngay khoảnh khắc đó, ánh sáng rực rỡ muôn màu bừng sáng trên sân khấu.

"Trong liên khúc này còn có cả bài hát mới sáng tác hôm nay nữa đó! Chắc chắn mọi người sẽ thích!" — Kanako, người phụ trách sáng tác và biên đạo, hào hứng tuyên bố.

"Tất cả các thành viên đều đã nỗ lực luyện tập rất nhiều. Mong mọi người hãy cổ vũ cho bọn ta nhé" Zadiris tiếp lời.

Khán giả — à không, phải gọi là thính giả — hò reo vang dội trước lời kêu gọi của Zadiris, đồng thời bắt đầu niệm chú và chuẩn bị Ma cụ.

"【 Hào quang 】."

"【 Ánh Sáng Đom Đóm (Firefly Glow) 】."

"Này, giúp tôi dùng phép lên gậy này với. Tôi không xài 【 Quang ma pháp 】 đâu."

"Vậy nên mới phải mua Ma cụ chứ đồ keo kiệt. Thôi được, lần này miễn phí đấy nhé."

"Hà, nợ cậu một lần."

Mọi người cầm trên tay những cây gậy ngắn hơn cả trượng phép, từ đầu gậy phát ra ánh sáng trắng nhỏ nhẹ, khiến cả sân khấu trông chẳng khác nào bầu trời đêm rực rỡ sao trời.

Zandia giơ cả hai tay lên cao. "Nào, bắt đầu thôi mọi người!" cô hô lớn.

Trên tay cô là một cây trượng kim loại có hình dáng phức tạp — một cây trượng biến hóa (transformation staff).

Zadiris, Kanako và Darcia cũng đồng loạt giơ cao cây trượng biến hóa của mình, hòa nhịp cùng Zandia.

"【 Biến hình 】!" cả bốn cùng hô vang.

Ánh đèn sân khấu bừng sáng hơn nữa, và những chiếc áo choàng bay ra từ hư không. Giữa tiếng hò reo nổ tung của khán giả, các thành viên bước ra trong bộ trang phục chiến đấu — được tạo thành từ các phần kim loại lỏng của trượng biến hóa biến thành sợi kim loại tinh tế.

Cảnh tượng đó đẩy không khí của khán đài lên tới đỉnh điểm. Những đôi mắt sáng lấp lánh, những tiếng gầm vang rền đủ khiến lũ quái vật bỏ chạy không cần đánh.

Có vài người còn lỡ phun cả 【 Hơi Thở Lửa 】; “Thánh Thương Băng Giá” Mikhail đang phụ trách an ninh phải lớn tiếng nhắc nhở: "Xin quý vị khán giả vui lòng không sử dụng 【 Hơi Thở 】 trong khu vực tổ chức!"

Nói để bảo vệ danh dự của khán giả thì — không phải họ chỉ đang phấn khích vì bộ đồ bó sát cùng váy ngắn của Zadiris và Kanako, hay bộ váy xẻ táo bạo của Zandia, hay vòng một tràn đầy của Darcia đâu.

Một nửa đám đông là phụ nữ, và không ít trong số họ cũng mặc đồ quyến rũ chẳng kém Darcia.

Buổi thuyết giảng đã hoàn toàn biến thành một buổi hòa nhạc thần tượng (idol concert).

Những thần tượng ấy vừa múa vừa hát theo nhạc, kết hợp kỹ thuật điều khiển trượng biến hóa và ánh sáng trong màn biểu diễn độc đáo. Khán giả cũng cổ vũ theo nhịp điệu, tạo nên một bầu không khí hòa nhịp tuyệt vời.

Mọi người được trải nghiệm những bài hát và vũ đạo hoàn toàn mới mẻ, mở ra trước mắt họ một góc nhìn khác về thế giới.

Phù... Cứ cái đà này thì tuần lễ thuyết giảng liên tiếp của bọn mình... buổi thứ năm này cũng đại thành công rồi, Kanako — "bộ óc" đứng sau nền giải trí duy nhất của Lambda — thầm nghĩ.

Bộ trang phục của cô đầy dây ruy băng và đăng-ten, tôn lên vẻ dễ thương, kèm theo nụ cười rạng rỡ dành cho khán giả.

