Magika no Kenshi to Shouk...
Mihara Mitsuki Chun
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 2

Chương 5.2: Tư cách của người sống

0 Bình luận - Độ dài: 7,470 từ - Cập nhật:

Nhiệm vụ mà Kazuki cùng nhóm bạn đảm nhận là giải phóng trung tâm thương mại trong thành phố, vốn đang bị biến thành Khu Đất Ám.

Có vẻ như nơi đây mới bắt đầu biến đổi thành Khu Đất Ám chưa lâu, vì quy mô của nó cũng không quá lớn. Thông thường, Kazuki và nhóm ba người bọn họ có thể hoàn thành nhiệm vụ ngay sau khi tan học.

Sau giờ học, một email từ Kaya gửi đến điện thoại di động của cậu, giục cậu đến ngay lập tức. Thế nhưng, Kazuki chưa bao giờ cung cấp địa chỉ email của mình cho Kaya. Rốt cuộc thì cô ấy tìm đâu ra địa chỉ của cậu chứ…

Họ đến khu vực đích vào lúc 4 giờ chiều bằng cách đi tàu ma thuật.

Khi mọi chuyện kết thúc, Kazuki nghĩ, sẽ thật tuyệt nếu được cùng mọi người ăn một bữa tối ngon lành tại Dinh Thự Phù Thủy.

Kazuki và nhóm bạn đã làm thủ tục tại Cổng và tiến vào Khu Đất Ám.

Ngay khi họ bước vào Khu Đất Ám, Mio và Lotte đã thực hiện "Access" (Truy cập) và biến hình sang dạng "Magic Dress" (Pháp Y).

Vị cựu hiệp sĩ đóng quân ở cổng không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra bên trong Khu Đất Ám. Ma lực của họ đã suy yếu và không còn chút sức chiến đấu nào. Bởi lẽ đó, công việc của họ là kiểm tra từ bên ngoài xem liệu có con người nào vô ý đi vào bên trong hay không. Họ chưa từng một lần bước chân vào Khu Đất Ám.

Tuy nhiên, Kaya đã vào Khu Đất Ám này, và ở một mức độ nhất định, cô ấy đã dọn dẹp kha khá Quỷ Thú.

Bằng chứng là bên trong Khu Đất Ám đã gần như trở lại vẻ ngoài của một khu phố mua sắm bình thường.

Ở điểm đến cuối cùng, người đang chờ đợi họ tại ngã tư trung tâm khu arcade là một xác sống bị trói và thương tích đầy mình, mang dáng vẻ của Kaya, đang đá và chà đạp lên con xác sống đã gục ngã dưới đất.

“Bị trói rồi còn bị giẫm đạp… thế mà vẫn không thấy kích thích gì… Onii-chan! Kaya hiện giờ đang tỏa sáng rực rỡ trong màu sắc của hỗn loạn đây này!!”

Kaya cười một cách tàn nhẫn trong khi vẫn tiếp tục giẫm đạp lên con xác sống đáng thương.

“Kazu-nii… đó thực sự là Kaya sao…?”

Có vẻ là vậy.

“Onii-chan… họ đang làm cái quái gì vậy…?”

…Từ những gì đang diễn ra, có vẻ như trò SM này thuộc về phe Hỗn Loạn.

“Khu Đất Ám này nhỏ thật đấy. Bọn em đã phản công lũ Quỷ Thú đến tấn công, và trong lúc chờ đợi, bọn em đã tiêu diệt hết lũ Quỷ Thú mà không hề hay biết. Xác sống là những Quỷ Thú thống trị Khu Đất Ám này, tên này có lẽ là tên cuối cùng rồi. …Mio-chan, lâu quá không gặp!”

Khi ánh mắt của Kaya chạm vào Mio, cô ấy đã ôm Mio một cách phấn khích.

“Ka, Kaya… lâu rồi không gặp! Em, có nhiều chuyện muốn nói lắm…”

“Hôm trước xin lỗi nha, em đã giết chị cùng với Loki rồi.”

Kaya thì thầm vào ngực Mio. Mio đang mỉm cười thì đờ người ra.

“Kazuki-oniisan… người này là…?”

“Chúng ta chỉ hợp tác tạm thời với cô ấy thôi, đừng để tâm nhiều quá.”

“Onii-chan nói vậy thật là tàn nhẫn, mặc dù tim Kaya đã đập loạn xạ suốt một giờ qua!”

Kaya nhanh chóng tách ra khỏi Mio và quay tròn “kurukuru” trong khi nói những lời nghe có vẻ giả dối.

Chà… nhờ hoạt động quá mức của Kaya, sẽ không còn lo lắng về việc Quỷ Thú quấy rầy nữa.

“Nhưng với tất cả những sự chuẩn bị đang chờ đợi này, ngay cả Beatrix cũng sẽ nghi ngờ gì đó đúng không? Cô ấy có thể nhận ra sự bất thường và ngừng tấn công.”

“Anh thật sự không hiểu tính cách của đối thủ chút nào. Đây chính là Thần Thor trong thần thoại Bắc Âu, và Magica Stigma được chính Thần Thor lựa chọn đấy anh biết không? Cái sự kết hợp giữa một kẻ não cơ bắp và một tên cuồng chiến ấy, họ sẽ chẳng đời nào hủy bỏ đòn tấn công chỉ vì một chút nghi ngờ đâu.”

“…Đúng là cô gái đó nói không sai. Cô ta hiểu rõ tính cách của ta đến vậy. Phục kích kiểu này, nhóc con, hóa ra ngươi cũng thích giao chiến với ta đến thế à?”

Người đáp lời Kaya—từ hướng lối vào trung tâm thương mại, một giọng nói trầm thấp như thép vang lên. Tiếng giày quân đội “lộp cộp” vang vọng khi người phụ nữ trong bộ quân phục đen sải bước tiến về phía họ.

“Thần linh, Thor. Vì những chiến binh khao khát Valhalla, xin Người giáng lâm từ Asgard và thể hiện hình hài mãnh liệt ấy. Ta đây cũng sẽ phô bày linh hồn của một anh hùng! Hỡi Thần Chiến tranh của Asgard, ta đang ở ngay đây!”

Hoàn thành việc Kích hoạt sức mạnh ngay lập tức, cô ta rút kiếm, hóa thân thành Valkyrie khoác giáp.

“Vậy thì, hãy lấy đầu của con Ma thú này làm điểm khơi mào cho trận chiến! Ngươi muốn bắt đầu lúc nào cũng được.”

