Tập 09: Hiểm họa thai nghén
Chương 191: Ngươi đã đạt được nó
4 Bình luận - Độ dài: 7,983 từ - Cập nhật:
Cha dượng của Sieg là Zorcodrio, một Vampire thuần chủng, đồng thời là thành viên của nhóm mạo hiểm giả hạng S “Storm of Tyrant.” Dù mẹ cậu hoàn toàn không hay biết, nhưng cha ruột thật sự của cậu lại chính là Marshukzarl, Hoàng đế của Đế quốc Amid.
Sieg được sinh ra trong một ngôi làng bí mật của tín đồ Vida, và cậu sẽ lớn lên tại Talosheim.
Thế nhưng, bất chấp xuất thân rắc rối như vậy, bản thân Sieg vẫn chỉ là một cậu bé loài người bình thường. Trong huyết mạch cậu chảy dòng máu của Marshukzarl – một bán Elf, nên cậu có một phần tư dòng máu Elf trong người, điều này thể hiện qua đôi tai hơi nhọn của cậu. Tuy nhiên, nếu không nhìn kỹ thì khó mà nhận ra điều đó.
Không có trận mưa sao băng nào xuất hiện trên bầu trời đêm khi cậu chào đời, cũng chẳng có kỹ năng Độc nhất nào trỗi dậy. Sieg ra đời trong hoàn cảnh vừa gian nan, vừa may mắn – một sự ra đời hết sức bình thường. Theo lời Rachel và Zod, cậu rất thông minh và nhanh nhẹn, nhưng không phải kiểu thiên tài khiến người ta phải kinh ngạc.
Đột nhiên, Sieg choàng tỉnh khỏi giấc ngủ.
Mmm… Ba ơi?
Cảm giác an toàn ngập tràn khi biết mình đang được ôm trong vòng tay vững chãi và dịu dàng. Cậu suýt chút nữa đã quay lại giấc mơ thì ngay khoảnh khắc mí mắt khẽ hé, cậu nhìn thấy một cảnh tượng chưa từng thấy trước đây.
Ai thế kia… trắng xoá à?
Đôi mắt còn ngái ngủ của Sieg bắt gặp vô số “người màu trắng.” Ở giữa là một cậu bé có làn da trắng một cách bất thường, hai bên là hai cậu bé bán trong suốt, tỏa sáng nhẹ nhẹ.
Ngay khoảnh khắc tầm nhìn trở nên rõ ràng, cậu lập tức tỉnh táo hoàn toàn.
“Ư… Va-?!”
Vandalieu?! Chính là Vandalieu – người từng là Amamiya Hiroto, Undead?!
Phải vậy, Sieg cũng là một trong những người được Rodcorte chuyển sinh sang thế giới này.
Khi còn ở Trái Đất, cậu tên là Tanaka Jin. Là học sinh khác lớp với Vandalieu nên hai người hầu như chẳng quen biết. Ở Origin, cậu là một trong những Bravers, sở hữu năng lực gian lận mang tên “Skanda.” Cậu đã chết trong hỗn loạn sau cái chết của “Gungnir” Kaidou Kanata dưới tay “Metamorph” Shihouin Mari, cùng với “Perseus” và “Urer.”
Cũng như những người khác, cậu từ chối yêu cầu của Rodcorte và được chuyển sinh sang Lambda. Nhưng chính vì có nhận yêu cầu đó một lần, cậu biết đến sự tồn tại của Vandalieu.
Vandalieu giờ đã lớn hơn một chút so với hình ảnh cậu từng thấy, nhưng không thể nhầm lẫn được.
Chết rồi, mình sắp bị giết à?! Sieg hoảng hốt, vùng vẫy trong vòng tay Zod, bản năng thôi thúc cậu tránh xa Vandalieu càng xa càng tốt.
May mắn thay, Zod và Merdin đã trấn an và bế cậu đi khỏi Vandalieu.
“Không sao đâu. Đừng sợ” Zod nhẹ nhàng nói.
“Có Onee-chan ở đây mà!” Merdin nói.
Cái gì thế này? Mình bị sao vậy? Không được! Phải ngậm miệng lại!
Dù trong lòng hỗn loạn, Sieg vẫn kịp thời ngậm miệng lại, không để lỡ lời nói ra điều gì không nên.
Rồi khi được đưa đến chỗ Rachel đang đợi, ký ức về kiếp trước với tư cách là “Skanda” Tanaka Jin cùng ký ức hiện tại dần hòa vào nhau, giúp cậu nắm được phần nào tình hình bản thân… và rồi ý thức của cậu lại dần mờ đi.
Liệu mình còn sống được không…? Cậu mơ hồ tự hỏi trước khi chìm vào giấc ngủ lần nữa.
Cuộc gặp gỡ với Vandalieu đã khiến ký ức kiếp trước của Sieg thức tỉnh sớm hơn nhiều so với bình thường, và cú sốc ấy quá sức chịu đựng với cơ thể non nớt của cậu – điều từng xảy ra với Sarua Legston.
Lần tiếp theo tỉnh dậy, rất có thể ký ức về kiếp trước sẽ lại chìm sâu vào quên lãng.
“Hmm, có vẻ nó ngủ lại rồi… Mong là chuyện này không để lại ám ảnh khiến nó sợ Vandalieu-dono” Zod lo lắng nói.
“Dù gì thì ở đất nước này cũng có tượng và đồ lưu niệm của ngài ấy đầy ra” Merdin thêm vào.
Ngay cả ở ngôi đền nhỏ thờ Vida tại khu phố mới này cũng có một bức tượng nhỏ của Vandalieu. Tại chi nhánh của Giáo hội Vida ở đây, người ta còn bày bán cả tượng mini kích cỡ bằng lòng bàn tay.
Tất cả là bởi vì Vandalieu từng nhiều lần phản đối việc dựng tượng lớn tạc hình mình, và Nuaza – vị giáo hoàng đương nhiệm của Giáo hội Vida – đã hớn hở đáp lại: “Vậy tức là tượng nhỏ thì ngài không phản đối?!”
“Quan trọng hơn, sau này nó sẽ thường xuyên tiếp xúc với Vandalieu-dono. Mong là nó có thể mở lòng với ngài ấy” Zod thở dài.
Vì Sieg đã mất ý thức, Rodcorte và các linh thể hầu cận không nghe được những lời đó.
-----------------------------------------------
“Ngươi lại làm chuyện này nữa hả?!” – Aran giận dữ hét lên với Rodcorte, nhưng hắn ta không đáp lại, bởi hắn đã sớm buông tay với Sieg rồi.
Khi “Skanda” Tanaka Jin được chuyển sinh sang thế giới này – ngay sau cái chết của “Gungnir” Kaidou Kanata dưới tay Vandalieu – không có gì bất thường khi để cậu làm con trai của Hoàng đế Marshukzarl, người đang đối đầu với Vandalieu cùng các chủng tộc do Vida tạo ra.