Kanako đã bỏ vào buổi diễn hôm nay không ít tâm huyết và công sức.

Ở một góc khác, từ chính nơi tổ chức buổi diễn — Knochen — vang lên vài tiếng rên rỉ khe khẽ.

Trước sự kiện này, người dân thành phố, lấy cảm hứng từ những chiến tích của Vandalieu, Borkus và các chiến binh khác, đã quyết định mở rộng thành phố. Công trình đang thi công, và Knochen — ban đầu là một Cung điện Xương hạng 11 — nay đã tiến hóa thành Cung điện Xương Tử Thần hạng 12, rồi Loạn Xương Cung (Bone Pandemonium) hạng 13.

Quy mô của Knochen đúng như cái tên "Pandemonium" — nó đủ rộng để chứa trọn cả Tokyo Dome cùng khu vực xung quanh.

Không gian rộng lớn đó giờ đây trở thành sân khấu, ghế ngồi đầy đủ, thậm chí Knochen còn biểu diễn nhạc nền bằng sáo và mộc cầm... làm từ xương.

Ánh sáng sân khấu được phụ trách bởi các Gia quyến Ma vương mà Vandalieu cung cấp. Đây là những gia quyến chuyên gia ánh sáng (lighting-type), với hình dạng là những nhãn cầu khổng lồ mọc ra cánh tay bằng xương. Bọn chúng hát tên các thần tượng với giọng đều đều vô cảm.

Chúng điều khiển các cánh tay — cấu thành từ Xương Ma Vương — bằng cách bám dính hoặc cắm vào Knochen bằng móng vuốt và giác hút của Ma Vương, tạo ra ánh sáng bằng Cơ Quan Phát Quang và điều chỉnh bằng Thấu Kính Ma Vương.

Tuy nhiên, Vandalieu không trực tiếp điều khiển những Gia quyến Ma vương này.

Khoảng cách giữa Lục Địa Hắc Ám và Bahn Gaia quá xa, vượt ngoài tầm của kỹ năng 【 Điều khiển nhóm 】. Hơn nữa, nơi đây cũng không có Bán-bản thể Gia quyến Ma vương chính như ở Talosheim. Vì nếu tạo quá nhiều bản thân giả, Vandalieu có nguy cơ sẽ bị loạn trí.

Do đó, Gia quyến Ma vương tại Lục Địa Hắc Ám hoạt động độc lập, không bị kiểm soát từ xa.

Thông thường, những bộ phận của cơ thể Vandalieu ra ngoài tầm 【 Điều khiển nhóm 】 sẽ bất động. Nhưng Gia quyến Ma vương lại khác — chúng được thiết kế để duy trì sự tồn tại độc lập ở mức độ nhất định, với đầy đủ nhãn cầu, xúc tu, dây thần kinh và bán não, cho phép chúng tự suy nghĩ đơn giản.

Nhờ vậy, dù trí tuệ chỉ còn như động vật bậc thấp, chúng vẫn biết nghe lời những người được Vandalieu công nhận là đồng minh, làm việc chân tay, xây dựng, và cảnh giới bên ngoài thành phố.

Còn Kanako thì dùng chúng làm đội ngũ ánh sáng.

Mặc dù phải hướng dẫn cực kỳ chi tiết, nhưng ngoài điểm đó ra thì không có gì phải phàn nàn. Chỉ cần thông qua 【 Venus 】 truyền đạt kế hoạch là bọn chúng thực hiện cực kỳ chuẩn xác, Kanako nghĩ.

【 Venus 】 — kỹ năng gian lận mà cô giả vờ như năng lực mê hoặc — thực chất cho phép cô truyền cảm xúc và ký ức của mình vào người khác. Và cô không hề ngần ngại sử dụng nó triệt để.

Dù Gia quyến Ma vương có kỹ năng 【 Linh hồn biến dị (Deformed Soul) 】ngăn cản việc ký ức bị thay đổi, nhưng vẫn có thể truyền hình ảnh và cảm xúc đến chúng.

Quả nhiên, tổ chức thần tượng này có tiềm năng! Legion với Gufadgarn đang hỗ trợ vận chuyển nữa, nếu có thể kéo họ làm thành viên chính thức thì tốt quá... nhưng sẽ hơi vất vả cho Legion... Kanako thầm cân nhắc.

