Tập 05 : Ma Đới Hộp, Hiện Tượng Sáng Thế và... Chích Điện
Chương 120: Chỉ còn 2 tuần bị trễ nữa thôi.
1 Bình luận - Độ dài: 1,535 từ - Cập nhật:
“---Đây, nhóc đã vất vả rồi.”
Tại phòng nghiên cứu của cô Satori, Kunon nhận lấy tấm thẻ được bà ấy đưa ra—chính là thẻ tín chỉ mà cậu hằng mong chờ.
Song hành cùng Thánh Nữ trong Cộng Đồng Thực Nghiệm, cậu cũng đang trợ giúp cho cô Satori, và hôm nay chính là ngày cuối cùng của mốc thời gian hai tuần.
“Người thực sự biết vắt kiệt sức lao động nhỉ?”
Cậu đã xin bà ấy cho làm từ buổi chiều cho đến chạng vạng, bởi vì buổi sáng cậu bận kinh doanh. Khối lượng công việc như thế này có thể gọi là khủng khiếp.
Công việc của cậu chủ yếu là ghi chép những gì cô Satori nói hoặc là chép lại bản hoàn chỉnh. Về phần ghi chép qua giọng nói là bản ghi lại những nội dung, suy đoán hoặc suy luận về Bọ Nhảy Nước do bà ấy đọc lên. Sau đó thì cả hai lại đàm luận với nhau về nội dung giảng dạy. Dường như cô Satori đôi lúc cũng đến lớp nhị cấp để giảng bài.
Cậu cực kỳ vui sướng, vì điều này không khác gì một buổi học cá nhân dành riêng cho cậu vậy — và những lúc nhìn thấy cô Jennie đàm luận với cô Satori với tư cách giáo viên cũng khiến cậu thấy tuyệt vời.
Ừ thì, tài năng làm ma thuật sư của cô ấy không ấn tượng đến thế nhưng...
[Quả nhiên cô Jennie có tài về khả năng giáo dục người khác.] – Kunon nghĩ.
Cậu có thể cảm nhận được sự quan tâm mà cô dành cho học sinh, bằng cách lấy bản thân mình làm tiêu chuẩn rồi thay thế những từ ngữ khó hiểu bằng những từ dễ hiểu hơn. Dường như không phải ai ưu tú cũng có tố chất làm giáo viên, hoặc ngược lại cũng đúng.
Nhìn thấy bóng dáng tuyệt vời của ân sư, lồng ngực của Kunon trở nên ấm áp. Mặc dù cậu không thấy được... cơ mà kệ đi.
“Gì? Bất mãn à?”
“Dạ không, con chỉ hy vọng nếu mình rảnh và cơ thể đang khỏe mạnh thì con muốn đồng hành cùng người ạ.”
[Quả là Satori • Gluckeus!]
Dù cậu đã đến căn phòng này không biết bao nhiêu lần, nhưng đây là lần đầu tiên cậu cùng tham gia thực nghiệm với bà ấy. Quả không hổ danh là một Thủy Ma Thuật Sư nổi tiếng thế giới, lượng tri thức và sức sáng tạo của bà khiến một người trẻ như Kunon không thể theo kịp.
Và những lúc ấy, cậu luôn suy nghĩ về một việc: “Nếu như mình có thời gian thì mình sẽ ở bên cạnh bà ấy, hỏi thêm thật nhiều điều.”
“Và nếu như không có giờ giới nghiêm thì tốt quá.”
Dù sắp đến tuổi 13, Kunon vẫn là con nít thôi, vì thế cậu đã bàn bạc với chị hầu gái và 'giờ giới nghiêm' đã được sinh ra.
“Về cái đó thì bà già đây cũng thấy tiếc lắm đó. Ai bảo nhóc là trợ thủ tài năng đến vậy cơ chứ. Ta cũng muốn cùng nhóc thêm một quãng thời gian nữa cơ.”
---Đây là những lời thật lòng từ bà.
Với giác ngộ rằng bản thân là một bà già cứng đầu, bà thường hiếm khi khen ai đó. Cơ mà thằng nhóc trợ thủ tạm thời này làm tốt quá, khiến tâm trạng bà cũng trở nên tốt hơn nên phải khen mới được.
Một trợ thủ ưu tú sẽ khiến tốc độ thực nghiệm lẫn nghiên cứu đều tăng lên với tốc độ ổn định.
Giờ đây, khi tốc độ thực nghiệm về Bọ Nhảy Nước đã tăng lên và dần bước vào giai đoạn kế tiếp, phải nói là hơi nhanh so với dự kiến.
Đây cũng là bằng chứng cho việc đứa nhóc trợ thủ này đã làm tốt đến thế nào. Đôi lúc, cậu nhóc đưa ra những câu hỏi và ý kiến cực kỳ sắc sảo, giúp đỡ cho bà không ít. Những lúc đó, bà ngơ ngác, ngỡ ngàng rồi bật ngửa vì nhận ra mình đã bỏ sót những điều quan trọng.
Mà những chuyện xấu hổ và cay cú như thế này ai lại đi thể hiện ra bên ngoài cơ chứ.
“Nếu muốn có thêm điểm tín chỉ thì tới đây, nếu là nhóc thì bà già này sẽ hoan nghênh lắm đấy.”
