• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 09: Hiểm họa thai nghén

Chương 201: Chấp nhận thất bại

2 Bình luận - Độ dài: 7,244 từ - Cập nhật:

Hình dạng dị dạng mà Vandalieu đã biến thành… Tuy vẫn giữ dáng dấp con người, nhưng lớp da đen tuyền không phản chiếu ánh sáng kia lại đầy những khối u và ống dẫn kỳ quái không rõ chức năng, chưa kể đến những con mắt và chiếc miệng khổng lồ mọc một cách hỗn loạn khắp thân thể.

Hình thù đó quái dị đến mức, dù có đem so với bất kỳ ma vật ghê rợn nào, thì vẫn vượt xa chúng. Bộ não của Heinz và đồng đội như đóng băng, tựa hồ không thể chấp nhận được cảnh tượng trước mắt.

Nhờ vậy mà họ chậm mất một nhịp, để Vandalieu có thể lao đến. Thân hình kỳ quái đó vậy mà lại di chuyển cực kỳ linh hoạt, không để lộ một khe hở nào, tung nắm đấm thẳng về phía Heinz.

Bốp — một âm thanh trầm đục vang lên.

“Còn đứng đó ngẩn người làm gì?! Tên này ngay từ đầu đã là kẻ địch rồi còn gì! Mau chuẩn bị chiến đấu đi!” — Delizah hét lên, vừa dùng chiếc khiên Orichalcum chặn cú đấm.

Suốt thời gian trước, cô gần như không tham gia vào cuộc đối thoại. Thay vào đó, cô tập trung quan sát, chờ thời cơ hành động nếu Vandalieu manh động.

“Ừ, phải rồi!” — Heinz hoàn hồn, lập tức rút kiếm lên.

“Xin lỗi!” — Edgar cũng vào tư thế sẵn sàng.

Cả nhóm vốn đã cạn kiệt thể lực sau trận chiến với những bản sao của đồng đội Vandalieu, nhưng nhờ cuộc trò chuyện vừa rồi, họ đã tranh thủ thời gian hồi phục hoàn toàn bằng Potion.

Tuy nhiên, Vandalieu đã cố tình khơi mào cuộc nói chuyện ấy, vốn dĩ là để cho họ có cơ hội hồi phục.

Ngay lúc ấy, những chiếc miệng rải rác khắp cơ thể cậu đồng loạt mở ra, phát ra một tiếng gào như xuyên thẳng vào tâm trí người nghe — Đó là kỹ năng 【 Thảm hống 】 của Vandalieu, chứa đựng hiệu ứng 【 Chiếm đoạt tâm trí 】.

“Aaah... kỹ năng 【 Kháng trạng thái 】 không ngăn được cái này ư?!” — Edgar rên rỉ, lấy tay bịt tai.

“Hắn đang tấn công trực tiếp vào tâm trí chúng ta! Đây không phải là hiệu ứng trạng thái!” — Heinz hét lên, tạm thời bị khựng lại.

Nhưng người bị ảnh hưởng nặng nhất là Delizah, người đứng gần Vandalieu nhất. Cô nhăn mặt rên rỉ, bước loạng choạng vì tiếng thét.

Và Vandalieu không bỏ qua cơ hội đó, tung chân đá thẳng tới.

“Mill, xin ban sự thanh thản cho tâm trí chúng con. 【 Bảo vệ tâm trí 】.” — Diana khẩn cầu nữ thần giấc ngủ Mill, niệm chú trị liệu, đồng thời gia cường phòng ngự tinh thần cho cả nhóm.

Nhờ vậy, Heinz, Edgar và Jennifer thoát khỏi ảnh hưởng của Scream và phản công ngay.

“【 Tốc quang trảm 】!”

“【 Quang trảm 】!”

“【 Quang lôi quyền 】!”

Vandalieu chặn một đòn bằng cánh tay, đỡ đòn thứ hai bằng đầu gối, né cú thứ ba. Sau đó, cậu bắn vài quả 【 Tử đạn 】 để kiềm chân đối phương rồi lùi lại, giữ khoảng cách.

Tuy đã tránh được đòn chí mạng, cơ thể đen tuyền của cậu cũng xuất hiện một vài vết thương. Dù những vết thương đó nhanh chóng lành lại, nhưng động tác vừa rồi đã tiết lộ nhiều điều cho phe Heinz.

Ngoại hình kỳ quái, ma pháp cũng dị thường… nhưng động tác thì không có gì quá đặc biệt — Heinz nghĩ.

“Thể lực không tệ, ngang một mạo hiểm giả hạng A. Nói cách khác, cũng tương đương chúng ta. Bọn mình còn có 【 Anh linh giáng trần 】. Tốc độ của hắn thì thua mình, càng không bằng con quỷ săn đầu kia” — Edgar phân tích.

Kỹ thuật chiến đấu cũng thường thôi… Mình còn giỏi hơn — Jennifer nghĩ.

Mạnh đấy, nhưng không bằng Titan Undead lúc trước — Delizah kết luận.

Chỉ số của Vandalieu không chênh lệch bao nhiêu so với nhóm Heinz, ngoại trừ Mana. Thậm chí, Nhanh nhẹn của cậu còn thấp hơn. Kỹ năng chiến đấu 【 Võ thuật 】 của Vandalieu vừa mới tiến hóa thành 【 Linh diệt chiến kỹ 】 nên vẫn còn yếu, thua xa Heinz và Edgar, càng không so được với Jennifer – người đã thuần thục kỹ năng chiến đấu võ thuật từ lâu.

Hơn nữa, cậu cũng không dùng bất kỳ mảnh của Ma Vương nào.

Tóm lại, nếu tổng hợp tất cả yếu tố, Vandalieu không phải là đối thủ bất khả chiến bại. Trong tình thế 5 chọi 1, nhóm Heinz có thể đánh bại được cậu.

“Nếu chỉ có vậy thôi thì đáng ra ngươi nên đem mấy bản sao kia đánh hội đồng bọn ta còn hơn là phí thời gian giữ chân như vừa rồi đấy, Hoàng đế-san.” — Edgar buông lời châm chọc, tìm kiếm sơ hở.

Nhóm Heinz tin rằng mình có thể chiến thắng, nhưng vẫn chưa tìm ra cách.

