• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 09: Hiểm họa thai nghén

Chương 186: Ma vương phục sinh

2 Bình luận - Độ dài: 6,181 từ - Cập nhật:

Đã vài tháng trôi qua kể từ khi nhóm Ngũ Sắc Kiếm từ bỏ ý định chinh phục Thử thách của Zakkart và chuyển sang khám phá mê cung bí ẩn đột ngột xuất hiện trước mắt họ.

Ấy thế mà, cho đến giờ Heinz và các đồng đội vẫn chưa vượt qua nổi tầng thứ ba mươi. Những thử thách trong mê cung này, theo một nghĩa nào đó, còn khắc nghiệt hơn cả những gì họ từng trải qua trong Thử thách của Zakkart.

Đứng chắn trước mặt họ là một kỵ sĩ toàn thân phát sáng… Joshua Arkum, một hiệp sĩ trung thành từng báo thù cho chủ nhân bị sát hại trong cuộc nổi loạn năm xưa.

“Ngươi nói sẽ không bao giờ từ bỏ? Vậy thì hãy biến những lời đó thành hiện thực đi!” — vị kỵ sĩ gầm lên, vung thanh ma kiếm về phía Heinz.

Lưỡi kiếm phát ra một luồng sóng xung kích sắc bén, quét thẳng đến Heinz và các đồng đội.

“Kuh!” — Delizah, nữ Chiến sĩ Dwarf mang khiên, rên khẽ, bước lên chắn trước, dùng khiên đỡ lấy cơn sóng xung kích khổng lồ.

“【 Ứng biến cực quang (Aurora Rapid Reaction) 】!”

“【 Phản ứng siêu tốc (Super Rapid Reaction) 】!”

Ngay sau lưng Delizah, Heinz thi triển võ kỹ thuộc trường phái Holy Light Armor Technique, trong khi Jennifer, nữ võ sĩ, sử dụng một võ kỹ cùng trường phái để tăng tốc phản ứng. Tốc độ của họ nhanh đến mức một mạo hiểm giả bình thường không thể nào bắt kịp. Cả hai tức tốc lao về phía Joshua khi đòn chém của hắn vừa kết thúc.

Tuy nhiên, một cái bóng đen bất chợt xuất hiện sau lưng Jennifer.

“Nguy hiểm đấy!” — Edgar, trinh sát của nhóm, kịp thời vung dao chặn lấy cú đâm từ thanh đoản kiếm của cái bóng.

Đó là Luke, anh linh của Niltark — vị thần phán quyết.

“Trinh sát mà lo thủ thế… Có vẻ ngươi đang nhàn rỗi đấy nhỉ” Luke cất tiếng giễu cợt khi vừa lui lại giữ khoảng cách với Edgar.

“Chết tiệt, tên này ngoài mỉa mai ra còn biết nói gì khác không?!” — Edgar lầu bầu.

“Các ngươi là hậu duệ đã đánh bại một Vampire thuần chủng, điều mà ngay cả bọn ta cũng không làm được. Chúng ta đến đây để thử thách phẩm chất của các ngươi, và rồi nhận ra các ngươi chỉ đến mức này thôi. Nên vài câu châm chọc là điều hoàn toàn hợp lý, đúng chứ?”

Khi còn sống, Luke từng suýt bị hành quyết vì một tội mà chính hắn còn chẳng rõ. Sau khi nhận được 【 Thần ngôn 】 từ Niltark, hắn vượt ngục, trốn khỏi sự truy lùng của pháp luật và tiêu diệt hàng ngàn kẻ ác nhân. Một anh linh mang lý tưởng mãnh liệt… nhưng lại đặc biệt lắm lời.

Hơn nữa, những lời của anh linh được truyền đi trong tích tắc, nên dù có dài dòng đến mấy, cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian. Chính nhờ khoảng khắc Edgar cản Luke, Heinz và Jennifer đã có thể tiếp cận Joshua—lẽ ra là như vậy.

“Non tay! Quá non tay! Các ngươi thật sự quá non nớt!” — một người đàn ông bất ngờ xuất hiện, chặn đứng Jennifer.

“Guh… Cái quái gì? Hắn nhanh thật đấy, mà lại còn nặng đô nữa” — Jennifer rên rỉ.

Cô tung ra võ kỹ từ 【 Võ thuật 】, nhưng đòn của cô bị đối phương dùng kỹ năng tương tự đỡ gọn, rồi phản công ngay sau đó.

“Nếu cứ thế này, đừng nói đánh bại Ma Vương, các ngươi sẽ chết sạch chỉ trong một nốt nhạc! Lũ gà mờ!”

Đó là Gorsh — anh linh từng hiến mạng mình để bảo vệ Bellwood trong cuộc chiến với Ma Vương Guduranis.

Heinz lúc này cũng chẳng khá hơn, bị chặn đứng bởi một nữ Elf.

“Không ngờ được… Kiếm của ta hoàn toàn bị chặn lại. Phòng thủ gì mà kiên cố đến vậy” — Heinz lẩm bẩm, nheo mắt nhìn nữ chiến binh tóc dài.

“Ngươi sở hữu 【 Quang thần kiếm thuật 】 và 【 Thánh ma giáp thuật 】, nhưng kết quả chỉ đến mức này thôi sao? Danh xưng thì oai, nhưng thực lực lại không theo kịp. Trước mặt Ma Vương, thứ ánh sáng mà ngươi tự hào sẽ chỉ như ánh đom đóm lay lắt — lụi tàn ngay tức khắc.”

