Tập 05 : Ma Đới Hộp, Hiện Tượng Sáng Thế và... Chích Điện
Chương 119: Thú vị hơn mình nghĩ.
1 Bình luận - Độ dài: 1,906 từ - Cập nhật:
Khi ta làm thử nghiệm một chuyện gì đó thì sẽ luôn nhận lại những bất ngờ và phát hiện mà chẳng hề tưởng tượng được. Đối với người khác thì không biết, chứ Kunon khá rõ ràng chuyện này.
“Thử làm xem sao” rồi nhận được nhiều thứ hơn tưởng tượng, bảo là chỉ làm một chút thôi (không nghiện đâu) nhưng cứ thế lại tiếp tục, rồi từ thực nghiệm này đến thực nghiệm kia, mọi thứ cứ thế mà nối đuôi nhau, rốt cuộc thì khá là mất thời gian… Và cậu hay bị như vậy.
“Cái này thú vị ghê...”
Cứ như thể cậu vừa tìm thấy một thế giới mới về nước vậy, rõ ràng cậu đã nghĩ mình đã khai thác cực hạn khả năng sử dụng nước rồi cơ mà.
[Thật ngây thơ, mình vẫn chưa đào đủ sâu về nước tý nào cả.]
Cậu vẫn chỉ là một ma thuật sư còn xanh và non lắm, hiện tại cậu chỉ là một "quý ông nhỏ" mang theo lương tri mà thôi.
--- Hôm nay là ngày tiếp theo sau khi cả hai bắt đầu Thủy Canh.
“Thú vị ghê, không biết nó có nguyên lý gì nhỉ?”
“Không biết nữa, nhưng mà tớ cảm thấy rất hứng thú.”
Có ba chậu cây mới toanh trong phòng nghiên cứu của Thánh Nữ — à không, thay vì gọi là chậu cây thì nên gọi là ba cốc trong suốt mới đúng. Mỗi cái đều được bao bọc bởi một khối cầu lơ lửng giữa không trung, còn Reyes và Kunon đứng sát nhau quan sát kỹ càng chúng.
Cả ba đều nảy mầm, chứng tỏ cả hai đang làm đúng phương pháp, nhưng vấn đề là... mỗi chậu cây lại phát triển theo những hình thái khác nhau.
“Thông qua dinh dưỡng trong nguồn nước mà khác nhau đến như vậy sao?”
Thủy Canh không dùng tới đất, tất cả đều thông qua quang hợp và dinh dưỡng trong nước. Chỉ cần bỏ hạt giống vào trong một lượng bông gòn thích hợp rồi đổ đầy nước để nó lơ lửng là xong.
Những dinh dưỡng trong nước bị bông gòn hấp thu sẽ được dùng cho việc nảy mầm.
Giống cây được dùng lần này tên là Agiran, một loại cây mọc ra hạt giống như hạt tiêu và được dùng như gia vị vì vị gần giống ngọt của nó.
Và vì là gia vị nên mùi đặc trưng của nó khá mạnh, mọi người thường chia ra làm hai phe rõ ràng là thích hay ghét nó. Những người theo phái ưa thích thì yêu sâu đậm nó, còn Kunon... vì cậu chẳng ăn bao giờ nên chẳng biết mùi vị ra sao. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy tận mắt.
Cậu chỉ nghe qua rằng đây là một giống cây thuộc thảo mộc và sinh trưởng giống như cây cỏ trong vòng một tuần, sau đó chuyển sang hình dạng của Agiran rồi mới mọc hạt.
--- Đó là những gì cậu nghe được từ Thổ Ma Thuật Sư — thầy Keaven Brid.
“Thành công rồi ha?”
“Vì đã mọc mầm nên chắc chắn thành công rồi.”
Nhưng thứ khiến cậu thấy lấn cấn chính là việc tạo ra hẳn ba kết quả dù đã làm đúng theo những gì thầy ấy nói.
Phía bên trái là một chậu cây phát triển cực kỳ bình thường, là loại tiêu chuẩn.
Phía chính giữa là một chậu cây với mầm đen, nó đen đến mức bóng loáng.
Và cuối cùng, ở chậu phía bên phải là cây có tốc độ phát triển cực kỳ nhanh chóng, nó vượt qua cả bông gòn rồi phát triển đến mức nhìn thấy được những sợi rễ mỏng ở dưới đáy chậu.