Ngay cả khi tâm trí bận bịu như vậy, Kanako và các thần tượng vẫn tiếp tục biểu diễn với những bước nhảy không chút lỗi — hoặc nếu có, thì chỉ là vài lỗi nhỏ của những người ngoài Kanako, hoàn toàn không ảnh hưởng đến màn trình diễn.

Ở khu khán đài, Borkus và những người khác cũng đang tận hưởng bữa tiệc âm nhạc.

"Thuyết giảng ở thế giới khác vui ghê! Y như lễ hội ấy! Này Zandia, cẩn thận kẻo vấp chân đấy!" Borkus vừa vẫy gậy phát sáng vừa cười hô hố.

"Chính xác thì đây là hòa nhạc thần tượng, chứ không phải thuyết giảng. Dù cũng có hát hò trong vài buổi thuyết giảng ở Earth và Origin... nhưng hiếm lắm" Pluto điềm tĩnh đáp, tay cũng không ngừng vẫy gậy.

"Vậy à? Nhưng mà tấm biển ghi rõ rành rành là 'Tuần lễ thuyết giảng' mà?" Borkus gãi đầu.

"Chuyện là vậy. Nếu ghi là 'hòa nhạc', chưa chắc ai chịu tới nghe. Kanako mới nghĩ ra cách gọi nó là 'thuyết giảng' để kéo người" Pluto nhẹ nhàng giải thích.

"Nếu tôi nhớ không nhầm, nhạc và vũ đạo này cũng chỉnh sửa đôi chút từ những thứ ở Earth và Origin. Nhưng tụi mình đâu biết bản gốc thế nào" Saria góp lời.

"Cô ấy bảo, 'Có chôm thẳng cũng chẳng ai đòi bản quyền được', nên cứ thoải mái mà sử dụng" Rita cười khúc khích.

"Jyuuh, thông minh đấy" Bone Man gật gù, tay vẫy... một khúc xương sườn thay cho gậy phát sáng.

Tất nhiên, dù từng là thần tượng ở kiếp trước, Kanako cũng không phải thiên tài sáng tác hay biên đạo. Để tự mình viết nhạc, dựng vũ đạo chuyên nghiệp trong vài tháng là điều bất khả thi.

Thế nên cô đã dựa vào những bài hát, điệu nhảy từng nghe và từng biểu diễn.

Dù sao thì, những chủ sở hữu bản quyền ở Earth và Origin cũng chẳng thể lặn lội đến thế giới này để kiện cáo.

Trong khi đó, cháu gái của Zadiris — Jadal — hò hét cổ vũ: "Cố lên, bà ngoại!"

"Quan trọng hơn... Zadiris có thực sự không muốn gây chú ý không nhỉ? Lo quá..." Vigaro, ông nội của Jadal, thì thầm.

"Mẹ nói là chỉ định 'làm một năm rồi nghỉ', với lại cũng không hay đứng tuyến đầu nên chắc sẽ ổn thôi... nếu Kanako chiêu mộ thêm thành viên mới" Basdia, mẹ của Jadal, đáp.

"Mà hình như cô cũng được mời tham gia luôn đúng không, Basdia-san?" Rita hỏi.

"Ừ. Van còn làm cho tôi một cây trượng biến hóa rồi nữa. Cô ấy bảo chỉ cần luyện giọng và tập nhảy chút xíu là có thể lên sân khấu" Basdia vừa nói vừa khoe cây trượng được Vandalieu tặng.

Xem ra Kanako quyết tâm biến đơn vị thần tượng của mình thành một đội "ma pháp thiếu nữ" thực thụ.

"Không phải là tôi không hứng thú đâu. Tôi cũng hiểu nó có tác dụng rất lớn trong việc nâng cao tinh thần, hơn nữa những động tác nhảy múa còn có thể áp dụng vào kỹ thuật chiến đấu nữa. Biết đâu còn hữu ích để truyền cảm hứng cho các Ghoul Amazoness và dẫn dắt những tộc Ghoul mới ở Talosheim... giống như Mẹ đã làm" Basdia nói.

"Zadiris-san nổi tiếng hơn cả bản thân cô ấy tưởng tượng đấy chứ" Saria cười nói.

