• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 05 : Ma Đới Hộp, Hiện Tượng Sáng Thế và... Chích Điện

Chương 140 : Lại thỉnh Tia Chớp đến.

4 Bình luận - Độ dài: 1,825 từ - Cập nhật:

"--- A, Kunon! Chỗ này này!"

Cậu nghe được tiếng của Bale. Kunon hiện tại đang đi đến một khu học xá khác khi trong lòng vẫn còn những vương vấn về câu chuyện xúc động hồi nãy. Dù biết rằng mình không thể cứ như thế này mãi, nhưng vẫn còn một chút dư âm đọng lại trong tim khi cậu đuổi theo những học sinh mà cậu chia tay hồi nãy ở trước khu rừng.

Lúc nãy chỉ có một mình Kunon bị gọi đi với lý do riêng, nhưng giờ cậu đã xong việc, phải quay lại tụ họp với mọi người.

Trước khi chia tay, cậu có nghe được là tại khu học xá số 9, vì vậy mà vừa nãy cậu mới có thể nghe được âm thanh ai đó vọng qua cửa sổ.

"--- Có chuyện gì ạ?"

Bằng cầu thang tạo ra bởi Thủy Cầu, cậu trực tiếp leo lên tầng ba.

"Có vẻ hơi căng --- Ai cho chú đi đấy? Đừng có bỏ chạy."

Ngay khoảnh khắc nhìn lướt qua bên trong, Kunon đã định bỏ của chạy lấy người. Tiếc thay, Bale phản ứng còn nhanh hơn. Cậu chỉ vừa kịp quay đầu thì đã bị anh ta túm lấy cổ áo, cứ như thể biết rõ Kunon sẽ định làm gì vậy. Mà, chắc chắn là đã đọc vị được thằng em lười nhác của mình rồi.

"Em không giỏi lau dọn hay dọn dẹp nếu làm chung với đàn ông đâu ạ!"

"Anh cũng vậy mà! Nhưng mà chúng ta phải làm thôi!"

Bên trong căn phòng thực sự rất tồi tệ, chỉ nhìn lướt qua thôi cũng đủ để Kunon muốn chạy trốn khỏi nơi này.

--- Bên trong chỉ toàn là sách và tư liệu được chất đầy. Chúng hỗn tạp và bị đặt lung tung, hệt như một biển tài liệu vậy.

Dù phòng của nhóm Kunon trong quá trình phát triển cũng vương vãi và trông khá kinh khủng, nhưng nếu so với căn phòng này thì....

"Không còn cách nào khác đâu, toàn bộ sách và tài liệu bên khu học xá số 11 đã bị gom hết thành một bãi rồi."

--- Đúng vậy, mọi thứ có trong khu học xá đã bị gom lại một chỗ, và mọi người phải tự thu gom toàn bộ những thứ thuộc về mình, từng tờ một... bằng phương pháp thủ công.

Mấy cuốn sách thì dễ ẹt, vấn đề là đống tài liệu. Chúng, trước khi được thu gom, vẫn chưa được sắp xếp lại, và Kunon phải tìm lại toàn bộ đống tài liệu lẫn bản chép tay với số lượng khủng khiếp đó trong biển tài liệu này.

Tóm lại thì đây chính là địa ngục đúng nghĩa. Từ khoảng thời gian này trở đi, cậu sẽ phải lặp đi lặp lại một công việc khô khan không hề có một tí thú vị nào. Chỉ tưởng tượng thôi Kunon đã thấy mình muốn nôn rồi.

"Không... Em không muốn làm đâu..."

"Này... Chú khóc thật đấy à...?"

Đã rất lâu rồi cậu mới cảm thấy muốn khóc như thế này. Thật ra thì cậu đã hơi rơi lệ một chút.

--- Bởi vì cậu biết mình chẳng thể thoát được chốn địa ngục này.

"Hahaa... Cái này thú vị ghê."

"Có cả nghiên cứu thế này cơ à."

"Nè, có ai thấy báo cáo về thịt của tôi không?"

Thêm cả Kunon – người đã không thể chạy thoát nơi này bằng phương pháp vật lý – thì những học sinh lấy khu học xá số 11 làm căn cứ đều dũng cảm bay vào vùng biển tài liệu.

