Tập 09: Hiểm họa thai nghén
Chương 180: Tạo dáng như thể việc thương lượng là có thể
7 Bình luận - Độ dài: 6,619 từ - Cập nhật:
“Lâu rồi không gặp, Amamiya. Mà, nếu tính cả khoảng thời gian tôi chỉ còn là linh hồn không có cơ thể thì cũng mới gặp nhau chừng một năm trước thôi nhỉ” Asagi Minami – kẻ được mệnh danh là Mage Masher – cười nhạt nói.
Phía sau cậu ta là ‘Ifrit’ Shouko Akagi và ‘Clairvoyance’ Tatsuya Tendou. Không giống như Asagi, hai người này tỏ ra rõ ràng cảnh giác với Legion.
“… Ugh. Sao mấy người lại ở đây? Tôi tưởng mình đã thỏa thuận rồi mà? Rằng nếu nhóm tôi đến trước thì mấy người sẽ không can thiệp” Kanako cằn nhằn.
Quả thật, theo giao ước đã định trước ở Thần giới của Rodcorte, trước khi tất cả được chuyển sinh, thì nhóm Asagi không nên can thiệp nếu nhóm Kanako tiếp cận được Vandalieu trước.
Nhưng Asagi chẳng có vẻ gì là áy náy vì bị Kanako chỉ trích chuyện phá vỡ lời hứa đó.
“Đó không phải giọng điệu của một cựu idol nên có đâu” cậu ta đáp tỉnh bơ. “Lời hứa đó là giữa tụi tôi với Murakami, còn giờ cô đã tách khỏi nhóm hắn rồi… Thật ra thì tôi cũng không định lôi lý lẽ cùn ra tranh cãi làm gì. Chỉ là, nếu Amamiya không phát hiện ra bọn tôi, thì tụi này cũng đã im lặng đợi xong cuộc gặp mặt rồi mới ra.”
“Thì mấy người nên cứ lẳng lặng mà đi luôn đi, cần gì phải ló mặt ra” Kanako đáp lại đầy bực bội.
“Đừng bắt tụi này làm mấy chuyện bất khả thi như vậy. Nếu không xuất hiện, lỡ bị hiểu nhầm là kẻ địch rồi bị đánh thì sao?” Asagi chỉ ra. “Đúng không, Amamiya?”
“Đúng thế! Bọn ta đâu có biết mấy người tự đặt ra luật lệ gì giữa nhau! Mà kể cả có biết, bọn ta cũng chẳng có lý do gì để tuân theo cả!” – giọng của Valkyrie trong Legion vang lên.
Nghe thế, Kanako cũng thôi không ép Asagi nữa. Dù trong lòng cô vẫn muốn lôi chuyện bất hợp lý ra cãi tiếp, nhưng lại lo rằng nếu cứ thế mà tranh cãi trước mặt Vandalieu, thì hình ảnh của nhóm cô trong mắt cậu sẽ càng tệ hơn.
“Thế… mấy người đến đây làm gì?” Legion lên tiếng hỏi.
“Vừa nãy là giọng của Valkyrie, còn giọng sau đó là Pluto…” Asagi lẩm bẩm. “Bọn tôi đến vì biết mấy người thể nào cũng sẽ tìm cách lấy lòng Amamiya. Và cũng muốn chắc chắn rằng mấy người không dựng chuyện bịa đặt nào nghe có vẻ thuyết phục để lợi dụng năng lực của Venus nhằm thao túng Amamiya.”
Nhóm Asagi đã nghe ngóng hành động của Kanako thông qua kỹ năng 【 Quyến thần giáng trần 】, nhờ đó liên lạc được với các linh thể dưới quyền Rodcorte là Aran và Izumi. Sau đó họ tiến về cựu lãnh địa của Scylla, dùng 【 Clairvoyance (Viễn thị) 】 của Tendou để tìm kiếm và theo dõi nhóm Kanako.
Khi triệu hồi Aran, anh đã cực lực cảnh báo họ không được gây chiến với Vandalieu. Nhưng Asagi chẳng mấy để tâm, bởi mục tiêu ban đầu của cậu chỉ là thuyết phục Vandalieu thay đổi quan điểm. Cậu thậm chí còn thấy khó hiểu tại sao Aran lại phải nhấn mạnh điều đó đến vậy.
Ngược lại, Shouko và Tendou thì mang linh cảm rất xấu từ lời cảnh báo ấy. Cả hai vẫn luôn để mắt kỹ từng cử động của Asagi và Vandalieu, sẵn sàng ra tay ngăn chặn nếu có gì bất thường.
“Đúng là không phải tụi này có ý đồ gì như vậy… nhưng bị nghi ngờ thế này thì chắc cũng đáng” Kanako nói.
Nghe thì có vẻ cô đang ăn nói rất đàng hoàng, nhưng trong lòng thì cay đắng không kể xiết. Vì sự có mặt của nhóm Asagi lúc này, với cô, thực sự quá phiền phức.
Đó là những người mà nhóm cô đã phản bội ở Origin – và giờ họ nắm trong tay tất cả thông tin mà nhóm cô có.
Thậm chí, họ còn chiếm ưu thế hơn khi vẫn tiếp tục nhận được tin tức từ các quyến thần ngay cả sau khi đã chuyển sinh.
“Mage Masher, chẳng lẽ ngươi nghĩ chúng ta đến đây mà không chuẩn bị đối sách gì với năng lực của Kanako và nhóm cô ta sao?” Legion hỏi Asagi.
Vandalieu và Legion không biết rằng sức mạnh thực sự của Venus là sao chép và dán cảm xúc cùng ký ức của người khác. Tuy nhiên, họ đã xác định đó là một loại năng lực tác động đến tinh thần. Vì lý do đó, chỉ có Vandalieu và Legion – những kẻ miễn nhiễm với ảnh hưởng như thế – mới ra mặt lần này.
