• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 05

1 Bình luận - Độ dài: 1,291 từ - Cập nhật:

Phòng ăn của dinh thự Reinhafer vẫn xa hoa như mọi khi. 

Một cái bàn chữ nhật phủ khăn trải trắng dài bất tận, đủ chỗ cho ba chục người, cùng cái đồng hồ treo tường. 

Chẳng có món đồ nào ở đây không phải hàng xịn. 

Bộ dao nĩa bạc được làm tinh xảo đến mức soi vào là thấy mặt mình luôn. 

‘Chắc ở đây kiếm được nhiều tiền hơn tôi tưởng…?’ 

Ngồi xuống bàn, tôi bắt đầu nhìn những gương mặt đã có mặt sẵn. 

Đập vào mắt đầu tiên là cặp song sinh. 

Chúng là một trong những kẻ hành hạ Knox nhất trong gia đình, và cũng là ngọn núi lớn tôi phải vượt qua để tới được Học viện Elysian. 

Rồi sẽ có lúc tôi phải đối đầu với chúng. Chắc là sớm thôi. 

Tôi cần phải mạnh lên để xử đẹp cả hai trong thời gian ngắn. 

"Ê, kia là thằng khốn đó, phá hỏng cả bữa ăn. Nox, thằng đó vẫn còn cay cú gia tộc hả?" 

"Ừ, Dean. Thiệt tình, anh không ngờ nó dám thò mặt vô tới đây, mà… độ trơ trẽn của nó thì hết nước chấm. Nghe nói nó từng sàm sỡ cả quản gia với người hầu, đúng là thằng khốn không sửa được." 

Trong lúc chờ, tôi nghe anh trai mình công khai sỉ nhục Knox. 

Cơn bực tức vô cớ trào lên khi bị chỉ trích oan vì chuyện tôi chẳng làm, nhưng bằng cách nào đó, tôi kìm lại được nhờ sự kiên nhẫn siêu phàm. 

Rồi… tôi tự nhắc lại. Knox, là thằng khốn. 

"Bắt đầu nào." 

Tôi tiếp tục nghĩ. 

Cuối cùng, một giọng nói quen thuộc vang vọng khắp phòng ăn. 

Tôi bật dậy, ánh mắt lập tức hướng về phía giọng nói, và một gương mặt quen thuộc hiện ra. 

Theo von Reinhafer. 

Tộc trưởng gia tộc Reinhafer, cha của Knox, đứng đó như một gã khổng lồ. 

Phía sau ông ta là một cô gái trạc tuổi Knox. 

"Đây là tiểu thư nhà Steiner, cô Talia von Steiliner. Cô ấy sẽ ở lại đây một thời gian ngắn để học kiếm thuật. Hãy tiếp đón cô ấy chu đáo." 

"Chào buổi tối. Tôi là Talia von Steiliner, mong mọi người giúp đỡ." 

"Được chứ!" 

"Được chứ, tất nhiên rồi!" 

Cặp song sinh, Hartz và Allen, hào hứng đáp lại. 

Chắc chắn chúng đã đổ đứ đừ trước nhan sắc của Talia. Cô nàng này là một trong những ứng viên nữ chính hàng đầu trong Inner Lunatic, độ nổi tiếng lọt top năm. 

Chẳng trách trái tim mấy thằng nhóc tuổi mới lớn lại đập thình thịch. 

Còn tôi, chỉ gật đầu với vẻ mặt cau có. Chẳng phải thái độ hợp lý nhất để thể hiện trước mặt tộc trưởng, nhưng kệ. 

Dù sao tôi cũng là thằng khốn rồi. 

Chẳng ai rỗi hơi đi viết báo cáo vì tôi thái độ tệ đâu. 

"Không hiểu sao lần này Knox lại chịu có mặt." 

Giọng ông ta lạnh băng, chẳng giống một người cha gọi con trai. Ánh mắt sắc như dao lia thẳng vào tôi. 

Tôi nhún vai, phớt lờ, rồi ngồi xuống chỗ. 

Bữa ăn sắp bắt đầu.

Một giờ sau. 

Tôi lặng lẽ ăn món gà tây nướng và bánh crepe phủ trứng cá muối, nghe mấy câu chuyện phiếm của họ. 

Rồi đột nhiên, tôi cảm nhận được một ánh mắt tò mò đang dán vào mình. 

Allen và Hartz. Hai ông anh của tôi. 

"Thưa cha, con nghĩ đã đến lúc quyết định ai trong gia đình sẽ được vào Học viện Elidane." 

Elidane. Giờ thì thú vị rồi đây. 

Để tiếp cận cốt truyện chính, tôi phải vào được Học viện Elidane. 

Sớm hơn tôi tưởng. 

