Tập 09: Hiểm họa thai nghén
Chương 194: Xâm nhập vương quốc trong khi ngân nga
3 Bình luận - Độ dài: 7,125 từ - Cập nhật:
Rodcorte, vị thần luân hồi, thở dài nặng nề khi đọc bức thư mà Alda, thần của luật lệ và định mệnh, gửi tới.
"Vậy ra sự tồn tại của những kẻ tái sinh đã bị phát hiện từ rất lâu trước thời điểm ta dự tính..." hắn lẩm bẩm.
Lambda là một thế giới nằm trong hệ thống luân hồi do Rodcorte quản lý, nhưng lại đang gặp khó khăn trong việc phát triển... hay nói đúng hơn là dân số nhân loại không thể tăng trưởng. Bực bội vì điều này, Rodcorte đã quyết định gửi một trăm lẻ một người tái sinh đến Lambda.
Dĩ nhiên là không hề thông báo hay xin phép Alda, vị thần tối cao cai quản thế giới đó.
Rodcorte thừa biết rằng Alda và các thần dưới trướng y phản đối việc đưa tri thức và công nghệ từ thế giới khác vào Lambda. Nhưng hắn vẫn ngang nhiên thực hiện kế hoạch, tin chắc rằng mọi thứ rồi sẽ ổn thỏa sau đó.
Những người tái sinh, vốn được sinh ra trên Trái Đất và sau đó tích lũy thêm kinh nghiệm ở Origin, lẽ ra sẽ tự nhiên tận dụng tri thức và kỹ thuật ngoại giới tại Lambda. Họ sẽ tỏa sáng trong đủ mọi lĩnh vực... nông nghiệp, ngư nghiệp, ẩm thực, thời trang, kinh tế và nhiều hơn thế nữa.
Rodcorte đã dự đoán rằng, miễn là những người tái sinh không quá hấp tấp hay gây ra biến động lớn, Alda cùng các thần khác sẽ không nhận ra chuyện này ngay lập tức.
Họ sẽ được sinh ra trong Lambda với tư cách con người, Elf hay Dwarf, mang những cái tên thuần Lambda. Nhờ vậy, Alda sẽ cho rằng những phát minh của họ chỉ là tiến bộ tự nhiên của thế giới, hoặc dù có hoài nghi thì cũng khó mà phân biệt đâu là kiến thức bản địa, đâu là tri thức từ ngoại giới.
Dĩ nhiên, nếu họ chế tạo những thứ như thuốc súng hay động cơ hơi nước – những công nghệ quá mức bất thường – thì sẽ bị chú ý. Nhưng Rodcorte đã tính rằng chuyện đó còn xa lắm.
Thêm vào đó, những phương pháp chế tạo thuốc súng từ Trái Đất hay Origin sẽ không áp dụng được nguyên vẹn tại Lambda. Sẽ cần thử nghiệm rất nhiều, thậm chí có khi tạo ra thứ thuốc súng yếu ớt hơn cả một kỹ năng võ thuật hay phép thuật của mấy mạo hiểm giả trung bình.
Chưa kể, để chế tạo súng ống hay chất nổ, phải tự mình tạo ra từng bộ phận từ con số không. Nên Rodcorte cho rằng phần lớn người tái sinh sẽ nhanh chóng nản chí với việc này.
Còn về động cơ hơi nước, ngay cả khi có phát minh ra, cũng cần nguồn vốn và tổ chức quy mô lớn mới có thể ứng dụng thực tế. Tối thiểu phải mất vài năm sau khi những người tái sinh trưởng thành.
Mà đến lúc đó, họ đã bám rễ vững chắc trong xã hội, trở thành những nhân vật không dễ dàng bị xử lý.
Nếu Alda có phát hiện ra thì cũng đã quá muộn. Cho dù y gửi 【 Thần ngôn 】 xuống cho các tín đồ đi chăng nữa, hiện tại y lại đang khốn đốn vì các Giáo hoàng đời mới không giỏi nhận Thần ngôn. Nếu không cẩn thận, mấy vị Giáo hoàng ấy có thể ra lệnh tàn sát bừa bãi tất cả những kẻ "khác thường", không chừa cả những người tái sinh.
Rodcorte đã hành động dựa trên giả định rằng cứ làm trước rồi sẽ từ từ thuyết phục sau.
Tất nhiên, Lambda vốn đã tồn tại những con quái vật nguy hiểm và các giáo phái cực đoan. Nhưng Rodcorte đã để những người tái sinh trải nghiệm ở Origin trước, nhằm giúp họ đủ năng lực đối phó với những mối đe dọa đó.
Nhờ khả năng gian lận (cheat-like abilities) cùng tài năng về ma thuật, họ sẽ đạt sức mạnh ngang tầm các mạo hiểm giả hạng B của Lambda.
Chỉ duy nhất một người là ngoại lệ — Baker, kẻ được ban năng lực 【 Object Creation 】. Nhưng Rodcorte chỉ cần nhắc nhở hắn không được lập tức tạo ra thuốc súng hay vũ khí nóng là xong.
Với tất cả những tính toán đó, Rodcorte đã tin chắc mình sẽ đạt được kết quả tích cực. Trong vòng một thế kỷ, dân số Lambda sẽ gia tăng, còn các chủng tộc xấu xa của Vida… chí ít là những chủng như Majin, Vampire, và thậm chí cả Thú nhân, Titan, Dark Elf sống tại các thành thị, sẽ bị tiêu diệt hoặc suy giảm mạnh.
"Nhưng thực tế, mọi chuyện đã lệch khỏi dự tính, phần lớn là do dị biến mang tên Vandalieu..." Rodcorte thở dài. "Chưa kể, ba người tái sinh ta cử tới Lambda với cơ thể trưởng thành để tiêu diệt Vandalieu lại phản bội, khiến Alda phát giác ra sự tồn tại của họ, dù phần lớn những người tái sinh còn chưa kịp chuyển sinh..."
Nếu cứ tiếp tục thế này, Lambda – thế giới thuộc hệ thống của hắn – sẽ không còn là nguồn sức mạnh cho hắn nữa. Thậm chí, rất có khả năng nó sẽ biến thành đế quốc của Undead, quái vật và chủng tộc Vida.