Zadiris vốn là một Ghoul mạnh mẽ đến mức tộc danh của cô thậm chí không còn được biết đến trong giới Ghoul. Với những Ghoul mới chuyển tới Talosheim, cô là một nhân vật huyền thoại, một nguồn cảm hứng thực sự.

Giờ đây, khi đã đứng trên sân khấu, việc cô thu hút ánh nhìn của mọi người là điều đương nhiên. Thậm chí những Ghoul Amazoness đến từ Lục Địa Hắc Ám cũng đang hò reo cổ vũ cô.

"Chắc Kanako cũng chẳng nghĩ xa tới mức này đâu" Basdia thêm vào.

"Nhưng nếu cô cũng lên sân khấu cùng, chắc chắn sẽ còn thu hút hơn nữa đấy" Borkus xen vào.

"Đó cũng là điều tôi hơi lo lắng. Mẹ nói trào lưu này nhiều lắm cũng chỉ kéo dài mười năm, nên chắc cũng ổn thôi" Basdia đáp, vẻ cân nhắc.

"Mẹ cũng sẽ trở thành Mahou Shoujo đó!" Jadal hào hứng reo lên.

"Jadal còn nói thế nữa mà" Basdia bật cười.

Có vẻ như Basdia đang nghiêm túc cân nhắc lời đề nghị của Kanako. Có lẽ ngày mẹ con cùng đứng trên sân khấu sẽ không còn xa nữa.

"Tiêu chuẩn idol ở thế giới này đúng là bá đạo ngay từ đầu" Pluto nhận xét, mường tượng ra một ngành giải trí Lambda đầy hứa hẹn trong tương lai.

Tính đến thời điểm hiện tại, đã có hai idol là Darcia và Zadiris đều đã có con. Idol vừa ra mắt đã có con... Ở Earth hay Origin thì chắc chắn sẽ gây chú ý theo một kiểu rất riêng, nhưng ở Lambda, họ chính là những người tiên phong.

"Chúng ta phải học cách nhảy sao cho nhìn giống như thật có xương mới được" Shade nói qua miệng Pluto.

"Không thể để thất bại sau khi đã thuyết phục được Ghost đồng ý rồi" Isis cũng mượn miệng Pluto lên tiếng.

"Ừm" Pluto gật đầu.

Dù Legion có thể biến hình để trông như con người, nhưng đó chỉ là thay đổi bề ngoài, bên trong họ vẫn không có xương thật. Nếu cố nhảy múa mạnh mẽ thì cơ thể họ sẽ trở nên kỳ quặc, uốn éo như bột nhão.

"Chắc tốt nhất là lúc biến hình nên cấy thêm cột sống và xương tay chân vào" Pluto đề nghị.

"Một ý kiến xuất sắc. Sau buổi giảng đạo, ta sẽ nhờ Knochen tặng cho mỗi người một bộ xương" Bone Man hào hứng đồng tình.

"Chà, Pluto-san sắp debut rồi đó! Nee-san, tụi mình cũng tham gia đi!" Rita hồ hởi.

"Rita à, mình đang làm vệ sĩ cho Darcia-sama mà, không thể thành idol được đâu" Saria nhắc nhở.

"... Nhân tiện, đã đến giờ đổi ca bảo vệ rồi" Mikhail xen vào một cách dè dặt, và cuộc trò chuyện khép lại tại đó.

Tuy vậy, ở một nơi khác, một cuộc đối thoại u ám lại đang diễn ra, chẳng ai ngăn cản.

Một Kiryujin cao ba mét, cơ bắp cuồn cuộn, với cặp sừng, móng vuốt và những mảng vảy bọc lấy tay chân, đang thì thầm với một Maryujin có cánh da mỏng và chiếc đuôi rồng.

"Không thể tha thứ được... Không, tuyệt đối không thể tha thứ" Kiryujin lẩm bẩm.

"Phải. Sau những gì bọn chúng đã làm..." Maryujin đồng tình.

"Không thể tha thứ... Heinz và nhóm của hắn. Bọn chúng chưa từng chịu bất kỳ hình phạt nào."

"Đúng vậy. Chúng đã bắt Thánh Mẫu của chúng ta và thiêu sống cô ấy, thế mà vẫn được ca tụng như anh hùng."