Trong phương pháp Thủy Canh này, nguồn cung cấp dinh dưỡng đến từ nước, theo giả định thì đây là lượt của Kunon.
Nhưng có người lại nói rằng “nước sinh ra từ Ma Thuật Sư thì không có dinh dưỡng gì”, bởi vì nó không sở hữu dinh dưỡng như nước trong tự nhiên. Đây là một thông tin chuẩn đến từ nghiên cứu của các bậc vĩ nhân trong quá khứ nên độ tin cậy khá cao.
“Vậy thì phải làm gì?” — “Không có dinh dưỡng thì mình trộn thôi!”
Kunon đã đề nghị bỏ thuốc dinh dưỡng dùng cho việc trồng cây vào nước do chính cậu tạo ra, từ những thứ bình thường mà ai cũng biết cho đến những thứ như Ma Pháp Dược, cậu đều muốn sử dụng.
Dù sao thì đây cũng là một thực nghiệm nên cậu thực sự đã pha trộn dưới sự cho phép của Thánh Nữ.
--- Ba loại cả thảy, và đây chính là kết quả.
Cậu cũng không ngờ rằng chỉ với yếu tố dinh dưỡng mọi thứ lại khác nhau đến vậy.
[Thú vị ghê.]
“...Mình có nên tăng chậu cây không?”
Đừng nói là ba chậu, cả hai có thể đồng thời nghiên cứu năm, sáu chậu một lúc. Cậu có quá nhiều ý tưởng trong việc tạo ra thứ mình muốn trộn, Kunon muốn tăng thêm mẫu thử nghiệm.
“Thật là một câu hỏi ngu ngốc, không phải cậu luôn là kiểu người sẽ làm thử nếu có hứng thú hay sao?”
[Ừ thì tớ như vậy thật, nhưng cậu quên tụi mình đang ở Cộng Đồng Thực Nghiệm hay sao? Sao tớ có thể tự ý quyết định được cơ chứ.]
“Ngược lại thì tớ nghĩ cần phải tăng thêm số lượng chậu cây, dù sao thì tụi mình cũng chẳng nhọc công đến vậy.”
“Dường như cậu đã trở nên hời hợt hơn thì phải, dĩ nhiên đối với tớ cậu vẫn cực kỳ hấp dẫn.”
Thánh Nữ ngày xưa mà cậu biết là một người cứng nhắc chẳng thể nào đùa giỡn được.
“Tớ muốn cậu nói rằng tớ đã trở nên linh hoạt hơn thay vì câu đó đấy, vì đống thực vật này là sinh vật sống, nên chúng ta cũng phải linh hoạt và thích nghi tình hình.”
[Ừ thì đúng là vậy cơ mà...]
[Mình hơi hoài niệm về nàng Thánh Nữ có chút lạnh lùng của ngày xưa ghê.]
[Quả nhiên con người là sẽ thay đổi, dù điều này là tốt hay xấu thì mình không biết, nhưng mà con người sẽ thay đổi.]
Mà, hiện tại cả hai đã quyết định mở rộng quy mô.
“---Mặc dù hơi khó nghe nhưng mà các em nên lên kế hoạch thì hơn.”
Cả hai đang hơi tự đắc và giờ thì có chút hối hận.
“Nhưng đạt được rất nhiều thành quả ạ.”
Bản báo cáo dày cộm ấy khó khiến người khác tin rằng nó chỉ được thực hiện trong vòng hai tuần. Còn thầy Keaven chỉ biết cười khổ khi đứng trước chúng. Đây là bản báo cáo được nộp bởi Kunon và Thánh Nữ, nói đúng hơn thì hầu hết đều do Thánh Nữ viết ra.
Trong cuộc thực nghiệm, bằng lời lẽ của mình, Thánh Nữ đã khiến số lượng chậu tăng lên 30 cái. Đến cuối cùng Kunon phải can thiệp vào.
Mỗi ngày, cô đều thúc ép cậu theo xu hướng mạnh bạo như “mình tăng thêm chậu thôi”, hoặc là “lý do gì để không tăng thêm?”, không thì là “cái đó không phải là lý luận mà là lập luận dựa trên cảm tính mà thôi” khiến Kunon cũng thấy mệt mỏi khi cố ngăn cản.
