[Hiệu ứng đặc tính đang hoạt động.]
[Chỉ số Sức khỏe tăng 0.1!]
Vài tuần trôi qua, tôi chạy bộ quanh sân tập, mồ hôi thấm đẫm áo. Bất chợt, tôi nhớ lại lần đầu nhìn thấy cửa sổ trạng thái của Talia.
[Nhãn Quan]. Nhờ đặc tính cho phép xem chỉ số nhân vật, tôi đã thấy được tiềm năng của cô ấy.
---
[Thông Tin Cơ Bản]
Tên: Talia von Steiner
Giới tính: Nữ
Tuổi: 14
Chủng tộc: Con người
Nguyên tố chính: Lửa
Thành tựu: -
[Đặc Tính]
Tích cực: [Anh Hùng Khí] / [Tinh Thần Hiệp Sĩ] / [Thẳng Thắn] / [Tinh Thông Kiếm và Võ Thuật]
Trung lập: -
Tiêu cực: [Tự Ti] / [Chưa Trưởng Thành] / [Sợ Nhện]
[Chỉ Số]
Sức khỏe: 6
Ma thuật: 3
May mắn: 5
Ý chí: 7
Sức hút: 20
[Kỹ Năng]
Kỹ Năng Bị Động: -
Kỹ Năng Chủ Động: -
---
Talia đúng là một tài năng hiếm có trong Inner Lunatic. Dù không sánh bằng ba Kiếm Sĩ hay bốn Hiền Nhân, cô ấy vẫn đứng top đầu. Chỉ số sức khỏe của cô ấy gấp ba lần tôi, vượt xa mức 4 của một người trưởng thành bình thường. Ma thuật hơi yếu, nhưng ý chí mạnh mẽ bù lại. Sức hút 20 chỉ là vẻ ngoài nổi bật, không thực sự giúp cô ấy dễ lấy lòng NPC. Ở thế giới thực này, có lẽ vẻ ngoài ấy cũng có chút tác dụng, nhưng đó không phải vấn đề chính.
Điều khiến tôi lo nhất là ngọn lửa trắng mà Talia sẽ sử dụng sau này. Trong game, chính ngọn lửa ấy đã thiêu chết Knox. Tôi từng nghĩ có thể làm bạn với cô ấy, thay đổi cốt truyện, nhưng ý tưởng đó quá mạo hiểm. Kéo Talia làm đồng minh sẽ làm rối loạn mọi tuyến truyện. Nếu sai lầm, tôi có thể chết dưới tay Baal, như kịch bản gốc. [note72853]
Vì vậy, tôi quyết định tham gia cốt truyện chính để tìm ra danh tính của mình. Dù phải đối đầu anh em, tôi không muốn làm mọi thứ lệch hướng.
Lần đầu gặp Talia, tôi đã nói:
“Tôi không quan tâm. Cô đi chỗ khác được không?”
Lời lẽ lạnh lùng, như đóng sầm cánh cửa giữa chúng tôi. Cuộc gặp đầu tiên tệ hết mức, nhưng đằng nào cô ấy cũng sẽ giết tôi trong tương lai. Tốt nhất là giữ khoảng cách. Talia bản chất tốt, nếu tôi không gây chuyện, cô ấy sẽ không chủ động tấn công. Tôi hy vọng vậy.
Tôi thở dài, cố xua đi suy nghĩ nặng nề. Một hầu gái chạy bộ bên cạnh giật mình. Là Rona, khuôn mặt quen thuộc.
“Hộc… Thiếu gia, ngài định chạy tiếp thật sao?” cô ấy hỏi, thở hổn hển.
“Ừ. Nếu cô, hầu gái của tôi, không chạy cùng, ai sẽ bảo vệ tôi chứ?” Tôi trêu, nhướn mày.
Rona hậm hực nhưng vẫn chạy theo. Tôi lấy khăn trắng từ tay cô, lau mồ hôi trên trán, rồi trả lại.
“Đây là bắt làm thêm giờ mà.”
“…”
“Cô đang chửi thầm tôi, đúng không?”
“Không, tôi cắn lưỡi thôi…” Rona lẩm bẩm, đỏ mặt vì xấu hổ.
