Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827)

Chương 711 - Cuộc gặp bất ngờ

11 Bình luận - Độ dài: 3,087 từ - Cập nhật:

*Edit: Lắc

Ở một góc khu Quý Tộc, gió đêm lạnh buốt thổi qua, khiến cho những cây thường xanh rung lên xào xạc.

Dưới bóng cây rậm rạp, một căn biệt thự hai tầng có vòm bán nguyệt hiện ra, phong cách kiến trúc thô mộc mà đầy khí thế, mang đậm phong cách của Đế quốc Schachran. Tuy nhiên, trong màn đêm này, chẳng hiểu vì sao nó lại toát lên vẻ âm u rợn ngợp, hệt như một con quái thú đang phủ phục ngự trị nơi đây.

Từ xa xa nhìn về phía căn biệt thự, Katrina không rõ cảm giác đó là linh cảm đến từ Sao chủ Định mệnh của chính mình hay chỉ là ảnh hưởng của tâm lý. Thân ảnh dường như dung hòa vào gió lạnh xung quanh của cô ngày một mờ đi, và rồi dần dà biến mất không một dấu vết.

Mặc dù sự việc đã trôi qua vài tháng, căn biệt thự cũng đã được thánh quang thanh tẩy, mọi sự phòng bị hẳn cũng đã sớm được gỡ bỏ, song Katrina vẫn không dám khinh suất mà thi triển các thần chú như Tàng hình Cao cấp thay vì chỉ dựa vào sức mạnh hiệp sĩ để xâm nhập – So với sức mạnh huyết mạch, cô vẫn tin và yêu thích ma thuật hơn nhiều!

Mây đen chưa che khuất vầng trăng bạc, khiến ánh trăng bàng bạc rải xuống mặt đất, kéo bóng cây thành những hình thù vặn vẹo như quái vật. Giữa ánh sáng nhàn nhạt trong màn đêm này, Katrina lặng lẽ vô thanh vô tức tiến lại gần căn biệt thự. Nhờ hiệu quả của Tàng hình Cao cấp, cô không lưu lại bất cứ dấu vết nào. Ngay cả khi một cỗ xe ngựa chạy qua sát bên, cũng chẳng ai phát hiện ở nơi chỉ cách đó vài bước chân có một cô gái đang bước đi.

Katrina vô cùng thong dong bước vào bên trong căn biệt thự, sau đó hóa thành thể khí và luồn vào đại sảnh, bắt đầu tiến hành kiểm tra cặn kẽ “hiện trường vụ án”.

Đại sảnh nơi đây lát đầy những viên gạch đá tối màu với bề mặt trơn nhẵn. Chúng cũng cực kỳ to, mang đậm phong cách của Đế quốc Schachran, một viên to bằng năm viên gạch hoa Allyn cộng lại.

Nhìn những lớp gạch tối màu phản chiếu hình dạng của trần nhà, Katrina có cảm tưởng như trên mặt đất đang được khảm một tấm gương. Trong lòng cô thầm phỏng đoán: ‘Ngay cả trong dinh thự của Bá tước Karkat, gạch lát cũng chẳng bao giờ trơn bóng đến mức này, lại càng không dùng màu tối. Thứ này ngoài việc khiến những vị khách mang giày mũi nhọn dễ trượt ngã ra thì chỉ còn mỗi tác dụng nhòm trộm dưới váy phụ nữ. Lẽ nào chủ nhân biệt thự cố tình thiết kế như vậy? Hay là còn có mục đích khác?’

Giới quý tộc Schachran xưa nay vốn xa hoa truỵ lạc hơn hẳn các “đồng nghiệp” ở phương Nam, vì vậy cô cũng không dám vội vàng loại trừ khả năng này.

Dưới Tàng hình Cao cấp, mỗi lần thi triển ma thuật, thân thể sẽ thoáng hiện ra, nhưng thi triển xong thì thân thể sẽ lại biến mất. Bởi vậy, trên bề mặt gạch tối màu không ngừng lóe lên thân ảnh đã thay đổi dung mạo của Katrina. Tóc màu vàng kim, hai mắt xanh biếc, toàn bộ đều hiện ra rõ ràng.