Rodcorte dự tính rằng đến khi cậu đủ lớn để nhận thức thế giới, Đế quốc Amid và Talosheim sẽ bước vào bờ vực chiến tranh… hoặc thậm chí là đã chính thức khai chiến. Khi đó, “Skanda” sẽ không còn đường lui và buộc phải hợp tác với kế hoạch của Rodcorte.
Thế nhưng, một điều bất ngờ đã xảy ra. Marshukzarl đã thay đổi ký ức của người phụ nữ đang mang thai – đứa con trong bụng mang linh hồn Tanaka Jin – rồi âm thầm gửi đứa trẻ đến cho “Storm of Tyrant,” một nhóm tín đồ bí mật của Vida. Dù vậy, Rodcorte vẫn hy vọng có thể dùng “Skanda” làm gián điệp thu thập thông tin về Vandalieu, dù cho cậu không thật sự hợp tác.
Hắn từng bất ngờ khi biết trong “Storm of Tyrant” lại có cả Vampire thuần chủng, nhưng vẫn cho rằng nếu “Skanda” không làm gì dại dột, thì sẽ chẳng ai phát hiện ra cậu.
… Cho đến khi Vandalieu vượt qua vòng luân hồi của Rodcorte, tự mình dẫn dắt linh hồn từ hệ thống của hắn sang cho Vida.
Giờ thì mọi chuyện đã vượt ngoài tầm kiểm soát.
Rodcorte có thể gán “số mệnh” hay “vận may” cho những kẻ chuyển sinh. Nhưng thực chất, những thứ đó chỉ làm tăng xác suất khiến một sự kiện nào đó diễn ra như mong muốn – chứ hoàn toàn không phải định mệnh không thể thay đổi. Đặc biệt là ở Lambda, nơi tồn tại nhiều linh hồn không thuộc quyền kiểm soát của vòng luân hồi do hắn thiết lập.
Vì thế, không có cách nào để can thiệp vào Sieg – người đang được “Storm of Tyrant” bảo vệ. Cái “số mệnh” mà hắn ban cho cậu có thể gây chút phiền toái, nhưng cũng chỉ như giọt nước giữa đại dương. Từng thành viên trong nhóm đó đều là những kẻ có thể dễ dàng bẻ cong vận mệnh theo ý mình.
Giả như “Skanda” Tanaka Jin từng mang lòng căm ghét Undead mãnh liệt trong kiếp trước, hay tuyệt đối tin tưởng Rodcorte, thì có lẽ mọi chuyện đã khác. Nhưng rõ ràng không phải vậy.
Thế nên, Rodcorte đã bỏ rơi “Skanda” Tanaka Jin – hay Sieg – còn sớm hơn cả lúc hắn từ bỏ “Perseus” Samejima Yuri… tức Sarua Legston.
Tất nhiên, hắn cũng chẳng hé răng nói với những người chuyển sinh khác như Asagi, Kanako hay Murakami về thân phận thật sự của Sieg.
Sẽ thật phiền phức nếu họ dại dột tìm cách cứu Sieg mà bị giết. Mà cũng còn lâu ký ức của Sieg mới quay lại, nên cho dù cậu có gia nhập phe Vandalieu thì cũng chẳng gây trở ngại gì.
Và cứ thế, Vandalieu lại vô tình chào đón thêm một người chuyển sinh vào đất nước mình.
------------------------------------------
Lúc này, cậu đang cố gắng giải phong ấn một mảnh của Ma Vương, dưới sự quan sát của Schneider, Lissana, Dalton và Gufadgarn.
Schneider đã kìm chế sức mạnh của mình khi không ngừng tấn công con Goblin bị mảnh vỡ của Ma Vương chiếm giữ, làm nó yếu dần mà không giết chết, rồi nhóm Storm of Tyranny dùng một tấm vải mỏng dệt từ Orichalcum quấn lấy nó như xác ướp để phong ấn lại. Nếu mọi chuyện suôn sẻ, lẽ ra nó vẫn còn sống đến giờ.
Thực tế thì lúc Schneider vác nó theo, nó vẫn còn quằn quại rên rỉ suốt… nhưng bây giờ lại chẳng phát ra tiếng động nào.
“Nó chết đói rồi à?” Dalton lẩm bẩm.
“Giờ nghĩ lại thì, từ lúc mình đến Talosheim là nó im ru luôn rồi” Lissana nói, ánh mắt nghi ngờ nhìn mảnh vỡ của Ma Vương. “Cũng đã một tuần từ lúc phong ấn nó rồi…”
Nhưng Schneider lắc đầu. “Tùy từng mảnh vỡ sẽ có khác biệt lớn nên tôi không dám chắc, nhưng vật chủ bị chiếm đoạt thì sẽ không ăn, không ngủ, không uống gì cả. Trước khi cơ thể hiện tại không thể dùng được nữa, mảnh vỡ sẽ tự động tìm ký chủ mới. Theo ghi chép thì trừ khi bị thương quá nặng, chúng sống được ít nhất một tháng. Chắc chắn không thể nào chết vì đói hay kiệt sức đâu.”
“Nhưng tôi nhớ lúc phong ấn, con Goblin ấy đã nôn ra máu” Lissana nhắc.
“Hành hạ nó đến mức không thể cử động được thì chẳng phải cũng tính là bị thương nặng rồi sao?” Gufadgarn hỏi.
Schneider cau mày khó chịu, có vẻ không vui vì bị cả đồng đội nghi ngờ, rồi quay sang nhìn Vandalieu.
“Nó vẫn còn sống” Vandalieu đáp. “Mảnh vỡ phát tác khiến cấu trúc cơ thể thay đổi, tim nó không còn đập nữa, nhưng tôi vẫn cảm nhận được phản ứng từ ma pháp 【 Xác định sự sống 】.”
“Đúng không?! Tôi có kiềm chế đấy chứ! Vì phải cẩn thận nên mới tốn thời gian thôi, chứ tôi có hành hạ gì đâu!” Schneider thở phào, giọng nhẹ nhõm hẳn.
Vandalieu quyết định không nói ra rằng vật chủ đã quá yếu… và chỉ còn sống chưa tới một ngày nữa.
“Tôi gỡ phong ấn rồi” Vandalieu nói.
Cậu tháo lớp vải Orichalcum, để lộ ra con Goblin dị dạng bên dưới.
Da, hình dạng đầu và tay chân gầy guộc của nó trông chẳng khác mấy với một con Goblin bình thường. Nhưng phần thân trên—phần ngực gầy đến mức lộ rõ cả xương sườn—lại phình to bất thường, với những ống dẫn trông quái đản mọc ra, phát ra âm thanh như tiếng thở.