Họ cũng đã xác định rằng những mảnh vỡ của Demon King với khả năng vô hiệu hóa kết giới có thể xuyên thủng 【 Aegis 】 của Melissa.
Khả năng điều khiển vật thể từ xa của Doug – nhờ kỹ năng 【 Hecatoncheir 】– cũng không đáng ngại. Bởi vì nó hoàn toàn vô hiệu trước những mầm bệnh được tạo ra từ chức nghiệp Ác ma dịch bệnh và 【 Hắc vương ma pháp 】, thứ mà Doug không thể cảm nhận được.
Và để đề phòng việc ngoài ba cái tên ghi trong thư còn có những cá nhân chuyển sinh khác, Vandalieu đã đem theo cả lực lượng chiến đấu – bao gồm cả ‘King Slayer’ Sleygar – phục kích quanh khu vực và cả bên trong cơ thể cậu.
Càng lúc nhóm Kanako càng tâng bốc Vandalieu, thì giọng của Legion lại càng sắc lạnh – điều mà nhóm cô lại ngộ nhận là dấu hiệu thù địch.
“Để nói cho rõ luôn – chúng tôi hoàn toàn không có ý hợp tác với họ đâu. Cũng không hề phối hợp gì để dụ dỗ cậu ra mặt bằng bức thư giả ấy” Kanako vội vàng thanh minh.
“Thật đấy. Dù cuối cùng chuyện thành ra là chúng tôi kéo họ đến đây thật, nhưng… xin lỗi vì điều đó” Melissa nói thêm.
Nhưng Vandalieu và Legion đều gật đầu.
“Ta biết. Không có dấu hiệu nào cho thấy các ngươi làm điều đó cả” Vandalieu lên tiếng.
“Chúng tôi đã biết ba người kia đang ẩn nấp ngay từ đầu” Baba Yaga giải thích.
“Vì thế, chúng tôi đã quan sát suốt lúc các ngươi trò chuyện, và đi đến kết luận là không có vẻ gì các ngươi đang cấu kết với họ” Ereshkigal nói.
Ngay từ trước khi gọi nhóm Kanako lại, Vandalieu và Legion đã nhận ra nhóm Asagi đang ẩn mình theo dõi nhóm cô.
Chưa kể, họ còn chuẩn bị kỹ càng cho khả năng đó là một cái bẫy.
“Nhắc lại lần nữa cho rõ nhé – đừng giở trò gì đấy” Ghost lạnh lùng lên tiếng. “Xung quanh ngươi là vô số lực lượng sẵn sàng hành động, kể cả kẻ chuyên đi săn đầu người đấy. Ngươi không muốn lại mất đầu lần nữa đâu, đúng chứ?”
Sắc mặt nhóm Asagi đổi hẳn sau khi nghe thấy những giọng nói phát ra từ Legion – Baba Yaga, Ereshkigal và Ghost – những người từng giết họ. Asagi trông cay đắng, Shouko thì đầy giận dữ, còn Tendou tái mét mặt.
“‘Giở trò’ ở đây cũng bao gồm cả chuyện đánh nhau đấy. Vandalieu đến đây để nghe các người nói gì. Bất kỳ ai cản trở chuyện đó… đều sẽ bị loại bỏ” Pluto nói tiếp. “Bọn ta đã nghe nguyện vọng của nhóm Kanako rồi. Còn các người thì sao, Mage Masher? Chỉ định đứng quan sát thôi à?”
“Dĩ nhiên không phải chỉ vậy” Asagi nói, quay sang đối diện với Vandalieu. “Amamiya, tôi đến để ngăn–”
“Sai rồi” Vandalieu cắt ngang.
“Cậu nói cái gì là sai, Amamiya? Tôi thực sự đến để ngăn cậu mà.”
Từ nãy đến giờ, Vandalieu vẫn im lặng dù Asagi gọi tên, mắt họ còn chẳng chạm nhau. Nhưng giờ cậu đã chấp nhận, cậu buộc phải lên tiếng.
“Ta không còn là Amamiya Hiroto nữa. Bây giờ, ta là Vandalieu Zakkart.”
Cậu đã hy vọng rằng Asagi sẽ tự mình nhận ra điều đó… mà không cần cậu nói ra.
“Cậu nói cái gì thế? Cậu là bạn tôi, Amamiya Hiroto mà, đúng không?” – Asagi nhìn cậu, vẻ bối rối hiện rõ.
Vai Vandalieu khẽ trĩu xuống. “Đúng là ta từng là Amamiya Hiroto. Nhưng đó là chuyện hơn ba mươi năm trước rồi, và ta không còn chút ràng buộc nào với cái tên đó nữa. Từ giờ, hãy gọi ta là Vandalieu.”
“Và… ta cũng không phải ‘bạn’ của các người.”
Vandalieu hiện tại không còn bất kỳ sự gắn bó nào với cái tên Amamiya Hiroto. Không phải cậu đang cố phủ nhận hay quên đi quá khứ. Nhưng khi bị gọi bằng cái tên đó, trong cậu lại dấy lên cảm giác xa lạ khó tả – như thể bị gán cho một cái vỏ không còn thuộc về mình.
“Cậu… cậu nói nghiêm túc đấy à? Dù có chuyển sinh sang thế giới khác đi nữa, thì việc cậu từng là Amamiya ở Trái Đất đâu có thay đổi gì đâu–” Asagi nói, giọng cao dần vì giận dữ.
Tendou và Shouko vội chen vào để kéo cậu ta lại.
“Asagi, đây là Vandalieu đấy. Gọi vậy là được rồi, đúng không?” Tendou lên tiếng.
“Bọn tớ hầu hết đều không đổi tên sau khi được tái sinh, nhưng cậu ấy thì khác. Chắc chắn là có nhiều lý do lắm” Shouko nói thêm.