“Đúng là lời đề nghị khát máu y hệt những kẻ trong thần thoại Bắc Âu. Vậy thì, hãy bắt đầu ngay…”

Cùng lúc Kaya đáp lời Beatrix—cánh tay phải của Kaya phát ra luồng ma lực màu xanh lam.

Giống như khi bộ đồng phục biến thành Ma Y, cánh tay mảnh khảnh của Kaya, vốn thò ra từ ống tay áo sơ mi, nay trở nên to lớn như cánh tay của một người khác, thậm chí màu da cũng chuyển thành một màu hoàn toàn lạ lẫm. …Đó là, cánh tay của Loki sao…?

“Thánh Khí: Triệu Hồi Vũ Khí Xâm Thực!”

Rồi khi Kaya hét lớn, một vết nứt xuất hiện ở cổ tay cô. Chất lỏng đen như mực tràn ra… nó biến thành một thanh kiếm bạc một tay đầy họa tiết, được nắm chặt bởi cánh tay phải trông kỳ lạ của Kaya.

“<Burtgang> ư. Một thanh danh kiếm không tồi, nhưng cũng chỉ là một Thánh Khí có hình ảnh dễ vỡ tan tành. Đôi khi từ loại ma thuật này chỉ toàn xuất hiện những thứ kỳ quặc.”

Vừa càu nhàu, Kaya tùy tiện vung kiếm—cổ của con zombie bay đi.

Ngọn lửa cho cuộc chiến đã được châm lên.

“Cuồng Hóa!!”

Cùng lúc, với câu chú niệm nhanh gọn, Beatrix tăng cường toàn bộ cơ thể và phản xạ của mình.

Sau đó, cô ta lao thẳng vào Kazuki.

“Barrett!”

“Prophet, Hỏa!”

Ma pháp tấn công của Mio và Lotte bay tới, nhưng Beatrix dễ dàng đẩy lùi chúng bằng khiên của mình.

Với những bước chân nhanh nhẹn, Beatrix tung ra đòn kiếm mạnh mẽ thường thấy.

Kazuki đón đỡ đòn tấn công đồng thời niệm chú. Khi Kazuki làm chệch hướng nhát kiếm mạnh mẽ của Beatrix, Beatrix nhoẻn cười như một đứa trẻ vừa xem màn ảo thuật.

Biểu cảm của cô ta dường như đang nói rằng, không thể khác được, kỹ năng kiếm pháp lạ lẫm của anh ta khiến cô ta phấn khích.

—Tuy nhiên, xin lỗi nhé, nhưng lần này ta không có ý định để ngươi có một trận chiến hợp khẩu vị đâu.

“Bàn tay này vươn tới đỉnh Babel, giờ đây bàn tay này nắm giữ tia sét của thần linh! Theo mệnh lệnh của ta, sét, hãy xoáy cuộn cùng hơi thở của ta! Trường Lực Va Chạm!!”

Kazuki kích hoạt ma pháp cấp 3 của Prophet kết hợp với kiếm thuật. Trước mắt Beatrix, tay trái của Kazuki được trang bị một chiếc bao tay chứa năng lượng điện.

Kazuki không phí thời gian mà phóng thích toàn bộ năng lượng ấy.

“Cái gì?!”

Trong khoảng cách gần đến mức gần như chạm vào ống tay áo nhau, Beatrix bị nuốt chửng bởi cơn lốc điện. Những dòng điện hoành hành từ bên trong bộ giáp và mũ trụ của Beatrix, vốn nổi tiếng với sức phòng thủ cao.

Năng lượng cạn kiệt, chiếc găng tay biến mất. Đây là phép thuật cấp 3, đối với Kazuki mà nói, nó có thời hạn sử dụng. Tuy nhiên, đây lại là một phép thuật hiệu quả khi đối phó với kẻ địch dám xông vào cận chiến.

“Này nhóc con khốn kiếp! Ngươi không định chỉ dùng kiếm thuật thôi sao… Đừng có làm ta thất vọng chứ!!”

“Chỉ có kẻ ngốc mới đánh cùng một đối thủ, dùng cùng một cách thức và lại còn thách đấu trực diện như thế!”

Ngay lúc đó, Mio và Lotte cũng xông tới.

“Tường Lửa!”

Mio đã tận dụng lúc Beatrix còn đang lảo đảo vì đòn tấn công vừa rồi, để dũng cảm lao vào cận chiến với cô ta. Những bức tường lửa phun trào từ dưới chân Beatrix. Khi Mio dùng phép này để đánh úp, dù Beatrix có phản xạ cực nhanh và lá chắn kháng lửa, cô ta vẫn khó lòng né tránh hoàn toàn.

“Tiên Tri, Bão Tố!”

Hơn thế nữa, Lotte cũng kích hoạt một kết giới điện từ chiếc găng tay, những tia lửa bắn tung tóe. Trong khi ma lực phòng thủ màu xanh của Beatrix bị phá nát – Beatrix giận dữ trừng mắt nhìn mục tiêu ban đầu của mình là Lotte.

Nhưng cô ta không thể tùy tiện ra tay với Lotte được!

Không gian phía sau Beatrix bị xé toạc.

“Triệu Hồi Rồng!”

Kaya đã sử dụng phép thuật của Loki. Những giọt chất lỏng đen kịt tràn ra từ không gian bị xé, chúng biến thành một con rồng xanh khổng lồ với lớp vảy ngọc bích sáng lấp lánh và lao vào tấn công.

“Khụ… Megingjörð!!”

Dù đang bị thương, Beatrix vẫn niệm chú phép thuật cường hóa cấp hai, và khả năng cận chiến của cô ta càng được tăng cường. Những móng vuốt của con rồng đang tấn công dễ dàng bị đẩy lùi bởi cú vung kiếm mạnh mẽ cùng phản xạ siêu việt của cô ta. Nhưng đúng vào khoảnh khắc đó,

“”Đạn Lửa!””

Kazuki và Mio, chia thành hai mũi tấn công, đồng loạt bắn ra những viên đạn lửa theo kiểu gọng kìm. Với những viên đạn lửa đến từ hai phía, tấm khiên chỉ có thể phòng thủ một hướng. Chắc chắn sẽ có một phát trúng đích.

Sức mạnh của Đạn Lửa rất cao dù chỉ là phép thuật cấp 1. Hướng về phía Beatrix đang lảo đảo vì cú sốc ma thuật bị phá nát, con rồng há cái miệng lớn và táp lấy cô ta.