Cứ như phần ngực của một Titan với những ống dẫn kỳ dị bị ép dính vào thân thể của một con Goblin nhỏ bé vậy.
Được giải thoát, mảnh vỡ của Ma Vương lảo đảo đứng dậy bằng cơ thể mất cân đối ấy, khuôn mặt Goblin của nó lộ ra niềm vui khôn tả.
“… Bản thể… hợp nhất… với ta…” mảnh vỡ rên rỉ, lê bước về phía Vandalieu.
Nhưng Vandalieu giơ tay lên ngăn lại. “Ngươi có thể hợp nhất với ta mà không làm vật chủ chết được không?”
Mảnh vỡ khựng lại. Từ những ống dẫn trên ngực nó phát ra âm thanh như tiếng rít khe khẽ, rồi nó đáp:
“Trong ta… không có tri thức. Trong ta… không có ký ức.”
Mỗi mảnh vỡ của Ma Vương đều là một phần của Guduranis, kẻ đã bị xé nát thành vô số mảnh. Chúng không thể được xem là sinh vật độc lập, mà chỉ tồn tại với bản năng duy nhất: gom lại để hồi sinh Ma Vương.
Có lẽ sẽ mất chút thời gian để nghĩ cách hấp thụ mảnh vỡ mà không giết vật chủ, Vandalieu thầm nghĩ.
Nhưng mảnh vỡ lại tiếp tục lên tiếng. “Ý chí của ta không phải ý chí của bản thể. Ý chí của bản thể chính là ý chí của ta.”
“Ra vậy. Tức là ta có thể điều khiển ngươi theo ý mình. Thử xem nào” Vandalieu đáp, tin vào lời mảnh vỡ.
Cậu kích hoạt kỹ năng 【 Điều khiển nhóm 】, cố hình dung cảnh mảnh vỡ tự rời khỏi vật chủ mà không làm tổn hại cơ thể ấy, trả nó về trạng thái ban đầu.
Toàn thân mảnh vỡ run rẩy dữ dội, rồi từ những ống thở phun ra một thứ chất lỏng đen kịt.
Chất lỏng ấy tụ lại thành một khối thịt nhầy nhụa không rõ hình dạng, bật khỏi thân Goblin và nhảy vào tay Vandalieu, phát ra âm thanh rít chói tai khi hòa làm một với cậu.
『 Bạn đã hợp nhất với Phổi của Ma Vương! 』
『 Cấp độ kỹ năng 【 Ma vương 】, 【 Điều khiển nhóm 】 và 【 Tư duy nhóm 】 đã tăng! 』
Dường như mảnh vỡ này không phải là những ống thở hay một loại áo phao sinh học như họ nghĩ.
Vandalieu kiểm tra trạng thái cơ thể mình thì thấy Schneider đang nhìn chằm chằm với vẻ mặt lo lắng.
“… Cậu ổn chứ?” Schneider hỏi. “Từ chỗ bọn tôi nhìn thì đó là một khối thịt nhầy nhụa, phát ra âm thanh ghê rợn rồi chui vào tay cậu đấy.”
Dalton và Lissana cũng mang biểu cảm tương tự.
Vandalieu từng hấp thụ mảnh vỡ Ma Vương nhiều lần, nhưng đây là lần đầu Schneider và nhóm anh chứng kiến cảnh đó, nên phản ứng như vậy cũng không lạ.
Lần đầu cậu hấp thụ một mảnh vỡ, Eleanora còn suýt bắt cậu nôn ra cơ mà.
“Tôi ổn” Vandalieu đáp. “Nhưng có vẻ vật chủ rốt cuộc vẫn không cứu được.”
Schneider và đồng đội nhìn về phía con Goblin từng chứa mảnh vỡ Ma Vương. Nó vẫn còn run rẩy… co giật. Nhưng khoảng cách giữa mỗi lần co giật ngày càng dài hơn, và cơ thể nó dần dần lặng đi.
“Thế này là thất bại à?” Dalton lẩm bẩm.
“Không phải thất bại” Gufadgarn lập tức đáp. “Cơ thể Goblin bị biến dị quá mức. Giờ mảnh vỡ đã rời khỏi, nó không còn sống nổi nữa. Có lẽ trong ngực nó giờ chỉ còn mỗi phổi. Nếu là tay chân hay da bị biến dị thì còn được, chí ít nếu nó vẫn còn tim thì có lẽ còn sống được thêm chút nữa.”
“Ra vậy! Giờ tôi mới để ý, Vandalieu có nói là không nghe thấy nhịp tim. Vậy thì đúng là con này xui thật” Dalton kết luận, rút con dao ra… rồi khựng lại với vẻ khó xử. “Vậy... bọn mình xử lý cái xác này thế nào? Nếu cần phi tang thì tôi có thể dùng ma pháp thiêu hủy.”
Có vẻ ban đầu anh định lấy tai Goblin làm bằng chứng tiêu diệt quái vật, rồi mới nhớ ra nơi này đâu có Hội Mạo Hiểm Giả.
“Trước mắt, tôi sẽ mua nó lại như một mẫu vật nghiên cứu quý. Vì tôi không thể đảo ngược được biến dị cơ thể, nên coi như thất bại rồi, ít nhất cũng phải tận dụng được nó để nghiên cứu” Vandalieu nói. “À, anh có nhận thanh toán bằng đơn vị tiền Lunas của quốc gia này không? Nó không đổi ra tiền Amid được đâu, lại còn làm từ kim loại đặc biệt nữa, nên nếu các anh rời khỏi quốc gia thì cứ để tôi giữ giùm quỹ tiền nhé.”
“Thôi, bọn tôi đem nó tặng cậu mà, không cần tiền đâu… Mà cậu tự tạo ra tiền tệ riêng, lại còn phát minh ra kim loại mới? Nhiều mặt cậu đúng là phi thường thật” Schneider nói. “Nhưng nếu cậu điều khiển được mảnh vỡ Ma Vương trong vật chủ khác thì chẳng phải là vô địch luôn rồi sao?”
“Tôi không nghĩ vậy” Vandalieu đáp. “Lý do tôi điều khiển được lần này là vì tâm trí của con Goblin đã bị nuốt chửng, không còn tồn tại. Nếu vật chủ vẫn còn ý thức và đang tự điều khiển mảnh vỡ thì chắc tôi không can thiệp được. Tuy nhiên, có lẽ tôi có thể gây chút ảnh hưởng lên chúng.”
Cậu nghi rằng nếu mức 【 Mức độ xâm chiếm Ma vương 】chưa đạt cấp 10—như trường hợp của ác thần Ravovifard lúc chiếm lấy cơ thể Bugitas, hay các Vampire Thuần Chủng như Ternecia và Gubamon—thì không thể điều khiển trực tiếp. Nhiều lắm chỉ có thể khiến mảnh vỡ ăn mòn nhanh hơn, hoặc gây nhiễu loạn tâm trí vật chủ.
