• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 05 : Ma Đới Hộp, Hiện Tượng Sáng Thế và... Chích Điện

Chương 130: Đây là đâu? Tôi là ai?

3 Bình luận - Độ dài: 1,474 từ - Cập nhật:

[--- Lạ thật, không lẽ mình vẫn đang nằm mơ ta?]

Thứ mà Kunon nghĩ đến đầu tiên chính là cảm giác cực kỳ thân thuộc này.

Tối qua cậu đã có thể quay lại một giấc ngủ vô lo vô nghĩ sau một thời gian dài, cậu đã ngủ rất phê, cho nên cậu cũng nghi ngờ rằng liệu mình vẫn đang mơ hay không.

Suy nghĩ thứ hai của cậu là [Hay mình đến nhầm chỗ rồi?], và suy nghĩ tiếp theo chính là [Mình cứ xác nhận với một tiểu thư nào đó xung quanh đi.]

"Hỡi nàng tiểu thư xinh đẹp, dễ thương, dịu dàng, thân thiện và có chút thần bí mang đầy sức hút quyến rũ kia, liệu nàng có thể cho tôi hỏi một chút được không?"

""Vâng""

Dù khá nhiều người đã trả lời nhưng vào lúc này thì sao cũng được, với Kunon thì hầu như mọi phái nữ đều như vậy, chỉ duy nhất chuyện cậu không hiểu chính là có một giọng đàn ông chèn vào.

Mà, chuyện ấy cứ tạm bỏ qua một bên đã, nó không quan trọng đến thế.

"Hình như kẻ hèn này đã bị lạc mất rồi, kẻ hèn này muốn đi tới khu học xá thứ 11 cơ, có thể cho biết đây là nơi nào không?"

[Mình không nhầm.] – chính cậu đã tin như vậy.

Đây chính là khu học xá mà cậu đi tới đi lui gần như suốt một năm, dù mắt không thể nhìn thấy đi nữa thì trí nhớ của cơ thể vẫn ghi nhớ chúng, cho nên cậu không tin mình đã nhầm.

Cơ mà lý do nghi ngờ khá hiển nhiên, dù sao thì vào lúc tại chỗ mà khu học xá số 11 nên tồn tại lại xuất hiện một thứ mà cậu chưa từng nhìn thấy bao giờ.

"…Là ở đây đó."

"Chính là chỗ này đó."

"Khu này chắc chắn là khu học xá số 11 cơ mà…"

"Mới sáng ra mà đã đi tán gái rồi à, Kunon. Tình hình nước sôi lửa bỏng như thế này mà vẫn nhàn rỗi phết."

Trong tiếng trả lời đồng thanh của các quý cô, dường như luôn trộn lẫn một giọng của đàn ông.

"... Ơ? Không lẽ là Bale tiền bối ạ?"

Vừa nãy vì quá sốc do “cảnh tượng trước mắt” nên Kunon đã không thể nhận ra được, giờ cậu mới hiểu.

Đây là giọng nói rất quen thuộc với cậu, chính là Bale Kirkerton – đại diện của phái Thực Lực và cũng chính là người đồng hành cùng cậu suốt gần nửa năm cho đến tận hôm qua.

--- Cơ mà chuyện đó cũng nên bỏ sang một bên đi.

"Chuyện mà anh và các vị tiểu thư kia nói là sự thật ạ?"

Mọi người đều đồng thanh trả lời cậu, rằng “đây là khu học xá số 11”, cũng chính là nơi mà cậu lui tới mỗi ngày, gần như là ngôi nhà thứ hai vậy.

Vậy thì, rốt cuộc, chuyện quái gì đã xảy ra vậy?

"Em có bị ảo giác không? Rõ ràng mới hôm qua vẫn là khu học xá số 11, tại sao hôm nay lại biến thành rừng rậm rồi?"

Một cái cây khổng lồ với kích thước không tưởng nằm ở trung tâm, màu xanh của khu rừng dần mở rộng và nuốt chửng những thứ xung quanh, một mùi hương nồng nàn tỏa ra từ khu rừng và những tiếng kêu của chim chóc nghe mà nhức đầu.

[Khu học xá to như vậy đã bị nuốt chửng hoàn toàn và biến thành rừng rậm ư?]

"Ừ, thành rừng rậm rồi."

"Không nhầm đâu, là rừng rậm đó."

"Phòng nghiên cứu của tôi cũng ở chỗ này…"

Dường như khu học xá đã biến thành rừng rậm, dù cho có sử dụng “Tầm Nhìn Ma Lực” hay “Kính Nhãn” để nhìn thì toàn bộ nơi này đã biến thành một khu rừng.

Còn xung quanh thì là những cô cậu học sinh đang tập trung lại và cảm thấy bối rối, à thì có vài tên hóng hớt phát ra câu "Ồ tuyệt ghê". ‘Tử đạo hữu bất tử bần đạo’, nếu điều tồi tệ không xảy ra với bạn thì nó chỉ là một sự kiện nhỏ, nhưng đối với người trong cuộc thì đây chính là "trời sập".

