• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (Chương 1-100)

Chương 99: Thời Gian Tiệc Tùng (1) – Nhìn Nhận Và Nghỉ Ngơi.

1 Bình luận - Độ dài: 2,592 từ - Cập nhật:

Han Kain

Chúng tôi rời Phòng 102

Tôi vẫn còn hơi đau đầu sau khi rời Phòng Nguyền Rủa, dù đây không phải chuyện lạ nhưng lần này thì mọi thứ cực kì tệ.

Có lẽ là vì tôi đã vượt qua giới hạn của con người trong thoáng chốc.

Tôi nhìn quyển ‘Quỷ Thư’ trong tay.

Có vẻ trước đây mọi người đã phải thảo luận xem ai nên nhận Ngôi Sao, nhưng cuốn Quỷ Thư này được trực tiếp gửi cho tôi mà không cần làm gì cả.

Thực lòng thì, có lẽ là vì chỉ mình tôi đóng góp vào trận chiến cuối cùng.

Cuốn Quỷ Thư phát sáng lam nhạt chỉ ra rằng nó là một Di Sản từ đầu tới chân. Sau khi tỉnh lại, mọi người cũng quay sang nhìn cuốn sách đầy tò mò.

Elena lại gần trước khi tò mò hỏi.

“Đây là Quỷ Thư à?”

“Tôi nghĩ vậy-”

Đó là khi Ahri kêu lên ngắt lời.

“Elena! Cẩn thận lời ăn tiếng nói vô lễ đi!”

“Eh? Xin lỗi?”

“Sao chị dám nói thế với Thiên Tử?! Từ giờ chị phải cúi đầu mỗi khi cất tiếng trước mặt Thiên Tử.”

A! Thôi mà!

“Làm ơn tha đi...”

“Dạ thưa Thiên Tử? Con có quá bất kính không ạ? Con quỳ xuống nha?” Ahri đùa.

Seungyub nhảy vào, tò mò xem đang có chuyện gì.

“Chị ơi? Ý chị là gì?”

“Từ giờ nhé,” Ahri nghiêm giọng tuyên bố. “Mỗi khi nói với ‘Đấng’ Kain đây là phải cúi đầu nghiêm chỉnh, chắp tay khấn vái nghe chưa. Chị đây suýt chết trong Phòng Nguyền Rủa vì không làm vậy đó.”

                                                            ***

Ahri vẫn trêu tôi tới khi chúng tôi về Phòng 105.

Songee và Seungyub có vẻ cũng thích – hai đứa này cứ chắp tay khấn mỗi khi nói với tôi, và có lúc anh Jinchul còn làm dấu thánh trước ngực.

Mọi thứ vẫn tiếp tục tới khi chúng tôi về Phòng 105.

Kiểu, thằng cha Thiên Tử này; sao hắn lại đột nhiên hành xử như thần vậy? Nói thật nhé, hắn còn không phải là thần. Hắn chỉ mượn sức mạnh của ‘Đấng’ thôi, phải không?

Hắn chỉ là một tên công tử bột, ra vẻ ngầu lòi với tiền của bố mẹ hắn!

Tôi hoàn toàn không biết tại sao hắn lại cosplay một vị thần khi mượn sức mạnh từ một thực thể khác như vậy.

Và các người kia... Từ bao giờ mà họ tập trung lại nhanh cỡ này chỉ để trêu ngươi?

                                                            ***

Quả nhiên, chúng tôi được một màn pháo hoa và thông báo ầm ĩ đón mừng ngay khi vào Phòng 105.

Các vị Khách Quý! Xin được chúc mừng!

Chúng tôi, các nhân viên của Khách Sạn, chân thành chúc mừng các bạn đã khám phá được báu vật thứ ba.

Một Kẻ Thù không xác định! Một nỗi sợ mất đi cơ thể bất cứ lúc nào! Tà Thần đang chực chờ phục sinh!

Các bạn đã vượt qua tất cả các thử thách trên, chắc chắn là những người hùng chúng tôi đang đón chờ.

Bốn ngày nghỉ sẽ được thưởng cho các bạn bắt đầu từ ngày mai! Các bạn nên làm quen với báu vật.

Sự kiện bất ngờ của ngày hôm nay: Thời Gian Tiệc Tùng! Sẽ bắt đầu ngay sau đây.

Thời Gian Tiệc Tùng sẽ kéo dài 4 ngày và không có gì nguy hiểm xảy ra trong thời gian này.

???