“Ra là vậy. Không phải cái gì cũng thuận buồm xuôi gió ha” Schneider gật gù.
“… Không, kiểu tấn công như thế này thì cũng khó chịu ra trò đấy” Lissana xen vào.
Điều khiển mảnh vỡ Ma Vương vốn đã khó, vậy mà Vandalieu còn có thể gây ảnh hưởng từ bên ngoài. Lissana nghĩ đó là cách can thiệp rất hiệu quả để phá hoại kế hoạch của kẻ địch.
Thế nhưng Vandalieu và Schneider đã bắt đầu khiêng xác Goblin đi mà chẳng tỏ ra đồng tình gì với cô.
Ngay cả sau khi hội ngộ với nhóm Schneider, Vandalieu và đồng đội vẫn tiếp tục công việc của mình.
Cậu hoàn thành một Dungeon đặc biệt, có những tầng không xuất hiện quái vật và được biến thành bãi biển, thảo nguyên hay đồng cỏ, để dùng làm khu nghỉ dưỡng, trang trại và bãi câu cá. Tỉ lệ quái vật ở các tầng còn lại được tăng lên để bù lại, nên cần thường xuyên càn quét hơn Dungeon thông thường, nhưng hoàn toàn có thể quản lý ổn định nhờ đám quái vật của Vandalieu và các mạo hiểm giả nhận nhiệm vụ từ Hội Thám Hiểm.
Đặc biệt là bọn Huge Gluttony Worm đang rất năng nổ kể từ khi được ban cho lãnh địa ăn uống rộng lớn như vậy.
Nhân tiện, những con quỷ mà Vandalieu đã thu phục trong Thử thách của Zakkart cũng đang sinh sống trong các Dungeon mà cậu tạo ra.
Việc khai phá Lục địa hắc ám cũng đang tiến triển. Bọn quái vật bị tiêu diệt bởi những người như “Kiếm Vương” Borkus, “Thánh Thương Băng” Mikhail—người vừa nhận được danh hiệu “Strongest Dummy” và “Founder Dummy”—và Vigaro với danh hiệu mới “Death Axe King”.
“Majin Vương” Godwin và Tenma, quốc vương của tộc Kijin, cũng đã đến viếng tổ tiên của mình. Sứ giả từ quốc gia Drakonid mang theo lời quở trách của Tiamat gửi đến các Long Thần hộ quốc: “Sao các người lại hành động chậm hơn các quốc gia khác trong việc đó?”
Trong khi ấy, việc trao đổi văn hóa với Oniwaka đang tiến triển tốt; cô đã tăng Rank và đổi Chức nghiệp nhiều lần.
Tuy nhiên, người ta cũng phát hiện ra rằng phần lớn các Dungeon ở Lục địa hắc ám chỉ ở cấp C trở xuống, chỉ có ba Dungeon cấp A được xác nhận. Nguyên nhân là vì tàn dư quân đội Ma Vương từng cai trị nơi đây suốt trăm năm trước—như Ravovifard và Dargzobon—đã thường xuyên ép Dungeon phóng thích quái vật ra ngoài để sử dụng như quân tốt và tín đồ, khiến chúng không có cơ hội phát triển thành cấp cao hơn.
Đối với một số người như Borkus và Godwin thì vậy vẫn chưa đủ… Thế nhưng, việc xác nhận có đến hơn ba trăm mê cung cấp D tồn tại khiến Lục địa hắc ám trở thành một nơi nguy hiểm gấp nhiều lần bất kỳ xã hội loài người nào.
Tuy nhiên, số mê cung cấp D trở xuống lại chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nguyên nhân được cho là bởi lũ quái vật sống trong Quỷ Vực rộng lớn này đều từ Rank 4 trở lên.
Tàn dư của quân Ma Vương chẳng buồn sử dụng mấy mê cung cấp thấp vốn chỉ sản sinh ra quái vật yếu hơn cả đám đang nhởn nhơ trên mặt đất, thành ra đa số mê cung trong vùng đều tiến hóa thành mê cung cấp D trở lên.
Đây là môi trường mà những mạo hiểm giả mới gia nhập Hội sẽ bị giết trước cả khi kịp trưởng thành. Ấy vậy mà chủng Maryujin, Kiryujin và các nữ chiến binh Ghoul vẫn có thể duy trì lực lượng chiến binh từ đời này sang đời khác. Điều đó cho thấy họ mạnh mẽ đến mức nào, và cũng đã nỗ lực ra sao để sinh tồn tại vùng đất này.
Vẫn còn vô số khu vực chưa được kiểm tra kỹ lưỡng, và sẽ cần một khoảng thời gian dài nữa trước khi mối nguy tại Lục địa hắc ám giảm xuống ngang bằng với vùng bên trong Dãy Núi Biên Giới.
Sau khi viếng thăm Nơi Yên Nghỉ của Vida, ghé qua các khu vực khác nhau của Talosheim và các quốc gia trong Dãy Núi Biên Giới, đồng thời tận hưởng những bồn bùn thư giãn nơi đầm lầy, nhóm Storm of Tyranny đã quay trở lại Talosheim và đang trò chuyện cùng Vandalieu.
“Có nữ thần ở đây, và sống trong Dãy Núi Biên Giới thì rõ ràng là an toàn hơn rồi, nhưng… nhiều người không thể rời bỏ mảnh đất nơi họ sinh ra, nơi tổ tiên họ đã bảo vệ qua bao thế hệ. Thế là chuyện thường tình, nhưng vẫn có vài vị trưởng lão chưa tin là cậu có thật. Tôi sẽ quay lại thuyết phục họ” Schneider nói.
“Xưa nay đã có nhiều giai thoại về một thiên đường dành cho các chủng tộc của Vida ở bên kia Dãy Núi Biên Giới. Có vẻ khó tin là nó giờ đã thành hiện thực, lại còn có cả ma thuật hệ không gian cao cấp giúp đi đến đó dễ như trở bàn tay nữa” Lissana tiếp lời.
Phần lớn những chủng tộc của Vida đang sống phía bên Đế quốc Amid vẫn luôn cảnh giác. Họ hoặc sống khổ sở, làm nô lệ trong các thị trấn, hoặc phải ẩn náu để tránh bị đàn áp. Với họ, việc nghe tin Vandalieu xuất hiện và kêu gọi di cư đến quốc gia của cậu ta giống như một điều quá tốt đẹp để có thể là sự thật.
“Với những người trong nhóm đó, hãy nói với họ rằng dù không di cư thì cũng không sao, miễn là tôi có thể đưa thiết bị liên lạc để giữ liên lạc và tạo một mê cung nhỏ dùng trong tình huống khẩn cấp” Vandalieu nói. “Còn những người nghi ngờ sự tồn tại của chúng ta… liệu tôi nên đích thân đến để thuyết phục họ không nhỉ? Có khi phải gửi phân thân hoặc sứ giả đi thay thì hơn.”