Hắn nói đây là linh hồn của mình, vậy nghĩa là gì? Là phải phá huỷ cái lớp ngoài này, hay tiêu diệt cái gì đó bên trong? — Edgar vừa nở nụ cười ngạo mạn, vừa suy nghĩ đầy cẩn trọng.

Và rồi, Vandalieu đáp lại trước khi hắn kịp nghĩ ra lời giải.

“Chúng là bản sao tinh vi của các đồng đội ta, nhưng bị thần điều khiển. Vì vậy, cũng có khả năng bọn họ quay sang tấn công ta thay vì các ngươi” Vandalieu nói. “Các ngươi đã giúp ta loại bỏ chúng. Ít ra cũng tránh được việc ta phải tự tay giết họ… dù chỉ là giả.”

Giọng nói cậu ta hết sức điềm tĩnh. Mức độ bình thản khiến người ta khó mà tin được lại phát ra từ hình thể ghê tởm trước mặt nhóm Heinz.

“Không phải vì chuyện đó mà ta hỏi, nhưng… xác nhận lại thôi. Các ngươi sẽ không tự sát chứ?” — Vandalieu hỏi, nhìn thẳng vào Jennifer.

“Cái gì cơ?! Dĩ nhiên là không rồi!” — Jennifer gắt lên.

“Vậy à… Thật đáng tiếc. Ta thực sự mong cô và Diana sẽ làm vậy.”

“Ngươi nói cái quái gì vậy?! Vì sao chúng ta phải —”

“Jennifer, hắn đang xác nhận xem chúng ta có định rút lui hay không.” — Heinz ngắt lời. “Nơi này là một chỗ đặc biệt.”

Quả thật, đây là Dungeon mà dù có chết bao nhiêu lần, họ vẫn được hồi sinh lại trong "thị trấn" bên trong. Nếu tự sát ngay bây giờ, họ có thể trốn thoát.

“Nhưng ngươi hỏi vậy để làm gì? Chẳng phải ngươi muốn giết chúng ta sao? Nếu chúng ta tự sát, ngươi tính làm gì?” — Heinz nghi ngờ. Dù nghĩ rằng Vandalieu có thể sẽ phục kích khi họ được hồi sinh, nhưng thần quản lý Dungeon này chắc chắn sẽ phong ấn các lối đi giữa tầng.

Tuy nhiên, Vandalieu lại nói điều mà Heinz không thể ngờ tới.

“Nếu các ngươi tự sát, ta sẽ phá hủy luôn Dungeon này.”

Dungeon – một thứ có thể được thanh tẩy hoặc phong ấn, nhưng tuyệt nhiên không thể bị phá hủy.

Ấy vậy mà với Vandalieu, chuyện đó là hoàn toàn khả thi.

Vì cậu không muốn Heinz và đồng đội mạnh hơn nữa. Và cậu cũng chẳng ưa gì vị thần đứng sau nơi này.

Nếu bọn họ trốn chạy, Vandalieu sẽ xả 【 Hư pháo 】 liên tục cho đến khi cạn Mana hoặc Dungeon sụp đổ.

“Phá… phá hủy Dungeon?!” — Jennifer sững sờ. “Không thể nào… mà khoan, tên này thực sự có thể làm được ư?!”

“Jennifer, bình tĩnh. Ta không rõ hắn có thật sự làm được không… nhưng chỉ cần có một phần trăm khả năng thôi, thì chúng ta không thể trốn chạy.” — Diana nói.

Mục tiêu của nhóm Heinz là vượt qua thử thách của Dungeon này, kế thừa Bellwood, rồi trực tiếp chất vấn các vị thần. Đây là cơ hội không thể bỏ lỡ.

Dù có trốn thoát được, thì ngoài kia vẫn còn Vandalieu đang chờ họ. Sớm muộn gì họ cũng phải đối đầu.

Họ cần phải mạnh hơn. Không thể chạy trốn ở đây.

“Vậy ra ngươi chỉ muốn xác nhận xem chúng ta có ý định rút lui hay không, dù thực tế là ngươi đã chặn luôn đường lui rồi. Ngươi điềm tĩnh hơn vẻ ngoài của mình đấy.” — Edgar cười chua chát, lấy một món Magic Item phía sau lưng, kích hoạt chức năng hồi phục thể lực liên tục.

Hắn hiểu rằng bọn họ chỉ còn một lựa chọn: đánh bại Vandalieu ngay tại đây.

Nhưng phản ứng tiếp theo của Vandalieu thì chẳng “điềm tĩnh” chút nào.

“Điềm tĩnh?” — Vandalieu lặp lại. “Ta… điềm tĩnh… Tối ưu hoá linh hồn.”

Ngay khoảnh khắc ấy, cơ thể cậu lại biến đổi. Dáng người méo mó kia giờ trông như một bộ giáp toàn thân bằng kim loại, với những đường vạch đỏ u ám hiện lên khắp bề mặt.

Edgar bĩu môi. “Ra là vẫn còn giấu bài à—”

“【 Loạn Đạn 】. 【 Phản ứng cấp tốc 】. 【 Bách liên xạ 】.”

Chưa kịp dứt câu, Edgar phải vội vàng chặn sừng Ma Vương bắn tới. Vandalieu nhân cơ hội đó, dùng kỹ năng 【 Giáp thuật 】 để gia tăng phản xạ, lao thẳng vào Heinz và tung ra chuỗi đòn đập dồn dập từ trên cao.

Trong đầu, cậu đang rủa thầm đám kẻ thù đã dám cho rằng cậu vẫn còn bình tĩnh.

Bình tĩnh cái gì chứ… Ta đang đứng đây, đối mặt với Heinz và đồng bọn của hắn. Làm sao mà bình tĩnh được…

Vandalieu nhớ lại những giấc mơ trước kia, nơi Heinz và đồng đội đã vượt qua tầng 50. Giờ đây cậu mới nhận ra, đó không phải là mơ. Tất cả đã xảy ra thật, ngay tại Dungeon này.

Nơi đây, bọn chúng sẽ được hồi sinh bất kể chết bao nhiêu lần, giữ nguyên ký ức và trải nghiệm trước khi chết. Dù không rõ cách thực hiện, nhưng thực tế là vậy.

Nghĩa là, dù có giết sạch, chúng vẫn quay lại. Và lần sau, chúng sẽ biết rõ cách đối phó ta hơn.

Vậy nên — ta phải phá huỷ linh hồn chúng.

Giết thân xác là vô nghĩa. Nếu không huỷ được linh hồn, thì chẳng khác nào tặng không thông tin cho kẻ địch.

