Đây là một thế giới màu xám.
Một thế giới không tăm tối như mực đen, cũng chẳng rạng ngời như màu trắng tinh.
Tầm thường, nhưng phảng phất chút ngột ngạt.
Thứ thoạt nhìn tựa như ánh dương quang ấy, nhìn kỹ lại mới biết đó là màu xám ngả trắng.
Điều đó không khiến tôi thấy hụt hẫng, trái lại, lòng còn vui mừng đón nhận bởi sự tương đồng màu sắc ấy.
Thế nhưng, ánh sáng xám ấy nhanh chóng hóa thành một màu trắng tinh khiết.
Ánh sáng trắng tinh dần bao phủ lấy thế giới màu xám này.
Khi tôi vẫn chưa thể từ bỏ sự kháng cự trong lòng trước việc bị nhuốm hoàn toàn thành màu trắng, sắc trắng tinh khiết ấy đã nói với tôi thế này.
── Hãy nhuốm màu đi.
Nghe thấy giọng nói mê hoặc tâm trí ấy, tôi bất giác chần chừ trong thoáng chốc.
Khi định thần lại, tôi nhận ra thế giới đã hóa thành một màu trắng tinh.
Tôi cảm thấy khung cảnh trắng tinh chiếm trọn tầm nhìn kia, là một màu sắc thật ấm áp.
Chỉ cần nhuốm lấy màu sắc này, tôi sẽ trở nên hạnh phúc.
Bị thôi thúc bởi trực giác đơn thuần, tôi hành động và phó mặc bản thân cho nó.
Thế nhưng, một màu tím nhạt đột nhiên len lỏi ở một góc thế giới.
Khi tay trái tôi vươn về phía sắc màu đang lan tỏa ấy, màu tím nhạt liền từ ngón út bắt đầu nhuốm lấy hơn nửa thế giới.
Ngay lúc đó, một tiếng sấm vang lên.
Màu tím nhạt liền bị đẩy lùi về một góc của thế giới.
Tiếp đó, một màu đỏ tươi rực rỡ trào dâng.
Khi tôi dang cả hai tay muốn tìm hiểu bản chất thật sự của từng màu, cả ba sắc màu đều nhanh chóng lan rộng.
Màu tím nhạt mở rộng như muốn đối chọi, còn màu trắng tinh lại dần bao phủ lên những màu khác.
Ngay lúc ba màu sắc tuyệt đối không thể hòa lẫn ấy đang dần hợp nhất, tiếng chuông liền ngân vang.
Ý thức cứ thế bay vút lên trời cao.
── Là một giấc mơ.
Khi nhận ra điều đó, nội dung giấc mơ đã tan biến khỏi ký ức của tôi.


0 Bình luận