“Cái kiểu đánh lén lút… không phải là phong cách của một kiếm sĩ!”

Beatrix gầm lên giận dữ. Khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể cô ta tăng tốc đến mức mắt thường không thể nắm bắt được – cô ta tùy ý tung ra những nhát chém nhanh như chớp vào con rồng.

Toàn thân biến thành thịt nát, con rồng rống lên một tiếng đau đớn rồi biến mất.

Nếu họ để những đòn tấn công liên tiếp của cô ta tiếp diễn, kiếm sĩ ở tiền tuyến sẽ chỉ bị giết ngay lập tức, như một trò đùa, với sức tấn công mà Beatrix đang sở hữu!

“Thanh kiếm đó là Thánh Khí, nhưng… chuyển động của ngươi như một kẻ nghiệp dư!”

Beatrix quay sang Kaya và giơ kiếm lên.

“Triệu Hồi Rồng!”

Kaya lại triệu hồi một Ma Thú. Nhưng có lẽ vì thời gian tích tụ ngắn, con rồng được triệu hồi nhỏ bé. Beatrix xử lý nó chỉ bằng một đòn rồi tiếp cận Kaya.

Nhưng Kaya lúc này… là đồng đội của anh!

“Ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi yên sao!”

Kazuki, người đã đọc được trước hành động của Beatrix, vừa kịp chặn cô ta trước mặt Kaya, anh điều hướng thanh kiếm của cô ta và phá vỡ thế đứng của cô ta bằng kỹ năng của mình.

Beatrix cố gắng lấy lại thế đứng và phản công Kazuki.

Ngay cả từ phía trước… cũng thật nhanh!, nhưng Kazuki vẫn lần lượt chuyển hướng những nhát kiếm đó.

Trong khoảng thời gian đó, phép tấn công của Mio và Lotte bay tới.

“Đám khốn…!”

Beatrix, người ngay từ đầu đã bị làm cho mất nhịp, bật ra một tiếng gầm giận dữ. Rồi—

“Đừng mong ta sẽ nương tay nữa!… Fjörgyn Megin!”

Cô ta đã vận dụng phép thuật thêm yếu tố đầy phức tạp. Nếu niệm được chú ấy, cô ta có thể dễ dàng đối phó Kazuki trong những trận cận chiến. Nếu tiền tuyến sụp đổ, cả đội sẽ tan rã.

Nhưng thanh katana Kazuki đang nắm trong tay không phải là [Đạo Phong Đấu Phu] mà là Thần Khí cậu nhận được từ vị kỵ sĩ tiền bối. Dù cảm thấy Đấu Phu sắc bén hơn, nhưng thanh katana này lại sở hữu một sức mạnh đặc biệt.

“Với thứ này thì kiếm thuật của tên khốn nhà ngươi sẽ vô dụng!”

“Vậy ư… Đừng nghĩ mọi chuyện sẽ như trước!”

Từ lòng bàn tay Kazuki, chuôi kiếm bằng gỗ trơn lì như đang thở, như muốn hút lấy ma lực của cậu. Kazuki chấp nhận “yêu cầu” của thanh katana và dốc ma lực vào đó.

Ngay lập tức, Thần Khí truyền [Ý Chí] của nó tới Kazuki như thể đang đáp lại cậu. Kazuki cảm nhận và hiểu rõ sức mạnh mà Thần Khí này sở hữu.

Sau đó, cậu niệm tên Thần Khí, hệt như khi đang niệm một câu chú.

“Tỏa sáng, <Sét Trảm Raikiri>!”

Raikiri — thanh katana Nhật Bản được cho là có thể chém đôi tia sét khi được bậc thầy vung kiếm. Những truyền thuyết tương tự tồn tại rải rác khắp nơi, nên có nhiều danh kiếm mang tên [Raikiri].

Thanh katana Kazuki đang cầm trong tay chính là một trong số đó.

Beatrix vung thanh kiếm mang theo tia sét giáng từ trời xuống. Kazuki giải phóng sức mạnh của Raikiri và đón đỡ đòn tấn công.

Khoảnh khắc hai thanh kiếm va vào nhau — dòng điện mất đi sự lưu chuyển và tan biến như một làn sương.

“Cái gì…?”

Mất đi thuộc tính điện, Kazuki không cố gắng chống lại sức mạnh trong đòn tấn công của Beatrix mà chỉ chuyển hướng nhát chém đã hóa thành thường. Beatrix đang ngơ ngác, loạng choạng yếu ớt như đang bơi lội.

“…Thậm chí còn chuẩn bị cả đối sách cho việc này…”

Điểm yếu của Beatrix mà Kaya đã chỉ ra… đó là chiến thuật của cô ta khá hạn hẹp. Kazuki đã chuẩn bị kỹ lưỡng.

Ngay cả ma lực của Beatrix cũng đã bị hao mòn bởi đòn tấn công của bốn người.

Nhân cơ hội Beatrix đang bối rối, Kaya vung thanh kiếm trong tay phải chém tới.

Beatrix liếc nhìn Kaya đầy khinh bỉ.

“…Trước khi tận hưởng cuộc chiến với thằng nhóc này… ta sẽ giảm bớt số lượng những kẻ [cản trở] trước đã!”

Beatrix biến mất khỏi tầm mắt của Kazuki.

Điểm đến của thanh kiếm cô ta là — Kaya.

“Giáp Mời Gọi!”

Ngay trước khi nhát chém của Beatrix chạm tới Kaya, Kaya triệu hồi một [Áo Choàng Lông Vũ] và nhẹ nhàng lướt đi trong không trung như một đấu sĩ bò tót né tránh đòn. Thanh kiếm của Beatrix chém vào khoảng không.

“Cái áo choàng lông vũ đó… đó là [Bộ Lông Chim Ưng Fiaðrhamr] của Freyja! Kẻ có thể tùy ý sử dụng áo choàng lông vũ đó, Nữ Thần của tín ngưỡng ta biết ngươi và muốn nói chuyện! Ta đã nghĩ đội chinh phạt không thể phát hiện ra ngươi mà lại gặp ở nơi thế này… Loki!”

“Chà chà… bại lộ rồi. Dù sao thì thứ này cũng không phải của Freyja dùng, cái áo choàng lông vũ này ấy mà.”

Trong khi Kaya đang lướt trên không, cô nháy mắt với Kazuki. Đó là tín hiệu để nói chuyện bằng thần giao cách cảm ngay giữa trận chiến. Kazuki mở cánh cửa trái tim, đón nhận thông điệp thần giao cách cảm và chỉnh lại tư thế.