Asagi có vẻ tạm thời chấp nhận điều đó, im lặng trong chốc lát rồi hít một hơi thật sâu.
“Được rồi. Cậu muốn tôi gọi cậu là Vandalieu, đúng không? Tôi vẫn thắc mắc vì sao họ của cậu là Zakkart, nhưng… chuyện đó tạm gác lại đã.” Asagi nghiêm giọng. “Vandalieu, chúng tôi đến đây để ngăn cậu lại. Cậu phải ngừng sử dụng ma thuật thuộc tính tử vong, ngay bây giờ nếu có thể.”
“Không thể được. Mấy người còn chuyện gì khác không?” Vandalieu đáp lại.
“… Tôi đang rất nghiêm túc đấy” Asagi nói, vai run lên như đang cố kiềm nén điều gì đó. “Làm ơn suy nghĩ lại đi.”
“… Suy nghĩ lại à? Tôi cũng muốn nói điều đó với anh.”
Hai người đứng cạnh Asagi nhìn nhau, vẻ mặt như thể “Đúng như dự đoán.” Vandalieu nhìn họ với ánh mắt bình thản, không biểu cảm, nhưng trong lòng cậu thì đang bực bội và mệt mỏi rã rời.
Thật ra, cậu nghĩ rằng đánh nhau luôn cho xong còn dễ hơn nhiều. Nhưng nếu làm vậy, mọi chuyện chắc chắn sẽ trở nên rắc rối hơn khi các cá nhân được tái sinh khác từ Origin bắt đầu chuyển sinh sang Lambda.
Hiện tại vẫn chỉ là cuộc trao đổi, và giữa Vandalieu với Asagi chỉ đơn giản là sự khác biệt về quan điểm và lập trường.
Nếu vì lý do đó mà cậu loại bỏ Asagi, thì cậu sẽ trở thành ác nhân mất rồi.
Trong lúc Vandalieu đang kiềm chế bản thân giữa cơn căng thẳng, Asagi lại như đang ngẫm nghĩ điều gì đó.
“Chẳng lẽ là…” anh lẩm bẩm, rồi cúi đầu về phía Vandalieu. “Nếu cậu oán trách chúng tôi vì đã không nhận ra cậu và không thể cứu cậu ở Origin… thì tôi xin lỗi. Biết là nói ra bây giờ chẳng khác gì ngụy biện, nhưng… bọn tôi thật sự không hề biết cậu là người tái sinh.”
Có vẻ anh nghĩ rằng thái độ của Vandalieu là do những chuyện trong kiếp trước.
Shouko, Tendou, và cả nhóm Kanako – những người đang theo dõi cuộc đối thoại – cũng nhận ra điều đó. Họ cúi đầu theo Asagi.
“Phải rồi, điều đầu tiên đáng lẽ bọn tôi phải làm là xin lỗi.”
“Xin lỗi thật lòng. Nếu biết sớm hơn thì đâu đến nỗi như vậy.”
“Xin lỗi nhé. Bọn tôi lúc đó hoảng loạn quá nên quên cả việc xin lỗi.”
“Ừ, thật lòng xin lỗi.”
Nhưng Vandalieu lắc đầu. “Tôi không quan tâm đến những chuyện kiếp trước. Phiền lắm, nên làm ơn quên nó đi.”
Asagi và những người khác ngẩng mặt lên, vẻ ngạc nhiên hiện rõ.
“Cậu không quan tâm? Cậu không oán trách bọn tôi? Tôi nghe nói cậu muốn giết bọn tôi mà” Doug nói.
Vandalieu theo phản xạ quay mặt đi. “Làm ơn quên mấy lời tôi hét lên trước mặt Rodcorte sau khi chết ở Origin đi. Lúc đó tâm trí tôi rối loạn, nói toàn những lời căm thù trong lúc gần như phát điên.”
Sau này khi bình tĩnh suy nghĩ lại, Vandalieu nhận ra người đáng trách là Rodcorte – kẻ đã tái sinh cậu mà chẳng ban cho gì cả. Những người tái sinh khác, thật ra, không có lỗi.
Dĩ nhiên, không có nghĩa là cậu hoàn toàn không oán họ… nhưng hơn mười năm đã trôi qua kể từ đó. Biết bao chuyện đã xảy ra, và vị thế của Vandalieu trong thế giới này cũng đã thay đổi hoàn toàn.
Với cậu bây giờ, việc bị họ bỏ mặc ở Origin và để cho cuộc đời kết thúc như thế… không còn là chuyện quan trọng nữa. Một phần cũng vì cậu chẳng có thời gian rảnh để đi truy sát họ làm gì.
“V-Vậy à? Nghe được vậy thì… cũng nhẹ cả người” Doug nói, vẻ mặt vừa mừng vừa ngẩn ngơ.
Vandalieu từng nói điều tương tự với ‘Gungnir’ Kaidou Kanata, nhưng có lẽ những người tái sinh khác không nghe được, hoặc họ cho rằng đó chỉ là lời nói dối để khiến họ mất cảnh giác.
“Phải rồi. À mà, nếu tôi nói với cậu thì những người tái sinh khác có nghe thấy không?” Vandalieu hỏi, rồi sử dụng 【 Bay 】 để bay đến gần Doug và gửi lời nhắn đến những người khác. “A lô, có nghe thấy không? Tôi không quan tâm đến việc mấy người đã giết tôi, cũng không quan tâm đến sự tồn tại của mấy người. Việc mấy người cố gắng xin lỗi tôi mới là rắc rối đấy.”
“Uoah?! Gần quá rồi đấy, gần quá rồi!!” Doug hét lên, bản năng mách bảo anh phải tránh xa đôi mắt vô hồn như cá chết đang nhìn sát vào mặt mình.