"Nhưng mà, ông tính sao với việc Alda liên tục đòi xác nhận tình hình? Ba ngày lại gửi một tin đó nha?!" Aran bực dọc nói.
"Ông mà còn lưỡng lự kiểu này thì chẳng làm ăn được gì đâu… Bộ ông tính bán đứng Asagi với mấy người khác, giống như đã vứt bỏ Samejima, Tanaka – tức Sarua và Sieg – rồi hả?" Izumi lạnh lùng thêm vào.
"Chứ bán đứng Murakami với nhóm hắn thì tụi tôi cũng chẳng quan tâm lắm đâu" Kouya nhún vai.
"Hay là tụi tôi đi làm sứ giả giải thích tình hình cho?" Aran đề nghị.
"Không cần. Các ngươi chỉ đang tìm cơ hội trốn thoát, rồi lập tức liên lạc với Vandalieu hoặc Asagi khi vừa đặt chân tới Lambda thôi" Rodcorte lườm Aran.
"... Chậc, bị đoán trúng rồi."
Dù có thành công hay không, rõ ràng Aran cũng đang tìm cách hành động ngoài tầm kiểm soát của Rodcorte.
Rodcorte nhìn xuống bọn họ, lẩm bẩm: "Tuy vậy, quả thực ta cũng phải cân nhắc việc gửi sứ giả."
Nếu so theo cách gọi của Trái Đất, Rodcorte đã rõ ràng phạm lỗi trong nghiệp vụ, hành động trái phép và tự tiện xâm phạm quyền hạn của Alda. Việc lấy lý do "vì lợi ích của thế giới" sẽ chẳng ai chấp nhận nổi.
Trước khi Rodcorte gửi người tái sinh đến Lambda, đúng là thế giới này đang suy tàn chậm chạp, nhưng chưa đến mức diệt vong.
Xét trên tình hình ấy, hoàn toàn không có lý do chính đáng để gửi cả trăm người có khả năng phát minh thuốc súng và động cơ hơi nước – những thứ Alda xem là mối nguy hiểm chết người.
Vì vậy, Rodcorte chỉ còn vài lựa chọn: hoặc là thành khẩn thú nhận và xin lỗi, hoặc là ngạo mạn biện minh, hoặc là dối trá lừa gạt Alda.
Nhưng nếu chọn lừa dối… hắn nhận ra chuyện đó chẳng có nhiều ý nghĩa.
Rodcorte có thể khiến nhóm Murakami ăn khớp với câu chuyện hắn dựng lên, vì họ đang hợp tác với hắn. Nhưng Asagi, Mao, và Kaoru Gotouta – những người đã rời nhóm Murakami – không hề tin hắn, và hắn cũng không tin họ. Những người đó chắc chắn sẽ khai sạch mọi chuyện cho bên Alda.
Hơn nữa, một Giáo hoàng trẻ tuổi, có khả năng nhận Thánh Ý, đã xuất hiện ở Đế quốc Amid, và tại Vương quốc Orbaume cũng đang xảy ra hiện tượng tương tự. Nay Alda đã có thể can thiệp vào việc chọn tín đồ nắm quyền lực, việc điều tra ra tung tích những người tái sinh chỉ là vấn đề thời gian.
"Ta sẽ thú nhận toàn bộ việc đã làm và giải thích về Vandalieu. Rồi yêu cầu họ hợp tác tiêu diệt hắn" Rodcorte tuyên bố.
Nói cách khác, hắn quyết định... thú nhận nhưng với thái độ thách thức, không chút hối lỗi.
"... Ông tưởng vậy là ổn à? Bộ quên mất việc chọc giận thần linh nguy hiểm cỡ nào sao?" Kouya hỏi.
"Endou Kouya, ngươi đúng... mà cũng sai" Rodcorte đáp tỉnh bơ. "Dù Alda và các thần khác có giận dữ thế nào đi nữa, họ cũng không thể làm gì được ta. Có lý do cả."
Rodcorte chịu trách nhiệm vận hành luân hồi cho nhân loại và động vật ở Lambda. Nếu hắn bị tiêu diệt, hệ thống luân hồi sẽ sụp đổ.
Cho dù Alda và các thần khác muốn thay thế, họ cũng không có chút kiến thức nào về vận hành luân hồi, vì ngay từ khi Lambda được sinh ra, chỉ có Rodcorte quản lý lĩnh vực này.
Nếu mất Rodcorte, con người sẽ được sinh ra mà không có linh hồn, hoặc sinh ra mang đầy thù hận từ kiếp trước. Trong khi đó, quái vật và các chủng tộc Vida – vốn sử dụng hệ thống riêng – sẽ sinh sôi mạnh mẽ.
Đó là viễn cảnh mà Alda không thể nào chấp nhận.
Giải thích đến đây, Rodcorte tiếp tục khẳng định:
"Alda và các thần dưới trướng hắn sợ rằng ta sẽ cắt Lambda ra khỏi hệ thống của mình. Đó là lý do họ không thể ra tay nếu ta tỏ thái độ ngang ngược. Khác với Vida, Ricklent và Zuruwarn, ta không phải thần bản địa của Lambda, ta có thể rời đi bất cứ lúc nào. Họ thừa biết điều này... À mà, nhân tiện, ta cũng nên báo cho họ biết rằng Ricklent và Zuruwarn đã ngầm liên minh với Vida. Khi nhận ra đồng minh hóa ra lại là kẻ thù, Alda chắc chắn sẽ buộc phải hợp tác với ta."
Nghe vậy, nét nghi ngờ trên mặt Izumi tan biến, thay vào đó là tiếng thở dài bất lực.
"Nói cách khác... ông đang giấu nhẹm chuyện mình đã bị coi là thần của Lambda rồi, dù có muốn cũng chẳng trốn được nữa, đúng không?"
Kế hoạch của Rodcorte lẽ ra chỉ thành công khi còn giữ thân phận thần ngoại giới.