{Chân tướng của em bị lộ rồi… đối thủ sắp nghiêm túc đấy, Onii-chan! Anh phải liên tục làm phiền cô ta và không để cô ta hoàn thành phép thuật cấp cao nhé!!}

Để ngăn chặn kẻ địch niệm chú, điều quan trọng là phải gây sát thương cho cô ta bằng cách nào đó. Và thêm vào đó, nên tấn công liên tiếp vài lần để làm cô ta khó chịu.

Nhưng trước khi trở thành một chiến binh, Beatrix là một Ma Thuật Gia Dấu Ấn cấp độ khá cao.

Anh ta không thể ngăn cản được phép thuật của cô ta chỉ bằng một đòn tấn công hời hợt.

Đúng như Kaya đã chỉ ra, Beatrix bắt đầu tụ một luồng ma lực khổng lồ trong cơ thể. Dĩ nhiên, ngay cả khi đang niệm chú, Beatrix vẫn liên tục tung ra những đòn tấn công dữ dội về phía này.

Kazuki thủ tư thế Iai để một lần nữa giao kiếm với Beatrix.

―Đột nhiên Beatrix chuyển hướng chú ý khỏi Kazuki.

Mục tiêu của Beatrix đã thay đổi… sang Lotte. Kazuki đã hiểu điều đó nhờ Foresight nên anh ta hành động nhanh hơn cả Beatrix để bảo vệ Lotte, nhưng―

“…Ta sẽ tăng tốc thật sự đây… Ngươi có bảo vệ được cô bé không, chàng trai!”

―Với sức mạnh siêu phàm bùng nổ, Beatrix đã lướt qua bên cạnh Kazuki.

Cô ta xuyên qua được!?… Tốc độ của cô ta thậm chí còn vượt xa cả tưởng tượng của anh!

“Tiên Tri, Blits!”

Lotte tung ra một lưới điện về phía Beatrix đang ào tới như sóng dữ.

“…Ngươi là đồ khốn, cái này là sao chứ, làm sao ngươi có thể dùng cùng phép thuật với tên nhóc kia…?”

Beatrix vẫn cố trụ vững dù điện đang đánh vào người, và vung kiếm chém xuống Lotte.

[Seusenhofer] đang bảo vệ cơ thể Lotte bị nghiền nát chỉ sau một đòn.

Tuy nhiên, Lotte đã bắn khẩu súng gatling gắn ở cánh tay phải trực diện vào Beatrix.

Tất cả các viên đạn đều khá nhỏ nhưng chúng đã thành công làm chậm bước tiến của Beatrix.

Trong lúc đó, viên đạn của Mio đã bay tới.

Tận dụng khoảnh khắc quý giá ấy, Lotte nhanh chóng niệm phép với tốc độ cao đặc trưng của Magica Stigma, một nửa cơ thể như bị Diva mà cô giao ước nhập vào.

“Trường Va Chạm!”

Một kết giới điện từ lại lần nữa mở rộng. Beatrix lại bị lưới điện chặn lại.

Cuối cùng Kazuki cũng đuổi kịp Beatrix và chen vào giữa cô ta và Lotte. Khả năng của Lotte có đủ linh hoạt để đối phó với cận chiến hết mức có thể.

Bốn người lại tập trung tấn công, Beatrix không thể không ngừng niệm chú phép thuật của mình.

…Nếu họ cứ lặp lại điều này, họ có thể thắng. Nhưng, vấn đề là…

Beatrix lại bắt đầu chuẩn bị phép thuật cấp cao từ đầu. Sau đó,

“…Kẻ nên nhắm tới không phải người này… mà là đằng kia!”

Ánh mắt Beatrix chuyển sang Mio.

…Mio không thể dùng Phép Triệu Hồi của mình để đối phó cận chiến như Lotte!

Vì anh có đủ kỹ năng kiếm thuật để đối phó với Beatrix trong cận chiến, có nguy cơ đối thủ sẽ chuyển mục tiêu sang đồng đội của anh. Dĩ nhiên Kazuki đã nghĩ đến điều đó rồi.

Đương nhiên, anh đã nhận thức được sự khác biệt về tốc độ thuần túy giữa anh và Beatrix.

Nhưng chừng nào anh còn có khả năng Foresight được tôi luyện vào cơ thể qua sự huấn luyện của cha dượng, anh có thể chặn đường Beatrix ngay cả trước khi cô ta di chuyển. Anh có niềm tin sẽ bảo vệ được đồng đội của mình.

Tuy nhiên, lợi thế của Foresight đã bị đảo ngược một cách không thương tiếc ― giống như một tiền đạo nhanh nhẹn xuyên thủng hàng phòng ngự trong trận bóng đá ― Beatrix đã sử dụng khả năng tăng tốc bùng nổ của mình để lướt qua Kazuki.

Một sức mạnh chiến đấu cá nhân áp đảo, đến mức có thể lật đổ mọi chiến thuật.

Giá như anh có thể niệm được các Chiêu Thức Trên Sân của Hiakari-san, anh đã có thể chặn được Beatrix.

Giá như anh có thể dùng Lôi Kỵ của Hoshikaze-senpai, anh đã có thể đuổi kịp Beatrix, giá như anh có thể hoàn thành niệm chú nhanh chóng như Kaguya-senpai…!

Những suy nghĩ như vậy lóe lên trong tâm trí Kazuki. Giá như anh mạnh hơn…!

“Tự Thiêu!”

Mio ngay lập tức niệm một phép phòng thủ và chuẩn bị cho đòn tấn công của đối thủ.

Beatrix vung kiếm chém xuống Mio. Ngọn lửa của Mio và kiếm phép của Beatrix va chạm.

Trước khi ngọn lửa kịp nung chảy thanh kiếm, luồng ma lực bao bọc lấy kiếm đã hút đi hơi nóng của ngọn lửa và tự làm nguội thanh kiếm bằng hỏa thuật khống chế để chống lại. Giáp lửa và ma lực của kiếm triệt tiêu, hóa giải lẫn nhau.

Sau khoảnh khắc giằng co, giáp lửa bị dập tắt, và thanh kiếm của Beatrix đã chém trúng Mio.

Ánh sáng của ma lực phòng thủ tan tác, Mio bị thổi bay bởi chấn động từ đòn phá hủy phép thuật.

“…Cánh Lửa Bùng Cháy!”