Có vẻ là tôi đã quá quen với thông báo Thời Gian Tiệc Tùng, nhưng tôi ngay lập tức nhận ra có gì không ổn.

“Nó có hơi khác với những thông báo chúng ta nhận được tới giờ. Chúc mừng, nghỉ ngơi và tập luyện – tới đó thì vẫn giống, nhưng mà nó thiếu đi phần thông báo rằng ‘Có một bí mật của Khách Sạn chỉ xuất hiện trong Thời Gian Tiệc Tùng’.”

Chị Eunsol đáp lời sau khi nghiêng đầu suy nghĩ.

“Không đời nào Khách Sạn sẽ thay đổi nó nếu không có lí do. Hay là...”

“Không còn bí mật nào nữa để khám phá?”

Chúng tôi đều im lặng suy nghĩ.

Tôi có nên hỏi Lời Khuyên không?

“Đúng rồi đấy,” đó là khi Ahri trả lời câu hỏi của tôi.

Quả nhiên là người từng trải ở Khách Sạn!

...Tôi có cảm giác kí ức của Ahri hoạt động theo một cách thuận lợi cho em ấy. Cứ như là em ấy chỉ trả lời câu hỏi khi nào em ấy muốn.

Đằng nào thì nếu em ấy nói đúng, thì chúng tôi không cần phải đi khám phá trong Thời Gian Tiệc Tùng lần này!

Trong khi ăn uống ở Phòng 105, tôi bắt đầu nói về cách tôi phá giải Phòng 102. Tôi là người nói nhiều nhất, dù sao tôi cũng là người ở lại tới cùng mà.

“Mọi người đã hiểu hết chưa ạ?”

Đây đều là những câu chuyện siêu nhiên mà tới tôi, người trải nghiệm, cũng khó có thể nói thành lời. Quả nhiên là tôi có thể cảm nhận được mọi người đang nghe đều muốn kêu lên, “Ông đang nói cái đéo gì vậy?”

Ahri, người tôi gặp trước khi xuống tầng hầm, có vẻ là hiểu hơn mọi người một chút và giải thích thêm.

“Em hiểu rồi. Thế cơ bản là, chúng ta gần như đã tiêu đời vì không thể ngăn tà thần sinh ra, nhưng mà chúng ta phá giải được phòng nhờ Tổng Lãnh Thiên Thần Kain đây đúng không?”

Tôi không chần chừ rút cây bút ra và viết thẳng vào mắt con nhóc này!

Con nhãi đó không thể phản ứng lại đòn tập kích của tôi. Sau khi mất đi tầm nhìn, nó bình tĩnh đi tới bàn ăn và quỳ xuống.

“Con phải cúi đầu bao lâu ạ?”

Nói thật thì em nó nói không sai. Chúng ta thắng vì lời khẩn cầu của tôi mà?

Chị Eunsol nghiêng đầu nói.

“Phần về tà thần và con rồng đó thì chị chẳng hiểu gì hết. Chị xin lỗi, nhưng có vẻ chính em cũng không hiểu lắm mà. Chị nói đúng không?”

“Chị nói đúng rồi ạ. Như em đã nói thì, cảm giác về bản ngã của em đã biến mất sau khi sử dụng Giáng Lâm. Em chỉ đang cố giải thích bằng những kí ức còn sót lại trong đầu, và nó cũng khó để diễn tả thành lời nữa.”

“Thế thì nói về thứ chị hiểu được đi nhé,” chị ấy chuyển chủ đề. “Tin nhắn hiện lên sau khi em phá giải căn phòng – thứ đó khá thú vị.”

“Vâng ạ.”

“Những thứ như ‘Chúc mừng’ hay ‘Làm tốt lắm’ chỉ là những câu khen ngợi sáo rỗng. Chị nghĩ ‘Đừng chọn con đường hardcore’ mới là thứ bọn chúng muốn nói với ta.”

“Em không nghĩ Khách Sạn vui lắm với kết cục, và em có thể hiểu tại sao. Là bởi vì sai lầm chết người chúng ta phạm phải trong lần thử thứ 4. Sau lần thứ 3, manh mối đó chỉ có thể có nghĩa là, ‘Đừng đi xuống tầng hầm.’ Nếu chúng ta nhớ kĩ điều đó, chúng ta sẽ không đi xuống tế đàn dưới hầm cho dù Lee Sehyun có nói gì đi nữa. Nếu chúng ta tập trung lại thành một nhóm mà không xuống dưới đó...”