Giờ đây, hắn đã trở thành thần của Lambda… không thể cắt đứt kết nối, cũng không thể rời bỏ hệ thống luân hồi nơi này.
Nếu sự thật này bị bại lộ, Alda có thể trừng phạt hắn như đối với bất kỳ thần bản địa nào khác. Dùng Cọc Luật (Stakes of Law) phong ấn suy nghĩ và hành động, biến hắn thành một công cụ duy trì luân hồi không hơn không kém. Thậm chí, họ còn có thể cướp đoạt tri thức luân hồi và tước quyền lực khỏi tay hắn.
May mắn thay cho Rodcorte, Alda vẫn chưa nhận ra điều đó.
Sự tồn tại của Rodcorte chủ yếu chỉ được biết đến trong khu vực Rặng Núi Biên Giới – nơi Vida kiểm soát và tầm mắt của Alda không với tới.
Ngay cả Vida và Vandalieu cũng chưa ý thức được rằng nếu chuyện này bị phơi bày, Rodcorte sẽ phải gánh chịu hậu quả thảm khốc thế nào.
"Ngươi quả là biết điều, thật tiện cho ta" Rodcorte lẩm bẩm, đồng thời dùng quyền năng chủ nhân cưỡng ép phong ấn lời nói của các sứ linh.
Sau khi hoàn tất việc đó, hắn quay lưng, tiến sâu vào một nơi trong Thần Vực của mình—một nơi chính hắn cũng hiếm khi lui tới.
Các sứ linh lặng lẽ dõi theo bóng lưng Rodcorte khuất dần, cố tình phớt lờ thứ hiện diện mờ nhạt mà họ cảm nhận được phía sau lưng, chỉ tập trung nuốt trọn nỗi bất mãn đối với chủ nhân.
Bọn họ vốn từng trải qua huấn luyện chống tra khảo ở Origin; việc gạt bỏ những chi tiết nhỏ nhặt ra khỏi đầu với họ chỉ là chuyện đơn giản.
"Dù có thể tỏ ra thách thức, hậu quả vẫn là điều khó tránh" Rodcorte lẩm bẩm một mình. "Chuyện một trăm người tái sinh, dù ta có làm gì thì họ cũng đã được định sẵn sẽ đầu thai ở Lambda... Nhưng, ta cho rằng việc giám sát họ để họ không tạo ra thuốc súng hay máy hơi nước, rồi thề rằng ta sẽ không bao giờ can dự lần nữa, là điều hợp lý."
Trong giới thần linh, một lời thề giữa hai vị thần có sức ràng buộc chẳng khác nào một lời nguyền. Dù địa vị của Rodcorte vượt xa Alda, nhưng khi liên quan tới quyền lực của thần luật pháp và vận mệnh như Alda, hắn cũng không thể dễ dàng chối từ.
Dẫu vậy, Rodcorte chẳng hề bận tâm. Bỏ mặc Vandalieu sẽ chỉ mang đến hiểm họa cho bản thân hắn; tình thế giờ đang trượt dốc nhanh chóng theo chiều hướng đó.
Rodcorte từng định bỏ rơi Lambda một lần rồi. Với hắn giờ đây, chuyện thế giới ấy phát triển ra sao vốn chẳng còn mấy ý nghĩa.
"Vấn đề là hắn có đòi ta giao thứ này ra hay không... Nhưng kể cả Alda cũng khó mà ra tay" Rodcorte thì thầm.
Điều khiến hắn bận lòng bây giờ, là liệu hắn có thể giữ được vật phong ấn tại nơi này—thứ có thể trở thành chìa khóa để đánh bại Vandalieu—trong tay hay không.
Đó chính là linh hồn của Ma Vương Guduranis, bị xé thành năm mảnh—lý trí, cảm xúc, bản năng, ký ức và sức mạnh.
Sau khi Guduranis bị Bellwood cùng hai Dũng sĩ khác tiêu diệt, chính Alda đã ép buộc Rodcorte nhận lấy thứ này.
Khi ấy, Rodcorte đã muốn từ chối, bởi nó là một vật quá nguy hiểm. Nhưng Alda đã nói: "Nếu Ma Vương hồi sinh, hắn sẽ không chỉ dừng lại ở thế giới này... mà còn xâm lược cả những thế giới khác, nơi ngươi cai quản vòng luân hồi." Nghe vậy, Rodcorte buộc phải nhận lời.
Hơn trăm ngàn năm trôi qua, linh hồn ấy bị phong ấn trong sâu thẳm Thần Vực của Rodcorte, với từng lớp phong ấn dày đặc đến mức thừa thãi. Ngoại trừ hắn, không ai có thể tiếp cận.
Rodcorte vẫn luôn nghĩ đến việc dùng nó như lá bài tẩy đối phó với Vandalieu. Dĩ nhiên, hắn không ngu đến mức hồi sinh Guduranis rồi mặc cả với hắn để tiêu diệt Vandalieu... Nếu để Guduranis sống lại, chính linh hồn Rodcorte cũng khó toàn vẹn.
Dù mang danh thần linh cao quý, Rodcorte cũng chỉ là thần của luân hồi, chẳng hề am tường chiến đấu. Với Guduranis, hắn chẳng khác nào một hình nhân chậm chạp to xác.
"Giá mà ta có thể cấy ký ức và sức mạnh của Guduranis—những mảnh không chứa ý chí—vào những người tái sinh có khả năng tương thích... Nhưng khả năng cao nhất lại là Murakami, Anderson, hoặc Akira" Rodcorte lẩm bẩm.
"Dựa trên ví dụ Vandalieu, người nào có đặc tính Mana tương đồng với Guduranis sẽ sử dụng được chúng. Nói cách khác, hoặc là có Mana hệ tử vong, hoặc là sở hữu khả năng kháng và điều khiển Mana tử vong."
Lý trí, cảm xúc, bản năng—những phần này quá nguy hiểm, nhưng ký ức và sức mạnh thì khác, chúng có thể sử dụng như các mảnh cơ thể Ma Vương.
Tuy nhiên, Murakami cùng đồng bọn đều không có những đặc tính đó. Nếu trao cho họ, chỉ e chưa kịp gì đã phát điên mất kiểm soát.
