Yuusha Party wo Tsuihou s...
Suzu Miyama Hotosouka, Nozomi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chapter 18 Part 2: Bản khế ước thứ hai - phần 2

3 Bình luận - Độ dài: 1,608 từ - Cập nhật:

“Ừm, đó đúng là một câu hỏi thú vị …… Ta nên làm gì tiếp theo nhỉ?”

“Này, thôi nào!”

“…… Đùa thôi. Tất nhiên là ta sẽ không lặp lại mấy chuyện đó đâu.”

Tania nói rồi khúc khích cười.

Có vẻ như cô ấy giống một tiểu yêu quái hơn là một con rồng.

“Các ngươi đã thắng ta một cách đường đường chính chính…… Hơn nữa, mấy trận đánh ta gây ra trên cây cầu đó thì chẳng thể gọi là huấn luyện thật sự. Nên tất nhiên ta sẽ bỏ qua chuyện đó.”

“Cảm ơn vì đã nói vậy. Nghe thật yên tâm.”

“Nhưng giả sử ta không chịu nghe lời các ngươi…… thì các ngươi sẽ làm gì?”

“Nếu đến mức đó, thì có lẽ chúng ta sẽ lại trở thành kẻ địch, và buộc phải chiến đấu thêm lần nữa.”

“Và các ngươi chắc rằng sẽ thắng ta lần nữa chứ?”

“Không, tôi không chắc về điều đó. Thực ra, lần trước chúng tôi thắng được là nhờ nhiều yếu tố kết hợp lại. Chưa kể còn rất nhiều sự may mắn. Nếu chúng ta tái đấu, tôi thật lòng không biết liệu mình có thể thắng hay không. Nhưng bây giờ khi đã quen biết nhau, tôi không thể để chuyện đó xảy ra nữa. Nếu cứ tiếp tục như thế, danh tính thật của cô có thể sẽ bị lộ ra lúc nào không hay. Lúc đó, một đội quân chính quy sẽ được cử đến để tiêu diệt cô. Chúng ta không muốn điều đó xảy ra, dù thế nào đi chăng nữa.”

“Hừm…… Cậu đúng là một kẻ mềm lòng nhỉ?”

“Nhưng đó mới là điểm tuyệt nhất của Rein~♪!”

“Ta đoán vậy. Và ta không phủ nhận, thực sự ta thích điểm đó ở cậu.”

“C-Cảm ơn……”

“À……! N-Nhưng không phải ý ta là muốn làm người yêu của cậu hay gì đâu nhé! T-Ta chỉ thích tính cách của cậu thôi! Chỉ vậy thôi, hiểu chứ!?”

“Ừ, rõ rồi. Ta không tự phụ đến mức nghĩ khác đâu.”

“M-Muuh! Thật khó chịu khi lời cậu nói lại khiến ta tin đến vậy!”

Vậy rốt cuộc cô ấy muốn tôi làm gì ở đây?

“Này, Tania? Giờ cô định làm gì? Chắc cô vẫn muốn tiếp tục huấn luyện chứ?”

Kanade thẳng thắn khi đang nhâm nhi trà sau bữa tối.

Có lẽ vì là người của Mão Linh tộc nên cô ấy không thích trà nóng lắm, cứ liên tục thổi để nó nguội bớt.

“Ừm…… Ta nghĩ ta sẽ theo chân các người một thời gian!”

Sự thay đổi bất ngờ khiến tôi suýt phun hết cả tách trà ra.

“C-Cô đang nói gì vậy……!?”

“Vì các rất ngươi thú vị đó! Ta chắc chắn sẽ không chán đâu! Chúng ta sẽ có rất nhiều, rất nhiều niềm vui cùng nhau……”

“Này, việc tập luyện của cô liệu có ổn với thái độ đó không……?”

“Ta có cảm giác rằng ở cùng các ngươi mới là đúng kiểu tập luyện ta cần lúc này. Và quan trọng nhất…… Rein, đúng không? Ta thật sự rất hứng thú với cậu~♪”

“Fu-Nyah!?”

