• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 05 : Ma Đới Hộp, Hiện Tượng Sáng Thế và... Chích Điện

Chương 116: Điểm tín chỉ

3 Bình luận - Độ dài: 1,444 từ - Cập nhật:

“---À.”

Khi nhìn chằm chằm vào quả cà chua to bự trước mắt, Kunon bỗng nhận ra rằng cậu đã trải qua nửa năm học đầu tiên với tư cách học sinh năm nhất rồi.

“Với nó, tớ sẽ đủ điểm tín chỉ.”

Không, thay vì tự nhận ra thì phải nói là chính Thánh Nữ đã khiến cậu nhận ra mới đúng. Giờ nghỉ trưa, tiện cho công việc nên cậu đến thẳng phòng nghiên cứu của Thánh Nữ, dĩ nhiên là để xác nhận tiến độ.

Và khi cả hai đang trò chuyện linh tinh, Kunon mới chợt nhớ ra.

“Cải thiện giống cây trồng là một lĩnh vực sâu sắc lắm đó, ví dụ như cây cà chua kia kìa, độ ngọt lịm của nó khiến người ta không thể thốt nên lời. Mỗi lần tưởng tượng nó được bày bán trên thị trường thế giới là tớ lại mất ngủ mất thôi----.”

Thánh Nữ vẫn tiếp tục kể chuyện về quả cà chua siêu to khổng lồ với vẻ đầy tự hào, nhưng trong đầu cậu trai Kunon chỉ toàn nghĩ đến số điểm tín chỉ của mình. Kết quả là hiện tại, cậu đang bối rối không biết bản thân đã tích đủ bao nhiêu điểm.

Việc phát triển “hộp chứa đựng ma thuật” thì cậu vẫn không quên. Nếu không, cậu cũng chẳng phải vất vả vì ám ảnh chuyện đủ điểm tín chỉ trong nửa năm đầu làm gì. Chỉ là… tiến độ thì...

Kunon vốn là kiểu người không quan tâm mấy đến lịch trình hay thời gian. Thật ra thì, cậu cứ làm theo hứng mà chẳng biết tiến độ đã tới đâu. Hơn nữa, sau khi quen Jioerion thì mọi dự định của cậu còn bị dời lại lâu hơn nữa. Cuộc gặp gỡ định mệnh ấy là một sự kiện hoàn toàn ngoài dự tính.

Cậu không ngờ mình lại vui đến thế, cũng không ngờ bản thân đã dành nhiều thời gian đến vậy, nhưng cậu chẳng hề thấy hối hận.

Tiện thể thì, Thánh Nữ với phương pháp cải thiện giống cây trồng và chất lượng nuôi trồng đã kiếm đủ điểm tín chỉ cho mình. Hóa ra không phải ảo giác khi cậu thấy số lượng chậu cây ngày càng nhiều lên.

“Nói mới nhớ, điểm tín chỉ của Kunon hiện tại là bao nhiêu thế?”

“Tớ với Liya đã được một nửa rồi.”

Hôm nay, hai người bạn cùng lớp là Liya và Hank—vốn hiếm khi xuất hiện—cũng có mặt ở đây. “Lâu lâu ăn trưa cùng nhau ở đây” — cả bọn cứ tuân thủ nó như thể một lời hứa vậy. Mọi người kể cho nhau nghe những chuyện gần đây, tán gẫu, hoặc xin tư vấn chuyện gì đó.

Dù bị chia cắt bởi các phe phái và quỹ thời gian chung không còn nhiều như trước, nhưng tất cả vẫn giữ mối quan hệ như ngày nào.

“Tớ á hả... chả nhớ nữa. Đúng là tớ có nhận thư thật.”

Những bức thư xác nhận đã nhận được điểm tín chỉ. Chúng được gửi đến nơi ở hoặc phòng nghiên cứu của người nhận, căn cứ theo thành tích đạt được. Kunon chọn nhận thư tại phòng nghiên cứu.

Cậu đã nhận được khá nhiều thư, còn nhớ là đã nhét chúng vào một góc ngăn kéo bàn... và còn mới đến mức chưa từng mở ra.

Khi đang tập trung vào việc đọc sách, viết báo cáo và bản sao cho đẹp, cậu nhận thư rồi tiện tay nhét đại vào ngăn kéo.

Muốn nhận điểm tín chỉ thì phải tạo ra thành quả và thực tích. Thế mà có ai đó đến tận hôm nay vẫn quên kiểm tra thành quả của chính mình.

“Hôm nay tớ sẽ xác nhận thử.”

Cậu thử đếm trong giới hạn những gì mình nhớ ra và nhận ra rằng… vẫn chưa đủ mười điểm. Từ giờ, cậu phải ưu tiên việc kiếm điểm tín chỉ để nhanh chóng khởi động dự án “hộp chứa đựng ma thuật”.

“À mà, tớ có chuyện muốn nói với cậu đó, Kunon.”

“Hở?”

Ngay lúc Kunon định kết thúc chuyện xác nhận và quay về thì bị lời nói của Hank giữ chân lại.