Rodcorte từng ban cho "Mage Masher" Asagi năng lực xóa bỏ Mana mang thuộc tính, nhưng... cũng chẳng hy vọng gì nhiều. Asagi có thể cầm cự lâu hơn Murakami đôi chút, song cuối cùng cũng sẽ bị các mảnh linh hồn chiếm đoạt.
"Thôi, vậy cứ đưa cho nhóm Murakami thứ này còn hơn. Dẫu kém xa linh hồn Ma Vương, nhưng còn hơn trao cho họ thứ mà họ không thể sử dụng."
Rodcorte rời ánh nhìn khỏi những mảnh linh hồn Ma Vương, chuyển sang một vật thể khác.
Trước mắt hắn là hai khối cầu méo mó—một lớn, một nhỏ—trông như những mảnh cầu vỡ vụn bị ép gắn lại một cách thô bạo.
"Một phần linh hồn chủ nhân cũ của chúng có thể còn sót lại... Nhưng với ý chí mạnh như Murakami, hẳn hắn có thể trấn áp được. Quyết định sử dụng hay không là quyền của hắn."
Nói đoạn, Rodcorte cầm lấy hai quả cầu rồi quay về trung tâm Thần Vực để chuẩn bị đáp lời thư Alda.
--------------------------------------
Trong một Thần Vực tạm thời được tạo ra, Ricklent—thần của thời gian và ma thuật—hiện thân đồng thời dưới hình dạng cụ già, thanh niên và thiếu niên, đang "quan sát" tín đồ của mình.
Một cảnh tượng kỳ dị: cụ già nhíu mày trầm tư, thanh niên cười gượng, còn cậu bé lại toe toét như đang vui lắm.
Bất chợt, một tiếng xé không gian vang lên, và Zuruwarn—thần của không gian và sáng tạo, trong hình hài sư tử bốn đầu—xuất hiện.
"Đám tín đồ của ngươi phản ứng kỳ cục lắm sao?" Zuruwarn hỏi.
Ricklent nhăn mặt. "Không có gì kỳ cục cả. Tín đồ của ta vẫn nghe lời ta" ông đáp.
"Vậy họ đã hiểu chỉ thị giữ khoảng cách với Giáo hội Alda, và liên kết với chủng tộc của Vida cùng các tín đồ chân chính của Vida chưa?"
Dĩ nhiên, Ricklent và Zuruwarn đều biết phe Alda đang gấp rút đào tạo anh hùng để đối phó Vida—phe đang hồi phục mạnh mẽ dưới sự dẫn dắt của Vandalieu.
Thế nên, họ đã ra tay trước, cố gắng thúc đẩy tín đồ của mình rời xa Giáo hội Alda và ngả về phe Vida.
Dù số tín đồ nhận được Thần Ngôn ít ỏi, nhưng họ lại ở những vị trí đủ sức lôi kéo người khác, nên không phải chuyện bất khả thi.
"Ta đã truyền chỉ thị cho hơn mười người, ngoại trừ Legion, và quan sát phản ứng của những kẻ đó. Nhưng... nếu phải tóm tắt, phản hồi của họ là: 'Chúng tôi chưa thể trả lời ngay lập tức. Xin cân nhắc thêm'" Ricklent thở dài.
"... Ricklent, thế chẳng phải kết quả tệ lắm sao?" Zuruwarn nhăn mặt.
"Ngươi nói đúng, huynh đệ."
Những ai nhận Thần Ngôn đều bất ngờ, sau đó lặng lẽ cân nhắc ý nghĩa đằng sau, thu thập thông tin, phân tích tình hình.
Họ nghi ngờ tính chính xác của Thần Ngôn... nghi ngờ xem vị thần đã gửi nó có thực sự đúng đắn hay không, liệu có đáng để tuân theo hay không.
Ricklent cảm thấy vô cùng tự hào và yêu thương đám tín đồ biết hoài nghi, dù với cả thần linh.
"Ta không dạy họ cái gì là thiện, cái gì là ác. Ta là thần vĩ đại của thời gian và ma thuật. Tín đồ của ta đều là những kẻ truy cầu tri thức. Ta vừa là người dẫn đường, vừa là đối tượng nghiên cứu của họ. Chỉ bằng cách hoài nghi, quan sát, và mổ xẻ mọi thứ cho đến khi thỏa mãn, loài người mới có thể vươn tới thần linh."
"Ngươi lại cười tủm tỉm rồi... Ngươi thích khổ sở đến mức ấy sao?" Zuruwarn trêu chọc, giọng điệu đã chẳng còn chút trang nghiêm nào của thần linh. "Mà tín đồ của ngươi toàn học giả, pháp sư, triết gia... Dù họ có gia nhập phe Vida cũng chưa chắc giúp được bao nhiêu đâu."
"Vậy còn tín đồ của ngươi thì sao?" Ricklent hỏi ngược lại.
"Muốn biết thì tự đi mà hỏi! Ta gửi Thần Ngôn cho tất cả những ai có vẻ tiếp nhận được, rồi mặc kệ họ luôn! Ta cũng chẳng thèm theo dõi!" Zuruwarn cười ha hả.
Ricklent chỉ còn biết thở dài trước câu trả lời vô trách nhiệm ấy.
"... Vậy là ngươi cứ ném Thần Ngôn rồi mặc kệ?"
"Nếu con người là những sinh vật khốn khổ đến mức tin rằng thần sẽ chăm bẵm họ từ A đến Z, thì họ đã chẳng tôn thờ chúng ta ngay từ đầu. Lời của ta chỉ là một gợi ý tham khảo. Hành động thế nào là quyền của mỗi người. Ta rảnh thì sẽ quan sát, còn họ phải tự chịu trách nhiệm. Con người không phải con rối."
Zuruwarn xưa nay vốn là kẻ phóng khoáng... còn thờ ơ với thiện ác hơn cả Ricklent, luôn cho rằng nhiệm vụ của mình là phá bỏ định kiến, đem tới hỗn loạn. Vì vậy, hắn giữ khoảng cách với tín đồ, không phải vì ghét bỏ, mà vì hắn biết nếu quá gần, cuộc sống của họ sẽ bị xáo trộn tanh bành.