“Vandalieu, bình tĩnh. Mắt của hắn đâu phải ống kính máy quay đâu” Legion xen vào.
Cảnh tượng đó trông có vẻ buồn cười, nhưng Kanako và Tendou lại chẳng thể bật cười nổi.
Vậy ra cậu ấy thậm chí còn không quan tâm đến sự tồn tại của bọn mình… Tức là không phải tha thứ, mà là dửng dưng hoàn toàn sao?! – Kanako nghĩ.
Người ta vẫn bảo điều ngược lại của yêu không phải là ghét, mà là thờ ơ. Quả không sai, Tendou cũng nghĩ.
Lời của Vandalieu không phải là tha thứ. Mà là vô cảm đến tận gốc rễ.
“Asagi, bỏ đi là vừa rồi. Chúng ta rút thôi” Tendou thì thầm vào tai Asagi.
Nhưng Asagi không phải người dễ dàng chấp nhận như vậy.
“Không. Tôi khác xưa rồi. Lần này, tôi sẽ ngăn cậu lại bằng lời nói.” Anh gạt lời Tendou sang một bên, giọng đầy quyết tâm, rồi gọi to về phía Vandalieu – lúc này vẫn đang “chơi đùa” với Doug. “Vandalieu, nghe tôi nói! Tình hình nghiêm trọng hơn cậu nghĩ nhiều đấy! Nếu cứ thế này thì thế giới này sẽ gặp đại họa vì cậu đấy!”
“… Ừ, chắc là vậy thật” Vandalieu đáp, giọng đều đều nhưng không giấu được sự mệt mỏi.
“Cậu nhận ra à?!”
“Cậu nghĩ ta đã làm gì, chiến đấu với ai, đánh bại những ai cho tới bây giờ hả?”
Khôi phục quốc gia đã sụp đổ là Talosheim, chiếm lĩnh vùng đất cũ của Scylla. Quan trọng hơn hết là giải phóng Vida, nữ thần của sự sống và tình yêu, khỏi phong ấn của thần quyền Alda. Đoạt lấy họ Zakkart sau khi vượt qua Thử thách của Zakkart.
Những kẻ cậu từng hạ gục bao gồm tín đồ của Alda như Giáo hoàng Gordan, bốn thành viên trong nhóm Thập Ngũ Phá Tà Kiếm của Đế quốc Amid. Ở phe Vương quốc Orbaume, có cả đội kỵ sĩ của Công quốc Hartner lẫn tổ chức kháng chiến tại Công quốc Sauron.
Trong hàng ngũ thần linh, cậu từng đánh bại Vampire thuần chủng Ternecia và Gubamon, cả ác thần Ravovifard. Có vẻ như cậu còn ăn luôn một vị thần vô danh nào đó.
Chỉ cần liệt kê sơ sơ những chuyện mình từng làm ngoài dãy núi biên giới là Vandalieu đã thấy danh sách dài dằng dặc. Ngay cả cậu cũng không ngây thơ đến mức nghĩ rằng những việc đó không gây ra hậu quả gì nghiêm trọng.
Tất nhiên, Asagi và những người tái sinh khác không hề biết hết những chuyện này. Vandalieu nghi ngờ rằng họ còn chưa nhận ra chuyện cậu đã giải phóng Vida và vượt qua Thử thách của Zakkart.
“Nếu cậu biết rõ như vậy, tại sao vẫn không dừng lại?! Tôi không nói đùa đâu — nếu cứ tiếp tục, cả thế giới này sẽ trở thành kẻ thù của cậu đấy! Cả thần lẫn người ở thế giới này sẽ không bao giờ chấp nhận một kẻ tạo ra và điều khiển Undead như cậu đâu!” Asagi kêu lên, giọng đầy lo lắng.
Đó là kết luận mà anh rút ra sau hơn một năm sống tại Vương quốc Orbaume, trong xã hội loài người.
Ở thế giới này, sự tồn tại của Undead bị xem là điều cấm kỵ bởi giáo phái Alda, vốn chiếm đại đa số dân số. Nhưng không chỉ có họ — thậm chí một phần nhỏ tín đồ của Vida cũng không thể chấp nhận Undead. Mọi giáo hội đều dạy rằng việc sử dụng xác chết theo ý muốn là hành vi xúc phạm sự sống, là tội lỗi.
Dù tử vong ma pháp của Vandalieu có hữu dụng thế nào đi nữa, miễn là cậu vẫn tiếp tục sử dụng Undead làm thuộc hạ, thì con người ở thế giới này sẽ không bao giờ chấp nhận cậu.
Điều đáng nói là… kết luận của Asagi không hề sai lệch là bao. Thậm chí, Hoàng đế Marshukzarl của Đế quốc Amid cũng đi đến kết luận tương tự.
Chỉ khác ở chỗ: Asagi kết luận từ cảm xúc của con người đối với Undead, còn Marshukzarl thì nhìn nhận trên phương diện chính trị — rằng hành động của Vandalieu không thể hòa hợp với lợi ích của các quốc gia loài người.
“Dù lượng Mana của cậu có phi thường đến đâu, thì cũng không thể chống lại cả thế giới này được! Cả Ma Vương mà cậu đang hấp thụ mảnh vỡ cũng đã bị tiêu diệt theo cách đó cơ mà!” Asagi tiếp tục.
Quả thật, Ma Vương Guduranis sở hữu sức mạnh vượt xa Vandalieu, từng tiêu diệt bốn trong mười một đại thần, làm ô nhiễm cả một đại lục, nghiền nát linh hồn của bốn dũng sĩ và đẩy nhân loại tới bờ vực diệt vong. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn bị ba dũng sĩ còn lại đánh bại.
“Như tôi đã nói, tôi biết chứ. Tôi đang cố hết sức để không biến cả thế giới thành kẻ thù của mình.”