Tuy nhiên, dù chịu tổn thương, Mio vẫn niệm chú. Nàng bay vút lên trời bằng phép thuật mạnh nhất mình có. Nhưng đối với Beatrix hiện tại, ngay cả bầu trời cũng không phải là nơi an toàn. Beatrix đã thể hiện khả năng bật nhảy vượt trội, có thể vươn tới độ cao của Mio.

Mio dùng đôi cánh lửa chém về phía Beatrix. Beatrix lấy khiên Thánh Khí của mình, <Svalinn>, ra đỡ, những nhát chém dữ dội liên tục giáng xuống trên không.

Mio, với đôi cánh lửa trên người, bị đánh bay thẳng xuống đất chỉ với một đòn duy nhất, nhờ vào sức hủy diệt khủng khiếp ấy.

―Trước khi so sánh sự chênh lệch sức mạnh, ngay cả việc có thêm chiếc khiên cũng khiến độ tương khắc của họ trở nên tồi tệ!

Kazuki chạy tới, lòng nóng như lửa đốt.

Súng Gatling của Lotte và quái vật triệu hồi của Kaya đang tấn công Beatrix, nhưng cô ta gạt phăng tất cả và vẫn tiếp tục niệm chú, tiến gần Mio để tung đòn kết liễu.

Người anh cần bảo vệ không chỉ là Lotte. Mio cũng vậy… anh tuyệt đối không thể để cô ấy chết!

Kazuki lao vào giữa Beatrix và Mio với một thời điểm cực kỳ hiểm hóc.

Anh đã đổi hướng kiếm của Beatrix ở một khoảng cách cực kỳ mạo hiểm.

Beatrix, thấy kiếm mình bị đổi hướng, cười toe toét.

“Thứ tự ưu tiên của Onii-chan sai rồi! Hãy ngăn cô ta niệm chú, dù Mio-chan có bị chém nát!”

“…!”

Ngay khoảnh khắc anh nhận ra sai lầm của mình từ lời mắng của Kaya, một luồng sáng khổng lồ bùng nổ từ bên trong bàn tay Beatrix.

“Cơn thịnh nộ và hồng ân hòa vào cuộc chiến của ta! Với tư cách là sứ giả của chiến thần, ta sẽ giáng cơn thịnh nộ và phước lành của sự sống xuống vương miện của ngươi… Mjolnir!”

Luồng sáng bùng nổ càng lúc càng dữ dội, đó là dấu hiệu của ma thuật siêu cấp, hình thành nên một cây búa lớn với cán ngắn. Vũ khí diệt khổng lồ nổi tiếng trong truyền thuyết, với sức mạnh quân sự vượt xa cả Odin, gắn liền với vị thần Thor vĩ đại, <Mjolnir>. Vẻ ngoài thô kệch của nó rất điển hình cho thần thoại Bắc Âu, chỉ là một cây búa đơn giản, thế nhưng nó lại sở hữu sức mạnh có lẽ là mạnh nhất trong thần thoại đó. Cây búa tự hào với sức hủy diệt bất tận.

“Ngươi còn ngây thơ hơn ta tưởng, chàng trai. Trước tiên bắt đầu từ ngươi―hãy trở về với những Hạt Vật Chất Nguyên Thủy!”

Beatrix vung búa ngay trước mắt Kazuki.

“Onii-chan… đồ ngốc!”

Kaya lao mình ra chắn trước Kazuki, miệng hét lớn. Chiếc áo Fiaðrhamr bao phủ cơ thể cô chuyển động như thể muốn bảo vệ chủ nhân, che chắn phần trước của Kaya và biến thành một bức tường bao bọc.

Hơn nữa, Kaya còn giương Thánh Khí của mình, Burtgang, và cố gắng chặn Mjolnir.

“Tự Thiêu!”

Kazuki lập tức niệm phép phòng thủ. Khi nhận ra Kaya đứng ra che chắn cho mình, anh đã điều khiển giáp lửa một cách linh hoạt và truyền nó sang cho Kaya.

Phía sau Kazuki, Mio cũng thực hiện hành động phòng thủ. Đôi cánh lửa mà cô vẫn duy trì được mở rộng hết mức có thể, quấn lấy Kaya để bảo vệ cô ấy.

Tổng cộng có bốn lớp phòng thủ. Mjolnir giáng xuống đối đầu với chúng.

Vừa nghĩ rằng họ có thể chống đỡ được―một âm thanh chấn động, giống như tiếng nổ vang lên.

Màng nhĩ của họ dường như muốn vỡ tung chỉ vì tiếng ồn đó.

Mjolnir chỉ một đòn đã nghiền nát cả Fiaðrhamr lẫn Burtgang – hai trong số những Thánh Vật của Kaya. Hai tầng lửa cũng bị xuyên thủng dễ như không.

Cuối cùng, bức tường phòng ngự cuối cùng – lớp ma lực bảo vệ của Kaya – vẫn kiên cường chống đỡ Mjolnir. Một luồng sáng xanh chói lòa bùng lên, rồi cả Kazuki, Kaya và Mio đều bị chấn động khủng khiếp đó hất văng đi.

“…Kaya!?” Trong tâm trí Kazuki, phần lớn ma lực của Kaya đã tan tành, hơi thở cô trở nên hổn hển.

“…Em không sao, em đã tránh được cái chết tức thì và tình trạng nhiễm ma lực rồi. Quả nhiên, chỉ chồng chất phòng ngự như vậy thì không thể đủ được. Nhưng sẽ không có lần thứ hai đâu. Mjolnir không phải là ma thuật chỉ dùng một lần rồi bỏ…”

Kaya nhìn Kazuki, nở một nụ cười đầy thách thức.

“Tiện đây, nói thẳng nhé, nếu giờ Onii-chan tấn công em và rút cạn toàn bộ ma lực của em, anh sẽ có cơ hội tiêu diệt Loki trong người em đấy, đúng không?”

“Bây giờ Kaya là đồng đội của anh. …Anh không thể làm chuyện đó.”

“Fufufu, Onii-chan ngây thơ thật đấy. Thật sự… rất ngây thơ luôn.”

Dù đang trong tình thế này, một trái tim bay lơ lửng vẫn thoát ra từ Kaya.

“…Loki. Vị thần mà ta phụng sự có điều muốn nói chuyện với ngươi.”

Beatrix đang bước tới tháo bỏ thế phòng thủ và thì thầm. Bên cạnh cô – một hóa thân của một người đàn ông khổng lồ đang lơ lửng. Hình mẫu lý tưởng mà những chiến binh Viking hung bạo tôn thờ: một dũng sĩ cơ bắp cuồn cuộn với đôi mắt đỏ và bộ râu đỏ.