"Chúng ta giống nhau ở điểm đó. Dù tín đồ của ta chưa vội gia nhập Vida, cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn... Nhưng chuyện tín đồ gác lại đã, còn Rodcorte thì sao?" Ricklent hỏi.
"Ta biết rồi. Hắn đang tính nói hết mọi chuyện với Alda để thiết lập quan hệ hợp tác" Zuruwarn đáp. "Cả việc chúng ta là đồng minh của Vida, hắn cũng tính khai ra."
Zuruwarn gần đây đã thử bẻ cong không gian để quan sát Thần Vực của Rodcorte. Dù không che giấu hoàn toàn sự hiện diện, nhưng nhờ các sứ linh chán ghét Rodcorte, hắn vẫn dễ dàng quan sát được.
Nếu Rodcorte chịu để tâm, hẳn đã phát hiện ra, nhưng... với một thần linh đã tồn tại trước cả khi Lambda được sinh ra, lại không thuộc về bất kỳ thế giới nào, chuyện đó cũng hơi khó kỳ vọng.
"Vậy có nên tiết lộ cho Alda rằng Rodcorte đã trở thành thần của Lambda không?" Ricklent đề nghị.
"Chưa chắc" Zuruwarn lắc đầu. "Dù chúng ta là đồng minh của Vida, Alda có chịu tin không thì chưa biết... mà kể cả tin, giờ hắn đâu dư dả sức lực để xử lý Rodcorte."
"Quả vậy... Hắn đã hao tổn rất nhiều sức mạnh để dựng cái Dungeon đó rồi. Biết tính Alda, hẳn sẽ liên minh với Rodcorte để diệt Vandalieu trước, rồi tính sổ sau. Thế thì nói thật ra cũng chẳng ích gì."
Từ góc nhìn của Ricklent và Zuruwarn, Alda quả thực đã rối trí. Nhưng họ cũng công nhận rằng hắn vẫn đang ưu tiên bảo vệ Lambda theo cách của mình. Và trong mắt Alda, Vandalieu mới là mối đe dọa lớn hơn Rodcorte.
"Vậy thì, tạm thời chúng ta đến Đại Lục Hắc Ám thôi. Khi ta bước vào kết giới dãy biên giới thì không thể tiếp tục quan sát Thần Vực của Rodcorte nữa."
"Đành vậy... Nhưng ta ghét phải rút lui tay không. Vậy nên trước đó, ta sẽ bày một trò nghịch ngợm nho nhỏ. Coi như quà chia tay cho Vandalieu nhé" Zuruwarn cười nham hiểm.
『 Vây, tuyến nọc, dạ dày, xương, bộ khung, da, ngọc báu, Ma Nhãn, dây thần kinh, màng mỏng và cánh của Ma Vương đã dung hợp!』
『 Bộ khung của Ma Vương đã hòa nhập vào bộ khung đã dung hợp từ trước!』
『 Cấp độ các kỹ năng 【 Luyện Tơ 】, 【 Tăng Tốc Hồi Phục Mana 】, 【 Điều khiển Mana 】, 【 Tư Duy Siêu Tốc 】, 【 Giáp Thuật 】, 【 Khiên Thuật 】 và kỹ năng 【 Ma Vương 】 đã tăng lên!』
『 Bạn đã đạt được kỹ năng 【 Ma Nhãn của Ma Vương 】!』
『 Kỹ năng 【 Tiết Nọc (Móng Vuốt, Răng Nanh, Lưỡi) 】đã thức tỉnh thành 【 Tiết Kịch Độc (Móng Vuốt, Răng Nanh, Lưỡi) 】! Kỹ năng 【 Siêu sức mạnh 】cũng đã thức tỉnh thành 【 Sức Mạnh Quái Dị 】!』
--------------------------------------------
Tháng Giêng đến, mang theo năm mới. Một đoàn xe thồ phủ bạt rầm rập lăn bánh trong tiết trời đông giá, rời xa con lộ chính.
Ở khoảng giữa đoàn, người đánh xe và các gã lính hộ tống đang rôm rả than vãn về những rắc rối năm cũ.
"Chuyến này săn được mẻ lớn đấy. Chắc đủ xài tới tận mùa đông năm sau luôn."
"Năm kia thì thảm quá còn gì, tại lũ anh hùng đấy. Còn nghe đồn tụi mình làm nghề này cũng bị một đám kỳ quái nào đó tấn công giết sạch nữa cơ."
"Giờ ta mới nghe vụ này đó. ‘Kỳ quái’ là sao?"
"Nghe đồn là có mấy nhóm bị một lũ trần như nhộng đánh úp, cướp sạch đồ đạc."
"… Hả?! Cái quái gì vậy? Trần như nhộng hả? Đụng tụi đó chắc dễ xử lý lắm chứ? Hay ngươi đang nói tụi kỳ quái đó toàn gái xinh, làm mấy thằng kia lo nhìn mê mẩn rồi bị giết?"
"Ta cũng đâu có tận mắt thấy. Chỉ biết nghe bạn của bạn ta kể lại, rằng đám đó nam nữ đều có, toàn cao thủ pháp thuật. May cho bạn ta là chạy thoát được, còn mấy người khác thì bị đồ sát hết."
"… Nghe xong ta nghi chắc tụi đó là quái vật đội lốt người, hoặc bạn ngươi toàn xạo."
"Nhưng mà thật sự có mấy toán cướp bị xóa sổ theo kiểu vậy đó. Có điều mô tả khác nhau lắm — có người nói chúng trần truồng, có người nói chỉ mặc mỗi mảnh giẻ rách. Nói chung, ta không muốn bị bọn đó để mắt đâu. Mới năm ngoái bị quái vật tấn công, tụi mình còn phải lấy hàng vừa mới kiếm được ra làm mồi nhử mới thoát đấy."
Dù chủ đề nghe chẳng lấy gì làm vui vẻ, giọng điệu của mấy gã ấy lại khá thoải mái, hệt như đang tán gẫu khi túi tiền sắp đầy căng.