Cũng vì lý do đó mà cậu vẫn tiếp tục đối thoại với Asagi thay vì ra tay.
Nếu có một thực thể cực kỳ nguy hiểm sở hữu sức mạnh khủng khiếp mà lại sẵn sàng giết người chỉ vì khác quan điểm, tôn giáo hay lập trường — thì cả thế giới sẽ đồng lòng đứng lên tiêu diệt thực thể đó.
Nhưng nếu thực thể đó có thể thương lượng, có thể trao đổi được, thì vẫn còn hy vọng. Dù luôn có kẻ không thể hòa giải, thì số lần xung đột thực sự vẫn có thể được giới hạn.
Đó là điều mà Vandalieu nghĩ… mặc dù tình hình thế giới hiện tại đã trở nên kỳ quặc hơn rất nhiều vì suy nghĩ đó.
“Chừng đó là chưa đủ” Asagi nói. “Không thể phủ nhận việc tử vong ma pháp rất tiện lợi, và vô số người đã được cứu nhờ nó ở Origin. Nhưng chẳng ai có thể chấp nhận một kẻ đùa giỡn với người chết—”
“Có nhiều người chấp nhận chuyện đó hơn anh tưởng đấy” Legion đáp lời, bác bỏ thẳng thừng.
“…Tôi không thể tin vào lời mấy người tôn sùng hắn một cách cuồng tín được” Asagi lắc đầu. “Với lại, đây là chuyện giữa những người đã được chuyển sinh từ Trái Đất. Xin lỗi, nhưng đừng xen vào—”
“Khoan đã!” Melissa cắt ngang.
Asagi cau mày khó chịu vì bị ngắt lời, nhưng sau câu tiếp theo của Melissa, đầu óc anh lập tức chuyển hướng sang chuyện quan trọng hơn.
“Giọng nói đó... chẳng lẽ là cậu, Hitomi? Minuma Hitomi, ‘Gazer’?!”
“Đúng vậy, Melissa. Nãy giờ tôi im lặng để mọi người nói, nhưng tôi đã ở đây từ đầu và nghe hết mọi chuyện rồi” một giọng nữ vang lên từ bên dưới chiếc mũ trùm của Legion—giọng của Hitomi. “Asagi-kun, tôi cũng là người được chuyển sinh từ Trái Đất, nên tôi được tham gia cuộc trò chuyện này chứ?”
Asagi thoáng kinh ngạc, nhưng rồi cũng gật đầu. “Ừ.”
Có vẻ anh ta không nhận ra Hitomi đang ẩn trong Legion, vì từ đầu đến giờ chỉ có những thành viên của Eighth Guidance lên tiếng.
“Vậy thì để tôi nói tiếp... Asagi-kun, có khá nhiều vị thần ủng hộ những việc mà Vandalieu đang làm” Hitomi nói.
“Thần linh ư?! Lại chấp nhận việc tạo ra và điều khiển Undead?!”
“Đúng vậy. Những vị nổi tiếng có Vida, Ricklent, Zuruwarn... Có thể xem như toàn bộ phe thần Vida đều là đồng minh của Vandalieu.”
“…Toàn là những cái tên lớn. Nhưng làm sao cậu chắc chắn? Trừ khi gặp trực tiếp, không ai biết thần đang nghĩ gì cả, đúng không?”
“Tôi thì chưa gặp, nhưng Vandalieu thì có. Phải không?” Hitomi quay sang hỏi.
“Đúng thế, tôi đã gặp họ. Tự mình đặt câu hỏi và xác nhận suy nghĩ của họ” Vandalieu đáp.
Asagi và những người khác mở to mắt kinh ngạc. Thông tin này vốn đã lan truyền trong dãy núi Biên Giới, nhưng họ thì hoàn toàn không hay biết.
Bọn họ từng nhiều lần gặp Rodcorte, Thần Luân Hồi, trong Thần Giới của hắn, nên vẫn nghĩ chuyện đó là một ngoại lệ. Trong nhận thức của họ, việc gặp được thần linh là điều không tưởng.
Suy nghĩ đó, thực ra, cũng không sai là bao. So với thần của Trái Đất, thần ở thế giới Lambda gần gũi với trần thế hơn, nhưng ngay cả các giáo sĩ được chọn cũng chỉ có thể tiếp nhận 【 Thần Ngôn 】, chứ không thể trò chuyện trực tiếp. Chỉ khi trở thành quyến thần hoặc anh linh sau khi chết thì mới có cơ hội gặp mặt. Đó là một chân lý được công nhận rộng rãi.
Chỉ là, chân lý đó không áp dụng với Vandalieu.
“Từ lúc Zuruwarn và Ricklent từ chối giao linh hồn của Pluto và những người khác cho Rodcorte, tôi đã đoán được là có một số vị thần đứng về phía bọn tôi rồi... Nhưng cũng chẳng trách các cậu không biết, vì chắc Rodcorte không nói gì với các cậu cả” Vandalieu nói. “Tôi cũng không hiểu hết hoàn cảnh của các vị thần.”
“Nhưng mà... ở Giáo hội Vida, tôi chưa từng nghe bất kỳ lời nào như thế” Asagi lẩm bẩm.
“Thần của thế giới này đâu phải lúc nào cũng truyền đạt ý chí cho toàn bộ giáo hội hay linh mục. Tôi nghĩ phải một thời gian nữa Giáo hội Vida mới thay đổi được” Legion đáp.
“Tôi… tôi đoán… cũng đúng thôi.”
“Asagi-kun… ‘Mage Masher’. Giờ thì cậu hiểu rằng Vandalieu không hề chống lại cả thế giới rồi chứ? Mà nếu cậu không tin, thì cũng không sao.”
