• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 05 : Ma Đới Hộp, Hiện Tượng Sáng Thế và... Chích Điện

Chương 123 : Quãng thời gian sau khi khởi động dự án p1

2 Bình luận - Độ dài: 2,118 từ - Cập nhật:

'---Lúc đầu nó chỉ là một hành động có chủ đích mà thôi.'

Mãi đến sau này Elia • Hexon mới tiết lộ chuyện này.

Elia - 1 thành viên của phái Thực Lực rất say đắm Bale - đại diện của phái Thực Lực trong âm thầm, à không... cô ấy luôn thẳng thắn thể hiện cảm xúc của mình, chỉ là không ai biết nó có truyền đến Bale được hay không.

Chẳng có tiến triển gì, cô biết mình không bị ghét nhưng cảm xúc của mình lại chẳng thể truyền đến đối phương.

[Vậy thì mình sẽ tăng tiếp xúc lên...]

[Liệu mình có nên tạo ra một chất xúc tác cụ thể để khiến 1 phần khuôn mặt của cả 2 chạm nhau mà không thể biết được là cố ý hay là do tai nạn hay không nhỉ?]

Những ngày gần đây cô luôn trăn trở về 1 hành động để cả hai vượt qua ranh giới. Một cô gái chìm đắm trong tình yêu như thế thì làm sao mà chịu nổi cảnh không nhìn thấy mặt crush trong 1 tuần được cơ chứ.

Thế là cô quyết định mang theo một chút quà bánh như đồ tiếp tế tới thăm hỏi phòng nghiên cứu tại đâu đó của khu học xá số 11.

"---A, mời vào."

Khi cô gõ cửa xin phép thì Elva của phái Điều Hòa đã ra đón tiếp, Bale hiện đang phát triển ma đạo cụ và cô gái này cũng là 1 thành viên.

Với dung nhan nghiêng nước nghiêng thành đến mức một cô gái như Elia cũng phải choáng váng thì cô cũng chẳng hi vọng crush mỗi ngày luôn đứng chung với Elva---

"Bây giờ thì cứ vào thoải mái."

Nhưng mà Elva biết, rằng cô gái này tới đây để gặp ai--- mà thật ra thì gần như học sinh ở lớp đặc cấp đều biết cả.

Thậm chí có cả đám cá cược nhau liệu cả 2 người này có thể trở thành 1 cặp hay không, đúng là bọn láo toét, cơ mà cũng chẳng làm phiền nhiễu ai nên vẫn còn tốt.

Nhân tiện thì Elva không hề thích Bale, hơi đần tý thì còn tha thứ được chứ cái kiểu đần hết phần người khác thì không thể tha thứ được. Còn cái loại đàn ông gây tổn thương cho phụ nữ còn không nhận thức hành vi của mình thì miễn bàn.

"Ồ, là em à?"

Người thương của Elia đã xuất hiện, cả đám xếp bàn ghế lại gần nhau rồi tìm đọc núi báo cáo và sách.

Cả bọn bắt đầu dự án chỉ tầm gần 1 tuần, họ giải thích cho cô rằng đây chỉ là giai đoạn chuẩn bị trước khi bắt đầu.

"Chào anh, em có đem đồ tiếp tế tới nè."

"Vậy hả, cảm ơn em nha ---Nè, mọi người nghỉ xíu đi."

Kunon, Genevis, Radio đều ngẩng mặt lên.

[---Nếu bình tĩnh quan sát thì đúng là team này toàn hàng khủng.] - Elia nghĩ.

Một nhóm tập hợp những học sinh đặc cấp cực kỳ nổi tiếng nhất là Radio, cậu ta có trình độ cao cấp đến có đối tác giao dịch về những món thủ công mỹ nghệ là tầng lớp quý tộc, nhưng cậu ta sống khá khép kín nên ít khi hoạt động chung với ai, có lẽ dự án phát triển lần này đã 'chạm đến trái tim' của cậu ta.

Mà, ngay cả khi Elia loại bỏ lí do tình yêu cá nhân thì đây vẫn là một đề tài thu hút với cô.

"Không có vấn đề khi tớ pha hồng trà chứ?"

Cùng với hồng trà mà Elva đã pha cho và bánh mì nướng phô mai mật ong mà Elia đã đem tới, cả đám tạm thời nghỉ ngơi.

1 tháng sau khi bắt đầu dự án.

"A, xin mời vào."

Hôm nay Elia vẫn đến, thứ thay đổi ở đây là khuôn mặt khi tiếp đón đầy vẻ mệt mỏi của Elva mà thôi, mới một tuần trước cô còn bận tâm đến quầng thâm mắt của mình vậy mà giờ cô chả quan tâm nếu có ai nhìn thấy đi nữa.

"Cậu ổn không? Có mệt không?"