“Quên rồi hả? Các cậu đang phát triển cái ‘hộp hút ẩm’ đấy mà nhỉ? Tớ quan tâm tới nó cực kỳ luôn đó.”

“Hiện tại mới chỉ tạm hoàn thành thôi, vả lại nó vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm.”

Một chiếc hộp hút ẩm và một chiếc hộp kín hoàn toàn—chúng được tạo ra để bảo quản hiệu lực của thuốc làm từ linh thảo Shi Shirula, hiện giờ coi như đã hoàn thiện phần thiết kế. Còn lại là giai đoạn thử nghiệm độ bền.

Mọi người đang kiểm tra xem hiệu quả bảo quản kéo dài được bao lâu, có hiệu quả trong mọi môi trường hay không, rồi từ đó mới cải thiện và hoàn thiện sản phẩm.

Dù sao thì đây cũng là một cái hộp dùng để bảo quản—tất nhiên phải kiểm tra xem nó có thực sự hữu dụng hay không. Điều quan trọng nhất là quan sát mức độ xuống cấp theo thời gian, và cả tình trạng của thứ được bảo quản bên trong.

“Từ sau vụ làm thịt xông khói với cậu, tớ nhận ra mình nghiện mấy việc này mất rồi. Nếu có cái hộp đó thì đúng là như hổ mọc thêm cánh.”

“À, vậy sao!? Cậu vẫn còn làm món thịt xông khói của tớ à?”

“Có phải của cậu đâu. Nhưng nó được đánh giá cao lắm đấy. Nhiều người còn kêu tớ nên mở tiệm, thậm chí muốn đầu tư nữa cơ.”

“Tớ cũng vậy!”

“Dừng lại đi. Một ma thuật sư đặc cấp mà đi mở tiệm thịt xông khói thì người ta cười chết mất. Tớ cảm thấy như thế chẳng có chí lớn gì cả.”

[‘Không có chí lớn’ sao?] — Kunon thì chẳng nghĩ đó là vấn đề gì to tát, nhưng cậu hiểu ý của Hank.

Ma thuật sư rất quý giá. Những ai tốt nghiệp lớp đặc cấp sẽ được gắn thêm hai chữ “ưu tú”. Thế mà lại đi mở tiệm thịt xông khói ư? Nghe thôi cũng thấy phí phạm rồi.

“Cậu không cần phải coi đó là nghề nghiệp chính đâu.”

“Hử?”

“Cứ coi như nghề phụ thôi, mở tiệm rồi buôn bán kiếm thêm.”

“À... Vậy à. Tớ không nghĩ ra chuyện đó.”

Trong giới quý tộc, nghề phụ vốn không hiếm. Nhưng với một người xuất thân thường dân như Hank, tư tưởng “mở tiệm = nghề chính” đã ăn sâu vào đầu từ lâu.

Sau khi tán gẫu thêm một lúc với Hank, Kunon quay trở lại phòng nghiên cứu của mình.

Và rồi.

“Để xem nào…”

Cậu mở toàn bộ đống thư từ trường, xác nhận bên trong là những tấm thẻ ghi điểm tín chỉ. Mỗi tấm tương ứng với một điểm, đều ghi tên Kunon và thành tích đã đạt được. Trên mỗi thẻ đều có đóng dấu của nhà trường.

Cậu đem tất cả xếp ra trên mặt bàn.

“Bản báo cáo thực nghiệm của Liya Horse” — 1 tấm.

“Cộng đồng thực nghiệm phương pháp nuôi dưỡng linh thảo Shi Shirula cùng với Reyes Sentrans” — 2 tấm.

“Cộng đồng thực nghiệm hoạt động dưới nước cùng Lucita Phi và những người khác” — 1 tấm.

“Phương pháp phi hành bằng Thủy thuộc tính” — 1 tấm.

Tổng cộng là 5 tấm tất cả.

“Hmmmm...”

Chưa kể điểm tín chỉ từ ma đạo cụ “hộp bảo quản” do ba người gồm Kunon, Genevis và đại diện phái thực lực Bale cùng phát triển, hay điểm từ ma đạo cụ sử dụng linh thảo Shi Shirula.

Những cái đó vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm nên chưa được tính, nhưng nếu gộp lại thì chắc chắn là…

“Khoảng 7, 8 điểm tín chỉ hả ta?”

[Vậy là còn thiếu 3 điểm nữa. Làm gì đây ta?]

“…Mình nên thử nói chuyện với cô Satori.”

Cậu chợt nhớ ra rằng, chỉ cần làm trợ thủ hoặc giúp đỡ giáo viên thôi cũng có thể nhận được điểm tín chỉ. Hiện tại trong đầu cậu chẳng có ý tưởng nào khả thi để tạo thêm thành tích, nên quyết định sẽ nhờ đến ân sư—dù sao thì cậu cũng rất muốn gặp cô Jennie.

“Được rồi, đi thôi.”

Sau khi xác định được phương hướng, Kunon đứng dậy.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Cày nốt cho đủ chỉ tiêu năm đã:))
Xem thêm
Trung bình sv dai hoc
Xem thêm