‘Không những bị thanh tẩy bằng thánh quang, lại còn đã mấy tháng trôi qua, xem ra cho dù ma thuật có quỷ dị, thần kỳ đến đâu thì cũng hết tác dụng rồi…’ Katrina thi triển một lượt tất cả các thần chú loại tiên tri, điều tra mà mình có thể nghĩ tới, song thu hoạch chẳng được bao nhiêu, chỉ đành đứng đực tại chỗ, nhếch môi cười giễu chính mình.

Đương nhiên, cô cũng không phải là hoàn toàn không thu hoạch được gì. Chí ít thì từ vết cắt và va đập của trường kiếm, dao găm các loại lưu lại trên gạch, cô có thể kết luận được một điều, đó là khi ấy quả thực không có ai vận sức mạnh phi phàm hết, bằng không vết tích sẽ không nông thế này. Đây trông chẳng khác gì một người bình thường tiện tay thả kiếm xuống nền nhà cả.

‘Không sử dụng sức mạnh phi phàm thì chỉ có thể giải thích bằng hai khả năng: hoặc là pháp sư kia hoàn toàn bị ác ma điều khiển tâm trí, hoặc là sức mạnh của cậu ta đã bị phong ấn từ trước. Nếu là trường hợp đầu tiên, một khi đã mất đi lý trí, chỉ còn lại ham muốn tàn sát và hủy diệt, cậu ta chắc chắn sẽ không thể nào không thi triển loại ma thuật sở trường có sát thương mạnh nhất của mình. Thế nên, cho dù có thờ phụng ác ma hay không, chắc chắn khi đó cậu ta đã bị phong ấn sức mạnh rồi.’ Katrina thực hiện một suy đoán đơn giản.

Nếu pháp sư kia tham gia bữa tiệc tàn sát này chỉ để đạt được một nguyện vọng nào đó nên mới chủ động kiềm chế bản thân không dùng ma thuật, thì đến thời khắc nguy hiểm nhất, cho dù có là nguyện vọng thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thể sánh được với tính mạng của chính mình, do đó nhất định sẽ thi triển ma thuật trong vô thức.

‘Nói cách khác, từ thi thể của pháp sư kia, mình sẽ có thể tìm hiểu xem sức mạnh của cậu ta bị phong ấn bằng cách nào…’ Katrina nghĩ ra được một manh mối, nhưng ngay lập tức lại ảo não xua xua tay phải: ‘Nhưng pháp sư kia đã bị giáo hội định tội là thủ phạm gây ra vụ thờ phụng ác ma xong treo thi thể lên giàn hỏa thiêu mất tiêu rồi. Giáo hội chết tiệt.’

Một người xưa nay lễ độ, có văn hóa như cô giờ cũng không nhịn được mà văng tục. Gặp phải chuyện như thế này, giáo hội Bắc đương nhiên phải tìm một con dê thế mạng để trấn an quý tộc và dân chúng. Mà vừa hay rồi, ở hiện trường lại có ngay một tên pháp sư tà ác bỏ mạng.

Đồ đạc, tế đàn các loại đều đã bị giáo hội thanh tẩy sạch sẽ, thành thử toàn bộ đại sảnh đều trống không. Katrina chậm rãi đi tới đi lui vài bước, thế rồi đột nhiên nhớ ra một chuyện: ‘Gulf từng bảo ở hiện trường khi đó còn có cả một hiệp sĩ và cũng đã chết. Nếu chiếu theo suy luận trước đấy, rõ ràng sức mạnh huyết mạch của người này cũng đã bị phong ấn… Người này là quý tộc, tuy vì thờ phụng ác ma mà xác không thể được chôn cất trong mộ phần của gia tộc, nhưng chắc hẳn là vẫn được mai táng ở trong nghĩa trang công cộng cao cấp. Quý tộc sẽ không bao giờ cho phép một người cùng tầng lớp bị vứt bỏ, giẫm đạp bừa bãi…’

Nắm bắt được manh mối này, vẻ mặt Katrina thoáng trở nên phấn chấn. Cô thuận thế kiểm tra luôn tầng trên và tầng hầm, đáng tiếc vẫn không tìm thấy gì. Đúng lúc đang định rời đi, đột nhiên cảm nhận được dao động trong thần chú cảnh giới của mình, cô liền quay đầu nhìn về hướng vườn hoa ngoài cửa sổ.