Chỉ cần thu hồi lại tài liệu của bản thân từ bên trong mớ hổ lốn đó là được. Dù là một công việc cực kỳ nhàm chán nhưng ai cũng phải bắt tay vào làm. Và như thế, một khi bắt đầu lục lọi thì không thể nào không lỡ nhìn thấy những phần tài liệu của người khác được. Mà nếu đã thấy rồi thì sẽ sinh ra cảm giác hứng thú, rồi cứ thế mà đọc tiếp.

Mọi người lúc đầu đều nghĩ “ai lại đi đọc thành quả nghiên cứu của người khác cơ chứ?...” nhưng sau tất cả, ai rồi cũng sa đọa cả thôi.

Dù vẫn chưa thành thục, thì mọi người ở đây đều là ma thuật sư. Chỉ cần là thực nghiệm hoặc nghiên cứu liên quan đến ma thuật thì họ đều cảm thấy hứng thú.

"Hmm, thực nghiệm về Hỏa Ma Thuật cũng thú vị phết."

Dù cho có khác thuộc tính đi chăng nữa.

"Có sự khác biệt lớn về độ phì nhiêu khi so sánh các loại đất nhiều đến như vậy ư..."

Dù cho đó có là những thứ mang nội dung trái ngành theo nghĩa đen, thì chỉ cần đọc thôi cũng khơi cho họ một sự hứng thú mạnh mẽ rồi.

"Này, chú còn đi đọc kỹ nội dung cơ à?"

Kunon cũng không phải là ngoại lệ. Cậu luôn dừng lại công việc phân loại khiến Bale phải nhắc nhở nhiều lần. Dù vậy, chỉ cần là loại báo cáo khiến cậu hứng thú thì thật khó để dừng lại.

Tiện thể thì đây là một hành vi liếc trộm công lao của người khác nên những người không liên quan sẽ không có quyền tham gia. Dù vậy thì Bale vẫn đặc biệt được chấp nhận. Đúng là cậu ta cũng hay dừng tiến độ do mất tập trung, nhưng lại chẳng là gì nếu so với Kunon.

"Em cực kỳ hứng thú ạ, nội dung liên quan đến quy tắc lơ lửng của vật thể, chính thứ mà em đang cầm---"

"Cho nên anh bảo chú dừng lại đi, đó là phần nội dung thực nghiệm chưa được phát biểu của một ai đó đấy, vốn dĩ người không liên quan như chú không nên đọc thứ này đâu."

Bale đã nhận ra, nhưng Kunon thì vẫn chưa – rằng có một cô gái đang nhìn về hướng cả hai với một khuôn mẫu nghiêm túc. Có lẽ thứ Kunon đang cầm trong tay chính là bản báo cáo của cô.

"Em nghĩ là mình không cần phải chú ý đến việc này nữa, anh nhìn nè." – Kunon dùng ngón tay chỉ.

"--- Ơ? Bản báo cáo về sản phẩm thử nghiệm số 7 đâu?"

"--- Chỗ này chỉ toàn về số 9 thôi."

"--- Lúc đầu thì việc muốn đọc nó... À, mình cũng hứng thú với đống chép tay nữa, rốt cuộc thì ý tưởng từ đâu ra vậy..."

Mọi người đã dừng hẳn việc phân loại, giờ họ chỉ muốn tìm và đọc nội dung mình muốn xem thôi, cứ như đang chết chìm trong biển tài liệu vậy.

Và những từ ngữ mà bọn họ trao đổi với nhau nghe có vẻ... quen quen.

"Nhưng chính họ cũng đã đọc nát hết đống báo cáo của bọn mình rồi anh ạ."

Quả thật số lượng tài liệu là rất nhiều – có khoảng mười học sinh với lượng tích lũy ít nhất từ một năm trở lên, học sinh càng chăm thì số lượng lại càng kinh khủng.

Dù vậy thì số lượng tài liệu liên quan đến Ma Đới Hộp vẫn chiếm một phần không nhỏ trong biển tài liệu kia. Dù không chú ý thì nó vẫn sẽ đập vào mắt, và việc có người đọc chăm chú cũng sẽ xuất hiện – nếu như họ thực sự là một ma thuật sư.