Schneider và Lissana lập tức hình dung cảnh Vandalieu gửi phân thân… là những sinh vật kỳ quái được tạo từ mảnh vỡ Ma Vương, hoặc cử sứ giả như Gufadgarn, Zadiris, Basdia hay Eleanora.
“… Ờ thì, bọn tôi sẽ cố gắng hết sức để tự thuyết phục họ. Tự mình làm được” Schneider nói.
“Phải đấy, bọn tôi cũng đã quen biết họ lâu rồi mà. Cứ giao cho bọn tôi. Giao hết cho bọn tôi” Lissana nhấn mạnh.
Thế là, nhóm Storm of Tyrant nhận các thiết bị liên lạc Goblin và lên đường quay về vùng đất dưới quyền Đế quốc Amid.
Nhân tiện, do đang bị đau người vì đột ngột cao lên nên Vandalieu vẫn chưa thể vận động, khiến cậu không thể tiếp tục học các kỹ năng như 【 Võ Thuật 】.
Ánh mắt cậu quay lại phía Talosheim, nơi Kanako và các cộng sự đã hoàn tất việc điều chế thuốc súng. Họ đã dùng lưu huỳnh (hoặc chất tương tự) từ khu vực núi lửa nơi từng là Thần giới của Zantark, nitrat kali được tạo ra từ thi thể và chất thải sau khi bị Vandalieu thi triển 【 Lão Hóa Vật Vô Tri 】, và than củi.
Quá trình này khá lằng nhằng, bởi tỉ lệ pha trộn giữa các nguyên liệu hơi khác so với Trái Đất và Origin. Dù vậy, nhờ đó mà giờ họ đã có thể chế tạo pháo hoa mà không cần dựa vào thuốc súng của Zakkart đầu tiên từng được giao cho Gufadgarn giữ.
Thông qua việc này, Doug đã khám phá ra một chức nghiệp mới mang tên “Người Dùng Lực Tâm Linh (Telekinesis Power User)”. Có vẻ chức nghiệp này được mở khóa nhờ việc anh liên tục sử dụng năng lực điều khiển từ xa của 【 Hecatoncheir 】 thay vì dùng phép 【 Telekinesis (Niệm lực) 】 .
Tuy nhiên, thuốc súng họ chế tạo vẫn yếu hơn so với loại do Zakkart chế ra, nên chưa thể dùng làm vũ khí trực tiếp. Một quả bom chứa lượng thuốc súng đủ giết chết một Orc Rank 3 cũng chỉ gây thương tích nhẹ với quái vật Rank 5 trở lên.
Hiệu quả sát thương có thể tăng nếu thêm mảnh kim loại vào bom, nhưng với quái vật Rank 6 trở lên thì cách này cũng vô dụng.
Thực tế, khi thử nghiệm bom với mảnh kim loại lên Lesser Demon, lũ quỷ tuy có chút bất ngờ nhưng hầu như chẳng hề hấn gì, do vụ nổ không chứa Mana.
Tuy vậy, vì quá trình chế tạo không dùng đến Mana nên những quả bom này rất khó bị phát hiện, lại rẻ hơn nhiều so với Ma Cụ phát nổ, nên Vandalieu đang tính lắp đặt chúng vào tường thành như một biện pháp phòng thủ chống con người, đồng thời gắn vào Golem để lao vào quân địch và tự hủy.
Nếu mọi việc suôn sẻ, cậu còn định gắn cả đại bác lên Cuatro. Dù sao thì một con tàu cướp biển thì cũng phải có đại bác mới đúng bài.
Hơn nữa, trong nhiều trường hợp, pháo sáng cũng có thể được dùng để xua đuổi quái vật.
Nhưng trên hết, những quả pháo hoa ấy đã thắp sáng bầu trời đêm Talosheim bằng đủ sắc màu rực rỡ, khiến dân chúng không khỏi mê mẩn.
Nhờ chiến tích này, Kanako, Doug và Melissa đã giành được sự tin tưởng (dù thực ra trước đó họ đã được tin tưởng rồi) và được phép hành động tự do.
Tuy nhiên, dù được phép, họ vẫn tình nguyện giữ nguyên địa vị ban đầu trong xã hội.
Hiện tại, họ đang ở trong xưởng dưới lâu đài cùng Vandalieu, người cuối cùng cũng đã có thể cử động trở lại.
“… Thật đấy, sao các người lại muốn tiếp tục sống như vậy chứ?” cậu hỏi.
“Dù là cấp trên của họ, tôi cũng không hiểu nổi nữa. Tôi không nghĩ mình nổi tiếng đến mức đó” Enma, một trong các cá thể của Legion, nói với vẻ khó hiểu, liếc sang Kanako và các bạn cô.
“Không có lý do gì to tát đâu. Không phải bọn tôi trung thành kiểu tận hiến như Gufadgarn hay bị quyến rũ đến thành thuộc hạ” Doug vừa nói vừa thực hiện việc vặt được Luciliano giao — cho một đối tượng thí nghiệm ăn.
“Tôi hiểu… Một Gufadgarn là quá đủ rồi” Vandalieu gật gù.
Doug, Kanako và Melissa vẫn giữ thái độ như trước. Tùy vào thời điểm, họ sẽ nghiêm túc gọi Vandalieu là “Bệ hạ” và hành xử như thuộc hạ của Legion, nhưng vào những lúc khác thì cứ nói chuyện với cậu như bình thường.
“Nhưng cho dù anh có bảo là ‘tự do rồi’… Enma, với tư cách cấp trên kiêm giám sát của bọn tôi, anh đã cho bọn tôi quá nhiều tự do đến mức chẳng thấy giống được ‘giải phóng’ gì cả” Melissa nói. “Cho nghỉ phép có lương, dẫn đi chơi khi bọn tôi bí ý tưởng làm pháo hoa, còn cùng nhau đi vào mê cung nữa.”
Enma khẽ hừ mũi. “Chúng ta ở Origin cũng thế mà? Quan sát nhau nhưng không can thiệp… Chỉ cần mấy người được hưởng hiệu ứng từ Guidance là tôi thấy đủ rồi.”
Nhưng Doug và những người khác liền phản bác.
“Chỉ dẫn bọn tôi thư giãn rồi còn chủ động dẫn đi thì là can thiệp đấy chứ còn gì” Doug nói.
“Anh còn yểm trợ bọn tôi trong mê cung nữa mà” Kanako tiếp lời.
“Tôi còn nghe nói anh đã đãi họ một bữa ngoài thị trấn?” Vandalieu góp phần.
Hiểu rằng không thể tiếp tục giả vờ được nữa, Enma thở dài… rồi chuyển giao vị trí cho Izanami.