Còn trong những chiếc xe thồ — nơi hàng hóa được chất đầy — chỉ ngập tràn cảm giác trống rỗng.
Hàng hóa ở đây chính là… nô lệ.
"Yên tâm đi. Tụi bây là món hàng quý báu đó. Tụi tao sẽ cho ăn đàng hoàng cho tới khi có lái buôn chịu mua" một gã vừa cười khục khục vừa nói.
Đám đàn ông này là bọn tội phạm kiếm sống bằng cách bắt cóc người bán ra chợ đen. Những chiêu trò như dụ dỗ phụ nữ trẻ con ở khu ổ chuột bằng lời hứa hẹn công việc chỉ là phương thức nhẹ nhàng nhất của chúng; đôi khi, chúng thậm chí còn càn quét cả một ngôi làng, cướp sạch lương thực và bắt người sống sót.
Mọi người trong các toa xe, trừ một người, đều là nạn nhân của những vụ bắt cóc như thế.
Tương lai của nô lệ buôn lậu thì tối tăm khỏi nói. Người mua phần lớn là chủ mỏ, chủ đồn điền cần lao động khổ sai, pháp sư muốn làm thí nghiệm bất hợp pháp, hoặc những kẻ có dục vọng không thể công khai.
Còn nô lệ mua bán hợp pháp thì ít ra vẫn có chút hy vọng — miễn là không bị gửi tới mỏ, đôi khi họ còn được người tốt mua lại thả tự do.
Nhưng nô lệ chợ đen thì chẳng có quyền gì, chẳng có hy vọng gì hết. Cách duy nhất để được giải thoát… là cái chết.
Những đứa trẻ bị nhốt trong xe, dù còn nhỏ, cũng hiểu hoặc ít nhất linh cảm được điều đó. Đôi mắt chúng đã tắt hẳn ánh sáng.
Chỉ có tiếng ngân nga khe khẽ vang lên từ một trong những cỗ xe.
Vandalieu, bịt một bên mắt bằng mảnh vải rách để che đi con mắt màu khác thường, đã lặng lẽ trà trộn vào hàng nô lệ, miệng khẽ ngân nga. Dù chỉ để lộ một mắt, mái tóc trắng và làn da nhợt nhạt như sáp của cậu vốn rất dễ gây chú ý, nhưng nhờ dùng 【 Hắc vương ma pháp 】 — 【 Điểm Mù 】, Vandalieu đã hoàn toàn che giấu sự hiện diện của mình.
Từ bọn lính áp giải bên ngoài đến cả các nô lệ cùng ngồi kế bên, đối diện, chẳng ai nhận ra có một kẻ lạ mặt chen vào, cũng không ai thắc mắc về tiếng hát khe khẽ kia dù vẫn nghe thấy rõ ràng.
Trong khoảng thời gian trước thềm năm mới, Vandalieu đã thực hiện nhiều công việc chuẩn bị: thu thập những mảnh vỡ dưới sự canh giữ của các Vampire Thuần Chủng đang say ngủ ở Thánh Địa của Vida, và tiếp tục cải tạo thành phố Talosheim bằng lũ Phân Thân Ma Vương.
Vậy thì… tại sao cậu lại xuất hiện ở một nơi thế này?
Đây là một phần trong kế hoạch chuẩn bị để bắt đầu hoạt động ở Vương quốc Orbaume.
Mà nguyên nhân cần hoạt động ở Orbaume lại bắt nguồn từ việc phe Alda đã bắt đầu hành động một cách lộ liễu.
Thái độ thù địch của chúng với phe Vida đang trở nên ngày càng gay gắt. Nếu kế hoạch của phe Alda tiến triển suôn sẻ, thì những biến động cực đoan sẽ sớm bùng nổ tại Orbaume.
Ví dụ, có thể sẽ có người tung tin rằng Vida, hiện đang cư ngụ trong Dãy Núi Biên Giới, thực chất chỉ là một tà thần giả danh, dẫn dụ con người lầm đường lạc lối. Hoặc có thể những chủng tộc do Vida sáng tạo — vốn có nguồn gốc từ quái vật — cùng những người được Vandalieu hướng dẫn sẽ bị vu oan, đàn áp, thậm chí tấn công tận nơi ở.
Đáng buồn thay, phép 【 Quyến thần giáng trần (Familiar Spirit Descent) 】cũng có thể được sử dụng bởi tín đồ tà thần. Người ngoài khó lòng phân biệt thật giả, không thể biết một người tuyên bố mình nhận được Thần Ngôn có thực sự nhận được không, hay chỉ toàn nói nhảm.
Nếu những chính trị gia đáng tin cậy hoặc nhân vật có tiếng trong Orbaume đứng ra tuyên bố những điều đó, liệu người dân còn dám nghi ngờ không, bất kể tín đồ Vida có phản bác thế nào?
Nếu kẻ đứng ra nói lại là Heinz và đồng bọn hắn thì càng rắc rối — Vandalieu thầm nghĩ vậy.
Heinz xuất hiện trong giấc mơ của Vandalieu hồi cuối mùa hè năm ngoái dường như thuộc phái ôn hòa, nhưng cậu chẳng tin hắn. Cậu tin rằng rất có khả năng Heinz sẽ bước ra khỏi "cuộc thử thách của Alda" chỉ còn là một con rối, không thể thốt ra lời nào khác ngoài "Tôi làm theo ý của chủ nhân."
Vandalieu cũng từng muốn thử công phá Dungeon — vốn được cho là nơi Alda dựng lên làm thử thách cho Heinz — bằng cách liên tục bắn 【 Hư pháo (Hollow Cannon) 】 từ bên ngoài để xóa sổ luôn cả Heinz lẫn đồng bọn.
Nhưng ý kiến đó đã bị bác bỏ sau cuộc họp bàn.
Lý do là nếu làm vậy, phe thần linh của Alda sẽ dốc toàn lực ngăn cản bằng mọi giá.