Sau đó, Katrina phát hiện một ý chí hiệp sĩ quen thuộc đang luồn qua khe cửa sổ như thể một cơn gió lạnh rồi cẩn trọng dò xét tình hình bên trong.

Ý chí ấy lan sang người cô, khiến cho hiệu quả của Tàng hình Cao cấp khẽ gợn sóng, từ đó ngụy tạo một cách hoàn hảo cảnh tượng nơi này không hề có ai.

“Cạch, cạch, cạch.” Sau những tiếng động mà ngay cả trong màn đêm yên tĩnh này cũng cực kỳ nhỏ nhẹ, khung cửa sổ từ từ hé mở. Một mảnh băng mỏng nhanh chóng tan thành giọt nước, và rồi “hung thủ” mở cửa cũng biến mất như vậy.

Một cái bóng đen luồn vào trong, vóc dáng cao ráo tráng kiện, trên hai tay hiện lên một lớp hoa văn trông như bông tuyết.

‘Yakov, quả nhiên anh ta cũng tới…” Katrina vẫn đứng ngay giữa đại sảnh, lặng lẽ quan sát bóng người kia đi tới đi lui dò xét. Chỉ từ khí tức quen thuộc, cô đã nhận ra ngay đối phương.

Có điều, việc Yakov xuất hiện ở đây cũng không khiến cô quá bất ngờ. Lúc Anna nhắc đến vị pháp sư đã chết kia, gã đã tỏ ra có phần bất thường.

Yakov đảo mắt nhìn khắp nơi, xác nhận không có vật phẩm hay dấu vết khả nghi nào rồi mới thở phào một hơi. Dẫu vậy, gã vẫn chẳng hề phát hiện Katrina đang đường đường chính chính đứng ở ngay sau lưng mình.

‘Vốn còn định tìm cách hỏi anh ta, giờ đụng mặt rồi thì không nên lãng phí cơ hội nữa…’ Đôi mắt xanh biếc thoáng lóe lên, Katrina liền ra quyết định.

Yakov đứng thẳng người dậy, chuẩn bị đi lên tầng trên xem thử. Bỗng nhiên, một chút cảm giác bất an lướt qua tâm trí gã. Trực giác tích lũy từ nhiều năm làm lính đánh thuê khiến gã không cần suy nghĩ liền lao bổ về phía trước, thân thể lập tức bắt đầu to ra, băng sương quấn quanh toàn thân. Cùng lúc đó, trong đầu gã sửng sốt nghĩ: ‘Có mai phục ư?’

Ý nghĩ chỉ vừa lóe lên, đầu gã bất chợt ong ong, tầm nhìn trở nên nhòe nhòe nhoẹt nhoẹt như thể đã rơi vào trong một màn sương dày đặc.

“Ta có một chuyện muốn hỏi ngươi.” Kế đó, gã nghe thấy một giọng nói mơ hồ vang vọng bên tai, chẳng phân biệt được là nam hay nữ.

Giọng nói kia dù rằng cổ quái, Yakov lại cảm thấy nó quen thuộc nhưng cũng thanh cao vô cùng, vừa giống như vị lãnh chúa mà gã thường ngày vẫn sùng bái, vừa giống như cô gái mà gã thầm mến mộ trong lòng. Do đó, gã hoàn toàn không có chút kháng cự nào, ngược lại còn tỏ ra lấy lòng đáp: “Hỏi gì?”

“Ngươi có quan hệ thế nào với pháp sư đã chết ở đây? Tại sao lại đến đây điều tra?” Giọng nói kia tiếp tục vang lên.

Câu hỏi này chọc thẳng vào nỗi sợ chôn giấu tận sâu trong đáy lòng Yakov. Gã vô thức muốn từ chối trả lời, nhưng trong trạng thái thần phục và sùng bái khó hiểu này, gã không cách nào kháng cự, chỉ có thể thành thật đáp: “Hồi đầu tháng Năm, tôi có tình cờ gặp một pháp sư chính thức và hợp tác với cậu ta một thời gian.