Những lời nguyền rủa này không nhắm vào những người đang đứng trên sân khấu, mà hướng thẳng về Heinz và Ngũ Sắc Kiếm.

Darcia chỉ kể về những cuộc phiêu lưu cùng Vandalieu, cô không cố ý nhắc đến chuyện bị Tư tế cấp cao Gordan cùng đám Vampire thờ ác thần tra tấn và hành hình, cũng chẳng trực tiếp lên án Heinz.

Mục tiêu của cô chỉ đơn giản là để khán giả biết đến Vandalieu và tận hưởng buổi biểu diễn.

Nhưng lòng nhân hậu ấy chỉ càng làm dấy lên oán hận trong lòng người nghe — những kẻ nhẫn tâm sát hại một người hiền lành như Darcia, khiến Vandalieu thơ ấu phải chịu đựng biết bao khổ sở.

Darcia là hiện thân của Vida; đối với người dân nơi đây, cô gần như một vị thần. Một số người thậm chí đã bắt đầu thờ phụng cô như Thánh Mẫu. Biết rằng những kẻ từng giết cô lại được tôn vinh ở nơi khác, cơn giận dữ trong họ bùng lên mãnh liệt.

"Kẻ giết Thánh Mẫu..."

Tiếng nguyền rủa Heinz lan dần trong đám đông.

Cảm xúc ấy không chỉ tồn tại ở đây, mà còn đã lan ra khắp Talosheim và các quốc gia bên trong Dãy Núi Biên Giới. Đặc biệt, dân Talosheim — những người từng nghe Vandalieu kể trực tiếp — coi cái tên Heinz đồng nghĩa với “ác nhân”.

Dù vậy, mãi đến giờ những suy nghĩ ấy mới bắt đầu kết tinh thành hình.

Trong khi tiếng nhạc vẫn vang lên và buổi lễ trá hình buổi hòa nhạc dần đi đến hồi kết, hai vị thần khổng lồ xuất hiện giữa bầu trời — Tiamat, Nữ Hoàng Cổ Long Sơn, và Deanna, Nữ Thần Khổng Lồ Mặt Trăng.

Khán giả nhốn nháo, tưởng chừng như sắp có đại họa — hoặc là một đợt quái vật tấn công, hoặc là quân Alda đột kích.

"Xin mọi người bình tĩnh. Hôm nay là ngày lành, chúng ta đến để tặng một món quà" Tiamat cất giọng, trấn an mọi người.

"Quà...?" Darcia nghiêng đầu ngơ ngác.

Hai nữ thần khẽ gật đầu.

"Phải. Món quà này không dành cho cô, Darcia, mà dành cho Vandalieu" Tiamat tuyên bố. "Những đứa con của ta, Vandalieu là hoàng đế cai quản 'thành phố' này. Là người lãnh đạo con cháu Maryujin và Kiryujin của ta. Vì vậy, ta muốn trao cho cậu ấy danh hiệu 【 Cổ Long Đế (Elder Dragon Emperor) 】.'"

Tiamat công bố ý định ban cho Vandalieu một danh hiệu còn cao quý hơn cả "Long Đế" mà trước đây bà từng định phong cho Lioen, Long Thần Sừng Pha Lê — hiện là Elder Dragon mạnh nhất.

Sau một khoảnh khắc yên lặng tuyệt đối, cả khán đài bùng nổ trong tiếng hò reo.

"Có vẻ như không ai phản đối cả. Với sự đồng thuận của mọi người, không còn nghi ngờ gì nữa, Vandalieu sẽ nhận được danh hiệu này. Cậu ấy vốn đã được Fidirg và Luvesfol phục vụ rồi mà… Nhân tiện, Pauvina đâu rồi nhỉ? Ta cũng muốn phong cho cô bé làm 【 Công chúa Cổ long (Elder Dragon Princess) 】 và ban thần hộ" Tiamat hỏi.

"Pauvina-chan mấy hôm trước còn cổ vũ tụi con từ hàng ghế khán giả, nhưng hôm nay cô bé cùng Jeena-san, Rappie-chan và Luves-kun đang ở trong Dungeon rồi ạ" Darcia đáp.

"Ra vậy, tiếc thật. Thôi thì đợi họ trở về rồi bảo cô bé đến trước tượng thờ ta nhé" Tiamat mỉm cười.