Ông Mooksung đáp, “Khối tinh thạch sẽ chảy dần theo thời gian và Jinchul thôi cũng đủ để đối phó với tên Sứ Đồ bị chiếc chuông áp chế. Quái vật trong dinh thự cũng không thức tỉnh, và kể cả có thì chúng ta cũng có thể dễ dàng đối phó nếu mọi người ở cùng nhau.”

“Nhưng,” anh Jinchul hỏi như thế chưa hiểu. “Quyển sách đó nằm dưới hầm, nên tại sao chúng ta không phải xuống đó?”

Tôi suy nghĩ về câu hỏi đó

“Chúng ta cũng chẳng cần nhận được nó ngay từ đầu. Nếu anh nghĩ kì thì Ngôi Sao cũng chỉ được thưởng cho chúng ta sau khi mọi chuyện kết thúc. Nếu chúng ta cứ tụm lại bên cạnh khối tinh thạch như lời ông, thì nó cũng sẽ biến mất thôi. Sau đó chúng ta có thể giết tên Sứ Đồ với chiếc chuông rồi phá hủy Thánh Địa ở thế giới khác bằng Ngôi Sao. Thế là đủ để phá giải căn phòng rồi.”

“Mọi người nghĩ đi, chúng ta mới chỉ ở tầng 1 thôi. Không đời nào Khách Sạn muốn chúng ta chiến đấu với một tồn tại chỉ có Thiên Tử mới đánh bại được.”

“Vậy nói cách khác,” Seungyub tổng kết lại sau khi nghe ngóng nãy giờ. “Chúng ta đã lựa chọn sai và suýt nữa thì gặp phải bad ending, nhưng Thiên Thần Kain sử dụng cheat code và ép chúng ta quay về với good ending, đúng không ạ? Có khi đó là lí do Khách Sạn không thích điều này.”

Tôi cũng không do dự mà viết thẳng vào mắt Seungyub.

Cây bút này còn mạnh tới cỡ nào được nữa chứ? Nó quá bá đạo rồi!

Seungyub cũng quỳ xuống cạnh Ahri.

Ahri đứng dậy, vươn mình rồi cau có nói với tôi.

“Thật tình! Chúng ta chỉ là con người mà, nhân vô thập toàn, sao tránh khỏi sai sót? Tình huống đột nhiên đảo lộn 180 độ, vậy thì con người như chúng ta phạm sai lầm cũng là hiển nhiên thôi?”

Em ấy không sai. Con người bình thường sẽ phạm phải sai lầm như một điều tất yếu, thế nhưng...

Chúng tôi phải khác với người bình thường.

“Người bình thường sẽ sợ đái ra quần nếu gặp phải một con sư tử. Còn một anh hùng sẽ giữ được đầu óc minh mẫn và đập con sư tử tới chết hay gì đó. Có khi, anh hùng như vậy là thứ Khách Sạn này đang tìm kiếm.”

“Sao cũng được. Dù sao thì Kain cũng có được Di Sản của căn phòng rồi nên cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Làm ơn tẩy thứ này khỏi mắt em đi.”

“Chờ đã,” chị Eunsol tiếp lời. “Đây không phải việc chúng ta có thể xem nhẹ. Chúng ta cần phải nghĩ về lí do chúng ta đã phạm sai lầm đó, rồi cách ngăn chặn điều tương tự trong tương lai. Chị phải nói cực kì thẳng thắn nhé. Tới giờ thì chỉ có mỗi Kain, ông Mooksung, và chị là những người nói, tới 95%, còn lại toàn chỉ ngồi nghe. Chúng ta có 8 người nhưng chỉ có 2-3 người tham gia thảo luận.”

Chị Eunsol đột nhiên thả một quả bom sự thật lên đầu mọi người, nên họ đều câm nín.

“Chúng ta đã họp sau Lần thử thứ 3. Vấn đề là nó bị ngắt giữa chừng, và chúng ta chỉ nói chuyện nhanh mà bỏ qua tất cả. Tại sao ư? Chẳng phải cái gì đó điên rồ. Chỉ là ba người bọn chị hơi mệt.”

Cứ như thể cả lớp bị giáo viên mắng.

“Em xin lỗi...” Songee nói.

“Đừng có hối lỗi. Chị không muốn nhắc thẳng tên ai. Việc này xảy ra rất thường xuyên ở một cuộc họp cấp cao. Có 20 người ngồi quanh bàn nhưng nếu mọi người nhìn kĩ hơn, chỉ có 3 người thực sự đóng góp và những người còn lại chỉ đang giết thời gian. Nó xảy ra thường xuyên, kể cả ở các tập đoàn lớn. Chị có một phương pháp giải quyết vấn đề này.”