"Tớ ổn, ổn mà. Tớ vẫn đủ sức để về nhà."

[Vậy là ổn hả?] - Elia không hiểu nữa, cơ mà đối phương bảo ổn thì cô cũng không có cách nào.

"Ồ lại là em à Elia, cảm ơn vì lúc nào cũng mang đồ tiếp tế tới nha."

Người trong lòng Elia lại xuất hiện, nhưng với dáng vẻ buồn ngủ. Không chỉ là Elia mà mọi thành viên ở đây đều mang một vẻ mặt mệt mỏi.

"--- Công thức này áp vào đây có đúng không ta?"

"--- Không, ... Anh nghĩ không phải là phép nhân giảm dần cơ mà anh không có tự tin..."

"--- Để tớ xem nào?--- Ahahaha, nhìn nó cứ mờ thế nào ấy, đại diện nhìn nè."

Sách và báo cáo chất đống trên sàn như núi, một đống thiết bị được đặt trên bàn.

"Ừ, .... Aa, mọi người ngồi nghỉ xíu nào, anh giờ nhìn 1 dòng chữ số ra 3 dòng rồi nè."

Có vẻ sau 1 tháng phát triển cả đám ai nấy đều tích lũy mệt mỏi trong người.

"Để tớ đi pha hồng trà, có ai muốn nhiều đường không?"

Với hồng trà được Elva pha và bánh mì nướng phô mai mật ong của Elia, cả bọn lại nghỉ ngơi một lát.

2 tháng sau khi bắt đầu dự án.

"---Xin chào, hôm nay tớ lại mang đồ tiếp tế tới rồi nè---"

Giờ thì cô không cần phải gõ cửa xin phép nữa tại vì họ nói rằng sẽ rất mất thời gian nếu tiếp đón cô mỗi ngày, Elia cũng nhanh nhảu tự ý bước vào căn phòng nghiên cứu.

"Ồ lại là Elia đấy à? Xin lỗi nha, lúc nào cũng khiến em phải lo lắng đến như thế."

Cô nghe được giọng của người thương, nhưng bóng dáng anh ta đâu rồi? - có vẻ hôm nay anh ta lại ngủ ở trên sàn, với một đống sách và đống tư liệu bao bọc, thân hình của anh ta biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt.

"A, chào tiểu thư Elia, hoan nghênh nàng đến đây."

Giọng nói cuối cùng được phát ra bởi Kunon, vì có giờ giới nghiêm nên trông cậu có vẻ không có vẻ mệt mỏi như 4 người còn lại, ít nhất thì cậu trông có sức sống hơn.

Vì miếng bịt mắt nên cô không thể nhìn thấy được nửa khuôn mặt còn lại cơ mà dù với nửa khuôn mặt được thể hiện ra cô cũng cảm thấy được sự mệt mỏi.

Dường như dù có về nhà đi nữa thì cậu ta vẫn tra cứu tư liệu, tính thử và thực hiện những phép toán để tạo tác ma đạo cụ, nghe nói cậu còn tiếc thời gian nghỉ ngơi chỉ để có thêm thời gian nghiên cứu.

Và Elia nghĩ đó là sự thật, nếu không thì cậu ta lấy gì để bắt kịp với cả nhóm đây?.

[Quả là một học sinh năm nhất tài năng.]

"Mọi người bây giờ không đủ sức để tỉnh dậy đâu nên để kẻ hèn này nhận lấy giùm nhé, hay là nàng muốn tôi đánh thức mọi người?"

"Không không không, cứ để mọi người nghỉ ngơi đi."

Cô không muốn đánh thức mọi người chỉ vì mình đã mang đồ tiếp tế tới, vả lại Bale không phát ra âm thanh nào nữa, chắc anh ta cũng ngủ rồi.

"Vậy sao? Kẻ hèn này còn ăn ba bữa một ngày ở nhà, nhưng với những người còn lại thì đồ tiếp tế của tiểu thư chính là nhánh cỏ cứu mạng họ đấy, họ khá biết ơn đó."

"Hả?"

[Mình vừa nghe cái gì vậy?]

[Không, không hẳn là vô lý đâu, mình có thể hiểu được.]

Ngay cả Elia khi đã tập trung vào thực nghiệm thì cũng sẽ quên ăn quên ngủ.

"Không lẽ, mọi người không ăn gì mấy?"

"Không biết nữa, kẻ hèn này không hề nhìn thấy cảnh họ ăn uống ngoại trừ lúc tiểu thư đem đồ tiếp tế tới cả, Không Một Ai."

"Mà tuy kẻ hèn này không nhìn được." --- Kunon cố gắng bồi thêm câu cuối cùng cơ mà đối phương chẳng nghe được nữa rồi.