“Á à, trốn rồi kìa!” Doug la lên.
“Thật ra cũng đến giờ đổi rồi” Izanami nói. “Nhưng cũng không thay đổi được sự thật là ảnh đã bỏ chạy.”
Do ảnh hưởng từ kỹ năng 【 Chiếm đoạt tâm trí 】 của Vandalieu, Izanami đã nhớ lại hình dạng của mình trước khi bị phẫu thuật cải tạo ở Origin. Giờ đây, cô mang dáng vẻ một người phụ nữ châu Á khoảng hai mươi tuổi, tóc đen, đúng như hình dung nếu cô được phát triển bình thường.
Theo ngày sinh được ghi lại trong hồ sơ, cô mới mười tám khi chết ở Origin, nên giờ trông trưởng thành hơn cũng hợp lý. Cặp chân mày đậm khiến cô trông khá cứng cỏi, nhưng tính cách thì vẫn không đổi.
Lý do cô đưa ra cho thân hình cao và có phần gợi cảm là nếu nhẹ hơn so với Origin thì sẽ mất cân bằng, và sẽ bất tiện nếu không có đủ vật liệu sống để tạo ra Yomotsushikome hay Yomotsuikusa trong trường hợp cần thiết.
“Nhưng tôi cũng hiểu vì sao Enma ngại. Cảm giác thân thiết giữa những người cùng chịu ảnh hưởng từ Guidance là một hiệu ứng thường thấy. Hồi còn sống, bọn tôi chỉ lợi dụng nhau, nhưng giờ lại cảm thấy như thật sự là đồng đội” Izanami giải thích. “Cậu có muốn kẹo không?”
“À, có chứ” Kanako cười. “Nghe vậy thì vui lắm… nhưng mà từ ‘đồng đội’ với các người nghe nặng nề thật đấy?”
“Ý nghĩa của nó chỉ là những người cùng một thân thể, cùng sống cùng chết như gia đình thôi” Izanami đáp.
Hồi còn ở Origin, các thành viên của Eighth Guidance xem phần còn lại của nhân loại như sinh vật hoàn toàn khác biệt. Dù giờ đã là Legion, từ “đồng đội” vẫn mang ý nghĩa sâu sắc với họ. Chấp nhận ai đó là “đồng đội” cũng có nghĩa là xem họ như gia đình.
“Nặng thật đấy! Quá nặng luôn ấy!” Kanako bật cười. “Mà, chắc bọn tôi cũng cảm thấy thân thiết hơn so với kiếp trước rồi…” Cô quay đi để tránh ánh nhìn trìu mến của Izanami. “Thôi quay về chủ đề chính đi, bọn tôi muốn nói là—rời khỏi vai trò thuộc hạ của Legion thì chẳng có gì để bọn tôi được lợi cả!” cô tuyên bố với Vandalieu.
Sau khi được tự do, Kanako đã bắt đầu hoạt động idol của mình (ở thế giới này, việc hát và nhảy trên sân khấu được xem như là chức nghiệp của các minstrel – du ca sĩ), nhưng… đến tận bây giờ, Legion vẫn chưa hề ra lệnh gì cho cô, cũng chẳng can thiệp chút nào vào chuyện idol ấy.
Kanako và các bạn cô vẫn được nhận lương, được đảm bảo bữa ăn hàng ngày như những thuộc hạ của Legion. Họ còn được ăn cả món do chính tay Vandalieu nấu. Hơn thế nữa, việc làm thuộc hạ của Legion – một trong những cánh tay phải của Vandalieu – đồng nghĩa với việc có địa vị khá cao ở Talosheim cũng như trong dãy núi biên giới.
Thực tế, nếu rút khỏi vị trí thuộc hạ của Legion thì mất nhiều hơn được.
“Sau khi nhận được món quà quý giá thế này, tôi sẽ không bao giờ rời xa cậu nữa đâu đó nha!” — Kanako tươi cười giơ cây trượng biến thân mà cô nhận từ Vandalieu. “Vậy là đội tụi mình hoàn chỉnh rồi!”
Nhân tiện, “đội” mà Kanako nói đến gồm cả Zadiris và Zandia – hai người cũng có trượng biến thân.
“Ta tạo cái đó vì Zadiris nhờ làm cho cô, chứ không có ý gì sâu xa đâu. Nhưng mà cô thích là tốt rồi” Vandalieu đáp.
“Không sao đâu! Tôi sẽ tận dụng nó triệt để luôn!” — Kanako nói, hào hứng.
Cây trượng biến thân là món đồ hiếm, chỉ Vandalieu mới tạo được, nên cực kỳ có giá trị với công việc idol của cô.
“Còn tiền bạc thì, bọn tôi có được ít tiền cơ bản nhờ chế tạo thuốc súng rồi nên cũng không lăn tăn gì lắm” Kanako nói thêm.
“Tôi không ngờ ở thế giới này cũng có chuyện trả tiền bản quyền, nhờ vậy mà Doug khỏi cần làm gì cả đời luôn ấy” Melissa góp lời.
“Ừm, có thể bọn mình thì không, nhưng Doug là lo xong phần đời còn lại rồi đó” Kanako gật gù.
“Im đi! Đừng có chế giễu vì tôi là người duy nhất còn là con người ở đây chứ!” — Doug la lên.
Khi được tái sinh ở thế giới này, Doug đã chọn làm con người, nên tuổi thọ cùng lắm chỉ hơn trăm tuổi. Trong khi đó, hai cô kia chọn làm Elf, sống cả năm trăm năm. Ở thế giới này, “sống thong dong cả đời” tốn nhiều hay ít còn tùy chủng tộc nữa.
“Mà tôi cũng định sẽ trở thành một chủng tộc của Vida đấy nhé!” — Doug tiếp. “Này Vandalieu, khi nào bọn tôi mới được đổi chủng tộc thế?”
“Về chuyện đó… Doug này, đàm phán với mấy quốc gia khác vẫn chưa thuận lợi lắm, chắc phải đợi thêm chừng mười năm nữa” Vandalieu đáp.
“Gì cơ?! Mười năm lận á?!”
“Thật ra thì ta cũng đã tin tưởng ba người rồi, nên không cần phải đổi sang chủng tộc của Vida cũng được.”
“Chính anh là người đề xuất mà giờ lại rút lời là sao hả?!”
Vốn dĩ việc đổi chủng tộc sang tộc của Vida là để dễ chịu ảnh hưởng từ sự dẫn dắt của Vandalieu và triệt tiêu ảnh hưởng của Rodcorte. Nhưng bây giờ cả hai điều đó đều không còn là vấn đề nữa.
“Tôi đã chuẩn bị tâm lý dữ lắm rồi mà…” — Doug cúi gằm mặt, đầy thất vọng.
“Chứng tỏ là cậu rất được tin tưởng đấy” Izanami dịu dàng an ủi.