“Với thực lực hiện tại, dù có ở đây ngàn năm, các ngươi cũng không thể vượt qua Thử thách của Chiến Binh đâu.”

Nữ Elf ấy tên là Firlietta. Cô là anh linh từng chiến đấu bên cạnh Nineroad trong trận chiến giữa Alda và Vida cách đây một trăm ngàn năm.

Phía sau Joshua còn có một nữ pháp sư đứng bảo vệ — cô là Porla, anh linh của Forgan, vị thần của vũ điệu rực lửa.

“Hãy kết thúc thôi. Có vẻ nữ tu sĩ của các ngươi sắp cạn Mana rồi, và sẽ không thể thoát khỏi ma pháp này đâu” — nàng lạnh lùng tuyên bố.

Từ cây trượng của nàng, những ngọn lửa bùng lên, xoay tròn theo nhịp điệu phức tạp rồi ào ạt quét về phía Heinz cùng đồng đội.

Và khi Heinz cảm nhận được ý thức mình dần mờ đi… một cú va mạnh vào lưng đã kéo cậu quay lại thực tại.

“Gah! … Vẫn chỉ qua được ba mươi tầng thôi à…” — Heinz thì thầm đầy thất vọng.

Trán cậu đẫm mồ hôi, tóc mái bết lại, nhưng ngoài ra thì chẳng có dấu hiệu nào cho thấy cậu vừa trải qua một trận tử chiến.

Vết thương, kể cả bỏng lửa, hay cả hư hại của trang bị… đều biến mất. Thân thể thì rã rời, nhưng khi Heinz kiểm tra Trạng thái, Chỉ số Sinh lực vẫn nguyên vẹn. Nếu không phải lượng Mana vẫn còn cạn kiệt, cậu thậm chí đã tưởng đó chỉ là một giấc mơ.

Heinz nhìn quanh. Các đồng đội vẫn ở gần đó, không ai bị thương, y như cậu.

Mana của Diana đã cạn sạch, nhưng chiếc khiên của Delizah — thứ từng vỡ nát và rạn nứt — cũng đã được phục hồi.

“Không ngờ lại phải liên tục giao chiến với anh linh… Mình phân bổ Mana sai rồi” — Diana tự trách.

“Diana, chuyện đó không phải lỗi của cô. Người cần xin lỗi là tôi, người đã đưa ra mệnh lệnh” — Heinz đáp.

“Thôi đi, cả hai người đừng tự trách nữa” — Edgar nở nụ cười nhợt nhạt. “Ba trận liên tiếp đấu với anh linh… Trận đầu chỉ có một, trận hai thì hai người, rồi trận ba bất ngờ nhảy lên tận năm. Ai mà đoán nổi? Vả lại đội hình của chúng ta cũng bắt đầu gắn kết rồi. Chỉ còn là vấn đề thời gian để chiến thắng thôi.”

Anh linh… là những linh hồn được các vị thần chọn lựa sau khi họ thực hiện những chiến công hiển hách lúc còn sống. Bản chất của họ gần giống quyến thần, nhưng vai trò thì khác. Nếu quyến thần là quan văn phục vụ các vị thần, thì anh linh chính là võ quan.

Ngoài việc phụng sự thần linh và dẫn dắt con người, họ còn có trách nhiệm bảo vệ các Thần giới, và trong những thời khắc khẩn cấp, họ có thể giáng trần để tiêu diệt tà ác.

Hầu hết các anh linh đều là những chiến binh kiệt xuất, nên không hiếm trường hợp họ còn mạnh hơn cả những vị thần không chuyên chiến đấu.

Vì thế, kỹ năng 【 Anh linh giáng trần 】 thường được xem là phiên bản vượt trội của 【 Quyến thần giáng trần 】, bởi nó triệu hồi anh linh nhập thể.

Nếu quy đổi sức mạnh của họ ra Rank thì ít nhất cũng là Rank 12 — nhưng sau khi thật sự giao chiến, Heinz và các đồng đội đều cảm thấy con số đó còn bị đánh giá thấp.

Hầu như tất cả anh linh đều đã thức tỉnh các kỹ năng cao cấp, và họ còn biết cách phối hợp chúng một cách hoàn hảo.

Ở trận đầu tiên, nhóm Heinz thắng nhờ áp đảo số lượng và phối hợp ăn ý. Trận thứ hai cũng vậy. Nhưng đến khi phải đối đầu năm người… họ hoàn toàn bị đè bẹp.

“Ngay từ đầu… anh linh mà… Chẳng phải người ta vẫn nói rằng ngay cả khi một hay hai quốc gia sụp đổ, họ vẫn không giáng trần sao? Thế rốt cuộc mấy người này đang làm gì trong một cái mê cung vậy chứ?!” — Jennifer rên rỉ, nằm bẹp dưới đất, vẫn chưa lấy lại hơi thở.

Thực tế, việc các anh linh giáng lâm đến thế giới và thi triển sức mạnh của mình là chuyện hiếm hoi trong toàn bộ chiều dài lịch sử của thế giới Lambda. Ngay cả khi loài người chém giết nhau trong chiến tranh, quái vật tràn ra từ Dungeon, mảnh vỡ của Ma Vương xuất hiện hay ác thần âm thầm giở trò sau màn, họ cũng không xuất hiện.

