Tập 05 : Ma Đới Hộp, Hiện Tượng Sáng Thế và... Chích Điện
Chương 117: Câu chuyện dần bị xếp chồng
1 Bình luận - Độ dài: 1,462 từ - Cập nhật:
“---Aa, điểm tín chỉ à? Cơ mà đây đâu phải thời kỳ bị dí deadline đâu nhóc?”
Kunon ngay lập tức ghé thăm phòng nghiên cứu của cô Satori. Bà ấy hiện tại dường như đang tiến hành thực nghiệm về cây thủy sinh dưới nước, nửa phần ý thức thì quan sát rồi ghi chép những thứ trong bể chứa nước, nửa còn lại thì vểnh tai nghe câu chuyện của Kunon.
“Con có chuyện muốn làm, nhưng khổ nỗi tốn thời gian lắm nên nửa năm đầu phải xách mông đi cày cho xong điểm tín chỉ để nửa năm còn lại tập trung vào mục tiêu ạ.”
“Nhóc định bụng sẽ hoàn thành nó trong nửa năm còn lại à?”
“Vâng ạ, con muốn tận 3 điểm cơ... Người đang thực nghiệm cái gì vậy ạ? Con lỡ nhìn thấy được một thực nghiệm có sức hút ngang với cô Satori mất rồi.”
Không phải chủ đề chính, nghĩ vậy Kunon cố thuyết phục bản thân đừng có hỏi! Đừng có hỏi! Nhưng mà... Cậu nhịn hết nổi rồi, và thế là cậu lỡ hỏi bà ấy đang làm gì mất tiêu.
Khó để mà trách móc cậu khi đây là thực nghiệm của Satori Gluckeus – vị Thủy Ma Thuật Sư nổi tiếng toàn thế giới, dăm ba câu tự nhủ như “đừng để ý” làm gì có tác dụng cơ chứ.
“Cái này à? Nó được gọi là Bọ Nhảy Nước.”
“Bọo Nhảyy Nướcc?”
Cậu chưa từng nghe cái tên này bao giờ, dù bản thân đã đọc nhiều cuốn đồ giám về động thực vật nhưng chẳng có thứ gì tương tự tồn tại trong ký ức cậu cả.
“Nhóc không biết cũng thường thôi, đây là một loại côn trùng vô danh được mang tới từ một nơi cực kỳ xa xôi đó.”
“Côn trùng? Côn trùng ạ?”
Cơ thể và ý thức của Kunon bị thu hút về phía cô Satori, cứ như những con thiêu thân bị ngọn lửa mời gọi vậy.
“...Côn trùng??”
Dù có nhìn ở gần thì cậu cũng chẳng thấy gì ngoài cỏ cả, chỉ là mấy cây cỏ nổi lên trên mặt nước mà thôi. Cơ mà màu xanh mơn mởn chỉ có ở mùa xuân lại xuất hiện ở cây cỏ này dù mùa xuân vẫn chưa bắt đầu. Đó là tất cả những gì cậu có thể thấy thông qua Kính Nhãn.
“Không phải là nhìn từ bên trên mà là từ bên cạnh kìa.”
Chắc ý bà ấy là “nhìn xuống phần rễ đi”, Kunon cúi người xuống và quan sát từ bên cạnh.
“A, con hiểu rồi.”
Ở đó không phải là phần rễ, mà là sáu cái chân dài mảnh giống như của loài bọ que.
Ngay lúc Kunon đang quan sát, cô Satori dùng đầu bút gõ nhẹ vào con Bọ Nhảy Nước kia, khiến bàn chân của nó vung vẩy nhẹ rồi trôi dần lên mặt nước.
Tốc độ tuy có chút rùa bò, nhưng nó đang bơi – y như một con côn trùng thật vậy.
“Hể… Ngụy trang ạ?”
“Ừ, giống như lá đổi màu theo môi trường vậy nên gọi là khả năng ngụy trang cũng không sai đâu. Cơ mà nhé, con này có một khả năng thú vị khác là việc nó có thể ăn ‘những thứ không sạch sẽ’ trong nước đó.”
‘Vật không sạch sẽ’.
Trong nước có pha lẫn rất nhiều thứ, đều là một ngụm nước nhưng tùy nơi lại có mùi và vị khác nhau.
“Nhóc hiểu ý ta muốn nói không? Tiện thể thì Jennie bảo là ‘không biết’ đấy.”
“Uhmm, nếu như mà ‘ăn những thứ không sạch sẽ’... Sinh vật làm sạch nguồn nước ạ?”
“Chính xác. --- Jennie ơi Jennie này, học trò của con sao mà ưu tú vậy nè.”
Jennie đang yên lặng viết tiếp tục giả điếc trước những lời chói tai từ giáo viên của mình.
“Lũ côn trùng có khả năng thích nghi rất cao, ta đang làm thực nghiệm về cách khiến đám Bọ Nhảy Nước này làm quen với chất độc rồi sau đó khiến chúng coi độc làm thức ăn luôn.
