Yuusha Party wo Tsuihou s...
Suzu Miyama Hotosouka, Nozomi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chapter 23: Sự cố bất ngờ

2 Bình luận - Độ dài: 884 từ - Cập nhật:

Sau một ngày dài dưỡng sức, chúng tôi lại tiếp tục hành trình thực hiện những nhiệm vụ của Công Hội

Ủy thác lần này: thảo phạt lũ Orc.

Orc là quái vật cấp E. Về thể chất, chúng không vượt trội hơn mấy so với yêu tinh cấp F, nhưng lại sở hữu trí tuệ hơn hẳn, và có đặc trưng  dùng vũ khí – dù chỉ là những loại thô sơ như kiếm đá, giáo gỗ. Với những tân binh như chúng tôi, điều đó cũng đã đủ để tạo thành mối nguy hiểm thực sự.

“Tania, thi đấu xem ai hạ gục nhiều hơn thôiii!”

“Ái chà chà, cậu đúng thật là ngu ngốc khi dám thách đấu tớ đấy. Nhưng mà được thôi, làm kèo nào.”

Một cuộc hội thoại ngắn giữa hai người bạn, đồng thời cũng là đối thủ của nhau. Bọn họ nói chuyện này một cách đơn giản như thể đây chỉ là nhiệm vụ dành cho trẻ con vậy. Nhưng tôi biết – sự chủ quan giống như là liều thuốc độc, nó giết chết chúng ta một cách từ từ.

“Hai người, chớ lơ đãng.”

“Hửmm?”

“Chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu, vẫn còn ít kinh nghiệm. Dù đám Orc không quá mạnh, nhưng chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể trả giá đắt đấy, bọn mình vẫn phải phòng hờ bất trắc .”

“Aaa, nghe theo Rein thì cũng đúng thôi…Nhưng mà...”

“Hahahha….Bản thân Tania đây là một người mang dòng máu của Rồng, cậu nghĩ tớ sẽ thua lũ Orc thối tha này sao?”

“Ý tớ không phải vậy… tớ tin cậu…nhưng cũng đừng chủ quan chứ, biết đâu gặp nguy hiểm gì thì sao!.”

“Haizzz, cậu lo xa quá rồi đó, sẽ không sao đâu.”

Tania đáp lại một cách hời hợt, dường như cô ấy chẳng để tâm mấy đến lời tôi nói. Mong rằng mọi chuyện sẽ suôn sẻ.

Khi bước vào hang ổ, có khoảng hai mươi tên Orc – nhiều hơn chúng tôi nghĩ. Nhưng Tania chỉ cần dùng chút ma lực, đám Orc đã trở thành bia tập bắn cho cô .

“Hahaha, quá dễ đối với ta!”

Cô vung đuôi, xuyên thủng qua người của tên Orc, hắn hóa thành ma thạch ngay tức khắc.

“La Là Là La!”

Kanade nhanh như chớp, vừa ngân nga vừa chặn đường rút của bọn chúng, mỗi cú đấm của cô như trời giáng khiến một tên gục ngã.

Tôi cũng không đứng ngoài cuộc chơi. Đám Orc lao nhanh về phía tôi, chúng tưởng rằng tôi là đứa dễ bị bắt nạt nhất ở đây. Nhưng từng cú đấm, từng ngọn lửa từ Liệt Hỏa Cầu đã dập tắt ảo tưởng của chúng. Cũng nhờ những ngày tập luyện khắc khổ cùng với Tania, tôi đã có thể kiểm soát được ma lực một cách thuần thục.

Chỉ chốc lát, tất cả lũ Orc đều bị tiêu diệt.

Chúng tôi chia nhau thu thập ma thạch thì phát hiện một tên Orc còn sống sót, ẩn trong bụi cỏ.

“Để tớ xử lý nó cho.”

“Tania, cẩn thận! Những con quái thú còn sót lại thường rất là nguy hiểm đấy.”

“Không sao, đó chỉ là một con Orc thôi m…—Cái gì vậy!?”

Tên Orc bất ngờ lao lên, bám chặt lấy chân của Tania! Trong nỗ lực cuối cùng, nó dùng hết sức, rút dao găm đá, cố gắng đâm thẳng vào ngực Tania.

“Tania!!!”

Không kịp suy nghĩ, tôi lao tới, đưa tay chặn lưỡi dao.

Máu tuôn ra. Cơn đau nhói chạy dọc cánh tay. Nhưng, may quá Tania vẫn ổn.

“Rein!?”

“Nyannnn, tên khốn!!!”

Kanade gầm lên, tung cú đá khiến tên Orc văng ra xa, hắn chết hẳn và hóa thành ma thạch.

“Rein! Cậu bị thương rồi, mau…mau cầm máu!”

Gương mặt Tania tái đi, cả người cô run rẩy, giọng nói cất không thành tiếng.

“Không sao đâu…” Tôi nén đau, mỉm cười. “ Tớ dùng được phép hồi phục mà.”

“Trị Thương !”

Ma lực chảy vào vết thương, da thịt liền lại trong thoáng chốc – nó cũng diễn ra nhanh hơn nhờ nguồn sức mạnh của chính Tania.

“Thấy chưa? Lại như mới rồi nè.”

“Rein… cậu có đau không?”

“Không sao, thật mà. Cảm ơn câu vì đã lo lắng.”

Kanade thở phào. Nhưng Tania lại cúi gằm, toàn thân run nhẹ.

“...Tớ… xin lỗi…”

“Hửm?”

“Cậu đã nhắc tớ không được chủ quan… thế mà mình lại bất cẩn. Vì một tên Orc tầm thường mà khiến cậu… bị thương…”

Cô nói, giọng lạc đi. Tôi lặng lẽ đưa tay xoa đầu.

“Chỉ cần từ nay cẩn thận hơn là được. Tớ không trách đâu.”

“Cậu… thật sự không giận ư?”

“Không. Với tớ , bảo vệ cậu quan trọng hơn nhiều.”

Đôi mắt Tania mở to, ánh nhìn rung động.

“Đồ ngốc… Không lo cho bản thân mà lại lo cho mình…”

“Ừ, có lẽ tớ đúng là đồ ngốc. Nhưng bản thân tớ muốn thế. Tania là đồng đội – hơn nữa, ở cạnh cậu, tớ luôn thấy sự ấm áp, nên… tớ chỉ muốn bảo vệ thôi.”

Tania khẽ mỉm cười qua hàng lệ.

“Đồ ngốc… nhưng cảm ơn cậu,Rein”

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Không nghe lời chồng phải phạt thôi: hư quá nè!
Xem thêm
Tem, nhưng đm đăng giờ quỷ thế :)))
Xem thêm