Bước ra khỏi phòng nghiên cứu, trên đoạn đường khi Kunon rong ruổi đi về nhà, dù cho tiết trời dần đổ sang sắc xuân đi nữa, nhưng khi về đêm thì đúng là vẫn còn lạnh thật.
“Giờ thì…”
Coi như cậu đã tập hợp gần như đầy đủ điểm tín chỉ. Ở giai đoạn này, có lẽ cũng chỉ thiếu tầm một điểm mà thôi, mà một điểm thì quá dễ để kiếm rồi.
Thời gian còn lại cho năm học này ước chừng khoảng nửa năm, cũng coi như hoàn thành trước deadline rồi. Từ ngày mai, cậu sẽ phát triển “hộp chứa đựng ma thuật” đầy thử thách kia.
[Đầu tiên mình cần phải gặp Bale—đại diện của phái Thực Lực đã, rồi sau đó...] – Kunon vừa đi vừa nghĩ.
Ngày hôm sau.
“A, chẳng phải Kunon-kun đây sao?”
Cậu ngay lập tức đi tới tòa lâu đài cổ kiêm căn cứ của phái Thực Lực, thì đúng lúc nhóm ba người, bao gồm Elia • Hexon, đang trò chuyện và nhìn thấy cậu.
“Xin chào tiểu thư Elia. Ôi chao? Sao kẻ hèn này lại cảm thấy tiểu thư trở nên xinh đẹp hơn so với hôm qua thế nhỉ?”
“Bốc phét ít thôi, hôm qua tụi mình có gặp nhau đâu.”
[Ôi trời, tại sao lại nỡ bóc mẽ một câu đùa giỡn cơ chứ.]
“Em tới đây để gặp Bale tiền bối chứ gì?”
Và cô đã cắt lời trước khi Kunon có thể nói ra từ chính miệng mình.
“Không không, kẻ hèn này làm sao có thể đi gặp một người đàn ông cơ chứ. Dĩ nhiên là để gặp mặt tiểu thư Elia rồi. Bale tiền bối chỉ là 'tiện thể' mà thôi.”
“Nhân tiện hay không thì vẫn dự định gặp đúng chứ?”
[Đúng vậy... Mình vừa nói ra chuyện này một cách cực kỳ hời hợt dù nó mới là chuyện chính.]
“Mấy ngày trước ấy, anh ấy đã đưa cho chị bức thư này rồi bảo ‘nếu Kunon tới thì đưa bức thư này giùm anh’ đó.”
“Từ Bale tiền bối ư?”
“Ừa.” – đáp lại câu hỏi đó, Elia đưa bức thư ra.
“Gì đây ta, nếu mà là một lời mời hẹn hò thì kẻ hèn này phải từ chối thôi.”
Nói ra những lời vu vơ như thế, Kunon mở niêm phong của bức thư ngay tại chỗ. Dù sao thì cũng chả phải bức thư trang trọng gì nên không cần lễ nghi gì cho cam.
“---Trong khi em đã hẹn hò với Cuồng Viêm Vương Tử rồi ư?” – nói ra một câu mang tính hủ nữ như thế này chính là một cô bạn của Elia.
“Người đó là trường hợp đặc biệt thưa nàng.”
Khi Kunon trả lời như vậy, đám con gái la lên những tiếng “kya---” đầy phấn khích.
[Sao họ lại la hét nhỉ? Cơ mà kệ đi, chuyện quan trọng bây giờ là—]
“…Hai tuần…”
Kunon bối rối trước nội dung trong bức thư của Bale, dù phần nội dung có phần đơn giản.
Anh vẫn còn thiếu điểm tín chỉ, chắc anh sẽ tốn thêm hai tuần. Làm ơn chú đó! Hãy đợi anh!
---chỉ chừng này mà thôi.
Có vẻ như không chỉ có Kunon là bị khốn khổ bởi điểm tín chỉ, hoặc là vị tiền bối của cậu sống quá chill đến hiện tại, hoặc cày hết 10 điểm tín chỉ trong nửa năm là một nhiệm vụ khó nhằn.
[Mà, nếu anh ấy không quên thì mình cũng không ý kiến gì lắm đâu.]
[Mình có thể chờ đợi hai tuần, vì vậy mình có thể tiến hành chuẩn bị trong lúc chờ vậy.]
“…Ơ?”
Hóa ra bức thư có tận hai trang, bởi vì nó xếp chung với tờ thứ nhất nên cậu không nhận ra.
Nội dung của nó là:
“Tuy không kể ra nội dung, nhưng anh đã nói cho Shiroto với Luluomet biết rồi. Nếu chú muốn mời thì đi mời thử xem.”
“---Hiểu rồi.”
Cậu nhớ Bale từng nói câu này: “Phái Thực Lực không hợp cho việc cộng tác, nếu muốn hợp lực thì tới phái Điều Hòa.”
Và cậu cũng nhớ rằng ai đó đã nói: “Phái Hợp Lý cũng có thể cộng tác trong quy mô nhỏ.”
Rất may là Kunon đã quen biết với Shiroto—đại diện phái Điều Hòa và Luluomet—đại diện phái Hợp Lý. Cũng đã lâu rồi cậu chưa gặp cả hai nên đi gặp một chút cũng không sao.
Kunon quên béng mất chuyện mình cũng là thành viên của ba phe phái mất rồi.


1 Bình luận