Tôi cười, tiếp tục chạy, thích thú với phản ứng của cô ấy. Sau một tháng tập luyện, sức khỏe của tôi đạt 3.8. Không dễ chút nào. Ngày mai là trận thi đấu, mà tôi chỉ tăng được 0.1 mỗi ngày.
“Vẫn chưa đủ…” tôi lẩm bẩm.
“Gì cơ?” Rona hỏi, cô nghe thấy lời lẫm bẫm của tôi.
Tôi lắc đầu, tăng tốc. Rona càu nhàu nhưng vẫn đuổi kịp. Tò mò, tôi mở cửa sổ trạng thái của cô ấy.
Sức khỏe: 4.5.
Trời đất, chỉ số ban đầu của Rona đã cao hơn tôi sau cả tháng khổ luyện! Đúng là bất công.
---
Trong tháng qua, Talia học kiếm thuật từ các hiệp sĩ hàng đầu của gia tộc Reinhafer. Là con gái thứ hai nhà Steiner danh giá, cô luôn bị so sánh với chị cả, Chel von Steiner. Áp lực khiến Talia tự ti, nhưng khát vọng trở thành hiệp sĩ vẫn rực cháy.
Đẫm mồ hôi, Talia lê bước tới ghế ngoài phòng tập, hơi thở nặng nhọc. Cô vẫn nhớ ánh mắt khinh miệt của chị khi cô thua trong một giải đấu. Hiệp sĩ không chỉ cần tinh thần mà còn cần tư duy, kỹ thuật, và một trái tim ngay thẳng.
“Cậu ta chỉ tập một tháng mà đòi đánh bại anh em mình, những người lớn hơn và luyện tập lâu năm?” Talia lắc đầu, nghĩ về Knox. Cô thấy ý tưởng đó nực cười. Nếu cầm kiếm với tâm thế nhẹ nhàng, Knox sẽ thất bại thảm hại.
Lúc ấy, tộc trưởng Theo và Rodwell ngồi xuống xem trận đấu. Theo, người được kính trọng nhất, lên tiếng trước.
“Rodwell, ông nghĩ sao về trận giữa Allen và Knox?”
“Dĩ nhiên, thiếu gia Allen sẽ thắng,” Rodwell đáp ngay, giọng chắc chắn.
“Ừ, có lẽ vậy.”
Nhưng Theo chỉ nhìn xuống đấu trường, ánh mắt ẩn chứa điều gì đó. Rodwell hiểu ông không hoàn toàn đồng ý.
Một tháng trước, khi Talia đến gia tộc Reinhafer, Knox bắt đầu thay đổi. Theo dường như ưu ái cậu. Rodwell từng bất ngờ trước sức mạnh của Knox, nhưng ông không tin cậu có thể thắng. Kiếm thuật cần thời gian và tài năng. Knox, một cậu bé nhút nhát, hay ốm, khó mà vượt qua Allen chỉ sau một tháng.
“Tôi đồng ý với ông ở vài điểm,” Theo nói, mắt vẫn dán vào đấu trường. “Nhưng cơ hội của Knox không phải là zero. Không nếu cậu ấy mang dòng máu Reinhafer.”
Rodwell nhìn Theo. Ánh mắt ông sáng lên, như thấy tiềm năng lớn lao ở Knox.
---
“Này, Knox, sao mày không bỏ cuộc đi? Dù mày là nỗi ô nhục của gia tộc, thì tao vẫn là anh trai mày, tao không muốn đánh mày tơi tả đâu,” Allen mỉa mai, vác đại kiếm lên vai, nụ cười ác ý.
“Anh chẳng có vẻ gì là muốn dừng nhỉ,” tôi đáp, cố giữ vẻ thản nhiên.
“Haha, nhận ra rồi à? Thật ra tao muốn gây ấn tượng với tiểu thư Talia. Giúp tao chút chứ?”
“Không chắc đó là ý hay.”
Tôi chỉ nói được vậy. Gia tộc Steiner góp phần lớn vào sự sụp đổ của nhà Reinhafer. Allen không biết sẽ ra sao nếu biết sự thật này, và còn để mắt tới Talia nữa không.
Tôi mở cửa sổ trạng thái của Allen.