Người ta bảo rằng việc giáng lâm trực tiếp sẽ khiến các anh linh tiêu hao gần như toàn bộ sức mạnh, đến mức phải chìm vào giấc ngủ kéo dài mười ngàn năm sau đó. Nhưng đó không phải là lý do duy nhất.

Nếu các vị thần phái anh linh xuống để sửa chữa mọi điều ác trong thế giới, thì con người sẽ chẳng bao giờ trưởng thành. Và vì cái ác tồn tại khắp nơi, nếu liên tục triệu hồi anh linh, thì chẳng mấy chốc họ sẽ chìm hết vào giấc ngủ vĩnh hằng.

Giả như có một tai họa thực sự khủng khiếp xảy ra sau đó… như Zantark phát cuồng, lũ Vampire thuần huyết ẩn náu ở dãy núi Biên Giới, hay những ác thần đang giấu mặt lộ diện, thì cả thế giới sẽ lâm nguy.

Đúng là Heinz và đồng đội từng phong ấn được chiếc mũi của Ma Vương, dồn Vampire thuần huyết Ternecia vào đường cùng… và kết liễu cô ta.

Người ta cũng nói rằng “Lôi minh” Schneider từng hạ gục ác long cổ đại và cả thần linh tà ác, còn Randolf “Chân Thật” từng chiến đấu với mảnh vỡ của Ma Vương và các tín đồ của ác thần khi còn hoạt động.

Chính vì vậy mà việc anh linh trực tiếp giáng lâm rất hiếm hoi. Thế nhưng… ở tầng ba mươi của Dungeon này, anh linh lại xuất hiện liên tục, mà chẳng ban phước lành gì cho Heinz và nhóm của anh cả.

“Chắc là vì đây là Dungeon nhỉ?” – Delizah nói, dùng tay áo lau mồ hôi – “Tôi không biết mấy chuyện giữa thần linh với anh linh ra sao, nhưng Dungeon này rõ ràng rất đặc biệt. Ở mấy tầng trước, tụi mình cũng đụng độ đủ loại quái vật chỉ có trong truyền thuyết, mà tụi nó tan biến như sương khi bị hạ, chẳng để lại xác hay gì cả, đúng không? Có khi mấy anh linh này cũng giống vậy thôi.”

Từ tầng một đến tầng ba mươi, Heinz và đồng đội từng đụng độ nhiều quái vật kỳ lạ như Ghoul Wizard, Ghoul Amazoness hay cả những Pháo đài Xương di động, nhưng sau khi bị hạ gục, chúng đều tan biến như ảo ảnh, không để lại xác, vật liệu hay Ma Thạch.

Toàn bộ “Dungeon Thử Thách” là như vậy.

“Ý cậu là… các anh linh đó cũng chỉ là ảo ảnh thôi à? Nghe khó tin quá…” – Jennifer lẩm bẩm.

Sau khi tay đôi với Gorsh, Jennifer lại nghiêng về phía tin rằng hắn là thật. Không chỉ vẻ ngoài, mà cả hơi thở, mùi mồ hôi, mọi thứ đều chân thực đến mức cô không thể tin rằng hắn không phải người sống.

Thật ra, những con quái vật mà họ đánh bại cho đến giờ cũng đều mang đến cảm giác hiện diện mạnh mẽ khiến khó thể xem là ảo ảnh. Nhưng các anh linh… còn chân thật hơn cả chúng nữa.

“Phải đấy. Tên Luke cứ nói mấy lời khó chịu, phối hợp chiến đấu thì cực kỳ ăn ý – khó tin đó chỉ là ảo ảnh” Edgar lên tiếng. “Vậy thì có khi nào, họ giáng lâm vào những thân thể được tạo ra bằng ảo ảnh không? Kỹ năng nâng cao hơn 【 Quyến thần giáng trần 】 là 【 Anh linh giáng trần 】, triệu hồi anh linh nhập vào thân thể… nghe cũng hợp lý mà.”

“Anh linh giáng lâm vào thân thể ảo ảnh à… chuyện đó có khả thi không, Edgar?” – Heinz hỏi lại.

“Biết sao được. Tôi chỉ nghĩ ra rồi nói đại thôi. Cậu mới là người hiểu rõ hơn tôi mà, Heinz, vì cậu có kỹ năng triệu hồi anh linh thật sự mà. Thôi, tạm dừng buôn chuyện ở đây, quay lại ‘thị trấn’ cái đã.” – Edgar đứng dậy, đi về hướng “thị trấn.”

… Đúng vậy, bên trong “Dungeon Thử Thách” này thực sự có một “thị trấn.” Đó là thứ đầu tiên chào đón Heinz và đồng đội khi họ bước chân vào Dungeon.

Một thị trấn mang phong cách kiến trúc cổ xưa, cư dân là người, Elf, Dwarf mặc quần áo lạ mắt. Có quán trọ, quán rượu, xưởng rèn sửa trang bị, cả tiệm đồ cũ. Ngoài ra còn có một nhà thờ mà Heinz và đồng đội chưa từng thấy trước đây – một nhà thờ thờ phụng tất cả các vị thần vĩ đại một cách công bằng. Dĩ nhiên có cả Alda, nhưng cũng có Vida, Zantark, và cả những vị thần đã mất như thần khổng lồ Zerno.