Đúng vậy, mọi người xung quanh đang bối rối, và Kunon cũng vậy… ngoại trừ mấy tên thích hóng hớt ra.

"Chắc hẳn là do ai đó làm gì đó rồi, cứ cách vài năm thì lại có một người gây ra một sự kiện thất bại kinh khủng như thế này."

Theo những gì mà Bale nói, có thể thấy anh ta khá ung dung, dường như với quan điểm cá nhân thì Bale cũng khá quen với mấy sự kiện thất bại nghiêm trọng như vậy rồi.

[Công việc Leader quả nhiên rất khổ sở] – Kunon đã cảm nhận điều này rất nhiều lần khi thực nghiệm phát triển cho đến ngày hôm qua.

[--- Cơ mà, tạm bỏ qua đã.]

Trót lỡ dại + cây xanh + đại thụ =...

Trong đầu Kunon đã ngay lập tức liên tưởng đến một người quen, hình dáng của cô học sinh mà mỗi lần cậu tới thì lại nhìn thấy thêm một đống chậu cây mới.

"Cái này, hình như đã tới mức Đại Thảm Họa rồi nhỉ?"

"Ừ, dù trong những ghi chép từ ngôi trường có lịch sử lâu đời này thì đây vẫn tính là sự kiện khá khổng lồ đấy."

"Mà nhân tiện thì sao anh lại ở đây vậy?"

"Anh tới dọn dẹp thôi, thứ đó ấy, anh cần tổng hợp lại mớ tài liệu."

"A, anh định giúp em ạ?"

"Màaa, một mình sao mà kham hết được chứ? Cho nên anh nghĩ chắc cũng nên tới giúp một phen."

Kunon nghĩ đấy là công việc mà một leader như cậu phải làm, trong suốt năm tháng dài đằng đẵng ấy, cậu luôn thí nghiệm và thực nghiệm những ý tưởng đã xuất hiện, và những phần đó đã sót lại như những mẩu ghi chép dở dang, và Kunon nghĩ mình cần phải chép lại cho đẹp.

Tổng hợp lại những phần có thể tổng hợp, xóa bỏ những ghi chép không cần thiết và khiến nó tinh gọn hết sức có thể.

Dù sao thì cũng là thành quả của năm tháng, lỡ có ai đọc được thì khóc mất, dĩ nhiên vì cũng cần nộp lên cho nhà trường nên cũng cần phải viết báo cáo, tuy phần phát triển đã tạm xong nhưng không có nghĩa đã hết việc để làm.

[... Tuy là vẫn còn.]

[... Mình định sẽ giải quyết phần còn lại trong vòng một tháng vậy mà...]

"Chuyện này, giờ thì phòng nghiên cứu của tụi mình tính sao đây ạ?"

"Phòng nghiên cứu chắc là toang rồi, nhìn cái khu học xá còn tang hoang như thế này cơ mà. Nhưng anh nghĩ thành quả nghiên cứu thì vẫn còn đấy, mặc dù lôi chúng ra toàn bộ hơi bị khó."

Khu rừng bí ẩn đã nuốt chửng khu học xá, tuy vậy không có nghĩa toàn bộ khu học xá đã biến mất dù đã bị sụp đổ hoàn toàn. Tóm lại thì toàn bộ đã bị chôn vùi dưới đống đổ nát mất rồi.

"Như thế này không phải là cực kỳ khẩn cấp hay sao ạ? Tại sao anh có thể trò chuyện với em một cách nhàn nhã như vậy ạ?"

Vì sự việc quá đỗi bất ngờ, nên cảm xúc của Kunon chưa kịp theo kịp.

Cậu không thấy vui, không buồn, cũng chẳng giận.

Hiện tại, cậu chỉ đang kinh ngạc và bối rối. Có lẽ cảm xúc sẽ đến sau.

"Mà, sẽ ổn thôi."

Tuy nhiên Bale lại tỏ ra bình thản đến lạ thường.

"--- Trường của chúng ta toàn những cá nhân có năng lực được cả thế giới công nhận đấy, nhất là khi có Grey • Ruva ở đây.

Trời sập thì có người phía trên gánh lấy thôi, cứ giao cho họ là mọi chuyện đều giải quyết ấy mà."

[Mình hiểu rồi.] – Kunon nghĩ.

Những học sinh xung quanh vốn chỉ lắng nghe mà không chú ý cũng vô tình nghe được và hiểu ra.

[[[Đúng vậy, ở đây có phù thủy mạnh nhất thế giới là Grey • Ruva mà!!]]]

[[[Với quy mô cỡ này thì nhằm nhò gì với bà ấy cơ chứ!!!]]]

"AHAHAHAHAHAHAHA!!!"

Cùng lúc đó, vị phù thủy sau khi nghe được báo cáo về sự kiện khu học xá biến thành rừng rậm đã cười phá lên.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
Sống dai thành Survive?❎
Sống dai thành chill guy✅
Xem thêm
Bt trường sập nhưng vẫn chill:)))
Xem thêm