Tôi cung cấp tin tức, dẫn cậu ta xuống lòng đất bên dưới đồng bằng để tìm kiếm các loại nguyên vật liệu, còn cậu ta thì cho tôi một số tư liệu để giúp kích thích huyết mạch. Nhờ chúng, tôi mới sửa chữa được một vài sai lầm trước kia, từ đó tìm ra con đường để trở thành hiệp sĩ chính thức. Về sau, tôi dẫn đội lính đánh thuê nhận một nhiệm vụ khác và đi tới băng nguyên, đến khi trở về mới nghe nói pháp sư đó đã bị cuốn vào sự kiện thờ phụng ác ma.

Vì lo chuyện của cậu ta sẽ liên lụy tới tôi, mà tôi lại đang đứng trước thời khắc được sắc phong nữa, thế nên tôi mới không yên tâm mà đến đây lục soát, định bụng hủy sạch mọi manh mối còn sót lại.”

Katrina sửng sốt: “Chuyện của hắn thì dính dáng gì đến ngươi? Lúc hợp tác chỉ có ngươi và hắn thôi à?’

Pháp sư chính thức kia đã chết, trên người chắc chắn cũng không còn tín vật nào của Yakov, bằng không ngay khi gã trở về thành Karkat là đã bị giáo hội bế đi “hỏi thăm” rồi. Vậy anh ta lo cái gì? Một mối hợp tác ngắn ngủi thì có thể để lại manh mối gì được chứ.

“Đúng vậy, chỉ có mỗi mình cậu ta.” Yakov thành thật đáp, hệt như đang đối diện với lãnh chúa mà mình dốc lòng tận trung.

Một mình? Cậu ta vốn tới thành Karkat cùng vài đồng đội, thế mà lại bỏ họ để hợp tác riêng với Yakov… Katrina khoanh tay trước ngực, làm động tác mà Heidi và Layria đều hay thích làm, sau đó hỏi tiếp: “Còn vấn đề kia thì sao?”

“Bởi… bởi vì vụ hợp tác của bọn tôi là do ngài Tước sĩ Duda giới thiệu. Trước lúc tôi đến băng nguyên, pháp sư kia còn vui vẻ bảo tôi là Tước sĩ Duda đang dự tính mời cậu ta tới tham dự một buổi họp mặt bí mật, rồi thì đó là cơ hội tốt để cậu ta gia nhập vòng tròn ấy.” Yakov thoáng ngập ngừng, nhưng sau cùng vẫn thật thà khai ra: “Tôi cũng chẳng biết đó là vòng tròn gì, nhưng Tước sĩ Duda trước nay hùng mạnh, thần bí, lại là người khống chế trật tự ngầm ở thành Karkat, phía sau chắc chắn có một đại nhân vật nào đó chống lưng. Tôi lo chuyện của cậu pháp sư kia có dính líu tới ngài ta…”

“Nếu giáo hội mà lần ra manh mối từ ngài ta, những lính đánh thuê từng tiếp xúc với pháp sư đó như tôi ắt sẽ bị ngài ta diệt khẩu. Mà vừa hay tôi lại biết pháp sư kia thích dùng ám hiệu, mật mã để ghi lại sự việc, cũng may mắn nhìn thấy vài lần, cho nên mới muốn đến đây tìm để tiêu hủy hết những ám hiệu ấy đi.”

Katrina thoáng trầm ngâm: “Tước sĩ Duda vẫn còn sống chứ?”

“Đương nhiên, sống khỏe mạnh là đằng khác. Tôi còn vừa thấy ngài ta ở Tòa thị chính sáng nay xong.” Yakov khẽ run run nói, như thể vô cùng sợ hãi vị Tước sĩ Duda kia.

Sau một hồi tra hỏi mà không gặt hái thêm được gì, Katrina bảo Yakov mô tả lại đặc trưng của ám hiệu đó rồi hóa thành khí, rời khỏi đại sảnh và quay về nhà trọ.

Bên trong đại sảnh, sau khi “nhận lệnh” của Katrina, Yakov vẫn đứng đực ra tại chỗ. Mãi đến khi một luồng gió lạnh lùa qua khung cửa sổ mở toang, gã mới choàng tỉnh, kinh hãi nhận ra bản thân vừa mới ù ù cạc cạc mà đem tất cả bí mật trong lòng nói ra cho người khác.