"Cái kiểu đó thật sự không tốt tí nào đâu..."

Giọng nói của Bale dần nhỏ đi. Sau khi phát hiện mọi người đã đọc chăm chú đến mức đó thì chính anh ta cũng nhận ra rằng những điều Kunon nói nghe cũng không sai lắm.

--- Ngoại trừ Thánh Nữ – người duy nhất nghiêm túc nhất trong đám. Nhưng trong tình huống này thì cô ấy ngược lại lại trở thành người không nghiêm túc nhất, đến mức chỉ muốn nói cho cô ấy rằng “hãy đam mê hơn với ma thuật đi bạn trẻ.”

"Nè mọi người! Nếu đã tới đây rồi thì không còn bí mật gì với nhau nữa ha!"

Bale dùng thân phận đại diện phái Thực Lực để nói với mọi người.

"Trước tiên mọi người hãy cẩn thận phân loại rồi sau đó hẵng đọc!

Cứ như thế này thì mãi chẳng kết thúc được đâu! Đợi làm xong rồi thì mọi người thích đọc nội dung gì cũng được! Ngoại trừ anh ra, mọi người đều có quyền lợi này! Được không!?"

[[[Đúng là như thế này thì không thể nào kết thúc nổi.]]]

Dù sao thì trời đã tối rồi, trong khi công việc phân loại này đã bắt đầu từ khá sớm lúc buổi sáng, vậy mà giờ trời đã bắt đầu tối thui.

Công việc phân loại này chẳng tiến triển bao nhiêu cả. Sau tất cả, có lẽ nên gọi là hoàn toàn không có tiến triển gì.

Cũng có vài tên láo toét giống Kunon, đọc xong chẳng chịu phân loại mà vứt sang một bên. Trong mắt những người này chỉ tồn tại đối tượng nghiên cứu mà bản thân hứng thú trước mắt, còn lại thì không nhìn.

Mà, còn Kunon thì không nhìn thấy được.

"Thêm nữa còn có phương án gọi người trợ giúp. Nếu không có ai quản lý tụi mình thì mọi người sẽ cứ lười biếng tiếp thôi.

--- Kunon, tụi mình vẫn chưa nộp báo cáo đâu đấy, nếu cứ tiếp tục như thế này thì chú năm sau sẽ xuống lớp nhị cấp đó."

[Đúng rồi, nếu mình không nộp báo cáo về Ma Đới Hộp thì sẽ không đủ điểm tín chỉ mất.]

"Không lẽ anh định gọi người đó tới ạ?"

"Chịu rồi,... Ngay cả anh còn không tập trung nổi thì những người ở đây còn toang hơn."

".... Gọi à...." – Kunon thở dài.

"Mình không muốn dọn tí nào... Phải chi dùng Phong Ma Thuật thổi tung hết toàn bộ cho rồi."

"Anh đã bảo là không đủ điểm tín chỉ cơ mà cái thằng này."

Không hề để tâm đến nỗi buồn của Kunon, cô ấy đã đến ngay ngày hôm sau.

"Nào, gãy dọn dẹp thôi. Giờ thì mọi người hãy nhanh cái chân lên.

Nói trước là tôi cũng không rảnh đâu nên tôi muốn phần thưởng xứng đáng cho mình, mọi người cứ sẵn sàng tâm lý đi nhé."

Đại diện phái Điều Hòa – Shiroto • Hexon – cuối cùng đã đến.

Với áp lực nặng nề từ mệnh lệnh của cô, các cô cậu học sinh tiến về phía biển tư liệu với cái lưng đã bị đè nặng bởi áp lực vô hình.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

toàn mấy con nghiện
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Chương này chất lượng bản dịch hơi tệ vì ý tưởng của tôi lên không nổi.
Vả lại chữ thỉnh thay vì mời do tôi áp dụng từ câu 'thỉnh thần dễ tiễn thần khó'
Mời một ai đó đến rất dễ nhưng mời người ta đi về thì không dễ.
Xem thêm