Nhưng liệu mình có làm được không, trong tình trạng này? — Vandalieu không chắc. Bản năng cậu mách bảo rằng có thể, nhưng chẳng có bằng chứng nào.

Thêm vào đó, tình thế hiện giờ hoàn toàn bất lợi. Một chọi năm, không có linh hồn xung quanh để tạo Golem, không triệu hồi được Levia, Eisen, Kühl hay nghe thấy tiếng của Gufadgarn.

“Khỉ thật, hắn đột nhiên hoá điên rồi!” — Edgar rủa, tiếp tục chặn sừng Ma Vương.

Heinz gầm lên, chặn những cú đập như vũ bão của Vandalieu bằng thanh kiếm rực lửa xanh lam.

Delizah nhanh chóng tới cạnh Heinz để hỗ trợ, Jennifer và Diana cũng lập tức hành động.

“【 Đạn xoắn 】… 【 Bắn 】.” — Vandalieu lẩm bẩm, tung ra một chiêu 【 Ma vương pháo kỹ 】, dùng chính mạch máu lộ ra sau lưng như họng pháo.

Cả nhóm đã từng nếm đòn đó ở tầng 50. Jennifer lập tức rút về sau khiên của Delizah để trú ẩn.

“‘Đột ngột’ á?” Vandalieu thì thầm đầy nghi hoặc.

Cậu đang đánh cược vào khả năng có thể phá hủy linh hồn của kẻ thù. Đến việc liệu bản thân có thể thắng trong trận này hay không, cậu cũng không rõ. Dù đã quan sát cách Heinz và đồng bọn chiến đấu khi họ đối phó với các bản sao của Borkus và những người khác, nhưng lúc này, thứ duy nhất nghiêng về phía cậu... chỉ là một cơ hội mong manh.

Nếu lúc đó giữ được sự điềm tĩnh, hẳn cậu đã tự kết liễu khi những bản sao kia bị tiêu diệt rồi. Dẫu sao thì cái chết của cơ thể giả này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến thân thể thật của cậu cả. Nhưng cậu đã không làm thế. Cậu đã thức tỉnh kỹ năng 【 Linh Diệt Chiến Kỹ 】 và khôi phục khả năng chiến đấu với các chỉ số nguyên bản của mình. Giờ đây, cậu không còn điềm tĩnh nữa rồi.

“Lúc nào ta cũng chỉ nghĩ đến việc tiêu diệt ba kẻ các ngươi thôi!” Vandalieu gầm lên.

“Ba người? Đừng có mà phớt lờ tụi này chứ!” Jennifer quát lại, nhảy bật ra sau từ vị trí ẩn nấp sau tấm khiên của Delizah.

Cô đã kích hoạt kỹ thuật võ thuật 【 Siêu cấp phản ứng 】 cùng kỹ năng 【 Bức phá giới hạn 】, lại được Diana cường hóa bằng phép 【 Tăng cường nhanh nhẹn 】.

“Ngũ sắc kiếm là tổ đội năm người đấy nhé! 【 Quang phi liêm kích 】!”

Đọc được quỹ đạo của các ống bắn, cô tung ra một cú đá hình lưỡi liềm sắc lẹm.

“【 Thiết tường 】.”

Không muốn lãnh trọn đòn tấn công đó, Vandalieu triển khai lớp giáp Ma vương lên tay và kích hoạt kỹ thuật phòng thủ. Nhưng Edgar và Heinz lập tức thấy đây là sơ hở và lao vào.

“【 Bách trảm 】!” Edgar gầm lên. “Dù có mảnh vỡ của Ma Vương đi nữa, ngươi nghĩ một kỹ năng như 【 Thiết tường 】 mà chống nổi đòn này chắc?!”

“Chính xác!” Heinz hét theo.

Vỏ giáp của Vandalieu bắt đầu nứt rạn. Jennifer và Edgar không ngừng nện lên lớp mai bằng những cú đá và nhát dao dồn dập.

“【 Hiểm Quang Tốc Trảm 】!” Heinz rống lên, lưỡi kiếm ánh sáng giáng xuống đúng điểm yếu đó, đánh vỡ toàn bộ lớp giáp thành từng mảnh.

“【 Rào chắn kháng chấn động 】, 【 Rào chắn kháng ma pháp 】.”

Vandalieu lùi lại, khẩn trương dựng lên hai lớp rào chắn.

Đây vốn là các kết giới có thể đỡ được cả kỹ năng lẫn ma pháp của tổ đội Heinz.

Nhưng Heinz đã từng đối mặt với ma pháp của Vandalieu ở tầng 50… và đã chết tạm thời đến cả chục lần.

“Những cái đó không ăn thua nữa đâu! 【 Quang Sinh Trảm 】!” Heinz hét, niệm chú ma pháp mới do chính hắn phát triển từ kinh nghiệm ấy.

Đó là ma pháp cường hóa kiếm bằng cả thuộc tính ánh sáng và sinh mệnh.

Hắn không hề biết rằng ma pháp của Vandalieu mang thuộc tính tử vong, nhưng theo bản năng, hắn đã nhận ra tổ hợp ánh sáng và sinh mệnh chính là khắc chế trực tiếp của thuộc tính tử vong — điều mà thậm chí đến cả Bellwood, một dũng sĩ từng nhiều lần đối đầu Ma Vương Guduranis, cũng chưa từng phát hiện ra.

Hai kết giới bị chém toạc dễ dàng. Vandalieu vội giơ tay trái lên chắn đòn. Nhờ đó thân thể không bị thương, nhưng cánh tay trái bị chém đứt ngay dưới khuỷu, phần còn lại xoay tít trong không trung.

Cậu đưa tay phải siết lấy phần tay bị đứt, rồi ngửa cổ gào lên.

“Heh, bụng ngươi để trống kìa!” Jennifer cười nhếch mép, lao đến định tung cú kết liễu vào phần bụng sơ hở.

“Khoan đã, là bẫy đấy!” Delizah hét lớn.

“【 Tỏa Tiệt (Sharp Screw Tongue) 】, 【 Đoạn khẩu cầu (Severing Mouth Sphere) 】.”

“Cái— GAAAH!” Jennifer rú lên, máu phun ra từ miệng khi những chiếc lưỡi xoắn trơn nhầy và các ống xúc tu chui ra từ thân thể Vandalieu đâm xuyên qua người cô.