Đúng lúc đó, Luciliano xuất hiện với một xấp tài liệu trên tay.
“Thưa Chủ nhân, tôi đã tổng hợp kết quả từ các thí nghiệm tái sinh Undead có cấy Sinh kim (Life Gold)” anh ta báo cáo. “Khi một bên là Undead, con sinh ra vẫn là người sống bình thường đến tận đời thứ ba trở đi. Còn nếu cả hai cha mẹ đều là Undead thì con sinh ra cũng sẽ là Undead cùng chủng tộc với một trong hai người, nhưng phát triển như một đứa trẻ bình thường cho tới khi trưởng thành. Tuy nhiên, những Undead sinh ra theo cách này sẽ cần cấy Life Gold để sinh sản – giống như cha mẹ chúng vậy.”
Vandalieu lắng nghe bản tóm lược, rồi cầm lấy tài liệu từ tay Luciliano và vừa đọc vừa suy tính các thí nghiệm tiếp theo.
“Ra vậy… Vậy thì bắt đầu thử nghiệm với người thật thôi. Bắt sống vài tên thổ phỉ đi. Nếu dùng Live-Dead Ternecia làm đối tượng nữ thì chắc sẽ sinh ra một Dhampir mạnh quá mức, không thể coi là mẫu chuẩn được, nên dùng mấy cái xác lấy được từ Thử thách của Zakkart vậy.”
Xem ra, sắp tới sẽ lại có một tương lai bi thảm chờ đợi thêm nhiều tên cướp nữa. Tương lai của Borkus, Kasim – người bạn mạo hiểm giả của Vandalieu, công chúa Levia, Zandia và Orbia đang bị đặt cược, nên Vandalieu không thể nương tay trong mấy thí nghiệm này.
“Quyết định nhanh thì kết quả cũng đến sớm. Ngày mai đi ra ngoài dãy núi biên giới săn cướp đi?” — Doug đề nghị.
“Không đâu! Làm gì có sẵn thổ phỉ cho mình kiếm ngay như vậy chứ!” — Kanako bác bỏ.
Đúng lúc ấy, Vandalieu cảm nhận được một ý thức khác len vào tâm trí mình.
“Đã lâu không gặp, Vida – nữ thần của sự sống và tình yêu” cậu lên tiếng bằng thần giao cách cảm.
“Uwah! Ta định gửi 【 Thần dụ 】 cơ mà, sao con lại nói chuyện trực tiếp bằng thần giao cách cảm được thế?! Gì mà kỳ vậy?!” — Vida ngạc nhiên.
Đây là một 【 Thần ngôn 】 – từ Vida. Bình thường nó chỉ truyền đi một chiều, nhưng lần này, hai chiều đã được kết nối.
“Ừ thì, con là con ta mà, nên cũng chẳng kỳ lạ lắm. Nhưng mà không nói chuyện lâu được đâu, nên ta nói ngắn gọn thôi” Vida nói. “Con yêu à, hôm nay mẹ của con sẽ được hồi sinh. Chúc mừng nhé! Con đã làm được điều mà đến cả một nữ thần như ta cũng không thể!”
Vừa dứt lời, ý thức của Vida dần rút lui, nhưng Vandalieu không có thời gian để luyến tiếc dư âm đó.
“Luciliano, hủy vụ săn thổ phỉ đi. Mẹ ta sắp được hồi sinh.”
『 Kỹ năng 【 Kiến tạo mê cung 】 đã tăng cấp! 』
---------------------------------------
Tên: Zorcodrio (Zod)
Danh hiệu: Vua cơ bắp, Người đàn ông với cơ thể Orichalcum, Cơ bắp tuyệt đối, Kẻ không cần móng vuốt và răng nanh, Kẻ bất khuất, Bartender thần bí, Đấng cứu thế của Lục địa hắc ám
Hạng: 14
Chủng tộc: Abyssal Pure-breed Vampire
Cấp độ: 95
Chức nghiệp: Avenger
Cấp độ chức nghiệp: 29
Lịch sử chức nghiệp: Warrior, Unarmed Fighter, Muscle User, Meat Shield, Berserker, Muscle Berserker, Steel Muscle User, Indestructible Muscle User, Roaring Thunder Muscle User, Dark Muscle User, Guardian Muscle User, God-Iron Muscle User, Carpenter, Bartender
Tuổi: Xấp xỉ 100140 tuổi (Bề ngoài 40 tuổi)
Kỹ năng bị động:
o Siêu sức mạnh: Cấp 10
o Cường hóa tấn công khi dùng tay không: Rất lớn
o Cường hóa phòng thủ khi không trang bị giáp: Rất lớn
o Tự cường hóa (Đức tin): Cấp 10
o Cường hóa mọi giá trị thuộc tính (Tiền tuyến): Cấp 10
o Dạ nhãn
o Tái tạo cấp tốc: Cấp 10
o Kháng ma pháp: Cấp 10
o Kháng hiệu ứng: Cấp 10
o Kháng ánh nắng mặt trời: Cấp 5
o Báo thù – Chiến đấu với lực lượng phe Alda
Kỹ năng chủ động:
o Phủ thuật: Cấp 1
o Võ thuật: Cấp 5
o Kiếm thuật: Cấp 1
o Khiên thuật: Cấp 4
o Vô tính ma pháp: Cấp 1
o Phối hợp: Cấp 10
o Siêu cấp cơ bắp thuật: Cấp 10
o Bức phá giới hạn: Cấp 10
o Chỉ huy: Cấp 3
o Quyến thần giáng trần: Cấp 10
o Nghiệp huyết: Cấp 1
o Thợ mộc: Cấp 5
o Kỹ sư: Cấp 4
o Nấu ăn: Cấp 5
Đặc kỹ:
o Siêu cơ bắp
o Thần hộ của Vida
o Thần hộ của ■ァ■■■■
--------------------------------------
Zod – mạo hiểm giả hạng A nở muộn, đồng thời là thành viên mới nhất gia nhập Storm of Tyranny. Thân phận thực sự của ông là Zorcodrio, một Vampire thuần chủng đã bị phong ấn cách đây khoảng một trăm nghìn năm.
Khi sống giữa xã hội loài người thuộc Đế quốc Amid, ông ngụy trang thành con người, thậm chí trên thẻ mạo hiểm giả cũng chỉ hiện mỗi tên và tuổi, phần còn lại bị che giấu bằng thủ thuật. Việc này dĩ nhiên là hoàn toàn phi pháp, nhưng được thực hiện trót lọt nhờ sự thông đồng giữa một Guild Master bị Lissana quyến rũ và một nhân viên tiếp tân có quan hệ thân thiết với Schneider.