Nếu chỉ có một thần linh hạ giới, và sức mạnh ngang Gyubarzo thôi, Vandalieu vẫn tự tin sẽ giành chiến thắng. Nhưng nếu nhiều vị thần cùng nhau giáng thế và phối hợp chặt chẽ thì… cậu không chắc mình sẽ chống đỡ nổi.
Có lẽ nếu chỉ đối đầu với một hai vị thần thì còn xoay xở được, nhưng nếu số lượng lên đến ba trở lên thì sẽ rất khó khăn. Dù có dẫn theo đồng đội, mở ra một trận chiến toàn lực đi chăng nữa, nếu đối phương là những vị thần và anh linh với quyết tâm hy sinh để đánh bại Vandalieu, thì kết cục cũng không thay đổi là bao.
Dù sao thì, kẻ địch cũng đâu chỉ có mỗi Heinz. Hoạt động vội vã tạo anh hùng mà phe Alda khởi xướng từ năm ngoái đã lan tới cả Vương quốc Orbaume. Tuy số lượng ít hơn so với Đế quốc Amid — đơn giản vì tín đồ của Alda ở đó cũng ít hơn — nhưng bù lại, mỗi cá nhân lại nhận được nhiều sự chú ý hơn.
Họ không nổi danh như Heinz, nhưng nếu Heinz có mệnh hệ gì, thì một trong những anh hùng cấp tốc này hoàn toàn có thể trở thành thủ lĩnh mới.
Dĩ nhiên, tín đồ của Vida trong Vương quốc Orbaume chắc chắn sẽ phản đối, và phần lớn tín đồ của Alda tại đó cũng được cho là thuộc phe ôn hòa, chấp nhận sự tồn tại của các chủng tộc Vida. Nhưng… Vandalieu cùng các trụ cột của Talosheim đều có chung một quan điểm: không thể tin tưởng họ được.
Ngày trước, Công chúa Levia cùng nhiều Titan đã phải trốn chạy khỏi Talosheim, tìm đến Công quốc Hartner. Thế nhưng, người đứng đầu gia tộc Hartner lúc bấy giờ đã vu khống, kết tội giả mạo và hành quyết Công chúa Levia. Sau đó, những Titan còn lại — bao gồm cả Gopher, con gái của Borkus — bị đày đến mỏ nô lệ và chịu cảnh lao động khổ sai suốt hai trăm năm trời.
Gia tộc Sauron thì vốn được cho là tín đồ của Vida, nhưng từ đời thứ hai trở đi, họ đã cô lập chủng tộc Scylla, nhốt họ trong lãnh thổ riêng.
Chưa hết, còn có Raymond và Rick — anh em nhà Paris — những kẻ nhân danh tín đồ Vida nhưng lại giết hại hàng loạt Scylla, trong đó có cả Orbia, chỉ để phục vụ mưu đồ riêng.
Những sự kiện này đều là minh chứng rõ ràng rằng: không thể chỉ vì ai đó tự xưng tín đồ Vida mà tin tưởng họ được. Đáng buồn thay, mối liên kết giữa những kẻ đó với Vida yếu ớt đến mức chẳng thể gọi là tín đồ thực sự. Bởi thế, họ cũng chưa từng một lần nhận được Thần ngôn.
Hơn nữa, cho dù các công tước khác trong mười lãnh địa còn lại đều là những người đạo đức đi chăng nữa, thì cũng không có gì đảm bảo rằng họ sẽ tách mình khỏi phe Alda và chấp nhận các chủng tộc Vida.
Thậm chí, chắc chắn sẽ có những kẻ lựa chọn chiều lòng số đông dân chúng dưới quyền mà đàn áp những chủng tộc Vida vốn đang ở thế thiểu số.
Cũng có khả năng những kẻ tái sinh như Murakami và Asagi, hoặc Vampire thuần chủng Birkyne — kẻ thờ phụng ác thần — sẽ khởi động chiến dịch tuyên truyền chống lại Vida, trực tiếp hoặc gián tiếp. Chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy ngứa ngáy trong lòng.
Đặc biệt, Birkyne là kẻ có khả năng hành động trên quy mô lớn, vì y nắm trong tay vô số tổ chức ngầm.
Chính vì vậy, Vandalieu và các đồng đội đã quyết định rời khỏi Dãy núi Biên Giới để đối phó với những mối nguy này.
Họ cần xây dựng một căn cứ tình báo để thu thập thông tin, lôi kéo các tín đồ Vida và chủng tộc Vida thành đồng minh, mở rộng thế lực, đồng thời giành lấy quyền lực chính trị và xã hội tại Vương quốc Orbaume, để rồi từng bước truyền bá lý tưởng của mình rộng khắp.
Trong quá trình đó, nếu có thể dụ được nhóm của Murakami — những kẻ đang nhắm vào Vandalieu sau khi cậu rời khỏi Dãy núi Biên Giới — thì sẽ tiện tay tiêu diệt bọn chúng, rồi lần theo dấu vết tóm luôn Birkyne.
Nếu nhóm Murakami đã thay đổi suy nghĩ sau thời gian dài tái sinh, Vandalieu dự định sẽ thả họ ra sau khi bắt họ thề — hay đúng hơn là tẩy não — để không còn dính dáng gì tới phe Alda nữa.
Để làm được tất cả những việc đó… đầu tiên, mình phải tìm cách len vào — hay đúng hơn là chiếm lấy — một tổ chức ngầm đã tồn tại sẵn, nhỉ?
Tự mình xây dựng hệ thống từ đầu sẽ mất quá nhiều công sức, nên Vandalieu và đồng đội đã quyết định tiếp quản một tổ chức tội phạm hiện hữu. Việc Vandalieu hiện tại đang trà trộn giữa đám nô lệ cũng nằm trong kế hoạch ấy.
Mọi việc cho đến giờ vẫn tiến triển thuận lợi... hoặc ít nhất thì, là như vậy — cho tới bây giờ.
Một gã đàn ông to lớn với vết sẹo dữ tợn trên mặt sầm sập bước tới, khuôn mặt bừng bừng lửa giận.
“Này tụi bây! Miệng mồm lỏng lẻo thế từ khi nào vậy hả?! Cẩu thả cũng phải có mức độ thôi chứ!” hắn gầm lên với đám đàn ông.