Chỉ có một thứ không giống phần còn lại của “thị trấn” này – đó là căn phòng đổi Chức nghiệp. Nếu không vì sự tồn tại của nơi đó, Heinz và đồng đội chắc hẳn đã tưởng đây là một thị trấn thực sự tồn tại đâu đó ngoài kia.

Từ hành lang ngay bên ngoài “thị trấn” này, họ tiếp tục tiến về những tầng đã vượt qua. Mỗi khi bị đánh bại, họ sẽ được đưa trở lại thị trấn, không hề hấn gì.

Nhưng từ “thị trấn” này, họ không thể rời khỏi Dungeon.

“Thực ra thì, nói điều này về ‘Thử Thách của Zakkart’ cũng được, nhưng Dungeon này có cái khó nó… kỳ kỳ sao đó. Nếu đây là Dungeon bình thường, không biết tụi mình đã chết bao nhiêu lần rồi” Edgar nói. “Nhưng mà kiểu này thì chẳng biết bao giờ mới ra khỏi đây nữa.”

Kẻ địch trong Dungeon này mạnh hơn cả mấy con quái trong “Thử Thách của Zakkart” nhưng Heinz và đồng đội sẽ không bao giờ chết vì chúng. Đây là thử thách hoàn hảo do Alda tạo ra, nhằm giúp họ trở nên mạnh hơn cả anh linh, mà không lo bị mất mạng.

“Bọn mình đang bị kẹt ở tầng ba mươi. Không biết cái Dungeon này có bao nhiêu tầng, chứ tôi không tin là nó sẽ kết thúc ở tầng ba mốt đâu” Jennifer nói. “Còn lâu mới gặp lại được Selen rồi.”

Heinz khẽ nghĩ đến cô bé Dhampir đang chờ đợi bên ngoài Dungeon. Với anh, con bé giống như một đứa em gái… hay một đứa con gái vậy. Kể cả trong Dungeon, không ngày nào anh không nhớ đến nó.

Nhưng còn điều khiến anh lo lắng hơn cả thế.

“Cái gọi là ‘Tân Ma Vương’ mà các anh linh nhắc đến… liệu có phải Alda đã tạo ra Dungeon này, để tụi mình tiêu diệt ‘thân thể chính’ mà cái mũi của Ma Vương đang cố gắng hội nhập với không nhỉ?” – Heinz lẩm bẩm.

----------------------------------------

Vandalieu đã giải thích về quá trình dẫn đến việc Gufadgarn tạo ra và cư ngụ trong cơ thể mang hình dạng một thiếu nữ xinh đẹp. Tuy vậy, hiểu lầm rằng Zakkart muốn một cô gái đẹp vẫn chưa được xóa bỏ hoàn toàn.

Bởi vì… cũng chẳng có gì đảm bảo rằng đó chỉ là hiểu lầm.

Người khổng lồ mặt trăng Deeana, nữ long thần cổ đại và cũng là nữ vương của núi – Tiamat, cùng Tổ tiên của tộc Kijin, đều dường như có chút đồng cảm với lời than phiền của Zakkart.

“Thì anh ấy là đàn ông mà. Có hứng thú với phụ nữ cũng là chuyện thường thôi” Deeana nhẹ giọng.

“Lúc đó ai cũng bận túi bụi, kể cả ta” Tiamat nói. “Trong khi Bellwood thì cứ đi đâu là có mấy cô gái bám theo. Mà ta nghĩ là hắn chẳng nhận ra đâu.”

“Cậu ta than thở trong lúc uống rượu, mà vốn cũng chẳng có ai để hẹn hò gì cả. Cơ thể cậu ta lúc ấy còn bị đảo ngược thành thiếu niên nữa mà” Tổ tiên Kijin thêm vào.

“Gufadgarn, điều khiến tụi ta ngạc nhiên là… ngươi lại đích thân cư trú trong cơ thể ấy, chứ không phải dùng phân thân linh thể. Ai cũng biết ngươi là lưỡng tính hay vô tính rồi, nhưng mà… ngươi hơi quyết liệt quá đấy” Deeana cười khẽ nói.

“Ta đã suy nghĩ rất kỹ, và đây là cách tốt nhất để tôn trọng ý nguyện của Zakkart. Nếu đã như vậy, thì chẳng còn lý do gì để do dự nữa” Gufadgarn nói.

“Dù vậy thì... bình thường một vị thần sẽ giúp người ta gặp một cô gái xinh đẹp, chứ không biến chính người đó thành cô gái xinh đẹp. Cô cũng đâu phải nữ thần thời thượng cổ gì” một người nhận xét.

“... Ta không nghĩ đến khả năng đó” Gufadgarn đáp, giọng cô đầy bối rối dù gương mặt vẫn vô cảm như chiếc mặt nạ thường thấy. “Suy nghĩ sâu xa như vậy… giờ ta mới hiểu vì sao quân đội Ma Vương lại thất bại.”

“Không, cũng chẳng có gì to tát đâu” Deeana nói với nụ cười chua chát. “Ta từng nghe Zuruwarn đề xuất rằng ít nhất cũng nên làm được chừng đó cho các Dũng sĩ, bởi họ đã bị triệu hồi đến một thế giới hoàn toàn xa lạ. Ricklent cũng nói rằng, nếu họ có người yêu hay bạn bè thì ý chí của họ sẽ bén rễ sâu hơn trong thế giới này, và không ai phản đối điều đó cả.”