Từ khi còn là con người, Zorcodrio đã là tín đồ của Vida. Ông dùng sức mạnh cơ bắp để làm chức nghiệp tay chân như đốn củi, xây dựng. Khi chiến tranh chống lại quân đội của Ma Vương Guduranis bùng nổ, ông đã cố góp sức trên chiến trường bằng cơ bắp của mình… Thế nhưng, ông lại không hề có năng khiếu dùng vũ khí. Ngay cả khi Hệ thống Trạng thái được Ricklent – Thần thời gian và ma thuật – tạo ra, điều đó cũng không thay đổi.
Ông chỉ có thể sử dụng sơ sài vài kỹ thuật như 【 Võ thuật 】 hay 【 Khiên thuật 】, nhưng ngoài ra thì hoàn toàn không có tài cán gì khác, lại càng không thể nhớ nổi ma thuật. Vì vậy, ở giai đoạn đầu chiến tranh, ông chỉ được phân công hậu cần, hỗ trợ người không chiến đấu.
Thế nhưng, đến giai đoạn giữa cuộc chiến, một trong các Dũng sĩ được triệu hồi từ thế giới khác – Solder – đã truyền cho ông tri thức về cơ bắp. Nhờ đó, ông lĩnh ngộ ra kỹ năng 【 Cơ bắp thuật 】, phát hiện các chức nghiệp liên quan đến cơ bắp, rồi từ đó bắt đầu con đường siêu nhân hóa thần tốc.
Thành tích chiến đấu của ông rực rỡ đến mức được tung hô là người sẽ kế thừa các Dũng sĩ. Thậm chí, Botin – nữ thần đất mẹ và thủ công – còn từng thốt lên rằng: “Ngay cả ta cũng không thể ban cho hắn bộ giáp nào hữu ích cả.” Và thế là ông được phong danh hiệu: Người mang thân thể Orichalcum.
Sau khi Ma Vương Guduranis bị đánh bại, cuộc chiến chấm dứt, Zorcodrio tiếp tục đồng hành cùng Vida và các tín đồ khác. Ông trở thành Vampire thuần chủng nhờ ân huệ từ Tổ tiên Vampire mà Vida hạ sinh.
Tuy nhiên, khi chiến tranh kết thúc, tàn quân Ma Vương đã trốn vào bóng tối, chẳng còn kẻ địch nào ngoài quái vật hoang dã ngày một sinh sôi. Zorcodrio cùng các Vampire thuần chủng khác chuyển sang cống hiến cho việc dựng xây một quốc gia dành cho các chủng tộc của Vida.
Chính vào thời điểm đó, Zorcodrio nhận chức nghiệp Carpenter (Thợ mộc), tiếp tục công việc tay chân như khi xưa. Với chỉ số được tăng cường sau khi trở thành Vampire thuần chủng – đặc biệt là Sinh lực – ông vẫn ung dung xây nhà dưới ánh nắng mặt trời, và dần lĩnh hội kỹ năng 【 Kháng ánh nắng mặt trời 】 vốn gần như không thể có được nếu không chịu đựng trực tiếp ánh sáng ấy.
Khi giai đoạn đầu xây dựng đất nước hoàn tất, mọi thứ dần đi vào hình dáng một quốc gia, Zorcodrio bắt đầu chuẩn bị mở một quán cocktail – thứ ông cực kỳ yêu thích. Nhưng đúng lúc ấy, quân Alda cùng Dũng sĩ Bellwood bất ngờ tấn công.
Zorcodrio lập tức ra chiến tuyến, dùng 【 Cơ bắp thuật 】 tiêu diệt hàng loạt địch nhân. Dù kiên cường chống đỡ, ông vẫn bị phong ấn ngay từ đầu trận. Danh hiệu Kẻ bất khuất mà ông mang là do chính các tín đồ và thần linh của phe Alda phong tặng sau khi chứng kiến trận chiến khốc liệt ấy.
Mãi về sau, Schneider hiểu nhầm Thần ngôn của Vida và giải phong ấn cho Zorcodrio, để rồi ông gia nhập Storm of Tyranny… Bề ngoài, ông chỉ là một người trung niên gầy gò (nếu chưa “bơm cơ” lên), chẳng giống một chiến binh hay pháp sư chút nào. Vì vậy, việc ông đột ngột xuất hiện trong nhóm mạo hiểm giả hạng S đã thu hút rất nhiều ánh nhìn. Cũng vì dị biệt ấy mà ông được gọi bằng danh hiệu Bartender bí ẩn.
Dĩ nhiên, đám mạo hiểm giả, lính đánh thuê và lũ vô lại thường xuyên kiếm chuyện với ông. Nhưng hầu hết đều bị giải quyết đơn giản chỉ bằng một cú “bóp nhẹ” cơ thể – chưa từng có vụ việc lớn nào phát sinh… Có lần, một lính đánh thuê cục súc nhưng chiến đấu rất giỏi đã bị ông bóp nát vũ khí bằng tay không, bẻ gãy tay, rồi bóp đầu đến mức bất tỉnh. Kể từ đó, chẳng ai dám dây vào ông nữa.
Hiện tại, Zorcodrio sở hữu một Kỹ năng độc nhất liên quan đến sức mạnh cơ bắp – lý do khiến mọi người tin rằng Schneider đã mời ông vào nhóm vì kỹ năng đó.
Sau này, ông kết hôn với Rachel – người đang được Storm of Tyranny bảo vệ – và trở thành cha dượng của Sieg.
Trong bụng Rachel giờ có một Dhampir mang dòng máu của Zorcodrio. Người ta tin rằng đứa bé này sẽ kế thừa sức mạnh cơ bắp phi thường như một đặc điểm chủng tộc.
Ông đã trở thành Vampire thuần chủng Rank 13 từ một trăm nghìn năm trước. Thế nhưng đến giờ mới chỉ lên Rank 14 là vì cả trăm năm sau khi chuyển hóa, ông chỉ chuyên tâm vào việc lao động tay chân để dựng xây quốc gia, và chỉ có đúng một lần chiến đấu với kẻ ngang cơ – đó là trận chiến với phe Alda.
Sau khi được Schneider và đồng đội giải phong ấn, ông mới bắt đầu tập luyện và chiến đấu trở lại – mà cũng mới chỉ tròn một thập kỷ.
Schneider cũng sở hữu 【 Quyến thần giáng trần 】 cùng 【 Thần hộ của Vida 】 – những thứ chỉ mới nhận được gần đây. Còn Zorcodrio thì đã có từ thời chiến tranh với Ma Vương, khi Vida còn hoạt động. (Dĩ nhiên, đó là kỹ năng gần như vô dụng cho đến khi Vida được phục sinh gần đây.)
Ngoài ra, do là Vampire thuần chủng, ông hoàn toàn có khả năng bay. Nhưng thường thì ông chẳng dùng đến, vì tốc độ chạy bằng hai chân vẫn nhanh hơn rất nhiều.


4 Bình luận
Tem