“Gì vậy ạ?” Tôi tò mò hỏi.

“Đó gọi là người kháng biện. Một người sẽ luôn đóng vai trò nêu ra thách thức của kể hoạch. Từ giờ chị muốn Ahri làm người đó.”

Chị ấy chỉ đích danh “Ahri” làm người đưa ra “ý tưởng khác” cho mỗi cuộc họp.

“Em sẽ tham gia chủ động hơn vào cuộc nói chuyện,” Ahri đáp. “Và...”

“Và?”

“Và Kain. Anh có thể xóa những thứ này đi được không ạ?”

Thế chắc là đủ phản hồi cho các cuộc họp chiến lược về sau rồi. Tôi nghĩ một chút về những gì nên làm trong Thời Gian Tiệc Tùng trước khi lên tiếng.

“Cứ làm như lời chị Eunsol trong các buổi họp kế tiếp đi. Kể cả Ahri không làm thì một hay hai người khác phải lên tiếng phản đối hoặc đưa ra quan điểm khác.”

“Umm? Kain? Anh có thể xóa những thứ này đi trước được không ạ?”

“Và chúng ta cũng phải nghĩ về việc cần làm trong Thời Gian Tiệc Tùng. Lần này chúng ta không phải ‘khám phá’ nên mọi người sẽ có dư thời gian. Trong lúc đó thì chúng ta cần phải chiêm nghiệm lại bản thân một cách sâu sắc.”

“Em cũng sẽ biết ơn nếu anh chiêm nghiệm lại đôi mắt của em.”

“Mọi người có nghĩ là vẫn còn rất nhiều bí mật ẩn giấu trong Phước Lành của chúng ta hay không? Chúng ta vẫn không biết mọi thứ về Phước Lành của mình, nên chúng ta phải thảo luận với nhau khi có thời gian.”

“Ý hay,” ông Mooksung đáp. “Chúng ta nên tận dụng lời khuyên của cháu. Chúng ta phải sử dụng hết những lời khuyên hàng ngày một cách cẩn thận và nghiên cứu thêm về bản thân mình.”

Đó là khi cuộc thảo luận buổi chiều của chúng tôi kết thúc.

Gần tới cuối, Ahri đã định bóp cổ tôi nên tôi chẳng còn cách nào khác ngoài việc tẩy đi mấy nét vẽ bậy rồi về phòng mình.

                                                            ***

Kim Mooksung, Kim Ahri.

Kim Mooksung: Có thật là không còn gì khác không?

Kim Ahri: Phải

Kim Mooksung: Sao cô biết được?

Kim Ahri: La Bàn

Kim Mooksung: 3 Phòng Ẩn, 3 NPC ẩn phải không? Nếu là phòng thì có Thánh Địa Phước Lành, Cửa Hàng Lưu Niệm và khu Safari. Bác Sĩ, Thương Nhân và con nhóc bán hàng nếu là NPC?

Kim Ahri: Không. 2 phòng ẩn và 2 NPC. Safari được Khách Sạn thông báo, nó không phải là phòng ẩn. Con nhỏ đó cũng là một phần của cửa hàng, không phải NPC riêng

Kim Mooksung: Không còn gì dưới hầm à?

Kim Ahri: Có thể sẽ có thêm khi lên tầng 2. Giờ thì không còn gì.

Kim Mooksung: Có cần phải tiếp tục che giấu La Bàn không?

Kim Ahri: Suy nghĩ.

                                                            ***

Han Kain

Tôi nghĩ ngợi một lúc trong khi nằm nghỉ.

Chúng tôi không cần phải khám phá trong Thời Gian Tiệc Tùng lần này.

Chúng tôi phải làm gì nhỉ?

Tôi viết lại lên cửa sổ hệ thống.

Nghĩ về Phước Lành của mọi người.

Tìm hiểu về Hóa Thần Chi Thư.

Tới Thánh Địa Phước Lành.

Nghĩ về Giáng Lâm.

Quyết đình phòng tiếp theo.

Chà! Nhiều hơn mình nghĩ đấy!

... Giờ ngủ đi tí đã.

Sau này ăn tối thì chúng ta có thể thảo luận các chủ đề trên rồi dùng Lời Khuyên sau.

                                                            ***

Đêm đó, một thứ gì đó đã xảy ra, mà xét theo độ ưu tiên thì vượt xa mọi thứ trên danh sách.

Quả ‘trứng’ bắt đầu nở.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Tr đất, nở ra con gì đây
Xem thêm