“Jennifer?!” Edgar kêu lên.

“Đợi chút, ta tới đây!” Heinz cũng hét, cả hai cùng lao tới ứng cứu.

Nhưng từ lưng Vandalieu, những chiếc chân giống nhện bật ra, ngăn họ lại.

“Không thể nào… là bẫy thật…” Jennifer rên rỉ.

“Lúc đầu ta cũng thấy hơi gượng ép, nhưng hóa ra kỹ năng diễn xuất của ta không tệ đến thế” Vandalieu lẩm bẩm.

Cậu đã cố tình dùng 【 Thảm hống 】 và tạo một sơ hở để dụ đối phương. Giờ đây, khi lưỡi cậu đã đâm xuyên tim Jennifer và xúc tu thì cắm sâu vào bụng cô, cậu thử hút máu — nhưng không có mùi vị gì, cũng không hồi phục được Mana.

Có lẽ vì cả hai đang dùng cơ thể giả. Nếu vậy thì… cô ta chẳng còn giá trị sử dụng nữa.

Vandalieu tái tạo lại cánh tay trái, nắm thành quyền và biến nó thành khối u Ma vương, rồi giơ lên cao.

“Khốn thật, hắn còn tái sinh… mà nhanh nữa…” Jennifer thở hổn hển.

“Jennifer!” Heinz gào lên.

“【 Trọng quyền 】” Vandalieu thì thào.

Cú đấm biến dạng thành khối gai nhọn giáng thẳng xuống, nghiền nát đầu Jennifer. Trước khi những mảnh sọ kịp chạm đất, cơ thể cô đã hóa bụi và tan biến.

Heinz và Edgar vẫn đang bị kìm chân bởi tám cái chân khớp của Vandalieu, nhưng sau cái chết của Jennifer, đòn tấn công của họ trở nên hung hãn hơn hẳn.

“Jennifer sẽ quay lại ở ‘thị trấn’! Hai người, hãy rút lui tạm thời!” Diana hét lớn.

“Rõ—” Heinz bắt đầu nói.

“Biết rồi, nhưng cứ rút lui mãi thế này thì chúng ta sẽ mãi bị tên này dắt mũi thôi!” Edgar gào lên, tiếp tục tấn công. “【 Xoắn âm kích (Spiral Sonic Blow) 】!”

Biết Vandalieu thường tận dụng sơ hở và chiến thuật bất ngờ nên Edgar dường như đã quyết định đánh bại cậu bằng sức mạnh thuần túy.

Mà thực ra, quyết định đó không hề sai. Vandalieu cũng muốn lùi lại để kéo giãn khoảng cách với đối phương.

Nhưng… ta sẽ chào đón họ nồng nhiệt một chút, Vandalieu nghĩ.

“【 Thiết lệ (Steel Tear) 】.”

Hai trong tám cái chân khớp đã bị Edgar chém đứt, nhưng Vandalieu vẫn dùng sáu cái còn lại lao tới nhằm chém đôi hắn.

“Chậm quá rồi!” Edgar cười khẩy.

Giờ đây, Edgar mới kích hoạt kỹ năng 【 Bức phá giới hạn 】 và 【 Vượt ngưỡng giới hạn – Ma kiếm thuật 】, rồi dùng dao găm Orichalcum chém đứt từng chân khớp một cách gọn ghẽ.

Vandalieu ném cú đấm gai về phía hắn, nhưng Heinz lại chặn giữa.

“【 Phi trảm 】, 【 Sinh thần trảm 】!” Heinz hét, tung một đòn chém bay kèm theo việc cường hóa dao găm của Edgar bằng thuộc tính kháng tử vong.

“Không còn cách nào khác! 【 Cường hóa mọi giá trị thuộc tính 】!” Diana hô lớn, gia tăng thuộc tính cho Edgar.

Đòn chém của Heinz chém thẳng vào tay trái Vandalieu. Tuy không chém đứt hoàn toàn, nhưng cũng đủ khiến cánh tay đó tê liệt.

Edgar giờ đây đã được cường hóa toàn diện, và vũ khí lại có hiệu ứng khắc chế.

“【 Thiên Trảm 】!” hắn hét, tung ra kỹ thuật võ thuật cao cấp.

“【 Phản kiếm 】, 【 Tử đạn 】, 【 Vô hạn kích 】, 【 Tiệt trảm 】” Vandalieu lẩm bẩm, phủ đầy thân bằng lông Ma Vương, kích hoạt kỹ năng phòng thủ và dùng chân khớp cùng lưỡi để đỡ đòn.

Nhưng dao găm của Edgar cắt phăng các phép thuật, thân thể phòng ngự, cả lớp lông cứng chống chém cũng bị xé tan.

Cảm giác như mình là một cục bơ vậy, Vandalieu nghĩ, ngẩng đầu lên.

“【 Linh kích 】!” Edgar hét, đâm dao găm vào khe hở mũ bảo hộ.

Hắn cảm nhận được lưỡi dao xuyên qua xương, đâm vào phần mô mềm — một nụ cười hài lòng hiện lên... thì đúng lúc đó, cơ thể hắn bị xuyên thủng bởi hàng loạt tia sáng phóng ra từ Vandalieu.

“Edgar!” Diana hét lên. “Tôi sẽ trị thương ngay!”

“Tôi cần gấp đấy! Xin lỗi!” Edgar khàn giọng, nhảy lùi lại.

Hắn đã kịp xoay người vào khoảnh khắc cuối, nên các tia sáng chỉ sượt qua chứ không trúng chỗ hiểm.

Nhưng đổi lại, cái giá phải trả là quá lớn.

“Ổn không đó?” Heinz hỏi.

“Không… xong rồi. Tay thuận của tôi tiêu rồi… mà không hiểu sao, Mana cũng gần như cạn sạch” Edgar thở dốc đáp.

Hắn buộc cây cung ngắn lên cổ tay phải đã bị chặt đứt. Ít nhất thì vẫn còn có thể bắn tên, và tay trái vẫn cầm được dao găm, nhưng sự linh hoạt thì chẳng còn bao nhiêu.

Dù là phép trị liệu của Diana đi nữa, việc tái tạo một chi đã mất cũng tốn quá nhiều thời gian. Trong trận chiến này, Edgar sẽ không thể lấy lại cánh tay đã mất.