Tania ngồi bật dậy, vòng tay ôm lấy cổ tôi và ghì sát vào.

Kanade thấy vậy thì chẳng hiểu sao đuôi cô nàng dựng đứng trông vô cùng cảnh giác trước khi cụp xuống.

“Ta chưa từng gặp người nào như Rein. Không chỉ đánh bại ta, cậu ấy còn giúp ta và làm rất nhiều điều khác nữa! Chỉ vậy thôi cũng đủ khiến ta bắt đầu có hứng thú! Này Rein? Ta có thể ở lại cùng hai người, đúng chứ? Chắc cậu không phiền đâu nhỉ?”

“Này! Mau tránh xa Rein ra ngay! Rein là Chủ nhân của ta đó, biết chưa!?”

“Cũng chẳng có hại gì nếu cô học cách chia sẻ đâu mà?”

“Không! Không được! HISSSS!!!”

“Ô kìa, chẳng lẽ…… cô đang ghen à?”

“H-Hả!? T-Tôi…… cái này…… ưm…… Tôi……!?”

“Fufufu~. Đàn ông không thích mấy cô gái bám riết vào từng chi tiết nhỏ đâu, biết chứ?”

“K-Không thích……!? R-Rein…… nghĩa là cậu sẽ ghét tớ ư……?”

Đôi tai mèo đáng yêu của Kanade cụp xuống, còn cái đuôi thì rũ xuống trông vô cùng nặng nề.

Có vẻ như cô ấy đang tưởng tượng ra mấy viễn cảnh vô vùng kinh khủng, đến mức trên mặt lộ rõ vẻ tuyệt vọng.

Lúc này, tôi…

Tất nhiên là tôi sẽ không bao giờ ghét cô ấy. Thật sự tôi rất vui khi thấy cô phản ứng như vậy vì tôi.

Chuỗi phản ứng đó cho thấy cô ấy thật lòng không muốn rời xa tôi, cũng không muốn thấy tôi ghét bỏ cô.

“Tớ sẽ không bao giờ ghét cậu đâu, Kanade.”

“Thật…? Thật sự chứ…?”

“Không phải quá rõ ràng rồi sao? Dù gì cậu cũng là đồng đội đang quý của tớ mà, Kanade.”

“Nyafuh~♪! Rein, cậu thiệt ngọt ngào quá đi~♪!”

“Này, này! Đừng có phớt lờ tôi chứ!”

“Nếu không muốn bị phớt lờ, thì đừng có làm Kanade buồn như vừa nãy nữa. Như tôi đã nói, Kanade là một đồng đội vô cùng quan trọng với tối”

“Ờm… Thì… tôi… xin lỗi.”

“Được rồi. Tôi chấp nhận lời xin lỗi và tha cho cô đó.”

“Fuuh…”

Theo phản xạ, tôi đưa tay xoa đầu Tania như đã làm với Kanade lúc trước.

… Lạ nhỉ. Cô ấy có đang giận không ta?

Tôi nhìn Tania với chút dè dặt, nhưng trông cô ấy chẳng giận chút nào.

Ngược lại, má cô ấy hơi ửng đỏ và còn có khá vui nữa.

“N-Này, cậu… có thể xoa đầu tôi thêm chút nữa không? Đ-Đừng hiểu lầm nhé! Không phải là tớ muốn cậu xoa đầu đâu! Không hề! Chỉ là… ờ… À đúng rồi! Đây là… là dấu hiệu! Dấu hiệu hòa giải!”

“Hả… Thật sao? Vậy thì… xoa, xoa, xoa…”

“Hafuah…”

Đôi mắt Tania ươn ướt khi cô ấy ngước nhìn tôi.

“Trời ơi… Cảm giác này… thật dễ chịu… Đúng như mong đợi, Rein đúng là một Thuần Dưỡng sư hạng nhất nhỉ?”

… Việc tôi là Thuần Dưỡng sư thì liên quan gì tới chuyện này chứ?