“Ta không thực lòng muốn khuất phục ngươi. Mục tiêu của Einherjar là xóa sổ Charlotte Liebenfrau, việc khuất phục Loki chẳng qua chỉ là một cái cớ. Nó chỉ là một cơ hội tốt.”

Thor nói với giọng điệu trang trọng.

“Hừm, nếu các ngươi định tiêu diệt ta thật, thì sẽ chẳng có thời gian rảnh rỗi để làm chuyện phù phiếm như thế này đâu.”

Kaya, đứng từ lập trường của Loki, hỗn xược đáp trả.

“Thần chủ của chúng ta, Odin, muốn thiết lập một nơi để nói chuyện với ngươi.”

Kaya biến sắc khi nghe lời Thor, và cô hoàn toàn nổi giận.

“Hả? Ngươi bị ngốc à? …Ta sẽ nói cho ngươi biết Loki đang nói gì. Ngươi muốn lặp lại [Cuộc Tranh Cãi Tại Dinh Thự Hải Thần - Lokasenna] một lần nữa sao, đồ khốn nạn kia?”

Kaya gầm lên lời nhắn nhủ từ Loki một cách mạnh mẽ, kèm theo cả phong cách nói chuyện riêng của Loki.

“Ta chẳng có kế hoạch nói chuyện với ngươi! Cho dù ta thấy mặt các ngươi bao nhiêu lần đi nữa, ta cũng sẽ luôn phản bác, đổ lỗi, khinh bỉ và bôi nhọ hành vi bất nhất của các ngươi cho mà xem!! Và rồi, ta sẽ giết chết cái tên Heimdall ngu xuẩn khốn kiếp đó cùng lão già khoe khoang Odin. Sau đó sẽ đến lượt ngươi, Thor!! Vai trò làm ô nhục niềm kiêu hãnh của át chủ bài các vị thần là của ta!”

“…Ta đã nghĩ ngươi là bạn ta.”

“À à, chúng ta có rất nhiều kỷ niệm ha. Chúng ta đã cùng nhau giả gái ha. …Câmm miệnggg đồ ngốcc! Ngay từ đầu ta đã là một người khổng lồ từ Jotunheim! Cái nơi nửa vời như của các ngươi đó, là thứ ta ghét nhất! …Vậy thì! Midgardsormr!”

Con rắn đó lại trốn dưới đất nữa sao!?

Cùng lúc đó, với sự ngưỡng mộ của Kazuki dành cho sự khôn ngoan đó, một con rắn khổng lồ trồi lên từ mặt đất.

Khi Kaya nhảy lên mình rắn, vẻ mặt đầy giận dữ của cô dịu lại và cô đối mặt với Kazuki.

“Onii-chan, em không thể tiếp tục chiến đấu được nữa, nên em sẽ rút lui trước. Em sẽ nói cho anh kế hoạch cuối cùng từ Loki… chính sự ngây thơ của Onii-chan đã khiến cô ấy trang bị Mjolnir và gây ra tình huống tuyệt vọng này, nhưng trong sự ngây thơ của Onii-chan – cái điều mà anh luôn coi trọng sự gắn kết… vẫn còn cơ hội chiến thắng. Anh hiểu ý cô ấy đúng không?”

“Thổ Độn Thổ Thú Ngẫu Nhiên Thoát!”

Kaya và con rắn bị hút vào lòng đất với tiếng ‘xùy xùy xùy!’ rồi biến mất.

Cùng với sự bỏ trốn của Loki, hóa thân của Thor cũng biến mất theo. Dường như hắn chẳng còn quan tâm gì khác ngoài Loki nữa.

“Thôi được rồi… Giờ là lúc các ngươi, những kẻ còn ở lại đây, phải nếm trải sự tuyệt vọng.”

Trong tay ả là khối chùy búa huyền thoại Mjolnir sáng lấp lánh và trông có vẻ thô kệch.

Nếu bị thứ đó giáng trúng, bọn họ sẽ bị nghiền nát thành Nguyên Vật Chất, một vũ khí hủy diệt tuyệt đối.

“…Được rồi mà, Kazuki-oniisan.”

Lotte bước xen vào giữa Kazuki và Beatrix, đầu cúi gằm xuống đầy thảm não.

“Nếu cô ta có được em, thì Onii-san và Onee-san sẽ được cứu đúng không ạ?”

“Hừm, đúng là như vậy. Nhiệm vụ của ta là giết ngươi. Mặc dù rõ ràng hai kẻ kia đã phớt lờ [Lệnh giữ im lặng] mà xông vào tấn công ta, nhưng nếu giết chúng thì sau này có thể sẽ rắc rối.”

“Vậy thì em… em sẽ cam chịu một cách đúng đắn…”

Cam chịu… Đó là điều cô bé nói sao?

Cô bé đang làm gì vậy… nói về việc từ bỏ như thể đó là điều đúng đắn phải làm…!

Nước mắt đong đầy trong khóe mắt Lotte, cô bé quay sang nhìn Kazuki. Gương mặt cô bé lộ rõ vẻ đã từ bỏ mọi hy vọng đến mức khiến lòng anh đau nhói.

“Từ trước đến giờ em vẫn luôn biết rõ điều này. Em biết rõ cảm giác của mọi người trong gia đình mình qua thần giao cách cảm, rằng em đã mang đến bất hạnh cho họ. Em đã buộc phải đến đất nước này tìm nơi trú ẩn, và từ đó mọi người ở đây đều rất tốt với em, nhưng… quả nhiên, bóng đen vẫn cứ đuổi theo em đến đây… Nếu cứ thế này, mọi người sẽ gặp bất hạnh mất…”

“Khoan đã, em đang nói gì vậy… Lotte!”

Mio lên tiếng đầy căng thẳng khi nhìn vào lưng cô bé.

Đúng vậy, làm gì có ai chấp nhận chuyện này được.

Đừng nói ra, Kazuki cầu xin. Những lời kế tiếp sắp thoát ra khỏi môi cô bé, Kazuki không muốn nghe chúng chút nào.

“…Đúng như em nghĩ, ngay từ đầu, em nên ngừng vùng vẫy một cách xấu xí và chấp nhận số phận cái chết của mình desu…. Tuy chỉ là tạm thời, nhưng buổi hẹn hò thật vui desu. Cảm ơn anh rất nhiều…”

“Đừng có đùa với tôi! …Phải chết dù không làm gì sai… Tôi sẽ không cho phép một số phận như vậy! Lotte phải chết… ĐỪNG ĐI!”