Chưa dừng lại ở đó, hiệu ứng của 【 Bức phá giới hạn 】 cũng đã kết thúc, khiến toàn thân hắn rơi vào trạng thái kiệt sức. 【 Sinh thần trảm 】 cũng không còn tác dụng.

“Có thể bảo vệ được những điểm yếu chí mạng khỏi luồng sáng bắn ra gần sát thế kia… Quả là một con quái vật” Vandalieu lẩm bẩm, trong khi chất xám vẫn đang nhỏ giọt từ chiếc mũ giáp của cậu.

Cậu đã hy sinh nhiều nhãn cầu để tung ra các tia sáng mang theo hiệu ứng 【 Phệ linh 】, vậy mà vẫn bị né được. Kết quả chỉ là lấy đi được tay thuận và Mana của Edgar… Vandalieu phải thừa nhận rằng Ngũ sắc kiếm quả thực là một nhóm mạo hiểm giả mạnh mẽ.

“Chết tiệt, quái vật chính là ngươi mới đúng… Cái đầu bị đập bẹp rồi mà còn cử động được là sao?!” Edgar rít lên.

Bởi vì cơ thể ta đang ở bên trong phần thân của thể linh hồn, Vandalieu nghĩ thầm.

Thể linh hồn của cậu đã tạo thành một bộ giáp bao bọc lấy cơ thể. Nhìn từ bên ngoài, kích cỡ hiện tại lớn hơn một người đàn ông trưởng thành, nhưng thân thể thật của cậu thì vẫn giữ nguyên kích thước, nằm gọn trong phần thân của thể linh hồn.

Đầu và tay của hắn thực ra rỗng không, chỉ là những bộ phận giả được tạo từ xương và tiểu não của Ma Vương.

Dĩ nhiên, Vandalieu không ngây thơ đến mức tiết lộ điều đó. Thay vào đó, cậu lại bao phủ toàn thân bằng lớp lông của Ma Vương rồi khiến nó phình to ra.

“【 Loạn hỏa (Chaotic Fire) 】” Vandalieu thì thầm.

Kỹ năng 【 Ném 】 khiến lớp lông giờ đã biến thành những chiếc gai như nhím bắn ra khắp mọi hướng.

“Diana, nằm xuống!” Delizah hét lên, lao đến che chắn cho Diana, người đang bận thi triển phép trị liệu và không thể di chuyển.

“Nhưng còn Heinz và Edgar! Tớ vẫn chưa hoàn tất phong ấn vết thương của Edgar mà!” Diana kêu lên.

Kỹ năng của Delizah, vốn có thể khiến kẻ địch chuyển mục tiêu sang mình, lại không có tác dụng với Vandalieu, nên cô không thể rời khỏi vị trí để bảo vệ người khác.

Heinz vung kiếm tung ra một kỹ năng võ thuật, chém rơi những chiếc gai bay tới, bảo vệ bản thân và Edgar.

Tuy nhiên, như thể đã đoán trước điều đó, Vandalieu lao lên tung đòn tiếp theo — nhưng không phải nhắm vào Heinz hay Edgar, hai người đang bận phòng thủ trước đợt tấn công từ khoảng cách gần, mà là Delizah, người đã giương khiên lên và dồn toàn lực vào phòng thủ.

“【 Thiết thần tường (God-metal Wall) 】! 【 Thiết thần thể (God-metal Form) 】!” Delizah hét lên, kích hoạt kỹ năng võ thuật của mình. Cô thầm nghĩ rằng cũng tốt khi Vandalieu tự dâng thân tới, chuẩn bị nghênh đón cú đấm đầy u bướu đang giáng xuống.

Cú đấm ấy rít gió rồi va mạnh vào chiếc khiên của cô với âm thanh như sấm nổ. Nhưng Delizah không hề hấn gì, thậm chí không cảm thấy lực tác động.

Mình cản được rồi! cô nghĩ. Giờ chỉ cần phản công bằng 【 Thuẫn kích 】 là— hả? Cánh tay không nhúc nhích được?!

Delizah sững người khi phát hiện ra tay mình bất động.

“Lần trước ta cũng đã dùng rồi đấy, đúng không? Giác hút” Vandalieu nói.

Ngay khoảnh khắc cú đấm từ khối u giáng xuống, hắn đã kích hoạt giác hút của Ma Vương, dính chặt chiếc khiên vào chúng.

Vandalieu vốn thiên về sức mạnh hơn là tốc độ, lại sở hữu kỹ năng 【 Sức mạnh quái dị 】. Dù là một pháp sư, nhưng khi chiến đấu bằng thể chất, cậu ưu tiên tuyệt đối cho lực đập.

Delizah tuy vóc dáng nhỏ, nhưng mật độ cơ thể còn nặng hơn người thường, lại được bọc kín trong bộ trang bị kiên cố. Thế nhưng, Vandalieu chỉ bằng một động tác đã nhấc bổng cả cô lẫn chiếc khiên lên khỏi mặt đất.

“Uwah!” cô hét lên.

Chiếc khiên được buộc chắc vào cánh tay bằng dây đeo để tránh bị đánh rơi, nên cô không thể vứt bỏ nó để thoát thân.

“Diana, dừng trị liệu lại! Tấn công đi!” Edgar hét.

“【 Mộc phược (Tree Bind) 】!” Diana đáp lời, ngắt phép trị liệu rồi tung ra phép thuộc tính sinh mệnh, tạo ra những nhánh cây nhằm trói chặt Vandalieu.

“Ta tới đây!” Heinz hét lớn, cố lao vào cận chiến.

Thế nhưng, Vandalieu lập tức tái tạo đôi chân khớp sau lưng, đập tan các nhánh cây và giữ Heinz không tiếp cận được nhờ sải tay dài của chúng.

“Diana, chạy—”

“【 Cường ném (Power Throw) 】” Vandalieu thì thầm, vung cánh tay trái, bứt khối u ra và ném Delizah cùng chiếc khiên vẫn dính cứng vào đó bay đi. “【 Tử Hỏa Ngục (Flame Prison Death) 】.”

Khối u phát nổ giữa không trung.

“Delizah!” Diana hét lên.

Vandalieu đã kích nổ chất béo Ma Vương chứa trong khối u.

“Không thể nào—” Diana lắp bắp.

Tấm khiên đáng tin cậy giờ không còn nữa. Vandalieu vung tay phải, móng vuốt Ma Vương giương ra, chém phăng chiếc cổ đang không có gì che chắn.