Nhưng đây cũng là điều tôi đã lường trước từ khi quyết tâm hoàn thành trò chơi này. 

Theo vuốt bộ râu. 

"Ừ… chắc chắn là đến lúc rồi…" 

Học viện Elidane. 

Nó là trung tâm của Inner Lunatic. 

Nơi các học viên chiến đấu với quỷ dữ và trải qua đủ loại drama ở học viện. 

Hơn nữa, tôi phải vào đó, tập hợp đồng minh mà không làm lệch cốt truyện. 

…Nhưng trước tiên, bằng cách nào đó, tôi phải được nhận vào Elidane đã. 

Giọng Theo trầm xuống, như đang suy nghĩ. 

"Hartz, Allen, Knox. Như các con đã biết, mỗi gia tộc chỉ có ba suất vào Học viện Elidane. 

Vì ta đã dành hai suất cho người đứng đầu và thứ hai, nghĩa là nhà Reinhafer chỉ còn một suất." 

Lý do giới hạn suất vào học viện thì đơn giản. Để ngăn các gia tộc khác trở nên quá mạnh ở chính quyền trung ương. 

Tham khảo thêm, dân thường chỉ được một suất. 

Dù sao thì. 

Tôi có cảm giác mình biết câu chuyện của Theo sẽ đi đâu. 

Nhà Reinhafer mà tôi biết. Nếu là Theo, thì… 

"Vậy nên, chúng ta sẽ chọn người được nhận theo cách của gia tộc." 

"Ý cha là để anh em đấu tay đôi để quyết định ai được vào, thưa cha." 

Theo thoáng bất ngờ, như không nghĩ tôi sẽ nói trước, nhưng ông ta nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh. 

"Đúng vậy. Một tháng nữa, chúng ta sẽ quyết định ai được nhận qua một trận đấu ở sân huấn luyện." 

"Con hiểu, thưa cha." 

Phản ứng bình tĩnh của tôi làm cả phòng ăn bất ngờ. Những ánh mắt bất an lia qua tôi. 

Nhưng tôi chẳng có lựa chọn nào khác. 

Để vào cốt truyện chính, tôi phải vào Học viện bằng mọi giá. Chuyện đó không thể thay đổi. 

"Em trai, anh sẽ cho mày một bài học, nhưng trong lúc chờ, giữ thân cho lành, và nếu mày muốn bỏ cuộc thì nói sớm đi." 

"Ừ, bỏ cuộc cũng chẳng đau đâu. Một thằng yếu nhớt như mày làm sao thắng nổi tụi anh." 

Giọng chúng đầy châm chọc, kiểu đùa cợt. Tôi đáp lại bằng một nụ cười nhếch mép. 

"Chẳng phải nên nói thế sau khi đánh thắng rồi sao?" 

"Mày nghĩ mày đủ sức thắng tụi anh à?" 

Tôi bật lại Allen và Hartz, hai thằng anh chỉ biết hừ mũi đáp trả. 

Tôi khoanh tay, ra vẻ người lớn cam chịu. 

"Tất nhiên." 

Một khoảng lặng ngắn bao trùm phòng ăn. 

Cái quái gì vừa vang lên thế? 

Mọi người đều mang vẻ mặt như vậy. 

Nếu không qua được cánh cổng này, tôi sẽ bị loại khỏi cốt truyện chính. Chẳng có gì để mất khi nói thẳng. 

"Con sẽ làm, thưa cha." 

Hai thằng anh im lặng một lúc dưới ánh mắt lạnh như băng của tôi. 

Tôi chớp lấy cơ hội, nói tiếp. 

"Con sẽ vào Elidane, thưa cha." 

Tôi cảm nhận khóe miệng Theo khẽ nhếch lên. 

Tốt. Ông đã cắn câu. 

Ngay lúc đó, tôi cảm thấy một ánh mắt sắc lẹm khóa chặt vào mình. 

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. 

Lý do thì đơn giản. 

Chủ nhân của ánh mắt là con gái thứ hai nhà Steiner, một trong những nữ chính trực tiếp liên quan đến cốt truyện chính của Inner Lunatic. 

Talia von Steiner. 

Cô ta đóng vai nhân vật chính, kẻ sẽ giết chết Knox phản diện vào cuối Phần 1. 

Nói ngắn gọn… 

Đây là nhân vật sẽ đâm kiếm xuyên tim tôi trong tương lai. 

Trời ơi… ngay từ đầu đã căng như dây đàn rồi. 

Nghĩ vậy, tôi nhét miếng nhân mềm xốp vào mồm. 

Tôi còn một tháng để đối đầu với cặp song sinh và mười hai tháng trước khi cái chết ập tới.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

PHÓ THỚT
Ngủ đây god bye
Xem thêm