"Thật tiếc vì chúng ta chưa thể dọn sạch mọi chướng ngại" Deanna khẽ than.

"Ồ, chị đang nói gì thế?" Tiamat giả bộ ngây thơ.

Deanna thở dài, còn Kanako, Zandia, Zadiris, Basdia và Legion thì đồng loạt nhìn về phía bà.

"Ta sẽ ban cho các ngươi thần hộ. Mong rằng nó sẽ giúp các ngươi hỗ trợ cho Vandalieu" Deanna tuyên bố.

Ánh sáng dịu dàng từ cơ thể Nữ Thần Mặt Trăng lan tỏa, bao bọc lấy nhóm Kanako.

"Tuyệt vời quá! Đây là thần hộ sao?!" Kanako kinh ngạc.

"Đúng vậy. Ta chỉ có thể ban cho những người thân cận, nhưng… nhiều hơn ta tưởng đấy" Deanna mỉm cười, hơi bất ngờ trước số lượng người nhận được phước lành. "Zandia, nhớ bảo hai chị gái em nhận thần hộ mệnh từ anh ta khi anh ấy tỉnh lại nhé" bà dặn thêm trước khi ánh sáng mờ dần.

"Vâng!... Khoan đã, Talos-sama sẽ hồi sinh ạ?!" Zandia kinh ngạc hỏi.

"Đúng thế. Khi cố bảo vệ Vida, ngài ấy đã bị Bellwood và Nineroad trọng thương, nên phải mất khá nhiều thời gian... Nhưng có lẽ giờ ngài ấy vẫn chưa ra được vì trên đầu còn có mấy tên say rượu ồn ào" Deanna cười khẽ.

"Ể? Say rượu?" Zandia ngơ ngác.

"Hỏi Vandalieu rồi sẽ hiểu thôi" Deanna nói, rồi cùng Tiamat tan biến khỏi bầu trời.

"Ra vậy... Có vẻ sắp tới sẽ xảy ra chuyện lớn đây" Kanako lẩm bẩm.

"Ừm, Talos-sama hồi sinh... Phải gọi Nee-san và Jeena-nee về gấp thôi" Zandia gật đầu.

"Khán giả đang cực kỳ phấn khích. Nếu không biểu diễn thêm, chắc chắn họ sẽ chưa chịu về... Chúng ta nên hát bài nào tiếp nhỉ?" Kanako hỏi.

"Chị vẫn còn tâm trạng để nghĩ đến chuyện đó à?!" Zandia ngán ngẩm.

"Thì chuyện đó cũng rắc rối thiệt mà... À mà, cổ họng ta..." Zadiris lẩm bẩm, vẻ lo lắng.

Nhờ sự phối hợp thần tốc giữa các nhạc công và ca sĩ tự xưng của “thành phố”, sau một quãng nghỉ ngắn để lấy lại giọng, các idol đã biểu diễn thêm nhiều tiết mục encore, khép lại buổi hòa nhạc trong thành công rực rỡ.

---------------------------------

Trong khi đó, Heinz đang chuẩn bị chinh phục tầng mới của Dungeon của Alda thì bất chợt, một âm thanh vang lên trong tâm trí hắn.

『 Bạn đã nhận được danh hiệu "Holy Mother Killer"!

"Cái gì?! Ta là 'Kẻ sát hại Thánh Mẫu' ư?!"

----------------------------------

Tên: Knochen

Danh hiệu: All Bone Palace, Concert Venue

Hạng: 13

Chủng tộc: Bone Pandemonium (Loạn cốt cung)

Cấp độ: 45

Kỹ năng bị động:

o Dạ nhãn

o Sức mạnh quái dị: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Thể linh hồn: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Điều khiển cơ thể xương chính xác: Cấp 2 (Tiến hóa từ Điều khiển cơ thể xương)

o Kháng đòn vật lý: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Hấp thụ hồi phục (Xương): Cấp 10 (Lên cấp!)

o Dạng pháo đài: Cấp 8 (Lên cấp!)

o Phân rã: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Cường hóa giá trị thuộc tính (Dạng pháo đài): Cấp 7 (Lên cấp!)

o Cường hóa giá trị thuộc tính (Sáng tạo): Cấp 5 (Lên cấp!)

o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 5 (Lên cấp!)