Không chỉ Gufadgarn mà những người khác cũng tỏ ra ngạc nhiên trước lời của Deeana.

“Ta chưa từng nghe chuyện đó bao giờ” Tiamat nói.

“... Ta cũng vậy” Farmaun gật đầu.

“Dĩ nhiên là các ngươi chưa nghe rồi. Những cuộc trò chuyện ấy diễn ra trước khi các ngươi được triệu hồi” Deeana giải thích. “Và vì chiến sự ngày càng khốc liệt, chẳng còn thời gian để vun đắp mối quan hệ, nên cuối cùng chỉ có ngươi và Bellwood là đạt được chút kết quả mà thôi.”

Có vẻ như những huyền thoại về Bellwood đã cố tình bỏ qua những chi tiết này.

“Zakkart, Ark và Nineroad không làm điều gì tương tự sao?” Vandalieu hỏi.

“Zakkart, Ark và các Dũng sĩ chuyên về sáng tạo khác thì hầu như không ra tiền tuyến, nghe nói họ dành phần lớn thời gian trong xưởng chế tạo, nên chẳng có cơ hội gặp gỡ ai cả, dù Vida, Ricklent và những người triệu hồi họ có kỳ vọng khác đi nữa” Deeana đáp.

“Còn Nineroad thì chắc là do vận rủi thôi” Tiamat thêm vào. “Shizarion và các vị thần khác chỉ đơn thuần tạo cơ hội để họ kết nối với người khác giới… nói cách khác là để tiến xa hơn mức bạn bè. Họ không hề sắp đặt những cuộc gặp mặt kiểu xem mắt gì cả. Mà chúng ta cũng đâu phải người lên kế hoạch chuyện đó, nếu ngươi muốn biết thêm thì tốt nhất nên hỏi thẳng những kẻ đứng sau.”

Có vẻ sự can thiệp của các vị thần chỉ dừng lại ở mức giới thiệu và để mọi chuyện diễn ra tự nhiên.

“Chẳng lẽ khi đó…” Farmaun lẩm bẩm, ngẩng lên nhìn Zantark, nhưng vị thần chỉ nở nụ cười mơ hồ rồi quay mặt đi.

“Xin thứ lỗi vì sự bất cẩn của ta, Vandalieu” Gufadgarn nói rồi quỳ gối.

“Không, không cần vậy đâu, cô cứ giữ nguyên như hiện tại đi” Vandalieu nói, ngăn cô lại. Cậu linh cảm rằng nếu Gufadgarn thật sự “cẩn trọng”, thì tình huống hiện giờ chắc còn dở khóc dở cười hơn nhiều. “À mà, các vị có đang phong ấn mảnh vỡ nào của Ma Vương hay tàn dư của Ma Vương không?” cậu hỏi, chuyển chủ đề. “Nếu có, ta có thể xử lý giùm, coi như đôi bên cùng có lợi.”

Những phong ấn do các vị thần trực tiếp áp đặt lên mảnh vỡ Ma Vương tuy vững chắc hơn cả thần cụ Orichalcum, nhưng cũng tiêu hao không ít thần lực.

“Có chứ, làm ơn giúp ta. Nhưng mấy cái ta phụ trách thì hiện do các Thánh điện ở Đế quốc Amid và Vương quốc Orbaume quản lý, nên ta không mang theo được” Farmaun đáp.

“Làm gì đó với chuyện đó đi” Vandalieu nói.

“Xin lỗi, không thể đâu” Farmaun lắc đầu. “Nếu cách đây khoảng 50.000 năm ta đoán được rằng ngươi sẽ xuất hiện, có lẽ ta đã liều mình mang theo vài mảnh rồi, nhưng…”

Lúc Farmaun rời khỏi phe của Alda, các mảnh vỡ Ma Vương vẫn chỉ bị xem là vật phẩm nguy hiểm, không phải thứ dùng làm lễ vật. Hắn chẳng biết cách biến chúng thành trang bị Ma Vương, mà kể cả có biết thì cũng khó mà tưởng tượng được cảnh Majin hay Kijin dùng những vật đó.

“Nếu khi ấy hắn giấu những thứ đó trên người, bọn ta chắc chắn đã nghi ngờ hắn có âm mưu gì đó và đuổi đi rồi” tổ tiên của Majin nói.

“Mà giờ quay lại lấy thì cũng bất khả thi” Farmaun thở dài. “Alda để ta quản lý thuộc tính Hỏa để duy trì thế giới, nhưng nếu ta quay về, ông ta có thể sẽ giở trò khiến ta chỉ có thể làm mỗi việc đó.”

“Ra vậy. Thật đáng tiếc” Vandalieu gật đầu.

“Ngươi định ăn thịt ta đúng không?! Không! Ta không muốn bị tiêu diệt!” Luvesfol hét lên, vùng vẫy trong hoảng loạn khi nghe tới từ “xử lý”.

“Không cần hoảng thế đâu. Van nói rồi mà, quyết định sẽ tạm hoãn đến khi quay về Talosheim và nghe ý kiến của Fidirg với mọi người” Pauvina dịu dàng ôm lấy đôi cánh của Luvesfol… chính xác hơn là đè xuống.