Nguồn nước nhiễm độc... kiểu một cái giếng bị bỏ độc vô ấy, nếu ta thử thả chúng vào thì nó sẽ trở thành một nguồn nước sạch mà ai cũng uống được --- kiểu kiểu vậy.”
[Một thực nghiệm thú vị ghê, trước khi nghe mình đã biết nó thú vị rồi nhưng không ngờ nó lại thú vị đến mức này.]
“Người có thể tạo ra thuốc giải độc được ạ? Nếu chúng có khả năng thích nghi nhiều loại độc tố khác nhau thì ta cũng có thể trích xuất năng lực đó mà nhỉ?”
“Hừ, thông minh quá thì không dễ thương đâu nhóc.”
Dù quãng thời gian cùng với cô Satori có khiến cậu bị chìm đắm, nhưng tạm bỏ qua một bên nào.
“Điểm tín chỉ à, nếu nhóc chịu giúp ta thì bao nhiêu điểm cũng được cơ mà ít nhất cũng phải hai tuần một điểm tín chỉ, đó là luật rồi.”
Sau khi nói xong một lượt, Kunon và cô Satori cùng nhau đến rồi ngồi xuống bàn.
“Ý người là con sẽ được một điểm nếu trợ giúp đủ hai tuần ạ?”
“Ừ, ta sẽ vắt kiệt toàn bộ sức lao động của nhóc luôn. Cơ mà với lớp đặc cấp thì hiệu suất này hơi thấp đấy. Bọn nhỏ hay kiểu luôn muốn kiểm điểm theo kiểu ‘nhẹ nhàng thư thái’ mà, ta hồi đó cũng hay vậy.”
[Bà ấy nói giống như Lucita ghê.]
Lucita từng mời Kunon vào thực nghiệm ‘hô hấp dưới nước’ với châm ngôn ‘làm ít nhận nhiều’, cơ mà thế nào khi làm thật nó lại phát triển thành một vấn đề quốc gia. Riêng cậu thì không ghét trải nghiệm đó lắm.
“Con giúp người đơn thuần vì hứng thú thôi ạ.”
Ở bên cạnh cô Satori có thể nghe được rất nhiều chuyện. Và việc nói thật ở đây cũng chẳng mất lòng ai. Một trải nghiệm đáng quý như vậy thì không nhận được điểm tín chỉ cũng chẳng sao, cậu còn sẵn sàng đưa tiền để được bà ấy nhận vào.
---Mà giờ nói ra câu này hơi khó, bởi vì Bale – đại diện phái Thực Lực – hẳn cũng đang nỗ lực kiếm điểm tín chỉ giống cậu.
Hai tuần một điểm, vậy suy ra ba điểm phải hơn một tháng, như vậy thì cậu bị trói trong thời gian khá lâu.
“Theo như giả định tuyệt nhất mà con nghĩ ra thì trong hai tuần này con vừa trợ giúp cho người, vừa tham gia thêm một thực nghiệm khác nữa.”
Như vậy thì sẽ được tận hai điểm tín chỉ trong vòng hai tuần. Vả lại đâu có ai nói là cậu sẽ phải luôn túc trực bên cạnh giúp đỡ bà ấy 24/7 đâu, nếu là một thực nghiệm đơn giản thì càng có nhiều thời gian trống hơn nữa.
“Nếu nhóc không ‘cố quá thành quá cố’ thì bà già đây cũng không ý kiến gì đâu. Quan trọng ở đây là nhóc định làm gì cơ? Ta không có thời gian rảnh đâu nên hãy nói cho ta biết sẽ là thực nghiệm gì đây?”
[Chính nó! Ngay khi nghe đến Bọ Nhảy Nước mình đã liên tưởng đến một chuyện!]
“Người nghĩ sao về phương diện Thủy Canh ạ?”
Thứ cậu thấy được hồi nãy: ‘vườn rau của Thánh Nữ’ và ‘đặc tính của Bọ Nhảy Nước’.
Dường như Thánh Nữ khá dễ dàng trong việc kiếm điểm tín chỉ qua việc cải thiện giống cây trồng và nuôi dưỡng rau quả. Nếu như vậy thì cậu cũng có thể nhận được điểm tín chỉ thông qua Thủy Canh.
À không, có lẽ cách dùng từ của Kunon hơi gây hiểu lầm, rằng chả có điểm tín chỉ nào dễ ăn cả. Năng lực, tài năng của Thánh Nữ quá dị thường nên mới dễ dàng như vậy thôi.
“Ruộng vườn và đồ nông sản thì không cần lúc nào cũng phải giám sát liên tục. Khi có thành quả thì cũng đóng góp cho xã hội ạ.”
Cậu chắc chắn rằng Thánh Nữ vẫn chưa tiếp xúc đến lĩnh vực Thủy Canh. Cộng thêm việc dạo này cô ấy khá tự tin trong lĩnh vực nông sản nên khả năng cao cô ấy sẽ chấp nhận lời mời của cậu.
Cậu đoán rằng kiểu gì cô ấy cũng sẽ hứng thú với Thủy Canh cho mà xem.


1 Bình luận