Cái đầu của nữ tư tế Elf lăn xuống đất, rồi cùng với thân thể không đầu, tan thành tro bụi và biến mất.

“Diana…!” Delizah lẩm bẩm, gượng gạo đứng dậy trong khi thân thể cháy xém khắp nơi. “Ngươi… NGƯƠI…!” cô gào lên, khuôn mặt méo mó trong giận dữ, danh dự của một hộ thuẫn bị chà đạp, còn đồng đội mà cô che chở đã ra đi mãi mãi.

Dẫu vậy, cô vẫn không để mất lý trí. Thay vì tìm đường đến gần Vandalieu, cô đang tìm lối để tái hợp với Heinz và Edgar.

Heinz và Edgar cũng đầy phẫn nộ, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh. Họ quan sát Vandalieu, chờ cơ hội để phối hợp tác chiến cùng Delizah.

Lý do duy nhất khiến họ còn giữ được sự bình tĩnh… là vì họ biết Diana và Jennifer chưa thật sự chết.

“Thế là đã dọn xong những kẻ vướng víu… Lần đầu tiên ta bị áp đảo về quân số như vậy, quả thực rất phiền toái” Vandalieu thở dài.

Loại bỏ Jennifer và Diana là một bước tiến lớn đối với cậu.

Jennifer — võ sĩ thân pháp linh hoạt với số lượng đòn đánh dồn dập đến choáng ngợp. Diana — hậu phương vững chắc với khả năng trị liệu và hỗ trợ toàn đội. Cả hai đều đóng vai trò then chốt trong Ngũ sắc kiếm, một tổ đội có sự phối hợp ở cấp độ S-class thực thụ.

Giờ họ đã không còn, đội hình rơi vào hỗn loạn — nói rằng phân nửa sức mạnh chiến đấu đã mất cũng không ngoa.

Nhưng lý do Vandalieu nhắm đến hai người họ lại không phải vì chiến lược.

Jennifer và Diana chỉ gia nhập sau khi Heinz và đồng đội chuyển sang Vương quốc Orbaume. Họ không nằm trong danh sách trả thù của cậu.

Vì vậy, cậu không có ý định phá hủy linh hồn của họ. Dù họ có từng giết Ghouls hay Majin đi nữa… thì những Ghouls và Majin ấy cũng không phải nạn nhân bất lực. Khi không biết rõ hoàn cảnh, việc nuốt linh hồn của Jennifer và Diana chỉ vì chuyện đó là quá đáng.

Do đó, Vandalieu chưa từng sử dụng 【 Phệ linh 】 trong bất kỳ đòn tấn công nào có khả năng chạm đến hai người họ. Chỉ có Edgar là mục tiêu của tia sáng mang hiệu ứng đó.

Còn giờ đây, chiến trường chỉ còn lại ba kẻ trong danh sách báo thù. Không còn gì ràng buộc, cậu có thể toàn lực nuốt chửng linh hồn bọn chúng.

“Thật phiền phức… Còn ngươi thì nhàn nhã thật đấy. Không có dấu hiệu gì là đã bị thương… Tụi này đúng là mất mặt với cái danh S-class” Edgar nói khi thấy cánh tay trái của Vandalieu tái sinh như chưa có chuyện gì xảy ra.

Có lẽ hắn định tự biến mình thành mồi để đánh lạc hướng, giúp Heinz và Delizah tiếp cận. Nhưng giờ hắn chỉ còn một tay và gần như cạn sạch Mana.

Tuy nhiên, tất cả đều vô ích. Trên thân Vandalieu đã được gắn sẵn nhiều nhãn cầu tổng hợp của Ma Vương, cho phép cậu quan sát toàn bộ xung quanh.

“Không cần phải nản lòng đâu. Đây là kết quả đã nằm trong dự tính” Vandalieu nói, đáp lời Edgar, đồng thời giả vờ bị mắc bẫy của hắn.

“Dự tính? Một chọi năm, rồi dễ dàng hạ gục hai người bọn ta là chuyện nằm trong dự tính sao?” Edgar hỏi, không giấu được vẻ kinh ngạc.

“Đúng vậy. Dù sao thì các ngươi cũng đã kiệt sức sau trận chiến với Borkus và Legion rồi còn gì” Vandalieu đáp.

“Nhưng bọn ta đã phục hồi thể lực và chữa lành vết thương trong lúc nói chuyện mà –” Edgar định nói.

“Lượng Mana, thời hạn duy trì kỹ năng, và sự mệt mỏi do sử dụng chúng thì vẫn gần như không đổi” Vandalieu chỉ ra.

Khóe miệng Edgar giật nhẹ. Cả Heinz và Delizah cũng không giấu được vẻ hoang mang khi sự thật được nói trắng ra.

Đó chính là lợi thế lớn thứ hai của Vandalieu.

Quả thật, Heinz cùng các đồng đội đã mệt mỏi. Dù là những mạo hiểm giả mạnh mẽ đến mức các thần của phe Alda đặt kỳ vọng lớn lao, nhưng rốt cuộc, họ vẫn bị ràng buộc bởi giới hạn chủng tộc – họ là con người, một Elf, và một Dwarf.

Họ không thể hồi phục Mana với tốc độ phi lý như Vandalieu, cũng không thể làm ngơ trước cảm giác mệt mỏi.

Nếu sử dụng các kỹ năng như 【 Vượt ngưỡng giới hạn 】 hay 【 Bức phá giới hạn 】, khi tác dụng kết thúc, cơn mệt mỏi khủng khiếp sẽ ập đến, khiến thân thể trì trệ.

“Vì lượng Mana hạn chế, các ngươi không thể sử dụng võ kỹ cấp cao hay ma thuật tốn Mana trừ khi thật sự cần thiết. Ngay cả ma chú rắc rối như 【 Quang - Sinh (Radiant Life) 】 cũng tiêu tốn không ít Mana, hoặc là hiệu quả của nó không kéo dài, hoặc các ngươi cố tình sử dụng ngắt quãng để tiết kiệm” Vandalieu tiếp lời. “Và thời gian của 【 Anh linh giáng trần 】 cũng sắp hết rồi đúng không? Các ngươi đã kích hoạt nó ngay cả trước khi bước vào tầng này, đề phòng ta mà.”