“Phải đấy, bình tĩnh lại đi” Oniwaka nói, siết chặt vòng tay quanh đầu Luvesfol.

Bọn họ đang đối xử với Luvesfol như thú cưng, nhưng thực tế hắn là một Wyvern bị phong ấn đặc biệt, và có sức mạnh tương xứng với vẻ ngoài đó. Tuy nhiên, đối với những người ở đây, hắn chẳng khác gì một con vật nhỏ yếu ớt.

“… Xin lỗi vì đã làm ồn. Giờ ta ổn rồi” Luvesfol nói, đành nằm yên dưới nụ cười rạng rỡ của Pauvina.

Cô bé cao đến ba mét, cân nặng cũng không thua Luvesfol là bao. Nếu muốn, cô hoàn toàn có thể đè bẹp hắn ngay tại chỗ.

“Tốt rồi” Pauvina tươi cười.

… Nghĩ kỹ lại, Luvesfol nhận ra rằng nếu hắn chống cự và vô tình gây thương tích cho ai đó, thì Vandalieu thật sự sẽ “xử lý” hắn không chừng.

Nhưng sao phán quyết của ta thì “tạm hoãn”, còn đám tàn dư quân Ma Vương lại bị “xử lý” ngay? Luvesfol bắt đầu nghi hoặc. Khác gì đâu, chúng đâu có gây thiệt hại gì trực tiếp cho cậu ta như ta.

Nhưng câu trả lời đơn giản chỉ là: khác biệt nằm ở chỗ Luvesfol tự mình cầu xin được tha thứ. Nói cách khác, Vandalieu đã thương hại hắn.

Nếu nghĩ vậy thì cũng thấy tội nghiệp cho những ác thần bị phong ấn không có cơ hội van xin, nhưng đó là kết quả từ chính hành vi trong quá khứ của họ.

Tháo phong ấn để thuyết phục họ đổi phe mà cuối cùng chỉ để họ bỏ trốn hoặc gây thiệt hại thì chẳng đáng chút nào.

Zantark gầm lên một tiếng.

“Zantark nói rằng, ‘Chúng ta có vài mảnh đang phong ấn. Tuy nhiên, những mảnh đang nằm trong tay phe Alda thì trong tình hình hiện tại không thể tiếp cận được’” Gufadgarn truyền đạt lại. “Điều đó cũng dễ hiểu thôi, vì Alda có ba Dũng sĩ trợ giúp khi đánh bại Ma Vương, và Thần vực của họ phù hợp để áp phong ấn.”

Còn Zantark thì khi đó đã phát điên, chẳng thể tham chiến. Những mảnh vỡ mà ông và đồng minh sở hữu là do được giao phó lại sau khi họ quay về phe của Vida.

“Khi rút lui về đây sau thất bại trăm ngàn năm trước, bọn ta còn đem chúng ra ném vào lũ chó săn của Alda nữa cơ. Nhìn lại thì… hồi đó ta ngây thơ thật” tổ tiên của Kijin lẩm bẩm.

“… Kijin đại ca, ta chính là người mà các ngươi ném chúng vào đấy” Farmaun chen vào.

Có vẻ những mảnh vỡ từng được dùng để làm chậm bước truy đuổi của quân Alda.

“Ra là vậy. Bọn Alda luôn tự xưng là chính nghĩa, nên không thể để mảnh vỡ phát tác. Cuối cùng thì cũng bị buộc phải thu lại và phong ấn, nhờ thế mà chậm chân” Gufadgarn trầm ngâm.

“Ta cũng thắc mắc điều này… các ngươi nhìn bọn ta như vậy mà vẫn ổn sao?” Farmaun quay sang hỏi. “Trừ Undead ra thì các ngươi đều là con người… đúng chứ?”

“Ta nghĩ việc phản ứng duy nhất của họ là đổ mồ hôi cũng đã là rất tốt rồi…” Tiamat nhận xét.

Dù là thần, nhưng phần lớn ở đây đều là thần của thế giới này, nên việc nhìn vào họ không đến mức gây tổn hại tâm trí như khi đối mặt với ác thần… tuy nhiên người yếu vía thì vẫn có thể ngất xỉu.

Dù vậy, ở đây cũng có những thần từng hợp thể với ác thần, như Zantark và Vương thú chim Lafaz.

“Farmaun, chẳng ai trong số họ là người thường cả. Nếu yếu đến mức nhìn chúng ta mà phát điên thì họ đã phát điên từ lâu rồi, ngay khi nhìn thấy Dũng sĩ kia cơ” tổ tiên Majin lên tiếng.

“Đúng vậy. Xin lỗi mọi người, nhưng Chủ nhân trông còn kỳ dị hơn bọn ta nhiều” Luciliano nói tỉnh bơ.

“… Nói vậy hơi bất lịch sự đấy nhỉ? Dù ta hiểu ý ngươi muốn nói gì” Vandalieu đáp.

Đồng đội của Vandalieu vốn đã quen với việc thấy cậu trong trạng thái chiến đấu cùng mảnh vỡ Ma Vương, và tất cả đều vượt xa người thường về năng lực – kể cả Luciliano.

Còn với Undead, sự điên loạn vốn là bình thường. Với từng ấy yếu tố, phản ứng duy nhất mọi người có là… đổ mồ hôi.

Vandalieu cảm giác Oniwaka đang chọn cách trốn tránh thực tại thì đúng hơn.