---
[Thông Tin Cơ Bản]
Tên: Allen von Reinhafer
Giới tính: Nam
Tuổi: 15
Chủng tộc: Con người
Nguyên tố chính: Bóng tối
Thành tựu: -
[Đặc Tính]
Tích cực: [Tinh Thông Kiếm và Võ Thuật]
Trung lập: [Hiện Thân Của Bóng Tối]
Tiêu cực: [Kiêu Ngạo] / [Tự Hào] / [Khinh Thường]
[Chỉ Số]
Sức khỏe: 8
Ma thuật: 5
May mắn: 6
Ý chí: 5
Sức hút: 16
[Kỹ Năng]
Kỹ Năng Bị Động: -
Kỹ Năng Chủ Động: -
---
Sức khỏe 8. Trong Inner Lunatic đã có thể coi là một hiệp sĩ tập sự, sức khỏe càng cao sức mạnh càng lớn. Tôi thua xa Allen. Hôm qua tôi còn không tăng được 0.1 sức khỏe. Thật xui.
Nhưng tôi siết chặt kiếm, nhìn thẳng vào mắt cậu ta.
“Trận đấu chính thức giữa Knox von Reinhafer và Allen von Reinhafer bắt đầu. Cả hai phải chấp nhận kết quả dù xảy ra chuyện gì,” trọng tài tuyên bố.
Tôi hít sâu, tim đập mạnh. Nếu thua, mọi thứ chấm hết. Không lấy lại ký ức, không tìm ra người gửi lá thư. Tôi sẽ mất tất cả sau một năm.
“Bắt đầu!”
Bùm!
Một nhát kiếm trúng vai tôi, đau nhói. Sức khỏe 8 của Allen không phải trò đùa. Tôi nhổ máu, nhìn Allen cười như điên.
BÙM!
Một cú đấm trúng bụng, tàn nhẫn hơn cả trận đấu anh em. Nhưng đây là truyền thống Reinhafer: chứng minh giá trị bằng kiếm và sức mạnh. Thua là mất tất cả.
“Thắng, tôi có thể lấy mọi thứ,” tôi lẩm bẩm.
“Nói nhảm gì thế?” Allen cười mỉa.
Tôi vào thế thủ, nhìn thẳng vào mắt cậu ta. Allen tiếp tục tấn công.
Bùm! Tỷ! Bùm!
Cổ tay tôi đau như xé. Tôi đỡ được vài đòn, nhưng hầu hết trúng tôi. Tôi cố chuyển hướng sát thương, tìm kẽ hở, nhưng vết bầm ngày càng nhiều.
“Thiếu gia Knox, sao không bỏ cuộc? Bị thương thêm sẽ khó hồi phục,” chư hầu khuyên, như muốn tôi dừng.
“Không. Tôi sẽ tiếp tục.”
Chư hầu nhìn tôi khó hiểu, nhưng tôi không quan tâm. Tôi tuyệt vọng, nhưng có lý do để cầm cự.
[Chỉ số Sức khỏe tăng 0.1.]
[Tài năng ‘Thiên Tài Kiếm và Võ Thuật’ kích hoạt!]
Tôi biết nếu cầm cự, tôi có thể thắng.
“Haha…”
“Mất trí rồi hả, Knox?” Allen cười mỉa.
Tôi không đáp, kích hoạt kỹ năng bí mật.
[Kích Hoạt Kỹ Năng 'Thời Khắc Thiên Tài’]
Thế giới chậm lại. Mỗi chuyển động của Allen rõ nét, như thời gian ngừng trôi.
Thời Khắc Thiên Tài. Kỹ năng tôi có từ khi nhập vào Knox, làm chậm thời gian. Kết hợp với [Thiên Tài Kiếm và Võ Thuật], nó cho phép tôi vung kiếm nhanh hơn và trong mắt tôi kẻ địch sẽ chậm lại.
Trận chiến sẽ quyết định tại đây.
Cheng!
Tôi đỡ hoàn hảo nhát kiếm của Allen lần đầu. Thanh kiếm của cậu ta lao tới, nhưng tôi thấy rõ mọi chi tiết. Với [Thời Khắc Thiên Tài], tôi biết mình có cơ hội.


0 Bình luận