Ngay cả khi chính Lotte đã từ bỏ, dù là vì sự ích kỷ của bản thân, anh cũng sẽ không để cô bé đi!

Kazuki ôm lấy tấm lưng Lotte đang tuyệt vọng, lảo đảo bước về phía Beatrix. Anh dùng sức xoay cơ thể mảnh mai, yếu ớt ấy đối diện với mình.

“Em không cần phải nhìn sắc mặt người khác, không cần phải nghi ngờ liệu mình có xứng đáng được hạnh phúc hay không! Tất cả những lo lắng và bóng đen đó―anh sẽ không bao giờ để bất kỳ thứ gì trong số đó chạm vào em nữa!”

Lotte bật khóc và tựa vào Kazuki, nước mắt tuôn rơi.

“Sao chứ! Sao anh lại có thể nói rằng anh sẽ bảo vệ em trong tình huống như thế này desu! …Sao anh lại có thể nói những điều không thể đó một cách thành thật từ tận đáy lòng, để khiến em hy vọng như thế này…!!”

Có lẽ là như vậy. Một con người yếu đuối có thể không đủ tư cách để nói ra những lời đó.

…Anh muốn có sức mạnh. Sức mạnh để bảo vệ những người quan trọng đối với anh.

“Dù vậy… Anh không thể đồng ý chuyện này! Anh muốn bảo vệ Lotte!”

Kazuki―ấn môi mình vào môi Lotte. Anh hôn cô bé trong một hơi rồi tách môi ra.

“Nụ hôn lời thề… điều mà Onii-san đã nói trước đây, rằng đó chỉ dành cho một người quan trọng mà anh sẽ đánh cược cả cuộc đời để bảo vệ…”

Cô bé nhớ lại, lời giải thích về nụ hôn mà Kazuki đã nói trước đây, Lotte thì thầm ngơ ngẩn.

Khoảnh khắc đó, một luồng nhiệt cuồng nộ chạy từ bàn tay trái của Kazuki lan ra toàn thân.

Luồng nhiệt đó được kết nối với Lotte―biến thành các mạch ma lực, và ở đó, tinh hoa sức mạnh của Diva―[Nhà Tiên Tri Diva], thứ mà ngay cả chính Diva cũng đã đánh mất dấu vết, nó hướng về Kazuki và chảy vào trong anh.

“Tên nhóc kia, đồ khốn… ngươi vừa làm gì vậy, chuyện gì đang xảy ra thế!? Cái sức mạnh đó rốt cuộc là gì…!?”

“Lotte… đừng có nói lời bỏ cuộc lần thứ hai nữa! …Shem ha Meforash, ta đã biết chân danh của ngươi rồi!!”

Phép chú hiện lên trong tâm trí cậu – Hãy niệm nó!

“Chân danh của ngươi là… Prometheus! Hỡi ngươi, kẻ đã nếm trải cả đỉnh cao kiêu hãnh lẫn tận cùng khổ ải! Thuận theo sinh mệnh của ta, hãy hiển lộ trí tuệ ấy cho ta thấy!!”

Bên cạnh Kazuki – Prometheus, người mà cho đến giờ vẫn mang hình hài một cậu bé, giờ đã hiện thành một người đàn ông vạm vỡ, ở độ tuổi sung sức nhất.

Prometheus, vị Thần khổng lồ.

Ngay cả khi còn là Thần khổng lồ, trong cuộc Titanomachia giữa các vị Thần Olympus và các Thần khổng lồ, ngài đã tiên đoán được chiến thắng của các vị Thần. Ngài chính là hiền giả trí tuệ, sát cánh bên các vị Thần Olympus.

Sau đó, theo lệnh của Zeus, ngài đã tạo ra loài người từ sự sống của đất, trở thành thủy tổ của vạn vật.

Những con người đầu tiên thậm chí không có lông hay răng nanh, họ là những sinh vật đáng thương, chỉ biết run rẩy vì giá rét và sợ hãi dã thú. Prometheus đã bất tuân mệnh lệnh của Zeus, ban cho loài người ngọn lửa văn minh và khả năng nói, ngài là [người có lòng trắc ẩn còn lớn hơn cả thần linh].

Vì thế, Prometheus phải chịu đựng một hình phạt tra tấn dai dẳng, và liên tục bị Zeus căm ghét. Để giáng tai ương xuống loài người, Zeus đã sai Pandora gây ra những trận lụt lớn.

―Tuy nhiên, loài người, những kẻ đã nhận được sức mạnh từ ngài, người mà không hề là thần linh, chưa một lần hối hận.

Nhờ những gì ngài ban tặng cho loài người, chúng con có thể giúp đỡ lẫn nhau và tồn tại, sự gắn kết của những sợi dây liên kết đã khai sinh ra vô vàn hy vọng.

Vì tất cả những lý do đó, giờ đây một lần nữa ― xin hãy ban cho con sức mạnh của ngài.

Sức mạnh của ngài… Con thề sẽ không dùng nó vào những điều sai trái!

Vì khao khát tự nhiên của một con người, để Lotte có thể tin tưởng…!

“Ôi Basilleus, hỡi đấng Quân Vương sống vì người khác, lẽ dĩ nhiên, ta sẽ ban cho ngươi sức mạnh của mình.”

Vị Thần khổng lồ Prometheus nheo đôi mắt bạc và mỉm cười dịu dàng.

“Prometheus trong Thần thoại Hy Lạp… một nhân vật cộm cán đến từ Chaos Side lại xuất hiện ở đây! Vậy ra tên đó là Diva khế ước của thằng nhóc này! Thú vị thật… để xem sức mạnh ấy như thế nào!!”

“Hỡi đấng tiên tri đã trở thành thủy tổ, nếu người tìm thấy hy vọng trong tương lai của ta… hãy trao vũ khí vào tay này để mở lối tương lai! …Olympia Forger, ngọn lửa Văn Minh!!”

Prometheus thắp sáng một luồng ma lực bạc. Đó là ma lực đang luồn qua mạch luân vào linh hồn Kazuki và hòa quyện với nhau. Cơ thể bạc của Prometheus chập chờn như một ngọn lửa khổng lồ, rồi bị hút vào thanh katana <Raikiri> trong tay Kazuki. Luồng ma lực khổng lồ ấy biến đổi hình dạng thành [Vũ Khí] phù hợp nhất với linh hồn Kazuki.