Tất cả liền đứng thẳng người, mặt mày cứng đờ vì sợ hãi.
“Gi, Girabat-san! Xin lỗi ngài!” một người vội lí nhí xin lỗi.
“Chúng mày uống rượu à?! Làm hỏng chuyện là tao tống hết lũ bây xuống mỏ nô lệ luôn đó —”
Gã đàn ông tên Girabat đang mắng chửi giữa chừng thì bỗng cau mày. “Cái tiếng lạ lạ gì vậy?!” hắn quát, rồi đảo mắt tìm kiếm, cuối cùng chui hẳn xuống tấm bạt phủ xe.
Hắn đã nghe thấy tiếng ngân nga khe khẽ của Vandalieu.
Girabat vốn là một tên lính đánh thuê thất bại, trong quá khứ trải qua nhiều chuyện bi thảm nên sở hữu kỹ năng 【 Kháng Tinh thần 】 cấp 3.
Chết rồi… Thử nghiệm lần này thất bại rồi. Hình như nới lỏng hiệu quả của kỹ năng 【 Chiếm đoạt tâm trí 】 thì sức ảnh hưởng cũng giảm theo. Khó thật đấy… Vandalieu thở dài thầm nghĩ, rồi dừng tiếng ngân nga.
Có lẽ vì phản ứng lại tác động của kỹ năng 【 Chiếm đoạt tâm trí 】, Girabat trông còn giận dữ hơn, lồng lộn lục lọi dưới xe.
Ngay lúc đó, một cô bé nô lệ nhỏ tuổi bất chợt ho sặc sụa không ngừng. Girabat lập tức quay sang trừng mắt đỏ ngầu.
“Ra là mày…!” hắn gầm gừ.
“Xin hãy khoan! Em gái tôi sức khỏe yếu lắm, thưa ngài!” một cậu bé — có vẻ là anh của cô bé — vội vàng lên tiếng.
“Sức khỏe yếu hả?! Thế thì bán đi cũng chẳng được đồng nào! Loại như nó, tuổi còn nhỏ thì không dùng làm kỹ nữ được, vào mỏ thì cũng sớm chết mất thôi! Giết quách nó cho đỡ vướng mắt còn hơn!” Girabat rống lên, vừa quát vừa trèo thẳng vào xe, chụp lấy cô bé.
Dù hai tay bị còng bằng gông gỗ, cậu anh vẫn lao ra chắn trước mặt em gái. Nhưng với một cái hất tay thô bạo, Girabat đã quẳng cậu bé sang một bên.
“Lo mà cầu nguyện cho số kiếp mày đi!” Girabat rít lên, nắm lấy cổ áo cô bé nhấc bổng lên không trung. “Không thì mày cũng sớm bị quẳng xuống mỏ thôi —”
Ngay lúc đó, Girabat bỗng nghẹn lời, phát ra tiếng kêu quái dị.
Những ống đen tuyền, trơn trượt, mỏng mảnh đã cắm vào hai bên tai hắn.
Các nô lệ đứng chết trân, ánh mắt bàng hoàng dõi theo những ống đen ấy — chúng nối liền với… lưỡi của Vandalieu.
“… Giờ thì chỉ cần xử lý thần kinh và tiểu não là được” Vandalieu lẩm bẩm, giọng nói cực kỳ rõ ràng dù lưỡi cậu đã kéo dài và biến đổi thành vòi hút của Ma Vương từ nửa chừng.
Những chiếc vòi phồng lên, rồi bắt đầu bơm thứ gì đó vào trong Girabat.
“Dừng… lại…” Girabat thều thào van xin, mồ hôi lạnh túa ra khắp người, nước mắt và nước dãi chảy ròng ròng. Nhưng chỉ trong chớp mắt sau, hắn bỗng trở nên vô cảm, và cất giọng đều đều:
“Kiểm tra, kiểm tra… tôi tên là Girabat… ờ, là Girabat, biết rồi ha? Vậy chắc cũng tàm tạm?”
Ngay khi những chiếc vòi được rút ra, Girabat lặng lẽ lau dòng dịch đỏ xám rỉ ra từ tai bằng tay áo, rồi nhẹ nhàng đặt cô bé trở lại ghế ngồi.
“Girabat-san! Ngài làm sao thế ạ?!” một tên ngoài xe hoảng hốt hỏi.
“Không có gì! Mau cút đi làm việc tiếp đi!” Girabat gắt lên, giọng hơi phẳng lặng, rồi leo ra khỏi xe.
“… Chuyện gì vậy trời…” cậu bé thì thào, vẫn ôm chặt lấy em gái ngơ ngác.
“Cái người đó… không, là lúc nào mà cậu ta vào đây vậy?” một nô lệ khác cũng ngớ người lắp bắp.
“Xin lỗi. Tôi không có ý hại bất kỳ ai trong các bạn. Xin hãy kiên nhẫn chịu đựng trong giây lát. À mà, chắc yêu cầu như vậy là vô lý quá ha, vậy thì… xin hãy ngủ đi” Vandalieu nói.
Và ngay sau đó, một mùi hương ngọt ngào tỏa ra khắp xe — khói mê dược do Vandalieu tiết ra nhờ kỹ năng 【 Tiết độc chết người (Móng, Răng, Lưỡi). 】
Từng người một, các nô lệ chìm vào giấc ngủ sâu.
Vandalieu thì thầm:
“Như vậy, mình có thể tập trung điều khiển Girabat… con Gia quyến Ma Vương đã bị ký sinh. Nếu chỉ điều khiển hắn di chuyển thì đơn giản, nhưng muốn giả dạng hoàn toàn thì chắc không thể xong ngay lập tức đâu. Chủ yếu là do khả năng diễn xuất của mình…”


3 Bình luận
Thanks trans
Bộ này làm tốt về mảng kỹ thuật phết
Ngay cả 1 con dao bếp nếu muốn chế ra ở thời cổ cũng vô cùng khó khăn
ũ não tàn mới nghĩ xuyên về cổ đại là chế cháo đủ thứ trùm thiên hạ như trong yy tàu
Tfnc