Nói thật lòng, Asagi vẫn còn phân vân. Nếu được, anh muốn biết cụ thể Vandalieu đã gặp các vị thần thế nào, và đã nói gì với họ… nhưng—
“Chúng tôi tin cậu ấy! Nên bọn tôi muốn gia nhập quốc gia của cậu ấy” Kanako nhân lúc cuộc trò chuyện tạm ngừng để chuyển hướng chủ đề.
“Chính xác hơn thì đây là nhập cư chứ không phải đầu hàng” Vandalieu đáp lại. “Ta có một đề nghị về việc đó, các ngươi có muốn nghe không?”
Vì Vandalieu chuyển sang nói chuyện với nhóm của Kanako, Asagi không có cơ hội hỏi thêm chi tiết.
“Được rồi, tạm thời tôi sẽ tin cậu. Nhưng ngay cả thần linh cũng có thể phán đoán sai lầm. Nếu cậu tiếp tục sử dụng tử vong ma pháp—một yếu tố ngoại lai với thế giới này—thì có thể sẽ gây ra hậu quả không thể đảo ngược” Asagi nói. “Amami… Vandalieu, cậu không có ý định thống trị thế giới bằng một quốc gia toàn Undead đấy chứ?”
“Ờ… tất nhiên là không rồi” Vandalieu đáp.
Trong lúc trả lời, cậu tự hỏi vì sao Asagi lại cứng nhắc đến vậy trong việc xóa bỏ tử vong ma pháp đến vậy.
Sau một hồi ngẫm nghĩ, cậu kết luận rằng có lẽ Asagi không thể chấp nhận sự tồn tại của Undead vì niềm tin cá nhân hoặc tôn giáo, từ đó dẫn đến sự ghét bỏ tử vong ma pháp. Và từ sự ghét bỏ đó, anh ta coi tử vong ma pháp như một vũ khí hủy diệt hàng loạt.
Nếu đúng là như vậy… thì phiền phức thật. Mình không thể làm gì với niềm tin cá nhân, mà chuyện coi nó là nguy hiểm cũng không sai hoàn toàn. Nhưng với lượng Ma lực mình đang có, kể cả không dùng tử vong ma pháp, mình vẫn nguy hiểm chẳng kém.
Hiện tại, Vandalieu sở hữu hơn năm tỷ đơn vị Ma lực. Với con số đó, cậu có thể dùng 【 Hỏa ma pháp 】 để tạo ra một mặt trời cỡ nhỏ ngay trên mặt đất, dùng 【 Thủy ma pháp 】 để đóng băng cả quốc gia, dùng 【 Phong (Lôi) ma pháp 】 để gọi sét đánh trút xuống bầu trời, hoặc khiến mặt đất nứt toác bằng 【 Thổ ma pháp 】. Ngay cả khi chỉ sử dụng 【 Quang ma pháp 】 hay 【 Sinh mệnh ma pháp 】, cậu vẫn cực kỳ nguy hiểm.
Và ngay cả không dùng thuộc tính nào, cậu vẫn có thể… đấm thủng không gian.
Nói cách khác, kể cả khi từ bỏ tử vong ma pháp, nỗi sợ của Asagi vẫn sẽ không biến mất.
Mà nói ra chắc anh ta cũng chẳng hiểu nổi, nên khỏi mất công giải thích. Với lại, chuyện lai tạo Undead thì cũng nên im lặng là hơn.
“Tôi phải nói rõ rằng, việc từ bỏ phép thuật tử hệ là bất khả thi” Vandalieu nói. “Không chỉ ảnh hưởng đến tôi, mà cả quốc gia tôi trị vì sẽ sụp đổ.”
Toàn bộ cơ sở hạ tầng và ngành công nghiệp ở Talosheim đều dựa vào tử vong ma pháp của Vandalieu.
Tường thành, nhà cửa, bộ phận chuyển động trong các xưởng đều là Golem. Những chiếc nỏ tự động bố trí trên tường thành cũng là Vũ Khí Bị Nguyền.
Các Ma cụ dùng Ma lực tử vong đảm nhiệm mọi thứ, từ bảo quản thực phẩm trong kho, sản xuất món ăn lên men, chế tạo thuốc sát trùng để giữ vệ sinh, cho đến chiếu sáng đường phố bằng 【 Qủy hỏa 】.
Nếu tất cả những thứ đó ngừng hoạt động, đất nước sẽ lâm vào khủng hoảng. Chủng tộc Ghoul sẽ đặc biệt khốn đốn—nếu những Ma cụ giúp tăng khả năng sinh sản và tỉ lệ sống sót của thai nhi ngừng hoạt động, thì giống loài của họ sẽ gặp nguy hiểm.
Nếu yêu cầu của Asagi bao gồm cả việc thanh trừng toàn bộ Undead hiện tại, dân số sẽ sụt giảm nghiêm trọng.
Không thể chấp nhận yêu cầu đó. Và nếu có ai cứ khăng khăng như vậy… thì không tránh khỏi một trận chiến sống còn.
“Cậu bảo muốn xóa bỏ tử vong ma pháp, nhưng cụ thể là định làm gì?” Vandalieu hỏi lại.
Chỉ đơn giản là ngừng sử dụng phép thuật thì dễ, nhưng sự tương thích thuộc tính cũng là một phần sinh lý. Với Vandalieu, yêu cầu của Asagi chẳng khác gì nói rằng: “Đừng đổ mồ hôi nữa suốt phần đời còn lại.” Một yêu cầu… hoàn toàn phi thực tế.
“Có vài cách” Asagi nói. “Đầu tiên là cậu có thể chết giả… tức là tạm thời chết đi, vào Thần giới của Rodcorte và nhận lấy sự tương thích với một thuộc tính khác—”
“À, làm ơn chỉ nói những cách không liên quan đến Rodcorte thôi” Vandalieu ngắt lời.
“…Vậy thì đúng là không còn cách nào rồi” Asagi lẩm bẩm.