“Được rồi, ngoan nào~” cô vừa vỗ về vừa vùi mặt vào Luvesfol.

“Bỏ qua mấy mảnh Ma Vương một chút, nhưng ăn hết đám ác thần chỉ trong một bữa như vậy có sao không?” Deeana hỏi. “Tất cả những kẻ chúng ta phong ấn đều cùng loại với Ravovifard, nên chẳng phải nên ăn từng tên một thôi sao?”

“Giờ nhắc mới thấy, ăn liền mấy tên chắc cũng khó tiêu” Vandalieu lẩm bẩm, tưởng tượng đến những cục thịt mỡ.

Mấy lần trước ăn thì cũng ngon đấy, nhưng ăn liên tục thì chắc chắn không tốt cho dạ dày. Nếu là thịt thật thì còn có thể xiên nướng, vắt chanh hoặc chiên cho chảy bớt mỡ, vị còn dễ chịu hơn…

“Không, ta không có ý đó. Ta chỉ lo là chuyện này có thể ảnh hưởng đến thể chất hoặc tinh thần của con thôi” Deeana nói.

“Chúng ta không cần vội, Điện hạ. Vậy thì mỗi ngày ăn một ác thần thôi nhé” công chúa Levia nhẹ nhàng đề nghị.

Nhưng Vandalieu thì chẳng mấy để tâm. Trước đây, sau khi ăn một ác thần, cậu từng có được kỹ năng 【 Kéo dài cơ thể: Lưỡi 】, cho phép cậu duỗi dài cái lưỡi ra như rắn.

Mọi người đều lo rằng nếu mấy chuyện kỳ quặc như vậy xảy ra nhiều lần cùng lúc thì sẽ rất phiền toái, nên cuối cùng thống nhất là mỗi ngày một con.

Tuy vậy, các mảnh vỡ của Ma Vương thì lại chẳng có vấn đề gì, thế là Vandalieu cứ thế hấp thụ chúng liên tiếp.

“Phù... Được giải thoát khỏi mấy mảnh của Ma Vương đúng là nhẹ cả người. Lâu lắm rồi mới thấy thư thái đến vậy. Biết được người làm được điều này lại chính là hậu duệ đời thứ mấy của Vida-sama, ta thật sự xúc động... Này, hay là cùng ta tạo ra một chủng tộc mới đi?” Tiamat đề nghị.

“Cô rủ rê tôi tạo giống loài mới mà nhẹ nhàng quá đấy...” Vandalieu thở dài.

“Bocchan đã có mấy mối hôn ước từ trước rồi mà!” Saria phản đối gay gắt.

“Dù là thần đi nữa thì cũng phải xếp hàng chứ!” Rita bực bội nói.

“Muu, nếu đã có hôn ước rồi thì đành chịu vậy. Ta chỉ nghĩ là có thể tạo ra một chủng tộc thứ ba, sau Kiryujin và Maryujin thôi mà...” Tiamat lẩm bẩm, thu lại lời đề nghị.

*Chú thích: Kiryujin và Maryujin là những chủng tộc lai giữa Kijin/Drakonid và Majin/Drakonid.

Dường như với một nữ thần như cô – người đã từng có con với vô số Cổ Long, Colossus và vương thú từ thuở hồng hoang – thì việc sinh ra chủng tộc mới là chuyện hết sức bình thường.

Vandalieu và Oniwaka liếc nhìn tổ tiên của Kijin và Majin, những người đang quay mặt đi và gãi đầu lúng túng.

“Nhiều đứa trẻ của bọn ta đã được Garess – thần chiến binh, và Xerxes – thần chiến kỳ bảo vệ, nhưng vì thế mà ít đứa có thể chạy trốn cùng bọn ta hơn.”

“Thế nên bọn ta mới nghĩ, các vị thần cần có thêm hậu duệ để làm tín đồ, qua đó phục hồi lại sức mạnh... đúng chứ?” tổ tiên của Majin tiếp lời.

Sự thật là vậy. Gần vùng đất hiện giờ đã trở thành Thần giới của Zantark, có một thị trấn lớn – nơi sinh sống của Kiryujin, mang đặc điểm của cả Kijin lẫn Long nhân, và Maryujin, mang đặc điểm của Majin và Long nhân.

“Nhưng bọn ta có nghe Schneider nhắc gì đến chuyện này đâu?” Vandalieu thắc mắc.

“Bọn ta không muốn để những người bạn cũ như Zorcodrio hay Jurizanapipe biết chuyện này” Tiamat đáp. “Thật ngây thơ, phải không?”

Có vẻ như sự tồn tại của Kiryujin và Maryujin đã được giữ kín, bởi vì những chủng tộc ấy không cần đến sự trợ giúp đặc biệt nào.

Các bậc cha mẹ của những chủng tộc ấy dường như rất muốn giữ bí mật.

“Vậy, cô không ngại kể cho tôi à?” Vandalieu hỏi. “Tôi không phải bạn cũ gì, nhưng cũng từng được mời vào Thần giới của Vida…”

“… Đúng là xấu hổ thật, nhưng ta không thể mãi im lặng chỉ vì ngượng ngùng” Tiamat thở dài. “Hơn nữa, có những điều chúng ta muốn nhờ cậu – những điều mà Schneider và các đồng đội của hắn không thể làm được.”