Heinz, Edgar và Delizah rõ ràng đã bị dao động—Vandalieu không chỉ nhìn thấu trạng thái hiện tại của họ, mà còn cả lý do cho cú đánh vội vàng trước đó của Edgar.

“Chỉ số thuộc tính của các ngươi, đặc biệt là Mana, sẽ tụt giảm đáng kể. Tên Giáo hoàng Gordan từng nói rằng lượng Mana của lão tăng lên 100.000 sau khi được tinh linh quen thuộc nhập thể. Nếu là anh linh, có thể lên tới một hay hai triệu. Nhưng khi 【 Anh linh giáng trần 】 kết thúc… thì đến cả võ kỹ hay phép thuật cơ bản nhất cũng không thi triển nổi” Vandalieu nói tiếp.

Dù vậy, bản thân ta cũng đang khá kiệt sức rồi… Vandalieu thầm nghĩ.

Kỹ thuật chiến đấu 【 Linh diệt chiến kỹ 】, thứ cho phép cậu thể hiện linh hồn của chính mình, đã tiêu hao nhiều Mana hơn dự tính. Thêm vào đó, mỗi đòn tấn công và mỗi lần bị đánh trúng đều khiến lượng Mana sụt giảm đáng kể. Dù tổng Mana lên đến sáu tỷ và khả năng hồi phục Mana vượt xa lẽ thường, cậu vẫn không thể bù lại hoàn toàn. Lượng Mana hấp thu từ Edgar thậm chí không đáng là một giọt nước trong biển cả.

Lý do là bởi các đòn tấn công từ xa của Vandalieu, những bộ phận tách rời để phát nổ, hay cả những phần cơ thể bị kẻ địch cắt đứt—tất cả đều là một phần của linh hồn cậu.

“… Vậy thì sao. Jennifer và Diana sẽ sớm quay lại thôi, và bọn ta có thể sống lại bao nhiêu lần cũng được trong mê cung này” Edgar buông lời thách thức, không hề hay biết Vandalieu cũng đang mỏi mệt.

Nhưng cuối cùng thì… đó cũng chỉ là lời hù dọa.

Dù họ được hồi sinh ở “thị trấn” trong mê cung này và được chữa lành hoàn toàn, lượng Mana đã tiêu hao thì vẫn y nguyên.

Khốn thật, nếu ở bên ngoài thì bọn ta đã mang theo một đống tinh thể Mana rồi… Edgar rủa thầm, nghĩ đến những tinh thể Mana chế tạo từ Ma thạch, có thể dùng để hồi phục Mana.

Nhưng ở trong mê cung này, không thể thu thập vật liệu từ quái vật bị hạ gục, kể cả Ma thạch.

Họ chỉ có thể hồi phục Mana khi chết và trở về “thị trấn” an toàn.

Kể cả khi gần cạn Mana, họ chưa từng bị dồn vào trận chiến bắt buộc phải thắng. Trong trận này cũng vậy, nếu Vandalieu lại chỉ là một bản sao như bao lần trước, họ đã rút lui và quay lại vào ngày mai.

Chính vì thế, nhóm Heinz không chuẩn bị nhiều tinh thể Mana để đối phó với tình huống cạn kiệt.

Thế nhưng, lần này Vandalieu đã tuyên bố sẽ phá hủy mê cung bằng mọi giá.

Họ không thể để chuyện đó xảy ra.

“Cho dù ngươi có giết bọn ta bao nhiêu lần, chúng ta nhất định sẽ tiêu diệt ngươi” Edgar nói, nạp tên vào cung và kéo dây.

Bằng đôi mắt tổ hợp, Vandalieu nhìn thấy Delizah và Heinz cũng đang chuẩn bị hành động.

Tuy nhiên, họ không biết rằng Vandalieu có thể nuốt chửng linh hồn. Mỗi khi bị cậu tấn công, lượng Mana của họ lại bị rút cạn, nhưng họ chỉ nghĩ đó là đòn hút Mana thông thường.

“【 Khát huyết (Bloodlust) 】” Vandalieu thì thầm, thi triển một ma thuật chí tử.

Tất cả máu đỏ đen mà cậu đã đổ trong trận chiến bỗng hóa thành bụi, lượn lờ trong không khí.

“Dùng tuyệt chiêu của ta đi mà –” Edgar định nói, nhưng câu nói bị cắt ngang bằng một tiếng gào thét đau đớn.

Cơ thể hắn bị bụi máu bao phủ, hắn buông dây cung, ngã quỵ xuống đất, quằn quại trong đau đớn.

“GAH! AAAGH! Sao lại… Ta có kỹ năng 【 Kháng hiệu ứng trạng thái 】mà…!”

Heinz cũng rên rỉ trong đau đớn, cùng với Delizah bắt đầu vật vã. “Không phải độc hay bệnh gì cả! Cái gì đó… cái gì đó đang len vào dưới giáp của ta…!”

Vandalieu liếm môi, dõi theo cảnh tượng ấy.

Cậu đã biến chính máu mình thành những vi khuẩn ăn thịt người khát máu.

Với hiệu ứng từ chức nghiệp “Disease Demon”, Vandalieu có thể biến một phần thân thể thành vi sinh vật. Dù ban đầu dùng để kiểm soát dịch hại, cậu đã nghĩ ra cách ứng dụng nó để đối phó với kẻ địch có 【 Kháng hoặc Miễn hiệu ứng trạng thái 】.

Thế là ma thuật 【 Khát huyết (Bloodlust) 】 của ma vương ra đời—biến máu thành vi khuẩn ăn thịt. Kỹ năng 【 Kháng hiệu ứng 】 hay vật phẩm chống bệnh đều vô dụng trước nó.

Heinz cùng đồng đội bị hàng triệu vi khuẩn mang hình dạng Vandalieu tấn công. Đây không phải hiệu ứng trạng thái, mà là tấn công vật lý. Nhưng vì vi khuẩn quá nhỏ, họ không thể nhìn thấy để tránh hay gạt đi.

Một tuyệt chiêu tàn bạo và hiểm độc, thứ không thể thoát khỏi khi đã chạm phải da thịt. Nhưng không như mầm bệnh của Vandalieu, chiêu này không thể chọn mục tiêu, nên cậu không thể dùng khi Jennifer và Diana còn ở đó.

Chỉ vài phút nữa thôi, linh hồn của Heinz, Edgar và Delizah sẽ bị nuốt chửng và tiêu diệt hoàn toàn.