Cậu vốn định giải thích những phương pháp phong ấn tử vong ma pháp mà mình nghe từ Rodcorte, nhưng Vandalieu đã bác bỏ tất cả.
Vandalieu không đời nào lại đặt niềm tin vào Rodcorte—kẻ đã phạm một sai lầm ngớ ngẩn đến mức nhầm cậu với người khác. Đối với một vị thần từng cố giết mình, sự cảnh giác là điều hoàn toàn hợp lý.
“Vậy thì… đành chịu vậy” Asagi thở dài.
Khi mới được tái sinh đến thế giới này, cậu từng nghĩ sẽ tìm cách khiến Vandalieu tin tưởng Rodcorte lần nữa. Nhưng khi họ tham khảo ý kiến của Aran và các linh hồn quen thuộc để tìm hiểu thông tin về Kanako, những linh hồn đó chỉ liên tục nhấn mạnh: “Tuyệt đối đừng tin Rodcorte.”
Trong nỗi sợ hãi Vandalieu, Rodcorte từng cố cắt đứt nhiều thế giới, bao gồm cả Lambda và Origin, khỏi luân hồi giới do hắn kiểm soát.
Vì chi tiết của chuyện đó liên quan đến chính hệ thống luân hồi, các quyến thần không thể truyền đạt cụ thể cho nhóm Asagi—những người đã được tái sinh làm con người tại Lambda.
Thế nhưng, họ vẫn cố gắng hết sức để truyền đạt một điều: Rodcorte, dù từng giữ lời hứa, giờ đã hoàn toàn không đáng tin.
Với cảnh báo đó cùng thông tin vừa nghe từ Hitomi, Asagi không còn đủ ý chí để ép buộc ý định của mình lên Vandalieu nữa.
Quả như Tendou nói, giờ nên rút lui thì hơn. Xem ra hắn sẽ chẳng nghe lời mình nếu chưa hiểu rõ thế giới này hơn và tìm ra cách phong ấn tử vong ma pháp mà không cần dùng đến sức mạnh của Rodcorte rồi giải thích điều đó cho hắn, Asagi thầm nghĩ.
Asagi vẫn tin rằng tử vong ma pháp là một thứ không nên tồn tại, và mục tiêu thuyết phục Vandalieu vẫn chưa thay đổi.
Tuy nhiên, vì không nhìn thấy những suy nghĩ ấy, Vandalieu chỉ lấy làm khó hiểu khi thấy Asagi từ bỏ nhanh đến vậy. Dù vậy, cậu không nói gì cả.
“Nhưng cho tôi cảnh báo cậu một điều, Vandalieu. Tốt nhất là đừng hy vọng sẽ biến đám người kia thành đồng minh. Họ không chỉ phản bội Bravers mà còn phản bội cả Eighth Guidance. Chắc chắn một ngày nào đó, họ sẽ phản bội cậu luôn” Asagi nói tiếp.
“Gì chứ?! Giờ thì anh muốn bôi xấu tụi tôi à?!” Kanako kêu lên.
“Thằng khốn, chỉ vì chuyện của mày không suôn sẻ mà muốn phá chuyện tụi tao à?!” Doug hét lên.
“Lôi người khác xuống cùng mình thì chẳng hay ho chút nào” Pluto bình thản nói.
“Tôi thấy cách hành xử đó không xứng đáng là người lớn” Hitomi thêm vào.
Ngay cả Vandalieu cũng lên tiếng. “Ừ, tôi thấy cũng đúng đấy.”
Không chỉ Asagi mà cả nhóm Kanako cũng sững người trước sự đồng tình bất ngờ từ Legion—những người mới chính là bên từng bị phản bội.
“Khoan đã, sao mấy người lại đứng về phía họ? Họ từng phản bội Pluto, lợi dụng Hitomi và còn nói chẳng thèm quan tâm đến Vandalieu cơ mà?” Shouko lên tiếng thay Asagi, người giờ đã cứng họng.
Lúc này, các cá thể của Legion lần lượt lên tiếng trả lời:
“Đúng là trên thực tế, bọn ta—những người thuộc Eighth Guidance—đã bị họ phản bội… Nhưng thật lòng mà nói, bọn ta không oán trách gì đâu.”
“Ngay từ đầu đã biết Murakami, Kanako và đám đó sẽ phản bội rồi! Nên chuyện xảy ra cũng chỉ như đã đoán được từ trước thôi!”
“Ngược lại, nhờ họ mà bọn ta dụ được các người ra mặt để tiêu diệt. Bọn ta còn phải cảm ơn họ nữa ấy chứ.”
“Ta không vui gì việc họ mang xác Pluto và những người khác đi, nhưng nói là oán thì không đúng. Dù sao chuyện đó cũng xảy ra sau khi bọn ta chết cả rồi.”
“Grrrr.”
“Ể? Không oán chúng tôi thật sao? Nghe thì tiện quá nhưng bất ngờ đến mức tôi chẳng biết nên vui hay nên lo nữa” Kanako ngơ ngác nói.
Từng ấy đã cho thấy mối quan hệ giữa Legion và nhóm Kanako gần như không hề tồn tại oán hận.
“Cậu bối rối thì cũng phải thôi, nhưng… mục tiêu cuối cùng trong kiếp trước của bọn ta chỉ là một cuộc tự sát được chuẩn bị thật hoành tráng” giọng Baba Yaga cất lên. “Bọn ta dàn dựng sân khấu, tung hoành thỏa thích, để rồi có thể không còn gì tiếc nuối. Và đã hẹn gặp nhau ở kiếp sau. Kanako, cậu và Murakami đã giúp bọn ta hoàn thành điều đó. Bọn ta không hận gì đâu.”
“Tôi hiểu rồi” Melissa khẽ gật đầu thì thầm.