Mà thật ra tôi cũng đâu giỏi giang gì cho cam…

“Này Kanade… về chuyện tương lai của Tania…”

“Ừm… Tớ cũng thấy ổn thôi. Dù cô ấy có làm tớ hơi buồn lúc nãy, nhưng tớ không hề ghét Tania.”

Còn tớ thì, tớ cũng không phản đối. Còn có linh cảm rằng, từ giờ hai người sẽ rất hợp với nhau đấy.”

Cảm giác này giống hệt lúc tôi gặp Kanade lần đầu.

Có thể Tania cũng sẽ trở thành một đồng đội thật sự.

Tôi có linh cảm rằng mọi chuyện sẽ như vậy.

“Quyết định vậy nhé!”

Tania nở nụ cười rạng rỡ khi nghe tôi và Kanade đồng ý.

“Được rồi! Không chần chừ nữa, hãy thuần hóa tôi luôn đi!”

“… Hả? Từ từ đã? Sao lại tự nhiên nhắc tới chuyện đó lúc này?”

“Hả? Rõ ràng còn gì. Nếu Kanade đã có khế ước với cậu, thì tại sao tớ lại không thể? Hay là cậu đang ám chỉ rằng tớ không thực sự là thành viên nhóm?”

“Khoan, khoan, khoan! Đừng tự tiện quyết định thế! Tôi không phủ nhận rằng việc lập khế ước với một thành viên Long Tộc nghe rất hấp dẫn, nhưng tớ chưa bao giờ có ý định đó… V-Với lại! Tôi còn chẳng biết mình có làm được không nữa!”

“Với cậu thì chắc chắn sẽ làm được thôi.”

Cả hai người họ tin tưởng tôi vô điều kiện đến mức… thấy hơi đáng sợ.

Kanade thì tôi hiểu, nhưng Tania thì sao lại tin tôi đến thế?

“Thử một lần xem sao. Nếu thất bại thì cũng chẳng sao. Mà thật ra, tôi chẳng nghĩ là nó sẽ thất bại đâu.”

“Đúng đó! Đã là Rein thì chắc chắn sẽ làm được hết!”

Kanade còn tiếp tục trấn an Tania.

Lập khế ước với một thành viên thuộc Long Tộc… Hmm…

Thật lòng mà nói, tôi không chắc lắm…

Nhưng được khen ngợi thế này, chắc thử một lần cũng chẳng có vấn đề gì.

“Được rồi. Tania, cô ngồi lên cái ghế kia đi.”

“Được thôi.”

Tania ngồi xuống, đối diện tôi.

Tôi cắn ngón tay, dùng máu mình vẽ một ma pháp trận trên lòng bàn tay.

Tôi đưa bàn tay ấy về phía Tania.

“Ta là Rain Shroud. Tại đây, ta thiết lập một giao ước mới, kết nạp khế ước với ngươi. Với lời thề trong tim, với niềm hy vọng trong tim, với sức mạnh trong tay. Nào, hãy đáp lời ta: Tên ngươi là gì?”

“… Tania…”

Ma pháp trận lập tức biến thành những hạt long lanh, bay vào cơ thể Tania ngay lập tức.

“… Vậy là xong rồi à?”

“Ừm, về cơ bản là thế.”

Không chỉ lập khế ước với Miêu Linh tộc, tôi còn lập khế ước được với một thành viên Long Tộc nữa…

Chắc tôi vừa xài hết may mắn cả đời rồi.

“Hmm… Thì ra đây là cảm giác bị thuần hóa và ràng buộc bởi khế ước. Cảm giác như luôn có một sợi dây kết nối với Rein mọi lúc, mọi nơi. Mà cũng không tệ chút nào… Thật ra, tôi khá thích cảm giác này.”

Tania ngước nhìn tôi, nở một nụ cười rạng rỡ.

“Từ giờ mong được hợp tác với người, Chủ Nhân đáng kính của tôi…♪”

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

TRANS
Yeah boizz +1 harem
Xem thêm
Đã có mèo. Giờ +1 rồng vào Harem.
Xem thêm