Kỹ năng chủ động:

o Ám bộ: Cấp 2

o Hơi thở độc: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Phi hành cao tốc: Cấp 6

o Điều khiển đường đạn: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Tư duy song song: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Xây dựng: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Trình diễn nhạc hội: Cấp 2 (Mới!)

o Khiêu vũ: Cấp 2 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thần hộ của ■ァンダル

o Điều khiển nhóm – Xương: Cấp 3 (Tiến hóa từ Điều khiển từ xa)

----------------------------------

Giải thích thêm về quái vật (Ghi chép bởi Luciliano): Bone Pandemonium (Loạn Cốt Cung).

Loại quái vật này chỉ được nhắc đến một cách mơ hồ trong những truyền thuyết xa xưa, và theo một nghĩa nào đó, nó chính là hình thái tối thượng của Undead — sự tồn tại của nó cho đến giờ vẫn chỉ là giả thuyết. Đúng như cái tên gợi ý, nó có khả năng tạo ra những đạo quân Skeleton. Một pháo đài sống bằng xác chết, to lớn đến mức so với nó, những lâu đài hùng vĩ của các đại quốc cũng chỉ như đồ chơi. Thật ra, nếu so sánh với một ngọn núi thì có lẽ còn dễ hình dung hơn.

Gần như chẳng có tổ đội thám hiểm hạng A nào, thậm chí ngay cả mạo hiểm giả hạng S, lại muốn dấn thân đối đầu với thứ này — vì họ rất có thể sẽ chết đói trước khi trận chiến kịp đi đến hồi kết.

Đặc biệt, Knochen sẽ là đối thủ vô cùng khó chịu. Danna-sama đã không ngần ngại ban tặng nó vô số bộ xương của Ma Vương như thể đang chiều chuộng một con thú cưng. Nhờ vậy mà trong số đó, có những bộ xương chỉ có thể bị tổn hại khi sử dụng vũ khí làm từ Orichalcum.

Thành thật mà nói, tôi tin rằng Knochen hoàn toàn đủ sức hủy diệt Khiên quốc Mirg và một mình chiếm lấy thủ đô. Bởi vì nó có thể phái ra vô số Skeleton như phần mở rộng của bản thân để giám sát và xử lý cư dân nếu cần, biến nơi đó thành một cứ điểm chiến lược vững chắc.

Ngay cả khi những mạo hiểm giả hạng A với khả năng "bổ đôi núi lớn" hay những chiến binh hạng S còn mạnh hơn thế xuất hiện, thì họ cũng sẽ phải chật vật để chống lại Knochen. Với những quái vật tương tự, thông thường người ta chỉ cần phá hủy lõi trung tâm để tiêu diệt, nhưng đáng tiếc, cách đó lại hoàn toàn vô hiệu với Knochen.

Dĩ nhiên, Knochen chủ yếu thiên về phòng thủ và sinh sản số lượng, vì vậy nó cũng có điểm yếu. Khả năng tấn công trực diện của nó khá hạn chế, số chiêu thức công kích cũng không nhiều. Tuy vậy, xét theo tiêu chuẩn Rank 13, nó vẫn dư sức nghiền nát các mạo hiểm giả hạng A chỉ bằng sức mạnh tuyệt đối.

Và chẳng hiểu sao, dạo gần đây nó lại biến thành một sân khấu hòa nhạc, còn lĩnh hội luôn cả kỹ năng 【 Trình diễn nhạc hội 】 và 【 Khiêu vũ 】.

Quả nhiên, những khái niệm xuất xứ từ thế giới khác không thể xem thường, cũng như sức mạnh của Venus — người có khả năng ghi khắc ký ức và kinh nghiệm vào người khác — cũng vậy.

Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

Đáng đời
À mà đoạn 195 có chỗ thiếu cách
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Chỗ nào đó ông
Xem thêm
@Phantom Blade: "Tôicũng", đoạn nói chuyện của basdia về việc làm idol ấy
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
Bình luận đã bị xóa bởi Fliesmale
" Hấp thụ hồi phụ ( xương): cấp 20"
???
Tưởng cấp 10 là max r:)?
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Cấp 10 ấy. Để sửa. Lag quá
Xem thêm