[Liệu đây có phải là ‘sự phẫn nộ của Thánh Nữ’?] – Kunon cảm thấy rùng mình.
“Sự thu hoạch phong phú ứng với kết quả cho sự hứng thú, những hạt này đủ tiêu chuẩn để trở thành gia vị đấy ạ...”
Vì từng loại hạt được nuôi dưỡng bởi những loại dinh dưỡng khác nhau nên vị của chúng cũng không hề giống nhau.
Từ những hạt có vị đặc trưng mạnh mẽ, cho đến những hạt không có vị đặc trưng mà trở nên hơi ngọt.
“Ồ! Vậy à, ta hiểu rồi!”
Thầy Keaven đang cười khổ trước một Thánh Nữ đang giận dỗi thì đột nhiên ánh mắt thầy trở nên sáng bừng khi nếm thử.
“Khác biệt đến mức này sao? Chuyện này thú vị phết!”
“Theo ý kiến chủ quan của em thì lý do vị bị thay đổi là do bọn em đã bỏ Ma Pháp Dược vào, và vẻ ngoài của chúng cũng thay đổi rõ rệt ạ.
Rõ ràng đều từ một loại cây mà ra, nhưng tốc độ phát triển, màu sắc hay phần thân đều cực kỳ khác biệt, cứ như hai loài cây khác nhau ấy ạ.”
“Ma Pháp Dược!? Mấy em chơi lớn thật đấy! Làm gì có loại Ma Pháp Dược nào lại rẻ tiền chứ nhỉ?”
“Cái đó là do Kunon tự làm ---”
Kunon nhìn hai người đối diện đang bàn luận sôi nổi.
Khi làm được một nửa thì Thánh Nữ bắt đầu dẫn dắt phương hướng thực nghiệm, còn cậu thì để gần hết mọi việc cho cô ấy.
Hơn cả động lực muốn kiếm điểm tín chỉ của Kunon, Thánh Nữ vẫn nhiệt huyết dù chẳng nhận thêm được điểm nào, do đó mà cậu nghĩ rằng nếu để cho cô ấy thì mọi chuyện sẽ ổn hơn.
Cơ mà cậu lại là người đã cố dừng cô lại để mọi chuyện không đi quá xa. Với tư cách một người có nhiều kinh nghiệm khi chuyển từ thực nghiệm này sang thực nghiệm khác, Kunon biết rằng Thánh Nữ định mở rộng quy mô và điều này không tốt chút nào.
Đây là một dạng mô hình sẽ trở nên mất kiểm soát trong tương lai, cậu biết vì cũng từng trải qua nhiều lần như vậy. Một hành vi khiến ta quên đi chủ trương và chính sách ban đầu, và nếu cậu không kết thúc nó thì nó sẽ tiếp tục phát triển một cách bất tận.
Cậu đã thỏa mãn khi nhận được kết quả đầy thú vị rồi, dù vậy Thủy Canh giống Agiran cũng chỉ được coi là cấp độ nhập môn mà thôi, giống như ta chỉ đào được một chút sắt từ một mỏ khoáng sản mà thôi. Ta không biết mình sẽ nhận được điều gì khi tiếp tục đào sâu thêm — chắc chắn đó là một hành trình gian khổ được đánh đổi bằng rất nhiều thời gian, máu và nước mắt.
Dù cậu vẫn dành cho nó rất nhiều sự hứng thú, nhưng cậu không thể làm nó mãi được.
Chắc hẳn Thánh Nữ sẽ còn tiến xa hơn, còn cậu… chỉ có thể dừng chân tại đây mà thôi.
Tuy muốn giúp đỡ, nhưng bản thân cậu không thể toàn tâm toàn ý dùng hết công sức để làm việc cùng cô ấy được. Vả lại rất khó khăn khi cố gắng ngăn cản Thánh Nữ.
“… Cơ mà nếu chỉ quan sát tình hình thôi thì...”
Bởi vì Kunon cũng có hứng thú nên cậu cũng sẽ chú ý tới Thủy Canh của Thánh Nữ hơn.
Nghĩ lại thì chính vì chuyện này, chính nó, chính là nguyên nhân cho ‘Sự Kiện Khu Học Xá Số 11 biến thành Rừng Rậm’ hay sao!?


1 Bình luận