Ma thuật tối thượng của Prometheus là [Sáng Tạo Vũ Khí]. Kazuki nắm lấy nó, và bất giác một nụ cười nở trên môi cậu.

Vũ khí mà Prometheus mang đến cho Kazuki là ― một thanh Katana Nhật Bản. Một thanh katana hoàn toàn khớp [với hình dung của chính Kazuki] về lưỡi kiếm lý tưởng của mình. Trên vỏ kiếm và chuôi kiếm, không hề có bất kỳ hoa văn nào, một hình dáng vô cùng đơn giản.

Nó thân thuộc đến lạ, như thể cậu đã nắm giữ thanh katana này từ khi sinh ra đến giờ.

Kazuki nắm chặt thanh katana và đối mặt với Beatrix.

“Chúng ta hãy tách khỏi Mio và Lotte. Cuộc chiến này sẽ trở nên quá nguy hiểm nếu họ bị cuốn vào.”

Beatrix bật cười khoái trá khi nghe những lời khoa trương của Kazuki.

“Fufufu, binh đối binh, đối mặt nhau trong một trận chiến thú vị. Linh hồn của ta sẽ được mời đến Valhalla ngay cả khi ta chết ở đây, ta quyết không hối tiếc kết cục đó. …Đi thôi, nhóc con!”

Beatrix bước tới, vung Mjolnir.

Kazuki rút thanh katana Nhật Bản, mà cậu nhận được từ Prometheus, ra khỏi vỏ và đón đỡ đòn tấn công của cô ta.

Cú bổ trực diện của cây búa và nhát Iai rút kiếm của thanh katana va chạm.

Ma lực cuồn cuộn đang kịch liệt va đập vào nhau, những làn sóng ma lực đó làm không gian xung quanh quặn thắt đến méo mó.

“Một thứ vũ khí hạng xoàng chỉ là hiện thân của linh hồn con người—làm sao chống lại nổi [Thor’s Hammer]!”

Trong chớp mắt, Kazuki cảm thấy áp lực từ đối phương đè nặng hơn hẳn. Tuy nhiên—

“Trong ta, kỹ thuật của cha… của con người vẫn tồn tại!”

Đối diện với áp lực có phần vượt trội đó, Kazuki tinh xảo khống chế lưỡi kiếm katana của mình và nhẹ nhàng làm chệch hướng nó. Beatrix vung búa vào không khí, để lại một cái hố khổng lồ trong khu phố thương mại.

Kỹ năng Dịch Chuyển Tức Thời của Kazuki đã phá vỡ thế phòng thủ của Beatrix.

Tuy nhiên, trước khi Kazuki kịp vung kiếm lần thứ hai, cô đã cưỡng ép ổn định lại tư thế bằng ma thuật cường hóa. Ngay sau đó, từ thế giằng co bất phân thắng bại, katana và búa một lần nữa va chạm.

“…Vậy là hòa!” Beatrix cất giọng đầy khoái trá.

Cùng với năng lượng cực lớn mà Mjolnir tạo ra, cây ma kiếm katana Prometheus cũng khuếch đại ma lực của Kazuki lên hàng chục lần và chống trả quyết liệt.

Kazuki liên tục chuyển hướng đòn đánh trong khi Beatrix đáp trả bằng sức mạnh vũ phu. Kỹ thuật và sức mạnh gặp nhau lần thứ hai, lần thứ ba, kịch liệt đối chọi.

Kazuki tìm kiếm khoảnh khắc đối thủ sơ hở, trong khi Beatrix dùng sức mạnh phi thường để dồn ép anh.

Trong khoảnh khắc công thủ đó—

“Khụ!” Kazuki không thể chuyển hướng áp lực của Beatrix, tư thế anh thoáng chao đảo.

“Bắt được rồi!”

Không bỏ qua sơ hở đó, Beatrix tung Mjolnir thẳng vào thân thể Kazuki.

—Đúng như lời mời gọi của Kazuki.

“…Hỡi chim bất tử bay lượn từ hoàng hôn đến bình minh, xin hãy ban đôi cánh hy vọng cho ta! Hủy diệt để tái sinh ngay tại đây! Đôi Cánh Rực Lửa!”

Từ tư thế không thể phản công, Kazuki tạo ra đôi cánh sau lưng và bay vút lên.

Đòn tấn công toàn lực của Beatrix hoàn toàn bị đánh úp và đánh trúng vào không khí.

“Sợi dây liên kết ta có, không chỉ có một!”

Ngay sau khi sử dụng ma thuật cấp 10, anh tiếp tục niệm chú ma thuật cấp 5 trong khi giữ vững ý thức đang ở trạng thái mong manh. Kazuki hét lớn như đang tự cổ vũ mình.

“UOOOOOOOOOOOOOOO!”

“Ma thuật triệu hồi đa dạng sao!? Chàng trai, đừng nói với ta… ngươi chính là <Vua> của đất nước này sao!?”

Một luồng sáng phát ra từ thanh kiếm được chém chéo, bắt đầu từ vai của Beatrix.

Magika_No_Kenshi_To_Shoukan_Maou_Vol.02_217.jpg

Thanh katana Nhật Bản, hiện thân của linh hồn Kazuki, không chém vào da thịt Beatrix, nó chỉ phá hủy ma lực của cô và khiến Beatrix rơi vào trạng thái ma lực hỗn loạn. Cô gục xuống như một con búp bê đứt dây.

Đôi cánh lửa tan biến thành những hạt sáng lấp lánh, thanh katana Nhật Bản được ban phước lành của Prometheus trở lại thành Raikiri. Sau khi xác nhận Beatrix đã bại trận, Kazuki cảm thấy tinh thần kiệt quệ, anh khuỵu gối xuống đất ngay tại chỗ.

Lotte tiến đến sau lưng Kazuki và ôm chặt lấy anh.

Không nói một lời, Lotte bật ra những tiếng nức nở.

“…Em hiểu rồi phải không? Em không cần phải cảm thấy bất kỳ sự bất an nào nữa.”

Trước những lời Kazuki cố gắng thốt ra, Lotte đáp lại: “Em cảm ơn Onii-chan rất nhiều.”

“…Em phải làm sao đây, một em bé trống rỗng khi đến đất nước này… Onii-chan đã trở thành tất cả trong con người trống rỗng này của em rồi.”

Vừa khóc, cô vừa đỏ mặt nói với Kazuki.

Mio bước đến gần hai người.

“Kazuki… năng lực của cậu rốt cuộc là gì vậy?”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận