• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (Chương 1-100)

Chương 85: Thời Gian Tiệc Tùng (7), Bí Mật Của Phòng 103 (2)

4 Bình luận - Độ dài: 3,250 từ - Cập nhật:

Han Kain

Phòng 103.

Kể cả khi giờ đây tôi nhìn lại, tôi chỉ có thể nghĩ rằng nơi đó là một nơi toàn những điều kiện khắc nghiệt tới tàn khốc. Bí mật Phòng 103 chính xác là thứ gì?

Có lẽ nhận ra ánh mắt của tôi, Songee quay lại hỏi tôi.

“Oppa? Anh muốn hỏi em điều gì à?”

“Không. Anh chỉ đang nghĩ về việc em đã làm được điều kì diệu đó như thế nào ở Phòng 103.”

“Ahaha. Anh đột nhiên nói vậy là có ý gì?”

“Nhưng anh khá tò mò khi nghĩ về nó.”

“Ý anh là gì ạ?”

“Phòng 103 không phải rất lạ sao? Mọi người bắt đầu với việc bị cầm tù trong một trại chăn nuôi của quái vật ngoài hành tinh, dưới ảo giác rằng chúng ta đã bị biến thành súc vật. Còn nữa là bối cảnh đặt ở tàu vũ trụ ngoài không gian.

Như vậy chúng ta có thể trốn thoát kiểu gì? Phương pháp kết bạn với một tên Athanasia và Kẻ Nuốt Chửng với ‘Ái Lực’ của em chẳng phải là giải pháp duy nhất à?”

“Em nghĩ đó không phải là như vậy. Em không chắc liệu toàn bộ các nhóm người chơi của Khách Sạn đều có ai đó sở hữu ‘Ái Lực’.”

“Vậy thì còn giải pháp nào nữa?”

Songee ngửa mặt lên trời suy tư.

“Từ kinh nghiệm của em, em nghĩ có vài khe hở,” em ấy nói thêm.

Đó là khi chị Eunsol chen vào cuộc trò chuyện.

“Nếu thế thì Songee, em có thể nói với mọi người những gì em biết về Phòng 103 không?”

“Aht! Mọi người không cần...”

“Chị không phải là đang nịnh bợ em. Thế nhưng tới giờ phút này, chúng ta chỉ mới phá giải Phòng 101 và 103, và mọi người đều biết Phòng 101 đã xảy ra những gì vì làm việc cùng nhau.

Nhưng đối với Phòng 103, không ai biết chi tiết mọi việc trừ em, Songee. Nếu chúng ta phân tích chi tiết những phòng đã phá giải tới giờ, chúng ta có thể sẽ có manh mối đối với những phòng chưa giải được.”

“... Em sẽ cần chút thời gian để tổng kết và sắp xếp mọi việc trước khi nói với mọi người. Cho em chút thời gian.”

“Đương nhiên rồi.”

Phòng 103, thứ mà không ai trong chúng tôi biết chân tướng trừ Songee. Tôi khá tò mò, với tư cách một mình phá giải, thì em ấy sẽ nghĩ sao về các phương pháp để trốn thoát, ‘kẽ hở’ và điểm yếu của Phòng 103?

Em ấy cần chút thời gian để sắp xếp đầu óc. Mất một lúc lâu trước khi em ấy ‘giáo huấn’ mọi người về những gì đã xảy ra.

Buổi chiều ngày thứ hai của Thời Gian Tiệc Tùng, chúng tôi đã kiệt sức sau khi tới Safari, nên đã nghỉ ngơi sau bữa tối.

Buổi sáng ngày thứ ba, tôi trốn chạy khỏi ông Mooksung, người đã đuổi theo tôi cả sáng rồi. Nhưng cuối cùng, tôi vẫn phải tới khu Công Viên với ông ấy, và đi kèm cái cớ  ‘khám phá’.

Chỉ tới buổi trưa cùng ngày, Songee mới bắt đầu ‘bài giảng’ về Phòng 103.

                                                            ***

“Lí do em giải thích về Phòng 103 hôm nay không phải là để khoe khoang. Em muốn mọi người hiểu được ‘Cấu Trúc của một Phòng Nguyền Rủa’, thông qua việc nhớ lại Phòng 103, thứ mà mọi người chưa có cơ hội khám phá.

Trước tiên, em sẽ giải thích cấu trúc của một căn phòng mà em thấy hợp lý nhất, và giải thích các điểm yếu của Phòng 101 lẫn 103.

Cuối cùng em sẽ nói về các ý tưởng cho việc trốn thoát khỏi Phòng 103.

Nếu mọi người thấy không hiểu ở đâu, hoặc có ý kiến khác, thì cứ thoải mái phát biểu ạ.”

Songee trông giống một giáo viên thực thụ cả về lời nói lẫn vẻ ngoài rồi.

“Trước tiên, là Cấu Trúc của một Phòng Nguyền Rủa.

Nếu chúng ta xét mọi thông tin đã thu thập được, chúng ta có thể đạt được một cấu trúc như sau.”

Nói xong, em ấy cho mọi người xem sổ tay

Đội Người Chơi

Địch Thủ

Tù Nhân

“Tất nhiên, có hàng loạt NPC không thuộc vào ba loại này, nhưng họ không có một vai trò cụ thể, cũng như ảnh hưởng sâu xa gì, nên chúng ta có thể kết luận đây là 3 nhóm có khả năng ảnh hưởng tới cục diện tình huống.

Trước tiên, Người Chơi. Nói cách khác là chúng ta.

Thứ hai là những thực thể chúng ta phải chiến đấu chống lại họ, những thực thể này Khách Sạn gọi là ‘Địch Thủ’.

Cuối cùng đó là ‘Tù Nhân’, những kẻ sở hữu năng lực thần thánh, nhưng chỉ có thể ảnh hưởng gián tiếp tới chúng ta, do bị những quy định ngặt nghèo áp chế.

À thì, em nghe tới khái niệm ‘Tù Nhân’ từ ông. Có vẻ là Cục Quản Trị gọi chúng là như vậy.”

Ông Mooksung gật đầu ở bên cạnh.

“Những gì chúng ta đã xác nhận tới giờ thì toàn bộ các ‘Kẻ Thù’ trong phòng đều âm mưu gì đó.

Trong Phòng 101, Địch Thủ là ‘Kim Sangmin’. Phòng 102 thì có lẽ là ‘Ngài’, chủ nhân của biệt thự. Phòng 103 là bọn ‘Athanasia’, và phòng 104 có lẽ là ‘Lãnh Đạo’.

Đối với Tù Nhân mà nói, chúng là gốc rễ, có liên hệ sâu xa với căn nguyên lời nguyền, nhưng em nghĩ chúng ta không cần phải giải quyết chúng. Thực ra thì, chúng là các thực thể mà chúng ta không thể chạm tay tới.”

Chị Eunsol lên tiếng.

“Nếu đánh giá mọi thứ như vậy thì độ khó Phòng 103 quá vô lý. Tất nhiên, Lãnh Đạo của phòng 104 cũng rất mạnh, nhưng cô ta chỉ là một cá nhân.

Liệu mọi Athanasia trong Phòng 103 đều là Địch Thủ à? Mỗi kẻ trong số chúng đều mạnh vô lý rồi.”

Songee tiếp tục giải thích.

“Đó là điều em muốn giải thích tiếp. ‘Điểm yếu’ của mỗi Phòng Nguyền Rủa. Tất cả Phòng Nguyền Rủa đều cực kì bất lợi cho chúng ta, tới mức không thể phá giải nếu không biết mỗi phòng chứa thông tin gì.

Thế nhưng, mỗi phòng có một ‘điểm yếu’ mà chúng ta có thể khai thác, và khiến việc phá giải dễ dàng hơn

.

Tương tự đối với Phòng 103, nhưng em sẽ nói về Phòng 101 trước vì mọi người biết nhiều về nó hơn. Mọi người nghĩ Phòng 101 có điểm yếu gì?”

Mọi người suy nghĩ một lúc, và tôi lên tiếng trước

“Anh nghĩ là do Địch Thủ, Kim Sangmin, yếu hơn dự kiến?”

“Chính xác,” Songee đáp. “Kể cả khi nó có tạo ra một con khổng lồ thì cũng chỉ mạnh hơn bình thường một chút. Bản thân Kim Sangmin chỉ là một khối thịt, thậm chí còn không thể di chuyển.

Quá trình đi từ gia đình, tới đài truyền hình, bệnh viện rồi buồng bệnh để tìm ra nó mới là phần khó, nhưng bản thân Địch Thủ thì lại rất dễ đánh bại. Em nghĩ đó là điểm yếu của Phòng 101.”

Điểm yếu của Phòng 101, là Địch Thủ rất yếu đuối và không thể di chuyển.

Ông Mooksung gật đầu trước khi hỏi thêm.

“Ta có thể hiểu Phòng 101 rồi, nhưng ta vẫn không hiểu gì về Phòng 103. Mỗi tên Athanasia đều rất mạnh và số lượng vô cùng đông, phải không?”

“Có một điểm quan trọng khiến Phòng 103 và các phòng khác không giống nhau. Và đó là điểm yếu của nó.”

Điểm trọng yếu chỉ Phòng 103 mới có à?

“Trong tất cả các phòng chúng ta đã trải qua, Phòng 103 là phòng duy nhất mà Tù Nhân và Địch Thủ là hai thế lực đối đầu nhau.

Phòng 101: Tuy chúng ta chưa thấy Tù Nhân phòng 101, em không nghĩ hắn ta có xung đột với ‘Kim Sangmin’, ít nhất là như vậy.

Còn Phòng 102 thì Tù Nhân có lẽ là con quỷ dưới tầng hầm. Chủ nhân của biệt thự nhận được sức mạnh từ con quỷ, và đã cố gắng thả nó ra ngoài. Bọn chúng thông đồng với nhau.

Tù Nhân của Phòng 104 là ‘Đấng’. ‘Lãnh Đạo’ phục vụ dưới trướng của ‘Đấng’, và coi hắn là chúa của giáo phái đó. Bọn chúng cũng thông đồng với nhau.

Mặt khác, Tù Nhân của Phòng 103, ‘Kẻ Nuốt Chửng’ đã bị giam cầm bởi Địch Thủ, tức bọn Athanasia, thông qua những phương pháp và bằng cơ sở vật chất bí ẩn nào đó, cũng như bị rút cho cạn kiệt sinh lực.

Khi em giải phóng Kẻ Nuốt Chửng, thứ đầu tiên nó làm là hủy diệt toàn bộ bọn Athanasia. Bọn chúng là kẻ thù của nhau.”

Phòng duy nhất mà Tù Nhân là kẻ thù của Địch Thủ.

Đó là điểm yếu của Phòng 103.

“Mọi người sẽ có thể nghĩ rằng Kẻ Nuốt Chửng đứng về phía em chỉ vì ‘Ái Lực’, và em giải được phòng đó bằng mối quan hệ này.

Thế nhưng, mọi người có nghĩ là một ‘Tù Nhân’, kẻ sở hữu sức mạnh thần thánh, sẽ bị lay động trước Phước Lành của em nhiều thế à?

Em nghĩ là ai cũng có thể khiến Kẻ Nuốt Chửng đồng ý hợp tác, sau khi liên lạc được với nó.

Phước Lành của em có thể khiến Kẻ Nuốt Chửng thân thiện hơn một chút, nhưng nó sẽ giúp Người Chơi kể cả khi không có Phước Lành này, vì nó căm hận bọn Athanasia tới xương tủy.”

Tôi cuối cùng cũng hiểu một chút về Phòng 103 rồi. Từ đầu, Tù Nhân của Phòng 103 không phải là ‘kẻ thù’ của chúng tôi, mà là một đồng minh.

Nhận ra điều đó là một trong những yếu tố quan trọng nhất để phá giải Phòng 103.

Thế nhưng, chỉ điều đó là không đủ để giải thích mọi việc. Tôi còn vài câu hỏi nữa, nên đã lên tiếng.

“Anh hiểu là Kẻ Nuốt Chửng sẽ giúp chúng ta nếu chúng ta liên lạc được với nó. Thế nhưng chúng ta gặp nó kiểu gì?

Em có thể làm được bằng cách sử dụng ‘Ái Lực’ kết bạn với một tên Athanasia, nhưng bọn anh sẽ không thể kết bạn lẫn tự tay giết một tên được.”

“Đó là định kiến mọi người phải dứt ra,” Songee đáp. “Nhiệm vụ của chúng ta trong Phòng 103 không phải là đánh lại bọn Athanasia. Với định kiến đó thì căn phòng không thể phá giải được

Mỗi tên Athanasia không khác gì á thần so với người.

Số lượng Athanasia em giết được khi đó cũng chỉ là một tên, và điều đó chỉ xảy ra vì Kẻ Nuốt Chửng đã giúp em.

Nhiệm vụ quét sạch bọn Athanasia là của Kẻ Nuốt Chửng. Nhiệm vụ của chúng ta là chỉ sinh tồn tới khi Kẻ Nuốt Chửng hồi phục lại.”

Nhiệm vụ của chúng tôi để trốn thoát Phòng 103 – Songee nói là ‘chỉ’cần đợi tới khi Kẻ Nuốt Chửng hồi phục lại’

“Sau khoảng 2 tuần? Hay 3 tuần gì đó từ khi vào phòng – Em không nhớ thời gian chính xác lắm – Kẻ Nuốt Chửng sẽ có đủ sức mạnh để trốn thoát.

Nó sẽ gửi một đợt sóng lan khắp con tàu vũ trụ, và làm choáng bọn Athanasia tạm thời. Nhiệm vụ của chúng ta là sống tới lúc đó.

Chỉ cần như vậy, thì Kẻ Nuốt Chửng sẽ làm gì đó. Nó sẽ thiết lập liên lạc với chúng ta, hoặc phá hủy con tàu vũ trụ và mặc kệ chúng ta.”

Ông Mooksung gật đầu nói

“Phần mà chúng ta không cần quan tâm tới bọn Athanasia có lý. Thế nhưng chúng ta sống trong 2,3 tuần mà trí tuệ lẫn linh hồn bị rút kiệt có được không?”

“Những cái vòng cổ có tác dụng rút kiệt trí tuệ của chúng ta, không phải là cái vòng tay này,” Songee nói. “Có thể nó không nhìn thấy được nhưng chắc chắn nó tồn tại, và nó cũng vô cùng dễ vỡ nên có lẽ chúng ta cần làm việc đó trước tiên.”

“Nếu bọn Athanasia can thiệp và đeo vòng cổ khác cho chúng ta thì sao?”

“Kể cả khi cháu phá vỡ vòng cổ của cháu, bọn chúng cũng không lập tức đeo cái mới vào đâu ạ. Lúc này thì chúng ta không thể chắc chắn, nhưng cháu cũng có vài ý tưởng khác.

Có thể là bọn chúng không thể chắc chắn rằng chiếc vòng cổ cụ thể này đang bị hỏng. Hoặc cũng có thể là bọn chúng phải khởi động lại toàn bộ chương trình trại chăn nuôi nếu muốn đeo vòng cổ mới.

Từ những gì cháu quan sát được thì bọn chúng chỉ đeo vòng cổ khi Trại Súc Vật không hoạt động. Có khi khởi động lại cả trang trại chỉ vì một phần nhỏ ‘gia súc’ của bọn chúng không đạt năng suất là điều vô lý.”

Seungyub lên tiếng vì khó hiểu.

“Sao đó lại coi là trốn thoát được ạ? Chúng ta vẫn chưa rời khỏi tàu vũ trụ, và vẫn bị kẹt lại trong trại dưới dạng gia súc mà phải không?”

“Em thử nghĩ về lối thoát trong các phòng khác đi. Ví dụ là Phòng 101, chỉ việc giãn cách bản thân khỏi gia đình cũng là Trốn Thoát rồi phải không?

Với Phòng 102, cản trở nghi thức của Ngài là những gì chúng ta cần làm để trốn thoát, và bị đuổi học ở Phòng 104 là đủ.

Thế nhưng, khi mọi người nhìn lại thì mối nguy ở đó vẫn còn.

Trong phòng 101, kể cả khi mọi người có giãn cách bản thân, thì thế giới cũng đã diệt vong. Kể cả khi chúng ta cản trở kế hoạch của Ngài, thì hắn có thể mời thêm thường dân tới để hiến tế, rồi cũng triệu hồi được con quỷ.

Phòng 104 thì trường học đó vẫn tiếp tục dù cho chúng ta có bị đuổi học đi nữa.

Nếu chúng ta trốn thoát thì không cần phá giải các hiểm nguy bên trong thế giới đó. Chỉ cần trốn thoát khỏi những thứ đe dọa tới tính mạng chúng ta là đủ rồi.

Em nghĩ cũng sẽ tương tự với Phòng 103. Như lời Seungyub thì phá vỡ vòng cổ không thay đổi sự thật rằng chúng ta vẫn bị kẹt làm súc vật, nhưng chúng ta vẫn sẽ thoát được mối nguy thường trực rằng linh hồn sắp biến mất.”

Mọi thứ đang dần ăn nhập. Từ đầu, Khách Sạn đã phân biệt rõ ràng đâu là trốn thoát, đâu là phá giải, và ý tưởng của Songee có vẻ là khá hợp lý.

Không giống như khi ‘phá giải’, bạn không cần phải giải quyết vấn đề cốt lõi, căn nguyên lời nguyền của thế giới đó để ‘trốn thoát’. Chỉ cần thoát khỏi mối nguy cấp thiết hiện tại là đủ rồi.

Nghĩ về phòng 101 thì tách bản thân mình khỏi gia đình cũng chẳng có nghĩa gì, phải không? Thế giới đã diệt vong rồi, thế nhưng chỉ chạy thoát khỏi gia đình cũng là một biện pháp chấp nhận được.

Điều tương tự cũng có thể áp dụng cho Phòng 103. Phá vỡ vòng cổ để thoát khỏi mối nguy cấp bách rằng linh hồn chúng tôi sẽ bị rút cạn, và kéo dài cái chết chúng tôi thêm vài tháng chắc sẽ là đủ để trốn thoát.

“Cuối cùng, như một tình huống ‘nếu như’, để em nói về ‘tiến trình’ bình thường chúng ta sẽ trải qua nếu không có ‘Ái Lực’ của em.

Không ai trong chúng ta sẽ biết gì hết. Chúng ta vẫn sẽ sống như súc vật, và một chiếc vòng cổ của chúng ta sẽ tình cờ vỡ, như của em.

Người đó sẽ tiếp tục sống khi mọi người đã chết, sống thêm vài tuần và chứng kiến cảnh Kẻ Nuốt Chửng lật đổ toàn bộ con tàu vũ trụ. Khi đó thì ảo ảnh sẽ biến mất, và người đó sẽ biết được chân tướng của Trại Súc Vật.

Kẻ Nuốt Chửng sẽ thất bại nếu không có sự giúp đỡ của chúng ta, nhưng thế là đủ để coi là ‘trốn thoát’.

Sau khi rời phòng, chúng ta sẽ thử tiếp lần hai, lần này hiểu về sự tồn tại của Kẻ Nuốt Chửng. Trong các lần thử tiếp theo, chúng ta sẽ cố gắng để thiết lập liên lạc với Kẻ Nuốt Chửng, kẻ thù ghét bọn Athanasia.

Và đây sẽ là điểm xác định chúng ta ‘trốn thoát’ hay‘phá giải’ căn phòng.

Phá vỡ vòng cố để sống lâu nhất có thể sẽ được coi là ‘trốn thoát’, còn liên hệ với Kẻ Nuốt Chửng để giải phóng nó sẽ được coi là ‘phá giải’.”

Chỉ sau khi nghe bài giảng này hết cả buổi trưa, tôi mới hiểu được cấu trúc Phòng 103.

“Cuối cùng thì chẳng phải chúng ta đều sẽ chết nếu chiếc vòng cổ không ‘tình cờ’ vỡ sao?”

“Vâng, nhưng chẳng phải Phòng 101 cũng vậy à? Nếu Seungyub không tự mình giãn cách với gia đình ‘một cách tình cờ’, thì chúng ta cũng chết cả rồi.”

Ahri, người đã im lặng nãy giờ, cuối cùng cũng lên tiếng.

“Em nghĩ cũng có cách khác để trốn thoát, kể cả không tình cờ phá vỡ vòng cổ.”

“Tất nhiên là có thể,” Songee đáp. “Chị chỉ đang chia sẻ suy nghĩ của mình.”

“Ví dụ, biết đâu chúng ta sẽ được chọn làm ‘gia đình nông dân’ thì sao? Không giống như gia súc bình thường, thì họ sẽ sống lâu hơn với tư cách là quản lý trang trại, nên họ sẽ không chết ngay.”

“Có lý, nhưng chị không chắc lắm về chi tiết mọi việc.”

Đó là kết thúc ‘buổi ôn tập’ phòng 103 của chúng tôi. Sau khi thảo luận một lúc lâu, tôi viết 4 dòng tổng kết lên giấy.

                                                            ***

Bắt đầu → Phá vòng cổ để tránh mất đi trí tuệ; đảm bảo bản thân sống lâu hơn.

Trốn thoát → Sống sót 2-3 tuần. Và chứng kiến nỗ lực phản kháng của Kẻ Nuốt Chửng.

Phá Giải → Sau khi biết về Kẻ Nuốt Chửng, nhận được sự giúp đỡ của nó để tàn sát bọn Athanasia.

Có lẽ có phương pháp để được chọn làm gia đình nông dân?

                                                            ***

Viết những dòng đó khiến tôi nhớ lại tại sao đa phần người chơi sẽ thất bại thảm hại.

Bạn cần phải mạnh mẽ, thông minh nhưng...

Về cơ bản, bạn cần phải may mắn, nếu không sẽ bị quét sạch trước khi kịp làm bất cứ thứ gì.

Thời Gian Tiệc Tùng đang gần đi tới hồi kết.

Đã đến lúc chúng tôi thảo luận phòng tiếp theo.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Truyện hay qué cẻm ơn trans iu. Đọc ghiền vl
Xem thêm
PHÓ THỚT
Chào mọi người, RQ đây. Chap này khá hay và quan trọng với góc nhìn một dịch giả lẫn độc giả của mình, vì nó đã thiết lập cấu trúc Phòng Nguyền Rủa và tên gọi các phe phái sử dụng sau này.

Tất nhiên raw hàn nó hơi khác một chút nhưng cảm giác nếu dịch thô thì Địch Thủ sẽ thành Đối Địch Giả, ngứa mắt vl đúng không?

Sau đợt này mình định nghỉ một lúc để tập trung đánh giải quốc gia. Mình nghiện Yugioh nặng hehe. Chắc cuối tuần sau gặp lại mọi người.
Xem thêm
Dạo này ad năng suất làm t hóng truyện mỗi ngày kkkk
Xem thêm
PHÓ THỚT
@History: share mạnh tay lên thì t có động lực ngồi tiếp =))
Xem thêm