“Quá… Quá đáng sợ… Là thần chú bậc năm Chi phối Nhân loại ư?” Yakov run rẩy thì thầm, cố gắng tìm cách lý giải chuyện vừa xảy ra. “Lẽ nào là Ma pháp Nghị viện cử người đến điều tra?

May mà vị pháp sư mạnh mẽ đó chỉ muốn có manh mối chứ không định giết người, không thì…” Yakov nghĩ lại mà kinh. Lúc ấy sống chết của gã hoàn toàn nằm trong chỉ một ý niệm của đối phương. 

‘Trước đây mình cứ tưởng chỉ cần đánh thức huyết mạch và trở thành hiệp sĩ là đã được coi như một cường giả, thoát khỏi cảnh sống mà hiểm nguy rình rập rồi. Nhưng giờ mới hiểu, hiệp sĩ chẳng qua chỉ là bước đầu. Trên đời vẫn còn rất nhiều nhân vật nguy hiểm. Vị pháp sư bậc năm vừa rồi mạnh hơn mình không biết bao nhiêu lần, chưa kể còn pháp sư cao cấp, Hào quang hiệp sĩ các kiểu nữa…’

Yakov nén lại mọi suy nghĩ rồi vội vã rời đi. Chỉ đến khi gió lạnh thổi qua, gã mới nhận ra lưng áo mình đã ướt đẫm mồ hôi.

……

Ngày hôm sau, Yakov vẫn tỏ ra bình thường mà tiếp tục giải quyết công việc ở Công hội Mạo hiểm giả, còn Katrina thì khéo léo kéo Anna sang hỏi chuyện về thân phận và nơi hiệp sĩ đã chết được chôn cất.

Tới khuya, Katrina, người đã thu được đủ thông tin, bước vào trong nghĩa trang sạch sẽ nhưng u ám và tìm tới mộ phần của hiệp sĩ kia.

Đang chuẩn bị thi triển ma thuật để quật mộ, một tiếng cười trầm thấp, quyến rũ của đàn ông bỗng vang lên từ ngọn cây phía sau: “Điều tra viên tới từ Ma pháp Nghị viện à?”

“Ai?” Katrina cảnh giác xoay người lại. Vừa rồi cô đã kiểm tra khắp nơi mà không phát hiện được gì, điều đó chứng tỏ khả năng ẩn mình của kẻ này cực kỳ cao.

Đứng trên cây là một người đàn ông trẻ tóc vàng điển trai, trên người mặc sơ mi đen kết hợp với áo khoác đỏ, tay cầm ly rượu vang đỏ trông có phần lạc điệu so với khung cảnh: “Chào buổi tối, quý cô xinh đẹp. Cô có thể gọi tôi là Tử tước Carendia.”

“Tử tước Carendia? Cháu trai của ngài Rhine?” Katrina ngay tức thì liên tưởng đến vị Tử tước Huyết tộc mà thầy cô từng miêu tả.

“Ah?” Tử tước Carendia xoa xoa mặt, biểu cảm nhăn nhó nói: “Tôi nổi tiếng đến vậy sao? Thầy của cô là ai?”

“Thầy của tôi là Ngài Thao Túng Nguyên Tử.” Thấy người quen, Katrina thầm thở phào nhẹ nhõm đôi chút.

“Con quái vật đó… À nhầm…” Tử tước Carendia buột miệng, kế đó liền cười haha át đi: “Thầy cô là một thiên tài đích thực, tôi cực kỳ bội phục. À phải, tôi đến đây để điều tra về cái chết bất ngờ của hậu duệ mình. Mục đích của chúng ta hẳn là giống nhau rồi.”

Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

TRANS
và chương sau là tử tước carendia, tuyệt:D
Xem thêm
Ú òa, liệu có thuyền nào ra khơi k đây
Xem thêm
Con quái vật :))) nghĩ gì nói nấy
Xem thêm
Oops, nhỡ mòm 😝
Xem thêm
Ái chà lâu lắm không gặp
Xem thêm
Cái người mà cứ mỗi lần bấm nhầm next chap là lại gặp cuối cùng cũng thực sự xuất hiện :)))
Xem thêm
TRANS
Tks trans
Xem thêm