Vậy tại sao lời lẽ của Legion với tụi mình—những cựu Bravers—lại sắc bén đến vậy? Tendou thầm thắc mắc.
Thấy nét băn khoăn trên mặt cậu, Hitomi bắt đầu lên tiếng.
“Shouko… ‘Ifrit’, ‘Clairvoyance’, Bravers từng lợi dụng năng lực ‘Gazer’ của tôi để nhìn thấy tương lai” cô nói. “Vì vậy mà tôi đã yếu đuối đến mức bắt đầu dùng thuốc. Nhưng nhờ Kanako và những người khác đưa tôi ra khỏi bệnh viện đó, Pluto đã chữa trị cho tôi, và tôi có thể gặp được Jack.”
“Vậy nên Murakami và Kanako giống như thần tình yêu của Hitomi-chan và Jack vậy đó!” Jack cười hì hì. “Dù vậy, nếu mấy người tính giết Danna thì tụi tôi sẽ không tha đâu nhé!”
Có vẻ ấn tượng tích cực của Legion với nhóm Kanako xuất phát từ chính suy nghĩ của Hitomi và Jack.
Cũng nên nói thêm, thái độ của Vandalieu phần lớn bị ảnh hưởng bởi Legion, và một phần cũng vì từ thời còn ở Trái Đất, cậu đã không ưa Asagi rồi.
“Thêm nữa… lý do khiến bọn ta và mấy người lao vào chém giết rất khác nhau” Baba Yaga nói, hướng ánh mắt về phía nhóm Asagi. “Bọn kia muốn lợi dụng và giết tụi vì ham muốn cá nhân. Còn mấy người—mấy người làm vậy nhân danh công lý, đúng không? Dù động cơ khác nhau, hành động lại trùng hợp, nhưng công lý của mấy người chẳng có điểm nào chung với bọn ta cả.”
Asagi thở dài, vai trùng xuống. “…Nếu có thể, tôi không muốn phải giao chiến sinh tử với mấy người nữa. Được rồi, tôi không nói thêm gì nữa đâu” cậu nói. “Hẹn gặp lại, Vandalieu.”
Nói rồi, cậu quay lưng bước đi.
“Lần đó, khi ‘Death Scythe’ định giết cậu, hắn lợi dụng tôi đấy. Tôi hoàn toàn không định nghe theo hắn. Không biết cậu có tin hay không, nhưng…” Tendou lẩm bẩm. “Về chuyện của Asagi, tôi sẽ cố gắng thuyết phục cậu ấy đừng dính dáng gì đến các cậu nữa, nên lần này, hãy để bọn tôi đi.”
Đó là lời cuối cùng của Tendou, và Shouko lặng lẽ đi theo sau.
Con đường núi đã tối hẳn. Ba người họ không hề nhận ra rằng Sleygar cùng các đồng minh khác của Vandalieu đang âm thầm theo dõi từ phía sau.
Một lúc sau, Vandalieu mới lên tiếng.
“Vừa nãy hắn nói ‘Hẹn gặp lại’ đúng không nhỉ? …Giờ xử lý hắn luôn thì có ổn không ta?” cậu lẩm bẩm.
“Nếu cậu làm vậy, có khi mấy Bravers sẽ thấy lo sợ và hợp lực chống lại cậu đấy” Enma đáp.
Nếu chỉ là vài người tái sinh sở hữu năng lực cheat thì chẳng có gì đáng lo, nhưng nếu họ tập hợp thành một đội quân thiện chiến thì sẽ rất nguy hiểm. Nếu Vandalieu giết Asagi lúc này, rất có thể những người còn lại sẽ gạt bỏ bất đồng và liên minh chống lại cậu. Đó là điều cần phải tránh.
Tốt nhất là để họ tiếp tục mâu thuẫn từ Origin và tự chia rẽ nhau ra.
“Cậu nói đúng... Vậy thì, quay lại chuyện nhập cư nhé” Vandalieu gật đầu đồng tình với Enma, rồi chuyển ánh mắt sang phía Kanako.
Kanako lập tức giơ tay đầy khí thế. “Về chuyện đó, tôi có một đề xuất! Mặc dù chính tôi cũng không hiểu sao lại muốn đề xuất chuyện này nữa cơ!” cô nàng nói.
“Gì thế?” Vandalieu hỏi.
“Tôi nghĩ cậu nên biến bọn tôi thành chủng tộc của Vida, kiểu như Vampire chẳng hạn!”
Trước đề xuất đột ngột đó, Vandalieu chớp mắt đầy ngạc nhiên.
“Chúng tôi chưa bao giờ đồng ý chuyện đó đâu, Kanako!” Melissa bật thốt lên.
“Này, chuyện này là sao hả?!” Doug gắt lên.
Có vẻ như cả hai hoàn toàn không biết gì về đề xuất này.
“Vì tôi có nói gì đâu. Nhưng nếu chấp nhận điều kiện này, chắc sẽ dễ khiến cậu tin tưởng bọn tôi hơn. Dù vậy thì... tôi cũng quên mất chi tiết vì sao lại nghĩ như thế rồi” Kanako vừa trả lời vừa nhún vai, như thể chuyện này chẳng có gì to tát.
“Thật bất ngờ đấy” Vandalieu nói. “Thực ra ta cũng định đề xuất y hệt như vậy và xem đó là một trong những điều kiện để các ngươi nhập cư vào Talosheim. Dù không nhất thiết phải là Vampire đâu.”
Lời của Vandalieu khiến Melissa và Doug lần nữa rơi vào trạng thái chết lặng.
“Vậy là đàm phán đã suôn sẻ rồi ha” Legion lên tiếng kết lại.


7 Bình luận
TEM
Chỉ có tác dụng Tách khỏi vòng luân hồi của Roco thôi mà nhỉ
Tóm lại là bị rằng buộc hoàn toàn vs Vida
TFNC