“【 Thiệt Kiếm (Sharp Tongue) 】” Vandalieu thì thầm, quyết định kết liễu Edgar trước bằng cách đâm hắn bằng chiếc lưỡi sắc lẹm.

“【 Phản ứng tức thì 】! 【 Lam hỏa kiếm 】!” Heinz hét lên, nhảy lên khỏi mặt đất, dùng thanh kiếm phép đỡ lấy cú đâm bằng lưỡi.

Dù mặt mũi nhăn nhó vì đau đớn, Heinz vẫn đứng vững trước mặt Vandalieu.

“Ta sẽ không… để ngươi… muốn làm gì thì làm đâu!” hắn thở dốc nói.

“Ngươi đã cưỡng ép bản thân vượt qua nỗi đau và kích hoạt 【 Bức phá giới hạn 】 hay thứ gì đó rồi sao… Ban đầu ta nghĩ nên giải quyết từng người cho chắc ăn, nhưng có lẽ nên tiêu diệt ngươi trước” Vandalieu đáp.

Bất chấp cơn đau giày vò, Heinz vẫn nâng kiếm lên. Vandalieu bắt đầu thu hẹp khoảng cách.

Nhưng đúng lúc ấy, một con Noble Orc mặc giáp xuất hiện bên cạnh Vandalieu, vung thanh đại kiếm khổng lồ chém xuống đầu cậu.

“BUGAAAAH!” nó gầm lên.

“Một Noble Orc?!” Heinz hoảng hốt thốt lên.

Lưỡi đại kiếm bổ vào đầu Vandalieu và vỡ vụn như thủy tinh bị đập vỡ.

“Bugoh… Bobyuh?!” Noble Orc – chính là Bugogan – lẩm bẩm.

“Ta còn tưởng thần không can thiệp vì từ đầu tới giờ không thấy động tĩnh gì…” Vandalieu lẩm bẩm, vung vuốt đánh bật Bugogan.

Nhưng những bản sao của người và quái vật liên tiếp xuất hiện quanh Vandalieu. Đồng thời, một bức tường mọc lên, ngăn cách cậu với Heinz, Edgar và Delizah.

Thần linh trông coi mê cung đã bắt đầu can thiệp.

Vandalieu dĩ nhiên đã lường trước khả năng này, nhưng cậu không thể làm ngơ trước những bản sao vừa hiện hình.

“Đừng coi thường sức mạnh của loài người!” ‘Ngũ Đầu Xà’ Ervine hét lên.

“Ác quỷ Dhampir! Ta sẽ giáng thánh hình lên ngươi!” Giáo hoàng Gordan gào to.

Một Goblin King rú lên, lao vào Vandalieu.

“Hãy trở thành mồi cho lũ côn trùng của ta đi!” ‘Bầy trùng’ Bebeckett cười điên loạn.

“Đi thôi, Kasim, Zeno!” Fester hô lớn.

“Ừ!” Kasim và Zeno đáp lại.

Bản sao của những kẻ thù có linh hồn từng bị Vandalieu hủy diệt, bản sao của những người không mấy quan trọng, và thậm chí là bản sao của bạn bè cậu—chúng có sức mạnh rất khác biệt. Ngay cả Giáo hoàng Gordan giờ đây cũng chỉ như tép riu trong mắt Vandalieu, chẳng khác gì Bugogan… nhưng…

“Có vẻ các ngươi quyết chí chọc giận ta… dù ta đã nổi giận từ trước rồi!” Vandalieu lẩm bẩm. “【 Bức phá giới hạn 】, 【 Vượt ngưỡng giới hạn – Mảnh vỡ 】, 【 Phản ứng tức thì 】!”

Coi đây là đòn tập kích cuối cùng, Vandalieu dốc toàn lực lao vào những bản sao.

Đằng sau bức tường, Heinz nghe thấy những tiếng thét rợn người và âm thanh tử vong dồn dập, nhưng hắn chỉ biết chết lặng. “Martina… Riley… sao hai người lại ở đây…?” hắn lẩm bẩm.

Hai người đồng đội đã khuất của hắn xuất hiện ngay trước mắt.

“Heinz, đó chỉ là bản sao của Martina và Riley” Delizah nói, đang được bản sao của Riley dìu về phía Heinz.

Heinz chợt bừng tỉnh.

“Đúng vậy. Ta đang tạm thời sử dụng bản sao của hai người họ để hành động thay mặt mình” Riley nói, với giọng điệu trí tuệ, lạnh lẽo và vô nhân tính mà khi còn sống Heinz, Edgar và Delizah chưa từng nghe thấy.

Đồng thời, cơn đau dữ dội giày vò họ đột ngột biến mất.

“… Có vẻ như những phần cơ thể bị tách rời và không còn nằm dưới quyền kiểm soát của hắn, chỉ mang bản năng đói khát, có thể bị xóa như các bản sao khác. Ta sẽ ghi chép lại chuyện này” Riley nói tiếp. “Ngũ Sắc Kiếm, ta là Curatos, thần của ghi chép. Xin lỗi vì đã đến trễ.”

Sự xuất hiện của Curatos, vị thần đang chiếm dụng bản sao của Riley, khiến ánh sáng hy vọng le lói trong mắt Heinz cùng các đồng đội. Tình thế tưởng như vô vọng, nhưng nếu được thần trợ giúp, họ có thể lật ngược tình thế, đánh bại Vandalieu.

“Cứ để chuyện này cho ta” bản sao của Martina nói, đỡ Edgar—đã bất tỉnh nhân sự—đứng dậy.

“Cảm ơn. Xin lỗi, nhưng cô có thể trị thương –” Edgar chưa nói hết câu…

… thì bản sao Martina bẻ gãy cổ hắn.

“Cô làm cái gì thế?!” Heinz và Delizah kinh hoảng hét lên.

“Cứ để chuyện này cho ta. Mau trở về ‘thị trấn’ trước khi linh hồn các ngươi bị nuốt chửng, và rời khỏi mê cung này” Curatos nói bằng giọng điệu lạnh lẽo vô cảm. “Mê cung này đã bị phong tỏa bởi ác thần mê cung đáng nguyền rủa. Các thần khác không thể giúp gì nữa. Ta đã thua.”

Như để xác nhận tuyên bố thất bại của Curatos, cơ thể Edgar hóa thành bụi và tan biến.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Tưởng giết được rồi, buồn thật
Xem thêm
Tem tks trans
Xem thêm