[Chuyện quái gì vậy? Cả 5 con người này quên ăn quên ngủ luôn rồi à?]

[---Có khả năng.]

[Đây không phải như trạng thái bình thường, khi con người ta đói thì ăn, còn buồn ngủ thì đi ngủ, nhưng nếu tập trung quá mức thì sẽ quên luôn những chuyện này.]

[Ma Thuật Sư càng ưu tú thì họ lại càng bỏ bê bản thân.]

Đây chỉ là một thiên kiến không được nghiên cứu kỹ lưỡng, nhưng với góc độ cá nhân thì cô không nghĩ mình sai.

"Một nhà nghiên cứu thật sự..."

Nếu chìm đắm chuyện gì đó, Elia cũng sẽ quên ăn quên ngủ, nhưng mà trong giới hạn nhất định thôi. Cô chưa bao giờ để mình đạt đến mức độ nguy hiểm này cả.

"Nếu được hãy cho chị tăng tần suất tiếp tế nhé?"

"Kẻ hèn này rất vui lòng khi nghe điều đó... Nhưng chẳng phải nó sẽ khiến nàng thêm áp lực sao?"

"Nếu còn biết quan tâm cho chị thì tăng tốc độ phát triển lên đi."

Cô muốn giải phóng cho Bale càng nhanh càng tốt, cô cũng không muốn chứng kiến người quen mình chết vì làm việc quá sức cả.

"Hiểu rồi, vậy thì từ giờ kẻ hèn này sẽ chờ đợi đồ tiếp tế chứa đầy tình yêu của tiểu thư."

"Của em thì... Mà kệ đi, nhớ nghỉ ngơi hợp lí đấy."

Cô định nói 'của em thì không chứa tình yêu đâu' nhưng nhận ra bản thân mình không cần phải nói như vậy với cậu.

3 tháng sau khi phát triển dự án.

"......."

Elia chỉ có thể suy nghĩ một điều : [Chắc bọn họ đạt đến giới hạn rồi.]

'--- Đây là phòng nghiên cứu ư?'

'Không, đây là một căn phòng tài liệu chưa được dọn dẹp thôi.'

Nếu lỡ có ai đó đến và hỏi thì cô sẽ chỉ trả lời như vậy mà thôi, và sự kinh khủng của nó dần lan rộng ra xung quanh.

Elia không thể thốt nên lời trước căn phòng này - mọi thứ thì toang hoang tứ tung, hóa chất bốc lên một mùi nguy hiểm, hay là có người dùng tài liệu làm chăn ngủ.

Vì là người ngoài cuộc nên cô không nên nói gì, dù vậy thì mọi thứ đã đạt đến giới hạn rồi. Cả căn phòng không có lấy một chỗ đặt chân lẫn những con người đến cả trả lời cũng khó mà thực hiện này.

Cô cảm thấy cực kì nguy hiểm khi bọn họ thay vì ngủ gục lại làm việc trên bàn, khuôn mặt của Bale thay vì tái xanh thì chuyển sang hẳn màu xanh lục, Genevis thì cực kỳ tập trung viết gì đó với cây bút không có mực trong tay, vừa cười toe toét vừa làu bàu 'lạ ghê sao mình không viết được vậy nè? Mình đang mơ à? Là vậy à?'.

Elva với Radio thì vừa vuốt ve mèo vừa hội thoại với nhau bằng những câu từ cô không thể hiểu nổi như :

"Hoàng tử- sama xin hãy mang em rời khỏi chốn địa ngục này."

"Dẫn tớ theo với."

[Mình không thể hiểu nổi!?]

[Không, mình hiểu rồi. Chẳng phải luôn có một vị hoàng tử thỉnh thoảng tới ghé thăm họ sao?]

Còn Kunon, người trông có vẻ rảnh rỗi nhất nhóm thì không chú ý đến vị khách ghé thăm mà chỉ nói 'ủa, đống tư liệu đó đâu rồi ta?' rồi lại tiếp tục 'mò kim đáy bể' trong một mớ hỗn lốn núi sách và tư liệu khiến đống hỗn độn này càng mở rộng ra thêm.

Elia đã nhầm, Kunon không có vẻ gì là đang rảnh rỗi cả, và cô nhận ra rằng đây chẳng thể nào gọi là nghiên cứu nữa cả.

"---MẤY NGƯỜI NGHỈ NGƠI THẬT NHIỀU CHO TÔI! SAU ĐÓ LÀM ƠN DỌN DẸP PHÒNG ỐC GIÙM CÁI!!"

[Giờ mình mà không ngăn lại chắc chắn sẽ có nhân mạng mất, chết vì làm việc quá sức.]

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Đọc xong mà tui đã tưởng tượng ra đc cảnh cái phòng đó rồi:)))
Xem thêm