“Hiểu rồi. Thế thì tôi sẽ hấp thụ mảnh vỡ của cô, làm ơn đứng yên nhé.”

“Tiện thể, mảnh mà ta đang phong ấn là ‘não phụ’. Như vậy có ổn không?” Tiamat hỏi thêm.

Não phụ—nếu nhớ không lầm, Vandalieu từng đọc đâu đó rằng đó là cơ quan giúp điều khiển cơ thể. Có vẻ nó không phải là nơi lưu trữ ký ức. Cũng chẳng rõ là có sinh vật nào thật sự có não phụ không nữa.

“Cô có từng cảm thấy ý chí hay ký ức gì của Ma Vương từ mảnh đó chưa?” Vandalieu hỏi.

“Chưa từng” Tiamat đáp chắc chắn.

“Vậy thì không sao.”

『 Bạn đã nhận được: võng mạc Ma Vương, thủy tinh thể Ma Vương, mắt kép Ma Vương, môi Ma Vương, lưỡi Ma Vương, mang Ma Vương, não phụ Ma Vương, mạch máu Ma Vương và các khối u Ma Vương!

『 Võng mạc và thủy tinh thể Ma Vương đã hợp nhất với nhãn cầu Ma Vương! Môi Ma Vương đã hợp nhất với hàm Ma Vương!

Vandalieu hấp thụ một loạt mảnh vỡ, bao gồm cả não phụ. Cậu không cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu nào của ý chí hay ký ức từ Ma Vương cả. Tuy nhiên, đám mảnh vỡ bắt đầu náo loạn một cách khác thường.

Chúng ta đã hội ngộ với thân thể chính! Chúng ta đã hội ngộ với thân thể chính! Cuối cùng cũng tái hợp rồi!

Chúng ta sẽ được tái sinh! Ngay tại đây, ngay lúc này!

『 Kỹ năng 【 Dung hợp Ma Vương 】 đã tiến hóa thành kỹ năng 【 Ma Vương 】!

Trước khi Vandalieu kịp làm gì, đám mảnh vỡ đã reo hò vui sướng, và trong khoảnh khắc tiếp theo, kỹ năng 【 Dung hợp Ma Vương 】thức tỉnh, tiến hóa thành một kỹ năng thượng cấp.

Với chúng, Ma Vương đã thực sự sống lại.

“… Hừm, chuyện này có khi sẽ hơi phiền đây. Xin lỗi nhé, tôi muốn bàn bạc với mọi người chút chuyện” Vandalieu lẩm bẩm, lo lắng về những ảnh hưởng tiềm tàng mà kỹ năng 【 Ma Vương 】có thể gây ra với bản thân, rồi quyết định đi hỏi ý kiến các vị thần xung quanh.

-------------------------------------------

Tên: Heinz

Chủng tộc: Con người

Tuổi: 27 tuổi

Danh hiệu: Lam hỏa kiếm, Tân thợ săn Vampire, Kiếm thánh, Kẻ xé toang màn đêm

Chức nghiệp: Immortality Slayer

Cấp độ chức nghiệp: 90

Lịch sử chức nghiệp: Chiến binh tập sự, Chiến binh, Kiếm sĩ, Ma kiếm sĩ, Ma chiến binh, Thánh chiến binh, Kẻ báo thù, Kiếm thánh, Thánh linh dẫn đạo giả, Kiếm sĩ ma pháp phong ấn, Kẻ dùng thánh kiếm

Thuộc tính:

o Sinh lực: 78,800

o Mana: 47,498

o Sức mạnh: 9,450

o Nhanh nhẹn: 12,529

o Thể lực: 13,675

o Trí tuệ: 7,797 

Kỹ năng bị động:

o Tăng cường tất cả giá trị thuộc tính: Trung bình

o Kháng hiệu ứng: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Kháng mọi thuộc tính: Cấp 9

o Cường hóa tấn công khi dùng kiếm: Rất lớn

o Giảm tiêu thụ mana: Cấp 10

o Cảm nhận sự hiện diện: Cấp 7 (Lên cấp!)

o Báo thù: Thử thách của Zakkart

o Cường hóa mọi giá trị thuộc tính khi trang bị giáp kim loại: Rất lớn

o Dẫn lối – Thánh đạo: Cấp 5

o Mở rộng bể mana: Cấp 1 (Mới!)

Kỹ năng chủ động:

o Quang thần kiếm thuật: Cấp 7

o Thánh quang giáp thuật: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Bức phá giới hạn: Cấp 10

o Bức phá giới hạn – Thánh kiếm thuật: Cấp 1 (Tiến hóa từ Bức phá giới hạn – Ma kiếm thuật)

o Phối hợp: Cấp 10

o Quang ma pháp: Cấp 9

o Sinh mệnh ma pháp: Cấp 9

o Vô tính ma pháp: Cấp 2

o Điều khiển mana: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Giáo sĩ: Cấp 6

o Anh linh giáng trần: Cấp 1

o Nghi lễ: Cấp 4

o Bức phá giới hạn – Thánh giáp: Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Non-living Killer: Cấp 1 (Tiến hóa từ Kẻ diệt Undead)

o Thần hộ của Alda: Số mệnh của Đại dũng sĩ

o Ác linh trừng phạt: Cấp 6 (Lên cấp!)

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Ma vương chính thức tái xuất=))
Xem thêm